chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cre:ssvn

Author: Jrockftwx3 

Translator: Pyskl

Original Link: http://www.asianfanfics.com/story/view/227334

Pairing: JeTi

Rating: PG-15

Waring: 

Category: Drama Romance Fantasy

Status: On Going 

Prolugue

Tiffany là một cô gái mười tám tuổi với những thành tích học tập tuyệt vời và từ những điều đó thì cô vẻ cô có một cuộc sống tươi đẹp trước mặt.

Chẳng có điều gì có thể ngăn cản cô khỏi việc đạt được cuộc sống mà cô vẫn hằng mong ước.

Phải không? 

--------------------------

CHAPTER 1: GIFT

“Nghe này bà già, tôi không muốn mua bất cứ thứ gì của bà cả”. Chuyện này đã diễn ra trong bao lâu rồi nhỉ? Ít nhất cũng phải nửa giờ đồng hồ rồi, Yoona thở dài nặng nề khi người phụ nữ cúi đầu phía sau chiếc bàn tay chìa ra một cái chai nhỏ xíu màu hồng.

“Hãy thử nhìn vào đây một chút thôi” Bà ta đẩy cái chai vào tay Yoona một cách đầy thiết thực trước khi nhìn chằm chằm vào nó và giải thích. “Dung dịch này là thứ thuốc có thể giúp cháu nếu cháu gặp phải những vấn đề về việc có thai. Nó rất kì diệu đấy, ta bảo đàm với cháu”.

Một vài giây trôi qua, Yoona nhìn như chết lặng vào người phụ nữ điên dồ với chiếc khăn lớn màu tím quấn quanh đầu. Cô đảo mắt quanh chiếc bàn trước mặt, nó chứa đầy những thứ đồ ma thuật kì dị, hoặc là bất cứ cái gì mà cô cũng chẳng quan tâm.

Tại sao lúc nãy cô lại đứng đây nhỉ? Đáng nhẽ cô nên vào nhà ngay khi lễ hội kết thúc mới phải. “Tuyệt! Hiện giờ thì mình còn chẳng nhớ tại sao mình lại có mặt ở đây nữa và có vấn dề gì với người đàn bà kia vậy, bà ta là phù thủy sao? Nếu không thì trông bà ta thật sự rất giống đấy.” Yoona nghĩ và nhìn vào cái chai trong tay rồi bắt đầu cười nhẹ “Đúng rồi!” cô nói giữa những tiếng cười khúc khích. Yoona đã định trở chiếc chai lại nhưng người phụ nữ đã ngăn lại và nhét nó vào tay cô “Giữ lấy” bà ta nói trước khi buông tay ra “Đó là một món quà.”

Yoona nhíu mày trước hành động của người đàn bà nhưng cô không muốn thô lỗ hơn nữa, cô cầm lấy cái chai đặt nó một cách an toàn vào túi xách “Tôi thật sự không tin nó sẽ hiệu quả hay có ý nghĩ sử dụng nó nhưng dù gì cũng cảm ơn bà.” Cô cúi đầu một chút rồi bước tới trạm xe buýt, cuối cùng cô cũng trên đường về nhà, Tiffany bây giờ chắc hẳn đang phát ốm vì lo lắng.

“Cháu chắc chắn sẽ sử dụng chúng. Tin ta đi!” Yoona ngoảnh đầu lại và nhìn vào người phụ nữ đang nở một nụ cười tự mãn trên khuôn đầy nếp nhăn.

“Bà vừa nói gì cơ?”

Khi người đàn bà bắt đầu cười một cách lặng lẽ, Yoona khẳng định đã đến lúc cô cần phải về nhà rồi.

“Unnie! Em về rồi!” Yoona hét to khi cô bước vào cửa, cởi chiếc áo khoác và mình ra và đá tung đôi giày của mình “Unnie!?” Yoona hét to một lần nữa nhưng chẳng nhận được sự hồi đáp.

Yoona thử dài rồi đi thẳng về phía nhà bếp mong muốn có thể kiếm được chút thức ăn bỏ bụng. Cô mìm cười ngọt ngào khi thấy đĩa sushi mà chắc chắn Tiffany đã để phần mình.

“Thật là chu đáo, Fany-ah” Cô lẩm bẩm với bản thân rồi bước đi. Yoona xoa hai tay trước khi cắn miếng maki cuộn. Cô kêu lên trong sung sướng “Mmm, mùi vị thật tuyệt vời.” Trong khi tiếp tục ăn, Yoona ngẩng đầu lên và nhìn, ở ngay chính giữa phòng khách, cô đã tìm thấy Tiffany đang nằm trên chiếc đi văng, ngủ một cách yên bình. Chắc hẳn cô ấy đã ngủ quên trong lúc đợi em gái mình.

“Mình nên nói với chị ấy là mình đã về rồi” Và đột nhiên cô có một ý tưởng, Yoona mỉm cười tự đắc bởi chính bản thân mình trước khi hăng hở chạm vào túi xách và tìm kiếm cái chai pha trộn đầy điên dồ mà cô vừa nhận được. Mỉm cười như một đứa trẻ, Yoona bước đến chỗ tủ lạnh. 

Mở cánh cửa ra và nhận ra chai nước táo ép “Bingo” cô lấy ra và rót nước vào chiếc cốc cùng một nụ cười trên khuôn mặt.

Yoona cầm cái chai màu hồng và mở nó thật chậm, khí nó bật mở cô cắn môi dưới và đổ một ít vào cốc nước ép.

“Có lẽ mình không nên làm như vậy” Cô lẩm bẩm trong do dự nhưng khi nhìn vào Tiffany “Sao cũng được! Nó sẽ chẳng có hiệu quả đâu mà. Chắc chắn vị của nó dở tệ.” Yoona thở mạnh trong khi dốc cái chai xuống và rót đầy chiếc cốc. 

Cầm lấy chiếc cốc, đứng thẳng người dậy và nở một nụ cười trên khuôn mặt, Yoona bước tới phòng khách. Cô bước thật khẽ về phía cô gái đang ngủ, ngồi xuống rìa chiếc ghế ngay cạnh Tiffany và đặt chiếc cốc luôn bàn. 

“Tiffany” Yoona nói khẽ với bàn tay phải đang lay vai cô gái tóc đen nhẹ nhàng “Dậy đi, unnie.”

Tiffany khẽ rên rỉ và hé mở mắt, cô giật mình khi thấy Yoona và bật ngồi dậy trước khi kéo em gái mình và ôm lấy cô ấy. “Em đã ở đâu vậy? Chị đã rất lo lắng đấy!” Yoona gỡ tay cô gái kia khỏi cổ mình và mỉm cười.

“Bình tĩnh Unnie, em vẫn ổn. Chỉ là em kẹt lại với một người phụ nữ lớn tuổi một chút thôi” Tiffany nhìn Yoona đầy nhìn nghi ngờ và khoanh tay trước ngực.

“Uhm, chị biết những người lớn tuổi như nào mà, họ chẳng biết khi nào thì phải dừng lại cả. Dù sao đi nữa, em đem cho chị một chút nước táo ép. Uống đi!” Yoona căng thẳng cầm lấy cốc nước và đưa nó cho Tiffany, người sẵn sàng nhận nó.

“Oh, Cảm ơn em, Yoona!” Ngay khi Tiffany nhấm nháp cốc nước, Yoona đã chuẩn bị tinh thần cho việc tồi tệ nhất nhưng chẳng có gì xảy ra cả, Tiffany vẫn nở nụ cười và tiếp tục uống. 

“Vị thế nào?” Yoona hỏi Tiffany một cách do dự. Tiffany đứng dậy vào bước về phía bếp “Nó rất tuyệt” Cô gái lớn hơn bước thẳng về phòng “Chị mừng là em đã về nhà, bây giờ chị đi ngủ đây. Chỉ cần biết rằng em đã an toàn là đủ. Good night!”

Yoona thở dài và nằm sụp xuống chiếc ghế “Chị ấy còn chẳng hề để ý. Thật là tẻ nhạt!” Yoona tiếp tục rên rỉ và bước về phòng đầy lười biến “Thứ nước ngu ngốc đó chẳng làm được cái gì cả.”

Ít nhất đó là những gì mà Yoona suy nghĩ.

-

Bước đi nhẹ nhàng của Tiffany như có thể nghe thấy khi cô bước trên hành lang trường học, mỉm cười với bất cứ ai bước qua. Cô vốn nổi tiếng là một cười lạc quan và luôn nở nụ cười trong khuôn viên trường học.

Tiffany đang là học sinh năm cuối, cô lên lớp mà hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì, cuộc của cô chỉ như một đường thẳng. 

Đường thẳng ở đây có nghĩa là không rượu bia, không sex, không về nhà muộn và đại khái như thế. Bạn có thể điều có thật là kì lạ nhưng Tiffany được cha nuôi lớn, ông đã nuôi cô một mình rất nhiều năm. Mẹ Tiffany mất khi cô còn rất nhỏ, người duy nhất giống với một người mẹ đối với cô chính là mẹ của Yoona người mà cha cô đã kết hôn khi cô mười tuổi.

Tiffany chuyển về Hàn cùng với Yoona khoảng ba năm trước và bắt đầu học trung học. Cha cô, người có đứa con gái sắp sửa đi rất xa đã rất lo lắng, vì vậy ông quyết định để cho cả hai cùng học tại trường công giáo, nơi có kỉ luật rất nghiêm ngặt mà ông chắc rằng Tiffany sẽ tuân theo. Ông chỉ là không chắc chắn về Yoona cho lắm.

“Tiffany!” Cô ngoảnh đầu lại khi nghe ai đó gọi tên mình. Tiffany thấy một cặp đôi cùng lớp bước về phía mình “Hey!” Cô trả lời khi ở đứng trước mặt.

“Cậu sẽ đi cùng với chúng tớ tới club tối nay chứ, Tiffany?” Một cái nhíu mày xuất hiện trên khuôn mặt cô gái khi nghe thấy họ hỏi điều này.

“Ah, không. Tớ cần phải làm bài tập về nhà, hơn nữa tớ thật sự không muốn ra ngoài.”

Những cô gái than vãn “Oh, làm ơn đi, Tiffany! Cậu cần phải ra ngoài, không cần phải uống chỉ cần đi với bọn tớ là được.” Họ nhìn cô đầy khẩn cầu cùng đôi mắt lấp lánh. 

Tiffany thở dài “Để tớ suy nghĩ đã.”

“Ah! Tuyệt! Bọn tớ sẽ đón cậu lúc 9 giờ.” Họ chạy nhanh trên hành lanh bỏ lại Tiffany đã bị đánh bại một mình. 

“Tớ vẫn chưa thật sự đồng ý….”

-

“Em nghĩ chị nên đi” Tiffany thở dài bởi một trong rất nhiều sự nỗ lực để có thể khiến cô bước ra khỏi nhà.

“Chị còn phải làm bài tập.” Tiffany nói rồi tiếp tục đọc sách và hoàn toàn mặc kệ những lời than vãn của Yoona từ trong bếp. “Và em biết là bố cấm chúng ta làm những điều như vậy mà. Em may mắn vì em là em gái chữ nếu không chị đã nói với ông tất cả những điều mà em đã làm từ khi chúng ta chuyển đến đây rồi.”

Yoona ngó từ trong căn bếp và nhăn nhó với chị gái mình “Em đâu có làm gì quá đáng! Em chẳng hề uống bất cứ thứ gì mỗi khi ra ngoài.”

Tiffany dựa lưng vào chiếc ghế đi văng và gật đầu “Mhm, em vẫn không được phép đến club.”

Cô nghe một tiếng thở dài từ căn bếp khiến bản thân cười khúc khích “Chị không đi đâu, Yoona.”

-

Tiffany vẫn cảm thấy bối rối với chỉnh bản thân mình. Tại sao cô lại kết thúc mọi việc bằng cách đứng trong club chứa đủ loại người đang nhảy theo tiếng nhạc mà bản thân cô nghĩ rằng nó thật là quá ồn ào “Yoona ngu ngốc” cô lẩm bẩm với chính bản thân mình. Một trong số những người bạn của cô, Nicole đổ người vào phía cô, cô chắc chắn đã say “Hey! Tiff!” Nicole đưa cô một cái ly chứa thứ gì đó hơi đỏ bên trong “Uống đi! Đừng lo, không có rượu trong đấy đâu.” Tiffany do dự nâng chiếc cốc khỏi mặt bàn. 

Họ sẽ không lừa cô đâu, đúng không? Là một người ngây thơ, Tiffany nhấm nháp thứ uống đồ uống một chút. Vị không tệ, thật sự thì khá ngọt, cô uống thêm một ngụm nữa và nghe Nicole cô gắng để nói chuyên nhưng lại kết thúc bằng việc hò hét bên cạnh.

“Tuyệt tuyệt! Nào bây giờ thì nhảy đi!” trước khi có thể phản đối Tiffany đã bị kéo ra sàn nhảy với ly đồ uống trong tay. Cô chưa bao giờ thật sự nhảy trước kia, gần như đó chỉ là Nicole cố gắng khiến cô lắc lư bằng cách kéo tay cô.

Tiffany khá shock khi cái ly trong tay phải cô hiện giờ đã cạn sạch “Wow, thật sự là đã đi quá xa rồi.” “Để mình lấy cho cậu ly mới, đứng nguyên đây.” Bạn cô nói rồi biến mất và trở lại ngay lập tức “Đây!” Tiffany cầm chiếc ly và cảm ơn bạn mình trước khi bắt đầu uống.

Chẳng bao lâu sau, Tiffany bắt đầu nhảy nhót hoàn toàn tự do và không kiềm chế. Nicole có vẻ vui và bắt đầu cổ vũ cho Tiffany.

“Đúng rồi, thả lỏng ra!” Tiffany thực sự không hoàn toàn hiểu những gì cô gái kia nói, cô nhìn chẳm chẳm và cảm thấy chóng mặt, ly của cô lại cạn sạch một lần nữa. Tại sao nó lại cạn? Đó là điều duy nhất mà cô nghĩ, Tiffany nhờ Nicole lấy cho cô một ly nữa và cô ấy vui lòng đồng ý.

Cô đã uống bao nhiêu ly rồi? Cô thật sự chẳng biết hoặc là cũng chẳng quan tâm, Tiffany vẫn tiếp tục nhảy nhót vui vẻ trong đám đông. Mọi thứ xung quanh cô đều mở ảo và cô chỉ nghe thấy tiếng nhạc như luồng gió lướt qua club. Đột nhiên cô cảm thấy một đôi tay mềm mại đặt lên hông mình. Cô nghiêng về phía sau và nằm trọn trong cái ôm siết chặt của người ấy. 

Tiffany quay lại từ từ và cô bắt gặp gương mặt của một cô gái tóc vàng vô cùng xinh đẹp.

“Một cô gái” Cô lầm bầm trên vai cô gái tóc vàng. Cô nghe thấy tiếng cười nhẹ nhàng từ cô gái kia “Đúng rồi! Tôi là một cô gái!” Tiffany nở một nụ cười và ôm lấy người lạ mặt.

Cô đưa tay lên cổ cô gái tóc vào và chẳng hề nghĩ thêm một lần nào nữa trước khi cúi xuống và hôn cô gái trước mặt mình.

Tiffany nghe thấy những tiếng hò hét cổ vũ từ mọi góc độ và có được mọi sự yêu mến, cô nghe thấy Nicole hét lên “Tuyệt vời!” 

Mọi thứ trở nên mờ ảo một lần nữa và sau đó điều đầu tiên mà cô nhận ra là bản thân đang nằm trên một chiếc giềng tại một nơi không xác định và cô gái tóc vàng đang nằm ngay sát cô, Tiffany nhanh chóng nhận ra rằng cả hai đều không có quần áo trên người.

Tiffany vòng tay quanh cổ cô gái và họ hôn nhau mãnh liệt. Nhận thấy rằng thật là khó để tập trung, mọi thứ vẫn lờ mờ nhưng cô chẳng quan tâm. Chưa bao giờ bản thân có được sự thỏa mãn đến như vậy là điều duy nhất mà Tiffany cảm thấy trong vòng tay của người lạ mặt này.

Tay cô gái tóc vàng đi lang thang trên toàn bộ cơ thể Tiffany và chạm chính xác vào những vùng khiến Tiffany phải rên lên và giật nảy vô số lần với từng cái chạm.

Cô không nghĩ đó là tất cả, tâm trí cô chắc chắn đã nhảy ra khỏi cửa sổ cùng với quần áo và sự minh mẫn.

Rên lên một cách đầy nóng vội, cô cảm thấy hai ngón tay dài và mảnh đi vào trong cô nhẹ nhàng và dịu dàng. Nỗi đau đi kèm nhong chóng được rửa sạch bằng sự thỏa mãn nà Tiffany cảm thấy từng giây phút sau đó. Cô gái tóc vàng tiếp tục di chuyển chầm chậm ngón tay của mình ra vào trong khi ngón tay cái của mình lướt trên vùng nhạy cảm của Tiffany.

“Làm ơn,” từ ngữ thoát ra khỏi miệng cô như thể một lời thì thầm nhưng cô gái tóc vàng đã nghe rất rõ.

“Làm ơn gì cơ?” Cô gái tóc vàng trả lời và cúi xuống hôn vào cổ Tiffany nhẹ nhàng. Cô rên lên không hài lòng bởi sự trêu chọc của cô gái kia.

“Nhanh hơn nữa” Cô cảm thấy cặp môi ở cổ mình vẽ thành một nụ cười ngay khi từ ngữ thốt ra và không chờ lâu, điều cô mong muốn đã được đáp ứng. Tiffany rên rỉ lớn tiếng và cong người về phía chiếc gối, móng tay cô bấu chặt vào vai cô gái tóc vàng.

Tiffany rên lên và bắt đầu chuyển động hông mình cùng với tay của người lạ mặt. Cô cảm thấy một điều gì đó trong bụng “M-Mình cảm thấy… đi-điều gì đó” Cô níu lỏng cái ôm trên vai cô gái kia, đẩy mặt cô ấy lên một chút. Tiffany đặt tay lên má cô gái và hỏi “T-Tên cậu là gì?” cô cần phải biết tên cô ấy.

Cô gái cúi xuống và hôn lên môi Tiffany say đắn trước khi thì thầm vào tai cô “Jessica,” cô đẩy hông mình cứng lấy chỗ đó của Tiffany và bắt đầu chuyển động chúng cùng nhau với cô gái nằm bên dưới cô đang rên rỉ.

“Oh God, Jessica!” Tiffany hét lên cùng với cánh tay mình vòng quanh cổ cô gái kia. Ngay lập tức cảm giác ngây ngất nhất mà cô đã từng trải qua lan man toàn cơ thể. Cảm giác đó, cô chưa bao giờ được cảm nhận trước kia. Cô nằm và thở đầy khó nhọc với đôi tay nắm chặt đầy dễ thương trên chiếc gối đầu, dù đã rất cố gắng để giữ cho mắt mình tiếp tục mở nhưng Tiffany biết mình sẽ chìm vào giấc ngủ nhanh chóng thôi.

Chỉ cho đến khi cô cảm thấy đôi tay trượt qua eo mình, cô mới chìm đắm trong thế giới mơ mộng của mình mà chẳng hề biểt rằng ngày sẽ đem điều gì đến.

-

Khi Tiffany mở mắt vào ngày hôm sau, điều đầu tiên cô nhận thấy là cái trần nhà màu trắng ở trên cô, rất nhiều câu hỏi đã hiện lên trong đầu cô khi cô biết chắc chắn rằng trần nhà ở phòng cô màu đỏ chứ không phải màu trắng.

Điều tiếp theo là có một vòng tay quấn chặt quanh eo cô. Cô nuốt một cách khó khăn và từ từ quay đầu sang bên phải.

Tiffany đã bắt gặp một cô gái tóc vàng tuyệt đời đang nằm ngủ cạnh cô và thật sự là cô ấy đang ôm chặt lấy cô. Một cô gái. Cô gái? Okay, không được hoảng loạn. Đó là điều tồi tệ nhất mà mày có thể làm bây giờ, Tiffany tự nói với bản thân. Nó thật sự không quá tệ như vậy đâu.

Bây giờ điều thứ ba cô nhận thấy chúng là cô cảm thấy mình hoàn toàn khỏa thân. Tiffany hít một hơi thật sâu trước khi chầm chậm nâng chăn lên. Cô thở hổn hển khi thấy mình hoàn toàn khỏa thân và cô gái bên cạnh cô cũng vậy. Hoàn toàn bỏ lơ lời khuyên của bản thân trước đấy cô kéo bản thân ra khỏi cô gái bên cạnh và ra khỏi giường. Cất lên một tiếng rên khẽ, Tiffany đã hạ cánh xuống đất bằng lưng mình. Đố cũng là lúc cơn đau đầu của cô bắt đầu. Cô ôm lấy đầu và than thở vì cơn đau. 

Khi ngồi xuống Tiffany nhận ra rằng quần áo của cô đang chất thành đống dưới đất. Nhanh chóng và không bỏ phí chút thời gian nào, cô mặc quần áo vào nhanh chóng. Cô vấp xung quanh và có chút khó khăn khi mặc lại quần, Tiffany nhận thấy thật sự là khó khăn để đứng thẳng dậy. Kết thúc bằng việc đứng trước gương, cô dừng và lại bản thân trong gương. Cô đã rất hoảng loạn khi thấy một vết cắn đánh dấu đầy giận dữ trên cổ mà. Cô lần tay từ từ đến chỗ đánh dấu kia.

Tim Tiffany như lỡ một nhịp khi cô nghe thấy tiếng tiếng rên từ cô gái bên cạnh cô. Quay đầu cô thở nhẹ nhõm khi thấy cô gái chỉ chuyển sang nằm ôm sát lấy bụng mình. “Cô gái này thật là đồ mê ngủ,” cô lẩm bẩm với bản thân trước lại hoảng loạn một lần nữa, lần này là vì những dấu vết trên lưng cô gái kia.

Cô ấy có những vết xước màu đỏ ở trên vai và kéo xuống tận giữa lưng và chúng giống những vệt máu đã sơn nhẹ trên lưng.

“Oh my god” Tiffany nhìn vào tay mình và nhận ra chúng có màu hơi đỏ và đã trở nên thâm màu trên đầu ngón tay. “Mình bị điên rồi, chắc chắn là mình điên nặng rồi” cô lẩm bẩm, kéo cái áo khoác cùng túi xách và bước về phía cửa.

Tiffany gần như đã chạy xuyên thẳng qua ngôi nhà ấy và hướng về phía cửa, thoát ra một cách tuyệt vọng. Cô mở cánh cửa trước mặt và không hề lãng phí thời bước chân ra ngoài và đi xuống cần thang nơi dẫn tới lối ra.

Cô cứ tiếp tục lẩm bẩm bằng những từ ngữ an ủi chính bản thân, tự nói rằng những điều vừa răng có thể giải thích như sau “Có lẽ mình chỉ mượn giường ngủ của cô ấy và sau đó vì quá nóng cả hai đều cởi quần áo và đi ngủ không quần áo.” Chợt dừng lại, Tiffany tự nghĩ những điều ấy nghe thật là ngu ngốc. “và những những vết xước đánh dấu.” Okay, cô chẳng thể có thêm bất cứ sự giải thích nào cho chúng nữa. Cô bỏ cuộc.

“Chúa đáng kính, tại sao lại là con?” Cô than thở với đôi mắt mở to.

“Hey! Có Jessica ở trong không?” Khi mở cửa một lần nữa, Tiffany nhìn một cô gái cao ráo với mái tóc đen đứng trước mặt mình và cười “Jessica?” Tiffany bối rối.

“Vâng, chị biết đấy, Jessica Jung, chị gái em. Chủ nhân căn nhà này? Cô gái tóc vàng?” Cô bé nhìn Tiffany và mong đợi một câu trả lời.

Tiffany cười đầy lo lắng khi nói “Oh, dĩ nhiên rồi, Jessica. Cô ấy ở bên trong”

“Tuyệt! See ya!” Cô bé vẫy chào rồi biến mất sau cánh cửa trước mặt.

“Yeah! Chị không chắc chúng ta sẽ còn gặp lại” Tiffany nói thầm với chính mình. Cô mất một vài giây để nhìn quanh và nhận ra rằng cô đang ở trong một khu dân cư mà trong ba năm sống ở Seoul cô chưa bao giờ thấy. “Mình về nhà bằng cách nào đây!?”

-

Sau khi đi bộ một quãng đường dài để bắt taxi, cuối cùng cô cũng tìm được đường về nhà và điểu đầu tiên cô làm là đổ rạp người xuống chiếc ghế đi văng, than vãn.

Tiffany nhớ Nicole đã đưa đồ uống cho mình và nói rằng nó không rượu và chắc chắn cô ấy đã nói dối. Tiếp theo đó cô nhớ mình đã nhảy và uống nhiều hơn nữa “Tại sao mình lại để chuyện này xảy ra được chứ?” Cô than thở.

“Tiffany!” Cô gái kia nói đầy nao núng với âm lượng giọng nói của mình. Ngay lập tức, Yoona xuất hiện bên cạnh chiếc đi văng, với khuôn mặt cực kì lo lắng “Chị đã ở đâu vậy?! Em đã gọi cho chị rất nhiều lần, sao chị không bắt máy?!” Cô ngồi cạnh chị gái mình.

“Đừng nói về nó, được không?” Tiffany nói đầy bình tĩnh “Như nó chưa hề diễn ra ấy.” 

Yoona nhíu mày “Gì cơ? Chị phải nói cho em những gì đã xảy ra!”

Cô gái nằm trên ghế đi văng một tay lên che mặt mình “Chẳng có chuyện gì cả. Mặc kệ nó đi”.

Yoona thở dài nặng nề và đứng dậy khỏi chiếc ghế. Cô biết rằng gây sức ép với chị gái mình sẽ chẳng giúp ích là mấy.

Cô quay đầu lại, bước về phía bếp và hiển nhiên là làm một thứ gì đó cho cô gái say rượu kia.

“Chị sẽ phải nói về điều này một lúc nào đó”

---

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro