Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn cơm trưa cùng Sunny rồi, Fany trở về nhà họ Kim.


Kim phu nhân đang vui vẻ cùng mấy cô gái mặc đồng phục chọn lựa giữa đống quần áo lớn. Ngẩng đầu thấy cô thì cười nói:


-         Eun Hee, về đúng lúc lắm, mẹ vừa định gọi điện cho con. Mau lại đây xem, con thích bộ nào?



Fany miễn cường cười, giờ cô làm gì có tâm tình chọn quần áo cho bà nhưng dù sao bà cũng là bà chủ của cô, thế nào cũng vẫn phải làm.


Cô đi tới nhìn, đều là trang phục dạ hội, chất sa tanh, đủ các kiểu dáng màu sắc, trông vô cùng hoa mỹ.




Cô chọn ra một bộ váy dài màu nhạt, đơn giản, dưới ánh đèn hơi sáng lên, mặc vào nhất định rất nổi bật mà không mất đi sự trang trọng, cô nói:

-         Mẹ, con thấy cái này không tệ.


Bà cầm lấy nhìn nhìn, nhíu mày nói:



-         Cái này kiểu dáng quá bảo thủ, mẹ mặc còn được, con mặc trông già đi đấy.


-         Con mặc?


Cô chỉ vào mũi mình.


Bà cười:


-         Có gì mà phải kinh ngạc thế? Đêm nay con phải cùng Taeyeon tham gia một buổi dạ tiệc, nó đã gọi cửa hàng lễ phục tốt nhất thành phố mang quần áo đến cho con chọn. Con xem, Taeyeon rất để ý đến con đó.


-         Dạ tiệc?


Fany cảm thấy đầu phình to như cái đấu, cô không quen biết bất kì ai ở đó, cũng không phải người của giới thượng lưu, thật sự sẽ làm trò cười cho thiên họ. Cô cẩn thận hỏi:


-         Con không đi không được sao?


Kim phu nhân nhíu mày:


-         Vậy sao được? Con là phu nhân tổng giám đốc tập đoàn Kim thị, một số buổi tiệc quan trọng con bắt buộc phải tham gia, đó cũng là việc của con dâu Kim gia.


Nếu là nhiệm vụ không thể trốn tránh thì cố làm đi, đến lúc đó, cô cười nhiều nói ít là được.


Đợi khi Taeyeon quay về đón thì cô đã trang điểm xong.


Lễ phục màu hồng nhạt, trước ngực là sa mỏng, cắt may vô cùng khéo léo lộ ra đường cong duyên dáng, càng khiến cô trông xinh đẹp, mềm mại. Nghe nói đây là tác phẩm của một nhà thiết kế người Pháp.


Tóc cũng là do stylist chuyên nghiệp chải búi, tóc dài đen nhánh búi thành búi đơn giản, có mấy lọn tóc lơ đáng, lúc đi lại, những lọn tóc khẽ bay bay khiến cô trông vô cùng kiều mỵ, linh động.


Khuôn mặt cũng trang điểm đơn giản. Chuyên gia trang điểm chỉ trang điểm nhẹ đã khiến làn da của cô càng sáng mịn, hai mắt long lanh ẩn tình, môi hồng nhuận, căng đầy.


Cô vô cùng khâm phục stylist này, sau này có cơ hội nhất định phải bái ông ấy làm thầy.


Khi Fany đi ra đại sảnh Taeyeon sửng sốt nhìn cô chằm chằm suốt mấy giây. Vẻ mặt trừng mắt, cứng lưỡi ngây ngốc này chưa từng xuất hiện trên con người luôn bình tĩnh âm ngoan này, điều đó quả thực khiến cô có chút tự hào, tuy rằng cơ thể này không phải của cô.


Hôm nay, Taeyeon cũng ăn mặc rất chỉnh tề, một thân âu phục Armani, mặc lên người cậu thật giống mặt người dạ thú. Cô không nhịn được nhìn thoáng qua mấy lần, cuối cùng không thể không thừa nhận, người này dù đáng ghét nhưng quả thật là yêu nghiệt, một con sói cực kì xinh đẹp.


Taeyeon thấy Fany nhìn mình thì khôi phục lại vẻ mặt bình thường, mỉm cười với cô. Cô cảm thấy nụ cười đó mang theo ý câu dẫn vô sỉ bởi vì cô lập tức đỏ mặt.


Taeyeon đi tới, ôm eo Fany rồi khẽ thì thầm vào tai cô:


-         Hôm nay em đẹp lắm.


Giọng nói của Taeyeon tràn ngập ý cười, xem ra, tâm tình rất tốt.


Lúc này, tư thế của hai ngươi vô cùng ái muội mà cô lại cũng không giãy dụa. Có thể thấy được uy lực của "sắc" đáng sợ cỡ nào.


-         Nghe nói hôm nay em về nhà mẹ đẻ?


Taeyeon lơ đãng hỏi.


Một câu liền nhắc tới chuyện đau lòng của cô, bóng dáng thanh nhã chợt thoáng qua trong đầu cô. Tâm tình cô lập tức trở nên ảm đạm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro