Chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Sao? Đau không?”

“Sao? Đau không?”

Câu nói của Yoona lặp đi lặp lại trong tâm trí Yuri. Cơn giận của cô chưa kịp nguôi ngoay thì Yoona lại khiêu khích sự chịu đựng của cô. Và Yoona chưa bao giờ thất bại trong việc này. Yuri thẳng chân đá ngay lon nước trở lại Yoona. Nhìn cô ấy với đôi mắt không thể nào đe dọa hơn được nữa.

-Không cần phải cố kìm nén đâu...... – Yoona xuýt xoa – Tôi hiểu những uất ức mà cô đang phải chịu.

-Tôi chưa từng nghĩ sẽ có một ngày chính bản thân tôi lại thấy kinh hãi về một người nào đó nhiều như vậy. – Yuri chậm rãi nói – Tôi vốn chỉ nghĩ cô xấu xa vì tham vọng quyền lực. Nay đến cả một người vô tội như Jessica, cô cũng không buông tha. Lấy sự thương cảm của cô ấy, lợi dụng cô ấy.......để trả thù tôi. Cô đúng là một kẻ thấp hèn và không đáng được nhận sự tôn trọng nào cả.

Từng câu từng chữ của Yuri như nước luồn vào khe đá, chạm đến lòng tự trọng của Yoona. Cô không thể hiện hết cảm xúc ra ngoài để Yuri đắc chí mà thay vào đó Yoona dùng chân đạp lon nước rỗng thật mạnh, khiến nó bẹp dí méo mó dị hình dị dạng.

-Kẻ thấp hèn và không đáng được tôn trọng....... – Yoona gằng giọng rồi nhoẻn miệng cười – Nhưng cô biết không, Sica không hề nghĩ vậy. Tôi và Sica rất mực tin tưởng và đối xử tử tế với nhau. Ban nãy cô không thấy à, hay cô bị khiếm thị? Dù cô có cố lừa dối bản thân cũng không thể phủ nhận, sự thật mối quan hệ của tôi và cô ấy là......trên mức bình thường.

Yoona nói không sai một chút nào. Dù cô ấy có xấu xa, đê tiện đến thế nào thì rõ ràng Jessica đối xử với Yoona không hề biểu hiện rằng cô ấy ghê sợ mà thay vào đó cô ấy ân cần quan tâm vết thương mà Yuri đã gây ra. Chỉ bấy nhiêu thôi Yuri lại thấy lí lẽ của cô một lần nữa bị Yoona bác bỏ.

-Tôi không cần biết mối quan hệ giữa cô và Sica ở mức độ nào.....Tôi cấm cô không được đụng chạm vào cô ấy. Tuyệt đối không được đến tìm cô ấy. Nếu để tôi biết cô làm điều gì tổn thương Sica. Tôi sẽ bắt cô phải trả giá...... – Yuri quả quyết.

Yoona cười thành tiếng rồi bước lại gần Yuri, mặt đối mặt lạnh lùng cô đáp:

-Cô phải hiểu rõ tình hình rồi hãy đi bắt bẻ người khác. Thứ nhất Sica không hề tránh né những đụng chạm. Chỉ là những cái chạm bình thường......cô cũng không cần thiết căng thẳng như vậy.  – Yoona nhún vai – Thứ hai, chuyện tôi có đến tìm Sica hay không là chuyện của tôi và cô ấy. Thêm nữa, những gì cô gây ra với tôi, tôi sẽ bắt Jessica phải trả giá. Hiểu không?

Yuri túm lấy áo Yoona, sự tức giận hằn rõ trên gương mặt và bùng nổ trong đôi mắt của cô:

-Đúng như lời cô nói là cô đối xử tử tế với Jessica thì tại sao cô lại đê tiện đến nỗi.....phải đem Jessica ra làm lá chắn cho mình như thế? Cô đúng là giả nhân giả nghĩa.

Yoona không hề sợ sệt thay vào đó cô ngẩng mặt kiêu ngạo đáp:

-Giả nhân giả nghĩa là cô, Kwon Yuri.

-Sao chứ?! – Yuri cau mày siết chặt cổ áo Yoona.

-Nếu như cô yêu Sica thật lòng......thì đã chẳng nhỏ nhặt với cô ấy. Chỉ có mấy cái đụng chạm đơn thuần, cô đã để tâm như vậy......Thì thử hỏi sau khi buông cổ áo tôi ra, cô quay lại vào nhà, đối diện với Jessica, cô sẽ không tra hỏi cô ấy, nghi ngờ cô ấy sao? – Yoona cười mỉa mai nhìn thẳng vào mắt Yuri – Không có đủ tự tin và bản lĩnh........thì tốt nhất đừng có nói là mình yêu Sica.

-IM YOONAAA cô thật đáng ghét...... – Yuri giơ cao nấm đấm trước mặt Yoona.

-Làm sao? Nói không lại tôi thì dùng nấm đấm bịch miệng tôi à? – Yoona lại cười – Cô quên rằng lúc nãy cô đánh tôi.......cái giá phải trả là như thế nào rồi sao?

-Cô.....cô....... – Yuri siết chặt cổ áo Yoona hơn, tay cô co chặt hình nấm đấm hơn. Tay cô run cả lên, hằn lên đó là sự tức giận nhiều đến nỗi cô cũng không ý thức được là bao nhiêu. Đánh thì không được, không đánh thì uất ức bản thân.

Yoona dùng lực của mình kéo tay Yuri ra khỏi cổ áo cô, và đẩy cô ấy ra phía sau. Cô phủi áo rồi nhìn Yuri nói:

-Cô thấy đó......chỉ là tôi không phản kháng nên cô nghĩ mình muốn làm gì thì làm. Để tôi dạy khôn cô, muốn yêu một cô gái băng hàn và bản lĩnh như Jessica. Cô phải học cách khoan dung và cư xử thông minh hơn một chút. Cô phải là người bản lĩnh hơn. Không thì cút khỏi cuộc đời cô ấy đi.

Yoona nói một hơi rồi chậm rãi quay lưng rảo bước đi. Cô ngồi vào xe rồi hạ cửa kính xuống tặng cho Yuri một nụ cười nửa miệng tự tin và sắc sảo.

“Sica à......em thấy rồi chưa, cô ta rõ ràng không thích hợp dành cho em. Mới có tí chuyện cô ta đã thế, nếu thật Yoong muốn làm điều gì xấu với em, thì cô ta dù có đến cũng đã muộn rồi. – Yoona vẫn khuôn mặt lạnh lùng, vô thức đưa tay lên xoa nhẹ lên má nơi cô bị Yuri đánh – Tôi nói rồi mà......cô sẽ hối hận, Kwon Yuri.”

Yuri đứng nhìn xe Yoona từ từ lăn bánh rời đi, cô như người vô hồn lê bước đi vào xe của mình. Gục đầu lên vô-lăng chán nản vì những lời Yoona nói, tuy khắc nghiệt nhưng phần nào đó cô ấy nói hoàn toàn đúng. Tận sâu trong lòng cô thật có nghi ngờ......Jessica vì cái cách cô ấy phản ứng và đối xử với Yoona. Và Yuri ghét khi mà để Yoona nói đúng tâm tư của cô.

“ *.....muốn yêu một cô gái băng hàn và bản lĩnh như Jessica. Cô phải học cách khoan dung và cư xử thông minh hơn một chút. Cô phải là người bản lĩnh hơn.....* Yoona tại sao......tại sao cô ấy có vẻ hiểu Jessica nhiều như vậy? Thật ra mối quan hệ của họ.....phải chăng đơn thuần chỉ là bạn học. Mình làm sao thế này, mình nghi ngờ cái gì chứ?.....Sica sao? – Cô ngẩng đầu lên đập tay vào vô lăng – Chết tiệt. Mình yêu Jessica.....

Yuri ngồi trong xe tự vấn được một lúc thì phía cửa nhà Jessica bật mở, cô nhỏm người dậy hạ cửa kính nhìn ra ngoài. Jessica đang có ý định đi đâu đó. Yuri lái nhanh xe dừng lại trước mặt cô ấy. Jessica thấy nhưng vẫn hững hờ và đi thẳng một mạch. Cô chỉ còn cách bước xuống xe và ngăn cô ấy lại.

Yuri nắm lấy cánh tay của Jessica gấp gáp nói:

-Sica à......em đừng như thế mà. Có chuyện gì hãy để Yul giải thích có được không?

-Em đang có việc gấp cần phải đi. Chuyện chúng ta nói sau đi. – Jessica trả lời và gạt tay Yuri ra bước đi tiếp.

-Để Yul đưa em đi nhé?! – Yuri đành nhượng bộ vì xem ra Jessica có việc rất gấp. Cô chạy theo nắm lại tay cô ấy.

-Không cần đâu. Em tự bắt taxi được. – Jessica dừng lại dứt khoát trả lời.

-Sica à...... – Yuri chưa nói hết câu thì Jessica lại thoát ra và đi tiếp.

Yuri nhíu mày khổ sở vừa định thở dài thì cô thấy Jessica có vẻ hơi loạng choạng. Cô chạy đến đỡ lấy cô ấy:

-Em làm sao vậy?! Sica....... – Cô lo lắng nhìn nét mặt xanh xao của Jessica.

-Em không sao. – Jessica lắc nhẹ đầu.

-Nhìn em xanh xao lắm. Em bị bệnh ở đâu sao?! Nếu em vẫn muốn đi thì Yul sẽ chở em đi. – Yuri nói một hơi rồi lôi Jessica bằng được lên xe mình.

-Em....... – Jessica cố từ chối nhưng xem ra cô không còn đủ sức nữa nên đành thôi.

.

.

..................

*cốc cốc cốc*

-Thưa Tổng Thống, Bộ trưởng Kwon và bác sĩ Jung đến rồi ạ! – Claudia nói.

Taeyeon gật nhẹ đầu. Ngay sau đó Jessica và Yuri từ phía cửa đi vào, Jessica lên tiếng trước:

-Chào Tổng Thống Kim. – Rồi cô quay qua nhìn người bạn thân của mình mỉm cười – Fany.

-Chào cô Jessica. Hãy cứ gọi tôi là Taeyeon được rồi......không cần quá giữ lễ. – Taeyeon mỉm cười rồi đưa tay chỉ vào hai chiếc ghế trống – Nào hai người ngồi xuống trước đi.

-Yuri...... – Fany nheo mắt nhìn Yuri – Sắc mặt cậu sao thế? Sao hai người lại đến cùng nhau? Mình chỉ gọi cho Jessica thôi mà......

Yuri định mở miệng thì Jessica đã nhanh hơn:

-Mình không được khỏe nên nhờ Yuri giúp thôi. – Jessica nói cùng một nụ cười.

-Đúng vậy. – Yuri gật đầu miễn cưỡng nắn nót một nụ cười – Nhưng gọi Jessica đến, Taeyeon có chuyện gì sao? – Cô lo lắng hướng cái nhìn về Taeyeon.

Fany nhẹ gật đầu:

-Jessie à, phải chăng sau khi trải qua phẫu thuật, có di chứng để lại không? Taeyeon cậu ấy gặp khó khăn trong khi nói chuyện. Cứ như những từ ấy, trước giờ cậu ấy không hề biết vậy.

Jessica lắng nghe Fany nói, rồi cô quay qua nhìn Taeyeon:

-(Chẳng lẽ......) Thật đúng như lời Fany nói sao? Cô có cảm thấy đau ở đâu không?

-Đúng vậy. Lúc họp ở Nghị viện, tôi thấy mình không sao nói nên lời. Rất khó khăn......tôi cứ ngập ngừng mãi cho đến khi có người nhắc. – Taeyeon nhẹ nhíu mày – Tôi chẳng thấy đau ở đâu hết. Giá mà nó đau tôi sẽ thấy nhẹ lo hơn.....

Jessica nhíu mày suy nghĩ một lúc sau khi nghe Fany và Taeyeon tường thuật lại. Cân nhắc kĩ lưỡng cô chậm rãi nói:

-Do bị tổn thương ở não quá nhiều nên khó tránh xảy ra những di chứng ngoài ý muốn. Theo như những gì cô nói.....tôi cho rằng cô đang gặp chứng rối loạn ngôn ngữ.

Yuri ngỡ ngàng với thông tin mình vừa nghe được:

-Sao??? Rối lọan ngôn ngữ?!!

Jessica thấy mọi người có vẻ còn thắc mắc nên cô giải thích thêm:

-Mọi người không cần quá lo lắng...... – Cô nhẹ cười – Chứng bệnh này không kéo dài lâu đâu. Chỉ cần lúc nói chuyện, nếu đột nhiên cảm thấy không biết từ cần nói là gì......Taeyeon chỉ cần uống một ngụm nước, lấy lại bình tĩnh. Đó là thời gian để cô có thể tịnh tâm suy nghĩ......từ từ nói, không cần gấp. Tự nhiên sẽ đâu vào đấy.

-Thì ra là vậy........ – Taeyeon phì cười rồi quay qua nhìn Fany – Fany này, chuyện còn lại nhờ em hết nhé?

-Vâng, em biết phải làm gì rồi! – Fany nhẹ gật đầu.

-Cảm ơn Jessica. Phiền cô một chuyến rồi. – Taeyeon nói cùng nụ cười.

-Không đâu. – Jessica mỉm cười rồi nhanh nhảu nói – Nếu xuất hiện những triệu chứng khác thường hay đau ở đâu. Xin hãy liên lạc ngay với tôi. Mọi người đều mong sức khỏe của  Taeyeon có thể hoàn toàn hồi phục.

-Được rồi Jessica. – Taeyeon mỉm cười vì thái độ chuyên nghiệp của Jessica – Nhưng......cô cũng nên giữ gìn sức khỏe, trông cô xanh xao lắm, tôi cũng thấy lo cho cô đây. Nếu biết cô thế này.......tôi đã không bảo Fany gọi cô đến.

-Cảm ơn Taeyeon đã quan tâm. – Jessica cười tươi – Tôi sẽ khỏe ngay ấy mà......

-Cũng không còn chuyện gì, bác sĩ Jung về nghĩ ngơi đi nhé....... – Taeyeon nhướng mày nhìn Yuri – Jessica giao lại cho cậu đó.......... – Cô quay qua trao cho Fany cái nhìn ẩn ý – Fany, em tiễn Jessica về nhé?

-Vâng. – Fany đáp lại cái nhìn của Taeyeon bằng một nụ cười nhẹ.

.

.

Cả ba chào Taeyeon rồi rời đi. Đi được một đoạn khá xa văn phòng, Fany nói:

-Yuri à, cậu ra xe chờ Jessica được không? Mình có chuyện cần nói với Jessie một chút.

-À......được chứ. –Yuri chạm nhẹ vào cánh tay của Jessica – Yul ra xe chờ em.......

Nhận được cái gật đầu của Jessica, Yuri chậm rãi rời đi, để lại mình Fany và Jessica. Hướng mắt nhìn Yuri khuất bóng, Fany dẫn Jessica đến văn phòng cô. Trên đường đi Fany đôi lần khẽ nhìn Jessica và nhận ra cô nàng này đang có điều gì đó không ổn.

Ngồi yên vị trên ghế, Fany đưa cho Jessica một tách trà nóng, Jessica đón lấy tách trà rồi từ tốn hỏi:

-Có chuyện gì quan trọng sao Fany?

-Mình có chuyện rất quan trọng cần nhờ cậu. – Khuôn mặt Fany hoàn toàn nghiêm túc – Chuyện về di chứng của Taeyeon.......

-Chuyện di chứng....... – Jessica nhíu mày – Mình vẫn chưa hiểu.

-Chắc cậu cũng có nghe tin, do Taeyeon nằm viện quá lâu, nên V.P Han Shin đã lên kế nhiệm tạm thời chức Tổng Thống. Nay Taeyeon tuy đã hồi phục nhưng biểu hiện của cậu ấy không tốt......điều này khiến mọi người nghi ngờ về năng lực của cậu ấy. – Fany từ tốn nói.

-Mình hiểu ý cậu...... – Jessica thận trọng – Nhưng......mình vẫn chưa biết có thể giúp gì?

-Mọi người cần một bản báo cáo đánh giá sức khỏe của Taeyeon từ bác sĩ phụ trách của cậu ấy....... – Fany chậm rãi nói – Mình không muốn trong bản báo cáo này......có ghi điều gì bất lợi cho Taeyeon. Cậu hiểu ý mình mà......?!

-Là cậu hay là Taeyeon không muốn? – Jessica nghi hoặc.

-Là ai không quan trọng.......Mình biết là đã gây khó khăn cho cậu. Cậu vốn là người không thích gian dối......nhưng đây là chuyện liên quan lợi ích rất lớn. Han Shin là lợi dụng lúc Taeyeon nguy cấp mà vượt quyền...... – Fany nắm lấy tay Jessica – Không phải cậu nói tình trạng này của Taeyeon chỉ là tạm thời sao? Thế thì cậu ghi báo cáo như thế nào......thì Taeyeon cũng sẽ thế ấy thôi. – Jessica nhíu mày khó hiểu nhìn Fany – Nếu cậu ghi tình trạng sức khỏe Taeyeon tốt......thì cậu ấy sẽ tốt như thế.

“Những điều cậu ấy nói không phải không có lý......Tình trạng Taeyeon chỉ là tạm thời, cô ấy sẽ bình thường nhanh thôi. Nếu mình kiên quyết ghi đúng sự thật, cũng không có ích gì..... – Jessica nhíu mày – Đây không đơn thuần là vấn đề đạo đức nghề nghiệp, mà liên quan đến quyền lực chính trị, lợi ích của nhiều người.....Hơn nữa chuyện này, không ít thì nhiều do Taeyeon ra chỉ thị, căn dặn Fany dàn xếp với mình....Lần này xem ra mình phải nên linh hoạt.”

Mất một lúc ngẫm nghĩ cân nhắc, Jessica mỉm cười, nắm tay Fany đang đặt lên tay mình:

-Mình sẽ giúp cậu. Mình đảm bảo........tình trạng trên báo cáo của Taeyeon chỉ có tốt và hơn như thế, không có chuyện di chứng gì ở đây.

Fany cười tươi hài lòng:

-Cảm ơn cậu nhiều lắm Jessica. Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho cậu.

-Mình có thể hỏi cậu một câu không? – Jessica nhẹ nhàng nói.

-Mình nghe đây..... – Fany mỉm cười.

-Taeyeon là người như thế nào? – Jessica nói thêm – Cậu cũng nên giới thiệu sơ về người yêu của cậu cho bạn thân là mình biết, không nên sao? – Cô nhún vai.

-Taeyeon à....... – Fany mím môi ngập ngừng, rồi cô nói trong nụ cười – Là một người lịch sự, tử tế, nho nhã, dịu dàng, ân cần và tài giỏi.....

-Còn nữa không? – Jessica trêu chọc – Hay chỉ nhớ được bao nhiêu đó.

-Cậu đang chọc ghẹo gì mình đây hả Jessie? – Fany nhăn mặt giận dỗi.

-Mình muốn biết Taeyeon có gì đặc biệt.....mà khiến bạn mình phải nhọc tâm đích thân nhờ mình giúp đỡ. – Jessica từ tốn trả lời.

-Chỉ với Taeyeon là Tổng Thống thôi, cũng đủ khiến mình phải nghe theo lệnh mà hành sự rồi, Jessie à..... – Fany cười hiền đáp.

-Cậu sẽ trở lại với Taeyeon chứ......?? – Jessica ngập ngừng hỏi.

-Mình vẫn đang suy nghĩ...... – Fany thở dài.

-Vẫn yêu Taeyeon.....? – Jessica nhìn thẳng vào mắt Fany.

-Yêu. – Fany mỉm cười đáp mà không cần suy nghĩ.

-Vậy thì dù cậu quyết định đi con đường đó như thế nào......Mình luôn ủng hộ cậu. – Jessica cười nắm chặt tay Fany.

-Mình vốn nghĩ cậu sẽ phản ứng kiểu như “mình là đứa điên, phá hoại gia đình người khác, bảo mình nên chia tay Taeyeon hoặc có thể đánh cho mình tỉnh ra”. Nhưng cách cậu phản ứng khi biết chuyện......lại khác hoàn toàn. – Fany mỉm cười nhớ lại hôm ở bệnh viện – Cậu không biết mình đã hạnh phúc như thế nào.....khi có được người bạn như cậu đâu.

-Nội tình giữa cậu và Taeyeon chỉ có hai người mới hiểu hết. Jessica Jung không sống cuộc đời của Tiffany Hwang thì không có quyền phán xét cô ấy làm những gì, và nó đúng hay sai. Mình làm sao vờ như hiểu rồi  la mắng lên lớp cậu......Mình chỉ lo cho sự an toàn của cậu thôi. – Jessica ngập ngừng – Thế nên có chuyện gì hãy tìm mình tâm sự, hứa nhé?

-Mình hứa. – Fany mỉm cười, giọt nước mắt ở khóe mi cô lăn dài. Làm sao khỏi xúc động khi có được một người thật lòng quan tâm cô nhiều như thế.

-Người thứ ba là người chen chân vào một cuộc tình đã chật chổ........ – Jessica dịu dàng nhìn Fany – Mình hiểu nó khó như thế nào.......Nếu cậu có niềm tin, hãy kiên tâm với nó.

Fany nhích người lại vòng tay ôm lấy Jessica. Fany nở nụ cười mãn nguyện khi mà cũng có được cái ngày có người hiểu cô đang phải trải qua những gì để mưu cầu hạnh phúc. Và niềm  vui nhân đôi khi mà người ấy là chính cô bạn thân của cô. Jessica cũng vòng tay siết chặt Fany. Cái ôm là sự sẻ chia, quan tâm, thấu hiểu.......

-Cậu không bao giờ một mình cả.......Fany à. – Jessica nói nhẹ như gió thoảng – Luôn có mình, ngay bên cạnh cậu.

.

.

Nhịp tim vốn dĩ có bao giờ đứng yên.

Thứ hạng ưu tiên của thương yêu cũng thăng giảm  vô chừng.

 

Thế nên....

 

Chưa đi đến cuối đường thì chưa chắc ai mới là kẻ thứ ba.

Ai mới là người đứng bên lề hạnh phúc của người ta.

Có điều, cuối đường là đâu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro