Chap 1--->10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc điện thoại trong căn hộ đang reo inh ỏi 

Tôi ngoan cố không trả lời điện thoại 

Tôi vẫn chưa có được một giấc ngủ đầy đủ. Mà hôm nay lại là sáng thứ 7.

Là một ngày tuyệt vời để ngủ nướng trên giường.

Tôi nghe tiếng mở cửa. Thật tuyệt là sẽ có người bắt điện thoại.

Cuối cùng cũng được yên ổn. 

Tôi ôm chặt chiếc gối và vùi mình dưới tấm chăn. 

Chỉ khi tôi nghĩ rằng mình sẽ có thêm nhiều thời gian để ngủ thì tôi lại nghe thấy tiếng gõ cửa phòng mình.

"Awwwww..." tôi rên rĩ.

"Taeyeon ah, là điện thoại của cậu." Yuri nói với giọng ngái ngủ. 

"Ok. Cám ơn cậu." tôi nói và nỗ lực kéo người ra khỏi chiếc giường

Tôi mở cửa phòng mình ra cũng là lúc Yuri lê thân mình trở về phòng của cậu ấy.

Chắc chắn rằng cậu ấy quay lại với chiếc giường ấm áp.

Tôi tự hỏi không biết ai lại gọi vào sáng sớm như thế

Thậm chí tôi còn có thể ngửi thấy mùi của những giọt sương sớm. 

Phải mất 1 thời gian khá lâu để tôi tới được chỗ điện thoại 

Nó được để trên bàn

Tôi thả mình xuống chiếc ghế sofa và vớ lấy nó

Tôi kê nó sát vào tai

"Xin chào..." tôi lèm bèm nói 

Tôi thắc mắc không biết rằng đây có phải là một cuộc gọi quan trọng hay không. Bởi vì người này dường như đã gọi liên tục.

"Chào buổi sáng! Đã tới lúc thức dậy rồi! Chúng ta còn phải đi đến cửa hàng thực phẩm đấy!" 

Giọng nói bên kia điện thoại tràn đầy năng lượng 

Tôi phải kéo chiếc điện thoại ra xa tai một chút. Tôi nhìn lên chiếc đồng hồ được treo trên chiếc tường màu xám ngay trước mắt tôi.

Và nó chỉ 7:45 sáng

Tôi không hiểu tại sao lại phải dậy sớm như thế chỉ để đi đến cửa hàng thực phẩm cơ chứ. 

"Yaaaaa. Việc đó không thể đợi sao? Để đến trưa đi." tôi nói và cúp máy

Tôi đặt chiếc điện thoại trở lại chỗ cũ.

Chính nó, giải pháp của tôi cho một buổi sáng yên tĩnh và bình yên.

Chỉ mới là tuần đầu tiên ở trường. Tôi đang là sinh viên năm 2. Yuri và tôi đã sống cùng nhau trong căn hộ này được 1 năm.

Chúng tôi sống ở tầng 2 của căn hộ trong khuôn viên trường. Tiền thuê căn hộ này mắc hơn hẳn bởi vì chúng tôi đã chọn nơi chỉ có 2 phòng ngủ. Trước đây chúng tôi phải chia sẻ kí túc xá này với 4 người khác.

Một khi bạn bước vào cửa chính của căn hộ mà tôi và Yuri đang ở thì bên phải là nhà bếp với 1 bàn ăn đặt ở giữa, và bên trái sẽ là phòng khách – nơi chúng tôi đặt TV và điện thoại.

Cuối hành lang sẽ là phòng của chúng tôi, bên trái là phòng tôi còn bên phải là của Yuri. Và ngăn cách phòng tôi và cậu ấy là nhà tắm.

Điều tuyệt vời nhất mà tôi vẫn chưa nói đó là phòng của hai chúng tôi đều có ban công riêng.

Mọi thứ được sắp xếp gọn gàng và chúng tôi có sự riêng tư của mình. Và nó sẽ thật tệ nếu như phải sống cùng với 5 người khác. 

Tấm màn cửa ban công phòng tôi bay phất phới một cách duyên dáng trong gió. Quả thật là một buổi sáng tuyệt vời để ngủ.

Tôi thả mình xuống giường và bắt đầu chìm vào giấc ngủ 1 lần nữa.

*BANG BANG BANG BANG BANG*

Tôi giật mình tỉnh giấc. Dường như đó là tiếng đập mạnh ở cửa trước.

Chúa ơi. Tại sao Người không thể cho con ngủ yên lành vào sáng thứ 7 chứ? 

"KIM TAEYEON MỞ CỬA RA!"

Là nhóc đó.

*Ding-dong* *Ding-dong*

"KIM TAEYEON!" 

Tôi không nhúc nhích.

Tôi la to với Yuri. "Yuri ah, đừng bao giờ mở cánh cửa đó!" 

Tôi vớ lấy chiếc tai nghe và gắn chặt nó vào tai mình. 

Ahhhhhh... Cuối cùng thì cũng được yên tĩnh.

Chiếc tai nghe rất hữu dụng trong những trường hợp này. Nó thật sự quan trọng khi bạn sống ở kí túc xá trường với một số lượng lớn sinh viên.

Bạn sẽ ngạc nhiên với những tiếng ồn mà bạn phải nghe ở nơi đây.

Từ tiếng của những chiếc giường ọp ẹp đến tiếng của những cặp đôi cãi nhau, tiếng la hét của những sinh viên say rượu chạy quanh vào nửa đêm, và bây giờ là tiếng đập cửa ồn ào; chiếc tai nghe đã chứng tỏ sự cần thiết của nó.

Đó cũng là lí do tại sao tôi và Yuri lại quyết định bỏ nhiều tiền hơn cho căn hộ với 2 phòng ngủ này. Càng nhiều người thì nguy cơ xảy ra tranh cãi càng lớn.

Chúng tôi đã lựa chọn. Chúng tôi chọn sự bình yên và bây giờ tôi có nó.

Tôi quấn tay mình quanh chiếc gối và kéo nó lại gần ngực mình

Quả thật là một cái gối êm ái, một giấc ngủ hoàn hảo cùng với chiếc giường đơn rộng rãi và thoải mái của tôi

Tôi đang dần dần trở lại với giấc mộng của mình. Tôi đã chắc rằng sẽ không còn gì có thể làm gián đoạn giấc ngủ của tôi vào buổi sáng thứ 7 đẹp đẽ này nữa.

Nhưng có lẽ đó là một suy nghĩ sai lầm. 

Đột nhiên tôi cảm thấy có một vật nặng đang đè lên người tôi. Và một lần nữa nó đã làm tôi giật mình.

Tôi mở mắt ra và thấy nhóc đó đang ngồi trên người tôi và còn nãy lên nãy xuống nữa chứ.

Đôi môi của nhóc ấy đang chuyển động.

Tôi như chết đứng. Làm sao con nhóc này có thể vào đây? Yuri đã để con nhóc này vào sao? 

Tôi vẫn còn đeo tai nghe, vậy nên tôi không thể nghe bất cứ gì mà nhóc ấy đang nói. Như vậy cũng tốt . 

Tôi cho thấy biểu hiện giận dữ trên khuôn mặt mình . 

"Đứng dậy khỏi người unnie mau!" tôi quát lên. Nhóc ấy phớt lờ và tiếp tục giữ nguyên tư thế đó

Bổng cửa phòng tôi bật mở ra. Tôi quay lại và thấy Yuri đứng đó với miệng mở rộng.

Cậu ấy lầm bầm gì đó thật nhanh và đóng cửa lại. 

Tôi quay lại và nhận ra cái mà Yuri đã nghĩ. Tôi đang nằm trên giường và một người nào đó đang ngồi trên người tôi.

Chết tiệt. Đây là ngày thứ 7 gì vậy chứ.

Tôi thở dài thất vọng. 

"Được rồi, được rồi, đứng dậy đi. Unnie sẽ thay đồ và chúng ta sẽ đi đến cửa hàng thực phẩm." 

Tôi gỡ bỏ chiếc tai nghe ra và điều đầu tiên tôi nghe được là tiếng cười hài lòng của cô nhóc.

Tôi bước ra khỏi cửa phòng và rẽ trái để đến phòng tắm.

Yuri cũng ở đó. Cậu ấy đang đánh răng.

"Chào buổi sáng. Cho tớ xin lỗi vì đã làm phiền giấc ngủ của cậu nhé." 

Yuri gật đầu và nói cái gì đó. Nó không rõ ràng nhưng có vẻ cậu ấy muốn nói là ‘không sao cả’

Yuri nhổ bọt kem ra và súc miệng.

Tôi bắt đầu đánh răng

"Vậy cô gái đó là ai thế? Một trong những ‘thử thách’ mới của cậu à?" Yuri châm chọc 

Tôi lườm cậu ấy 

Và đó là câu trả lời 

"Cô ta cũng khá dễ thương đấy." 

Yuri bắt đầu rửa mặt

Tôi nhổ bọt kem ra và nói 

"Nếu cậu muốn thì cứ tiến tới với cô nhóc ấy đi. Chỉ mới tuần đầu tiên mà nhóc ấy đã khiến tớ phát điên lên được. 
Làm ơn hãy đưa nhóc ấy ra thật xa tớ. Tớ sẽ rất cảm kích vì điều đó đấy. Tớ thật sự chỉ muốn ngủ tiếp thôi." 

"Tớ cũng thế." 

Chúng tôi làm vệ sinh cá nhân xong và bước ra khỏi phòng tắm cùng một lúc.

Yuri chúc tôi may mắn trước khi trở về phòng của cô ấy. 

Tôi vào phòng và thấy cô nhóc đang nằm dài trên chiếc giường của tôi. 

"Ra khỏi giường của unnie ngay. Mà em vào được bằng cách nào thế hả? Yuri đã mở cửa cho em vào à?" tôi tò mò hỏi 

"Không" cô nhóc nói và lắc đầu

Cô nhóc chỉ tay về phía cửa ban công

"Em trèo vào hả??" tôi kinh ngạc hỏi 

Cô nhóc gật đầu với nụ cười hài lòng

"Wow, em làm tất cả những việc đó chỉ để unnie đi cùng em tới cửa hàng thực phẩm thôi sao?" tôi nói với đôi mắt mở to.

Cô ấy liền bật dậy. 

"Thì unnie đã hứa đi với em nên em đã ở đây. Em luôn có được những gì mình muốn mà." Nhóc ta trả lời một cách tự tin

Tôi cay cú lắc đầu chịu thua

"Unnie thua rồi. Nào, đi ra, để unnie còn thay đồ. Trừ khi em muốn unnie quay trở lại giường ngủ một lần nữa?" tôi mỉa mai nói

"Được rồi, em sẽ đợi unnie ở ngoài. Nếu em phát hiện unnie lại tiếp tục ngủ, em thề là em sẽ tự tay phá nát cánh cửa này đấy." cô nhóc đe dọa tôi trước khi rời khỏi phòng. Nhóc ấy hoàn toàn áp đảo tôi.

Cô nhóc được sinh ra với cặp chân dài xinh đẹp. Cũng không có gì ngạc nhiên với việc cô nhóc trèo vào bằng lối ban công một cách thật dễ dàng. 

Tôi thay đồ và bước ra phòng khách. Yuri cũng đang ở đó để ăn sáng. Yoona đang ngồi kế cậu ấy. Họ đang trò chuyện vui vẻ với nhau. 

"Cả hai có vẻ đã làm quen với nhau rồi nhỉ." tôi nói trong khi làm cho mình một tô ngũ cốc đầy sữa

"Vâng, cũng phải cảm ơn sự lề mề của unnie đó ạ." Yoona lè lưỡi ra trêu tôi

"Yuri unnie ah, unnie có muốn đi đến cửa hàng thực phẩm cùng bọn em không ạ?" Yoona vừa hỏi vừa nhìn về phía Yuri với đôi mắt to tròn long lanh.

Yuri gần như đã bị mắc nghẹn.

Cậu ấy ho sặc sụa.

"Omo, unnie không sao chứ?" Yoona hỏi với vẻ lo lắng và vuốt dọc lưng của Yuri 

"Ừ ừ, unnie ổn. Và unnie rất vui khi được đi cùng cả hai người." Yuri trả lời

Mặt cô ấy bắt đầu đỏ ửng lên vì ho quá nhiều. Phải không nhỉ? 

Khi còn ở nhà, Yoona là hàng xóm của tôi. Chúng tôi thật sự rất thân thiết với nhau như chị em ruột vậy.

Hiện em ấy đang học năm thứ nhất và em ấy chọn trường này cũng bởi vì tôi đang học ở đây.

Trong tuần vừa qua cô nhóc phải bận rộn thu xếp đồ đạc nên tôi vẫn chưa có dịp để giới thiệu nhóc ấy với Yuri.

"Yuri này, YoonA là bạn từ lúc nhỏ với tớ. Khẳng định với cậu một điều rằng tớ và nhóc này chỉ là bạn không hơn không kém nhé." tôi cảm thấy mình cần phải giải thích rõ việc này.

Yoona đứng dậy và tiến về phía tôi

"Thật thế chứ ạ?" nhóc ấy nói với vẻ khiêu gợi

Nhóc ấy mân mê những ngón tay đằng sau cổ tôi khiến tôi phun cả ngụm sữa trong miệng ra ngoài. 

"Yaaa, IM YOONA! Đừng giỡn nữa. Nhột quá đi!" tôi lườm em ấy

Em ấy chỉ cười và ngồi xuống giữa tôi và Yuri.

Yuri đứng dậy và đưa tôi một miếng khăn giấy,

Cậu ấy hoàn thành tô ngũ cốc một cách nhanh chóng và dọn dẹp nó.

"Tớ sẽ đi thay đồ để chúng ta có thể đi sớm." Yuri tiến về phía cánh cửa và biến mất đằng sau cánh cửa phòng cậu ấy

Tôi lại tiếp tục ăn ngũ cốc của mình

"Những người bạn sống cùng với em thế nào?" tôi hỏi Yoona

"Căn hộ của em có rất nhiều người và mọi người luôn phải xếp hàng để sử dụng toilet hoặc nhà bếp. 
Thật phiền phức nhưng ít ra những người sống cùng em là những người tốt. 
Unnie có thể gặp họ sau khi giúp em mang các nguyên liệu về chỗ của em." 

"Chắc rồi." tôi nói và hoàn tất miếng cuối cùng trong tô ngũ cốc

Cùng lúc đó Yuri cũng xuất hiện.

"Vừa đúng lúc. Đi thôi!" Yoona nói với cả hai chúng tôi

Chúng tôi ra khỏi cửa và bước xuống các bậc thang.

Mặt trời chiếu sáng rực rỡ cùng với tiếng hót líu lo vui vẻ của các chú chim.

Quả thật là một ngày đẹp trời để ra ngoài. Mặc dù nó sẽ còn tuyệt hơn nếu tôi được ngủ yên bình trên chiếc giường êm ái.

Yoona khoác tay tôi khi chúng tôi đi.

Sải chân trên con đường lát gạch đỏ gắn kết những ký túc xá hai tầng trong khuôn viên kí túc xá trường. 

Kí túc xá của tôi nằm ở một góc nhỏ. Ở đây còn có hai tòa nhà nữa dùng chung lối đi này với chúng tôi. 
Có một cầu thang nối liền tầng 2 của hai toàn nhà. Hai toà nhà này đã hình thành một kiến trúc nhỏ trên con đường này.

Càng đi xa, con đường càng mở rộng hơn. Càng đi thì tiếng ồn càng lớn.

Khoảng 3' đi bộ, xung quanh chúng tôi bây giờ là 6 căn hộ 2 tầng. 
Thế thì có tất cả 12 căn hộ, mà mỗi căn hộ có 6 người sống cùng nhau. 
Vậy tổng cộng là có tới 72 người sống ở đó.

Bây giờ thì bạn đã biết vì sao tôi và Yuri chọn cách ở riêng rồi đấy. 

Yoona chỉ vào một căn phòng ở tầng 2 của một căn hộ "Unnie thấy cái phòng đó không? Đó là phòng em." 

Đó là cái cửa sổ thứ hai nhìn từ ban công. Những căn hộ này không có ban công riêng cho mỗi phòng. 
Việc bố trí thì cũng tương tự như căn hộ của tôi vs Yuri, chỉ là họ có những 3 phòng ở mỗi bên hành lang và có một phòng tắm rộng hơn ở cuối. 
Nhà bếp nằm ở một bên và phòng khách ở phía đối diện. Ban công được liên kết với phòng khách.

Thông qua cánh cửa từ ban công, tuyệt nhiên không thấy có động tĩnh gì trong căn hộ. Tôi tin chắc rằng đa số họ đều vẫn còn đang ngủ.

"Không thể chịu nổi em mà, Yoona ah. 
Tại sao em phải đánh thức unnie dậy và còn không tính đến việc em cũng đã đánh thức người bạn của unnie sớm như vậy chỉ để đi mua thực phẩm với em cơ chứ? 
Em có bị điên không? Hãy tập làm quen với lối sống ở trường đại học đi. Không ai dậy sớm như vậy vào cuối tuần cả." 

"Chúng ta cần phải dậy sớm để mua được thức ăn tươi ngon nhất. Nếu chúng ta đến muộn thì những món đó sẽ bị lấy đi hết mất." 

Yoona giải thích. Yuri cũng đồng ý với cô nhóc. 

"Hmph… Yuri unnie khá hơn unnie nhiều đấy." Yoona nói rồi chuyển sang khoác tay Yuri

Yuri chỉ mỉm cười và tiếp tục bước đi 

"Yaaaa~ Kwon Yuri cậu theo bên đó sớm vậy?" tôi chọc. Cậu ấy hiểu rất rõ ý tôi. 

"Tớ không đứng về phe nào cả. Tớ chỉ theo cái đúng thui." cậu ta nhanh chóng đáp lời

Cậu ta đôi khi cũng rất giỏi ứng khẩu đấy nhỉ. Tôi cần phải học hỏi điều đó mới được.

Chúng tôi cuối cùng cũng đến được trạm xe bus.

Mặt trời đang rọi xuống chúng tôi. Tôi kéo chiếc mũ áo hoodie của mình qua khỏi đầu để tránh ánh nắng mặt trời. 
Bây giờ đã bắt đầu vào thu và khí hậu ngày càng lạnh hơn.

Khoảng thời gian đợi xe bus cùng với khoảng thời gian đi đến khu mua sắm cũng mất khoảng 15'. Xe bus chỉ đi chừng 3'. 
Phần còn lại thì hầu như chỉ là sự chờ đợi. 

Chúng tôi có thể đi bộ nhưng tôi lại cảm thấy rất lười biếng. 

Chúng tôi mua rất nhiều đồ và trở về căn hộ của Yoona. Bây giờ đã là 9:30 sáng

Chúng tôi lên cầu thang và Yoona mở khóa cửa ký túc xá của nhóc ấy

Chúng tôi có thể nghe được tiếng ồn ào của chiếc tivi phía trong 

Sớm thế này có thể là ai nhỉ ?? 

"Chào buổi sáng Seohyun. Đây là Taeyeon unnie và Yuri unnie" Yoona giới thiệu chúng tôi.

Cô bé nhìn qua và nở một nụ cười thân thiện "Chào buổi sáng, rất vui được làm quen với các unnie." 

Chúng tôi cũng mỉm cười đáp lại

Chúng tôi lấy những nguyên liệu đã mua và sắp xếp nó vào tủ lạnh đã đầy một nửa. Đó là điều sẽ xảy ra khi bạn sống ở căn hộ cùng với 5 người khác 

Chúng tôi tiến về phòng Yoona. Phòng của cô ấy là phòng số 202 

Tôi ngồi trên giường còn Yuri thì ngồi trên ghế gần bàn học

"Thế những người bạn sống cùng em thế nào? Có ai cư xử khác lạ không?" Yuri hỏi. Ở đây luôn luôn có một số người rất kì lạ.

"Phải rồi, có cô gái xinh đẹp nào ở đây không?" tôi thêm vào

Yoona bật cười

"Unnie đang nhìn thấy một người trong số đó đấy." em ấy nhìn tôi nói

"Ừ, unnie cũng đoán trước được em là một trong số những người cư xử kì lạ đó mà." tôi nói với em ấy

Em ấy nhảy lên người tôi và bắt đầu chọt lét tôi

"Yuri ah! Cứu tớ với!" tôi nói giữa những tiếng cười. Tôi không cười vì mình đang hạnh phúc mà tôi cười bởi vì nó rất nhột. 

Bỗng có tiếng gõ cửa. 

"Yaa yaaa. Yoona dừng lại đi, có người tìm em kìa" tôi cố gắng ngăn cô nhóc lại

"Yuri unnie làm ơn mở cửa hộ em nhé!" Yoona đề nghị trong khi vẫn tiếp tục trò chơi với tôi

Cửa phòng được mở ra. Đó là một cô gái nhỏ nhắn với khuôn mặt sắc sảo. Cô ấy thật sự thật sự rất xinh đẹp. 

Yuri có vẻ cũng có cùng suy nghĩ như tôi. Tôi nhận ra vẻ mặt đầy choáng váng của cậu ấy. 

"Các cậu có thể nhỏ tiếng một chút không? Giờ vẫn còn rất sớm và tớ thì vẫn chưa có được một giấc ngủ đầy đủ." cô gái nói và rời khỏi

"Oops" Yoona cuối cùng cũng đã chịu thả tôi ra

"Ai thế?" Yuri hỏi với cùng một câu hỏi mà tôi đang nghĩ

"Đó là cô gái xinh đẹp thứ hai trong căn hộ này sau em đấy." Yoona nói với một nụ cười ranh mãnh

Cô nhóc vẫn từ chối việc cho biết tên của cô gái xinh đẹp kia. 

"Tức thật, chúng ta nên sống ở một căn hộ như thế này." Yuri nói đùa

"Vậy còn có ai xinh đẹp như cô ấy không?" tôi thăm dò

"À, unnie đã gặp Seohyun rồi đó. Em ấy là một con mọt sách. Em ấy rất nghiêm nghị nên đừng bao giờ nghĩ đến điều đó. Em ấy ở căn phòng bên trái phòng em. Còn cô nàng xinh đẹp ban nãy thì ở căn phòng bên phải. 
Em vẫn chưa trò chuyện với họ nhiều nhưng người ở phòng đối diện tên là Sunny và phòng đối diện Seohyun là của một ai đó tên là Hyoyeon. 
Hyoyeon là một vũ công tuyệt vời, hiếm khi thấy unnie ấy ở đây, unnie ấy thường ra ngoài để luyện tập. 
Phòng còn lại là của một cô gái rất rất cao. Tên của cô ấy là Sooyoung và chiều cao của cô ấy thật không phải chuyện đùa. Và cô ấy cũng ăn rất nhiều."

"Wow, em đã kể hết cho unnie về những người sống cùng em. Trừ một người. Hãy kể típ đi chứ." tôi nói với sự tò mò về cô gái đó. 
Mặc dù cô ấy có vẻ không thân thiện lắm khi xuất hiện lúc nãy nhưng tôi chắc rằng cô ấy là một người thực sự quyến rũ. 
Nói cho cùng thì ai lại có thể thân thiện với những người phá giấc ngủ của mình chứ? 

"Tất cả những gì em có thể nói là cô ấy đến từ Mĩ. Và ĐỪNG bao giờ nghĩ đến việc đó. Cô ấy đã có bạn trai rồi." Yoona nói làm tiêu tan hi vọng của tôi.

Yuri và tôi nhìn nhau và nói cùng lúc, "Awwwwww thật là phí quá đi."

Và sau đó chúng tôi bật cười.

Yuri và tôi trở về căn hộ yên tĩnh và thoải mái của chúng tôi với những thực phẩm vừa mua

"Để ý Yoona rồi hả?" tôi hỏi một các ngẫu nhiên. Cả hai chúng tôi rất thoải mái với nhau trong những chủ đề như thế này.

"Còn cậu thì đã để ý cô gái xinh đẹp bí ẩn ban nãy rồi đúng ko?" cậu ấy đáp lại tôi với một câu hỏi khác 

Chúng tôi bật cười.

"Thành thật mà nói thì cô gái đó thật sự rất xinh đẹp. Đã lâu rồi mình không gặp một cô gái nào có sức thu hút kì lạ đến vậy. 
Cậu hiểu ý mình mà phải không?" tôi nói trong khi thong thả bước lên các bậc thang.

"Tất nhiên. Tớ cũng đã lâu rồi không gặp nhiều cô gái quyến rũ như vậy trong cùng một buổi sáng." Yuri nói với vẻ ngạc nhiên.

"Vậy là cậu đã thừa nhận rằng Yoona rất quyến rũ?" tôi cười 

Chúng tôi đặt những túi thực phẩm xuống. Yuri mở tủ lạnh ra và sắp xếp chúng vào ngăn chứa

"Ừ, tớ đã nói với cậu hồi sáng nay rồi còn gì. Em ấy rất dễ thương. Và cô gái đến từ Mỹ cũng thế." Yuri nói khi biết rằng tôi rõ ràng là bị cô gái đó hút hồn.

"Đúng thế nhưng Yoona cũng đã nhấn mạnh rằng cô ấy đã có bạn trai. 
Phần nào của từ ‘bạn trai’ mà cậu không hiểu hử?" tôi nói với vẻ thất vọng thấy rõ

Tôi sẽ chinh phục cô ấy nếu không tồn tại sự thật đau đớn rằng ‘cô ấy đã có bạn trai’

"À, tớ chỉ không hiểu phần ‘T-R-A-I’ trong cái từ ‘bạn trai’ đó thui" Yuri nói 

Tôi bật cười. Tôi cũng thắc mắc như vậy. 

Chúng tôi sắp xếp những món cuối cùng vào ngăn và trở về phòng riêng của mình. 

Tôi ngồi tựa lưng thoải mái lên chiếc ghế sofa hai chỗ màu đỏ của mình. Tôi vớ lấy chiếc điều khiển và bắt đầu bật TV 

Mặc dù chúng tôi có TV ở phòng khách nhưng cả tôi và Yuri cũng có riêng cho mình một cái TV. 
Chiếc TV được gắn ở trên tường. Ghế sofa thì được đặt ngay phía trước nó và bên trái là ban công. 
Đằng sau ghế sofa là giường ngủ và bên phải là cửa phòng. 
Bàn học thì được để ngay bên phải của chiếc TV treo tường đó. 

Phòng của Yuri cũng giống hệt thế.

Tôi bắt đầu chuyển kênh. Tôi không tập trung vào những gì đang chiếu trên màn hình. 
Trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn là hình ảnh của cô gái ấy. 

Nếu có một cô gái xứng đáng là cô gái trong mộng của tôi thì chắc chắn đó là cô ấy. Tôi bắt đầu trầm tư.

Bỗng có tiếng gõ cửa làm phân tâm tôi.

"Vào đi" tôi lên tiếng khi biết rằng người đó là Yuri.

Yuri bước vào và ngồi xuống chỗ trống ngay cạnh tôi. Vẻ mặt cậu ấy hiện rõ rằng cậu ấy có điều đang bận tâm suy nghĩ. 
Cả hai chúng tôi đã trúng tiếng sét ái tình, chắc chắn 100% là thế.

“Vậy cô nhóc Yoona của cậu, hai người thật sự chỉ là bạn thân thôi hử? 
Em ấy có vẻ khá ‘thân thiết’ với cậu.” Yuri bắt đầu thể hiện hàm ý khá rõ qua câu hỏi.

“Ừ, bọn tớ chỉ là bạn thân thôi. Bọn tớ lớn lên cùng nhau mà. Nếu có chuyện gì thì nó đã xảy ra từ rất lâu rồi.” tôi trấn an Yuri.

“Vậy.. em ấy có thích con gái không?” Yuri tiếp tục hỏi 1 câu khác cho thấy rõ rằng cậu ấy đã chú ý đến Yoona. 

“Có. Vậy nên đừng lo lắng về chuyện đó.” tôi nói và nét mặt của Yuri trở nên phấn khởi ngay lập tức.

“Tuyệt” Yuri vỗ tay và đứng dậy.

Cậu ấy cám ơn tôi và rời khỏi phòng.

Cậu ấy thì đã có câu trả lời cho mình còn tôi thì vẫn chưa. Tôi đã yêu ngay giây phút cô gái ấy xuất hiện ngay ngưỡng cửa phòng.

Cô ấy không những rất xinh đẹp mà còn có một giọng nói ngọt ngào. Tôi có thể tưởng tượng được lúc cô ấy gọi tên tôi. 

“Taeyeon ah, Taeyeon” tôi cứ nghĩ mình nghe lầm nhưng hình như có ai đó đang gọi tên tôi.

Tôi quay đầu lại và thấy Yuri đang đứng ở ngưỡng cửa.

“Ồ Yuri, có chuyện gì thế?”

Yuri đang đứng nghịch cái nắm cửa. 

Tôi có linh tính rằng nó chắc hẳn là chuyện có liên quan đến Yoona. 

“Tớ nghĩ sao chúng ta không mời Yoona đến ăn tối?” Yuri đề nghị

“Hay đấy! Hãy mời Yoona đến dùng bữa tối. Tớ sẽ gọi cho em ấy” tôi đứng dậy và tiến về phòng khách

Yuri theo ngay sau tôi.

Tôi nhấc điện thoại lên và quay số của căn hộ Yoona đang ở.

Điện thoại reo một lúc thì có người bắt máy.

“Xin chào” hình như là giọng của Seohyun

“Xin chào, làm ơn cho unnie nói chuyện với Yoona nhé.” 

“Vâng ạ. Unnie đợi một chút nhé.”

Qua tai nghe tôi có thể nghe được âm thanh từ TV. Và hình như là nó đang chiếu Keroro.

“Xin chào?” Yoona cuối cùng cũng đã nghe máy

“Hey, là Taeyeon unnie đây. Dù sao thì các unnie cũng đã giúp em đem những nguyên liệu đó về, 
vậy em không nghĩ rằng nên chuẩn bị một vài món ăn tối cho unnie và Yuri sao? 
Hơn nữa, em cũng đã đánh thức cậu ấy dậy vào sáng nay đấy. 
Em tốt nhất là nên đền bù bằng một bữa tối thật ngon vào đấy. 
Các unnie sẽ ghé qua vào lúc 5h đấy. Hẹn gặp lại em nhé.” 

“Nhưng…” tôi cúp máy trước khi Yoona có thể phản đối hay nói bất cứ thứ gì khác

Yuri kiên nhẫn chờ đợi bên cạnh tôi 

“Vậy kết quả thế nào?” cậu ấy hồi hộp hỏi

“Chúng ta sẽ tự mời mình đến đó vào buổi ăn tối nay.” tôi nói với vẻ hài lòng

Tôi là một người biết nắm bắt cơ hội mà. Tôi vừa tạo cơ hội cho cả Yuri và tôi. Và nó khá ổn. 

“Đừng nghĩ rằng tớ không biết cậu đang âm mưu gì nhé. Nhưng dù sao vẫn cám ơn cậu.” Yuri nói với biểu hiện biết hết của mình.

Vâng, thật quá hiển nhiên rằng tôi đã bị cô gái đó hút hồn.

Yuri và tôi ăn trưa. Chúng tôi cảm thấy bồn chồn suốt khoảng thời gian sau bữa trưa nên chúng tôi đã dọn dẹp lau chùi cả căn hộ.

Ngày hôm nay sao thật là dài, bây giờ chỉ mới là 4h. 

Cuối cùng tôi lên tiếng “Tớ không thể chịu nổi nữa. Hãy đến chỗ của Yoona và xem liệu em ấy có cần giúp gì không.” 

Yuri đồng ý. Tôi biết cậu ấy sẽ như vậy mà. Cậu ấy cũng cảm thấy mất kiên nhẫn như tôi thôi.

Cả hai chúng tôi vội vã rời khỏi căn hộ. 

Tôi cố gắng đi nhanh hết sức với cặp chân ngắn ‘trời ban’ của mình. Yuri thì thoải mái sải những bước chân dài của mình. Vâng, cả Yuri và Yoona đều cao. 

Chúng tôi đã tới nơi. Chúng tôi dừng lại ngay trước cửa. Cả hai đều hít thở thật sau trước khi gõ cửa.

Cứ như thể chúng tôi đang chuẩn bị cho một cuộc thi thử giọng nào đó vậy.

Vừa lúc đó cánh cửa được mở ra. 

Nó khiến chúng tôi giật mình. 

“Ồ, xin lỗi nếu tớ khiến các cậu giật mình. Mà các cậu cần tìm ai thế?” một cô gái cao cỡ tôi với mái tóc đuôi ngựa hỏi.

Đúng lúc đó Yoona cũng đi xuống hướng vào phòng khách.

“Sunny unnie, là bạn của em ạ. Cho họ vào đi ạ. Cám ơn unnie.”

“Ok. À, tớ cũng phải ra ngoài đây. Tạm biệt nhé.” Sunny nói và bước ra khỏi căn hộ

Yuri và tôi bước vào. Seohyun vẫn ngồi đó xem TV.

Em ấy chào chúng tôi rồi quay lại tập trung vào chương trình TV.

“Vậy các unnie đến đây có việc gì thế?” Yoona hỏi cứ như rằng cô nhóc không biết gì cả vậy.

“Em biết rõ VÌ SAO unnie ở đây mà.” Yuri nói kiểu chơi chữ. Cậu ta nhìn tôi khi nói 

“Thật sao? Đó cũng là lí do VÌ SAO mà cậu ở đây không phải sao?” tôi đe dọa không để bí mật bị lộ. 

“Đủ rồi đấy, em đang rối lên đây. Mà lí do gì cũng được. Em sẽ đi chuẩn bị bữa tối đây.” Yoona vừa nói vừa mở tủ lạnh ra.

“Cơm chiên kimchi được chứ?” em ấy hỏi chúng tôi.

Món gì cũng được miễn là chúng tôi được ở trong căn hộ của em ấy.

Chúng tôi gật đầu.

“Em có cần giúp không?” Yuri đề nghị

“Vâng, giúp em cắt những thứ này đi” 

Tôi để bọn họ làm. 

Tôi quá bận bịu với việc dòm ngó xung quanh.

“Kim Taeyeon, unnie tính ngồi không thế thôi à?” Yoona nói và vẫy một ít nước vào tôi.

“Ôi, tất nhiên là không. Chị nghỉ ngơi trong phòng em.” tôi nói và chạy đi nhưng vẫn cảm thấy ít nước đã bắn trúng vào cổ tôi.

Tôi vào phòng Yoona. Tôi đi qua đi lại. 

Tôi tự hỏi không biết thiên thần của tôi đang làm gì. Tôi áp tai vào bức tường ngăn cách giữa phòng YoonA và phòng cô ấy.

Nó hoàn toàn im ắng. Được một lúc thì tôi cảm thấy chán nên tôi quyết định ra ngoài giúp bọn họ.

Tôi mở cửa phòng và được chào đón bởi hình ảnh của cô gái đẹp nhất trên quả đất này. Cô ấy đang trở về phòng của cô ấy. 

Cô ấy chỉ vừa tắm xong. Đó là mùi hương yêu thích của tôi. Nó như là mùi hương của loại sữa tắm Johnson’s Baby vậy.

Tôi cảm thấy toàn thân không còn sức lực. Tôi không đứng vững nữa rồi. 
Cô ấy chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh mình. Chính xác hơn đó là chiếc khăn bông màu vàng. 
Và tóc của cô ấy vẫn còn ướt. 

Cô ấy là thiên thần. 

Cô ấy đã nhìn tôi khi đi ngang qua và thân hình mảnh mai của cô ấy biến mất dần sau cánh cửa. 

Máu đã dồn hết lên não tôi mất rồi. Tôi đóng cửa phòng lại.

Tôi thả mình xuống giường của Yoona và cố gắng trấn tĩnh nhịp tim của mình lại. Cái cảm giác này thật là điên rồ.

Có 1 luồng khí lạnh thổi vào tai tôi. Tôi liền lấy tay che lại.

Sau đó lại có cái gì đó nhột nhột ở cổ. Tôi đẩy ra.

Cảm giác đó lại chuyển xuống lòng bàn chân tôi.

Chợt nhận ra mình đang nằm trên giường của nhóc YoonA. Chắc hẳn tôi đã ngủ quên.

Tôi mở mắt và thấy Yoona và Yuri đang cười khúc khích.

"Omo xin lỗi nhé, tớ rất muốn giúp nhưng dường như tớ đã ngủ quên mất." - tôi vừa nói vừa ngồi dậy.

Tôi duỗi người. Tôi vẫn còn thấy rất mệt.

"Không sao đâu, giờ thì xuống ăn tối nào. Thức ăn đã được chuẩn bị xong cả rồi." - Yoona nói rồi bước ra ngoài cùng Yuri.

Tôi đến khu vực phòng ăn. Nó nằm giữa bếp và phòng của Sooyoung.

Bàn ăn có chính xác 6 cái ghế. Mỗi bên 3 cái.

Một chảo to đầy món cơm chiên kimchi được để ngay chính giữa bàn.

Bỗng có ai đó chạy đến từ phía sau chúng tôi.

"Wow, món gì thế! Thơm quá!" - một cô nàng cao nhòng chạy ra vừa nói một cách hào hứng vừa hít lấy hít để.

"Chào Sooyoung unnie, em làm cơm chiên đấy và nó khá là nhiều nên đừng ngại mà hãy hãy ăn cùng bọn em nhé." - Yoona mời.

"Tuyệttttttttt! Cám ơn nhé!" - Sooyoung nói rồi vội vàng đi lấy thêm chén đũa.

Cô bé Seohyun thì đã kịp lấy phần ăn của mình và tiếp tục dán mắt trước màn hình TV.

Yoona kéo tôi ngồi xuống bên cạnh em ấy. Bên cạnh tôi còn một ghế trống.

Yuri ngồi đối diện với Yoona và Sooyoung ngồi kế bên cậu ấy.

Chúng tôi múc cơm ra và bắt đầu ăn. Nó vẫn còn đủ cho hai người nữa dùng.

Yoona chính thức giới thiệu bọn tôi với Sooyoung. Đa số mọi người ở đây đều đang học năm nhất, Sunny và Hyoyeon thì học năm hai.

Chúng tôi tiếp tục ăn và tôi thoáng thấy một dáng người bước vào nhà bếp. Tôi nhìn lên. Cô ấy vẫn quấn chiếc khăn màu vàng đó sao?

Cô ấy mở tủ lạnh và lấy ra một hộp sữa. Cô ấy để hộp sữa xuống bệ bếp và với tay lấy chiếc ly đang để trên kệ.

Tôi không thể rời mắt khỏi cô ấy. Làn da của cô ấy thật mịn màng. Ánh đèn trần nhà bếp phản chiếu lên đôi vai trần của cô ấy. Cô ấy thật sự là quá hấp dẫn.

Tôi không ý thức việc mình đã nhìn chằm chằm vào cô ấy cho tới khi Yoona đạp vào chân tôi. Yuri đang cố nhịn cười. May mắn cho tôi là Sooyoung quá chú tâm đến thức ăn nên không chú ý việc tôi đang không rời mắt khỏi người-chỉ-quấn-mỗi-cái-khăn-tắm sống cùng nhà với cậu ấy.

Cô ấy bắt đầu tự rót cho mình một cốc sữa.

"Jessica unnie có muốn ăn tối cùng bọn em không? Em làm khá nhiều nên unnie có thể dùng nếu unnie thấy đói." - Yoona đưa ra đề nghị với cô gái trong mơ của tôi.

Vậy ra tên cô ấy là Jessica. Một cái tên hoàn hảo cho một cô nàng hoàn hảo với một thân hình hoàn hảo và khuôn mặt cũng hoàn hảo.

Jessica quay lại trong khi đang nhấp vài ngụm từ ly sữa của cô ấy.

"Oh, tốt quá. Unnie 

đang tính nấu gì đó để ăn

 nhưng em đã mời rồi thì unnie sẽ vui vẻ tham gia cùng mọi người." Jessica nói kèm theo một nụ cười.

Đây là lần đầu tiên tôi được chiêm ngưỡng nụ cười tuyệt đẹp của cô ấy. Chúa ơi! Cô ấy thật là quyến rũ!

Tôi cảm thấy ngón tay của nhóc Yoona lướt nhẹ qua môi tôi.

"Unnie ah~, cơm dính trên khóe môi kìa." - tôi đỏ mặt, tự hỏi không biết Jessica có nghĩ tôi là một tên ngốc không nữa.

"Oh, cám ơn em" - tôi trả lời và cuối đầu tiếp tục ăn.

Tôi cố giấu khuôn mặt đang đỏ ửng của mình. Jessica đặt ly sữa lên bàn ngay chỗ trống bên cạnh tôi, sau đó trở về phòng của cô ấy.

Tôi chắc rằng cô ấy sẽ đi thay một bộ quần áo thích hợp hơn. Nó chắc chắn sẽ giúp tôi làm giảm nhịp tim đang đập điên loạn của mình. Không phải là nó sẽ giúp được nhiều nhưng ít ra thì thế cũng sẽ đỡ hơn.

Cô ấy trở lại với một chiếc áo thun trắng và một cái quần đùi. Tôi bị mê hoặc bởi đôi vai trần ấy. Yuri nhận thấy điều đó và cậu ấy cố hết sức để nhịn cười.

Tôi đá vào chân cậu ấy. Ngược lại, cậu ấy còn cười lớn hơn.

"Yuri unnie không sao chứ ạ?" - Yoona hỏi

Yuri nhìn lên - "Ừ, unnie hoàn toàn ok. Nhưng Taeyeon thì không. Món cơm chiên kimchi này hẳn là cay lắm. Nhìn mặt cậu ấy kìa, đỏ lên hết rồi. "

Yoona hẳn đã hiểu hàm ý trong câu nói của Yuri. Nhóc ấy chạm vào má tôi và nói thầm - "Đừng quên rằng cô ấy đã có bạn trai rồi đó!"

"Cậu có muốn uống một ít sữa không? Có thể sẽ đỡ hơn đấy." - Jessica đưa tôi ly sữa mà cô ấy vừa uống lúc nãy.

Tôi đã bị bất ngờ. Nó hẳn đã hiện rõ trên mặt tôi.

"Nếu cậu thấy ngại vì tớ đã uống nó thì tớ sẽ lấy cho cậu một ly khác." - Jessica đứng dậy và mở tủ lạnh.

Cô ấy lấy hộp sữa ra. Cô ấy lắc nhẹ nó.

"Tiếc là không còn nhiều nữa." - cô ấy nhìn tôi.

"Không sao cả, chúng ta có thể dùng chung."

"Tuyệt!" - Jessica đổ hết phần sữa còn lại vào ly.

"Tự nhiên đi nhé." - Jessica đẩy chiếc ly đến chỗ tôi.

Tôi nâng ly lên và đưa lên môi. Tôi nhấp một ngụm. Sữa rất mát và ngon tuyệt.

Tôi đặt chiếc ly xuống và mọi người bắt đầu bật cười.

Yoona lại chạm nhẹ vào môi tôi. Em ấy lướt nhẹ những ngón tay.

Ồ. Tôi chợt nhận ra là bọt sữa dính đầy lên mép môi.

Chúng tôi bắt đầu trò chuyện với nhau. Chúng tôi nói về chuyện trường lớp, nói về chuyện kí túc xá và cơ sở vật chất của nó. 
Cuối cùng Yoona khơi ra chủ đề về bạn trai của Jessica.

Tôi thề là cô nhóc làm thế là có mục đích.

"Jessica unnie, bạn trai của unnie thế nào?" - YoonA hỏi

"Ồ, vẫn bình thường. Anh ấy khỏe. Anh ấy bận rộn với công việc nhưng anh ấy 
có thể sẽ ghé thăm unnie vào một trong những tuần mà chúng ta 
được trường cho nghĩ." - cái cách cô ấy trả lời cho thấy cô ấy và anh ta có tình cảm rất bền chặt.

"Thế hai người đã hẹn hò bao lâu rồi?" - Yuri đã hỏi thay tôi. 
Tôi lén gửi đến cậu ấy một nụ cười cảm ơn. Cậu ta liền nháy mắt lại.

"À, bọn tớ đã quen nhau được 6 năm rồi."

"Wow, đó thật sự là một khoảng thời gian dài." - Vậy là mọi hi vọng của tôi đều tiêu tan. Tôi biết mình không có cơ hội nào để thắng được mối quan hệ 6 năm dài đó. Không phải là tôi có ý định muốn chen vào giữa họ. Tôi sẽ không làm điều đó. Việc đó là trái với luân thường đạo lý.

"Ừ, đúng vậy. Anh ấy là bạn trai đầu tiên và duy nhất của tớ." - Jessica tiếp tục

"Wow, bạn trai duy nhất. Tất nhiên." - Yuri nói

Sooyoung hầu như im lặng trong suốt buổi trò chuyện. Cậu ấy đang bận rộn dọn sạch tất cả chỗ cơm đó. Tất cả dần dần được đưa cả vào dạ dày của cậu ấy.

Cô ấy có một sự thèm ăn không thể tưởng tượng nỗi, nhưng cô ấy vẫn trông rất gầy. Điều này thật là lạ.

Yoona có những người bạn thật thú vị.

Cuối cùng, chúng tôi cũng dùng xong bữa tối.

"Được rồi. Kim Taeyeon, rửa chén dĩa là nhiệm vụ của unnie đấy vì khi nãy unnie chỉ bít nằm dài ra mà ngủ thui." - Yoona nói rồi cùng Yuri trở về phòng.

"Tớ sẽ giúp cậu." - Jessica và Sooyoung cùng đồng thanh.

Sooyoung gom những chiếc dĩa bẩn lại và mang chúng lại bồn rửa.

Tôi bắt đầu chà xà phòng lên chúng.

"Tớ sẽ giúp tráng sạch đĩa." - Jessica đề nghị.

Sooyoung bắt đầu lau sạch bàn và ra ngoài đổ rác.

Vậy là bây giờ trong bếp chỉ còn tôi và cô ấy.

Chúng tôi bắt đầu trò chuyện.

"Cậu thế nào, cậu đã có bạn trai chưa?" - Jessica bắt đầu trước.

"Ồ không. Tớ bị thu hút bởi những cô gái cơ." - tôi thành thật trả lời

"Ồ. Đừng lo, đối với tớ nó không có vấn đề gì cả." - cô ấy đáp lại rất thoải mái.

"Vậy chắc bạn trai cậu sẽ nhớ cậu lắm khi mà cả hai sống cách xa nhau thế này nhỉ ?"

"Ừ, chắc rồi. Nhưng tớ luôn gọi cho anh ấy vào mỗi buổi sáng để cho anh ấy biết tình hình của tớ." - Jessica thở dài.

Cô ấy hẳn là cũng rất nhớ anh ta.

"Dù sao thì anh ấy cũng sẽ ghé thăm cậu sớm mà phải không?" - tôi hỏi

"Ừ"

"Kiên nhẫn một tí nữa thui. Ngày đó sẽ đến nhanh thôi. Thời gian qua rất nhanh mà." - tôi nói và vỗ nhẹ lưng cô ấy. Tôi có thể cảm nhận được làn da láng mịn của cô ấy dưới tay tôi. Nó khiến tôi có một cảm giác kì lạ ở bụng.

Chúng tôi đã hoàn thành xong nhiệm vụ. Tôi quay trở lại phòng của Yoona còn Jessica thì trở về phòng của cô ấy.

"Dù sao thì cũng rất vui khi được làm quen với cậu." - Jessica cười và bước vào phòng.

Tôi bước vào phòng Yoona và thấy cô nhóc và Yuri đang ngồi nói chuyện cùng nhau.

"Sao rồi ? Rửa chén cùng Jessica vui chứ nhỉ." - Yuri trêu

"Yaaa! Đừng có đùa. Cô ấy đẹp thật nhưng cô ấy đã có bạn trai rồi" - tôi chán nản đáp.

"Đúng vậy, cô ấy đã có bạn trai rồi nên đừng có tự đưa thân vào những tình huống rối rắm đó rồi sau đó chịu đau khổ. Những cô gái bình thường thì unnie đừng bao giờ để ý tới." - Yoona nói một cách quả quyết. Em ấy đã từng chứng kiến việc tôi chịu đau khổ trước đó. Em ấy hiểu rõ tôi đã phải chịu đựng như thế nào.

"Rồi rồi, unnie biết. Thôi tớ về trước đây. Nếu cậu không có việc gì làm thì cứ ở lại đây chơi nhé." - tôi nói rồi rời khỏi phòng.

Tôi vô tình bắt gặp cô ấy lần nữa. Cô ấy xuống bếp để lấy cho mình một cốc nước.

"Ồ, cậu phải về rồi sao?" - cô ấy hỏi

"Ừ, tớ về đây." - tôi nói rồi tiến về phía cửa.

"Này, cậu có thể nán lại một chút không? Cậu có thể xem qua giúp tớ một tí về bài tập về nhà được không?"

Tôi đứng đó một lúc. Tôi đang suy nghĩ. Tôi có nên hay không?

"Nếu cậu đang bận thì không sao cả." - cô ấy nói khi thấy tôi ngập ngừng khá lâu.

Trong khoảnh khắc đó tôi đã lựa chọn và trả lời cô ấy.

“Không đâu, tớ đang rảnh rỗi. Tớ sẽ giúp cậu” – Tôi mỉm cười



“Thật cảm ơn cậu. Cậu đúng là một người bạn tốt bụng.” – Jessica đáp lại với nụ cười ngọt ngào



Ồ vâng, tớ không những là người bạn tốt mà còn là một người yêu lý tưởng nữa đấy. Cậu có muốn làm bạn gái tớ không ?



Tôi đang lảm nhảm nói chuyện với chính mình. Aishhhh, tôi điên mất rồi.



“Đi nào” – Jessica nhẹ nhàng kéo tay tôi



Tôi nhận ra tôi đã đứng đơ người như khúc gỗ ở ngay ngưỡng cửa



Và cái chạm nhẹ của cô ấy đã làm tôi như hồi sinh. Nhịp tim tôi đập tăng dần, nó như muốn vỡ tung cả lồng ngực.



Bài làm của cô ấy đã được hiển thị trên màn hình. Nhìn sơ qua có thể thấy rằng cô ấy đã viết rất nhiều. Tôi sẽ được ở một mình trong phòng cùng cô ấy trong một khoảng thời gian đây.



Tôi tự hỏi liệu tôi đã lựa chọn đúng. Mà cho dù thế thì liệu nó có phải là sự lựa chọn thông minh.



Tôi là người có khả năng tự chủ chỉ đạt mức trung bình. Nhưng với sự thu hút của Jessica đối với tôi thế này thì tôi cần nhiều hơn thế. Đúng vậy, phải cần có một khả năng tự chủ mạnh mẽ và cứng cáp như thép dùng để xây dựng các tòa nhà cao tầng thì mới ổn.



Cô ấy ngồi xuống chiếc ghế ngay cạnh bàn học và bắt đầu xem qua những trang giấy đã mở ra.



Tôi chỉ biết đứng đó, ngay sau lưng cô ấy.



Phòng cô ấy chỉ được chiếu sáng bởi chiếc đèn bàn. Chiếc bàn học được đặt ngay cửa sổ và kế bên là giường ngủ của ‘nàng công chúa’. Còn cửa phòng thì nằm ở phía đối diện.



Bầu không khí ở đây thật sự là quá lãng mạn. Nó thật không giúp gì cho sự tự chủ của tôi. Điều làm tôi thở phào được một tí là cửa phòng vẫn còn được mở.



Cô ấy quay người lại nhìn tôi.



“Ồ, tớ xin lỗi nhé vì phòng tớ chỉ có một chiếc ghế thôi. Cậu không phiền nếu chúng ta ngồi chung chứ? Giá thuê thấp kèm theo là sự hạn chề về đồ nội thất. Thực tế cuộc sống ở đây nó thế.” – cô ấy nói.



“Ồ, đừng lo. Tớ không thấy phiền đâu.” – tôi vừa nói vừa bước về phía cô ấy.



Tôi ngồi xuống.



Tôi không thể tin được. Là thực ư ? Tôi đang ngồi cùng với Jessica… trên cùng một chiếc ghế. Wow…



Làn da chúng tôi cứ vô tình sượt nhẹ vào nhau.



Tôi như ngồi trên đống lửa.



Tôi cố gắng tập trung vào những trang giấy trước mặt thay vì sự tiếp xúc vật lý này.



Tôi tự nhắc nhở bản thân rằng cô ấy đã có bạn trai. Nó thật sự có tác dụng đặc biệt khi nhớ đến chi tiết họ đã hẹn hò với nhau trong khoảng thời gian dài 6 năm.



Tôi nhận con chuột từ tay cô ấy và bắt đầu xem qua phần bài làm đang hiển thị trên màn hình. Chúng tôi cùng nhau thảo luận và tôi giúp cô ấy chỉnh sửa lại một ít.



Thật may mắn khi được sinh ra là một đứa trẻ thông minh. Cô ấy dường như rất ấn tượng bởi điều này.



Chúng tôi thảo luận được khoảng ¾ nội dung thì tôi thấy cô ấy cố gắng kìm một cơn ngáp.



“Cậu có muốn tạm nghỉ và chợp mắt một lát không? Tớ sẽ xem qua phần còn lại và save lại khi đã hoàn tất.” – tôi đề nghị.



“Có lẽ tớ sẽ ngã lưng một tí, cậu không thấy phiền chứ?” – cô ấy hỏi lại



Dĩ nhiên là tôi không thấy phiền chút nào đâu.



“Ồ, cậu cứ tự nhiên đi.”



Cô ấy đứng dậy và đi về phía cửa phòng. Cánh cửa sau đó được đóng chặt lại.



Và bây giờ thì tôi đang ở một mình cùng cô gái xinh đẹp nhất vũ trụ này trong một căn phòng kín chỉ được chiếu sáng lờ mờ bởi chiếc đèn bàn.



Nó làm tôi cảm thấy bối rối



Cô ấy nằm xuống giường, nghiêng người về phía trái. Lưng quay về phía tường và mặt thì quay về hướng tôi.



Điều đó càng làm tôi bối rối hơn nữa.



Tôi đã cố hết sức để tập trung vào những trang giấy trên màn hình. Tôi đã ngồi đây được 1 tiếng rưỡi. Điều đó có nghĩa là tôi đã tự chủ rất tốt trong khoảng 1 tiếng rưỡi vừa qua. Không biết liệu tôi sẽ chịu đựng được thế này trong bao lâu nữa.



Hơi thở của cô ấy trở nên nhịp nhàng và chậm rãi. ‘Nàng công chúa’ của tôi chắc hẳn đã ngủ.



Tôi không thể chống lại sự cám dỗ quay qua nhìn. Và tôi đã quay qua.



Nếu có một người có thể xứng đáng với vai nàng công chúa ngủ trong rừng trong câu chuyện cổ tích thì người đó tuyệt nhiên phải là cô ấy.



Làn da mịn màng của cô ấy như tỏa sáng dưới ánh sáng màu cam nhạt.. Mái tóc mượt mà thả rơi tự nhiên ôm lấy khuôn mặt xinh xắn. Cô ấy trông quyến rũ ngay cả khi ngủ. Đôi môi hồng của cô ấy như đang mời gọi tôi.



Tôi không thể chịu đựng được hơn nữa.



Tôi chộp một mảnh giấy và viết vội vài chữ để lại.



Tôi nhanh chóng ra khỏi phòng và khóa nó lại ngay sau lưng. Bây giờ thì cô ấy an toàn và tôi cũng vậy.



Tôi hướng về phía WC. Tôi cần phải làm mình tỉnh táo.



Tôi bước vào thì đụng phải cô nhóc Yoona từ đó bước ra.



“Taeyeon ??? unnie làm gì ở đây thế ? Chẳng phải unnie đã về lúc nãy rồi sao?” – cô nhóc hỏi với một chút ngạc nhiên.



“Ồ, unnie ở lại giúp Jessicae xem qua bài làm của cô ấy. Giờ unnie về luôn đây. Thật là mệt.” – tôi nói rồi hứng một ít nước lạnh và vỗ lên mặt. 



“Mà thôi chào nhé và ngủ ngon nhé nhóc.” – tôi nói trong lúc hướng ra cửa kí túc xá.



Tôi đi xuống cầu thang và gặp Sunny đi cùng một cô gái. Tôi đoán đó chắc hẳn là Hyoyeon – cô gái duy nhất trong căn hộ mà tôi chưa được gặp.



Sunny chào tôi và giới thiệu chúng tôi với nhau. Tôi và Hyoyeon chào hỏi nhau. Đó là cách mọi người sống ở kí túc xá trường, họ làm quen với nhau rất nhanh chóng và dẽ dàng. Khi mà phải sống xa gia đình thì họ có xu hướng trở nên thân thiện hơn.



Tôi tiếp tục đi hết các bậc thang và đi bộ dọc theo con đường lát gạch đỏ được chiếu sáng bởi những ngọn đèn đường thời cổ.



Tôi đã về đến căn hộ của mình. Tôi mở cửa và nó thật yên tĩnh.



Tôi bước đến phòng của Yuri và gõ cửa nhưng không tiếng đáp lại.



Cậu ấy chắc hẳn vẫn còn bên phòng của nhóc YoonA.



Có vẻ mọi thức diễn ra khá suôn sẻ cho cậu ấy.



Tôi vào phòng tắm và mở vòi sen.



Tôi đang gặp rắc rối nghiêm trọng.



Tâm trí tôi tràn ngập hình ảnh của Jessica.



Sau khi tắm xong tôi ra ngoài và tự rót cho mình một cốc nước lạnh.



Tôi quay trở về phòng riêng và ngồi xuống ghế sofa.



Tôi ngồi tựa lưng vào tay cầm bên phải và duỗi thẳng chân về phía tay cầm bên trái.



Tôi nhìn ngắm mặt trăng qua cửa sổ ban công đang mở. Đèn phòng tôi đã tắt.



Tối nay ánh trăng thật sáng và đẹp.



Tôi vẫn có thể cảm nhận được cảm giác khi làn da mịn màng của Jessica sượt qua tôi. Nó dường như vẫn còn vương vấn ngay cả khi tôi đã tắm.



Vẻ đẹp của cô ây khi ngủ cũng in sâu trong đầu tôi.



Cô ấy rạng rỡ theo mọi cách, mọi lúc.



Tôi đang ngày càng lún sâu và sâu hơn.



Tôi nhân thức được điều đó.



Tôi cũng hiểu đó là một sai lầm.



Tôi có thể lựa chọn cách tôi làm việc này việc kia cũng như các tình huống mà tôi đâm đầu vào, nhưng rơi vào bẫy của tình yêu không phải là sự lựa chọn. 

Jessica đang đứng dựa lưng vào tường.

Tôi chống cả hai tay lên tường và rút ngắn khoảng cách giữa tôi và cô ấy.

Cô ấy vẫn đứng im. Tôi tiến đến gần hơn. Cô ấy không hề đẩy tôi ra.

Chúng tôi hôn nhau.

Có ai đó gõ cửa.

Chúng tôi chẳng thèm để tâm. Chúng tôi vẫn tiếp tục hôn nhau say đắm.

Tiếng gõ cửa vẫn cứ vang lên.

Bất ngờ cánh cửa bật mở tung ra.

Và bạn trai của cô ấy bước vào.

Hắn ta đẩy tôi ra một cách thô bạo.

Hắn ta ép tôi phải tránh xa Jessica.

Hắn ta dọa sẽ giết tôi.


Mọi thứ xung quanh rất tối nên tôi không thể nhìn thấy mặt của hắn ta.

“Taeyeon ah~ Taeyeon! Taeyeon!” – tôi nghe thấy tiếng Yuri gọi

Hử ?? Chiện quái gì đang diễn ra thế này?

Tôi mở mắt ra và nhận ra tôi đang nằm trên ghế sofa và Yuri thì đang lay người tôi rất mạnh.

Tôi cảm thấy nhẹ nhỏm khi biết những điều khi nãy chỉ là giấc mơ.

Lưng của tôi rất đau vì tôi đã nằm ngủ trong tư thế hết sức kì cục trên sofa.

Tôi hẳn đã ngủ quên khi nghĩ về Jessica cả đêm qua.

Điều này không ổn chút nào. Thậm chí giờ tôi còn ngủ mơ về cô ấy nữa chứ.

“Yuri ah~, đừng có lay tớ nữa. Tớ đã thức òi đây này” – tôi nói

“Có chuyện gì à ? Nay có bão hay sao mà cậu lại đánh thức tớ dậy thế hả ?”

Yuri trông có vẻ rất háo hức.

“À ha, tớ đã ngủ ở chỗ của Yoona tối qua đấy” – cậu ấy trả lời

Không trách sao cậu ta lại phấn khởi ra mặt như vậy.

“Cậu thật may mắn.” – tôi nói trong khi đứng dậy đi về phía chiếc giường êm ái của tôi.

“Bộ cậu không tò mò gì thêm hay sao?” – Yuri có vẻ bối rối trước thái độ thờ ơ của tôi.

“Cậu cũng biết cả 2 người đều là bạn thân của tớ mà? Sẽ khác nếu như cậu nói về một cô gái nào đó mà tớ không hề quen biết nhưng chúng ta đang nói ở đây là người bạn thân từ thời bé của tớ. Cậu hiểu ý tớ không?” – tôi giải thích

Thật lòng mà nói thì tôi vẫn còn đang bị ảnh hưởng bởi giấc mơ ban nãy.

“Hừm.. nghe cũng có lí. Nhưng thật sự thì bọn tớ chẳng làm gì cả, chỉ là ngủ chung giường thôi.” – Yuri nói vẫn trong giọng điệu vui vẻ.

“Cả hai cùng ngủ chung giường, đó là một bước tiến đáng kể. Từ những gì tớ biết về Yoona thì 100% là cậu đang có cơ hội đấy.”

Yuri nhảy cẫng lên vì sung sướng.

“Cám ơn vì đã ủng hộ tớ!” – Yuri ôm tôi và lao ra khỏi phòng

Cậu ta điên mất rồi. Và tôi đây cũng thế. Có điều là trường hợp của cậu ấy theo chiều hướng tích cực, trái ngược với tôi. Trớ trêu làm sao! 

Tôi ôm chặt chiếc gối vào lòng.

Nụ hôn với Jessica cứ như là thật vậy.

Tôi mong mỏi điều đó biết bao nhưng tôi cũng biết điều đó là không thể.

Điện thoại reo.

Tôi chả cần phải nghe máy vì chắc hẳn Yuri đã lao như bay đến nó rồi.

Tiếng chuông đã dừng.

Quả nhiên tôi đoán đúng. Yuri đã nghe máy.

Tôi nhắm mắt lại. Tôi muốn nghỉ ngơi thêm một chút. Tôi đã không có một giấc ngủ ngon.

Tôi đã không chợp mắt từ sáng thứ 7 đến giờ đã là chủ nhật và tôi cảm thấy rất uể oải.

Tôi cần phải nạp lại năng lượng. Người ta thường nói nếu bạn thiếu ngủ thì nó sẽ khiến những cảm xúc của bạn trở nên rối tung cả lên.

Tôi cố gắng ngủ nhưng không thể.

Giấc mơ đó vẫn quanh quẩn trong đầu tôi.

Yuri lại gõ cửa phòng tôi.

“Hey, Yoona vừa gọi đến và cậu đoán thử xem em ấy đã nói gì nào?” – Yuri cười tươi

“Nói gì thế?” – tôi không còn tâm trí để mà đoán này nọ

“Em ấy bảo rằng Jessica đã làm bánh cho bữa sáng và cô ấy mời chúng ta cùng dùng bữa.” – cậu ấy trả lời và chờ đợi phản ứng tích cực từ tôi.

“Cậu có chắc là cô ấy mời không? Hay chỉ là nhóc Yoona mời chúng ta thôi?” – tôi nói với giọng hoài nghi

“Jessica mời tớ và cậu. Thôi nào, lê cái butt lười biếng của cậu ra khỏi giường nhanh đi!” – Yuri nói và kéo tôi đứng dậy

Tôi rên rỉ. Tôi thật sự rất muốn ngủ.

Tất nhiên tôi cũng rất rất muốn gặp Jessica.

Nhưng tôi biết rằng điều đó là không nên. Nhưng nếu tôi không đến thì thật thất lễ lắm.

“Được rồi. Đợi tớ 5 phút.” – tôi thả chiếc gối xuống và đi vào nhà tắm

Tôi tắm, thay đồ và cùng Yuri đi đến chỗ của Yoona

Khi chúng tôi đến nơi thì thấy Seohyun cùng Sunny và Hyoyeon đã dùng xong bữa sáng.

Họ dọn dẹp chén dĩa và tiếp tục làm việc riêng của họ.

Seohyun trở về phòng của em ấy. Tôi đoán hôm nay TV không chiếu Keroro rồi.

Sooyoung thì vẫn say sưa ăn.

Chúng tôi chào cô ấy. Yoona ngồi ở phía đối diện. Em ấy có vẻ rất vui khi gặp Yuri.

Tôi bước đến và ngồi xuống cạnh Sooyoung.

“Buổi sáng tốt lành Taeyeon, Yuri” – giọng nói ngọt ngào vang lên phía sau tôi. Dù ở bất cứ đâu tôi cũng có thể nhận ra giọng nói đó một cách dễ dàng.

Tôi quay người lại để được chào đón bằng một Jessica vẫn còn mang tạp dề trên người. Cô ấy vẫn tiếp tục chuẩn bị thêm nhiều bánh hơn.

Tôi có thể hiểu được lí do. Sooyoung là người có cái ‘miệng lớn’ mà.

“Ồ, Jessica. Chào buổi sáng.”

Vẫn nụ hôn đó. Nụ hôn không có thật ấy cứ quanh quẩn mãi trong tâm trí tôi. 

“Chào cậu. Cám ơn CẬU đã mời bọn tớ cùng dùng bữa sáng.” – Yuri cố ý nhấn mạnh rằng Jessica là người đã mời chứ không phải Yoona.

Cậu ta nói một cách khôn khéo để không ai nhận ra ngoại trừ tôi.

“Đừng quá khách sáo. Chúng ta là bạn bè mà. Với lại tớ phải đáp tạ món cơm chiên kim chi hôm qua nữa chứ.” – Jessica nói trong khi tay thì bận rộn trở mặt bánh.

Ôi, mùi bánh tràn ngập nhà bếp. Nó làm tôi chảy cả nước miếng.

Sooyoung cuối cùng cũng chịu dừng. Cậu ấy rửa chén dĩa rồi trở về phòng sau khi nói lời cảm ơn Jessica về món bánh.

Jessica đặt dĩa bánh cuối cùng lên bàn và ngồi xuống cùng chúng tôi. Cô ấy hẳn đã bận luôn tay làm bánh cho đến giờ.

Do Sooyoung đã rời khỏi nên có một chỗ trống bên cạnh tôi. Jessica ngồi đó còn Yuri thì ngồi cạnh Yoona.

Chúng tôi bắt đầu thưởng thức món bánh. Nó thực sự rất ngon.

Ai mà biết được rằng Jessica có thể làm được một món bánh ngon đến thế chứ.

“Nhân tiện cũng cảm ơn cậu vì đã giúp tớ hôm qua.” – Jessica cám ơn tôi

Yuri có vẻ như đã biết hết mọi chuyện vì cậu ấy không hề có chút phản ứng nào. Chắc nhóc Yoona đã nói với cậu ấy rồi.

“Đâu có gì to tát đâu. Tớ luôn muốn giúp đỡ mọi người bất cức lúc nào tớ có thể.” – tôi cố gắng tỏ ra là việc giúp cô ấy không phải là một trường hợp đặc biệt.

“Sao tối qua cậu lại bỏ về giữa chừng thế? Cậu bị mệt à? Cho tớ xin lỗi về chuyện đó nhé.”

Yuri và Yoona cứ im lặng ngồi ăn bánh và theo dõi cuộc trò chuyện của chúng tôi. Giống như học đang xem một vở kịch vậy. Thật là!

“À ừm, tớ thấy hơi mệt nên về trước. Ngay lúc này tớ vẫn còn cảm thấy mệt mỏi và cả người thì đau ê ẩm” 

“Phải rồi, sáng nay tớ thấy cậu ấy ngủ trên ghế sofa khi tớ vào phòng cậu ấy.” – Yuri cuối cùng cũng lên tiếng.

“Ý cậu là có một kẻ đã lao vào phòng tớ và làm tệ hơn cơn ác mộng của tớ đó hả” – tôi buộc miệng nói.

“Ồ, unnie đã gặp phải ác mộng gì vậy?” – Yoona hỏi

“À ừm… không có gì nhiều. Chỉ là một người đàn ông điên rồ nào đó đang lay người unnie một cách thô bạo. Khi tỉnh dậy thì nhận ra đó là Yuri. Thế mọi người thế nào, ngủ ngon chứ?” – tôi cần phải thay đổi chủ đề. Tôi không muốn bị ‘tra khảo’ thêm về giấc mơ hay cơn ác mộng đó. Ai muốn gọi sao cũng được vì nó bao gồm cả hai thứ mà.

Yoona liếc nhìn Yuri. Em ấy nhận thấy là tôi đã biết mọi chuyện.

“Vâng, em ngủ rất ngon giấc. Cám ơn unnie đã quan tâm.” – Yoona trả lời một cách lịch sự

Tôi biết em ấy đang cố gắng nói với tôi rằng học chỉ đơn thuần là nằm chung giường và việc duy nhất họ làm là ngủ và ngủ mà thôi.

Tôi biết đó chỉ là sự khởi đầu thôi. Họ sẽ tiến nhanh hơn cả tốc độ của một viên đạn và chớp mắt thì họ sẽ quấn lấy nhau không rời cho xem.

Tôi hiểu rõ tính cách của hai người bọn họ nên cũng có thể lờ mờ đoán được những chuyện sẽ xảy ra.

“Jessica unnie, unnie thì thế nào ạ?” – Yoona hỏi

“Yeah. Và khi thức dậy, unnie có nhận được tờ giấy nhắn mà Taeyeon để trên bàn. Unnie chỉ định chợp mắt một tí nhưng ngờ đâu lại ngủ cho đến tận sáng. Cũng may là Taeyeon đã kịp về.”

“À, tớ cảm thấy hơi mệt nên đã về trước. Nếu cậu vẫn cần giúp thì tớ có thể lại sau bữa sáng.” – Tôi đề nghị. Đó là lời đề nghị chân thành. Tôi không thích bỏ dỡ giữa chừng một việc nào đó.

Tôi luôn nghĩ rằng nếu bạn đã bắt đầu một việc gì đó thì bạn nên làm tới cùng.

Chúng tôi hoàn thành miếng bánh cuối cùng. Yuri và Yoona xung phong việc dọn dẹp.

Tôi dĩ nhiên là chả có lý do gì để mà phản đối cả.

Tôi đi theo Jessica vào phòng cô ấy.

Vào buổi sáng thì cảm giác trong căn phòng này thật khác.

Nó trông sáng sủa và thoáng mát hơn. Mặc dù thế thì nó vẫn tràn ngập mùi hương của cô ấy, một mùi hương rất ngọt ngào.

Tôi bước vào và nhớ ra rằng căn phòng chỉ có một chiếc ghế.

“À, chỉ mới sáng nên chắc tớ sẽ mượn thêm ghế của Yoona. Cô bé chắc hẳn không dùng đến nó vào giờ này đâu.” – tôi nói trước khi chạy đi mượn ghế.

Tôi trở lại với chiếc ghế của Yoona trên tay. Tôi đặt nó ngay bên phải chiếc ghế của Jessica.

Sau giấc mơ đó tôi cảm thấy hơi sợ khi ở gần cô ấy như thế này.

Tôi tập trung vào những trang giấy và tiếp tục những gì tôi đã bỏ dỡ hôm qua.

Cũng giống như hôm qua, chúng tôi cùng thảo luận và tôi chỉnh sửa vài chỗ giúp cô ấy.

Chỉ có một điều khác là hôm nay tôi cảm thấy đau nhức 2 vai và cổ.

Tôi cứ đưa tay lên xoa xoa cổ và vai.

“Cậu ổn chứ?” – Jessica tỏ rõ sự quan tâm

“Trông cậu có vẻ rất đau thì phải.” – cô ấy nói và nhìn về phía tôi.

“Đừng lo. Cổ của mình chỉ hơi nhức một tí. Chắc là do việc nằm ngủ trên ghế sofa tối qua.” – tôi nói khi cố gắng giãn các cơ.

“Để tớ giúp.” – Jessica nói rồi đứng dậy. Cô ấy bước ra phía sau ghế của tôi.

Cô ấy nhẹ nhàng đặt tay lên hai bên vai tôi và bắt đầu xoa bóp. Thật là một cảm giác tuyệt vời, tôi như đang bay trên tận 9 tầng mây.

Dĩ nhiên nó làm tôi rợn cả xương sống.

Tôi cần phải ngăn cô ấy lại trước khi tôi đánh mất tự chủ

Tôi hơi nhoài người ra khỏi tầm tay của cô ấy.

“Ừhm, cảm ơn cậu. Tớ cảm thấy khá hơn rồi. Chỉ cần nghỉ một chút là được. Tớ sẽ quay lại giúp cậu vào buổi chiều được không? Giờ tớ nên về phòng và ngủ một giấc.” – tôi nhanh chóng biện hộ cho hành động của tôi.

Đã 30 phút trôi qua lãng phí khi mà chúng tôi chẳng giải quyết được gì nhiều so với hôm qua. Chắc hẳn là ảnh hưởng từ việc thiếu ngủ. Tôi không thể suy nghĩ sáng suốt được.

Lẽ ra bây giờ việc đã phải hoàn tất. Tôi nghĩ là do quá nhiều thứ làm tôi phân tâm.

“Gặp cậu sau nhé” – tôi nói với cô ấy

“Ừ. Gặp cậu sau.” – cô ấy vừa nói vừa save lại bài làm

Tôi đi ra khỏi phòng và dự định sang phòng Yoona. Chợt nhận ra tôi vẫn chưa mang trả ghế lại cho em ấy.

Tôi quay lại phòng của Jessica

“Cậu quay lại sớm vậy? Một giấc ngủ phi thường đấy nhỉ” – Jessica trêu tôi

“Tớ quên cái ghế” – tôi ngượng ngùng đáp

Cô ấy chỉ mỉm cười đáp lại.

Tôi lấy ghế và tạm biệt cô ấy lần nữa.

Tôi mang chiếc ghế về phòng của Yoona. Trong phòng chỉ có mỗi Yuri đang ngồi trên giường.

Tôi nắm lấy tay Yuri

“Về thôi. Tớ cần nói chuyện.” – tôi nói và kéo Yuri theo

Yoona vừa bước ra khỏi phòng tắm

“Unnie về sao?” – em ấy gọi với theo từ cuối hành lang

“Ừ. Đừng nhớ unnie quá nhé.” – tôi hét mà không quay đầu lại. Theo sau tôi, Yuri gần như bị vấp nhưng vẫn cố vẫy tay chào cô nhóc.

Ý của tôi thật ra là ‘Đừng nhớ YURI quá nhé.’

“Sao lại không chứ. Thế nên UNNIE liệu mà quay lại sớm đấy nhé.”

Chúng tôi đều hiểu ý nghĩa của câu nói đó.

“Cậu có vẻ đang rất vội đấy hả?” - Yuri nói. Tôi vẫn kéo lê cậu ấy.

Cậu ấy giật tay ra khỏi nắm tay của tôi.

"Thế cậu muốn nói về chuyện gì?" - cậu ấy hỏi. Cậu ấy biết rõ tôi đang muốn nói về ai nhưng không biết chính xác chuyện gì.

"Chúng ta nên về phòng rồi hãy nói. Tớ không muốn có ai tình cờ nghe thấy." - tôi nói khi tiếp tục tiến về nơi ở của chúng tôi. Không có ai đến đó. Chúng tôi thường ghé qua căn hộ của bạn bè để chơi hơn là mời họ về nơi của chúng tôi.

Sau 1 hồi đi bộ, chúng tôi đã về đến nơi. Chúng tôi bước vào trong. Yuri ngồi xuống chiếc ghế ngay bàn ăn. Tôi lấy một cốc nước và ngồi xuống.

"Uống không?" - tôi mời cậu ấy.

"Không cần đâu. Giờ thì nói đi." - cậu ta đang rất tò mò 

"Tớ cần phải nói ra điều này nếu không tớ sẽ sớm bị điên mất" - tôi nói và nhấp một ngụm nước.

"Ừ, tớ đang nghe đây" - cậu ấy chờ đợi

"Tớ đã mơ thấy cô ấy vào tối qua. Trong giấc mơ, tớ và cô ấy đang hôn nhau. 
Tớ nghĩ tớ đang rất muốn có cô ấy. Chết tiệt! Cô ấy đã có bạn trai rồi. Tớ biết chứ. 
Tớ tuyệt đối không có ý định muốn chen vào mối quan hệ giữa họ. 
Trừ khi cô ấy không còn yêu anh ta nữa. Ok tớ đang lạc đề rồi. 
Tớ cần được giúp đỡ để kiềm chế sự ham muốn nhưng cô ấy thì không giúp ích gì. 
Còn nhớ tối qua không? Tớ đã ở lại để giúp cô ấy đó? Bọn tớ đã chia sẻ một chiếc ghế đơn. 
Làn da của cô ấy cứ sượt nhẹ qua tớ. Sau đó cô ấy nghỉ ngơi một chút bằng cách ngả lưng trên giường. 
Cô ấy cũng chẳng buồn đắp chăn lại nữa. Thật điên rồ! 
Cô ấy còn nằm quay mặt về hướng của tớ nữa. Cậu có biết là lúc đó tớ muốn hôn cô ấy như thế nào không? 
Chết tiệt! Tớ muốn được cảm nhận mọi thứ của cô ấy. 
Ơn Chúa là tớ vẫn còn giữ sự tự chủ để có thể đứng dậy và rời khỏi đó. 
Và Chúa ơi. Còn nhớ vụ ly sữa không? Bọn tớ uống chung một ly đấy!?!?! 
Tớ chưa bao giờ mong đợi là sẽ có những sự gần gũi như thế với cô ấy. 
Sáng nay, cô ấy đã massage hai vai và cổ của tớ vì thấy tớ bị đau. 
Chết tiệt! Cô ấy hẳn không biết mối nguy hiểm mà cô ấy đang gặp phải. 
Yuri ah, cậu nhất định phải giúp tớ thoát khỏi chuyện này. Tớ không muốn vượt qua giới hạn cho phép.
" - tôi nói một hơi

Yuri nhìn tôi một hồi rồi cậu ấy phá ra cười.

"Cậu cười cái gì chứ?? Có gì buồn cười hả? Người bạn này của cậu đang tuyệt vọng cầu cứu đấy!" tôi nói khi ôm đầu.

Cậu ta còn cười lớn hơn ban nãy. Tôi chỉ biết cầm lấy ly nước và uống.

"Chỉ là tớ chưa bao giờ thấy cậu cư xử như thế này trước đây cả." Yuri nói trong khi ôm chặt hông mà cười

"Giống như là một Taeyeon hấp dẫn - người chưa bao giờ thất bại trong việc chiếm đoạt trái tim của các cô gái - nay lại đang chết mê chết mệt Jessica." - Yuri làm cử chỉ và nói một cách phóng đại.

"Ai cũng có thời khắc của họ mà. Đây chỉ là vô tình trở thành điểm yếu của tớ thôi. Jessica là điểm yếu của tớ.” Tôi thừa nhận.

“Đúng đúng, tớ hiểu được cảm giác của cậu. Với tớ thì điểm yếu chính là Yoona.” - Yuri nói và thở dài 

“Đủ rồi đấy Kwon Yuri, cậu đáng lẽ nên nghĩ cách giúp tớ chứ không phải ngồi đó mà tương tư Yoona của cậu.” - tôi nhắc cậu ta.

“Rồi rồi. Dù sao thì tớ không thấy có vấn đề gì ở đây cả. 
Nếu cậu thích cô ấy thì cứ thế. Thật sự là cậu không thể làm gì khác cả. 
Tớ biết là Yoona không chấp nhận việc cậu thân thiết với Jessica chỉ bởi vì em ấy không muốn cậu chịu tổn thương lần nữa nhưng đó có phải là một việc làm đúng đắn không? Không ai có thể nói chắc chắn cả. 
Những gì mà tớ có thể nói là hãy tận hưởng những khoảng khắc này nhưng chỉ cần cậu luôn nhớ một điều rằng cô ấy đã có bạn trai. 
Ai nói là cậu không được phép tận hưởng những sự tiếp xúc nho nhỏ ấy chỉ bởi vì cô ấy đã có bạn trai chứ? 
Mọi thứ đều có sự lựa chọn. 
Nếu cô ấy chấp nhận việc cậu thân thiết với cô ấy như một người bạn thì cứ làm vậy đi, hãy trở thành một người bạn của cô ấy. Đó là sự lựa chọn của cô ấy. 
Vậy thì tại sao cậu lại không cho bản thân được hưởng thụ một chút. 
Mọi việc đều ổn nếu cậu vẫn luôn nhớ giới hạn của cậu, đừng cố gắng bất cứ gì chia rẽ cô ấy và bạn trai. 
Cho cậu một lời khuyên là 

đừng

 chủ động và hành động quá lộ liễu để cô ấy nhận ra rằng cậu thích cô ấy


Đương nhiên cậu phải luôn ghi nhớ nó có thể kết thúc giống như các câu chuyện tình đơn phương khác và cậu có thể bị tổn thương. Đó là sự thật.” - Yuri đang phân tích vấn đề.

Tôi luôn biết rõ những điều đó. Chỉ là tôi cần ai đó nói to điều này ra với tôi. Và tôi biết Yuri chính là người mà tôi mong đợi. 

Nếu là Yoona, em ấy sẽ kêu tôi không được làm thế. Nếu là những người khác thì họ cũng sẽ nói như thế thôi. Họ sẽ không cho tôi biết lí do. Tại sao ư? Bởi vì những gì họ thấy chỉ là Jessica đã có bạn trai và không ai dại dột mà tự lao người vào lửa để mà bị thiêu cháy cả. 

Sao không ai thấy rằng được thiêu cháy trong sắc đẹp của cô ấy thì sẽ tốt hơn chứ.

Ồ đấy đấy, tôi hoàn toàn bị cô ấy ám ảnh rồi đây.

“Cám ơn Yuri. Cậu luôn hiểu tớ. Cậu là nhất đấy.”

“Đương nhiên rồi và nhắc cho cậu nhớ nếu có chuyện gì xảy ra thì Yoona và tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu.” - Yuri nói với giọng nghiêm túc. Cậu ta vỗ nhẹ vai tôi. 

“Tớ biết. Tớ luôn có những người bạn như các cậu để dựa vào. Và cậu cũng biết rằng cậu cũng có thể dựa vào tớ.” - tôi nói thoải mái. Tôi yêu những người bạn của tôi.

“Được rồi, đã tới giờ đi ngủ! Cậu có thể gọi Yoona qua đây. Ở đây sẽ tốt hơn là phải ở trong căn hộ với quá nhiều người.” - tôi nói quay trở lại với cách cư xử thường ngày. Tôi đi thẳng về phòng mình.

Tôi nghe thấy tiếng Yuri nhấc ống nghe điện thoại lên.

Tôi mở cửa phòng ngủ và khép nó lại.

Tôi thả mình xuống giường và nhắm mắt lại.

Bây giờ thì tôi đã biết cách để giải quyết vấn đề nên tôi có thể ngủ yên giấc hơn.

Tôi vớ lấy chiếc đồng hồ và đặt báo thức sau 3 tiếng nữa.

Tôi sẽ quay lại để giúp Jessica. Tôi đã sẵn sàng cho điều đó.

Chuông báo thức reo. Tôi vớ lấy chiếc đồng hồ và tắt nó.

Tôi vẫn còn rất mệt. Tôi không hiểu sao tôi lại uể oải như vậy nữa.

Bây giờ đã là 2h20 chiều.

Tôi cảm thấy hơi đói bụng.

Tôi bước dọc hành lang dẫn đến nhà bếp và thấy Yuri đang đùa giỡn cùng Yoona.

Hai người bọn họ đang ném những miếng cà rốt vào nhau. 

Có vẻ như họ đang chuẩn bị món kimbap.

"Đừng giỡn nữa hai nhóc" - tôi nói và bước vào bếp.

"Ăn thử nào unnie" - Yoona lấy một miếng và đút cho tôi.

Tôi nhai. Đó là một miếng khá to. Nó làm hai má tôi căng phồng ra.

"Thế nào?" - Yuri hỏi rồi nhìn tôi chờ đợi.

Tôi giơ ngón tay cái lên. Miệng của tôi đang đầy thức ăn. Tôi không thể nói được.

Khi đã nhai xong, quai hàm của tôi cảm thấy hơi đau. 

"Rất ngon nhưng mà quá bự. Cả hai người cùng nghĩ về Sooyoung trong lúc làm cái này hay sao zậy hử?" - tôi trêu chọc.

"Đừng có than phiền này nọ nữa, không thì em sẽ không cho unnie ăn đâu!" - Yoona giấu đĩa bánh ra sau lưng và lè lưỡi ra trêu tôi. 

"Xin lỗi nhé, tớ không thể giúp cậu." - Yuri nói giả vờ ‘lực bất tòng tâm’.

"Kwon Yuri, cậu bị em ấy bỏ bùa rồi!!" - tôi phản đối.

"Thì cũng giống như cậu bị Jessica bỏ bùa thôi." - Yuri đáp trả 

"Có phải cậu vừa thừa nhận là đã bị Yoona bỏ bùa không? Và cậu đang so sánh tình cảm của tớ dành cho Jessica với tình cảm mà cậu dành cho Yoona. Wow~" - tôi mỉm cười hài lòng với chính mình. Cậu ta đã mắc bẫy.

Yoona đang đỏ mặt. Em ấy chỉ bẽn lẽn đứng đó. Yuri đang cố gắng tìm cái gì đó để phản pháo lại tôi. 

Tôi có thể nhận ra rằng cậu ta đã chịu thua. Thật sự là cậu ta không có gì để biện hộ cho bản thân cả. Cậu ta chộp lấy một miếng kimbap và nhét nó vào miệng tôi.

"Yaaa! của cậu đó. Ăn đi và đừng nói nữa!" - cậu ta lại nhét thêm một miếng khác vào miệng tôi và bỏ chạy.

Tôi muốn rượt theo cậu ta nhưng nó sẽ làm cơm vung vãi khắp nơi. Tôi không muốn làm bừa bộn cả ký túc xá lên.

Yoona chỉ đứng đó và cười trước cảnh tượng vui nhộn này. Tôi biết em ấy cũng rất vui khi biết được rằng em ấy có ý nghĩa thế nào với Yuri.

Trước đó em ấy vẫn không chắc chắn nên tôi chỉ ra tay giúp cả 2 bọn họ thôi. Tôi nhận ra điều đó trên khuôn mặt của Yoona.

Tôi có thể thấy trước rằng đêm này sẽ là đêm định mệnh của họ.

Sau một lúc Yuri cũng quay trở lại và chúng tôi hoàn tất bữa ăn. No quá đi mất. Tôi không nghĩ rằng tôi có thể dùng thêm bữa tối. 

Chúng tôi bắt đầu dọn dẹp. Trên sàn vương vãi những vụn cơm và cà rốt. Mọi thứ thật bừa bộn.

Tôi nhìn lên chiếc đồng hồ treo tường. Bây giờ là 4h45 chiều. Chúng tôi vừa xong việc dọn dẹp.

Tôi đến chỗ chiếc điện thoại và nhấc ống nghe lên. Tôi đang gọi cho Jessica.

Thật tình cờ, cô ấy là người nghe máy.

"Chào Jessica. Là Taeyeon đây. Tớ sẽ qua giúp cậu lúc 7 giờ được không? Cậu có thể dùng bữa tối trước khi tớ ghé qua."

"Ok, 7h"

Tim tôi đập mạnh. Tôi cảm thấy rất hào hứng với việc chút nữa thôi sẽ được gặp cô ấy.

"Tuyệt. Gặp cậu sau."

"Ừ, lát gặp."

Chúng tôi kết thúc cuộc gọi.

Trong 3 tiếng đồng hồ tiếp theo tôi tắm rửa và coi TV. Đang có một bộ phim tài liệu khá thú vị về mối liên hệ giữa tình yêu và não bộ con người.

Tôi bị cuốn vào bộ phim tài liệu đó mà không hay biết thời gian trôi qua nhanh và nó đã 7h30 tối

Tôi nhảy dựng lên khi nhận ra điều đó.

Tôi gõ cửa phòng Yuri và cho cậu ấy biết tôi sẽ qua căn hộ của Yoona để giúp Jessica với bài tự luận.

Tôi chạy vụt đi.

Tôi đã đến căn hộ của Jessica và gõ cửa. Bên ngoài trời đã khá tối.

Cánh cửa được mở ra. Jessica là người chào đón tôi.

"À, cậu đây rồi, tớ đã nghĩ là cậu sẽ không đến nữa cơ. Tớ đã muốn gọi cho cậu nhưng tớ lại không biết số nơi cậu ở, thêm nữa là Yoona lại không có ở đây."

"Xin lỗi cậu, Jessica à. Yoona đang ở chỗ tớ." - tôi chợt nhận ra rằng tôi không thể mượn ghế của em ấy. Chết thật!"

"Chúng ta nên bắt tay vào việc thôi. Tớ xin lỗi vì trễ hẹn. Tớ bị một số thứ làm sao nhãng." - tôi nói.

Chúng tôi vào phòng Jessica. Lại một lần nữa ánh sáng duy nhất trong căn phòng là từ chiếc đèn bàn.

Tôi ngồi xuống chỗ bàn học và bắt đầu công việc với tập tư liệu của cô ấy.

"À, tớ phải đi tắm trước đã. Cậu không phiền chứ? Tớ không muốn đi tắm quá muộn." - Jessica đợi sự đồng ý từ tôi. 

"Ừ, cậu cứ tự nhiên." - tôi nói mà không suy nghĩ. Tôi đang quá chú tâm vào việc chỉnh sữa những thứ này.

Sau khi cô ấy bước ra khỏi cửa phòng tắm tôi mới nhận ra mình đã phạm sai lầm lớn. Jessica trở lại phòng chỉ với chiếc khăn tắm quấn quanh người cô ấy.

Tôi bị phân tâm một lần nữa.

Rồi tôi tự nhắc nhở bản thân. Càng sớm hoàn thành chừng nào thì tôi có thể rời khỏi nơi nguy hiểm này càng sớm chừng đấy.

Tôi cố gắng tập trung và tôi đã làm được.

Tôi chú tâm vào những trang giấy nên không nhận ra Jessica đã trở lại, cho đến khi tôi nghe tiếng đóng cửa từ phía sau.

Đó là một phản ứng tự nhiên khi quay người về phía có tiếng động đúng không? Và tôi đã phản ứng đúng như thế.

Jessica đứng đó và vẫn với mỗi chiếc khăn tắm trên người. Mặt tôi bắt đầu đỏ ửng lên.

May mắn cho tôi là căn phòng khá tối nên cô ấy không thể chú ý thấy điều đó.

"Ồ, cậu tắm xong rồi à."

"Ừ, thời tiết hôm nay có vẻ ấm lên." Jessica đáp lại.

Tôi quay lại đối mặt với màn hình.

Laptop của cô ấy thuộc loại màn hình gương. Tôi hoàn toàn có thể thấy hình ảnh phản chiếu của cô ấy qua nó.

Mọi thứ đang chống lại tôi mà.

Cô ấy tiến đến và đứng bên cạnh bàn học.

Cô ấy vươn tay ra và kéo màn cửa lại.

Khi cô ấy làm thế chiếc khăn được kéo lên khiến phần đùi của cô ấy lộ ra nhiều hơn. Nó cứ đập vào mắt tôi. Làm sao tôi có thể cưỡng lại đây.

Tim tôi đang đập ngày càng mạnh hơn. Tôi lo sợ rằng cô ấy có thể nghe thấy.

Tôi cố gắng tập trung nhìn vào màn hình nhưng đầu óc tôi thì hoàn toàn trống rỗng.

"Cậu có muốn tớ ra ngoài để cậu thay đồ không?" - tôi đề nghị và thầm hy vọng rằng cô ấy sẽ đồng ý.

"Không sao đâu. Chúng ta đều là con gái cả mà." – Câu trả lời mà tôi lo sợ. Cô ấy chọn sai rồi.

Mùi dầu gội và sữa tắm lan tỏa khắp căn phòng.

Tôi đang muốn phát điên. Nếu Yuri là tôi và Jessica là Yoona. Cậu ta chắc chắn cũng sẽ cảm thấy giống tôi lúc này thôi.

Jessica bắt đầu làm khô tóc. Tôi có thể thấy mọi thứ phản chiếu qua màn hình.

Tôi nhớ đến những lời nói của Yuri. Tận hưởng từng khoảnh khắc.

Tôi cũng nhớ việc Jessica đã có bạn trai. Hai điều đó làm tôi bình tĩnh trở lại.

Tôi sẽ để mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên và cứ hành động như một người bạn của cô ấy. Điều đó thật đơn giản, đúng không nào?

Tôi dịch chiếc laptop qua một chút để hình ảnh phản chiếu của Jessica chỉ hiện ở một góc nhỏ của màn hình.

Tôi tiếp tục với những trang giấy và chỉnh sửa chúng.

Cổ của tôi vẫn còn cảm thấy nhức. Tôi xoa bóp chúng và hi vọng rằng Jessica sẽ không để ý. Tôi không muốn lặp lại sự việc như sáng nay.

Nếu cô ấy chạm vào tôi ngay bây giờ tôi chắc chắn một điều rằng tôi sẽ lao ngay vào cô ấy và hôn cô ấy một cách say mê.

Tôi cười với chính suy nghĩ điên rồ của mình.

Tôi trở lại với việc mình đang làm. Tôi đang dừng lại ở phần mà tôi cần phải hỏi ý kiến cô ấy xem liệu có ổn không và tôi đã hỏi.

Một lần nựa cái miệng tôi quá nhanh nhẩu. Tôi gọi cô ấy và nhận ra cô ấy vẫn còn trong chiếc khăn tắm.

Cô ấy bước đến và đứng cạnh tôi. Cô ấy đề nghị tôi ngồi nhích qua một chút để cô ấy có thể ngồi xuống kế tôi.

Tôi làm như cô ấy nói. Cô ấy ngồi xuống kế tôi với mỗi chiếc khăn quấn quanh người.

Tôi thật sự biết ơn khi tôi không bị những vấn đề về tim. Nếu không thì tôi sẽ bị hàng ngàn cơn đau tim mất thôi.

Cô ấy nói và chỉ chỗ này chỗ kia trên màn hình nhưng thật khó để tôi có thể tập trung được.

Tôi chỉ có thể nắm được khoảng 20% những gì cô ấy nói.

Cô ấy đột nhiên quay qua tôi.

"Taeyeon à, cậu ổn chứ?" - cô ấy lo lắng hỏi.

"Tớ ổn mà, sao cậu lại hỏi vậy?" - tôi hơi giật mình bởi câu hỏi của cô ấy nhưng tôi cố gắng phản ứng một cách bình thường. Tôi mong rằng cô ấy không để ý việc tôi ngắm nhìn cô ấy nãy giờ.

"Ồ, chỉ là tớ thấy người cậu hơi nóng. Cậu không bị bệnh đó chứ?" - cô ấy nói và nhẹ nhàng sờ trán và hai má của tôi.

Tôi giữ chặt một bên thành ghế với tay trái của mình.

Bỗng nhiên cảnh tượng trong giấc mơ khi sáng lại hiện lê. Không phải cảnh hôn lãng mạn mà là cảnh tôi bị đe dọa bởi bạn trai của cô ấy.

Nó khá có ích. Tạm thời nó cũng khiến tôi dừng việc nhảy bổ vào người cô ấy.

"Ừ như cậu nói lúc nãy, hôm nay thời tiết khá ấm." - tôi nhanh chóng đáp lại.

Tôi nhìn vào góc màn hình máy tính. Bây giờ đã là 8h45 tối.

Thời gian trôi nhanh như tên bắn ấy.

"Dù sao thì cậu cũng nên thay đồ đi. Tớ sẽ tiếp tục với công việc." - tôi rất muốn cô ấy mặc đồ vào. 

"Ok" - Jessica nói.

Phù! Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi biết rằng cô ấy sẽ đi thay đồ.

Tôi quay lại với công việc đang dang dở.

Quá nhiều sự phân tâm. À, mà chính xác thì chỉ có một sự phân tâm lớn nhất ở đây thôi.

Tôi cảm thấy có một luồng gió thổi nhẹ phía sau tôi. Dường như Jessica vừa quăng chiếc khăn lên giường.

Chết tiệt! Tôi biết điều đó có nghĩa là gì.

Tôi cố gắng hết sức tập trung vào màn hình nhưng hình ảnh chiếc lưng trần của Jessica phản chiếu trên đó càng làm khó tôi hơn.

Thật may là hình ảnh phản chiếu chỉ dừng lại ở phần eo. Tôi đã nhìn chăm chăm vào đấy một lúc lâu.

Những đường cong của cô ấy thật đẹp. Tôi muốn được lướt nhẹ những ngón tay của mình dọc theo đó.

Ôi không không Kim Taeyeon. Kiềm chế những suy nghĩ đó lại nào. Tôi lại nói chuyện một mình nữa rồi.

Nếu tôi bị mắc kẹt một mình trên đảo, tôi chắc chắn một điều rằng tôi sẽ không chết vì buồn chán. Tôi quả là thiên tài với khả năng tự trò chuyện với chính mình. Thật tuyệt phải không!

Tôi nhắm mắt lại và hít vào một hơi thật sâu. Tôi cần nghỉ ngơi một lát nếu tôi muốn hoàn thành mục đích thật sự mà tôi ở đây.

Tôi mở mắt và thất Jessica với chiếc áo thun trắng và một cái quần đùi. Cô ấy có vẻ thích sự kết hợp đó. Thành thật mà nói thì tôi cũng rất thích.

Cô ấy đang nhìn tôi.

"Taeyeon, cậu ổn chứ?" - cô ấy hỏi. Chết thật, hẳn là cô ấy đang thắc mắc tại sao tôi lại nhắm mắt lại.

"Ồ, tớ không sao cả. Mắt tớ chỉ hơi mỏi thôi." - tôi nói dối.

"Hãy nghỉ một chút nếu cậu muốn. Đừng ép mình quá." - cô ấy nói và nhẹ nhàng đặt tay lên vai tôi.

Sự tiếp xúc của cô ấy tạo nên một luồng điện chạy ngang qua cơ thể tôi. Tôi không hề mong đợi điều này.

"Vai của cậu xem ra vẫn còn khá đơ. Nó vẫn còn đau lắm hả? Để mình mát-xa cho cậu nhé." - Jessica đề nghị.

"À, để tớ hoàn thành bài tự luận của cậu trước. Cậu có thể giúp mình sau." - tôi nhanh chóng chuyển hướng sang bài luận. Tôi không biết mình còn có thể chịu đựng được tới khi nào nếu cô ấy mát-xa cổ và vai tôi ngay lúc này. Đó là nơi khá nhạy cảm.

Cô ấy đồng ý và ngồi xuống kế tôi.

Chúng tôi tiếp tục làm việc trong những giờ tiếp theo và hoàn thành bài luận đó. Tôi và cô ấy cùng đọc lại nó một lần cuối trước khi nhận ra trời đã khuya.

Tôi đứng dậy và duỗi người. Cô ấy cảm ơn tôi.

Tôi dụi mắt. Tôi thật sự rất mệt và mắt của tôi cũng vậy.

Tôi vừa tính rời khỏi thì cô ấy ngăn tôi lại.

Jessica ngăn tôi lại.

"Còn chuyện gì cần tớ giúp sao?" tôi ngây thơ hỏi.

"Tớ vẫn chưa mát xa cho cậu như đã hứa mà." cô ấy kiên quyết.

"Ồ không sao. Cậu không cần phải làm thế." tôi từ chối.

"Tớ muốn làm. Cậu đã giúp tớ khá nhiều rồi và giờ thì vai cậu bị đau nên hãy để tớ làm một cái gì đó để đáp lại cho cậu đi. 
Đồng ý đi mà nếu không tớ sẽ rất bận tâm đấy." cô ấy vẫn cứ khăng khăng và đẩy tôi đến chỗ chiếc giường.

Tôi nhượng bộ.

Vai và cổ tôi đều rất rất mỏi và đau. Tôi ngồi xuống phía cuối giường.

"Sao cậu không nằm úp xuống. Nó sẽ dễ hơn cho tớ." cô ấy nói và kéo tấm chăn sang một bên

Tôi chần chừ.

"Thôi nào, đừng phí thời gian." cô ấy vừa nói vừa vỗ nhẹ vào chiếc gối.

Điều gì có thể xảy ra được chứ? Chỉ là mát-xa thôi mà.

Tôi nằm sấp xuống giường của cô ấy. Tôi nghiêng đầu về phía bên phải. 
Tôi có thể ngửi thấy mùi dầu gội của cô ấy trên chiếc gối lụa màu trắng này.

Cô ấy có tấm ra trải cũng bằng lụa trắng. Nó cho cảm giác như tôi đang nằm trên những đám mây bồng bềnh mềm mại. Thật tuyệt vời.

Cô ấy ngồi cạnh eo tôi. Cô ấy ngồi đối diện với chiếc bàn học. Tôi cũng vậy. 
Đôi chân của cô ấy vẫn để thả xuống sàn. Cô ấy hơi quay người sang trái để có thể với tới vai của tôi.

Cô ấy nhẹ nhàng xoa bóp vai và cổ tôi. Cảm giác thật tuyệt. 
Bạn trai của cô ấy quả thật là một người rất may mắn. Những cơ bắp của tôi đang được thư giãn.

Tôi thả lỏng toàn bộ cơ thể. Sự đau đớn, nhức mỏi bỗng như biến mất. Tôi nhắm mắt lại. 
Tôi tận hưởng từng khoảnh khắc. Bàn tay của cô ấy thật sự là rất mềm mại.

***

Thật tốt khi cuối cùng tôi cũng có một giấc ngủ ngon. Giường êm. Gối êm. Tôi vùi mặt vào chiếc gối.

Tôi hít một hơi thật sâu. Nó có mùi như Jessica.

Tôi hẳn đã dành quá nhiều thời gian cạnh cô ấy. Giờ thì ngay cả mùi hương của cô ấy cũng quanh quẩn bên tôi.

Tôi vươn tay kéo thêm một cái gối khác và ôm nó.

Cảm giác thật khác. Nó giống như là...

Tôi mở mắt ra. Chớp mắt vài lần. Toàn là một màu đen.

Đôi mắt tôi cần làm quen với bóng tối. Đây là đâu ?

Tôi đang cố gắng nhớ lại. Jessica đang mát-xa cho tôi. Nó khá tốt. Tôi nhắm mắt lại.

Tôi sực tỉnh. Tôi hẳn đã ngủ quên trên giường của Jessica.

Tôi đông cứng. Tôi không dám nhúc nhích.

Thánh ơi! Tôi đang ở trên giường của cô ấy!

Cô ấy chắc hẳn đã không muốn phá hỏng giấc ngủ của tôi. Cô ấy biết tôi hầu như đã không được ngủ ngon giấc.

Tôi có thể nghe thấy tiếng thở nhẹ của cô ấy ngay bên cạnh. Giờ thì tôi hoàn toàn tỉnh táo.

Tôi nhận ra rằng ‘chiếc gối ôm’ của mình đang nâng lên hạ xuống ngay dưới tay phải tôi.

Tôi đang ôm Jessica.

Tôi định nhẹ nhàng rút tay tôi ra thì cô ấy liền đặt tay lên tay tôi và kéo tôi lại gần hơn.

Tôi có thể cảm thấy vai mình nhẹ nhàng áp vào lưng của cô ấy.

Chắc hẳn cô ấy đang mơ về người bạn trai. Tôi đoán rằng cô ấy rất nhớ những cái ôm từ anh ta.

Dù sao thì giờ tôi cũng đã ở trên giường với cô ấy, tôi đoán là chả hại gì khi cứ ở lại đây đến sáng hôm sau.

Tôi có thể nghe thấy tiếng tíc tóc của kim đồng hồ. Một buổi tối yên tĩnh.

Tôi cảm thấy như... Tôi không biết nữa...

Tôi đã rất ngạc nhiên khi nhận ra mình đang ngủ trên gường cùng cô ấy.

Khoảnh khắc tiếp theo tôi cảm thấy cực kì hạnh phúc vì tôi có thể ở gần cô ấy như thế này.

Cuối cùng tôi tự nhắc nhở bản thân rằng cô ấy vượt quá tầm với của tôi. Cô ấy bình thường và cô ấy đã có bạn trai.

Hòa trộn tất cả lại. Đó là những gì tôi cảm nhận được. Ngạc nhiên, hạnh phúc, buồn bã trong cùng một lúc.

Giọt nước mắt đầu tiên của tôi vì Jessica từ từ lăn dọc theo sống mũi và thấm vào gối.

Tôi nghĩ đến những gì mà Yuri đã nói vào lúc sáng và tôi quyết định rằng đây là một khoảnh khắc hiếm hoi và tôi nên tận hưởng nó.

Tôi nhích lại gần hơn.

Tôi đã không ngủ được trong một lúc lâu. Tôi muốn thức. Tôi muốn ghi nhớ mãi cái cảm giác được ôm chặt cô ấy như thế này. 

Trời dần sáng hơn. Mí mắt tôi trở nên nặng trũi. Cuối cùng tôi đã thiếp đi.

***

Tôi thức giấc một lần nữa. Mắt tôi vẫn còn nhắm. Tay tôi đang để trên bụng của Jessica. 

Cả hai tay của cô ấy đều đặt phía trên tay tôi. Tôi vẫn chưa mở mắt. Tôi không dám.

Tôi tự hỏi liệu cô ấy có biết tôi đã ôm cô ấy.

Tôi tự hỏi không biết cô ấy sẽ cảm thấy như thế nào.

Tôi tự hỏi không biết cô ấy sẽ phản ứng ra sao khi tỉnh dậy.

Tôi phải nghĩ cách để làm cho tình huống này đỡ ngượng ngùng một tí.

Cô ấy đã biết rõ việc tôi có hứng thú với những cô gái. Và giờ nó là thứ bất lợi cho tình huống này.

Tôi nghĩ, cách tốt nhất là xin lỗi.

Tôi không muốn cô ấy nghĩ rằng tôi cố ý lợi dụng cô ấy.

Nó sẽ càng tệ hơn nếu cô ấy nghi ngờ về tình cảm tôi dành cho cô ấy.

Tôi cần phải ngăn chặn điều đó.

Tôi nghe thấy tiếng cô ấy ngáp. Cô ấy hẳn đã tỉnh.

Cô ấy rút một tay ra và trông như cô ấy đang dùng tay đó để dụi mắt. Tay còn lại của cô ấy vẫn còn nằm phía trên tay tôi.

Tôi cần phải hành động ngay bây giờ. Tôi từ từ mở mắt ra. Cô ấy đang nhìn tôi.

Tôi có một chút giật mình. Tôi lợi dụng điều đó và biến nó thành lợi thế cho mình.

"OMO. Tớ đang làm gì ở đây thế này. Tớ đã ngủ quên sao? Tớ rất xin lỗi. Chắc hẳn tớ đã quá mệt."

"Không sao đâu." cô ấy nói giữa những cái ngáp.

Tôi cũng giả vờ rằng tôi vừa mới nhận ra tay của tôi đang đặt trên bụng của cô ấy.

"OMO. Tớ xin lỗi, tớ hẳn đã nghĩ cậu là chiếc gối ôm của tớ. Tớ rất xin lỗi." tôi nói và rút tay lại.

Tôi mừng là tôi đã khá nhanh trí.

Tôi có thể thấy là cô ấy không nghi ngờ gì cả.

Cô ấy ngồi dậy và bước khỏi giường.

Tôi cũng vậy.

Tôi duỗi người. Tôi nhìn vào chiếc đồng hồ. Bây giờ đã là 10h30 sáng

Ơn Chúa tôi không có buổi học nào vào thứ 2.

"À, chào buổi sáng" tôi mỉm cười. Tôi muốn làm xóa tan bầu không khí ngượng ngùng này.

"Cậu có buổi học nào vào hôm nay không?" tôi hỏi. Cô ấy khá im lặng.

"Tớ không có." cô ấy trả lời khá ngắn. Tôi đang thắc mắc có phải là cô ấy luôn như vậy mỗi khi vừa thức dậy không nhỉ. 

Tôi nhận ra rằng mình đang ở căn hộ của Yoona. Tôi không muốn nhóc ấy biết việc tôi đã ngủ cùng Jessica.

Tôi không thể hình dung được nhóc ấy sẽ phản ứng ra sao nữa. Hẳn sẽ mắng tôi.

Jessica đang chuẩn bị mở cửa phòng.

"Chờ đã. Dừng lại. Đừng mở cửa." tôi vội vã nói.

Cô ấy quay lại và nhìn tôi một cách khó hiểu.

"Tớ có thể nhờ cậu một chuyện được không? Cậu có thể đừng cho Yoona biết là tớ đã ngủ ở đây không? Làm ơn đi. 
Và trước đó cậu có thể kiểm tra dùm tớ là Yoona có ở ngoài không? Cám ơn cậu rất nhiều." tôi gần như là cầu xin cô ấy. 
Tôi trông như một kẻ tuyệt vọng khi nói rằng không muốn cho Yoona biết. 

Cô ấy gật đầu.

Cô ấy mở cửa và bước ra ngoài. Tôi núp đằng sau cánh cửa.

Tôi có thể nghe thấy tiếng chân cô ấy đi vòng quanh căn hộ.

Cô ấy đã quay lại.

"Yoona đang trong phòng tắm. Nếu cậu không muốn em ấy nhìn thấy thì cậu nên rời khỏi ngay bây giờ." Jessica nói và ra hiệu cho tôi.

Tôi lao ra khỏi phòng và chạy thẳng đến cửa chính.

Tôi mở cửa ra và bạn đoán thử xem? Yuri đang đứng đó và chuẩn bị gõ cửa.

Cậu ta khá bất ngờ khi tôi đột nhiên mở cửa.

Tôi có thể nhận ra rằng cậu ta định kêu tên tôi và tôi đã lấy tay bịt miệng cậu ta lại. 

Tôi đóng cửa. 

Bây giờ thì tôi đã an toàn.

Mắt của Yuri vẫn còn mở to. Cậu ta vẫn còn đang rất kinh ngạc.

Tôi bỏ tay ra.

Tôi thấy rằng cậu ta lại đang muốn nói gì đó nên tôi lại dùng tay bịt chặt miệng cậu ta thêm lần nữa.

Tôi lôi cậu ta xuống cầu thang.

"Vậy đó chính là nơi mà cậu đã ở cả đêm qua." Yuri nói gần như là thì thầm.

"Ừ, mà Yoona có biết không?" tôi hỏi hi vọng rằng em ấy không biết.

Yuri lắc đầu.

"Em ấy sẽ biết nếu như cậu bước ra khỏi đó trễ khoảng 3s thôi." Yuri tiếp tục.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Yuri hỏi

"À, tớ đã ngủ quên khi Jessica mát-xa cho tớ." tôi giải thích.

Lời giải thích thật sự là vẫn chưa đủ rõ ràng.

"Woow… một buổi mát-xa trên giường?" Yuri vô tình nói hơi to.

"Shhh đừng la lớn. Cổ và vai của tớ hơi nhức nên cô ấy muốn giúp tớ cảm thấy thoải mái hơn. Chỉ vậy thôi. 
Khi tớ tỉnh dậy thì tớ nhận ra là tớ đang ôm cô ấy. Nên sáng nay tớ đã giải thích với cô ấy rằng tớ không cố ý. 
Tớ nói tớ đã nghĩ cô ấy là cái gối ôm. Tớ cũng đã xin lỗi. Chắc cô ấy sẽ không nhận ra rằng tớ thích cô ấy đâu nhỉ?" tôi nói với một chút lo lắng.

"Sau những lời giải thích của cậu thì tớ không nghĩ rằng cô ấy sẽ biết đâu. Dù sao thì có rất nhiều người khi ngủ cũng hay làm như vậy mà."

"Tuyệt. Đừng nói với Yoona nhé. Em ấy sẽ giết tớ mất. Em ấy đặc biệt cảnh báo tớ là Jessica đã có bạn trai." tôi nói khi nhìn Yuri với cặp mắt van xin.

"Chắc rồi." Yuri hứa.

"Dù sao thì em ấy đã ở chỗ chúng ta cả tối qua đấy. Em ấy cũng vừa lẻn ra vào sáng nay." Yuri hơi ngượng ngùng nói.

Tôi cười.

"Tuyệt, một đêm đáng nhớ cho tất cả chúng ta." tôi đùa.

"Vậy là cậu chắc rằng Yoona không hề biết việc tớ không ở nhà phải không?" tôi hỏi lại một lần nữa.

"Em ấy không hề biết. Trước khi rời khỏi em ấy dặn tớ mời cậu qua chỗ của em ấy để dùng bữa sáng. 
Tớ gõ cửa phòng cậu nhưng không thấy trả lời nên tớ đã vào. Tớ thấy giường của cậu trống và khá lạnh lẻo. 
Tớ cũng có linh cảm là cậu đã ngủ lại chỗ của Jessica vào tối qua nên tớ cũng qua bên ấy lun. 
Cậu thật may mắn khi chạy ra đúng lúc đó, không thì tớ cũng đã định nói với Yoona rồi. 
Được rồi giờ thì đi sửa soạn nhanh lên, chúng ta còn phải quay lại dùng bữa sáng với Yoona nữa."

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe những lời của Yuri. Tôi cần phải chuẩn bị thật nhanh.

Chính xác thì đã hai tuần trôi qua kể từ đêm tôi ngủ cùng Jessica



Yuri và Yoona bây giờ đã là một cặp đôi hạnh phúc.



Họ luôn dính với nhau.



Thời điểm đó cũng đến. Hôm nay là ngày đầu tiên của kì nghỉ. Chúng tôi có một tuần nghỉ ngơi trước khi trở lại việc học.



Và cũng là tuần mà anh ta sẽ đến.



Hôm nay là thứ Hai. Anh ta sẵn sàng bỏ việc trong năm ngày để đến thăm Jessica.



Hẳn là anh ta rất mong chờ ngày này.



Ngược lại, đây là ngày mà tôi sợ hãi trong suốt thời gian qua.



Tôi đã có dịp được biết thêm về mối quan hệ của họ trong hai tuần vừa qua.



Khi anh ta là học sinh năm cuối phổ thông, họ gặp nhau chỉ sau khi anh ta tốt nghiệp. Cô ấy lúc đó còn khá trẻ, chỉ vừa mười lăm.



Anh ta có vẻ ngoài sành điệu và ngọt ngào, là kiểu chàng trai mà các cô gái đều muốn giữ lấy làm bạn trai của họ. Nói cách khác thì anh ta có thể được xem là chàng trai lý tưởng.



Anh ta mời cô ấy đi chơi và tất nhiên, cô ấy đồng ý ngay lập tức. Anh ta là một anh chàng điển trai mà.



Nhưng mà cô ấy không biết rằng chính cô ấy cũng là một cô nàng rất hấp dẫn. Nếu cô ấy đi xuống phố, tôi đảm bảo rằng không ai lại không ngoảnh đầu nhìn cô ấy.



Cô ấy đã làm điều đó với tôi. Cô ấy đã trói chặt trái tim tôi. Nó giờ đây chỉ đập cho cô ấy và chỉ mình cô ấy mà thôi.



Hôm nay là sự khởi đầu của một tuần ảm đạm. Một tuần ảm đạm của tôi.



Yuri gần đây đã mua một chiếc xe hơi. Họ sẽ lái xe và đón anh ta ở trạm xe lửa.



Jessica hỏi tôi cùng đi. Tôi từ chối. Yuri ở lại cùng tôi. Thay vào đó Yoona đi cùng Jessica đến đó.



Yoona đang trên đường đến đó cùng Jessica.



Yuri ở lại phòng tôi. Chúng tôi đã cùng chơi trò chơi điện tử.



Tôi thường chơi rất tốt, nhưng hôm nay thì thật sự rất tệ.



Yuri đã hoàn toàn đánh bại tôi. Mặc dù thế cậu ấy đã không nói bất cứ điều gì. Tôi đoán cậu ấy cũng hiểu tâm trạng hiện giờ của tôi ra sao.



Tâm trạng hiện giờ của tôi thật sự rất rất tệ.



Phần

 'hay nhất'

 là Jessica đã kể cho bạn trai của cô ấy nghe về tất cả chúng tôi và chúng tôi sẽ đến ăn tối cùng anh ta tối nay.



Nó cũng là sinh nhật của anh ta. Cô ấy có ý định làm anh ta bất ngờ với một chiếc bánh kem.



Không còn lối thoát nào cho tôi. Tôi buộc phải gặp anh ta.



Chỉ nghỉ đến thôi tôi đã cảm thấy đau đớn vô cùng. Tôi tự hỏi tôi sẽ ứng phó thế nào khi tôi thật sự gặp anh ta.



Tôi vẫn luôn âm thầm tự nhắc nhở mình, Anh ta là bạn trai của cô ấy. Họ vẫn là một cặp. Tôi chỉ là... là gì nhỉ?



Tôi chỉ là một người đang bị tổn thương.



Điện thoại reo. Tôi biết điều đó có nghĩa là gì. Nó có nghĩa là khởi đầu của nỗi đau thực sự.



Anh ta đã đến. Họ đã trở lại.



Yuri đi ra ngoài để nghe điện thoại. Cậu ấy quay lại trong vòng một phút.



"Họ gọi đấy. Họ đã về tới." Cậu ấy thận trọng thông báo cho tôi.



Cậu ấy thậm chí còn không nói 

'Chúng ta qua đó nào!'

.



Tôi biết cậu ấy chỉ muốn tôi phải sẵn sàng tâm lý trước khi chúng tôi đến đó.



Tôi không thể để người bạn của mình phải lo lắng.



"Ồ, chúng ta qua bên đó thôi." Tôi cố gắng hết sức để cho thấy sự mạnh mẽ của mình.



Sau một lúc, chúng tôi đã đến chân cầu thang. Tôi nhìn theo các bậc thang đến cánh cửa ấy. Nó vẫn ở ngay đó.



Nơi đây lưu giữ những ký ức ngọt ngào của tôi. Nhưng hôm nay nó lại là sự khởi đầu của một chuỗi đau khổ.



Tôi nhích từng bước. Mỗi bước đưa tôi đến gần hơn với những thứ tồi tệ tôi đã hình dung trước đó.



Cuối cùng. Tôi đang đứng trước cửa. Yuri đứng ngay cạnh tôi.



Cậu ấy cho phép tôi được toàn quyền kiểm soát hôm nay. Cậu ấy chỉ đơn giản làm theo. Yuri đã nói với Yoona trước đó rằng cậu ấy không cảm thấy tốt để lái xe, để có thể ở lại và đi cùng tôi. Yoona không biết gì hơn ngoài một điều rằng tôi đã phải lòng Jessica. 



Tôi với tay gõ cửa ba lần.



Một phần trong tôi thầm mong rằng không ai nghe thấy tiếng gõ cửa và cả hai chúng tôi có thể đứng ở ngay đây mãi mãi.



Tất nhiên điều đó là không thể. Jessica và Yoona sẽ nhận ra việc chúng ta vẫn chưa đến và đi đến căn hộ của chúng tôi và sau đó họ sẽ nhìn thấy chúng tôi đứng ở đây như những kẻ ngốc. Ồ, vâng, tôi là kẻ ngốc duy nhất ở đây, Yuri chỉ đứng đây cùng tôi như một người bạn thật sự, vì vậy chúng tôi sẽ có vẻ như hai kẻ ngốc.



Cánh cửa mở ra. Đó là Yoona.



"Chào tình yêu." Cô nhóc chào người bạn thân của tôi và cả hai trao nhau những nụ hôn nhẹ vào má.



"Chào unnie~" Cô nhóc ôm chặt tôi.



Yoona không phải người vô cảm. Cô nhóc biết điều này sẽ rất khó cho tôi. Cô nhóc chỉ không biết mức độ của vấn đề. 


Không ai biết. Thậm chí Yuri cũng không thể hiểu đầy đủ. Tôi là người duy nhất biết.



"Chào nhóc" Tôi gượng cười.



Tôi vẫy tay chào các cô gái khác trong căn hộ. Hôm nay tất cả chúng ta dùng bữa tối cùng nhau. Tất cả chín người chúng tôi kể cả anh ta.



Yoona dẫn Yuri và tôi đến phòng của Jessica. Chúng tôi cần chào hỏi nhau. Chỉ là phép lịch sự tối thiểu mà thôi.



Cửa phòng của cô ấy đang đóng. Cô ấy là người gần như để cửa phòng mở mọi lúc.



Ý nghĩ về những gì họ có thể làm đằng sau cánh cửa này đang giết chết tôi.



Tôi gõ cửa. Bất kể họ đang làm gì, tôi không muốn nó tiếp tục nữa, tôi muốn phá ngang mọi thứ.



Yuri và Yoona, cả hai đều có chút ngạc nhiên vì tôi chủ động gõ cửa.



Jessica mở cửa với vẻ mặt hơi đỏ và nhịp thở hổn hển.



Cô ấy hơi ngạc nhiên khi mở cửa.



"Ồ, Taeyeon cậu đến rồi à. Yuri nữa." Cô ấy ra hiệu cho anh ta đến gần. Anh ta đang đứng tựa người vào bàn học.



Anh ta tiến về phía chúng tôi. Không nghi ngờ về việc anh ta khá hấp dẫn trong cách riêng của mình nhưng không đến mức là cực kì thu hút. 


Có thể đó là phần ghen tị trong tôi đang lên tiếng. Tôi không rõ.



Tôi đã cười trong khoảng thời gian trôi qua. Nó là giả. Hoàn toàn là sự giả tạo. 


Làm thế nào tôi có thể thể hiện niềm hạnh phúc vào lúc này được chứ? 


Ồ không, tôi có thể thể hiện điều đó. Nhưng làm thế nào tôi có thể 

CẢM THẤY

 hạnh phúc lúc này được?



"Xin chào, tôi là Taeyeon! Rất vui được gặp anh. Tôi đã nghe rất nhiều về anh." Tôi chào một cách nhiệt tình. Tôi bắt tay anh ta. 


Đó là sự thật, tôi đã nghe kể rất nhiều điều về anh ta. Jessica đã nói với tôi rất nhiều.



"Chào, tôi là Yuri." Cậu ấy vẫy tay chào mà chẳng bận tâm bắt tay anh ta.



Anh ta cũng bắt tay tôi và chào "Chào, anh là Donghae. Cuối cùng thì cũng được gặp em. Jessica đã kể với anh nghe rất nhiều về em."



"Nói về em ư?" Tôi hơi ngạc nhiên. Đây là biểu hiện thực sự duy nhất của tôi cho đến thời điểm này.



"Được rồi, mọi người đều đã ở đây, chúng ta nên bắt tay vào chuẩn bị bữa tối. Donghae, anh nên nghỉ ngơi. Anh hẳn đã rất mệt mỏi." Jessica nói trong khi đẩy anh ta về phía giường.



Nó gợi nhớ về cái đêm cô ấy đã đẩy nhẹ tôi về phía giường.



Tôi nghĩ về việc cả hai người họ sẽ cùng ngủ trên một chiếc giường. Tim tôi thắt lại.



Tôi nghĩ về cách anh ta sẽ ôm cô ấy và cách cô ấy sẽ giữ chặt tay anh ta và cách cơ thể của họ sưởi ấm cho nhau. Tim tôi vỡ ra thành từng mảnh.



Tôi vẫn cười với đôi mắt lấp lánh. Nhưng bên trong, tôi khóc.



Jessica đi ra và đóng cửa phòng lại.



Bốn người chúng tôi đi về phía nhà bếp.



Những cô gái khác cũng tham gia phụ giúp chuẩn bị bữa tối. Jessica bắt đầu nướng bánh. Nó nằm trong kế hoạch gây ngạc nhiên cho anh ta.



Tôi để cô ấy lại với việc đó. Tôi sang giúp YoonYul với những việc họ đang làm. Chúng tôi đang chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn.



Sau khoảng một giờ, chúng tôi đã hoàn thành. Chúng tôi đưa bánh trong lò nướng. Đó là một chiếc bánh rất đơn giản.



Có chín người nhưng chỉ có sáu chiếc ghế vì vậy chúng tôi đã lấy thêm ghế từ phòng của Yoona, Sooyoung và Sunny. 


Jessica trở lại phòng của cô ấy để gọi Donghae.



Bàn ăn trong căn hộ có hình chữ nhật với ba chiếc ghế ở mỗi bên. Chúng tôi đã thêm một cái vào một đầu và hai cái ở đầu đối diện.



Một lúc sau, cô ấy trở lại cùng với Donghae theo sau. Cô ấy dẫn anh ta đến bàn ăn. 


Jessica ngồi vào chỗ cạnh tôi, còn anh ta ngồi giữa Jessica và Seohyun.

Tôi nhìn cô ấy. Những ý nghĩ đó luôn hiện lên trong đầu tôi khi tôi nhìn cô ấy.

Cô ấy xinh đẹp. Mọi thứ thuộc về cô ấy đều hoàn hảo.

Từ lần đầu gặp, tôi đã bị cô ấy mê hoặc.

Từ lần đầu gặp, cô ấy đã đánh cắp trái tim tôi.

Tôi liếc nhìn con người ngồi bên cạnh cô ấy. 

Anh ta đặt tay lên đùi cô ấy. Những ngón tay của họ đan vào nhau.

Tôi nắm chặt lấy thành ghế đang ngồi.

Tôi cố gắng chống lại nỗi đau đang dày vò bên trong. 

Tôi không thể cho bất kì ai biết được rằng “Tôi yêu cô ấy”



Nhìn từ bên ngoài tôi trông cực kì ổn. Tôi nói, tôi cười, tôi trêu đùa. Chúng tôi vẫn trò chuyện.



Yuri thực sự ngạc nhiên trước cách cư xử của tôi. Tôi có thể nhận ra điều đó qua cách cậu ấy nhìn tôi.



Việc đó có lẽ từ việc luôn sống như một người kín đáo. Tôi giữ mọi thứ trong lòng. Tôi ít khi chia sẻ. 


Có lẽ đó là lý do tại sao tôi rất giỏi che giấu cảm xúc của tôi. Đặc biệt là nỗi đau đớn và sự buồn bã.



Jessica lấy các món ăn cho Donghae. Anh ta chỉ ngồi đó và ăn. Tôi rất ghen tị.



Mọi người đã xng bữa tối. Đây là thời điểm dành cho sự bất ngờ.



Chúng tôi dọn dẹp các thứ. Donghae chỉ rời khỏi đó và hướng ra phòng khách ngồi xem TV.



Bồn rửa chỉ đủ lớn cho hai người nên Jessica và tôi là những người nhận việc rửa chén dĩa. Các cô gái khác thì giúp lau dọn bàn và mọi việc khác.



Cảm giác thật tốt khi có cô ấy bên cạnh tôi nhưng việc biết rằng anh ta đang ngồi ngoài phòng khách thì cái cảm giác ấy trở nên chua chát. 


Những sự dày vò đau đớn không ngừng xé nát tim tôi. Nó chưa hề dừng lại kể từ thời điểm tôi bước vào cánh cửa căn hộ này.



Chúng tôi đã xong việc dọn dẹp. Jessica thắp những ngọn nến lên. Cô ấy mang chiếc bánh ra. Sooyoung tắt đèn. 


Tất cả chúng tôi bắt đầu hát bài hát mừng sinh nhật.



Jessica đi chầm chậm về phía anh ta. Có thể nói rằng anh ta rất hạnh phúc.



Jessica đặt chiếc bánh xuống bàn. Bài hát cũng vừa kết thúc. Mọi người vỗ tay. Tôi cũng vỗ tay theo họ.



Các cô gái bắt đầu hô vang "Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!~"



Tôi không thể làm theo, tôi không nói được gì. Yuri im lặng. Yoona cũng thế.



Tôi cố giữ nụ cười trên mặt. Càng lúc càng khó khăn để có thể che giấu nỗi đau và nỗi buồn của tôi. 


Tôi mỉm cười nhưng giờ đây sự đau đớn đã hiện rõ qua đôi mắt tôi.



Jessica vẫn đứng đó. Donghae nghiêng người về phía trước và trao cho cô ấy một nụ hôn trên môi.



Vào lúc đó tôi gần như đã chết. Đúng thế, tôi đi đến địa ngục và trở lại. Một cơn đau nhói ở tim. 


Nó giống như những tia chớp bắn xuyên qua trái tim tôi và lặp lại hàng triệu lần như thế.



Tim tôi thắt lại, nó như ngừng đập.



Tôi không thể thở được nữa.



Những giọt nước mắt trực trào từ khóe mắt. Tôi đã cố gắng và cố gắng để những giọt nước mắt ấy không rơi nhưng nó thật sự là một nhiệm vụ bất khả thi.



Tôi không thể để họ thấy tôi đang khóc. Tôi lẻn ra sau bọn họ và đi vào nhà vệ sinh.



Mọi người đang quá tập trung vào cặp đôi chính ấy.



Tôi nhốt mình trong phòng vệ sinh.



Nước mắt tôi không ngừng rơi. Tôi không biết khi nào nó sẽ dừng. Tôi không biết làm thế nào để ngừng nó.



Điều này thật sự quá đau đớn. Thật khó khăn và đau đớn khi phải một mình chịu đựng nó nhưng tôi không có sự lựa chọn.



Mà không, Tôi đã tự chọn cho mình và nó đặt tôi vào tình huống như giờ đây. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro