Chap 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Gõ đầu em yêu.

..............................

Nhíu mày, mở mắt khó khăn, Taeyeon cố gắng xem công văn đang chất bừa trên bàn. Một tay để trên trang giấy, một tay xoa trán, híp mắt đọc chữ. Cả ngày hôm nay cô không ngủ hay đặt lưng xuống giường được lâu. Sáng thì đã đến Nhà Xanh từ sớm. Hễ nhìn vào đống chữ dài lê thê, mắt cô cứ ríu lại, nhắm nghiền.

*Reng Reng Reng*

 Taeyeon thở dài nhấc máy:

---Tôi nghe.

---Là Yuri. Cậu còn ở phòng à?

---Chứ không ai nhấc máy. Cậu gặp ma rồi đấy Yuri Kwon. – Taeyeon nhíu mày xoa trán.

---Thôi nào. – Yuri cười xòa – Mình đến gặp cậu một chút nhé.

Vươn tay xem đồng hồ tích tắc, Taeyeon ngao ngán lắc đầu:

---Chuyện chi quan trọng?! Nhanh nhé.

---Sẽ cố gắng. Nghe giọng cậu không có tí sức sống gì cả – Yuri bĩu môi.

---Gặp rồi sẽ rõ. Vậy nhé.

---Tuân lệnh. Tạm biệt.

*Cạch* *tút tút túttttttt*

 Sau khi ngắt máy, đươc tầm mười phút sau, tiếng gõ cửa đã vang lên.

*Cốc cốc*

Taeyeon ngẩng mặt lên nhìn ra cửa và bảo:

-À, Yuri? Vào đi.

Taeyeon đóng nắp bút lại, đặt lên bàn. Nhìn Yuri cô cười nhạt, gấp công văn lại, cô đứng lên, thình lình, không gian trở nên tối sầm trong mắt Taeyeon. Cô nhắm chặt mắt cố giữ thăng bằng, đầu khẽ lắc xua đi cơn đau chợt ập đến sau gáy. Đưa tay ra sau đầu đặt tại nơi cơn đau ùa đến. Một tay còn lại cô giữ chặt cạnh bàn, dùng sức cô bấu chặt, cứ như một giây lỏng tay, cô sẽ ngã nhào ra đất. Nụ cười chưa kịp vẽ trên môi, hình ảnh Taeyeon nhíu mày, đứng yếu ớt phía xa khiến mặt Yuri cứng lại vì sợ hãi.

-TAEYEON!!!!! – Yuri lao thật nhanh đến cạnh Taeyeon, ném tập hồ sơ lên bàn, chạy vòng qua giữ chặt cô ấy. Cô cẩn thận đỡ Taeyeon ngồi lại xuống ghế.

Yuri nhăn mặt quan sát khuôn mặt Taeyeon. Khi mà hai tay Taeyeon lúc này đang vòng ra sau gáy bấu chặt nơi đang đau. Cô dần cúi thấp đầu xuống khi cơn đau chì chiết hơn.

-Cậu làm sao vậy hả? – Yuri ngồi khụy xuống để nhìn rõ hơn khuôn mặt trắng trẻo của Taeyeon đang tái đi.

Đáp lại Yuri là tiếng rên khẽ của Taeyeon. Môi mấp mái nhưng không nói được lời nào. Yuri không biết làm sao nên lấy điện thoại trong túi mình ra, lập tức quay số khi biểu hiện của Taeyeon ngày càng tệ. Tay Yuri cứng đờ, nhấn lung tung bàn phím cảm ứng.

*Cạch*

Taeyeon vô tình làm điện thoại Yuri văng ra xa, cô thì thào:

-Yu.....ri......

Taeyeon khụy người ngã nhào xuống, chiếc ghế cô ngồi giật lùi ra phía sau. Yuri ngã người ra phía sau, bần thần vài giây rồi nhanh chóng ngồi lại cạnh Taeyeon đang nằm ngửa ra trên gạch. Cô ấy co người lại, tay cố nới lỏng nơ áo, nhưng lực bất tòng tâm. Yuri nhanh nhảu kéo phăng cái nơ giúp Taeyeon. Không khí xung quanh như ở xa tầm với của Taeyeon, cô không tìm thấy oxi, chới với, cô rên rĩ đau đớn.

-Thuốc! Cậu có thuốc đúng không? Ở đâu? Ở đâu hả? – Yuri hét lên.

-Thuốc......mình...... – Taeyeon gấp gáp thì thào.

-Cậu nói đi. Mình nghe đây. – Yuri cúi người áp tai sát môi Taeyeon.

-Thuốc......ở......ở........ – Cơn đau sau đầu lại quặng lên thít chặt các dây thần kinh – Á aaaa...... – Taeyeon hét lên.

-Taeyeon à. – Yuri một lần nữa áp tai vào môi Taeyeon – Ở đâu chứ?

-Thuốc......a......áo......mình-...... – Taeyeon thở gấp gắng gượng.

Yuri lao lại cái ghế vừa rồi, lục túi áo khoát:

-Đây rồi. – Cô lẩm bẩm.

Chạy đến bên cạnh, nâng đầu Taeyeon lên, cô cho viên thuốc vào miệng cô ấy nhanh nhất có thể. Nuốt lấy viên thuốc, Taeyeon ho sặc sụa, nhưng rồi có vẻ tình trạng khó thở đã ngừng lại. Cô bắt đầu lấy lại nhịp thở.....mắt cô mở dần.....khẽ đưa mắt nhìn Yuri cạnh mình. Taeyeon nở nụ cười, nắm lấy tay Yuri.

-Không sao....rồi. – Taeyeon nói nhẹ hẫng.

Yuri vẫn còn sững sờ trước tình huống vừa rồi, khẽ nhíu mày thở hắt, cô giúp Taeyeon đứng dậy, và dìu cô ấy lại ghế dài ngồi. Rót ly trà nóng đưa cho Taeyeon, cô nói:

-Cậu ổn thật chứ? Hay mình đưa cậu đi bệnh viện hoặc mình gọi Jessica đến khám cho cậu, có được không?

Hớp ngụm trà, từ tốn đặt ly trà xuống bàn, Taeyeon mỉm cười:

-Mình không sao mà. – Cô nói mắt không nhìn Yuri.

-Vừa rồi rất nguy hiểm, cậu biết không? – Yuri cau mày tông giọng có chút nhỉnh hơn.

Đặt tay lên vai Yuri, vẫn cười Taeyeon nói:

-Chỉ là một chút đau đớn hậu phẫu thuật thôi. Jessica có dặn mình không nên làm việc quá nhiều, não vận động nhiều sẽ quá tải rồi chèn ép dây thần kinh, nên cơn đau xuất hiện....

-Nhưng.....còn khó thở? Cậu gần như tắt thở ấy. Mặt cậu nhăn nhúm, thậm chí các chỉ máu hiện rõ lên mặt. – Yuri nghiêm túc nhìn Taeyeon – Mặt cậu trắng bệch.

-À, Jessica bảo là trường hợp không uống thuốc kịp sẽ dẫn đến khó thở. Vì thân não của mình bị tổn thương lớn, chưa hồi phục hoàn toàn. Lúc đấy mình định lấy thuốc nhưng.....đầu mình như căng ra, rồi......

-Đau đến ngã lăn ra chứ gì. – Yuri tức tối.

-Mình cũng định nghĩ việc rồi. Nhưng khi không tên họ Kwon trời-ơi-đất-hỡi nào đó gọi điện bảo là còn việc muốn gặp ấy? – Taeyeon nhướn mày đáp.

-YAH KIMM- .... – Yuri đứng phắt dậy, gằng giọng xuống cô tiếp – Không phải là có tên họ Kwon quỷ quái nào đến thì văn phòng Tổng Thống đã có án mạng rồi đấy.

Taeyeon bật cười đắc ý. Lôi tay Yuri ngồi xuống:

-Gì chứ? Đùa chút mà đã. Không vui à?!

-Không vui nhá. – Giật phăng tay mình lại Yuri nói.

-Cậu nên bớt cái tính cứng nhắc khỉ gió đó lại đi. – Taeyeon lại uống trà – Tuy chỉ gặp Jessica xinh đẹp vài lần, nhưng mình nghĩ cô ấy thích người yêu mình hài hước một chút đó.

-Sao chứ? Mình không cần biết Jessica dặn cậu gì. Ngày mai mình sẽ bảo Sooyoung đưa cậu đi khám lại. Không được từ chối.

-Hah. Lệnh Tổng Thống cơ đấy? Mà sao cậu không đi? Không muốn gặp Jessica xinh đẹp sao? Là mình mình bay vào ngấu nghiến cô ấy rồi. Cô ấy đáng yêu lại trí thức thế cơ mà.

-Một Tiffany, không mệt sao?! – Yuri châm chọc

-Không. – Taeyeon hất mặt – Lạc đề rồi, đến có chuyện chi? Mình sắp không gượng nỗi, nói nhanh đi.

-Mình đến đưa cậu tập hồ sơ về việc đã đàm phán thành công với Triều Tiên rồi. Đó là việc duy nhất Han Shin đã xúc tiến nghiêm túc khi tạm thời thay thế cậu. Chung quy cũng do anh ta muốn tạo thành tích thôi. Nhưng biết làm sao, người tính không bằng trời tính. – Yuri mỉm cười – Cậu đã ở đây rồi.

-Ô.... – Taeyeon gật gù cười – Mình sẽ xem vào ngày mai nhé. Nếu không còn gì thì-.......

-CÒN! – Yuri chợt lớn tiếng khiến Taeyeon giật nảy người – Còn mà. – Taeyeon nhíu mày – Là chuyện.....đêm giáng sinh. – Yuri cười tủm tỉm.

-Chuyện đêm giáng sinh?! Aaaaa..... – Taeyeon chỉ tay vào mặt Yuri – Không lẽ hai người đã.....?!

-Ấy.....còn hơn như thế. – Yuri tinh nghịch cười trong sự tò mò của Taeyeon.

.

.

Trời vừa tắt nắng, ngay khi tan tầm, Yuri đã đỗ xe trước cửa bệnh viện chờ Jessica tan ca. Có khi chờ lâu quá, cô lại quay số gọi Jessica, nhưng lần thứ n, chỉ vừa khi mở miệng, thì đầu dây bên kia đã ngắt máy. “Xem ra vẫn còn hờn mình đây mà.....” Ngã lưng ra sau ghế, lấy cái chăn mỏng quấn quanh người mình, Yuri kiên nhẫn chờ gặp Jessica “Quyết tâm hôm nay là phải chờ cho được cô ấy, dỗ dành, nói cho Sica hiểu.  – Cô thẩn thờ bĩu môi nhìn vào vô lăng tiếp tục nghĩ – Con gái......rắc rối quá đi. Như mình phải gọn hơn không? Em tỉ mỉ chấp nhặt từng chuyện tổ khổ thân Yul.....”

 

Chiếc xe Yuri lạnh cóng bên đường, Jessica đứng ở cửa bệnh viện, lắc nhẹ đầu rồi đi thẳng một mạch không ngó ngàng. Lẩm bẩm ngẫm nghĩ một lúc, suýt không thấy cả việc Jessica đã rời đi. “Ấy.....Sica kìa.” Yuri ném cái chăn nhỏ khỏi người rồi nhấn ga, vòng vô lăng, chạy qua bên đường bám theo Jessica. Chạy phía dưới đường, Yuri hết ngó Jessica rồi lại ngó đường, hạ cửa kính xe, nhoài người ra ngoài nói lớn.

 

-SICAAaaa!!!! – Jessica vẫn nhìn đường đi không đối hoài – JESSICA JUNGGG!!! – Cô ấy vẫn như thế – JUNG SOO YEONNN!!!

 

Jessica nhíu mày khựng lại, liếc xéo cái người đang kêu ầm tên cô, rồi cô đi nhanh hơn.

 

-Này. Em lên xe Yul đưa em về. Em mang giày cao gót, mỏi chân lắm. – Yuri vẫn cứ một mắt nhìn cô người yêu bướng bỉnh, một mắt ngó đường. Trông đến khổ sở.

 

-Không cần mấy người quan tâm. – Lạnh lùng Jessica đáp. Cô tăng tốc hơn.

 

-Nè, không phải đâu Jessica à. Yul chờ em mấy giờ đồng hồ rồi đó. Yul ngồi xe mà còn cúm lên vì lạnh. Em đi tí nữa, bệnh thật đấy.

 

-Mặc kệ tôi đi.

 

-Em là người Yul thương nhất. Sao kệ được hả?! Em nói đi, Yul phải làm sao em mới hết giận đây? Chuyện đánh Yoona là Yul không đúng. Chỉ tại lo cho em thôi.

 

-Tôi biết.

 

Yuri trố mắt nghe lời nói rành rọt của cô bác sĩ trẻ tuổi mà không khỏi bàng hoàng. Lại nhoài người ra ngoài cô nói nhanh:

-Thế sao em còn giận hờn chuyện gì?! Yul không hiểu nha.

 

-Thật ra là không có lòng tin ở em. – Jessica đứng lại nói với người trong xe.

 

-Ơ...... – Yuri tròn mắt thắng xe. Jessica thở hắt rồi lại rảo bước đi tiếp.

 

Jessica đi một đoạn thì ngừng lại khi không nghe tiếng léo nhéo bên tai. Quay mặt nhìn ra đường không thấy Yuri đâu nữa. “Không có thành ý gì cả. Một chút kiên nhẫn cũng không. – Cô thở hắt – Kwon Yuri, Yul sẽ chết toàn diện và triệt để.” Nghĩ rồi cô hậm hực suýt xoa cơ thể mình, tay vắt vẻo túi xách, tiếp tục cô đi.

 

-SICA YÊU DẤU!!!!

 

Ai đó kêu tên cô. Chưng hững Jessica quay người lại nhìn cái người quần áo xộc xệch, tả tơi, và mỏng manh đang đứng dang tay, miệng cười tươi nhìn cô. Yuri nhanh chóng chạy lại cạnh cô.

 

-Em xem.... – Tay trái Yuri cầm hoa, tai phải cô cầm hộp chocolate – Là hoa, là chocolate em thích nhất này.

 

-Thì sao chứ?! – Jessica bâng quơ nhướn mày.

 

-Còn sao nữa?! Tha thứ cho Yul nhé. Yul đã chạy hết con đường này để mua hoa và chocolate để dỗ dành em. Cũng chỉ muốn làm em vui thôi. – Yuri bĩu môi nhìn hai món quà trên tay mình.

 

-Hừ. – Jessica quay lưng.

 

Vừa khi đó, Yuri đã vòng ra trước mặt Jessica:

-Sica à. – Jessica quay mặt sang hướng khác, Yuri cũng quay theo đứng đối diện – Sica à. – Jessica lại quay hướng khác, và Yuri cũng như thế – Sica....

 

-Sao lại không tin em? – Lời nói của Jessica như gió thổi, bồng bềnh miên man đọng lại trên bông tuyết, rồi chực rơi xuống.

 

-Yul...... – Yuri buông xuôi tay mình trong ngỡ ngàng.

 

-Không tin tình yêu của em? – Nhìn sâu đôi mắt Yuri, Jessica nói thật nhẹ nhàng.

 

Rõ ràng lời Yoona có ảnh hưởng đến Jessica bằng cách này hay cách khác. Hiểu rõ Jessica ghét nhất ai không tin tưởng cô ấy. Thậm chí cô ấy sẽ cáu lên ngay khi ai đó vu oan cô điều gì cô không có. Cô sẽ tuyệt giao quan hệ cũng nên. Và Yuri người cô ấy yêu lại nghi ngờ giữa Yoona và cô có mập mờ tình cảm. Jessica chịu nhu không thích cương. Cô thích cái cách nói chuyện tinh tế, cư xử phải phép, lời nói nhã nhặn. Tất cả những gì của Yuri ngày hôm đó, đều làm cô ngơ ngác, bàng hoàng và ủy khuất. Yoona quá hiểu cô người yêu cũ này, thích gì, ghét gì. Chẳng những tỏ ra hối lỗi, lại còn chân thành nhắc nhở. Sao Jessica lại có thể bỏ ngoài tai những lời nói “thiện chí” như thế? Xuất phát từ người yêu cũ, người đã rất tử tế, yêu thương, và chăm sóc cô? Jessica có giận, có trách Yoona, nhưng rồi cũng thôi. Nhưng với Yuri lại là ủy khuất khó lòng nguôi ngoai.

 

-Yul xin lỗi em. Yul không hiểu tại sao hôm đó mình lại thiếu suy nghĩ khiến em khó xử với bạn mình. Do một phần cô ấy nói khích, Yul lại gọi điện cho em mãi mà không được. Yul lo lắng....lo đến mất kiểm soát. Thật lòng, chỉ cần ai đó nhắc đến tên em, Yul đã cuống lên rồi. Yoona bảo là....có ý muốn....với em. – Yuri khổ sở phân trần – Yul cũng biết em không thích Yul hung hăng hở tí ra là động tay động chân. – Cô thở dài – Chỉ lần này thôi, không có lần sau, em nhé?

 

-Em biết cũng do Yoona mà ra cả.

 

Yuri ngạc nhiên nhìn Jessica, lời nói cô ấy nhẹ bẫng, mắt cô ấy thẩn thờ nhìn bông tuyết đang bám trên xe taxi đậu gần đó. Lúc này trông cô ấy không rõ nét buồn vui, nhưng toát lên một vẻ gì đó rất da diết. Không quá nhiều cảm xúc trên gương mặt xinh đẹp đó, nhưng Yuri hiểu Sica của cô, thật sự đã để tâm chuyện này rất nhiều. “Giờ Yul mới nhận ra....vì sao chỉ đôi ba lời xin lỗi, vẫn không khiến em tha thứ, để em không buồn, không hờn nữa. – Cô mỉm cười.”

 

-Để Yul nói em nghe nhé. Yul làm chính trị bao năm rồi....có dạng người nào Yul chưa gặp, chưa nói, chưa tiếp xúc qua. – Yuri lắc đầu – Vậy mà.....khi nói chuyện với em, Yul thấy mình vụng về lắm. – Jessica khẽ quay người nhìn Yuri – Em giận, em buồn. Yul cũng không biết là do Yul gây ra. Em ủy khuất vì nghĩ Yul không tin em, Yul cũng không nhận thấy. Khả năng tư duy của Yul bên em, là con số 0 tròn trĩnh. Yul nói chuyện không khéo léo được như Yoona, không tinh tế được như cô ấy. Yul tự nghĩ mình cũng lắm chiêu trò mưu mẹo, mà sao đứng trước em nó bay biến đâu sạch bách, chỉ còn trơ một trái tim mộc mạc, Yul luôn muốn đối xử với em bằng những điều chân thành nhất. Để rồi không biết dỗ dành em sao cho phải. Đôi khi hóa ra lại chọc điên em thêm...

 

-Yuri.....

 

Yuri nắm lấy tay Jessica, tha thiết cô nói những điều bình dị nhất, giản đơn nhất, của một người làm chính trị:

-Sica bảo bối. – Nâng tay cô ấy lên cho một nụ hôn, Yuri tiếp – Em là bảo bối của Yul, người Yul yêu nhất, thương nhất. Yul chỉ biết có yêu thương mình em, ngoài em ra, chẳng còn gì đáng bận tâm hết thẩy. Nên nếu có thiếu sót, em hãy nghĩ đến điều này mà lượng thứ.

 

-Yuri......

 

Jessica lắc đầu, mắt ngấn nước, nhíu mày ngăn dòng cảm xúc đang trực trào. Yuri nhìn cô. Cô nhìn Yuri. Tay trong tay. Nụ hôn trên tay vẫn còn vươn hơi ấm ngọt ngào. Tích tắc nước mắt vỡ òa. Cô nhón chân mình ôm lấy Yuri, hai tay vòng quanh, siết chặt Yuri vào cái ôm nồng nàn nhiều cảm xúc nhất. Yuri vòng tay quanh eo Jessica, dụi mặt vào tóc cô ấy, mỉm cười, cô không thể ngờ đến một ngày cô lại có thể nói được những điều đơn giản như thế, chân thành như thế, chứ không phải những lời hoa mỹ, rào trước đón sau của một chính trị gia luôn nói. Cô thấy tình yêu của mình dành cho Jessica chân thành gì đâu “Dường như Yul yêu em nhiều dữ lắm rồi ấy....”

 

-Sica bảo bối.....Mình làm lành em nhé?! – Lời Yuri nói dịu dàng gì đâu.

 

-Ừm...... – Lau đi giọt nước mắt trên má mình, Jessica cười tươi ôm chặt Yuri hơn nữa.

 

Tan trong mùa đông lạnh.

Quyện chặt như nước.

Sóng sánh lắc lư.

Không phân li.

Không chới với.

Không chếnh choáng.

Đủ đầy tin yêu.

Tay trong tay qua hết mùa đông này.

 

Rời nhau ra, Yuri nhìn Jessica đang thẹn thùng cúi mặt không dám nhìn cô. Di tay mình cô vén mái tóc cô ấy vào nếp. Chậm rãi từ tốn, cô đặt môi mình lên môi cô ấy. Vừa hay môi chạm môi. Jessica tay cầm hoa và chocolate từ bao giờ, nhanh nói.

 

-Xe Yul bị kéo đi kìa.

 

Yuri giật mình quay lại nhìn, thấy xe vẫn ở đó, rồi quay lại tìm Jessica thì thấy cô ấy đã tủm tỉm cười xoay lưng bỏ đi hồi nào rồi. Cô nhanh chân chạy theo, một tay nắm tay ngăn bước Jessica đi, một tay gõ nhẹ lên đầu cô ấy.

 

-Em thật là. Hư quá. – Yuri trách yêu rồi kéo cô người yêu bé bỏng vào lòng.

 

-Tại Yul ngốc. – Jessica cười hì hì, đưa tay suýt xoa đầu mình.

 

Choàng vai Jessica, kéo cô ấy đi theo mình. Chốc chốc tay Jessica lại bẹo má Yuri trách móc này nọ. Yuri nhăn mặt phì cười, trong mắt mình cô chỉ thấy mỗi cô ấy thôi.

 

Hôn lên má Yuri, Jessica nói khẽ:

-Merry Christmas, my Yuri!

 

Mỉm cười, hôn lên má Jessica, kéo cô ấy vai sát vai:

-Giáng sinh hạnh phúc, Sica bảo bối! – Cả hai vẫn sánh bước ngả nghiêng đi cạnh nhau cùng những niềm vui ngọt ngào nhất trong đêm Giáng sinh.

 

Má áp má.

Tay nắm tay.

.

Trái tim cứ dịu dàng gì đâu.

Chẳng cần phải nói cả đâu.

Chỉ cần ánh mắt đủ lâu, đủ tình.

.

Tay Yul đây, tay em đây.

Đan vào nhau bạc đầu mới buông.

.

Ta yêu nhau rất bình thường.

Cần chi ngoài những yêu thương chân thành.

.

Yul ôm em, em ôm Yul

Tan vào nhau đến xa xanh mai này. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro