Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

…………………………………………………………………....

“CƠ THỂ và TRÁI TIM của chúng ta có những lí lẽ riêng,

                những mong muốn riêng,

                             những đòi hỏi riêng,

                                           những quy luật riêng,

Mà không phải lúc nào cũng cần sự can thiệp của LÝ TRÍ”

……………………………………………………………………...

Một khoảng thời gian khá lâu sau đó – hơn 2 tuần, Taeyeon phải thực hiện rất nhiều chuyến thăm viếng các nước láng giềng và bận các chương trình nghị sự nên không có cơ hội gặp Fany để quan tâm cô hay phải đối mặt Sulli trong cảnh giác nữa. Đó là một khoảng thời gian bận rộn tối mặt tối mũi, đúng!, nhưng là đúng với những người khác. Với Taeyeon đó như một chuyến du lịch dài hạn đến nỗi chẳng lấy đâu ra dịp rãnh rỗi để suy nghĩ tới cái mớ rắc rối, được bỏ rơi lại ở Hàn Quốc. Tuy nhiên, khi màn đêm buông xuống, chỉ cần là có chút thời gian Taeyeon sẽ tìm cách liên lạc với Fany….Khi chỉ còn cách ngày về một tuần, một sự việc ngoài dự tính, khiến Taeyeon người thì ngự trên máy bay, nhưng thật tâm chỉ muốn nhảy dù ngay thẳng về Hàn Quốc. Một tuần đó, Taeyeon mất liên lạc với Fany, hoàn toàn. Hỏi Yuri hay Sooyoung tình hình Fany, cả hai đều đáp y như nhau – Đơn xin nghỉ phép TẠM THỜI; chính vì cái chữ “tạm thời” nên họ thấy chẳng có lý do gì phải rùm beng lên cả. Ngày thường thì Taeyeon không để tâm, nhưng là sau khi Sulli ra “tối hậu thư” thì có khác.

Vừa đặt chân xuống Hàn Quốc, Taeyeon được cận vệ đưa đến Nhà Xanh, chân cô thoăn thoắt bước vào phòng toan giải quyết công văn nhanh nhất có thể, để sau đó lên đường đến…nhà Fany.

*cạch*

Taeyeon mở cửa bước vào phòng, một niềm vui bất ngờ không báo trước, Fany đang ở đó….và đang nói chuyện với Sulli. Môi cô chưa kịp nở nụ cười, mặt đã tối sầm xuống “Có lẽ nào Sulli….”. Cả hai người đang nói chuyện thì thấy Taeyeon vào, Fany xin phép ra ngoài, với sắc mặt khá xanh xao và không buồn nhìn Taeyeon. Cô nhìn Fany bước ngang mặt mình mà lòng rối bời….

-Tae mới trở về à? Hình như sớm hơn dự kiến hai ngày, Tae nên về nghĩ ngơi, công văn em đang định xử lí giúp Tae…. – Sulli vui vẻ cười nói và ra chiều lo lắng.

-Em đã nói gì với Fany, mà cô ấy sắc mặt lại ra như thế? – Taeyeon nhíu mày nhìn Sulli.

-Hơn hai tuần qua chúng ta không liên lạc, Tae vừa về đến câu đầu tiên là như thế này đây sao?

-Em đã làm gì? – Taeyeon nói rõ ràng từng chữ.

-Em kêu Tiffany nên chia tay với Tae….mà Tae cũng nên như thế. Việc ngoại tình này không hay ho gì đâu, em không phải đã cảnh báo Tae từ sớm rồi sao?

-Tae yêu cô ấy! – Nếu Sulli sớm đã biết Taeyeon cũng thẳng thắng luôn một lần.

-Sao Tae dám nói điều đó mà không thấy tự xấu hổ lấy? Một chút cũng không sao!?

-Gần năm năm, chúng ta không phải ngày đầu kết hôn, em đã nói như thế, và có điều em chưa nói là em biết Tae chưa khi nào yêu em. Tae xin lỗi – Taeyeon ngừng lại, thu hết sự tàn nhẫn vào từng câu chữ mà nói tiếp – Người Tae yêu là Fany, vậy nên xin em đừng làm gì tổn hại cô ấy.

-Hôn nhân của chúng ta….

-Là hôn nhân chính trị, mà phần may mắn là em có tình cảm với Tae…phần kém may mắn, là Tae không có điều tương tự….dành cho em – Taeyeon cướp lời của Sulli.

-Hwang Mi Young….em cũng thành thật, một ngày còn em trên danh nghĩ Đệ nhất phu nhân, thì ngày ấy cô ta vẫn là nhân tình – kẻ thứ ba – mãi mãi không có được Tae. Em tin Tae hiểu điều này, Tiffany cô ấy không phải dạng phụ nữ chấp nhận sống một cuộc đời như thế mãi…Đến một thời điểm nào đó, cô ấy sẽ nhận ra điều mình đang theo đuổi…sẽ mãi chỉ là giấc mơ!

-Những điều em nói….rất thuyết phục, em là một luật sư giỏi! Nhưng Tae hiểu Fany hơn bản thân em rất nhiều – Taeyeon mỉm cười nhưng trong lòng thoáng lo lắng “Sulli nói hoàn toàn có lý… Fany là dạng phụ nữ mạnh mẽ, chẳng qua chưa có chuyện gì lớn lao…đây cô ấy đến giới hạn của mình….”

-Nếu Tae day dưa không dứt với cô ấy, em buộc phải làm điều gì đó…. – Sulli biết mình không thể mềm mỏng, cô bắt đầu đe dọa Taeyeon – Im YoonA, kẻ luôn chống đối Tae cũng sẽ tìm mọi cách trả thù Tiffany nếu biết được điều-không-nên-biết…Tốt cho Tae, tốt cho Tiffany, hãy buông tay Tiffany!

-Nghe này Sulli, nếu em dám làm gì cô ấy – Taeyeon nói từng chữ mạnh mẽ, tiến lại thì thầm vào tai Sulli – KHÔNG có gia đình, KHÔNG còn sự cảm kích, KHÔNG còn trách nhiệm, KHÔNG danh tiếng. Tae sẽ chỉ dùng hết cuộc đời mình ngoài việc dẫn dắt đất nước này, thì chỉ làm DUY NHẤT một chuyện….bắt những kẻ tổn thương đến Fany…phải TRẢ-GIÁ!

-KIM TAEYEONNNN! – Sulli lùi lại, nói tựa như hét.

-Tae-yêu-cô-ấy! Nếu em tổn thương Tiffany, thì không còn gì thương lượng nữa! – Taeyeon dứt khoát.

 Sulli định nói điều gì, nghĩ gì lại thôi, cô quay lưng vội vã bỏ ra ngoài. Chính bản thân cô cũng sợ Taeyeon ghét bỏ, sợ không còn duy trì được sự thỏa thuận, chấp nhận cuộc hôn nhân này, đó là lý do cô ấy giữ chuyện NGOẠI TÌNH như một bí mật, chí ít cho đến giờ vẫn thế. Cái chính cô không nghĩ Taeyeon lại nghiêm túc với Tiffany nhiều như vậy. “Bình tĩnh suy nghĩ Sulli à, bây giờ vẫn chưa đến lúc, chưa thực sự, Taeyeon vẫn bên cạnh mình, vẫn đối xử tốt với mình, chẳng qua là chưa yêu mình. Nếu mình tiếp tục căng thẳng, nghĩa là ép mọi chuyện phải chuyển sang một giai đoạn mới….quá sớm. Taeyeon là Tổng Thống, chắc chắn sẽ không làm bừa, và Tiffany cô gái đó cũng không phải dạng con gái thông thường cam chịu…CHỜ, có lẽ đành phải như thế! Nhưng Tae à, hãy ngồi chờ mà xem, em có thể làm được những gì….”

Tại sao đến cả GHEN cũng phải đắn đo được mất nhiều như vậy? Vì Sulli không đơn thuần là VỢ, cô ấy là ĐỆ NHẤT PHU NHÂN. Lập trường chính trị luôn cao hơn cái tôi của người vợ.

……….

Taeyeon chưa trấn tỉnh hoàn toàn sau khi lớn tiếng với Sulli ban nãy, sự rối bời, lo lắng vẫn đang chồng chéo trên khuôn mặt Taeyeon. Dư âm cuộc cãi nhau vẫn còn đấy…

-Sulli nói không sai!!! - Từ bên ngoài một người không mời lại đến, nói những điều không nên nói…và không đúng lúc.

-Ai…? – Taeyeon nhíu mày quay mặt lại – Kwon Yuri!

Trước đó Yuri định mang văn kiện đến cho Claudia, nhưng cô ấy thông báo Taeyeon đã về nước, hiện đang ở trong phòng với Sulli. Yuri nhanh nhảu cầm nắm cửa, tay vừa xoay, thì đúng lúc lọt ra nội dung cuộc nói chuyện của họ. Tất nhiên Yuri không nghe hết tất cả…nhưng vô tình nghe được những gì cần nghe…..

………………những điều được chắc lọc khéo léo chỉ trong khoảnh khắc một cái “xoay cửa”.

-Tổng Thống Kim, hãy cảm ơn vì đó là Kwon Yuri – Yuri mặt nghiêm khắc – Cậu nên buông tay Tiffany, đừng biến cô ấy thành “kẻ có tội” với đất nước, đó cũng là cách khiến cô ấy tránh xa rắc rối với Im YoonA sau này.

-Tôi không cần cô nói với tôi điều Sulli nói là đúng hay sai, Im YoonA có thể làm hại Fany như thế nào, hay Fany sẽ bị tổn thương ra sao – Taeyeon hét lên với âm lượng vừa phải –  Kwon Yuri, nghe cho kĩ. Tôi – Kim Taeyeon, không ai khác sẽ BẢO VỆ Tiffany Hwang. Tôi-sẽ-bảo-vệ-cô-ấy!!! Nếu cậu là bạn tôi, hãy giúp tôi theo sát Tiffany…..Còn nếu cậu khuyên tôi từ bỏ, thì hãy ra ngoài – Taeyeon chỉ tay ra phía cửa.

-Kim Taeyeon cậu đang xử xự một cách cảm tính, cậu đem Fany ra đánh cược với sự ghen tuông của Sulli, với sự “nhòm ngó” thèm thuồng của Im YoonA. Thay vào đó buông tay cô ấy…. đã là bảo vệ cô ấy.

-Tôi yêu cô ấy! Phải lặp lại câu nói này bao nhiêu lần đây? –Taeyeon đã lấy lại bình tình, điềm tĩnh nói với Yuri – Trừ khi là Fany muốn, nếu không mình quyết không rời xa cô ấy. Làm sao được khi mà mình đã yêu cô ấy nhiều đến mức…chết đi sống lại???? – Taeyeon ngồi phịch xuống ghế nệm hồi lâu, ngẩng mặt lên nhìn Yuri nói – Cậu đã quên cậu làm sao đến được với người yêu của mình hiện giờ à?

-Làm sao có thể? – Yuri cũng ngồi xuống – Mình đã nghĩ kiếp này đã hết hi vọng với cô ấy,…may mắn là mình thà chết nắm chặt không buông, nhưng….chúng ta không giống nhau Taeyeon….!

-Kim Taeyeon đã ủng hộ, giúp đỡ Kwon Yuri theo đuổi tình yêu của cô ấy, dù bất cứ lý do gì! Có phải cậu cũng nên như vậy? Lặng lẽ ủng hộ cho mình?! Nếu cậu cảm thấy khó xử vì lo cho tương lai của mình và Fany, thì đây là mệnh lệnh của Tổng Thống – Taeyeon nhướng mày – Giữ im lặng, đừng chen chân vào, chỉ cần phục tùng và đừng có ý kiến, Bộ trưởng Kwon?

Yuri nhíu mày giữ im lặng…..rồi miễn cưỡng đồng ý:

-Vâng, thưa Tổng Thống!

-Tốt! – Taeyeon gật đầu hài lòng.

Yuri chậm rãi nói hướng cái nhìn vô định vào không gian trước mặt:

-Taeyeon…một ngày nào đó….một trong hai người phụ nữ kia….sẽ có một người nổi điên. Chắc chắn là vậy!

Hai người ngồi với nhau một lúc lâu, sau đó Yuri cũng xin phép ra ngoài sau khi có được chữ kí của Taeyeon. Yuri thật ra lúc đấy cũng suy nghĩ đắn đo kĩ lưỡng, đó là chuyện tình cảm riêng tư của Taeyeon. Yuri không có quyền, không được phép can thiệp quá nhiều. Là người ngoài cuộc, thì tốt hơn là nên đứng ở ngoài mà quan sát tình hình, không nên lao theo vào. Vì lúc này cần phải có một người “trông trước nhìn sau”. Vất vả biết bao Taeyeon mới trở thành Tổng Thống, mà Yuri không chỉ là bạn thân mà hơn hết cô còn là “cánh tay” của Taeyeon. Thế nên cô sẽ giúp Taeyeon trông chừng, tránh xa rắc rối không cần thiết. Chuyện Tiffany tạm gác qua một bên.

Tổng Thống cũng là con người, chỉ là hoàn cảnh có chút khác biệt!”

 

………………………

Fany sau khi kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi, cô vọt lên xe thẳng tiến về nhà, là ngày thường thì chí ít đã la cà đi đâu đó giải khuây, sau một ngày làm việc căng thẳng với đám truyền thông báo chí và đống giấy tờ ở Nhà Xanh. Về đến nhà cô quẳng túi xách lên bộ ghế salon nằm im ỉm giữa nhà, ném đôi giày cao gót vào một góc tường, Fany nhanh chóng vào phòng…cởi nhanh từng cúc áo, thả rơi chiếc áo sơ mi trắng mỏng xuống đất, tiếp đến là cái váy ngắn cũng yên vị trên sàn. Với duy nhất bộ đồ lót, cô mở nhanh tủ quần áo chọn đại một bộ Pyjama, vậy là đã rõ dự tính của Fany là an phận ở nhà! Vừa đặt lưng lên giường, thì có người bấm chuông réo rắc tìm cô. Nhìn qua lỗ nhỏ trên cánh cửa, người cô ngày nhớ đêm mong, chính xác đang đứng trước mặt cô.

-Em làm gì mà dạo gần đây không liên lạc được? – Taeyeon bước ngay vào mà chẳng đợi Fany lên tiếng. Cô vừa mới hé môi thì Taeyeon đã một mạch đi vào nhà.

-Sao lại đến tìm em? – Thấy Taeyeon nhướng mày khó hiểu Fany giải thích thêm – Chẳng phải Tae vừa mới về đấy thôi, nên ở nhà nghĩ ngơi mới phải.

-Nhìn em như đang dự định đánh một giấc ngon lành hả Fany? – Bây giờ Taeyeon mới kịp nhìn hết một lượt Fany từ đầu đến chân – Pyjama hồng – Taeyeon gật gù.

-Mấy ngày gần đây em không được khỏe, đau bao tử, nhiều khi đau đến xanh cả mặt, đứng không muốn vững, à quên em còn nôn lên nôn xuống vì cái dạ dày cứ oằn mình lên biểu tình – Fany thở dài ngồi xuống – Khám ra rồi bác sĩ bảo là nên nghĩ ngơi…

-Ơ, em có bệnh mà giấu! – Taeyeon mặt nghiêm khắc cốc đầu Fany một cái rõ đau – Tiffany Hwang làm vậy mà coi được??

-Nếu đến đây để cho em biết tay thì ra về để em còn nghĩ ngơi nhé Tổng Thống Kim – Mặt Fany giận dỗi nhìn Taeyeon – Em đã tốt bụng không nói để Tổng Thống Kim tập trung làm việc, giờ thì thế đấy!

-Ơ, chính cái sự tốt bụng trời đánh của Chánh văn phòng Hwang làm tôi đang ngồi trên máy bay, chỉ muốn nhảy dù về ngay Hàn Quốc khi không cách nào liên lạc được với cô ấy đấy! – Taeyeon đưa mặt lại gần Fany săm soi – Mà cô Hwang này, nhìn em xanh xao quá, có hơi gầy thì phải?

-Hỏi lạ? Đau bao tử ăn uống được kiểu gì thưaTổng Thống!?

-Vậy ra em xin nghĩ phép là đi khám và dưỡng bệnh sao? Thế sao chiều nay em lại đến Nhà Xanh làm gì? Đã nghĩ thì chuyên tâm vào mà nghĩ! – Taeyeon thật ra đang muốn tìm hiểu xem giữa Sulli và Fany đã xảy ra chuyện gì.

-Ồ, làm công ăn lương mà được đích thân Tổng Thống nói “Đã nghĩ thì chuyên tâm vào mà nghĩ.” Không khéo người ta lại nghĩ em có mối quan hệ đặc biệt với Tae thì chết em!

-Thì là đúng là vậy! – Taeyeon bật cười thành tiếng – Mà em chưa trả lời Tae kìa – Taeyeon choàng tay ôm lấy Fany từ phía sau.

-Nằm mãi miết ở nhà thì sực tỉnh ra là còn một phần văn kiện quan trọng chưa có chữ kí của Tae…

-À đúng rồi, lúc Tae về đến thì thấy em và Sulli đang trò chuyện với nhau….cô ấy đã nói gì? – Taeyeon buông Fany ra, xoay người cô ấy lại đối diện với mình.

-Cô ấy thấy em có vẻ xanh xao, nên quan tâm sức khỏe của em…. – Fany nhíu mày mắt dò xét – Mà hình như em phát hiện có chuyện không ổn gì ở đây…vào tới nhà em…truy hỏi tung tích của em…rồi hỏi em từa lưa chuyện…Tae sợ Sulli nói gì với em???

-Ơ …. (“ Em kêu Tiffany nên chia tay với Tae….mà Tae cũng nên như thế”, Sulli lừa mình, muốn thử phản ứng của mình đây mà, thật quá bất cẩn, nếu không phải vì lo lắng cho Fany gặp chuyện gì, thì mình đã không phát hoảng lên mà đôi co với Sulli, nếu biết Fany bị bệnh từ sớm mình đã không mắc bẫy cô ấy…Sulli biết, Yuri cũng biết, giờ có lẽ Fany cũng nên biết…) – Nhìn Taeyeon im thinh thích làm Fany càng nghi ngờ – Fany, thật ra……

-Em nghe đây…. – Fany thôi không đùa nữa.

-Cô ấy đã biết….

-Biết? – Fany ngờ ngợ – Cô ấy biết rồi sao?! – Sulli biết thì chỉ có chuyện đó.

-Cô ấy nói đã biết từ lâu…. – Taeyeon nhún vai thở dài nhìn Fany.

-Giác quan thứ sáu mà…. – (mình đã lường trước chuyện này, mà tại sao phải đặt mình trong tình huống này chứ Fany, phải chăng mày yêu, yêu đến không sợ trời sợ đất???) – Fany cười nhẹ hẩng – Với có lẽ….cô ấy tình cờ bắt gặp?!

-Yuri cũng biết…. – Taeyeon nhìn vào mắt Fany hồi lâu lên tiếng.

-Sao có thể??? – Fany mắt to tròn ngạc nhiên.

-Nghe trộm! – Taeyeon cười xòa – Sulli nói là cô ấy kêu em chia tay Tae, thế là cãi nhau…! – Taeyeon kéo rộng vòng tay ôm Fany vào lòng nhỏ nhẹ –  Em có sợ không, Fany?

  

-Em không sợ….. – Fany tựa hẳn vào lòng Taeyeon, cô nhắm mắt ôm chặt Taeyeon mà lòng suy nghĩ vẩn vơ (phải, mày yêu yêu đến điên rồi….Tiffany Hwang, chấp nhận làm người thứ ba cơ đấy!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro