Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều không phải tập luyện. Mỗi người trong nhà đều có kế hoạch riêng của mình. Dara lại tiếp tục cùng Taeyang đến nơi tập nhảy. Cô đã có bước tiến bộ đáng kể. Tuy phải xem đi xem lại rất nhiều lần nhưng cuối cùng cô cũng có thể nhảy được một bài hoàn chỉnh. Ji Yong phải đi dự tuần lễ thời trang. CL cũng được mời, không phải với tư cách một thực tập sinh của YG mà với tư cách là người thừa kế tập đoàn thời trang danh tiếng. Sẽ rất tiện nếu hai người đi cùng nhau. Seungri cau có nhìn CL và Ji Yong cùng nhau bước ra ngoài. Cậu rên rỉ.

- Hyung à! Đừng đi mà!

Ji Yong mỉm cười. Trông anh có vẻ hài lòng với biểu hiện của Seungri. Anh vò đầu cậu, đến khi mái tóc bạch kim xù hết cả lên.

- Ngoan nào! Em nên đến trường vào hôm nay!

- Hyung à! Sao anh có thể đi cùng CL chứ? Hai người đi riêng cũng được mà!

Ji Yong cười càng lớn hơn.

-Maknae à, ở nhà ngoan nhé! Anh sẽ mua quà cho em!

Ji Yong vỗ vai Seungri rồi chui vào trong xe. Nhân lúc Ji Yong ko để ý, Seunhri kéo CL lại. Anh nhăn nhó.

- Chae Rin, sao em lại đi cùng với hyung ấy?

- Anh ghen sao?

- Tất nhiên rồi! Nhìn thấy bạn gái mình đi với người khác thì sao thoải mái cho được!

- Vậy mà nãy giờ nhìn anh vs Ji Yong oppa mới giống tình nhân thật sự ấy!

- Cái....cái gì? Em.....em nói vớ vẩn gì thế hả?

- Em đùa tí thôi mà! Việc gì anh phản ứng ghê thế! Thôi em đi nhé! Em sẽ về sớm, tạm biêt!

- Tạm biệt em!

CL chui vào xe cùng với Ji Yong. Chiếc xe lướt qua Seungri. Ji Yong vẫy tay với cậu qua cửa kính. Seungri vẫy tay lại, nhưng ánh mắt cậu nhìn xuyên qua vai Ji Yong, chạm vào ánh mắt của CL. Ji Yong nhìn CL hỏi.

- Nó nói gì vs em vậy?

- À....anh ấy....chỉ là......hỏi xem tại sao em lại đi chung xe với anh thôi mà!

Ji Yong phì cười.

- Thằng nhóc này, thật là! Anh chiều nó quá nên vậy đấy!

CL cười gượng. Cô thầm nghĩ "Ji Yong oppa, mianhae"

.....................................

Bom bước xuống nhà với chiếc áo lông màu nâu, trên mắt là cặp kính râm che nửa mặt. Cô thì nhận được thiệp mời  đến một buổi đấu giá đồ nội thất. Cô thay mặt gia đình đóng góp một chiếc ghế da màu đỏ dùng cho bàn làm việc. Đây là chiếc ghế được thiết kế riêng cho chính ông nội cô, nhưng vì ông cô không thích nên đã gửi cho cô, bảo cô muốn làm gì thì tùy. Nhưng cho dù nó rất đẹp thì cô cũng chẳng biết dùng nó vào việc gì. Với dòng máu kinh doanh đã ăn sâu vào xương tủy, cô quyết định đem đi đấu giá.

Ngồi trong phòng riêng quan sát buổi đấu giá, Bom kinh ngạc nhìn về hàng ghế của những người tham gia đấu giá. Đấy chẳng phải là TOP sao? Mắt cô sáng lên. Quả là quyết định sáng suốt khi chấp nhận  đến chỗ này.

-  Và cuối cùng  là chiếc ghế có một không hai. Đây là chiếc ghế do chính chủ tịch Park Min Joon gửi đến để tham gia buổi đấu giá! Không cần nói thì chắc quý vị cũng đã có thể tưởng tượng đến giá trị của nó. Tay ghế được làm bằng vàng ròng với 36 viên kim cương.......

Mọi người trợn trừng mắt nhìn chiếc ghế. Có thể thấy chủ nhân của nó là một người giàu có đến cỡ nào. Mọi người lần lượt ra giá. TOP cũng trong số đó. Có lẽ đây sẽ là một món quà thật tuyệt dành cho bố anh trong ngày sinh nhật. Bom nhìn thấy TOP ra giá thì cô vội vàng ngoắt người ông quản gia bên cạnh. Cô thì thầm vào tai ông ta gì đó, ông ta liền đi ngay. Người dẫn chương trình lúng túng.

- Thật xin lỗi thưa quý vị! Park tiểu thư đã có lời muốn bán chiếc ghế này cho Choi thiếu gia đây!

"Sao lại thế chứ?" "Thật là, tôi cũng muốn có nó."

TOP kinh ngạc. "Cái cô Park này sao thế nhỉ? Sao lại muốn bán nó cho mình chứ? Nếu để lâu thêm chút nữa có lẽ sẽ bán được gấp 3 lần với giá này ấy chứ!"

Nghĩ mãi vẫn ko ra, anh quyết định ko nghĩ nữa. Thôi thì người ta đã bán giá rẻ thì mình cứ mua. Anh cho người đưa chiếc ghế quý báu lên xe để chở về nhà.

.......................................

- Daesung oppa! Anh đi đâu vậy?

- Minzy à, anh ra ngoài có chút việc! Em trông nhà nhé!

- Vâng ạ!

- Anh sẽ mua đồ ăn ngon về cho em!

Daesung ra khỏi nhà. Hôm nay là ngày mà anh đã hứa là sẽ về thăm bà ngoại. Không thể thất hứa được. Minzy ở nhà một mình, cô sướng rơn, lén lút lên mạng viết phần tiếp theo của fanfic BIGBANG. Cô tuy mới 15 tuổi nhưng đã là một tác giả có tiếng trong cộng đồng fan của BIGBANG. Cả tuần nay không cập nhật thêm phần mới nào, chắc là bị hối thúc nhiều lắm. "Xem nào, Ji Yong oppa đã phát hiện TOP oppa ngoại tình vs Daesung oppa rồi! Tiếp theo phải thế nào nhỉ?"

"Ting Ting"

Tiếng chuông cửa vang lên làm cô tụt cả cảm xúc. Cô thở dài, đứng dậy đi mở cửa. "Ai lại tới giờ này nhỉ? Daesung oppa quên gì sao?"

- Ai đấy ạ?

Minzy nhìn qua camera trước cổng. Một cậu bé tầm tuổi cô, rất đẹp trai, và cực kì giống Dara. Cô đã chắn chắn người đến là ai.

- Em.....em là Thunder! Có Dara noona ở đây ko ạ?

Minzy mở bật cửa. Thunder rất ngạc nhiên vì người mở cửa chỉ là cô bé bằng tuổi cậu.

- Cậu.....là Minzy?

- Đúng vậy! Rất vui được gặp cậu, Thunder!

Minzy để Thunder vào nhà. Cậu ngơ ngác nhìn xung quanh. Ngôi nhà này đẹp quá! Ơn trời, vậy là chị cậu chắc sẽ được sông thoải mái đấy! Cậu nhìn Minzy.

- Dara noona đâu rồi?

- Chị ấy đi tập nhảy rồi! Bây giờ ko có ai đâu! Chỉ mỗi mình tớ ở nhà!

Thunder ngại ngùng.

- Cậu....có thể cho tớ xem phòng của chị tớ ko?

- Cái này....có lẽ hơi tự tiện! Vì chị cậu sống chung vs một người khác nữa!

- Thế thì thôi vậy!

- Cậu có muốn uống chút gì ko?

- À, gì cũng được!

Minzy vào nhà bếp, mở tủ lạnh lấy ra hai lon Coca. Cô đưa cho Thunder một lon.

- Cậu uống tạm nhé!

- Cảm ơn cậu!

Thunder rất rụt rè, vs con gái lại càng rụt rè hơn. Cậu ngồi đối diện với Minzy mà chẳng biết nói gì, chỉ chăm chăm nhìn vào lon nước. Minzy vốn ko sợ người lạ nên cô vẫn có thể trò chuyện như bình thường. Cô kể về cuộc sống mấy ngày qua của Dara cho cậu nghe. Thunder cụp mắt xuống.

- Hóa ra sống ở đây cũng ko phải là hạnh phúc!

- Haiz. Chỉ tại chị cậu nhút nhát quá! Phải tự tin hơn nữa mới được chứ! Cả cậu cũng thế! Xem kìa, chỉ là nói chuyện với tôi thôi mà tai cậu đã đỏ bừng lên!

- Đâu....đâu có! Cậu nhìn nhầm!

- Còn chối!

Thunder rất buồn khi biết chị cậu đã phải chịu đựng như thế nào để có thể tiếp tục ở đây, tiếp tục giấc mơ làm ca sĩ. Cậu rất đau lòng và tức giận vì chị cậu đã phải chịu nhiều ấm ức. Cậu nói với Minzy.

- Sao cái chị Bom gì đó có thể đối xử vs Dara noona như vậy chứ? Thật quá đáng!

Minzy thở dài.

- Cậu tức giận cái gì chứ? Người ta là công chúa, muốn gì được nấy, cậu có tức giận thì cũng phải nhịn, nếu không thì người chịu thiệt chính là cậu thôi!

Thunder phì cười.

- Cậu nói như thể cậu có nhiều kinh nghiệm sống lắm ấy! Cậu cũng chỉ bằng tuổi tôi mà thôi!

Minzy bĩu môi.

- Rồi cậu xem. Mà cậu cũng đừng trách Bom unnie, chị ấy cũng là ng tốt. Chính chị ấy đã mua quần áo cho chị cậu đấy!

- Nhưng.......

- Haiz. Cậu nên chăm chỉ học đi thì hơn! Cậu xem, bằng tuổi cậu nhưng tôi đã là thực tập sinh rồi đấy! Không lâu nữa tôi sẽ debut cùng chị cậu!

- Cậu kiêu thật!

- Hứ!

Chỉ mới gặp lần đầu mà hai người đã cảm thấy rất thân thiết. Thunder rất có thiện cảm với Minzy. Cô chính là một trong số ít những người bạn không coi khinh gia cảnh cậu. Cậu được nhận vào trường nghệ thuật YG cũng là nhờ chủ tịch Yang. Nói là trường nghệ thuật, nhưng thực ra học sinh ở đó phần lớn là gia đình giàu có, đối với họ cậu chính là một trò hề. Cậu cố gắng không để ý đến họ, chăm chỉ học tập. Cậu nhìn Minzy. Cô gái đáng yêu với mái tóc ngắn, nói chuyện với cậu một cách thoải mái và thân thiết.

- Minzy à, tớ về nhé! Tạm biệt!

- Tạm biệt cậu! Lúc nào rảnh lại tới chơi nhé!

Minzy mỉm cười rạng rỡ. Vẫy tay rối rít với Thunder. Việc gặp một người bạn cùng tuổi khiến cô rất vui, nhất là một cậu bạn đẹp trai như Thunder. Cô hi vọng sẽ sớm được gặp lại cậu ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro