chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 3: BEAUTIFUL TARGET

 Reduced: 66% of original size [ 1023 x 994 ] - Click to view full image

Chắc chắn Chúa đã quyết định trừng phạt Tiffany thật nặng vào ngày hôm nay, đó chắc chắn chính là lí do. Tại sao cuối cùng ở trong siêu thị trung tâm cùng với sự hoang tưởng đột ngột của mình cô lại đột nhiên đụng phải cô gái ấy, người đã khiến cô mang thai. 

Một cô gái. Điều đó nghe nghe không đúng chút nào và thật sự là không bao giờ có thể xảy ra. Thể loại con gái gì lại đến club và kết thúc mọi việc bằng cách có thai sau khi quan hệ với một cô gái. Chẳng ai cả. Ngoài trừ cô.

‘Chúa chắc phải ghét mình lắm’ Tiffany nghĩ và bắt đầu mở to mắt và nhìn thẳng vào mắt Jessica Jung.

Cô ngạc nhiên là cô gái ấy còn có thể nhận ra cô. Lí do duy nhất cô biết được tên cô gái tóc vàng kia là nhờ em gái cô ấy.

Thời gian trôi qua một cách chậm chạp và họ vẫn tiếp tục nhìn vào mắt nhau. Tiffany nhận ra có chút gì đó bối rối trong mắt Jessica. 

“Tại sao cậu lại bỏ đi?” Cô gái tóc vàng cuối cùng cũng lên tiếng.

Tiffany cố gắng để tránh khỏi cái nhìn đầy dữ dội Jessica gửi đến cô. Tại sao cô lại rời đi? Cô hoảng sợ, đó là lí do. Oh, cô thức dậy tại ngôi nhà của một người lạ mặt, đó cũng là lí do.

Và tại sao cô phải ở lại? Họ còn chẳng hề biết nhau hay còn nhớ những gì đã xảy ra. Có lẽ Jessica vẫn còn nhớ? Well dù sao thì cô ấy vẫn nhớ tên của Tiffany.

Điều đó không quan trọng. Tiffany nắm chặt lấy áo và che bụng đi khi cô nhớ lại những lời Yuri nói trước đó. Cô không thể kéo Jessica vào chuyện này được, điều đó tốt cho cả hai.

“Mình không thể tiếp tục được nữa.” Tiffany gần như lẩm bẩm với bản thân trước khi cô quay lưng và rời đi trong vội vã. Jessica với tay về phía tay Tiffany nhưng cô gái ấy đã rời quá khỏi tầm với của cô trước khi cô có thể kịp nắm lấy.

“Hey, đừng đi!” Cái cớ của cô hoàn toàn không được Tiffany, người đang tiếp tục bước đi chú ý. Jessica bước vài bước phía sau cô ấy “Làm ơn! Hãy nói chuyện với mình đi!”

Tiffany ôm lấy vai mình và bước đi trong mưa mà chẳng hề có gì che chắn bỏ lại một Jessica đang bối rối và cả một chút tổn thương.

Trên đường về nhà điều duy nhất bao lấy tâm trí Tiffany chính là âm thanh run run trong giọng nói tuyệt vọng của Jessica, cầu xin cô quay trở lại.

Và với một lí do không rõ nào đó, Tiffany cảm thấy bản thân mình đã bị cô gái ấy cuốn hút. 

-

Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Jessica đã bối rối vượt quá cả giới hạn. Và cả tổn thương nữa. Cô đã rất nhớ cô gái ấy từ lúc cô thức dậy vào sáng hôm đó và nhận ra rằng cô ấy chẳng còn bên cạnh cô. Cô đã nghĩ nếu họ gặp lại thì mọi thứ có thế ngại ngùng một chút nhưng cô không nghĩ cô gái tóc đen ấy lại có thể bước đi như vậy.

Jessica đã rất tận hưởng khoảng thời bên cạnh Tiffany và cô nhớ chắc chắn rằng Tiffany cũng rất thích thú điều này.

Cô chẳng bao giờ có ý nghĩa rằng mình sẽ làm điều gì giống như vậy. Không bao giờ cô nghĩ rằng mình có bước vào bar và một giờ sau đó kết thúc mọi thứ trên giường của chính mình với một người mà cô hoàn toàn không biết.

Nhưng điều đó hoàn toàn thay đổi khi cô gặp Tiffany.

“Nụ cười đó…” Một nụ cười hiện lên trên miệng Jessica chỉ khi nghĩ đến điều này. Cô thật sự không biết điều gì đã khiến cô trở nên như vậy nhưng bằng cách nào đó cô gái ấy đã hoàn toàn thay đổi mọi thứ của cô chỉ bằng nở một nụ cười. Và cả giọng nói của cô ấy nữa. Cái giọng nói trầm và khàn khan ấy.

Nếu Jessica đã từng không tin vào những câu chuyện tình yêu vào cái nhìn đầu tiên của bà cô thì giờ cô đã bị thuyết phục hoàn toàn. Và điều đó thật sự tổn thương khi rõ ràng Tiffany chẳng hề cảm nhận giống cô. 

“Mình đúng là đồ ngốc.” cảm giác khó chịu dâng lên trong bụng Jessica và nó khiến cô không hài lòng chút nào. Khi cúi đầu xuống, điều đầu tiên Jessica nhìn thấy là một tờ giấy nhỏ nằm trên sàn. Tò mò, cô cúi xuống và nhặt nó lên.

‘Chị nhớ là mua đầy đủ mọi thứ trong danh sách, Tiffany!!!

- Yoona’

“Một danh sách mua sắm.” Jessica lẩm nhẩm nhưng mắt vẫn dính chặt lấy tờ giấy.

“Không, cậu ấy không ở đây, Yoona”Jessica quay đầu lại và nhận ra một trong những học sinh của cha mình đang đứng ở quầy rau củ, nói chuyện điện thoại với một cái ô trong tay. Cô gái trợn mắt lên, chắc chắc đang rất khó chịu bởi cái người mà cô ấy đang nói chuyện.

“Nghe này, chị sẽ gọi nếu như chị thấy Tiffany, okay?” Cô ấy biết Tiffany? Cô gái tóc vàng suy nghĩ và khẽ nhíu mày. Khi cô nhìn xuống tờ giấy một lần nữa, Jessica nhận ra cái tên trong này giống với tên của người mà cô gái kia đang nói chuyện.

Chắc chắc là cô ấy rồi. Không có nhiều người Hàn tên Tiffany ở Seoul và chắc chắn cũng chẳng có người nào biết cô gái tên Yoona trong vùng này cả. Jessica gật đầu với bản thân rồi hít một hơi thật sâu trước khi bước về cô gái da ngăm kia. 

“Yuri” Cô nói và dừng lại khoảng một mét trước mặt cô ấy. Yuri rời mắt khỏi điện thoại và mắt cô mở to khi thấy Jessica. Cô gái tóc vàng nhíu mày nhìn cô. “Sao thế?”

Yuri lắc nhẹ đầu trước khi cố nặn ra một nụ cười trên môi “Hey, Jessica, cậu đang làm gì ở đây vậy?” Có lẽ cô hỏi hơi nhanh để có thể nghe thấy một cách rõ ràng.

“Mình đang đi mua đồ? Krystal muốn một que kem mà theo em ấy thì chỉ ở đây mới có.” Jessica giải thích và Yuri gật đầu đồng ý.

“Mình biết rồi. Ohm, mình phải đi rồi, Yoona đang đợi mình, rất vui vì đã gặp câu!” Yuri nói lan man đầy lo lắng khi cô bước đi chầm chậm quanh Jessica.

Ngay khi Yuri quay lại và định bước đi, cô nghe thấy gái tóc vàng cười nhẹ phía sau mình. Yuri quay đầu từ từ lại và nhíu mày khi thấy một nụ cười cay đắng trên khuôn mặt Jessica.

“Mình thấy khuôn mặt của cậu khi nói dối vẫn chẳng tiến bộ chút nào.” Cô gái tóc vàng đảo mắt rời khỏi cô gái kia và nhìn vào một khoảng không. Yuri cau mày trước biểu hiện trên khuôn mặt Jessica. Cô ấy trông rất buồn và gần như là tuyệt vọng vậy. 

“Jessica, cậu ổn chứ?” Yuri hỏi đầy quan tâm khi cô từ từ bước đến gần cô gái kia.

Lại một lần nữa. Nụ cười cay đắng nở trên môi Jessica.

Jessica thở dài nặng nề “Tiffany chắc chắn là không muốn nói chuyện với mình và mình hoàn toàn có thể hiểu được nhưng”

Cô ấy dừng lại và đôi mày nhíu sát lại sau đó tiếp tục mở miệng và nói một lần nữa “Mình chỉ hi vọng rằng cô ấy để cho mình nói chuyện với cô ấy.”

‘Oh god’ Yuri đứng và suy nghĩ. Làm sao cô có thể chịu đựng được việc này đây? Cô không thể để nó trôi qua dễ dàng như thế được; ‘Well, lí do Tiffany không muốn nói chuyện hay có bất cứ điều gì với cậu là vì cô ấy đang mang đứa con của cậu thôi. Yeah đúng rồi, cậu sắp trở thành bố, ngạc nhiên chưa!’ Không, điều đó không có tác dụng đâu. Quá rõ ràng rồi. Cô ấy chắc chắn sẽ đạp Yuri thật mạnh khi phần ‘Bố’ được thốt ra mất.

Cô chỉ có thể cố gắng và giải thích mà không làm tổn thương ai thôi.

“Nghe này, Tiffany đang phải trải qua một giai đoạn gian nan vào thời điểm này. Thật sự là rất khó khăn cho cô ấy để nói chuyện với bất cứ ai bây giờ” Cô hi vọng Jessica sẽ hiểu. Chắc chắn là cô có thể nói sự thật nhưng cô gái tóc vàng sẽ khó mà tin điều này và bên cạnh đó, nói với Jessica là việc của Tiffany.

Tiffany đang mang một đứa trẻ trong mình và Jessica có quyền được biết về điều này. Yuri cần nỗ lực hơn trong việc thuyết phục Tiffany hiểu ra điều này, chỉ hi vọng rằng Jessica sẽ không bỏ cuộc trong việc chinh phục được Tiffany.

“Okay” đó là tất cả những gì cô gái tóc vàng trả lời. Yuri cau màu. ‘Okay? Đó là tất cả những gì cô ấy nói sao?’

“Nhưng” Ah, đúng rồi. Sau đó còn là chữ ‘nhưng’

“Mình có thể nhờ cậu giúp mình một việc không?” Jessica hỏi nhẹ nhàng, hi vọng ít nhất Yuri cũng giúp cô điều nhỏ bé này.

“Còn phụ thuộc vào đó là việc gì nữa,” Yuri trả lời và nhận được một nụ cười cảm kích trên khuôn mặt cô gái tóc vàng. 

-

“Unnie!” Đây là là lần thứ mười hai Yoona cố gắng kể khi Tiffany trở về nhà “Tiffany, nói chuyện với em!” Cô ấy không hề trả lời. Tiffany chỉ ngồi yên trong góc trên chiếc đi văng kể từ khi cô bước vào nhà, hoàn toàn ướt sũng vì cơn mưa. Cô ấy không hề cử động hay nói chuyện. Tiffany hoàn không quan tâm tới Yoona và tiếp tục nhìn chăm chăm vào bức tường.

“Chuyện gì có thể xảy ra ở một cái siêu thị?” Yoona lẩm bẩm với chính mình và bước vào bếp “Ít nhất hãy thay quần áo đi, chị có thể bị ốm đấy” Cô nói và đặt cái cốc xuống tủ bếp. Yoona thở dài nhận ra một điều và đánh nhẹ vào người chị mình “Tiffany, chúng ta chẳng còn tí trà nào! Nó ở trong danh sách.” Sau đó Yoona lại chỉ như thì thầm câu cuối khi cô nhìn thấy chị gái mình vẫn ngồi trên ghế với nguyên một tư thế. 

Một cái nhíu mày buồn rầu hiện lên trên khuôn mặt cô. Thật là rất khó khăn khi nhìn thấy Tiffany thế này và đặc biệt là điều này gần như chẳng xảy ra bao giờ. 

“Hey!” Yoona nhìn về phía bên phải và thấy Yuri đang đứng với hai cái túi giấy trong tay, một cái ở giữa hai cánh tay. Cô trao cho cô ấy một cái nhìn đầy thắc mắc.

“Yeah, well đừng chỉ đứng đấy, giúp chị!” Yuri yêu cầu khi cô bước vào trong căn phòng, Yoona lắc đầu và bước đến cầm một cái túi, đem về phía bếp.

Khi nhìn vào đống hàng hóa, Yoona nhận ra mọi thứ trong túi hoàn toàn chính xác với những gì cô đã viết trong danh sách.

Cô nhìn về phía Yuri “Sao chị lại biết những gì cần mua?” Yuri nhún vai, bóc thanh chocolate và cắn một miếng “Chị không có. Tất cả là từ Jessica”

Khi cái tên được thốt ra từ miệng Yuri, Tiffany ngẩng đầu lên và quay nhanh chóng về phía hai cô gái đang đứng trong bếp với hai mắt mở lớn. 

Yoona nghiêng đầu sang bên trái một chút “Jessica? Là baby-daddy Jessica?” Yuri chớp mắt “Em vừa gọi cậu ấy là gì cơ?”

“Baby-daddy. Bởi vì cô ấy là bố của đứa bé” Yoona nói nguyên nhân để mọi việc có vẻ không quá khác thường.

Yuri nhíu mày với cô gái và trao tặng một cái nhìn như muốn nói ‘thật vậy sao?’ Yoona chỉ nhún vai và bước ra phía phòng khách một lần nữa. Cô đã gần như nhảy bắn lên khi thấy Tiffany đã đứng ngay phía trước mặt mình.

Yoona đặt tay trên ngực mình “God, Tiffany, chị làm em sợ!”

“Cậu đã nói là Jessica sao?” Tiffany hỏi cô gái đang ngậm thanh chocolate trong miệng “God dammit, Yuri, chị ăn như con heo ấy.” Yoona bình luận và Yuri đang định trả lời nhưng Tiffany đã tiến sát lại “Mình đang hỏi cậu!” Giọng của cô ấy rất lớn và đầy đòi hỏi, khiến cả hai cô gái còn lại đều cảm thấy sợ hãi.

“Đúng, mình đã nói Jessica. Mình gặp cậu ấy ở siêu thị khi mình đi tìm cậu.” Yuri trả lời cô gái hung hăng kia “Cô ấy trông không vui.” Cô nhìn thẳng vào Tiffany khi nói điều đó, hi vọng cô ấy sẽ hiểu.

Tiffany nhìn đi chỗ khác, cảm giác đang tội lỗi chạy khắp cơ thể cô “Cậu ấy tìm thấy danh sách của cậu và nhờ mình mang tất cả những thứ này cho cậu sau khi trả toàn bộ cho chúng. Cậu ấy còn nhờ mình đưa thứ này cho cậu nữa” Yuri không rời mắt khỏi Tiffany.

Cô muốn cô ấy cảm thấy tội lỗi, cô ấy cần cú kích này “Cậu ấy muốn xin một cơ hội ít nhất là được nói chuyện với cậu bởi cậu ấy không làm một kẻ phiền phức nên cậu ấy sẽ để cậu đi.” Yuri lấy một mảnh giấy trong túi mình và đặt tay Tiffany, người nhận nó một cách do dự.

“Đây là số của Jessica. Cậu ấy nói nếu cậu thay đổi ý kiến thì cậu ấy còn hơn cả vui mừng khi được nói chuyện với cậu” những ngón tay của Tiffany nắm mảnh giấy lại. Điều này chính là những gì mà Yuri đã hi vọng. Cô có thể thấy cô gái kia đang cực kì tội lỗi “Cậu nên liên lạc với cậu ấy.”

“Chị gặp Jessica ở siêu thị?” Yoona hỏi chị gái mình. Ít nhất cô cũng biết tại sao Tiffany lại đang hành động như vậy. Cô gái lớn hơn chỉ gật đầu thay cho câu trả lời, ánh mắt cô vẫn ở dưới sàn nhà.

“Hãy cho mình chút thời gian.” Tiffany lẩm nhẩm, hít một thật sâu “Mình sẽ cân nhắc điều này sau” Yuri quyết định không kích nữa và để cô ấy yên. “Okay, mình sẽ tới thường xuyên để kiểm tra giúp cậu và chắc chắn rằng đứa trẻ vẫn ổn, điều đó có được không?” Đôi mắt của Tiffany trở nên dịu dàng hơn và cuối cùng một nụ cưởi cũng nở trên môi cô. “Được, điều đó hoàn toàn rất ổn. Mình rất biết ơn vì sự giúp đỡ của cậu.” Yuri mỉm cười với Tiffany “Không có gì đâu.”

-

Khoảng năm tuần sau, Tiffany đang đứng trước gương trong phòng tắm và chỉ mặc mỗi bộ đồ lót trên người. Bụng cô đã nhô ra to như một quả dừa. Okay, có lẽ cũng không lớn đến vậy nhưng bụng cô đã thật sự thấy rõ. Nó đã bắt đầu từ vài tuần trước đây và to lên rất nhanh.

“Đã to vậy rồi sao?” cô lẩm bẩm.

Lần đầu tiên Tiffany cảm thấy mừng vì đồng phục trường mình khá là rộng. Áo của cô có thể che được cái bụng nhô lên.

Khi đến trường Tiffany đã rất hối hận về việc thức dậy vào sáng sớm nay. Trí tưởng tượng của cô đang bay bổng rất tốt, Tiffany cảm thấy như mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cô. Bước qua hành lang, cô nắm chặt lấy quyển sách của mình.

“Hey, Tiffany!” khi ngẩng đầu lên Tiffany thấy Youngbae bước về phía cô với một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt. Youngbae ôm lấy cô khi bước đến gần “Mình không thấy cậu mấy tuần rồi! Cậy khỏe không?” Tiffany cố gắng nở một nụ cười trên đôi môi. May mắn là cô đang giữ mấy quyển sách trên bụng hoặc nếu không cậu ấy chắc chắn sẽ nhận ra.

“Mình thật sự vẫn ổn. Chỉ bị cúm thôi.” Nụ cười của Youngbae trở nên tươi hơn khi cậu nghe bạn mình nói vậy “Tuyệt! Mình thật sự rất lo lắng và Yoona không cho phép mình đến thăm cậu bởi mình có thể lây bệnh, vậy nên” Cậu nhíu mày, cảm thấy tội lỗi vì đã không đến thăm cô.

Tiffany thật sự mỉm cười với Youngbae. Cô luôn luôn mừng vì có một người bạn như cậu, cậu luôn luôn đứng về phía cô. Tiffany hi vọng Youngbae vẫn như vậy nếu như cậu biết được về đứa bé mà mà cô đang mang.

“Mình muộn giờ vào lớp rồi!” Cô lẩm bẩm với bản thân khi nhìn về phía chiếc đồng treo ở cánh cửa bên trái mình. Cô bước đi vội. Khi bước qua Youngbae, chân trái của cô vấp phải chân cậu ấy và người cô đang rơi nhanh xuống dưới sàn. Tiffany nhắm và chờ đợi người mình đập xuống mặt đất, nhưng điều đó hoàn toàn không xảy ra.

Thay vào đó cô cảm thấy đôi bàn bàn khỏe mạnh cuốn quanh eo và giữ cô lại. Cảm ơn chúa, đó là điều đầu tiên cô nghĩ. Nếu như cô ngã xuống sàn thì chắc chắc đứa trẻ của cô sẽ bị đau. Chỉ nghĩ đến điều, Tiffany đã muốn bật khóc. Nhưng điều đó đã không đúng cho lắm cho đến khi cô nhận ra Youngbae không hề nói gì và tay cậu ấy đang ôm lấy phần nhô lên trên bụng cô. Cô gỡ tay Youngbae ra và ngay lập tức nhảy ra khỏi vòng tay cậu ấy, tay che lấy bụng mình.

Khi Tiffany nhìn lên, cô thấy Youngbae đang nhìn mình với đôi mắt mở lớn, hoàn toàn shock “Tiffany.” Cậu gọi tên cô đầy thận trọng “Có phải cậu…?” Cô biết hàm ý của Youngbae. Nếu đó là người khác mà không phải Youngbae cô có thể nói dối ngay lập tức nhưng cô lại chẳng thể nói dối cậu ấy. 

Tiffany nhìn xuống dưới đất nơi những quyển sách của cô nằm rải rác, không trả lời cậu ấy. Vào giây phút đó Youngbae đã biết. Cô cảm thấy đôi tay đặt lên vai mình lắc nhẹ nó “Tiffany, nhìn mình này” cô nuốt một cách khó khó khăn và cảm thấy những giọt nước mắt trong mắt mình khi cô ngẩng lên nhìn cậu từ từ. Những nét trên mặt rất dịu dàng và nếu Tiffany không nhầm thì cậu ấy đang cười với cô “Cậu biết cậu có thể tin mình ở mọi việc mà, đúng không?”

Đúng như vậy. Cô bắt đầu khóc lớn và rúc đầu vào ngực cậu. Youngbae vòng tay quanh Tiffany và ôm chặt lấy Tiffany “Không sao đâu” cậu thì thầm.

“Mình đang có thai” Tiffany nức nở, những giọt nước mắt của cô đang rớt xuống áo Youngbae. 

Họ đã không biết rằng cuộc nói chuyện không chỉ có họ nghe thấy. Bóng hình nấp ở phía góc hành lang cười tự mãn và bước đi trên hành lang, tiến về một hướng đã xác định.

Có thai không chỉ là sự bắt đầu những rắc rối của Tiffany.

--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro