chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 4: I’ll Be There

 Reduced: 66% of original size [ 1024 x 991 ] - Click to view full image

“Bố?” Jessica hỏi cha mình và ngẩng đầu lên khỏi quyển sách ở trên chiếc ghế đi văng cô đang ngồi. Phòng khách nhà cô rộng như diện tích của toàn ngôi nhà vậy. Mẹ cô đã tiêu tốn rất nhiều tiền vào nó mà chính bản thân Jessica cũng cảm thấy là hoàn toàn chẳng cần thiết. Có điều cô vẫn chấp nhận điều này nhằm mục đích tránh bất kì cuộc cãi vã nào với mẹ mặc dù điều đó khá là khó khăn. “Con có thể hỏi điều này không?”

Người đàn ông lớn tuổi mỉm cười ấm áp với con gái mình “Dĩ nhiên con có thể, Jessica” và điều đó đã khiến cô mỉm cười. Jessica thật sự may mắn vì đã có một người cha mà cô luôn có thể trò chuyện mọi lúc.

“Làm thế nào mà bố lại có được mẹ?” Cô thật sự không thể hiểu làm sao ông lại có thể làm được như vậy với người phụ nó. Bà ấy lạnh lùng, sở hữu và thích điều khiển người khác. Đúng, cô biết rằng đáng nhẽ cô phải yêu mẹ mình mới đúng, và cô có như vậy, nhưng...

Cha cô trở nên im lặng. Nhớ lại khoảng thời gian mà ông đã gặp mẹ Jessica, một nụ cười lặng lẽ nở trên khuôn mặt ông “Đó là một câu chuyện dài và hãy để dành nó khi khác.” 

Người đàn ông cười với cô con gái đang than thở và đứng dậy khỏi chiếc ghế “Well, bố phải đi đón mẹ con ở siêu thị rồi. Con muốn đi cùng không?”

Jessica nhíu mày với người đàn ông khi nghe thấy câu hỏi “Con phải giúp Taeyeon và Sunny trông con gái họ rồi. Nếu không phải vậy thì con cũng chẳng nói có đâu.” Cô lẩm bẩm câu cuối rồi bước đi về phía cửa cùng với chiếc khóa xe ô tô trong tay, Jessica nghe thấy tiếng cười ấm áp của cha cô ở phía sau. 

-

“Hello?” Giọng Jessica vang khắp căn phòng khi cô bước vào cánh cửa ngôi nhà của những người bạn mình.

“Cô Sica!” Cô bé tóc nâu hét lên vui mừng khi và chạy về phía trong phòng. Cô bé đến với Jessica với hai cánh tay mở rộng, Jessica nâng cô bé lên trên bằng hai cánh tay và ôm lấy cô nhóc. 

“Hey cô bé!” cô nói với giọng nói tinh nghịch, cô nhóc cau mày và bĩu môi với cô gái tóc vàng “Con không bé nữa, con sắp” nhóc dừng lại và bắt đầu đếm bằng những ngón tay với cái lưỡi dính chặt trong miệng “Sáu tuổi. Con sắp lớn hơn cô rồi” cô bé nói một-điều-rất-thực-tế với hai cánh tay khoanh lại.

Jessica bật ra một tiếng cười khe khẽ và ôm lấy cô nhóc bước qua căn phòng và tiến vào bếp với hai người bạn đang ngồi đó.

Chính xác hơn thì một trong số họ đang ngồi trên kệ bếp đọc tạp chí trong khi người lại đang bay qua bay lại với đống rau đang được cắt một nửa nằm trên kệ bếp cùng với số thức ăn đang nấu trên bếp.

“Cậu có cần mình giúp không, Sunny?” Jessica hỏi cô gái khổ sở, người đã chuyển sang ngạc nhiên khi cô nghe thấy giọng nói của cô gái tóc vàng. 

Sunny mỉm cười khi thấy cô gái kia với con gái mình trên tay “Oh, chào cậu, Jessica, mình không nghe thấy tiếng cậu vào.”

Jessica đặt cô bé xuống một chiếc ghế trước cái bàn bếp trước khi bước đến cạnh kệ bếp.

“Mình vừa mới tới. Vậy, cậu có cần mình giúp không?” Cô hỏi lại một lần nữa. Cô gái tóc ngắn màu vàng lắc đầu và quay lại tiếp tục làm đồ ăn “Không, mình ổn nhưng cảm ơn vì đã muốn giúp mình.”

Jessica nhíu mày và nhìn về phía cô gái đang ngồi ở góc khác kia, Taeyeon người đang đọc tạp chí? Cô gái kia ngẩng đầu lên từ phía quyển tạp chí và nhăn mày một chút.

“Đừng nhìn mình như vậy,cô ấy nài nỉ để tự làm” Taeyeon bước xuống khỏi chiếp kệ bếp và tiến về phía con gái mình, người đang ngồi và chơi với cái máy Nintendo DS “Con đang chơi gì thế, Mi Sun?” Cô hỏi và ngồi xuống cạnh cô bé.

Jessica mỉm cười khi nghe thấy tiếng con Pokemon đang than khóc từ chiếc máy của Mi Sun khi cô bé chỉnh âm lượng lên to hơn. 

“Cô Sica đã nói rằng cô sẽ mua cho con trò chơi Zelda mới vào ngày sinh nhật của con.” Cô nhóc nói với một giọng điệu đầy tự hào trong khi cả Taeyeon lẫn Sunny đều quay lại phía cô gái tóc vàng người đang nở một nụ cười tội lỗi. “Mi Sun, còn nhớ phần mà cô đã nói rằng con không được nói với hai mẹ của con chưa?” Mi Sun lại nhìn vào chiếc DS của cô bé,mở âm lượng to hơn nữa và bỏ lơ Jessica.

Cả Taeyeon lẫn Sunny đều cười bởi điệu bộ của con gái mình còn Jesica thì thở dài nặng nề rồi mở chiếc tủ và chuẩn bị bàn cho bữa ăn.

Khoảng hai giờ sau khi đã kết thúc bữa ăn và dọn dẹp chiếc bàn, Jessica đang đứng ở ngoài hành lang với Mi Sun bên cạnh, nhìn Sunny và Taeyeon đã sẵn sàng rời khỏi nhà.

“Bọn mình sẽ về nhà vào lúc sáu giờ ngày mai và Jessica, hãy nhớ gọi đồ ăn, bọn mình không muốn trở về một ngôi nhà đã bị đốt mất đâu.” Taeyeon tuyên bố rồi mặc chiếc áo khoác vào. Jessica khẽ càu nhàu thay cho câu trả lời trong khi lườm cô gái kia. 

“Và nếu cậu ổn với điều này, cậu và Mi Sun có thể tới rạp phim chốc nữa.” Điều này được cô nhóc kia, người đang nhảy múa tới lui phía sau Jessica chấp nhận ngay lập tức.

“Không may là mình để quên mấy tấm vé miễn phí trên tại trường học nên nếu cậu quyết định đi thì cậu có thể dừng lại văn phòng của mình để lấy chúng” Jessica gật đầu khi cô nhận được chìa khóa văn phòng từ Taeyeon

Hai người nói tạm biệt với cô gái tóc vàng cùng con gái họ trước khi bước ra khỏi cánh cửa, để Jessica cùng Mi Sun ở lại.

“Vậy con muốn lấy những chiếc vế đó ngay lập tức hay?” Mi Sun ré lên và chạy ngay tới đôi giày đặt chân vào “Oh không không không, con sẽ không đi đâu khi còn đang mặc đồ ngủ quý cô nhỏ bé à.”

-

“Tôi có điều cần trình bày thưa ngài” Siwon nói khi ngồi xuống cái ghế chiếc bàn làm việc của ngài hiệu trưởng. “Chuyện gì vậy, con trai?” Người đàn ông phía sau chiếc bàn hỏi khi ông quay mặt đối diện với Siwon.

Siwon nhìn thẳng vào mặt người đàn ông, mặt anh ta chẳng hề biểu hiệu bất cứ cảm xúc gì “Con vừa nghe được một số tin đồn lộn xộn quanh trường học gần đây. Tin đồn về Tiffany Hwang.”

Ngài hiệu trưởng nhíu màu khi nghe được thông tin này. Ông biết cô gái này khá rõ rằng cô là một học sinh xuất sắc với những thành tích tuyệt vời.

“Vậy những tin đồn đó là gì?” Ông hỏi con trai mình, mong đợi đó là một câu trả lời tốt đẹp “Con đang đi trên hành lang khoảng một giờ trước, háo hức đến lớp học kinh thánh và khi nghe thấy tiếng một cô gái khóc con đã dừng lại, nhìn từ phía góc hành lang. Ở đó con đã thấy cô ta, Tiffany, đang được ôm bởi Dong Youngbae.” 

Người đàn ông lớn tuổi đã định nói nhưng lại bị gián đoạn bởi Siwon khi anh ta tiếp tục nói một lần nữa “Đó không phải là tất cả. Khi đang định quay lưng và bước đi đường khác thì Tiffany cất tiếng và con xin trích dẫn lại; mình có thai rồi” Siwon dựa người về phía sau ghế khi anh ta kết thúc bài phát biểu của mình. Ngài hiệu trưởng đang không thể cất nên lời. Con trai ông vừa nói với ông điều gì vậy. Một cô gái trong trường học của ông có thai sao? Đó là điều không thể chấp nhận được.

“Sao anh lại có thế?” Hai người đàn ông quay lại và thấy cô gái đứng bên cạnh, đôi mắt mở to. Cô nhìn vào Siwon với sự thất vọng tràn trề “Anh bị làm sao vậy? Chẳng nhẽ anh không biết cô ấy sẽ bị đuổi học sao!” Cô hét lên với anh ta. Siwon chẳng hề cử động hay quan tâm đến sự bùng nổ của cô gái kia.

“Sooyoung, đừng trách anh trai con, nó đã làm đúng khi nói cho ta điều này” Người đàn ông lớn tuổi nói với con gái mình.

“Không, anh ấy không hề! Con hổ thẹn vì có quan hệ với bất cứ ai trong hai người!” Cô hét lên trước khi tức giận bước ra khỏi căn phòng, đóng sầm chiếc cửa lại. 

Người đàn ông thở dài trước khi nhìn con trai mình “Ta sẽ gọi Tiffany đến đây”

-

“Con có chắc rằng mình không muốn ngồi im trong xe không?” Jessica hỏi cô nhóc người đang nắm chặt bặt bàn tay lại khi nhìn quanh khung cảnh của ngôi trường. Cô nhóc lắc đầu và cười “Không , ngồi một mình chán lắm ạ” Jessica cười và chạm đầu Mi Sun bằng tay phải rồi làm rối tóc cô nhóc. 

“Oh, thật là một đứa trẻ dễ thương!” Một chàng trai với mái tóc dựng nói và bước lại gần, theo sau là một cô gái tóc nâu. Mi Sun nắm chặt lấy chân Jessica và trốn phía sau cô, sợ hãi “Con bé hơi nhút nhát một chút,” Jessica giải thích với chàng trai và cậu ta gật đầu, mỉm cười.

“Không sao đâu, tôi hiểu cô bé mà. Là vì mái tóc dựng của chú đúng không?” cậu ta hỏi Mi Sun tinh nghịch và chỉ tay lên đầu mình. “Tiffany đến đây và chào họ đi” Khi quay lại nói với Tiffany, cậu nhận cô gái đang đứng nguyên một chỗ, nhìn thẳng vào Jessica với những cảm xúc hỗn độn “Hai người biết nhau sao?” Chàng trai hỏi.

“Cậu có thể nói vậy” Tiffany lẩm bẩm chỉ đủ để Youngbae nghe thấy. Jessica hít một hơi trước khi nhìn vào cô gái kia một cách lo lắng. Mọi cảm xúc lại tràn về khi họ nhìn vào mắt nhau.

“Cậu khỏe không?” Jessica hỏi cô ấy một cách bình tĩnh, cố gắng khiến cô gái kia cảm thấy thật thoải mái, bời vì cô có thể nói rằng cô ấy hiện giờ chẳng hề thoải mái chút nào.

Tiffany mở miệng để nói nhưng lại chẳng có từ ngữ nào được phát ra cả. Cô nhìn xuống dưới mặt đất, phá vỡ sự giao tiếp bằng ánh mắt của họ. Một cái nhíu mày buồn bã hiện lên trên khuôn mặt Jessica.

Chẳng nhẽ cậu không định nói điều gì với mình sao.

“Well, tôi tên là Youngbae. Rất vui được gặp cô!” Youngbae nói đầy vui vẻ nhằm phá tan tảng băng mà chắc chắc đang tồn tại ở đây. Cậu đưa tay về phía Jessica, người vui lòng nắm lấy nó.

“Jessica Jung” Cô nói và mỉm cười lại với Youngbae.

Mi Sun ngó ra từ phía sau chân Jessica và mỉm cười khi nhìn vào Tifffany “Cô ơi, cô thật là xinh đẹp!” cô bé buột miệng rồi mỉm cười thật tươi trong khi nắm lấy quần của cô gái lớn hơn. Jessica mỉm cười với Tiffany khi cô ấy nhìn lại cô gái tóc vàng và đỏ mặt.

Youngbae cười với cô nhóc kia “Dễ thương quá đi!”

“Các mẹ của cháu luôn nói rằng nói với mọi người điều tốt đẹp khi họ buồn sẽ khiến họ cảm thấy tốt hơn.” Cô nhóc tiết lộ bí mật một cách vui vẻ.

Những gì cô bé nói khiến cả Tiffany và Youngbae nhíu mày nhìn nhau “Chờ đã, các mẹ sao?” Cậu hỏi cô gái tóc vàng.

Jessica lườm Youngbae, gần như đang đe dọa cậu “Yeah, cậu có vấn đề gì với việc đó sao?” Youngbae mở to mắt “Không, dĩ nhiên không! Tôi chỉ ngạc nhiên, đó là tất cả”

“Tiffany, Youngbae.” Youngbae nao núng khi nhận ra chủ nhân của giọng nói từ phía sau họ.

Là anh ta, Siwon, với hai tay phía sau lưng cùng biểu hiện khác thương hiện lên trên khuôn mặt.

“Tôi e rằng cả hai người sẽ phải đi với tôi.” 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro