Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đám người ơ vòng vây ngoài, lặng lẽ triệt hạ từng người một. Là người của CL mang đến. Loại được người nào hay người đó. Tiếng súng vẫn vang lên ác liệt. TOP ngồi trong xe sốt ruột đến mức chỉ muốn lao thẳng ra ngoài. Anh cố gắng tìm kiếm bóng dáng Bom. Đột ngột, Bom đứng bật dậy. Hai tay cầm hai khẩu súng bắn liên tục, cứ thế đi thẳng về phía trước. Nhiều người cầm súng nhắm thẳng vào cô nhưng không trúng. TOP gào lên.

- Bom! Cô ấy đang làm cái quỷ gì thế kia?

 Mọi trong xe sợ đến thót tim. căng thẳng nhìn Bom cứ thế mà lao ra phía trước. Những người đứng trước mặt cản đường Bom đều trúng đạn của cô mà chết. Chỉ còn mình lão già JYP đứng trơ trọi. Lão ta cười sảng khoái, đưa tay lên. Tiếng súng hai bên nhỏ dần rồi cũng ngừng hẳn. Chủ tịch Park cũng ra hiệu cho người của mình ngừng bắn. Bom vẫn giữ nguyên tư thế đưa hai tay về phía trước, sẵn sàng bóp cò bất cứ lúc nào. Chủ tịch Park tiến về phía trước, nhưng vẫn đứng cách Bom một đoạn.

- Jin Young! Kết thúc rồi!

- Haha. Park Jin Woon, cục diện này, ông cũng đừng đắc ý quá!

- Ông nghĩ là ông sẽ làm gì được? Tôi đã nắm tất cả trong tay rồi!

 Seungri thấp thỏm nhìn CL.

- Chae Rin! Làm thế nào bây giờ?

- Người của em sắp khống chế được cục diện rồi! Lúc đó chúng ta chỉ cần xông ra bảo vệ cho Bom là được! Bọn chúng đang rất muốn giết cô ấy!

- Lão gì JYP đó!

 Daesung làm động tác vung nắm đấm. Trong lúc hai bên vẫn trừng trừng đối địch, một lượng người đã vây quanh họ một cách bí mật, thay thế các vị trí lúc trước là người của hai bên. Vì tất cả đều mặc vest đen nên rất khó để nhận ra người đã bị thay thế. Chủ tịch Park không nhìn Bom, cất giọng đầy ngạo mạn.

- Jenny, giây phút lão già đó biến mất khỏi cõi đời này cũng là giây phút cháu chính thức là người đứng đầu cả cái hệ thống sát thủ này!

 Bom nhếch mép.

- Việc này cũng chẳng còn bao lâu nữa! JYP, vĩnh biệt!

 "Pằng"

 Viên đạn bay thẳng về phía JYP. Ông ta nghiêng người né tránh, đồng thời bắn luôn một phát súng về phía chủ tịch Park. Bom vẫn chưa ngừng hẳn, tiếp tục bắn về phía ông ta.

- Bom! Cẩn thận!

 "Pằng"

 Một lực rất mạnh va vào người Bom làm cô ngã xuống. Bom hoảng hốt nhìn người đang đè lên trên cơ thể mình. Cô lắp bắp.

 - Se....Seung Hyun!

 Anh nhìn cô cười. Cô cố gắng đỡ anh dậy, nhưng bàn tay cô ươn ướt dinh dính. Nhìn kĩ lại thì hóa ra là máu, không phải máu của cô. Cô hốt hoảng nhìn kĩ anh. Máu đang dần loang ra từ vạt áo trước ngực. Giọng cô run rẩy.

- Anh....anh sao thế này? Sao anh lại lao ra chứ? Đồ ngốc này!

- Bom....à. Anh....không sao. Có người....bắn lén....em.

 Tiếng giày cao gót va vào nền nghe cồm cộp. Đôi giày bóng loáng dừng trước mặt Bom cùng tiếng cười khanh khách. Tiếng chủ tịch Park gào lên.

- Suzy!!!!! Đồ phản bội!!!!! Mày......Mày......

 Suzy vuốt ve khẩu súng đen vẫn còn vương khói của mình. Cô ta liếc mắt khinh thường nhìn chủ tịch Park.

- Thì đã sao? Ông ngoại.

- Mày.....Jenny là chị mày! Sao mày có thể....phản bội gia tộc? Phản bội chính ông ngoại mày?

- Hahaha. Ông ngoại? Nói cho cùng thì ngoài cô ta, Jenny Park ra ông đâu xem ai là cháu ông đâu? Đừng tưởng tôi không biết, cho dù người thắng cuộc trong trận chiến tìm người thừa kế là ai thì ông vẫn giao lại sự nghiệp cho cô ta mà thôi! Tôi nói đúng chứ?

Bom bàng hoàng nhìn ông nội của mình. Tại sao? Tại sao lại như thế? Chưa bao giờ cô cảm thấy kinh hãi như lúc này.

- Tại sao?

- Haha. Chị không thấy sao? Khuôn mặt chị giống hệt bà thời trẻ, đó là lí do ông luôn yêu thương chị nhất, cho dù trước đây chị vô dụng như thế nào!

 Bom trừng mắt nhìn Suzy. Cô đưa súng lên trước mặt cô ta, nhưng cô ta cũng nhanh không kém. Cô ta lập tức chĩa súng vào TOP đang bị thương nằm ở dưới đất. Cô ta cười khoái trá.

- Bắn đi! Chị có giỏi thì bắn đi! Tôi chết, anh ta cũng chết!

 Tay cầm súng của Bom run rẩy. Cô nhìn TOP lúc này đã không còn ý thức. Suzy nhếch mép đầy kiêu ngạo cùng tự tin với suy nghĩ là mình đã thắng.

- Jenny, chị luôn luôn hoàn hảo. Chị xinh đẹp, được ông yêu thương, được chị gái bảo bọc, nhưng chị không tài giỏi bằng tôi. Chị luôn yếu đuối và nhút nhát. Tôi sống bằng cái ý nghĩ rằng tôi vẫn có thứ hơn chị. Nhưng hóa ra tôi vẫn không thể thắng được chị. Bây giờ thì tôi đã biết, thứ tôi hơn chị chính là tôi không có điểm yếu. Điểm yếu của chị chính là anh ta. Thế nào? Muốn cược một ván không?

Đôi mắt trong suốt của Bom vẫn long lanh như cũ, nhưng lại lạnh lẽo như băng. Cô chăm chăm nhìn Suzy. Sự sợ hãi và hoảng hốt thoáng chốc đã vụt mất. Cô trở lại với vẻ âm trầm đáng sợ như khi ở trong cuộc chiến. Cô nhếch mép.

- Bae Suzy. Cho đến giờ, cô vẫn không thắng được tôi!

 "Pằng! Pằng!"

 Hai tiếng súng vang lên hầu như cùng lúc. Bom lăn người nằm đè lên TOP đúng ngay khi cô nổ súng. Phát đạn của Suzy găm vào vai cô làm máu tuôn chảy, nhưng phát đạn của cô lại đúng ngay tim của của ta. Hai mắt cô ta trợn trừng, đổ phịch xuống sàn. Máu dần thấm ướt áo cô ta và cả sàn nhà. Cô ta cho đến lúc chết vẫn không phục. Lão JYP nhân cơ hội nhặt lấy khẩu súng của Suzy rơi bên chân lão, nhắm vào chủ tịch Park.

 "Pằng"

 Chủ tịch Park đã nghiêng người né tranh nhưng không kịp. Viên đạn vẫn kịp xuyên vào bụng khiến ông gục xuống. Bom dương súng về phía ông ta nhưng "lạch cạch"

 Súng đã không còn viên đạn nào nữa. Mắt cô dần hoa lên. Vết thương ở vai thực sự rất đau đớn. Ông ta cười đến man rợ, muốn một phát súng kết liễu cô. Một cái bóng màu trắng lao tới che chắn trước mặt cô. Lão JYP rống lên đầy tức giận.

- Eun Kyo! Bà tránh ra cho tôi!

- Không được! Ông không được làm hại Jenny! Bằng không ông giết tôi đi!

- Bà....bà tránh ra!

- Giết tôi đi!

 Lúc này CL đã dẫn mọi người lén lút ra phía sau. Tay lái xe và tên vệ sĩ chạy phía sau, định ngăn cản bà Eun Kyo lại. Nhưng đúng lúc đó lại thấy đám người CL lén lút ở phía sau ông chủ của mình. Tên đi trước khẽ suỵt một tiếngn rồi cả hai lặng lẽ lên đạn. Tiếng lách cách vang lên giữa không gian. CL giật mình quay đầu hét lên.

- Cẩn thận!

 "Pằng....pằng...pằng"

- Á!!!!!!!!!!!

 Dara kinh hoàng hét lên rồi ôm đầu ngồi thụp xuống. Lão JYP thấy động tĩnh thì quay phắt người lại chĩa súng về phía có tiếng hét. Taeyang nhanh chóng kéo Dara về sau lưng và nhả đạn vào mấy người trước mặt. Daesung lái xe thẳng vào bãi đỗ, dừng sát gần chỗ Bom. Hyori nhảy xuống xe. Anh hét lên với bà Eun Kyo.

- Nhanh lên! Đưa họ lên xe đi!

 Một đám người hiện thân ra khỏi chỗ nấp, bao vây lão JYP và hai người vệ sĩ của ông ta. CL gằn giọng.

- Bỏ súng xuống! Chỗ này đã bị chúng tôi kiểm soát rồi!

 Lão cáo già JYP cười ha hả.

- Nhóc con! Cô nghĩ cô là ai mà giám đấu với ta? Chỗ này.....ta mới là ngoài kiểm soát!

 "Lách cách" "Lách cách"

 Một vòng vây nữa bên ngoài bao quanh vòng vây mà CL đã tạo ra. Cô trừng mắt nhìn ông ta.

- Ông....

- Haha. Thế nào? Muốn đấu với ta? Nằm mơ đi!

 Bà Eun Kyo trừng mắt. Ông ta....ông ta dám điều động cả người của bà. Ông ta nghĩ ông ta là ai chứ? Bà Eun Kyo và Hyori nhanh chóng đưa TOP, Bom và chủ tịch Park vào trong xe. Taeyang nghiến răng.

- Tôi liều chết với ông!

 Anh chĩa súng về phía ông.

- Đừng! Taeyang!

 CL hét lên. Nếu nổ súng vào lúc này, tất cả bọn họ chết là điều không tránh khỏi. Người của CL quay người lại, đổi mục tiêu chĩa súng vào bọn người vòng vây ở bên ngoài tạo thế đối kháng. "Lách cách"

 Lão JYP cảm thấy lạnh sống lưng. Quay đầu lại, nòng súng của bà Eun Kyo đang chĩa thẳng vào đầu ông. Ông ta lắp bắp.

- Eun....Eun Kyo! Bà làm gì vậy?

- Tôi phải trả thù cho Jenny, cho Jin Woon!

- Bà....bà là vợ tôi! Bà đang làm cái trò ngớ ngẩn gì thế?

- Haha. Tôi là vợ ông! Người vợ ông cướp từ tay ông ấy! Nếu không phải bố mẹ tôi ép buộc, ông nghĩ liệu tôi sẽ cưới ông sao! Đồ tiểu nhân đê tiện như ông!

- Bà......

 Bà Eun Kyo nhìn khắp một vòng. Bà hét lớn, lấy lại vẻ uy phong năm nào.

- Tất cả trở về đi! Mấy người là người nhà họ Seo ta, sẽ chỉ nghe lệnh của nhà họ Seo!

 Tiếng thu hồi súng đồng loạt vang lên. Lão JYP nghiến răng, trợn trừng mắt nhìn bà. Biết thế lão đã không đưa bà đến đây. Bây giờ thì mọi kế hoạch của lão đã đổ bể vào phút cuối.

- Seo Eun Kyo! Bà dám phản bội tôi!

- Tôi không yêu ông, việc gì phải phản bội ông! Nghe cho rõ đây Park Jin Young! Ông vốn dĩ chưa bao giờ có được tôi!

- Bà.....Seo Eun Kyo!!!!!

 Ông ta trợn trừng mắt, siết chặt tay. Ông ta quay người bắn liên tiếp vào đám người CL. Taeyang kéo Dara ngồi thụp xuống. Ji Yong và Seungri nhảy sang hai bên. CL và nhân cơ hội bắn ông ta mấy phát liền. Bà Eun Kyo cũng nổ súng. Tiếng đạn xuyên qua cơ thể người, chìm vào tiếng súng nổ. Nhưng như thế cũng đủ ghê rợn. Dara thét lên đầy hoảng sợ. Taeyang kéo cô vào lòng ôm chặt cô lại. Ji Yong che mắt Seungri nhưng cậu không chịu, vùng vằng thoát khỏi bàn tay anh. CL chăm chăm nhìn thân hình đầy máu của ông ta đổ xuống. Cô mệt mỏi rũ mắt xuống. Thế là hết. Tiếng Hyori vang lên như đánh thức mọi người.

- Nhanh lên! Chúng ta cần đưa họ đến bệnh viện!

 Bà Eun Kyo nhanh chóng lao vào trong xe. Taeyang và Dara vào cùng. CL, Seungri và Ji Yong thì ở lại vì xe không còn chỗ. Dì sao thì CL vẫn phải dọn dẹp bãi hỗn độn này. Nhìn thi thể ngưởi chết, máu me tung tóe, Seungri cảm thấy người như run lên. Lúc nãy nguy hiểm nên không để ý, bây giờ nhìn lại anh thật sự muốn ngất. Ji Yong ôm lấy Seungri. CL liếc nhìn hai người. Cô thở dài.

- Đưa Seungri ra khỏi đây đi! Anh ấy chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này....

 Ji Yong mặc dù cũng đang rất run nhưng anh vẫn phải trấn định lúc này, lôi kéo Seungri vẫn đang ngoái nhìn CL ra khỏi đây. Seungri lẩm bẩm. "Chae Rin, anh thật vô dụng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro