Chap 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Xem trời bằng vung.

 -----------------------------

-Tôi không lòng vòng nữa. Tôi biết cô đang bí mật điều tra Seohyun và tôi cũng biết cô để Tiffany đến thăm dò cô ấy. Nhưng tôi có chuyện muốn hỏi, là cô đã biết được những gì rồi?

Taeyeon nghiêm túc nhìn Yoona, suy nghĩ thận trọng cô đáp:

-Tôi cũng sẽ thẳng thắn với cô. Tôi biết ai thật sự là hung thủ vụ ám sát vừa rồi. Tôi sẽ bắt người đó trả giá vì hành động ngông cuồng đó....Tôi sẽ không vì bất kì ai mà buông tha cho người đó.

Yoona lại cười:

-Tôi thích thái độ này của cô. Xem ra đúng như tôi nghĩ, cô đã biết quá nhiều. – Cô đi lại gần bàn làm việc, nhìn sâu vào mắt Taeyeon – Và tôi đến đây, là yêu cầu cô một chuyện. – Taeyeon nhíu mày – Tôi muốn cô buông tha Seohyun và không truy cứu bất kì trách nhiệm nào cho vợ tôi. Hung thủ cô cũng bắt được rồi. Cứ để hắn ta ôm hết tội.

Taeyeon nhíu mày, cô cảm thấy nực cười:

-Cô thật ngông cuồng Yoona. Cô nghĩ cái gì mà dám yêu cầu điều này. Không bao giờ.

Yoona đưa mặt mình lại gần mặt Taeyeon:

-Nếu tôi nói được thì sao?

Taeyeon nhìn Yoona rồi đứng thẳng người lên, mặt đối mặt:

-Tôi nói không. Là không.

Yoona bật cười thành tiếng, cô ngả người ra sau, không nhìn Taeyeon nữa:

-Vậy xem ra cả cái ghế Tổng Thống, cô cũng không muốn ngồi nữa rồi.

-Hoang đường. – Taeyeon đập tay lên bàn – Im Yoona, cô quá ngông cuồng rồi.

Yoona quắt mắt nhìn Taeyeon. Cô nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh. Trên khuôn mặt vô cảm của mình, cô để lộ một cái nhếch môi chóng vánh. Lẳng lặng và nhẹ nhàng cô đưa tay vào túi áo, rút ra một xấp hình, mắt vẫn nhìn Taeyeon, tay cô ném tung xấp hình lên không trung. Taeyeon ngạc nhiên với hành động này nhìn những tấm hình rơi xung quanh mình, rồi lại nhìn Yoona, khuôn mặt cô ấy vẫn hết sức ngạo mạn sắc lẻm nhìn cô.

Bủa vây Taeyeon là hơn chục tấm hình rơi lả tả. Một tấm rơi ngay người cô, đưa tay mình chặn nó lại. Yoona nhìn Taeyeon đưa tấm hình lên xem, không ngăn được nụ cười đắc ý. Cầm tấm hình trên tay, mặt Taeyeon biến sắc. Cô nhíu mày thật sâu, môi mấp mái, ánh mắt chao đảo, cô không tin được sự thật này. “Những tấm hình này.....” Cô tức khắc xem những tấm hình rớt trên bàn, xem hết tấm này đến tấm khác. Và rồi tuyệt vọng với suy nghĩ của mình, cô đưa mắt nhìn Yoona trông chờ điều tiếp theo.

Giữa lúc này, cánh cửa phòng bật mở, Fany thảng thốt nhìn mọi chuyện xảy ra. Yoona khẽ đưa mắt ra sau, cô biết người đến là bà chị dâu quý hóa của mình. Chẳng quan tâm cô nói:

-Taeyeon à. Lần sau cô nên cân nhắc thật kĩ trước khi nói nhé.

Taeyeon tay co thành hình nấm đấm trên bàn. Cô đang bị uy hiếp, từ trước đến giờ cô ghét nhất điều này. Fany tức khắc đến gần, cô nhìn đống hình trên bàn, nhìn Taeyeon, rồi nhìn Yoona hoang mang.

-Là.....là.....em, Yoona. Là em sao?

-Ngạc nhiên lắm sao? Tôi nghĩ sáng sớm nay chị biết rồi mà. – Yoona hững hờ nhìn Fany – Hai người làm nên cái chuyện trái với luân thường đạo lí này. Bình bình an an đến giờ cũng là phước đức lắm rồi.....

-IM YOONAAA!!!!! – Taeyeon hét lên.

-TÔI LÀM SAO??? – Yoona cũng không nhẫn nhịn.

-Muốn trả thù, em cứ tìm chị. Không cần tìm Taeyeon. Cậu ấy không liên quan.

*CHÁT* Yoona giáng tay mình vào mặt Fany nhanh như cắt, âm thanh chói tai vang lên đủ để hiểu cái tát này rất mạnh, Yoona nóng đến bỏng tay, Fany rát đến bỏng má, Taeyeon đau đến bỏng tim. Yoona quả thật đã dùng hết lực không hề có chuyện nhẫn nhịn gì ở đây.

-CHỊ IM NGAY CHO TÔI. – Yoona chỉ tay vào Fany – Nhớ không? Chị nợ tôi tất cả. Cái tát này, cũng là chị nợ tôi.

-IM YOONAAA!!! – Taeyeon nhoài người túm lấy cổ áo cô ấy, kéo lại phía mình – Cô làm gì vậy? Đang ngông cuồng cái gì? Thái độ cái gì? Tôi ở đây, cô dám đánh Fany? Thật-sất-láo.

Yoona nhướn một bên mày, mắt nhìn mắt Taeyeon. Không hề có chút lo sợ nào, cô vốn dĩ chẳng coi cô ấy ra gì, lại nói khi mà cô nắm được bằng chứng cô ấy ngoại tình, thì chẳng việc gì phải nể nang. Taeyeon cau mày, mắt cô đổ lửa, cô túm chặt cổ áo Yoona. Tay cô siết chặt, chiếu tia nhìn xuyên sâu vào mắt cô ấy. Tay còn lại cô co thành nấm đấm và cựa quậy trên bàn. Cô sẽ đánh cô ấy, cô chắc chắn thế, sẽ đau gấp ngàn lần cái tát vừa rồi, môi cô ấy không ứa máu cô sẽ không mang họ Kim.

-Taeyeon à, đừng mà. – Fany nhanh chóng nói. Mắt cô trĩu nặng, tay ôm một bên má vẫn còn bỏng rát. – Đừng......

Taeyeon nhìn Yoona, rồi đảo mắt nhìn hình ảnh Fany của mình đang chịu ủy khuất. Cô thấy khó thở khi nhìn một bên má cô ấy đỏ lựng lên như thế, nhưng tâm tư cô thoáng chững lại vì lời nói của cô ấy. Bắt gặp ánh mắt này, Yoona tức khắc dùng tay mình gạt tay Taeyeon ra khỏi áo, lùi lại một bước. Nhoẻn miệng cười, cô lạnh lùng nói.

-Đau lòng à? Như thế này chẳng đáng với những gì tôi đã trải qua. Các người.....nhất là cô Tiffany. Tôi sẽ tính với cô sau. – Yoona nhìn cô ấy – Tôi không nhập nhằng nữa. Nói chung điều tôi muốn chỉ có một. Là cô phải thôi truy cứu nữa. Hãy giải quyết tên đó. Vậy là xong. Khép lại tất cả.

-Nếu không thì sao?! – Taeyeon gằng giọng.

Yoona nói đều đều:

-Nếu cô đã không tiếc chiếc ghế Tổng Thống của mình. Thì cứ việc. Nếu cô muốn thấy cô tình nhân bé nhỏ của mình.....trở thành tội nhân lưu danh sử sách. Thì cứ tự nhiên. – Yoona chỉ tay thẳng vào mặt Taeyeon – Nếu Seohyun mất một cọng tóc nào, tôi sẽ khiến-Tiffany-sống-không-bằng-chết. Tôi hạn cho cô ba ngày. Nếu sau chừng ấy ngày, tôi không nhận được điện của cô. Tôi sẽ khiến cô hối-hận. Tôi nói được làm được.  *Rầm* Yoona co tay đập mạnh xuống bàn, bút viết cựa mình lung tung không yên, Taeyeon nhức nhói tim gan, Fany hẫng chân giật mình.

Giương mắt thách thức nhìn Taeyeon lần cuối, rồi cô quay lưng rời đi. Không khác gì lúc bước vào, cô từ tốn rảo bước, phong thái ung dung đến ứa gan, tiếng giày đáng ghét vang lên rõ mồn một. Cánh cửa chậm rãi khép lại, người bên trong phòng chứng kiến mà không khỏi giận đến tím tái mặt mày, tức đến đấm ngực dậm chân. Nhất thời không biết nên phản ứng ra sao, Fany chạy ngay ra khỏi phòng đuổi theo Yoona. Nhìn Fany rời đi, Taeyeon vẫn chưa định hình được mọi chuyện.

“Chưa một ai, chưa một ai, kể cả Sulli, dám cả gan uy hiếp mình. CHƯA MỘT AI!!!” *Rầm* Taeyeon vung tay hất hết những giấy tờ, hồ sơ, văn kiện, tất cả, tất cả, rơi xuống bàn. “IM YOONAAA!!! Khốn kiếp, cô trốn tội bằng cách này sao??? Hoang đường, thật quá quắt!!!!” Taeyeon chống tay lên hông, cô nghiến răng rồi đá luôn cái ghế thật mạnh vào tường.

.

.

Fany bắt kịp Yoona, cô kéo tay cô ấy lại:

-Yoona.....

-Còn có gì để nói. – Yoona gạt phăng tay Fany ra khỏi tay mình. – Nếu lần này Kim Taeyeon không cứu chị, thì chị chờ mà lên báo đi. Tôi sẽ hủy diệt chị.

-Tại sao vậy Yoona? Em cho người theo dõi chị?

-Thì sao? Nếu không..... – Yoona nhíu mày – Tôi làm sao biết mình là đứa ngốc bị chị lừa gạt. Tôi là chồng của Seohyun, mà chị cũng quay lưng phản bội. Chúng ta là người nhà. Người nhà. Người nhà đó. Chị không biết sao???

-Chuyện của chị và Taeyeon không liên quan đến chuyện chị ủng hộ ai cả. Càng không thể chịu sự uy hiếp này.....mà để em tự do ngoài vòng pháp luật. Giết người. Là một mạng người. Em không biết sao???

-Thôi đi!!! – Yoona nạt ngang – Cô ta không phải còn sống sờ ra đó sao?

-Ngang tàng. Đến giờ em vẫn không biết hối cải. Nếu để em thoát được một lần, em sẽ lộng hành hơn, sẽ hung hăng hơn. Chị thà......là mình tự nhận hết là do bản thân quyến rũ Taeyeon, cũng không để Taeyeon chịu sự uy hiếp.

-Cô..... – Yoona giơ tay lên ngang mặt Fany, cái kiểu nói chuyện đáng ghét này làm cô muốn đánh cô ấy một lần nữa, và hứa hẹn sẽ đau đớn hơn lần trước......

-Chị thách em đó. – Fany nói rành rọt.

-Có tên họ Kim kia, tôi còn tát chị được. Huống hồ giờ không có, tôi sẽ đánh đến chị môi bật máu. Đừng có thách. – Yoona lạnh lùng.

-Không có lần thứ hai đâu Im Yoona. Chẳng qua là chị giữ hình tượng cho Taeyeon thôi. – Fany thẳng thắn – Chúng ta hòa rồi.

Nghiến răng, cô dồn lực hết vào tay, dẫu có hòa hay không cô muốn cô thích không chịu đựng được là đánh thôi. Im Yoona này nào ngán ai, không vừa mắt thì sẽ chơi tới bến chứ đừng có thách thức phí công. Nhưng chừng vài giây nghĩ gì cô lại buông lơi tay xuống. Mắt thoáng dịu lại, giọng nghèn nghẹn.

 

-Chị không yêu em gái mình sao? Fany?

.

...................

 

-JESSICAAAA!!!!

Ngoảnh mặt lại xem ai nhanh miệng gọi khi mà cô chỉ vừa khóa cửa nhà. Đúng là đánh hơi nhanh thật, cô nghĩ bụng “Kwon Yuri.....vừa tảng sáng?”. Jessica tròn mắt khi thấy Yuri ngoắt ngoắt tay về phía cô và mỉm cười như tên ngốc nhất quả đất. Yuri mở cửa xe, chạy về phía Jessica.

Nhanh nhảu cô lấy túi xách trên tay Jessica. Nhìn hành động tự nhiên của Yuri, Jessica nhíu mày:

-Đến làm gì?

-Hôm nay Yul đưa em đi làm. – Yuri cười toe toét – Mà em nói chuyện cứ y như rằng mình còn giận nhau ấy.

-Em thích đấy. – Jessica vẫn lạnh lùng. Chơi trò nắng mưa với Yuri cô rất thích, vì những lúc này, cô ấy sẽ gãi đầu, cười ngố, bĩu môi, tự kỉ, tủi thân. Đó, y như cô nghĩ, chưa gì đã bĩu môi. – Thật là......còn không nhanh nhanh. – Jessica phì cười.

-Ơ.....Ơ.....đi thôi. – Yuri tròn miệng không “đỡ” nỗi thái độ thay đổi nhanh hơn chóng chóng của Jessica. “Cô ấy nắng mưa thất thường ấy! Ôi, mày yêu đúng người rồi đấy Yuri ạ.”

Lật đật tay cầm túi xách, tay mở cửa cho Jessica vào. Đóng cửa cho cô ấy rồi cô chạy vòng sang chổ mình. Yuri nhấn ga, cho xe lăn bánh.

-Sáng nay Bộ trưởng Kwon rỗi quá nhỉ? Cho em quá giang đi làm cơ đấy. – Jessica thắc mắc.

-Ây....em nói thế này, Yul nghe nhột thật đó. Kiểu như Yul không quan tâm em vậy. – Yuri bĩu môi khẽ liếc nhìn Jessica.

-Chứ em nói có gì sai? Khai thật đi, trước khi em phóng xuống xe!!! – Jessica vờ dọa.

Yuri ríu rít:

-Không. Nguy hiểm lắm em. Thật ra sáng nay là chở em đến khám cho Taeyeon, mấy hôm trước cậu ấy đột nhiên đau đầu rồi còn khó thở nữa. Nếu Yul không ở đó, không biết chừng.....Đấy Yul nói hết rồi đó. – Cô giương mắt cún nhìn Jessica, dường như lời nói của cô ấy luôn khiến Yuri tin thật, dẫu rằng lời nói ấy có vẻ chỉ muốn hù cô thôi. Nhưng mười lần như một, cô lại hấp ta hấp tấp giải thích, và phân trần xong thì lại thấy ngay rằng mình rất ngốc.

Jessica thở dài:

-Em biết ngay mà, Yul thì có bao giờ rãnh mà chăm sóc em. – Cô bĩu môi.

-Lại bậy nữa. – Yuri nhìn qua Jessica – Lẽ ra là Sooyoung đón em ấy. Nhưng Yul đã thức đêm để hoàn thành văn kiện, rồi sau đó, nài nỉ cậu ấy nhường lại phần việc đáng yêu này cho Yul. Em không biết đó thôi, cậu ấy “đục nước béo cò” ép Yul khao một chầu thịnh soạn, bằng không quyết sẽ không nhường. – Cô nói một hơi dài y như rằng cô chỉ còn vài giây để sống.

-Á.....KWON YURIIII! – Jessica hét toáng lên – NHÌN ĐƯỜNG KÌA!!!!

*Kéttttttttttttt* Yuri nghe tiếng thét của Jessica thì quay lại nhìn đường và phanh xe cấp tốc.

-Nè, muốn bị phạt sao? Đèn đỏ đấy. – Jessica đánh lên tay Yuri – Yul thật là.....có gì từ từ nói, em có giục đâu kia chứ!!!

-Thì tại......- Yuri gãi đầu, trả treo – Thì......cũng do em cả. Chọc ghẹo Yul suốt.

-Yahhh, giờ còn gân cổ cãi nhau với em kia đấy!!!! – Jessica nói rồi đánh vào Yuri hì hục, cô ấy mỏng manh như con mèo nhỏ vậy, sao làm đau Yuri được, trái lại Yuri thấy rất vui và thú vị, Jessica dỗi thật rất đáng yêu. Nhưng lắm khi cô cũng méo mặt vì móng tay của cô ấy.

*BIN BIN BIN* Tiếng còi xe ở phía sau vang lên inh ỏi. Cả hai giật mình, Jessica ngừng đánh Yuri, Yuri ngẩng mặt lên nhìn, ra là đèn xanh bật mấy giây rồi, mà xe cô cứ trơ ra đó cản trở giao thông.

-Xin lỗi. Xin lỗi. – Yuri nhoài người ra sau, rồi nhanh chóng cô nhấn ga – Đấy lại tại e.....

-Sao chứ?! – Jessica nhíu mày liếc sang.

-Không....Không có. Tại Yul hết, Yul hết. – Yuri cười trừ (khéo lại chọc cô ấy, thì hôm nay chắc chắn là mình không tránh khỏi việc ghi biên lai nhận phạt, vì cái tội lái xe cẩu thả nghịch ngợm với người yêu.)

-Thật ra biểu hiện của Taeyeon cũng là việc nằm trong dự liệu của em. Nhưng cũng nên phải khám lại..... – Jessica gật gù nói nghiêm túc.

*Reng Reng Reng*

Yuri nhấc máy:

---Taeyeon??? Tớ đang chở Jessica đến. – Cô nhìn sang Jessica mỉm cười, cô ấy cũng thế.

---Không cần đến nữa, hôm khác đi. Mình bận rồi. Vậy nhé!!! – Taeyeon nói nhanh rồi cúp máy tức thì.

---Ơ này......*tút tút tút*

-Sao vậy Yul? – Jessica giật giật tay áo Yuri.

-Mình hẹn hò nha em??? – Yuri nhướn một bên mày, nhoẻn miệng cười tinh ranh.

Jessica ngỡ ngàng:

-Sao chứ? Hẹn hò?

.

.

.....................

Taeyeon bần thần ngồi một mình trên ghế, suốt cả ngày hôm nay, cô làm việc nhưng tâm hồn để đâu đâu, chẳng thể tập trung nỗi. Lời nói của Yoona từng câu một, làm cô bấn loạn, xoay cô đến chóng mặt.

“Cái việc này, nếu bị loan truyền, lên báo, lên tivi, mọi người đều biết......Người thiệt thòi chỉ là Fany thôi. Cô ấy biết phải làm sao đối mặt với dư luận, rồi những bài báo sẽ viết những tiêu đề thật khó coi. Trời ơi.....mình thật bất cẩn, có ai ngờ cô ta lại đeo bám Fany mãi kia chứ. Phần mình thì chỉ cần có Sulli ủng hộ sẽ không sao, ghế Tổng Thống vốn không lung lay....”

-Tae sao ngồi thẩn thờ vậy? Nước nóng sắp nguội hết rồi. – Sulli ngồi cạnh Taeyeon.

Taeyeon giương mắt nhìn vợ mình “Sulli, cô ấy chắc chắn sẽ ép mình đẩy hết tội cho Fany.....cô ấy sẽ làm thế. Yoona hiểu được điều này......nên mới dám to gan đến uy hiếp mình....”

-Tae à......sao thế? – Sulli lay tay Taeyeon khi cô ấy chỉ nhìn mình mà không nói gì.

-À.....Tae đang suy nghĩ chút chuyện thôi. Em vừa nói gì?

-Em nhắc Tae là nên tắm sớm.

(Mình đúng chẳng lấy đâu ra tâm trạng......)

-Tae biết rồi. Hay em tắm trước đi. Lần sau mình sẽ tắm chung......

-Tae có chuyện gì, cứ nói với em, em sẽ nghĩ cách giúp Tae??!

Taeyeon đảo mắt tìm cách thoái thác:

-Tấm hình trên bàn......không phải là hình trong văn phòng của Tae sao? Sao lại ở đây?

Sulli quên mất nên cất nó đi, không khéo Taeyeon biết cô hôm đó đã ở văn phòng:

-Em tính đổi tấm khác, hôm trước có xem lại album ảnh cưới, em thấy nhiều ảnh đẹp hơn....

Taeyeon nhíu mày, tẩn mẩn nhìn tấm hình trong tay, cô nhớ lại tấm hình tình cảm giữa cô và Fany bị chụp lại sáng nay “Nhất định không thể để Fany có chuyện gì.....đây là trách nhiệm của mình. – Tay cô chạm vào khuôn mặt Sulli trong hình – Càng không phải trách nhiệm của Sulli....không thể để cô ấy biết. Mọi chuyện sẽ rắc rối thêm.....”

Mất một lúc Taeyeon nói:

-Em thích ảnh gì thì cứ đổi theo ý em.... – Cô nhìn Sulli cười – Em vào tắm trước đi, Tae xem lại văn kiện một chút.

-Thôi được rồi. Tae đừng nhọc tâm quá.

Sulli cầm tấm ảnh rời đi, để lại mình Taeyeon trong phòng.

 “Xem ra phải gặp Yoona....nói chuyện lại một lần nữa, phải nên kìm chế.....”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro