chap 7 + 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 7: Downpour

 Reduced: 66% of original size [ 1024 x 576 ] - Click to view full image

Nụ hôn dần trở nên nóng bỏng hơn khi Tiffany vòng tay lên quấn quanh cổ Jessica như muốn đòi hỏi nhiều hơn nữa. Điều đó đã khiến cô gái tóc vàng rất ngạc nhiên nhưng cô chẳng hề do dự hay có ý định dừng lại.

Jessica đặt lên eo Tiffany trong lúc nhấm nháp và cắn vào môi dưới của gái kia hơn khiến cô ấy phải thốt ra những tiếng rên khe khẽ và bấu chặt những ngón tay mình vào sau gáy Jessica. Cô gái tóc vàng thở ra một cách đầy thỏa mãn. 

Tiffany đã định mở miệng khi cô cảm thấy Jessica đang trượt lưỡi trên đôi môi mình, nhưng trước khi nụ hôn có thể trở nên say đắm hơn, hai người đột nhiên bị gián đoạn bởi một ai đó đang gọi tên Tiffany với chất giọng trầm trầm và vô cùng quen thuộc.

“Stephanie Miyoung Hwang!” 

Cả hai cô gái quay đầu sang bên trái và nhận ra một người đàn ông trong bộ trang phục màu xanh hải quân đang đứng bên cạnh kệ bếp.

Tiffany hoảng hốt và khẽ tách mình ra khỏi Jessica “Cha!?” Cô gái tóc vàng hiện giờ đã hoàn toàn bất động một cách rõ ràng và đầu óc cô vẫn đang cố gắng xử lí những thông tin mà bản thân vừa nhận được. Đó chính là cha của Tiffany. Và ngay tại nơi đây, cô đang ngồi trên ghế, ân ái với thiên thần nhỏ của ông.

Jessica nuốt một cách khó khăn, đột nhiên cô cảm thấy vô cùng lo lắng và có chút sợ hãi. Tuy nhiên, cô vẫn không rời tay khỏi eo Tiffany.

“Đầu tiên ta được biết rằng con có thai và hiện giờ,” ông chỉ vào hai người, bàn tay có chút do dự,“thứ này đây!” Tiffany hoàn toàn không thể nói nên lời. Cha cô đang làm gì ở đây thế này? Đáng nhẽ hiện giờ ông nên ở Mỹ cùng với một cuộc họp quan trọng hay thứ gì đó đại loại như vậy chứ. Làm sao ông lại biết cô có thai được?

“Con tưởng ta sẽ không phát hiện ra, đúng không?” Ông nói một cách đầy tự mãn và bắt đầu cười, Jessica trao Tiffany một ánh mắt đầy thắc mắc. 

“Ta nhận được điện thoại từ hiệu trưởng trường con. Ông ấy nói con đã bị đuổi học và ông ấy cũng nói lí do tại sao,” ông hạ tầm nhìn xuống vùng eo của con gái mình rồi khẽ nhíu mày khi nhận ra một tay Jessica đang ôm lấy Tiffany, tay còn lại nằm trên bụng cô gái kia đầy che chở.

Tiffany bước đến và đối mặt thẳng với cha cô cùng với tay phải của Jessica hiện giờ đang nằm trên lưng mình.

“Ta rất thất vọng vì con, Miyoung” Cô gái buồn bã kia cúi mặt xuống khi nghe thấy cha mình nói cùng một giọng điệu đầy xấu hổ. Jessica bắt đầu xoa tay mình lên và xuống trên lưng cô gái kia,cô gắng để an ủi cô ấy. “Ta cho con đến một trường học tốt, trả phí cho căn hộ của con và cho con tất cả những thứ con muốn vậy mà bây giờ con báo đáp ta như vậy sao? May mắn là ta đã đến đây để giải quyết vấn đề này và con sẽ có thể được trở lại trường học. Ta muốn con hãy bỏ thứ đó đi ngay lập tức!” Ông dần trở nên lớn giọng, chỉ tay vào bụng Tiffany.

Tiffany ngay lập lức đưa tay lên che bụng lại đầy che chở như thể đó là một bản năng và nhìn chằm chằm vào cha mình.

Khi cô nhìn sang phía bên trái mình, Tiffany nhận ra Jessica đang đứng đó, nhìn cha cô cùng hai bàn tay nắm chặt lại thành hình nắm đấm.

“Tiffany làm gì với đứa bé không liên quan đến ông” Jessica nói với giọng điệu vô cùng lạnh lùng. Thường ngày, Tiffany sẽ ngăn bất kì ai nói chuyện với cha cô như vậy, chỉ với mong muốn tốt cho họ nhưng ngay tại thời điểm này, cô thật sự muốn Jessica lên tiếng với ông. Tất cả mọi thứ là để bảo vệ đứa trẻ vô giá của cô.

Bằng một cách nào đó, Tiffany cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi cô thấy Yuri bước đến gần và đang ở ngay phía sau lưng cha cô cùng với Youngbae và Yoona. 

“Nó là con gái của ta và sẽ làm theo lời ta nói. Bây giờ thì đi với ta, Miyoung, hãy chấm dứt mọi chuyện. Con không muốn phá hủy toàn bộ tương lai của mình, đúng không?”

“Ngài Hwang?” Ông quay đầu lại và đối mặt với ba người vừa mới có mặt kia.

“Yoona, ta đã bảo con gọi ta là Steven bao nhiêu lần rồi?” ông nói và mỉm cười với cô. Yoona cũng khẽ cười “Cho tới bây giờ thì cũng khá nhiều lần rồi ạ.”

Ông lại mỉm cười. “Yeah, dù sao đi nữa, con có thể khuyên bảo chị gái con được không?” Yoona nhíu mày và nhìn về phía Tiffany, người đang cúi mặt xuống đầy sợ hãi. Cô nhanh chóng đến bên chị mình, ngồi xuống bên cạnh cô ấy “Có chuyện gì vậy?” Cô hỏi, nhìn qua lại giữa Jessica và Steven.

“Chỉ đơn giản là ta muốn nó đi phá bỏ cái thai nhưng nó lại bướng bỉnh, không nghe lời ta thôi. Và cả cái người này nữa” ông lẩm nhẩm khi chỉ vào Jessica, người đang nhìn ông với ánh mắt đầy căm ghét, thật lòng thì Steven phải thừa nhận , ánh mắt ấy thật sự có chút đáng sợ. 

“Cái gì, sao ông có thể nói như vậy được?!” Yoona hét lên với Steven. “Đáng nhẽ ông phải giúp đỡ chị ấy chứ không phải ép buộc chị ấy làm điều mà bản thân ông cho là đúng!”

“Ta đang giúp đỡ nó! Thứ này có thể phá hủy toàn bộ tiền đồ của nó. Và còn một điều nữa, cha của đứa bé đâu!?” Khi Steven nói, tất cả mọi người như chết lặng, hoàn toàn không biết phải trả lời ra sao.

Người đàn ông nhìn về phía Youngbae “Là cậu đúng không!?”

Chàng trai với mái tóc dựng lớn giọng đầy nao núng “Không! Tại sao ai cũng nghĩ như vậy thế?!”

“Nếu không phải chàng trai này, vậy thì đó là ai” Ông gặng hỏi và lớn giọng. Tất cả mọi ánh mắt lúc này đều hướng về Jessica như thể mong đợi cô sẽ nói gì đó.

Khi cô gái quay lại nhìn mọi người, cô nhận ra tất cả ánh mắt của họ đều hướng vào cô và chờ đợi “Cái gì?” Cô hỏi họ. Cô có thể làm cái quái gì được cơ chứ. Chọc vào mắt cha Tiffany rồi bỏ chạy cùng với cô ấy sao?

“Yuri là bác sĩ!” Giọng nói ở đâu đấy của Yoona đột nhiên vang lên, thầm hi vọng sẽ đánh lạc hướng người đàn ông kia.

Yuri nhíu mày “Mình chưa thật sự-” Tuy nhiên cô đã bị ngăn lại bởi bàn tay của Jessica bịt chặt quanh miệng mình.

“Đúng rồi, cô ấy là bác sĩ đấy. Yuri, nói với ông ta rằng ông ta không có quyền lên tiếng trong việc này đi.” Cô gái tóc vàng huých nhẹ vào vai cô, thúc giục cô lên tiếng.

“Jessica nói đúng. Những điều ông nói hoàn toàn không quan trọng vì đó là sự lựa chọn của Tiffany, và tôi có thể kiện ông một cách dễ dàng nếu như ông không ngừng can thiệp vào vấn đề này.” Yuri đe dọa ông ta với đôi mắt thậm chí còn không hề chớp lấy một lần.

Người đàn ông trông giận dữ tột độ. Làm sao đứa nhóc này có thể nói chuyện với ông như vậy được. Ông lớn tuổi hơn nó cơ mà. “Cô đang đe dọa tôi sao?”

“Chính xác, tôi đang đe dọa ông.” Cô trả lời một cách đầy chắc chắn.

Steven hít một hơi thật sâu và chuyển tầm nhìn của mình sang phía Tiffany “Tao muốn từ giờ đến hết ngày hôm nay, mày phải chuyển khỏi căn hộ này. Trừ khi mày bỏ thứ đi nếu không thì đừng mong sẽ có được bất cứ sự ủng hộ nào từ tao.” Cùng với đôi mắt và chiếc miệng mở lớn khi nghe cha mình nói, Tiffany gần như bật khóc và đứng dậy khỏi chiếc ghế.

“Tại sao cha lại có thể làm như vậy với con? Con là con gái cha mà. Con có thể sống ở đâu được chứ!?” Cô hét lên với ông và cảm thấy một giọt nước mắt lăn nhẹ xuống gò má. 

“Nó không phải chỉ vì con, Miyoung! Ta đang điều hành một công ty hệ thống toàn cầu, con nghĩ việc này sẽ khiến mọi người nhìn ta ra sao? Đứa con gái mười tám tuổi của ta chơi bời khắp nơi, có thai và ngủ với” Ông nhìn và chỉ tay về phía Jessica “phụ nữ! Dù sao đi nữa, cô bao nhiêu tuổi?” Steven hỏi cô gái tóc vàng. 

Jessica như đóng băng khi nghe thấy cha Tiffany hỏi. Ông ta chắc hẳn sẽ còn tức giận hơn nữa nếu như ông ta biết được tuổi của cô. Một lần nữa, mọi người lại nhìn về phía cô. Oh cái quái gì nữa, Jessica nghĩ, cứ làm như tình trạng này còn có thể tệ hơn nữa được ấy và cuối cùng, cô cũng phải nói cho Tiffany biết mình bao nhiêu tuổi rồi.

“Tôi 27 tuổi” Cô nói ngắn gọn.

Tiffany nhìn thẳng về phía cô, đôi mắt mở lớn “Cái gì?!”

Chỉ có duy nhất Yuri là không ngạc nhiên vì điều này, rõ ràng cô đã biết Jessica bao nhiêu tuổi “Tôi muốn từ bây giờ, cô hãy tránh xa con gái tôi ra!”

“God, cha, làm ơn hãy thôi đi!” Tiffany hét lên và căn phòng trở nên im lặng. Người đàn ông nhìn Tiffany và trở nên vô cùng tức giận với hành động của con gái mình.

“Cha không thể quyết định con sẽ làm gì và con sẽ ở bên ai, đó là lựa chọn của con! Và con không thể tin được cha lại đặt hình ảnh của công ty mình còn quan trọng hơn cả con!” sau khi nói xong, Tiffany bước nhanh về phía tủ, cầm lấy túi của mình và bước thẳng ra khỏi cánh cửa. 

“Miyoung, quay trở lại đây ngay lập tức!” người đàn ông hét lên, giọng nói vang vọng khắp cả căn phòng rộng lớn.

“Tốt nhất là ông nên tránh xa cô ấy ra” Jessica nói một cách vô cùng lạnh lùng rồi đi ngang qua người đàn ông và đuổi theo cô gái đang đau đớn và hiện tại là không nhà kia. 

“Tại sao cô dám nói chuyện với tôi như thế!? Tôi đảm bảo sẽ khiến cha cô nghe thấy những điều này.”

“Vậy thì chúc may mắn” Yuri nói rồi cười và bước ra khỏi cửa cùng Youngbae, để lại người đàn ông lại phía sau cùng một Yoona đang vô cùng thất vọng. 

Sau ngần ấy năm sống chung sống Tiffany cùng cha cô ấy, Yoona chưa bao giờ nghĩ ông tacó thể làm điều gì đó như vậy với cô ấy, con gái ruột của ông ấy, đứa trẻ duy nhất còn lại bên ông ấy sau khi mẹ cô ấy qua đời.

Đáng nhẽ ông ta phải giúp đỡ và chăm sóc cô ấy. Nhưng dường như trong đầu ông ta có những suy nghĩ hoàn toàn khác như vậy.

“Ông thật sự đã chìm xuống tận đáy vực rồi, đúng không?” Cô nói với ông ta cùng một ánh nhìn vô cùng buồn bã, “tại sao ông có thể làm như vậy với chị ấy?”

Ông thở dài nặng nề, nhìn về phía cô gái kia “Ta chỉ đang làm điều tốt nhất cho nó thôi.”

“Không, đó là những gì tốt nhất cho ông,” Yoona ấn thẳng ngón tay vào ngực ông ta trước khi bước ra khỏi nhà sau tất cả mọi người.

-

“Tiffany!” Jessica hét tên cô gái kia và chạy ngay phía sau cùng với một chiếc ô trong tay, những giọt mưa rớt xuống khắp cổ và lưng cô. Tất cả mọi việc với cha của Tiffany thực sự là một thảm họa. Jessica chẳng thể dùng bất cứ từ ngữ gì để miêu tả sự tức giận của mình, đặc biệt là khi ông ta yêu cầu Tiffany phá bỏ đứa con của cô ấy, đứa con của họ, cô đã muốn đánh gục ông ta ngay tại chỗ. Ý nghĩ về việc mất đi đứa con mà cô chỉ vừa mới biết đến khiến trong lòng Jessica hình thành nên một cảm giác vô cùng khó chịu.

Cuối cùng, cô cũng đuổi kịp Tiffany. Cô ấy dừng lại ngay trước cổng công viên trung tâm, hai cánh tay ôm chặt quanh đôi vai. Jessica thở dài rồi bước về phía Tiffany và mở chiếc dù trong tay.

Khi Tiffany không còn cảm thấy những hạt mưa rơi xuống đầu nữa, cô quay lại phía sau và nhận ra Jessica đang đứng đó cùng với một chiếc ô trong tay để che cho cả hai người họ.Tiffany bước lùi lại và đắm mình trong mưa một lần nữa, mắt nhìn thẳng xuống mặt đất.

“Tiffany, đừng làm như vậy. Cậu sẽ ốm mất, hãy nghĩ cho đứa bé.” Khi nghe cô gái tóc vàng nói vậy, Tiffany tiến về phía trước, đầu cô gần như đâm thẳng vào vai Jessica, kề mặt với cổ cô gái tóc vàng. Jessica đặt một tay lên eo cô gái kia, khi nghe cô ấy thổn thức. Cái nhíu mày buồn bã hiện lên trên mặt cô. Cô cảm thấy buồn cho cô ấy. Cô có thể làm gì cho Tiffany đây? 

“Mình có thể sống ở đâu bây giờ?” Tiffany hỏi, gần như là với chính bản thân mình cùng với những ngón tay nắm chặt lấy chiếc áo ướt của Jessica.

Một vài phút trôi qua, cô gái tóc vàng dường như vẫn đang chìm sâu trong suy nghĩ. Một vài giây sau đó, cuối cùng cô đã lên tiếng.

“Cậu biết đấy, cậu có thể đến và sống tại nhà mình” Tiffany rời khỏi vai Jessica một cách chầm chậm, nhìn lên phía cô gái ấy.

“Cậu nghiêm túc chứ?” Cô hỏi

Cô gái tóc vàng nhún vai “Tại sao không? Mình có một căn nhà rất lớn cho riêng mình với vô số phòng cho cả hai chúng ta. Hơn nữa, mình muốn được ở đó cùng với cậu” cô dừng lại trước khi do dự nói “và cả con của chúng ta nữa.” Tiffany như chết lặng và cảm thấy cảm lâng lâng trong lòng. Theo một cách nào đó, cô cảm thấy thật kì diệu khi những từ ngữ đó được phát ra từ chính miệng Jessica.‘Con của chúng ta.’

Cảm giác này là gì đây? Tiffany lắc đầu và sau đó một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt cô “Mình thật sự không biết phải nói gì nữa, Jessica. Cảm ơn cậu dường như là chẳng đủ.”

“Thế là quá đủ” Cô thì thầm, véo má phải của Tiffany với đôi tay mình “Mình thật sự mới là người nên cảm ơn, cảm ơn vì đã cho mình cơ hội để nói chuyện với cậu một lần và không đẩy mình xa ra khỏi cậu nữa.” Jessica nói và mỉm cười. Tay cô hạ từ má Tiffany xuống vùng bụng nhô lên và hiện tại đã lộ rõ hoàn toàn bởi cái áo ướt đang dính chặt vào người cô ấy.

Vào giây phút đó, Jessica dường như đã nắm bắt được toàn bộ tình hình, những gì mà cô đang phải đối mặt. Cô thật đang có một đứa con, với cô gái mà cô vô cùng thích. Cô gái ấy ban đầu chỉ là một người mà cô cảm thấy hứng thú nhưng bây giờ dần dần nó đã trở thành một tình yêu thật sự. Cô biết nghe nó rất sến khi cô phải lòng cô gái này một cách quá nhanh nhưng mọi việc đơn giản chỉ là đang diễn ra như vậy mà thôi.

Thật kì lạ, Jessica chợt nghĩ về cha Tiffany cùng những gì ông ta đã nói với cô ấy, cô kéo Tiffany lại đầy che chở và ôm cô ấy vào lòng, chiếc ô hiện tại đã bị bỏ quên và nằm trên mặt đất cùng những hạt mưa đổ xuống một cách không thương tiếc. Jessica sẽ không bao giờ để bất cứ chuyện gì xảy ra với cả Tiffany và đứa bé. Họ chính là sự ưu tiên số một của cô lúc này.

“Hãy nói chuyện sau khi chúng ta về đến nhà” cô gái tóc vàng thì thầm với Tiffany, người đang mỉm cười ấm áp trong vòng tay cô.

-

Tiffany đã rất kinh ngạc bởi diện tích căn nhà Jessica. Chắc chắn rồi, cô đã nhìn thấy nó trước kia nhưng chỉ trong một thời gian ngắn khi cô đang tuyệt vọng tìm lối ra thật nhanh chóng. Thật sự thì khá kì lạ khi trở lại đây một lần nữa, nhất là khi kí ức của đêm đó mà cô hoàn toàn không nhớ đã bay trở về trong tâm trí cô. Tiffany đưa hai tay lên che mặt khi gò má cô trở nên ửng hồng.

Sau khi Jessica và Tiffany về đến nhà, cô gái tóc vàng đã chỉ cô phòng của khách mà đó sẽ là phòng của Tiffany từ bây giờ. Jessica nói Tiffany ngồi xuống rồi rời khỏi căn phòng và ngay vài phút sau, cô trở lại cùng với một bộ quần áo khô ráo cho cô gái kia.

Tiffany tắm thật nhanh chóng và mặc chiếc quần baggy màu đen cùng chiếc T-shirt cùng màu vào. Cô thích bộ quần áo này, nó thật sự thoải mái. Sau đó, Tiffany bước ra khỏi phòng mình và nhận ra bản thân đang đứng tại một căn phòng khách rộng lớn với một chiếc đi văng đầy ấm cúng và chiếc TV khổng lồ treo trên tường. 

“Cậu giàu đúng không?” Cô hỏi cô gái tóc vàng khi cô ấy bước vào với một chiếc cốc chứa đầy thứ gì đó mà Tiffany cảm thấy rất ngon trên tay. Đột nhiên Tiffany mong muốn được nâng cái cốc khỏi tay Jessica và uống toàn bộ chỗ đó. Mùi hương của nó giống như là chocolate vậy. Tiffany yêu chocolate. Cô muốn chocolate ngay bây giờ.

“Tại sao cậu lại nhìn mình như vậy?” Tiffany ngẩng đầu từ phía chiếc cốc lên và nhìn vào Jessica, người đang nhìn cô đầy thắc mắc “và không, mình không giàu nhưng cha mình thì có.Ông ấy mua cho mình căn nhà này bởi vì ông ấy chẳng thể chịu được những trận cãi vã giữa mình và mẹ.” Tiffany thật sự không nắm được những gì mà Jessica nói phía sau lắm vì cô đang bị mất tập trung bởi mùi hương của thứ nước trong chiếc cốc.

“Tiffany?” cô lắc đầu khi nghe thấy Jessica gọi tên mình.

Tiffany nhìn Jessica một lần nữa, người đang nhìn cô với một biểu hiện kì quặc “Oh, mình xin lỗi. Mình không biết có chuyện gì với mình nữa.” Jessica chỉ mỉm cười và trao cái cốc cho Tiffany.

Một nụ cười thật tươi nở trên khuôn mặt cô gái khi cô cầm lấy chiếc cốc và tiếp tục ngồi xuống ghế “Oh my god, là chocolate nóng! Mình yêu chocolate nóng!” cô thử một ngụm, ậm ừ và hoàn toàn thỏa mãn bởi hương vị của nó “Thật là tuyệt” cô gần như thì thầm với không khí.

Jessica hoàn toàn không hiểu cô gái này đang làm gì hay tại sao cô ấy lại phản ứng mạnh mẽ với cốc cholcolate nóng như vậy.

“Cậu có một sự tôn sùng với chocolate hay là – cậu uống xong rồi sao!?” Jessica nói khi cô nhìn cô gái đang ngồi trên ghế cùng với chiếc cốc trong tay và chỉ về phía cô.

Tiffany bĩu môi với “Cậu còn nữa không?” Jessica chớp mắt nhìn cô gái bên cạnh. Thật không thể tin nổi. Cô thở dài rồi cầm lấy chiếc cốc và bước vào bếp một lần nữa. 

Sau một giờ cùng với bốn cốc chocolate, hai người hiện giờ đang ngồi trên ghế và nói về cuộc sống của mình. Họ đã quyết định rằng vì sống chung với nhau nên sẽ rất tuyệt nếu hai người biết rõ về nhau hơn một chút.

“Thật sự kì lạ khi nghĩ về điều này, ý mình là cậu đã 27 tuổi còn mình thì mới 18, liệu điều đó có phạm pháp hay đại loại như thứ không?” Jessica bắt đầu cười vì những gì Tiffany vừa nói “Không, chỉ cần cậu 18 hoặc lớn lên thì mọi việc hoàn toàn không phạm pháp.”

Chapter 8: For This Love

 Reduced: 66% of original size [ 1023 x 564 ] - Click to view full image

“Chị chắc là mình muốn sống tại đây chứ?” Tiffany trao em gái mình một nụ cười khi cô được Yoona hỏi.

“Yeah, dĩ nhiên chị chắc. Nơi này thật là rộng. Từ trước đến giờ chị vẫn luôn mong muốn được sống trong một căn nhà như vậy!” Cô nói và bước vòng quanh, hai tay vẫy vẫy đầy hào hứng.

“Ý em không phải là như vậy.” Yoona lẩm bẩm khi nhìn chị mình nhảy nhót quanh phòng khách.

Yoona đã rất ngạc nhiên và khó lòng mà có thể nói chuyện một cách hòa nhã khi Tiffany gọi cô và nói rằng cô ấy sẽ chuyển tới sống cùng Jessica. Chỉ mới một vài giờ trước đó thôi, Tiffany đã từ chối không muốn nói chuyện với Jessica vậy nên Yoona cảm thấy vô cùng bất tự nhiên khi chị cô quyết định sống cùng cô gái kia. Yoona khẽ thở dài với bản thân.

“Oh, đừng có làm một kẻ phá hoại không khí như thế chứ, Yoona. Nơi này thật sự rất tuyệt mà!” Youngbae thốt lên và khẽ lắc vai Yoona. “Có cả bể bơi phía sân sau nữa đấy!” cô nghe thấy tiếng Tiffany phía xa, và khi Yoona nhìn sang bên trái mình, cô bắt gặp một Youngbae đang há miệng rất lớn vì ngạc nhiên.

“Mình yêu nơi này!” Cậu hét lên và chạy ngang qua Yoona, hai tay xé chiếc áo của mình ra, hoàn toàn không thể kiên nhẫn hơn để có thể nhảy xuống bể bơi.

“Vậy mà mình cứ tưởng mình mới là một đứa bé cơ đấy.” Yoona lẩm bẩm với chính mình.

Ở phía trong bếp, Jessica đang ngồi trên kệ bếp cùng với Yuri, bàn luận về những điều quan trọng khác nhau liên quan đến việc chăm sóc Tiffany và đặc biệt là đứa bé.

“Oh, dù sao đi nữa, Tiffany có thể sẽ cực kì thèm rất nhiều thứ. Chính xác hơn nữa là tất cả mọi thứ. Tất cả. Mình nghiêm túc đấy.” Jessica nhìn Yuri, hai mắt chớp liên tục.

“Dĩ nhiên về những điều này, không phải người nào cũng giống người nào, có những người sẽ muốn ăn những thứ kì dị mà họ thậm chí còn chẳng bao giờ thích trước kia hoặc cũng có thể có những người sẽ bị kích thích cực độ về vấn đề tình dục, chỉ là lấy ví dụ thôi.” Yuri kết thúc câu nói của mình, giọng nói hoàn toàn giống một vị bác sĩ thực thụ.

“Kí-kích thích?” Jessica như đông cứng lại và rõ ràng là hiện giờ mặt cô đã trở nên đỏ ửng.

“Hiển nhiên đó chỉ là một trong nhiều điều mà cậu ấy có thể sẽ trải qua thôi, nhưng khi thời gian trôi qua cậu sẽ sớm biết thôi.”

Yuri nhấp một ngụm café từ trong tách của mình khi cô kết thúc câu nói và giơ ngón tay cái lên trao tặng Jessica.

“Cậu đang thích thú, đúng không?” Cô gái tóc vàng lầm bầm một cách cay nghiệt và nghiến chặt hàm răng lại. Yuri chỉ mỉm cười và gật đầu.

Jessica gầm gừ trong hơi thở của mình “Cứ đợi đến khi cha mình biết được đi”

“Cậu thật giống như một đứa trẻ được chiều chuộng” 

-

“Vậy, chị có thích cô ấy không?” Yoona hỏi chị gái mình khi họ đang ngồi bên cạnh bể bơi, nhìn Youngbae văng mình khắp bể bơi một cách điên cuồng. Tiffany vẫn nhìn vào chàng trai kia với hai mắt mở lớn. Có thể cậu ấy là bạn cô nhưng đôi khi Tiffany cũng phải nghi ngờ sự tỉnh táo của chàng trai ấy.

“Chị có nghe thấy em nói gì không đấy?” Tiffany ngẩng đầu sang bên trái và bắt gặp ngay khuôn mặt em gái mình đang nhăn nhó.

Cô mỉm cười “Chị xin lỗi Yoona, em vừa nói gì?”

“Em hỏi rằng chị có thích cô ấy không? Ý em là Jessica” Tiffany khẽ nhíu mày “ Sao cơ, ý em là thích như nào, như kiểu yêu sao?” Yoona gật đầu thay cho câu trả lời.

Tiffany thật sự chưa từng suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này trước kia. Trong khoảng thời gian gần đây, cô hoàn toàn chỉ nghĩ mình sẽ phải đối phó với tình huống này ra sao và cho đến tận bây giờ, cô chỉ vấp phải toàn nhưng sự kiện tồi tệ vì vậy cô thật sự chẳng có thời gian để nghĩ đến bất cứ việc gì khác.

Và bây giờ Yoona hỏi về điều này nhưng Tiffany hoàn toàn không biết phải đáp trả ra sao vì ngay cả chính bản thân cô cũng hoàn toàn không có bất cứ câu trả lời nào. Jessica thật sự rất tốt bụng và luôn giúp đỡ cô ngay cả trước khi cô ấy biết về đứa bé, bây giờ cô gái ấy thậm chí còn sẵn sàng cho cô một nơi để ở cùng một lời hứa rằng sẽ làm tất cả mọi việc mà cô ấy có thể để trợ giúp cô và đứa bé hoặc bất cứ điều gì đó mà cô cần.

Hiện tại cô bắt đầu nghĩ lại về những cảm xúc kì lạ mà cô cảm thấy mỗi khi bên cạnh Jessica gần đây và Tiffany thật sự không thể phủ nhận khi cô gái tóc vàng nói rằng vì cô, cô ấy muốn được gần bên, cô đã cảm thấy vô cùng rung động. Đó là một cảm giác mà Tiffany rất hiếm khi cảm nhận được và điều đó thật sự đã khiến cô ngạc nhiên. Vào thời điểm ấy, cô đã gạt bỏ ngay cái cảm giác đó và hoàn toàn phớt lờ nó nhưng giờ đây cô bắt đầu tự hỏi ý nghĩa của thứ cảm xúc đó là gì.

Có thể đó chỉ là cô biết ơn cô gái kia, tuy nhiên Tiffany cũng có chút nghi ngờ về ý nghĩ này.

Tự thoát ra khỏi suy nghĩ của chính bản thân khi nghe thấy giọng nói của Yoona "Tiffany!" cô ngẩng đầu sang bên phải và bắt gặp ánh mắt vô cùng thích thú của em gái mình "Chị có ý định trả lời câu hỏi của em hay không?" 

Một nụ cười nhuộm trên đôi môi Tiffany và cô khẽ thì thầm 'chị xin lỗi' trước khi quay đầu lại nhìn ra phía bể bơi "Chị biết mình có cảm giác với cô ấy chỉ có điều chị cũng không rõ đó là gì"

Yoona khịt mũi "Well, dù sao thì Jessica cũng phải lòng chị một cách nhanh chóng, ít nhất là như vậy." 

Tiffany quay đầu lại nhìn Yoona cùng một cái nhíu mày trên khuôn mặt "Gì cơ?" 

"Đừng có ngốc như vậy! Nếu không yêu chị Jessica sẽ không cố gắng một cách tuyệt vọng để liên lạc với chị hay giúp đỡ chị như hiện tại cô ấy đang làm đâu. Cô ấy thậm chí còn chống lại cha chị. Có bao nhiêu người làm được như vậy? Em nói cho chị không có ai cả. Tuyệt đối không có ai." 

Tiffany nhíu chặt mày lại và hoàn toàn chìm sâu trong suy nghĩ về những điều Yoona vừa nói. Có thể Jessica giúp cô vì cô ấy tốt bụng hoặc cũng có thể là vì con của cô ấy, khả năng vì lí do thứ hai có vẻ cao hơn, mọi thứ đâu phải vì cô ấy yêu cô. Nhưng sau đó, họ đã trao nhau một nụ hôn. Chỉ nghĩ về nó thôi, Tiffany đã cảm thấy đỏ mặt. Nếu không phải vì cha cô bước vào thì nụ hôn đã có thể tiến xa hơn một chút.

"Woah! Mấy người đang làm cái quái gì ở sân sau của chị gái tôi thế?" cả Tiffany và Yoona đều nhìn về bên phải nơi một cô gái tóc đen đang đứng với hai tay đặt lên hông. Một khoảng lặng đã diễn ra giữa ba người, thứ duy nhất họ có thể nghe thấy là tiếng nước bắn tung toé bởi Youngbae phía sau cùng vô số tràng 'woho' đi kèm.

Cô gái rướn mày "Hai người có định trả lời hay không vậy?" hai cô gái vẫn giữ yên lặng và nhìn nhau. Cô gái kia thở dài và bước lại gần hai người. Tuy nhiên trên quãng đường đó, cô ấy đã trượt phải thứ gì như một hòn đá và hạ cánh thẳng xuống hồ bơi.

Tiếng nước bắn vang lên rất to và điều tiếp theo mà hai chị em biết chính là cô gái kia đang bơi trong bể cùng hai mắt nhìn quanh khi cô ấy gắng bắt lấy hơi thở của chính mình.

Ngay phía sau, Tiffany có thể nghe thấy những tiếng bước chân vững vàng đang tiến lại gần.

"Hey, Tiffany. Yuri nói chúng ta nên đến bệnh viện để siêu âm, chỉ là để chắn chắn -" Jessica dừng lại ngay sát sau Tiffany khi cô nhận ra em gái mình đang trôi nổi quanh hồ bơi.

"Krystal! Sao em lại tắm với nguyên quần áo trên người thế kia!?"

Cô gái kia nhìn chị gái mình, vô cùng giận dữ "Em ngã xuống!" ngay sau đó cô nhanh chóng rời khỏi bể bơi và bước đến gần chị mình, toàn bộ quần áo ướt sũng.

"Những người kia là ai thế quái này?" cô hỏi khi chỉ vào Yoona và Tiffany. Đột nhiên mắt Krystal bắt gặp Tiffany và cái nhìn của cô trở nên vô dữ dội trước khi há miệng đầy kinh ngạc.

"Chị là cô gái đã rời khỏi nhà chị gái tôi vài tháng trước!" một nụ cười tự mãn nổi trên môi khi cô quay lại nhìn chị gái mình.

"Tiffany, đúng không? Jessica chẳng bao giờ chịu dừng nó-" một bàn tay đã ngay lập tức che miệng cô lại trước khi câu nói có thể đi xa hơn nữa. Jessica lườm em gái mình một cách hung dữ. "Tiffany, đi thôi. Yuri đang đợi." Cô nói nhưng đôi mắt vẫn không rời khỏi Krystal. Jessica có thể cảm nhận thấy em gái mình đang khúc khích cười dưới bàn tay mình. Tiffany bước đến bên cạnh cô, mắt nhìn xuống đất với hai gò má trở nên ửng hồng vô cùng rõ rệt. Ngay sau đó, Jessica và Tiffany rời khỏi nhà, để lại Yoona cùng với một Krystal mỉm cười tự mãn và hiện đang nhìn cô.

"Vậy, cô là ai?" Krystal hỏi khi bước đến gần cô gái kia. Yoona nuốt một cách khó khăn. Dường như điều này có vẻ không được tốt cho lắm.

-

"Cậu chắc là mình đủ khả năng để làm điều này chứ?" Tiffany hỏi và nhìn về cô gái kia từ phía cô đang nằm. Yuri khịt mũi "Dĩ nhiên rồi, mình sẽ chẳng đưa cậu đến đây nếu mình không đủ năng lực"

Tiffany hít một hơi thật sâu và nhắm mắt lại. Cô phải thừa nhận rằng bản thân đang vô cùng lo lắng. Cô hi vọng rằng đứa bé vẫn khoẻ mạnh. Đứa bé đã được khoảng hơn mười tuần và mặc dù Yuri vẫn thường xuyên kiểm tra mỗi tuần để chắc rằng mọi việc vẫn ổn thì Tiffany vẫn cảm thấy lo lắng.

Đột nhiên, cô cảm thấy một bàn tay nắm lấy tay cô một cách dịu dàng. Tiffany nhìn sang bên trái và nhận ra Jessica đang mỉm cười với cô từ phía chỗ ngồi của mình. Tiffany mỉm cười đáp lại và cảm thấy bản thân bớt căng thẳng hơn một chút.

"Tiffany, không cần phải lo lắng đâu" Yuri nói và bóp thứ gel gì đó trên vùng bụng nhô lên và đang lộ ra của Tiffany. Cô gái khẽ giật mình khi bởi cảm giác lành lạnh lan toả.

Yuri từ từ đưa tay lên cùng với một thứ thiết bị, đặt chầm chậm lên bụng Tiffany.

"Okay, hãy xem nào" cô gái nói và nhìn lên màn hình "Đây rồi!" Yuri chỉ vào màn hình nơi mà Jessica và Tiffany có thể thấy rõ một thứ hình dạng hạt đậu, đó chính là đứa trẻ của họ. Tiffany nhìn vào đó với sự kinh ngạc, miệng cô khẽ mở ra. Cô thật sự không nói nên lời. Cái quả bóng nhỏ xíu đang hiện trên màn hình kia là con của cô. Tiffany nở một nụ cười thật tươi rồi nắm chặt lấy tay Jessica và nhìn lên phía cô gái tóc vàng. Nụ cười của cô nhanh chóng vụt tắt khi thấy những giọt nước trong đôi mắt Jesssica.

"Jesssia, cậu ổn chứ?" cô hỏi và nhận được một nụ cười từ Jessica khi cô ấy quay đầu về phía cô.

"Đó chính là con của chúng ta," Jessica thì thầm rồi đưa tay Tiffany lên miệng và đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng. Cô gái trẻ hơn mỉm cười nhưng một lần nữa cô lại cảm thấy thứ cảm giác đó trong lòng khi Jessica nói 'con của chúng ta'.

"Oh, còn có một nhịp tim nữa." Yuri đột nhiên lên tiếng. Đang mỉm cười rất tươi, cô ấy đột nhiên cau mày lại. "Còn một nhịp tim khác nữa." Yuri khẽ do dự trước khi dịch chuyển thứ thiết bị xa hơn quanh bụng Tiffany. 

Jessica cũng nhíu mày "Có gì không ổn sao?" 

"Well ****" Yuri nhìn lên màn hình, khẽ ngạc nhiên nhưng vẫn không rời mắt khỏi đó.

"Yuri, cậu đang làm mình sợ đấy" Jessica nói và nhìn về phía Tiffany, người hiện giờ đang trông vô cùng lo lắng. Yuri quay mặt về phía họ, vẫn chưa hết ngạc nhiên.

"Yuri, thật là! Có chuyện gì vậy?" cô gái tóc vàng gặng hỏi. 

Yuri thở dài "Không phải là tin xấu đâu, Jessica, bình tĩnh. Well, chỉ trừ khi cậu nhìn nhận nó như là một tin xấu thôi." 

"Yuri!"

"Hey, bình tĩnh, bình tĩnh. Nhìn lên phía màn hình đi." Cả hai làm theo lời Yuri nói rồi nhíu mày.

"Và?" Tiffany hỏi và rướn mày.

Yuri thở dài một lần nữa. "Cậu không thấy sao!? Cái quả bóng nhỏ xíu ở ngay đây này?!" cô chỉ vào màn hình. Cả Jessica và Tiffany đều nhìn vào màn hình hoàn toàn không có bất cứ đầu mối gì về ngụ ý của Yuri.

Vậy đấy. Yuri bỏ cuộc. "Cậu đang có thai đôi!" cô bùng nổ với Jessica và Tiffany khiến hai người họ phải há miệng vô cùng lớn vì ngạc nhiên.

Biểu hiện của cô gái tóc vàng đột nhiên trở nên nghiêm túc trước khi hỏi “Cậu có hối hận vì những gì đã xảy ra đêm đó không?” Tiffany nhíu chặt mày lại và nhìn xuống, suy nghĩ một vài giây "Mình có, những tuần đầu sau khi mọi chuyện diễn ra, mình thật rất hối hận. Nhưng bây giờ, mình không rõ nữa. Mình chỉ cảm thấy mọi việc diễn ra giống như một lời nguyền nhưng đồngthời cũng giống như một món quà.” Cô đặt xuống bụng mình, mỉm cười ấm áp “tất cả những gì mình quan tâm bây giờ là đứa bé này. Điều đó có kì quặc không?

Jessica lắc đầu “Không, mình sẽ gọi đó là bản năng làm mẹ” cô nhíu và khẽ cười khi Tiffany nhìn xuống cái cốc trống rỗng của mình “còn mình sẽ gọi đây là hóc môn,”

Tiffany ngẩng đầu lên phía cô gái tóc vàng nhìn cô ấy một cách mãnh liệt.

Nụ cười của Jessica đột nhiên trở thành lo lắng khi cô đứng dậy, cầm chiếc cốc theo “Mình sẽ rót đầy cái cốc này một nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro