chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 6: Bittersweet

 Reduced: 66% of original size [ 1024 x 725 ] - Click to view full image

“Có lẽ em nên gạt bỏ chị và Youngbae ra khỏi ý tưởng này, Yoona” Yuri nói với Yoona khi cô 

gái ấy vừa đưa ra gợi ý rằng họ có thể kéo Jessica và Tiffany vào một căn phòng rồi nhốt họ lại. 

Dường như Yoona tin chắc rằng kế hoạch này sẽ có hiệu quả. 

Hiển nhiên Yuri và Youngbae bác bỏ ý kiến đó ngay lập tức. Yoona bĩu môi với hai người cùng 

cánh tay khoanh lại, nhìn chẳng khác gì một đứa trẻ đầy bướng bỉnh. Ngay ngày hôm sau, cả 

cả Yuri và Youngbae nhận được tin nhắn từ Yoona hẹn gặp họ tại một quán cafe để bàn về cách 

giải quyết mọi vấn đề.

“Fine, nói xem hai người hai người có ý tưởng gì tốt hơn không”

“Well, chúng ta có thể nói với Jessica về vấn đề này. Ngay cả khi Tiffany không muốn thì 

Jessica cũng có quyền được biết mọi việc.” Youngbae gợi ý. Khi Yoona nói với cậu về việc

Jessica chính là phụ huynh còn lại hay chính xác hơn thì là một người mẹ khác của đứa trẻ, cô 

đã chờ đợi Youngbae cười nhạo và gọi mình là đồ khùng nhưng thật sự thì phản ứng của cậu ấy 

khá là trái ngược. Youngbae hơi shock một chút nhưng cậu ấy đã tin cô. Khi cô hỏi tại sao 

Youngbae chỉ nói ‘Chúa làm nên rất nhiều điều bí ẩn’ giọng nói lúc đó của cậu bỗng trở nên 

đáng sợ chẳng khác gì Siwon.

Yuri lúc đó đã nhìn chằm chằm Youngbae giống như cô vừa xem một chương trình quái dị và 

hiển nhiên cô nghĩ rằng cậu ta chắc chắn là một thứ gì đó kì dị biết đi.

“Tôi không nghĩ Jessica nên biết mọi chuyện điều này từ chúng ta. Người nói cho cậu ấy phải là 

Tiffany.” Yuri giải thích. Youngbae gật đầu “Well yeah, vậy cô sẽ làm thể nào để khiến cô ấy 

nói ra điều này?” đó chắc chắn là một vấn đề lớn. Thuyết phục Tiffany cho Jessica biết điều này

là điều Yuri cần phải làm. Yoona lúc này cũng đã bị thuyết phục rằng sâu trong thâm tâm, 

Tiffany biết rõ cô ấy cần phải làm gì và Yoona cũng biết nếu cô cùng Youngbae và Yuri không 

gây áp lực để cô gái kia nói rõ mọi chuyện với cô gái tóc vàng, cô gái ấy sẽ chẳng bao giờ có thể 

biết được sự thật.

Jessica sẽ chỉ tiếp tục bước đi và sống tiếp cuộc đời mình mà chẳng hề biết rằng mình có một 

đứa con.

“Chúng ta phải nghĩ ra cách gì đó” Yoona lẩm bẩm và nhấp một ngụm café. “Tại sao cậu không 

để mình thử nói chuyện với cậu ấy? Mình người duy nhất chưa thử mà” Youngbae gợi ý. Yuri 

gật đầu đồng tình “Yeah, cậu có lẽ cũng nên thử. Và trong thời gian đó, tôi sẽ gặp Jessica và nói 

chuyện” Yuri rời khởi chiếc ghế của mình. Youngbae đã nói với cô về sự cố Tiffany bị đuổi học 

và cô ấy đổ mọi lỗi lầm cho Jessica vì đã khiến cô ấy trở nên như vậy. Yuri thực sự có thể tượng 

tượng lúc đó Jessica đã bối rối và tổn thương đến mức nào và hiển nhiên bây giờ cô ấy vẫn còn 

cảm thấy như vậy. 

Thêm một điều nữa, Jessica đã biết rằng Tiffany đang có thai, điều đó lại càng khiến mọi thứ trở 

nên tồi tệ hơn. “Tâm trạng của Jessica hiện giờ chắc hẳn không tốt một chút nào.”

-

“Cảm ơn cậu vì đã trông chừng Mi Sun khi bọn mình không có nhà. Hi vọng con bé không gây 

ra quá nhiều rắc rối” Jessica mỉm cười với Sunny “Không có rắc rối gì cả. Con bé là một thiên 

thần, thật sự đấy” Cô gái tóc vàng nghe thấy tiếng Taeyeon cười phía sau khi nghe thấy những 

lời nói của cô trong khi Mi Sun đứng bên cạnh mẹ cô nhóc và bĩu môi. “Yeah, đúng rồi. một 

thiên thần. Một kẻ ranh mãnh thì chính xác hơn.” Cô nhóc kia chỉ tậc lưỡi và quay lưng lại, bước 

lên trên gác. Và chẳng bao lâu sao đó, cả ba người họ nghe thấy tiếng cửa đóng sầm lại vọng từ 

trên gác xuống.

“Kim Taeyeon, sao cậu lại có thể lôi chính con gái mình ra làm trò được?” Sunny hỏi vợ mình 

với hai cánh tay khoanh cùng đôi lông mày rướn cao. Taeyeon bắt đầu cười một cách lo lắng và 

bước chầm chậm về phía sau Jessica rồi đi thẳng vào bếp , đột nhiên tỏ vẻ rất háo hức làm một 

thứ gì đó cho vợ mình.

“Dù sao đi nữa, chuyến đi của cậu thế nào?” Jessica hỏi đầy tò mò khi cô bước về phía phòng 

khách cùng Sunny bước ngay sát sau.

Sunny vừa định mở miệng ra trả lời nhưng khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Jessica 

vang lên, cô đã dừng lại. Cô gái tóc vàng thì thầm ‘mình xin lỗi’ trước khi nhìn vào màn hình.

Yuri? “Alô?” Jessica bắt máy. Sunny ngồi xuống chiếc ghế đi văng và nhìn Jessica đi đi lại lại 

“Cậu muốn nói chuyện bây giờ sao” Cô để ý rằng cô gái kia cau mày với từng câu nói của người 

mà cô ấy đang nói chuyện “Việc có quan trọng lắm không?”

Một tiếng thở dài phát ra từ miệng Jessica khi cô ấy đảo mắt quanh “Được rồi, mình sẽ gặp cậu ở 

đó. Bye” Sunny bật cười bởi biểu hiện khó chịu trên mặt Jessica.

“Mình phải đi rồi. Chắc hẳn Yuri có điều gì đó quan trọng cần bàn với mình” Cô gửi đến Sunny 

một cái nhìn đầy xin lỗi và bước khỏi căn phòng “Mình xin lỗi vì không thể ở lại lâu hơn, mình 

thật sự rất muốn nói chuyện với cậu”

Sunny gật đầu đầy thông cảm “Không sao đâu, chúng ta sẽ nói chuyện dịp khác.” Cô nhận ra 

hành động của Jessica trở nên khá khác thường. Jessica thường hay ngẩn ngơ và dường như hiện 

tại có một điều gì đó đã khiến cô ấy bận tậm. Jessica để lại một tờ giấy nói rằng cô ấy muốn 

Taeyeon nói chuyện cùng bởi vì nếu có một ai đó mà Jessica thật sự tin tưởng thì chắc chắn đó 

chính là Taeyeon.

Jessica trao một nụ cười cảm kích trước khi biến mất sau cánh cửa. Ngay một vài giây sau đó, 

Taeyeon xuất hiện tại phòng khách cùng hai tách trà trên tay, mỉm cười như thường lệ “Jessica đi 

đâu rồi?” cô hỏi khi ngồi ngồi xuống ghế, đưa một tách trà cho Sunny.

“Ai đó gọi cậu ấy và nói rằng họ có chuyện cần nói nên cậu ấy phải đi ngay.” Sunny nói trước 

khi nhấp một ngụm trà.

Taeyeon đơn giản chỉ nhếch mép mình lên và dịch lại gần Sunny hơn, tay đặt vào đùi cô gái kia 

“Điều đó hoàn toàn không vấn đề với mình” Cô thì thầm và bắt đầu hôn dọc quai hàm Sunny.

“Mommny! Đọc truyện cho con nghe đi!” Taeyeon lưỡng lự khi nghe thấy tiếng con gái mình

hét lên từ phía tầng hai. Cô khẽ gầm lên và nhìn chằm chằm vào bức tường.

Sunny chỉ mỉm cười và đẩy Taeyeon ra khỏi người mình “Đi và đọc truyện cho con gái cậu đi.”

Taeyeon trả lời bằng cách vùi mặt vào cánh tay của Sunny “Đi ngây bây giờ hoặc tối nay cậu sẽ 

ngủ ngoài ghế sô fa.” 

Cô gái lớn hơn ngẩng ngay đầu mình lên nhìn Sunny “Mình đi, mình đi, đừng có nóng như vậy” 

Taeyeon loạng choạng bước về phía sau và đi lên gác, để lại Sunny trong phòng khách đang ngồi 

trên ghế cùng một nụ cười vô cùng hài lòng.

-

Khung cảnh của thành phố lên đèn nhìn thật sự rất đẹp từ phía Jessica đang đứng. Yuri đã hẹn 

gặp cô tại đây, ngay phía trên cao của thành phố. Từng cơn gió nhẹ nhàng luồn qua mái tóc, cô 

khẽ mỉm cười và dựa người vào dãy lan can.

“Đang tận hưởng phong cảnh sao?” Jessica quay lại khi nghe thấy một giọng vang lên và cô bắt 

gặp Yuri đang mỉm cười với hai tay khoanh lại, dựa lưng vào chiếc ô tô của mình.

Cô gái tóc vàng gật đầu với câu hỏi của cô gái kia và nhìn lại về phía sau “Quang cảnh thật sự rất 

đẹp.”

Yuri bước đến gần Jessica, và dừng lại ngay phía bên cạnh “Yeah, thật sự là như vậy” cô từ từ 

nhìn về phía Jessica. Cô nhận thấy một nụ cười nhẹ đang hiện trên đôi môi cô gái kia khi cô ấy

nhìn về phía thành phố. 

Cô ấy trông thật hạnh phúc.

Yuri lấy một hơi thật dài “Vậy, mọi việc với Tiffany sao rồi?” Nụ cười nhanh chóng nhạt dần 

trên đôi môi cô gái tóc vàng. Cô nhìn xuống phía đôi giày của mình.

“Không tốt cho lắm.” cô ấy trả lời với giọng nói khe khẽ. Nhìn cô gái kia trở nên như vậy, Yuri 

cảm thấy đau đớn vô cùng. Jessica chắc chắn đang rất đau khổ, có lẽ là vì nhiều lí do.

“Vậy mình muốn nói với cậu về” Yuri bắt đầu nói và Jessica quay lại nhìn cô “Mình đã nói 

chuyện với cả Yoona lẫn Youngbae về những chuyện xảy ra tại trường học và tất cả bọn mình 

đều biết chuyện gì đã diễn giữa cậu và Tiffany nhiều tuần trước đó.”

Mặt Jessica rõ ràng là đang trở nên ửng đỏ khi cô ấy nhìn sang về phía bên trái một chút, tránh 

ánh nhìn của Yuri “và tất cả bọn mình đều biết cậu ấy có thai.” Khuôn mặt cô gái tóc vàng trở 

nên tối sầm lại một lần nữa. Yuri nhíu mày và đặt một tay lên vai Jessica “Mình biết đó không 

phải là một chủ để được ưa thích trong tâm trí cậu bây giờ nhưng chúng ta thật sự cần nói về 

Tiffany”

Jessica khịt mũi “Còn gì để nói nữa? Rõ ràng là cô ấy không muốn mình đến gần và bây giờ” cô 

dừng lại vài giây.

“Sao?” Yuri nói.

Jessica hít một hơi thật sâu “Và bây giờ cô ấy đang có thai.” Yuri nhận ra tông giọng của cô gái 

tóc vàng, nó giống như cô ấy đã bỏ cuộc và với một lí do nào đó, điều đó thật sự khiến cô nổi 

giận.

“Okay, nghe cho kĩ lời mình nói này Jessica Jung!” Mắt Jessica mở lớn khi Yuri trở nên lớn 

giọng “Tiffany cần cậu! Cậu ấy đang tuyệt vọng hơn bao giờ hết và nó không chỉ vì cái hóc 

môn chết tiệt của cậu ấy đâu. Tiffany cần cậu bên cạnh.”

Jessica quay toàn bộ người lại và nhìn vào Yuri “Cô ấy gần như chẳng nhớ mình là ai và rõ ràng 

cô ấy cũng chẳng cần hay muốn bất cứ sự giúp đỡ nào của mình cả!”

Yuri bùng nổ bởi những lời nói của Jessica “Nếu ban đầu cậu không khiến cô ấy có thai thì hiện 

tại cậu cũng chẳng bị rơi vào tình trạng này!” Một vài giây trôi qua và Yuri đã nhận ra biểu hiện 

vô cùng shock trên khuôn mặt Jessica. Cô từ từ đưa tay lên cho miệng mình lại. Yuri chỉ có thể 

hi vọng rằng Jessica không nghe rõ những lời cô đã nói. 

“Có phải cậu đã nói ‘nếu cậu không khiến cô ấy có thai’” rõ ràng là cô ấy đã nghe thấy. Jessica 

nhìn cô, chờ đợi một câu trả lời.

Oh boy, cô phải làm gì bây giờ? Nếu có điểm Yuri làm thật sự không tốt thì đó chính là nói dối

‘Okay, cứ thử đi vậy. Mình làm được’, cô nói với bản thân “Không,tại sao mình lại nói vậy nhỉ? 

Nó thật là ngớ ngẩn mà. Một cô gái không thể khiến một cô gái khác có thai được” Yuri khẽ 

rùng mình và mỉm cười lo lắng, cố gắng che giấu nhưng đôi mắt Jessica nhìn lại có vẻ rất hứng 

thú.

Cô gái tóc vàng nhíu mày “Okay, rõ ràng là có điều gì đó cậu chưa nói với mình.” Cô gái khoanh 

tay lại và nhìn Yuri, chờ đợi một sự giải thích.

Tâm trí Yuri lúc này đang giằng co, do dự giữa hai sự lựa chọn. Cô có thể nói với Jessica về đứa 

trẻ hoặc cô có thể biện minh và kéo bản thân ra khỏi tình trạng này, đó là sự lựa chọn khó nhất.

Cô biết rằng cô không ở vị trí để nói với Jessica về điều này nhưng nếu Tiffany không nói ra thì 

Jessica vẫn hoàn toàn có quyền được biết, đứa bé cũng là con của cô ấy, không phải chỉ của 

Tiffany.

Ngay khi Yuri đưa ra được quyết định, cô chẳng có thể làm gì hơn ngoài việc tưởng tượng một

Tiffany cực kì hung hăng đang gào thét lên với cô.

Lấy một hơi thật sâu, chuẩn bị sẵn sàng cho bản thân. Yuri quyết định chọn cách khiến mọi thứ

trở nên dễ dàng hơn, sau đó sẽ giải thích mọi việc khi Jessica bắt đầu tra hỏi cô.

“Jessica” Cô nói, hít thêm một hơi thật sâu nữa. Cô gái tóc vàng rướn mày và gật đầu với cô.

“Ừ?”

“Cậu là cha của đứa trẻ” đấy. Cô đã nói rồi mà. Yuri nhắm mắt lại và chờ đợi Jessica lên tiếng.

Khi Yuri nghe thấy một tiếng cười khe khẽ được phát ra từ cô gái tóc vàng, cô mở hai mắt ra và 

nhìn cô gái kia “Cậu đang đùa, đúng không?” Đó thật sự không phải một câu hỏi, nó chỉ là một 

cách nói khác rằng ‘cậu đang bị điên đúng không?’ 

Yuri thờ dài. Dĩ nhiên là Jessica chẳng thể tin cô rồi.

“Cậu đã bao giờ tự hỏi tại sao Tiffany lại trách cứ cậu khi cậu ấy bị đuổi học chưa?” Jessica như 

chết lặng. Yuri nói đúng, cái sự cố nhỏ khi Tiffany đổ mọi lỗi lầm cho cô đã khiến bản thân cô 

luôn tự hỏi rốt cục cô làm điều gì sai.

“Hãy đặt hai vấn đề này lại với nhau. Tiffany bị đuổi học vì cậu ấy có thai và cậu ấy đổ lỗi cho 

cậu vì việc đó.” Well, có lẽ sẽ nó sẽ hợp lí hơn nếu cô đặt hai vấn đề này lại với nhau. Nhưng rõ 

ràng,điều đó vẫn không thể. Jessica là một cô gái, làm thế quái nào mà cô ấy có thể khiến một cô 

gái khác có thai được. Điều này hoàn toàn không hợp lí một chút nào.

“Hơn nữa cậu là người duy nhất mà Tiffany đã… well… cậu biết đấy… đã-“

“Yeah, mình biết cậu đang muốn nói gì!” Cô gái tóc vàng đỏ mặt và thốt ra. “Dù vậy đi nữa, 

mình vẫn không thể tin được. Mình không phải là đàn ông, cậu biết mà!”

Yuri gật đầu với một nụ cười trên khuôn mặt “Yeah, cậu biết đấy.” Cô bước về phía Jessica.“Khi 

Tiffany biết được mình có thai, cậu ấy đã không tin điều này. Cậu ấy chỉ quan hệ duy nhất với 

cậu và cậu là một cô gái, điều đó hoàn toàn vô lí.”

Cô gái tóc vàng trao cô một cái nhìn, vẫn chưa hoàn toàn bị thuyết phục “Thật sự thì chẳng có gì 

có điều gì hoàn toàn xác nhận cậu là cha, hoặc là mẹ của đứa trẻ nhưng thật sự không còn 

phương pháp giải quyết nào khác. Thêm một điều nữa, đứa em gái ngu ngốc của Tiffany đã đổ 

thứ dung dịch gì đó có thể khiến mang thai vào đồ uống của cậu ấy ngay trước khi Tiffany gặp 

cậu.”

Yuri giải thích và điều này khiến Jessica cau chặt mày lại.

“Em gái cô ấy đã làm gì cơ?”

“Yeah, chắc hẳn là em ấy đã lấy nó từ một bà già nào đó tại trại hè. Một thứ đầy điên dồ” Yuri 

lắc đầu khi cô nghĩ đến những gì Yoona đã làm.

Jessica lắc đầu khi cô quay về phía Yuri “Điều đó không thể xảy ra được, hoàn toàn không thể.”

Yuri nắm lấy vai Jessica và xoay mặt đối diện với Jessica “Mình sẽ cố gắng thử và thuyết phục 

Tiffany đồng ý cho mình đưa hai người đến bệnh viện và chúng ta có thể xét nghiệm DNA, chỉ

là để chắc chắn mọi việc.”Jessica vẫn im lặng, thật sự không biết nên nói gì.

“Nếu làm việc này không phải vì cậu vậy thì làm ơn, hãy làm vì Tiffany” Yuri thỉnh cầu.

Jessica hít một hơi thật sâu trước khi trả lời “Okay, vì Tiffany.”

-

Khi hai người bước trên dọc hành lanh dẫn tới căn hộ của Yoona và Tiffany, Jessica dột nhiên 

cảm thấy vô cùng lo lắng.

Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như Tiffany thật sự đang mang trong mình đứa con của cô? Cô mìm 

cười với suy nghĩ của bản thân. Không thể nào, điều đó hoàn không có khả năng.

“Thật sự thì việc này cũng không tệ nếu như nó là thật, đúng không?” câu hỏi của Yuri khiến 

biển hiện trên khuôn mặt Jessica trở nên hoài nghi “Nếu cậu ấy mang trong mình con của cậu, 

điều đó hoàn toàn không tệ đúng không? Nghĩ thử mà xem, chẳng phải sẽ rất tuyệt nếu như có

một đứa trẻ với Tiffany sao?”

Jessica đã rất ngạc nhiên bởi cảm giác rung động trong lòng khi cô nghĩ về điều đó. Cô và 

Tiffanylà một gia đình, chung sống cùng nhau. Cô gái tóc vàng mỉm cười và tận hưởng suy nghĩ 

của chính mình.

“Điều đó sẽ rất tuyệt vời” Yuri mỉm cười với Jessica khi họ dừng lại trước cánh cửa “Chúng ta 

đến nơi rồi” Cô ấy mở cửa và cả hai bước vào một cách lặng lẽ “Okay, cậu hãy ở đây trong khi 

mình nói chuyện với Tiffany.” Yuri ra lệnh cho cô gái tóc vàng, người gật đầu thay cho câu trả 

lời.

Khi Yuri bước vào phòng khách, cô thấy Youngbae và Tiffany đang ngồi trên chiếc ghế đi văng, 

chàng trai đang cười toe toét như một đứa trẻ còn cô gái kia thì khẽ nhíu mày.

“Hey, chuyện gì đang xảy ra vậy?” Yuri hỏi khi bước về phía họ. Tiffany thở dài khi chàng trai

thì cất tiếng “Mình đã thuyết phục đượcTiffany nói chuyện với Jessica” Yuri cau mày và miệng 

khẽ mở ra.

Chàng trai này đang nói với cô rằng cậu ta đã thuyết phục được Tiffany đồng ý nói chuyện với 

Jessica, chỉ ngay một giờ sau khi chính bản thân cô đã nói với Jessica mọi việc. Tuyệt! 

“Cậu phải nói với tôi sớm hơn chứ” cô rít lên với Youngbae. Cậu nhíu mày với cô “Tại sao? 

Chẳng phải đầy là những gì mà chúng ta muốn sao?” chàng trai hỏi.

Tiffany nhìn cả hai người “Các cậu đã nói gì đã sau lưng mình đúng không?”

“Well, yeah, bọn mình có. Ý mình là bọn mình cần phải làm gì đó. Liệu cậu có bao giờ nghĩ đến

việc liên lạc với Jessica nếu bọn mình không làm điều này?” Yuri hỏi cô. Tiffany ngoảnh mặt đi.

Cô đã từng có ý nghĩ gọi điện cho Jessica, nhưng mỗi lần cô bấm số cô ấy, Tiffany lại suy nghĩ

một lần nữa và quyết định không gọi nữa.

“Mình đã định gọi cho cô ấy nhưng mỗi lần chuẩn bị nối máy thì mình lại đổi ý và dập máy ngay 

lập tức. Mình không muốn đem lại những rắc rối đến cuộc sống của cô ấy. Ý mình là cuộc sống 

của mình đã bị hủy hoại vì những điều này rồi, ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra với mọi thứ của 

cô ấy” cô nhắm mắt lại sau khi nói xong và cúi đầu xuống chiếc gối.

Cả Youngbae và Yuri nhìn Tiffany và cảm thấy buồn thay cho cô gái này.

Đột nhiên Jessica xuất hiện từ phía sau bức tường, đã nghe được toàn bộ câu chuyện. Cô nhìn 

Tiffany, người đang rất shock vì thấy cô xuất hiện tại căn hộ của mình.

“Cậu không nói cho mình vì cậu sợ sẽ có chuyện xảy ra với mình sao?” Jessica gặng hỏi.

Tiffany há miệng, hoàn toàn không trả lời câu hỏi của Jessica”C-Cậu nghe thấy sao?” cô hỏi.

Jessica gật đầu chắc chắn và bước lại gần hơn “Và mình cũng biết toàn bộ về đứa bé.”

“Cậu biết sao?” giọng Tiffany trở nên yếu đuối. Youngbae đứng dậy khỏi chiếc ghế và đi về phía 

Yuri “Okay, chúng ta cần phải hai người họ nói chuyện riêng tư thôi.” Cậu kéo tay Yuri và ngay 

sau đó cả hai đều bước ra ngoài cánh cửa. 

Jessica bước đến và ngồi xuống chiếc ghế đi văng, do dự, cô nhích lại gần Tiffany. Cô gáitrẻ hơn 

chỉ nhìn xuống đôi bàn tay mình “Tiffany.” Cô nhắm mắt khi nghe thấy cô gái tóc vàng gọi tên 

mình “Làm ơn, hãy nhìn mình.”

Vậy đấy. Tiffany đã từng tưởng tượng rất nhiều về cuộc nói chuyện này và lần nào nó cũng kết 

thúc chẳng hề tốt đẹp cho lắm.

Cô phải nói gì bây giờ? Chẳng có gì cô có thể nói cả.

Tiffany chầm chậm ngẩng đầu lên, cảm thấy thật sự khó khăn để nhìn Jessica lúc này. Tiffany 

Đang sợ hãi. Cô tưởng tượng toàn bộ cuộc nói chuyện này sẽ kết thúc giống như một thảm họa.

Cuối cùng, đôi mắt cô cũng hoàn toàn khóa lại trong ánh mắt của Jessica và khi đó hơi thở của 

Tiffany như ngừng lại. Đôi mắt cô gái tóc vàng quá dịu dàng, nhìn cô với đầy sự quan tâm “Cậu

có thể nói với mình mà, cậu biết đúng không?” 

Tiffany nhíu mày “Mình có thể sao? Ý mình là liệu cậu sẽ tin chăng? Bởi vì nếu mình là cậu và 

có một cô gái mình đã ngủ cùng đến gõ cửa nhà mình và nói cô ta đang mang đứa con của mình, 

mình sẽ đóng sầm cửa lại ngay trước mặt cô ta và gọi cô ta là đồ thần kinh, điều quan trọng nhất 

chính là vì mình là một cô gái.” 

“Well, nếu cậu nói như vậy thì mọi chuyện sẽ ra sao nhỉ? Rằng mình có thể là, ohm, cha của đứa bé?” 

“Không phải cậu có thể là cha/mẹ của của đứa bé, mình đính chính lại một lần nữa, bởi vì mình 

biết đó chính là cậu. Mình biết cậu chính là mẹ của đứa bé mà mình đang mang.” Jessica cảm 

thấy rung động trong lòng khi Tiffany nói điều này với rất nhiều quyết tâm. Sau khi nghe Yuri 

nói cô đã có một khoảng thời gian khó khăn để tin mọi việc, nhưng nghe Tiffany nói ngay bây 

giờ và ngay tại đây, cô hoàn toàn không có chút nghi ngờ nào. Jessica thực sự tin mọi việc mà 

không cần biết nó vô lí đến mức nào. 

Một nụ cười hiện lên trên môi khi Jessica nhìn xuống, mắt cô nán ở vùng bụng của Tiffany.

Cô ngập ngừng giơ tay lên phía trước một chút, mắt ngước lên nhìn Tiffany “Mình có thể 

không?” Jessica hỏi và biết rõ rằng cô gái kia hoàn toàn hiểu ý cô.

Tiffany ngồi đó và suy nghĩ vài giây trước cô chầm chậm gật đầu và ngồi thẳng người lên một 

chút để cô gái kia có thể chạm vào bụng mình.

Jessica đưa tay lại gần và dịu dàng đặt lên vùng bụng hơi nhô lên kia. Cảm giác thật là tuyệt diệu,

đặc biệt là khi cô biết có một sinh mạng trong chiếc bụng kia đang dần lớn lên. Một đứa trẻ 

thuộc về cả cô và Tiffany.

Jessica chỉ ước mình có thể ngồi như vậy mãi mãi. Cô thật sự rất hạnh phúc, một thứ mà cô đã 

không còn được cảm nhận nhiều trong vài năm trở lại đây. Mẹ Jessica luôn nói với cô rằng cuộc 

sống của cô sẽ chẳng đi đến đâu cả, rằng việc yêu thích âm nhạc sẽ chẳng đưa cô đến bất cứ sự 

thành công nào.

Âm nhạc là thứ duy nhất mà Jessica cảm thấy tự tin, và chính những lời nói của mẹ ruột mình 

Jessica thật sự đã rất sụp đổ.

Nhưng hiện tại, một lần nữa cô lại cảm thấy tràn đầy tự tin. Jessica cảm thấy như mình đang có 

một trách nhiệm thật sự và cô vui lòng đón nhận nó. Cô sẽ chẳng bao để mẹ cô tước đoạt những 

điều này khỏi cô.

Mặt khác, Tiffany vẫn cảm thấy ngạc nhiên. Cô chẳng bao giờ dám nghĩ mình sẽ cảm thấy hạnh 

phúc đến như vậy với Jessica bên cạnh, tay đặt trên bụng cô. Nụ cười trên khuôn mặt cô gái tóc 

vàng thật là đẹp và biết rằng cô ấy đang cười vì đứa trẻ của hai người lại càng tuyệt vời hơn nữa.

‘Đứa trẻ của họ’ thật ngạc nhiên là Tiffany cảm thấy vô cùng dễ chịu khi nghĩ về điều này. 

“Cậu biết không, mình đã rất ngạc nhiên là cậu đón nhận chuyện này một cách quá nhẹ nhàng.

Mình đã tưởng rằng cậu sẽ hoảng sợ và sẽ chẳng bao giờ nói chuyện với mình một lần nữa” 

Tiffany nói với một nụ cười. Jessica nhìn lên với một cái nhíu mày buồn bã “Mình phải thừa 

nhận toàn bộ mọi việc đều có vẻ như rất điên dồ khi Yuri nói với mình, nhưng bây giờ cậu nói

với mình, mình không rõ nữa. Cảm giác vô cùng chân thật.” Tiffany gật đầu với Jessica và hồi 

tưởng lại mọi việc.

Thời gian trôi qua rất nhanh nhưng chẳng ai trong số hai người để ý điều này cả. Họ hoàn toàn 

thoải mái với tư thế hiện giờ của mình.

Cả hai đều hoàn toàn không nhận ra rằng họ đã ngồi sát lại với nhau, thực tế thì bây giờ Tiffany 

đang ngồi trong vòng tay của Jessica và cô gái tóc vàng vẫn đặt tay trên bụng cô gái kia.

Hai người quay sang nhìn nhau một cách từ từ, khuôn mặt họ hiện giờ chỉ cách nhau vài inch. 

Tiffany cảm thấy tay cô gái tay vàng dịch từ bụng trườn nhẹ nhàng lên má cô. Cảm thấy hơi thở 

của cô gái kia trên môi mình khiến Tiffany cảm giác vô cùng rung động trong lòng.

‘Thứ hóc môn ngu ngốc’ cô thầm nghĩ với bản thân trước khi cả hai cúi xuống, hai đôi môi gặp 

nhau một cách dịu dàng. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro