Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một giọt khóc chầm chậm thành hình trên mi mắt Seohyun, rồi bung thân xuống gò má cô. “Li dị” từ này xuất phát từ YoonA….chẳng từ ngữ nào diễn tả được sự tổn thương nó mang lại….

-Vì chuyện tranh cử thất bại? Vì unnie cương quyết không giúp đỡ? Vì Tổng Thống là Kim Taeyeon? Vì danh dự họ Im bị bôi nhọ? Là vì cái gì YoonA lại nhẫn tâm tổn thương tình cảm của chúng ta như thế? – Seohyun không kiềm chế được cảm xúc nói hết những gì mình nghĩ mà nước mắt phẫn uất ứa cả ra.

-Tiffany. Kim Taeyeon. Họ Im. Chỉ là giọt nước tràn li. Hôn nhân chúng ta rạn nức vì chúng ta chưa bao giờ đồng lòng….chưa bao giờ – YoonA lắc đầu ngao ngán chậm rãi nói.

-Chuyện tranh cử….tất cả đã là cám dỗ của ngày hôm qua….YoonA hãy để nó chìm vào quên lãng. Thay vào đó hãy khôi phục hôn nhân của chúng ta lại – Seohyun cố gắng thuyết phục YoonA để cứu lấy tình cảm của cả hai.

-Khôi phục? – YoonA cười bâng quơ, lắc đầu – Rốt cuộc em vẫn không hiểu vấn đề nằm ở đâu! Chúng ta – Cô ngừng giây lát – có rất nhiều khoảng trống. Khoảng trống tạo ra từ sự mất mát. Khoảng trống tạo ra từ những hụt hẩng – Cô quay lại nhìn Seohyun – Và  khoảng trống được tạo ra từ hy vọng bị hủy diệt….mới đây thôi, vừa được một ngày.

YoonA dứt lời, cả hai ánh mắt nhìn nhau lặng thinh, không nói. Không biết nên nói gì?, hay không có gì để nói? Là không còn muốn nói nữa! YoonA bước ra khỏi phòng, vô tình vai chạm vai Seohyun, nhưng cô cũng không buồn nhìn lại. Vẻ mặt của YoonA lúc này, thật chẳng hiểu cô ấy nghĩ gì? Khi Seohyun nhắc đến những cái tên mà cô ấy ghét cay ghét đắng “Tiffany, Taeyeon”, như thường lệ đã chạm vào nỗi hận thấu xương trong lòng, YoonA lạ là không nổi giận, mà còn thản nhiên trả lời. Seohyun cảm thấy bản thân cô không hiểu nổi chồng mình, hay phải chăng cô chưa bao giờ hiểu? Ngày hôm trước thôi, còn cãi nhau không khoan nhượng với unnie của cô. Thêm nữa vừa tuột mất chiếc ghế Tổng Thống, theo tính tình của YoonA, cô ấy sẽ tâm tính thất thường, có khi lại mắng cô trút giận mới phải.

Và trên tâm lí Seohyun đã chuẩn bị tinh thần bị YoonA đem ra nặng nhẹ, vì suy cho cùng, thất bại lần này cũng liên quan không ít thì nhiều đến unnie cô. Nên dù có thế nào, Seohyun cũng sẽ cam chịu, không oán trách YoonA nửa lời. Xem như đó là để chuộc lỗi thay unnie cô, hay bổn phận một người vợ, cô phải nên như thế. Nhẫn nhịn là chọn lựa của Seohyun thay vì lại chống đối, khiến chồng cô thêm phần không vui. Rồi gia đình nhỏ của cô….sẽ mãi lỏng lẽo….và vụn vỡ. Tuy nhiên phản ứng của YoonA là trái với dự đoán của Seohyun, khiến cô có một dự cảm không tốt, YoonA của cô có khi nào làm chuyện dại dột, tự hủy bản thân không? Seohuyn chợt thấy lo lắng dâng đầy trong lòng.

Về phần YoonA, sự thật không phải cô không để tâm tới hai cái tên đáng ghét kia, mà cái cô đang tập trung là cố làm cho vợ cô hiểu vấn đề giữa hai người là ở đâu, nhưng không có vẻ gì Seohyun thật sự hiểu, “Lần nào cũng vậy, em không bao giờ hiểu, suốt đời cũng không….chúng ta không có gì chung để chia sẽ….mãi mãi không….vì chúng ta chưa khi nào đồng lòng!”. YoonA đã cố hướng Seohyun theo hướng này, nhưng Seohuyn lại đưa vấn đề theo hướng khác. Hoàn toàn vô vọng với kiểu nói chuyện này….

Yêu. Nhưng có lẽ đã lạc mất nhau chăng....!?!

 

…………………………...

Những ngày thật khác!

…………

Ngày mới bắt đầu với không khí mát lạnh, không âm u, và không mưa. Với tay lấy chiếc điện thoại vốn dĩ là báu vật của cô, nhưng nhớ lại nó đã làm cô khốn đốn như thế nào vào tối hôm qua, thì danh từ đó không còn dành cho nó nữa. Thật không muốn nhìn mặt chút nào, Fany lầm bầm “Khó ưa quá đi thôi, biết không hả?”

---Unnie? Có việc gì tìm em à? – Seohyun ngạc nhiên lên tiếng.

---Thống Đốc phu nhân dành chút thời gian đi “hẹn hò” với chị có được không? – Fany nở nụ cười tươi.

---Uhmmm không thành vấn đề đâu unnie, nhưng ta sẽ “hẹn hò” ở đâu? – Seohyun vui vẻ đáp.

---Mình gặp nhau tại……

---Vâng, em sẽ nói tài xế đưa đến đó. Hẹn gặp unnie. Tạm biệt – Seohyun nói rồi cúp máy.

---Tạm biệt!

Ném chiếc điện thoại qua một bên, Fany nhấc người ra khỏi giường, đầu tiên là vệ sinh cá nhân, sau là phóng lại bàn trang điểm, bắt đầu một công cuộc làm đẹp, tút tát nhan sắc sau một đêm quần quật sợ sợ hãi hãi, tiếp đến là thay cái đầm ngủ bằng một chiếc váy ngắn xinh xinh, cùng với áo sơ mi bỏ hờ vào váy, lấy lược chải lại mái tóc theo nếp. Bước cuối cùng….ngắm nghía, cô xoay tới xoay lui trước cái gương cao hơn cô mấy cm, “à tí nữa mình lại quên, phải mang luôn đôi giày cao gót nữa chứ…”, sau khi mang giày, giờ cô mới quay lại ngắm mình một cách toàn diện. *chóc* búng tay hài lòng với bản thân, Fany ra khỏi nhà, khóa cửa, đi một mạch thẳng vào xe, rồi tăng tốc lái xe đến điểm hẹn.

Tiêu chí của Fany: phải đẹp -->  tự tin --> đi đâu thì đi. Nên nếu có một ngày đẹp trời, Fany bỏ bê bản thân --> có chuyện không hay xảy ra với cô gái này rồi.

Mất 15 phút đến điểm hẹn, nơi hai người gặp nhau là một quán coffee mini – quán café vô tình Fany đã trú mưa tại cái ngày định mệnh ấy. Fany đến thì Seohyun cũng vừa đi đến cửa tiệm. Hai người gọi nước uống rồi bắt đầu một buổi trò chuyện – thăm hỏi thân mật. Tuy nhiên, chợt Fany không biết bắt đầu từ đâu? Nên nói những chuyện gì? Lòng Fany chợt thắt lại…không hiểu…tại vì sao!?

-Unnie! Unnie! – Seohyun lay nhẹ tay Fany khi cô ấy chỉ lo khuấy cốc café, mắt thì lơ đểnh hướng xuống cốc nước.

-Ơ….À lâu lâu unnie lại như thế… – Fany nở nụ cười lấy lại tâm trạng bình thường, không khéo em cô lại lo thì khổ.

-Thật cũng đã lâu hai chị em mình mới có dịp “hẹn hò” vào một buổi sáng đẹp trời thế này, bao lâu rồi unnie nhỉ? Em nhớ không lầm….gần hai năm! – Seohyun cười nhẹ hớp ngụm café nóng.

-Khoảng thời gian ấy, chúng ta chỉ tin nhắn, hoặc có hơn là điện thoại, ngoài ra….chẳng có gì – Fany cười thoáng buồn – Em chỉ có mình unnie là chị, thế mà unnie chẳng chăm sóc, quan tâm em nhiều như một người chị nên làm.

-Em là vợ của YoonA, YoonA lại không thích Taeyeon, nếu không phải nói là xem cô ấy như cái gai muốn loại trừ, unnie lại là cố vấn của Taeyeon. Tình huống éo le, khéo trêu người – Seohyun ngừng một lúc – Nhưng nói cho tường tận đó chẳng phải lỗi của unnie, unnie không cần duy trì cái cảm giác có lỗi hay đại loại vậy với em.

-Mấy năm đầu bắt đầu công tác vận động tranh cử, còn gặp được nhau bình thường. Nhưng hai năm trở lại, tuy Yoona không thể hiện ra mặt, hay chính miệng lên tiếng cấm cản….nhưng như luật bất thành văn, nếu em và unnie gặp nhau riêng….y như rằng nó có lý do nghi ngờ….chẳng may nếu tin tức nội bộ bị rò rỉ….em chính là đối tượng được “ưu tiên” liệt vào diện tình nghi – Fany nhớ lại khoảng thời gian ấy, cô thấy chúng như vừa mới ngày hôm qua. Mà kể ra đúng thật là mới ngày hôm qua, Taeyeon giờ đã là Tổng Thống và YoonA thì không còn gì.

-Tuy có hơi vô lý – Seohyun nở nụ cười hiền – Nhưng nói thế nào thì chính trị là phải như vậy. Nếu thật xảy ra chuyện không như mong muốn, em sẽ sống hết cuộc đời mà không bao giờ có lại được sự tin tưởng của YoonA. Một ngày thôi…còn chưa dám chắc em chịu được!

-YoonA, thật sự rất đa nghi, và đến cả em nó vẫn không dám đặt hết niềm tin...cũng chỉ bởi vì…

-Vì em là em của unnie! – Seohyun nói rồi hai người nhìn nhau, nét mặt thoáng buồn.

-Em thật lòng trả lời unnie, sau khi tranh cử thất bại, YoonA đối xử với em thế nào? Unnie thật chỉ mong nó không đem em ra làm bình phong mà trút hết mọi bực tức vào đấy – Fany hướng ánh nhìn lo ngại về Seohyun, ánh mắt em cô vẫn trong veo như ngày nào, nhưng nó chẳng còn vui vẻ nữa...

Fany thật “khéo” nói chuyện, nhắc lại đúng vết thương còn chưa kịp lành tối hôm qua, giờ lại nó lại réo rắc bung hết cả ra, tay bấu chặt vào đùi, Seohyun đau muốn rớt nước mắt, nhưng lại thôi….hớp ngụm café cô nén nó hết vào lòng.

-Vốn dĩ là như thế – Seohyun ngừng lại cân nhắc từng câu chữ – Nhưng YoonA vẫn thản nhiên, dường như không có ý định như unnie nói, chỉ là có uống chút rượu, nói linh tinh với em vài câu, rồi thì lăn ra ngủ.

-Nếu có ấm ức, em nhớ phải tâm sự với unnie, đừng chịu đựng một mình….

-Có nói thế nào, tốt hay xấu, YoonA cũng là chồng em, người em tin tưởng chọn lựa bước vào lễ đường. Nên em sẽ chịu trách nhiệm với sự lựa chọn của mình….sẽ không bỏ mặt YoonA không lo và tuyệt không quay lưng với YoonA, cho dù có chuyện gì chăng nữa! Unnie thương yêu em, em hiểu hết – Seohyun nắm lấy bàn tay Fany, và siết nhẹ – Nhưng unnie biết rồi đó, tìm unnie có lẽ khiến tình hình càng không thể cứu vãn….

-Hyunie, unnie…. – (Unnie thật có lỗi với em quá). Fany thấy lòng mình bất nhẫn, chỉ có thể lặng lẽ quan tâm…không thể giúp Seohyun chia sẽ nỗi buồn.

-Em không sao cả! – Seohyun mỉm cười trấn an chị mình – Lý do chúng em cưới nhau, vì chúng em yêu nhau, unnie quên rồi sao? Ở khía cạnh nào đó, em vẫn là người YoonA yêu thương….chỉ do việc tranh cử vẫn ám ảnh YoonA quá nhiều mà thôi, rồi thì một thời gian chúng em sẽ bớt căng thẳng, và trở….lại như xưa – “trở lại như xưa” Seohyun nói mà thắt cả lòng.

-Im YoonA nên biết là nó may mắn đến nhường nào khi cưới được em làm vợ. Không tìm được người thứ hai yêu nó như em yêu, cảm thông cho nó như em đang làm…Unnie vẫn còn nhớ như in ngày em và YoonA tay trong tay về ra mắt gia đình, lúc đó YoonA cười nhiều lắm, em cũng vậy…. – Fany mắt mơ màng nói.

-Ngày đó, YoonA tuy có xe hơi, nhưng vẫn dùng xe đạp đưa đón em đi học. Em vẫn còn nhớ khi đấy, YoonA vừa đạp xe vừa nói cười, kể mấy câu chuyện học hành, bạn bè, rồi đủ chuyện trên trời dưới đất…em chẳng làm sao nhịn cười được…thật rất đáng yêu…. – Seohyun nói rồi cười tự bao giờ, nụ cười tuyệt đẹp, trong vắt nét tinh khôi, hình ảnh hạnh phúc ngày nào chợt ùa về lấp đầy tâm trí cô.

-Em còn nhớ không? Lần đầu nó gặp unnie, unnie chưa nói được câu gì, nó đã nói không biết bao nhiêu lời nịnh nọt hay ho tặng unnie, thậm chí YoonA gọi “unnie” nghe hay hơn em, ngọt ngào hơn em. Nói chung về cái khoản lấy lòng unnie, em còn cần học hỏi nó mấy khóa – Fany nghĩ đến đây lòng chợt thấy tiếc nuối quá khứ êm đềm – Giờ thì YoonA sẽ không bao giờ làm những điều đấy….

-Em sẽ làm YoonA cười…bằng mọi cách em sẽ tìm lại người em yêu. Chuyện unnie giúp Kim Taeyeon đã là điều không thể thay đổi. Ngày nào YoonA còn xem trọng, đeo đuổi theo quyền lực, thì ngày đó YoonA vẫn không thể xem unnie như chị được. Em lại chỉ có thể xoa dịu, không thể khuyên. YoonA giờ khó nói chuyện và bướng bỉnh hơn xưa rất nhiều….

-Em….có trách unnie không???

  

Seohyun nắm lấy tay Fany, nói tận đáy lòng những gì mình nghĩ:

-Unnie hãy cứ làm việc mình cho là đúng! (em chẳng thế nói hơn được điều đó unnie à….Giá mà unnie thấy chồng em suy sụp đến nhường nào….)

Seohyun chưa bao giờ thật lòng muốn trách móc, hờn giận trước cái việc cố vấn của Fany. Cách cô nhìn thoáng hơn, không cực đoan, cũng chỉ vì cô không xem trọng quyền lực, hơn thua, được mất như YoonA. Nhưng bảo Seohyun nói ra ba từ “Em không trách!”, cô không làm được. Ngần ấy thời gian, tâm sức chồng cô bỏ ra, cho đến ngày cô tận mắt thấy chồng mình thất bại. Câu nói ấy không làm cách nào nói cho được.

 Seohuyn không phản đối….không có nghĩa cô ấy tán thành!

 

Buổi hẹn chỉ kéo dài khoảng hơn hai tiếng vì Seohyun phải về đi công việc cùng YoonA, cô đành luyến tiếc tạm biệt Fany, hẹn dịp khác. Buổi “hẹn hò” hơn hai giờ đồng hồ để nói tất cả những chuyện trong hai năm…chưa bao giờ là đủ. Nhưng nếu nói về tình cảm của Seohyun và YoonA thì 30 phút cũng là quá nhiều – vì không có gì để nói, và không biết phải nói sao! Chỉ nhìn thoáng thái độ, nụ cười, cách nói chuyện có phần đắn đo của Seohyun, Fany cũng đủ tinh tế nhận ra đứa em của cô đang cố trấn an, để cô thấy an lòng mà khỏi phải bận tâm, và thậm chí có điều che giấu cô. Cha mẹ Seohyun mất sớm do tai nạn xe, nên từ bé tí Seohyun đã sống chung với gia đình Fany, cả nhà ai cũng yêu quý cô ấy, đặc biệt là Fany. Nên họ rất thân, cực kì hiểu nhau….Chính vì quá hiểu nhau nên giờ khi nói chuyện phải che che giấu giấu, phải cân nhắc nói sao để không làm đối phương khó xử.

Vì cuộc sống của cả hai giờ đã khác….

………………….....

Những ngày đầu làm Tổng Thống quả không hề dễ dàng với Taeyeon chút xíu nào, nhất là khi đã “đắc tội” với nhà họ Im, nói chính xác hơn là Im YoonA. Đa số các quyết sách của Taeyeon đưa ra đều bị Quốc Hội chặn lại “tham khảo” và góp ý nên thế này, không nên như thế kia. Đó là chưa kể đến bốn Đảng của Hàn Quốc gồm Đảng Cầm Quyền, Đảng Dân Chủ Đối Lập, Đảng Bảo Thủ và Đảng Tiến Bộ, đều có người của họ Im chen chân vào. “Phá bĩnh” Taeyeon thì không đủ sức thật, nhưng “kìm chân” cô thì cứ hễ nói là làm thôi. Duy có được một nơi phe phái của họ Im không “góp mặt” là Bộ Nội Các, tuy nhiên các thành viên trực thuộc nơi này không thuộc thẩm quyền tham gia. Do vậy đây chính là thời khắc thử thách sự lãnh đạo và uy quyền của Taeyeon hơn bao giờ hết.

-Im YoonA định bám chặt không buông đến bao giờ đây? – Yuri vẻ mặt tức giận.

-Cho tới khi Taeyeon “đủ lông đủ cánh”, YoonA có muốn khống chế tình hình thêm cũng không còn khả năng – Sooyoung điềm nhiên nói.

-Như vậy, mình nghĩ chúng ta phải đưa Taeyeon đến gần với báo chí, truyền thông, để người dân tiếp cận cậu ấy, đồng thời có thể thị uy với tất cả các đảng phái chống đối khác – Yuri lên kế hoạch.

-Chúng ta phải tiến hành nhanh! – Soooyoung cũng gật đầu tán thành

Taeyeon ngồi nghe từ nãy giờ mới bắt đầu lên tiếng:

-Chiếc ghế Thẩm phán Tòa án tối cao vẫn còn trống. Mình cần một đề cử.

-Tiffany Hwang! Cậu ấy là người của chúng ta, không ai thích hợp hơn Fany – Yuri đề cử.

-Người nắm giữ chức vụ này đồng nghĩa với việc giữ lấy quyền lực tối cao ở Bộ tư pháp. Chúng ta có thể tin tưởng Tiffany – Sooyoung thêm lời.

 Taeyoen khẽ nhíu mày nghĩ ngợi:

“Fany…đúng thật không ai thích hợp ngoài cô ấy. Nhưng Thẩm phán, hay luật pháp quá gò bó, không đúng với sở thích của Fany, dù cô ấy kì thực thông minh hơn người…Hơn hết với mối quan hệ tình cảm phức tạp hiện giờ, nếu không may có gì bất trắc…. Chức vụ Thẩm phán – đại  diện tiêu biểu cho luật pháp, cho cái đúng….thì chính chức vụ này sẽ là một cái tát giáng thẳng vào mặt Fany. Công hay tư đều không thích hợp, đều làm khó cô ấy”

Sau khi đã cân nhắc  mọi chuyện, Taeyeon điềm đạm mở lời:

-Mình đã suy nghĩ được người thích hợp hơn Fany. Về phần Fany vẫn tiếp tục làm Trưởng Bộ phận Thông tin – Báo chí trực thuộc Nhà Xanh, từ mai cũng sẽ là Chánh văn phòng. Cô ấy có khả năng xử lí mọi tình huống, phân loại, bảo quản thông tin, chức vụ này sẽ giúp cô ấy phát huy sở trường.

-Taeyeon nhưng…. – Yuri tỏ ra thắc mắc.

-Cậu đã có sắp xếp, tụi mình sẽ nghe theo – Sooyoung chen ngang cướp lời của Yuri.

-Tốt! cũng không còn việc gì quan trọng cần thảo luận, hai người các cậu có thể ra ngoài làm việc – Taeyeon mỉm cười hài lòng ra hiệu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro