Chap 38-40 [End]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 38 : Wait

Chờ đợi

“ Yoona à … cậu đã đứng đây hàng tiếng đồng hồ rồi “

“ Yoona cậu nên - “

“ Mình muốn đợi “, Yoona nói , “ Mình nhất định phải đợi “

Nói rồi Yoona lại hướng ánh mắt mình về phía phòng phẫu thuật. Cô đã đứng đó suốt mấy tiếng đồng hồ, mệt mỏi – kiệt sức và căng thẳng

“ Yoona, nghe này – Seohyun sẽ không muốn cậu như thế này đâu”, Sooyoung nói, “ Thôi nào, hãy cứ ngồi – “

“ Mình không quan tâm đến việc mình đã đứng đợi ở đây trong bao lâu, được chứ ? Không gì có thể so sánh với nỗi đau của cô ấy đang trải qua lúc này và cuộc sống của cô ấy cũng có thể bị cướp mất …”, Yoona đáp lại một cách lạnh lùng mà không nhìn vào Sooyoung, “ Tất cả những gì mình quan tâm lúc này chỉ là Seohyun thôi “

Sooyoung và Sunny nhìn cô một cách buồn bã rồi quay sang nhìn vào nhau. Họ cảm thấy thương cho Yoona khi lúc này cô ấy đang cố tỏ ra mạnh mẽ để che dấu nỗi đau, nhưng mọi người vẫn có thể thấy rõ được sự vô vọng đang hiện rõ trong đôi mắt của cô ấy.

Đã một ngày trôi qua – và các cô gái cũng dần thích ứng với không khí sặc mùi thuốc khử trùng và vội vã ở bệnh viện. Taeyeon và Tiffany đã ra ngoài để mua đồ ăn và nước uống trong khi đó Yuri thì đi ra ngoài để đến một nơi nào đó

“ Trời ơi … sao mà lâu thế. Mình đói chết mất “, Sooyoung rên rỉ, còn Sunny thì bật cười bởi điều đó

“ Cậu lúc nào cũng đói cả. Mà, mình đoán là Taeyeon và Tiffany chỉ mượn cớ để đi hẹn hò với nhau thôi – và có lẽ, những người kháchình như cũng đang hẹn hò “

Yoona cuối cùng cũng chịu di chuyển một chút khi lúc này cô bắt đầu đứng dựa lưng vào tường. Sooyoung và Sunny bước lại gần cô ấy , “ Có chuyện gì thế ?”

“ Đèn … họ tắt đèn rồi “

Sooyoung ngước nhìn về phía cửa sổ phòng phẫu thuật – ánh đèn cuối cùng cũng tắt hết đi và những người bên trong cũng bước ra ngoài với dáng vẻ im lặng … nhưng điều đó có nghĩa là gì ?

“ Không … “, Yoona nói trong khi nhắm chặt mắt lại , “ Không thể nào … “

…….

Junho ngồi trên ghế đá. Anh đã nhìn vào bó hoa trên tay mình trong khoảng mấy phút rồi - nhưng anh chẳng quan tâm. Anh biết là cô ấy sẽ không thất hẹn, mà có lẽ cô ấy chỉ đang bị kẹt xe. Nghĩ rồi anh đứng dậy, chỉnh lại quần áo của mình và nhìn ra xung quanh 

Một cô gái tóc vàng với món quà trên tay đang rón rén lại gần Junho từ phía sau. Cô ấy bước một cách nhẹ nhàng, đặt món quà lên trên ghế và dùng tay bịt hai mắt của anh lại

“ Ô ô … “, Junho bật cười, “ Cuối cùng em cũng đã đến “

Cô gái mỉm cười và ôm lấy anh. Rồi sau đó cô ấy mở món quà ra và đặt nó lên ngực của Junho. “ Của anh đây… nó không là gì cả nhưng, ít ra – “

“ Nếu đó là quà của em, thì nó còn nhiều hơn tất cả”, Junho cười trong khi sửa lại mái tóc của cô ấy. “ Anh chắc là Mrs.Jung sẽ rất hạnh phúc khi mà bọn mình nói với bác ấy tin vui này”

Cô gái mỉm cười đáp lại – và bật cười thích thú, “ Đúng thế, bà ấy nhất định sẽ rất vui 

…….

Yuri bước thật nhanh đi xuyên qua đám đông. Cô khoác mũ trùm đầu của mình lên khi lúc này trời bắt đầu đổ mưa – mọi người xung quanh ai cũng bật chiếc dù của mình. Nhưng Yuri không để tâm, tất cả những gì cô nghĩ lúc này là Jessica

Cô nhìn sang phía bên kia đường và thấy lối vào của công viên. Cô thở khó nhọc trong khi cơn mưa rơi mỗi lúc một nặng hạt hơn. Cô cảm thấy cơn đau lại đang nhói lên một lần nữa, - và lần này là cả từ bên trong lẫn bên ngoài. Tầm nhìn của cô như bị phủ mờ đi và cô như muốn ngất đi ngay lúc này. Nhưng đôi chân cô vẫn di chuyển về phía trước trong khi cô muốn chúng phải thế. Cô hít một hơi thở sâu và cố gắng để chạy nhanh hơn về phía công viên mặc cho nhưng hạt mưa nặng nề không ngừng đập mạnh lên cơ thể cô

“ Làm ơn hãy đợi mình “. Cô thì thầm trong khi cố bước nhanh từng bước. “ Chỉ một chút nữa thôi Kwon Yuri …”

Toàn thân Yuri đã ướt sũng và mọi người xung quanh đều quanh lại nhìn cô, khi lúc này cô đang rất vội vã nhưng lại hoàn toàn thiếu sức sống trong khi rảo nhìn tìm kiếm xung quanh 

Như thể có một cây đàn piano đè nặng ở phía trên, Yuri cuối cùng cũng gục ngã xuống nên đất ướt lạnh. Cô chiến đấu với đôi mặt nặng trĩu của mình để cố gắng mở nó ra – nhưng chúng dường như không thể tiếp tục được nữa. Cô nhắm mắt lại và cảm thấy trái tim cũng như những vết thương trên người đang không ngừng đau nhói – cô cố đứng dậy nhưng toàn thân cô không thể di chuyển được nữa. Cô cố đánh thức bản thân mình khi nghĩ về Jessica – nhưng trí óc và cơ thể dường như không thể chịu đựng đau đớn thêm được nữa … sau những năm tháng chịu đựng, cuối cùng Yuri cùng phải bỏ cuộc – hay ít nhất, thì cơ thể cô đã gục ngã

…….

Yoona đóng gói đồ đạc của Seohyun trong khi Sunny và Sooyoung nói chuyện với bác sĩ. Cô lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt trong khi nắm chặt lấy quần áo của Seohyun –

Cô không thể nói thêm gì được nữa, chiếc vỏ bọc che dấu sự yếu đuối cuối cùng cũng vỡ tan ra và tất cả những gì cô có thể lúc này là để những cảm xúc của mình được vỡ òa ra. Cuối cùng, khoảng thời gian chờ đợi dài đằng đẳng cũng đã kết thúc

“ Seohyun à, mình yêu cậu rất nhiều “

Sooyoung mở cánh cửa ra và nhìn thấy một Yoona đang khóc trong nước mắt, nhanh chóng cô đi về phía cô ấy và ôm lấy. Sunny cũng ôm theo sau đó và ngước nhìn lên trần nhà như thế đang nói lời cầu nguyện bằng đôi mắt. Tiffany và Taeyeon cũng đứng kế bên, tay trong tay – và một trong số họ đã nở một nụ cười yếu ớt trên môi 

…..

Jessica nhìn lên chiếc dù của mình – rồi đến những người xung quanh và nhìn xuống đôi giày đang ướt dần theo thời gian chờ đợi. Cô không biết tại sao nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy căng thẳng như lúc này. Cô nhìn vào cuốn album trên tay và để chắc lại là nó sẽ không bị ướt – dẫu sao, cô cũng phải trả nó lại cho người mà nó vốn thuộc về - người xứng đáng với nó

“ Yuri … “, cô thì thầm khi lúc này cơn mưa đã dần ngớt tạnh hơn nhưng trái tim cô lại cảm thấy nặng nề hơn bởi sự sợ hãi và lo lắng. Đèn của công viên cuối cùng cũng được bật sáng lên và mọi người vẫn đi dạo vòng quanh mặc cho cơn mưa phùn nhẹ đang rớt – và khung cảnh đó khiến Jessica cảm thấy thật cô đơn

……..

“ Buổi gặp mặt được sắp xếp vào ngày chủ nhật, vì vậy tôi muốn ngôi nhà này phải được dọn dẹp sạch sẽ và sáng sủa”, Mrs.Jung nói với những người hầu. Bà nhếch mép mỉm cười hài lòng khi nghĩ về việc kế hoạch sắp kết thúc hoàn mĩ. Bà đã giới thiệu Junho với Mr.Jung và nó đã được thông qua, nên bây giờ mọi việc còn lại chỉ là để Jessica và Junho gặp nhau nữa

Mr.Jung quan sát từ phía xa. Ông thở mạnh và rồi quay trở lại với việc nhắn tin cho Junho. Ông nhẹ cười và bấm vào nút gửi đi

“ Ngày mai”. Ông thì thầm từ phía xa, trong khi Mrs.Jung vẫn không ngừng ra lệnh cho những người hầu. Bà nhìn về phía ông rồi mỉm cười một cách vui vẻ. Ông cũng giả vờ cười đáp lại bà ấy và sau đó thả chiếc điện thoại lại vào trong túi quần

----------

Chap 39 : Finally

Cuối cùng

Ánh sáng bình minh của buổi sớm mai như vỡ ùa vào phòng và đánh thức một người đang ngủ say khi một nam y tá kéo tấm rèm cửa sổ. Cô khẽ cử động và cố mở đôi mắt của mình ra – khi mà ngày hôm qua chúng vẫn còn rất yếu ớt

“ Cô Kwon, chúng tôi rất mừng vì cô đã tỉnh lại. Tôi y tá Siwon “

“ Đã có chuyện gì vậy ?”

“ Cô đã bị ngất xỉu vì kiệt sức, và chúng tôi cũng phát hiện ra là khắp cơ thể của cô có rất nhiều vết thương. Bác sĩ đã khuyên mẹ cô là nên để cô nằm lại đây để tĩnh dưỡng vài ngày. Cô cần phải nghỉ ngơi và uống thuốc bổ để phục hồi sức khỏe – còn về những vết thương, thì tối qua chúng tôi đã xử lý và điều trị chúng một cách hợp lý “

Yuri nhẹ gật đầu và mỉm cười với người y tá, “ Cám ơn “

Anh ta cúi chào rồi rời khỏi phòng sau đó. Yuri cố di chuyển tay và chân của mình để ngồi dậy trong khi cảm thấy chúng vẫn còn tê nhức và đơ cứng. Cô hít một hơi thở sâu, rồi bỗng nhìn ra xung quanh để tìm lấy điện thoại. Cô cần phải xin lỗi Jessica

“ Yuri “

Yuri khựng lại và hướng đầu về nơi có giọng nói. Cô gần như không thể tin vào mắt mình, khi lúc này trước mắt cô là một cô gái tóc vàng xin đẹp, đang đứng cách cô một khoảng không xa, với một nụ cười đầy lo lắng và mệt mỏi trên khuôn mặt. Cô ấy đang ôm một cuốn album – nhưng rồi sau đó đến gần và đặt nó xuống bên cạnh Yuri

“ Cái này là của cậu … “

Yuri nhìn vào cuốn sổ một cách tò mò – không biết nó là gì và tại sao Jessica lại đưa nó này cho cô ?

“ Nó là gì thế ?”, Yuri hỏi trong khi cố ngồi thẳng dậy. Jessica khẽ bật cười khi nhìn thấy Yuri lay quay một cách khó khăn để ngồi dậy, cô cúi nhẹ người xuống để giúp cô ấy 

Yuri cầm lấy cuốn album và mở nó ra. Cô bắt đầu đọc – từ chương đầu tiên cho đến những trang sau đó. Trong khi cô đọc nó thì những cơn đau cũng như những cảm giác yếu ớt trong cô bỗng chợt tan biến đi. Ngay từ đầu Jessica đã yêu cô – và cô ấy đã làm cuốn album này để tặng nó cho cô. Yuri thật sự muốn khóc nhưng rồi nhận ra rằng cô phải nên cười mới đúng – nhưng khi cô nhớ đến những điều mà họ đã trải qua – những kí ức bị đánh mất đi và rồi lại tìm được của họ - tai nạn, chứng mất trí của Jessica, và cả sự dối trá của Mrs.Jung – TẤT CẢ MỌI THỨ - cô thật sự không thể kiềm nén được nữa. Cô đã làm được … họ đã làm được điều đó

“ Yuri à … “, Jessica nói khi Yuri đóng cuốn sách lại, “ Mình biết là tâm trí của mình đã lãng quên, và mình phải thừa nhận điều đó. Nhưng trái tim mình thì chưa bao giờ ngừng gợi nhớ về cậu qua từng nhịp đập. Đầu óc mình đã bị che mờ bởi những lời nói dối, nhưng mình thật sự rất hạnh phúc vì trái tim mình đã dẫn nó quay trở lại đúng hướng... và vì cậu chưa bao giờ từ bỏ điều này ... chưa bao giờ từ bỏ chúng ta”

“ Mình không biết cách để thể hiện cảm xúc của bản thân, nên đó là lý do tại sao mình viết cuốn album này cho cậu. Mình muốn nói với cậu tất cả, mình muốn tận tay đưa nó cho cậu, mình chưa bao giờ muốn cậu phải chịu đựng những đau đớn hay tổn thương – nhưng tai nạn đó, và mẹ mình ... Mình thật sự rất xin lỗi Yuri à... Mình chỉ muốn nói với cậu là mình yêu cậu rất nhiều ... bởi chính ngay từ đầu ... đó đã là cậu ... “

Jessica áp tay lên mắt mình khi lúc này những giọt nước mắt như vỡ òa ra trong chúng. Yuri nhanh chóng ôm lấy cô và mỉm cười trong khi chính mình cũng bật khóc. Rồi hai người họ cứ giữ nguyên như thế trong một lúc như để trút hết những cay đắng ở trong lòng 

“ Sooyeon “, Yuri thì thầm bên tai Jessica khi lúc này cô vẫn đang nhắm mắt. Cô đã rất nhớ giọng nói đó, và cả cái cách mà Yuri gọi tên cô như thế 

“ Sooyeon à ... Mình đã chịu đựng, mình đã rất đau đớn và gần như bỏ cuộc ... nhưng, cậu có biết điều gì đã giữ mình tiếp tục không ? Đó chính là cậu, là cậu đã giữ mình vững tiến về phía trước. Là ậu đã giúp mình trở thành một người can đảm và mạnh mẽ hơn. Và cậu chính là lý do cho tất cả những gì mình đã cố gắng và nổ lực trong suốt những năm qua ... “

“ Bởi vì đó là cậu, nên mình biết, mình luôn luôn biết ... tình yêu đích thực là gì “, Yuri siết chặt vòng ôm hơn.” Tất cả những quãng thời gian mình muốn từ bỏ, tất cả những gì mình chịu đựng và mong mỏi, tất cả những quãng thời gian mình chờ đợi – chúng chẳng là gì cả nếu so sánh với những khoảnh khắc chúng ta được ở trong vòng tay của nhau như lúc này – và cũng không là gì cả nếu so sánh với những cảm giác mà mình có được khi nghe thấy ba từ mà mình đã chờ đợi từ rất lâu lắm rồi “

Cứ thế họ vẫn ôm chặt lấy nhau – khi lúc này trái tim của hai người không còn tồn tại những hoài nghi, những lo lắng hay sợ hãi nữa ... mà lúc này ... chúng đang đập rất nhanh cho những yêu thương, niềm tin, hạnh phúc, an toàn và trên tất cả - đó là tình yêu 

......

Hai gia đình ngồi xuống trên bàn ăn trong khi những người hầu đang chuẩn bị dọn bữa. Còn Mrs.Jung thì không ngừng di chuyển như thể cảm thấy không thoải mái – bà không ngừng nhìn lên chiếc đồng hồ trên tường

“ Ôi ... Tôi thật sự xin lỗi về sự bất tiện này ... “, bà nói trong khi nhìn vào chiếc ghế trống dành cho Jessica. Nhưng Junho chỉ mỉm cười hiền hòa khi bà Jung lau miệng mình với chiếc khăn ăn đặt ở trên bàn

“ Không sao đâu, tôi chắc là con gái của bà có một lý do cấp thiết nào đó cho chuyện này “, Mrs.Lee mỉm cười trong khi Mr.Lee thì vẫn tiếp tục ăn như thể không muốn tham dự vào cuộc trò chuyện 

“ Thưa bác, Jessica đã có bạn trai chưa ạ ?”, Junho chợt hỏi sau khi hoàn thành xong miếng thịt trong miệng mình và liếc nhìn Mrs.Jung mỉm cười từ khóe mắt

“ Không, con bé vẫn chưa có “, Mrs.Jung trả lời một cách lo lắng, “ Sự thật thì ... con bé ... “

“ Ai mà biết được chứ ? Cũng có thể nó có bạn gái cũng nên ... Ha ha “, Mr.Jung nói một cách mập mờ khi ông chợt nhớ đến Kwon Yuri. Mrs.Jung liếc nhìn vào ông một cách khó chịu trong khi không ngừng chuyển động những ngón tay của mình. “ Thế còn Junho thì thế nào? Ta nghĩ là một chàng trai tốt như cháu chắc cũng đã có người rồi “

Junho gật đầu, “ Thật ra thì ... Cháu có một chuyện cần nói ... “

Mặt của Mrs.Jung bỗng dưng chợt biến sắc. Junho đang muốn nói điều gì chứ ? Cậu ta có bạn gái rồi ư ? Thế còn chuyện giữa cậu ta và Jessica thì sao ?

Mặc dù rất căng thẳng với những suy nghĩ đó, nhưng bà Jung vẫn cố tỏ ra một cách bình thản

“ Cháu đã yêu người đó từ rất lâu rồi. Thậm chí cả khi cháu đang ở rất xa – nhưng mỗi từ trong những bức như xóa dần đi khoảng cách của hai đứa, và bỗng trái tim của bọn cháu như chợt xích gần lại”, Junho thẳng thẳng. “ Nếu cháu đã làm việc rất chăm chỉ trước đây, thì bây giờ cháu thậm chí sẽ phải làm việc chăm chỉ hơn nữa ... bởi vì cô ấy. Chúng cháu đã đợi chờ trong một quãng thời gian dài, và bây giờ cháu đã trở lại đây, nên hai đứa cuối cùng cũng có thể được ở bên nhau “

Mrs.Jung mỉm cười khi bà nghĩ rằng đó là Jessica. Bà nhín sang Mr.Jung và thấy ông đang dựa về phía mình, rất gần và thì thầm. “ Đừng lo, tôi đã biết hết về dự định của bà rồi, và tôi cũng đã nói cho Junho về điều đó “

Mrs.Jung cảm thấy nhẹ nhõm hơn trong khi Junho vẫn tiếp tục nói, còn bố mẹ của cậu ấy thì vẫn đang nhìn con trai mình với một ánh mắt pha chút ngạc nhiên nhưng đầy tự hào

“ Đó là lý do, cháu quyết định sẽ cưới cô ấy “

Ông Lee gần như bị sặc bởi câu nói, còn bà Lee thì vỗ tay tán thành. Mrs.Jung mỉm cười hài lòng trong khi Mr.Jung thì chỉ thoáng cười đầy ẩn ý

Ông đứng dậy bên cạnh Junho và đặt tay lên vai cậu ấy, “ Một chàng trai tuyệt vời. Cháu cũng nên giới thiệu cho chúng ta về cô gái may mắn đó đi chứ ... “

Rồi cả hai người họ bật cười lớn, còn Mrs.Jung thì tắt dần nụ cười, “ Người – đó là ai ?”

Cánh cửa bật mở ra và một cô gái tóc vàng bước vào phòng. Junho đi về phía cô ấy và hôn nhẹ lên má, trong khi vòng tay mình quanh eo của cô ấy. Cả hai người tiến về phía của bố mẹ anh trong khi cô gái ấy mỉm cười và cúi đầu chào hỏi họ một cách lịch sự - còn trái tim của Mrs.Jung lúc này như bị chìm dần trong bóng tối

“ Đây là Kim Hyoyeon, và chúng con dự định sẽ kết hôn “, Junho nói trong khi nhìn thẳng vào mắt của Mrs.Jung. Mrs.Jung cố nở một nụ cười gượng gạo, rồi quay lại nhìn vào Mr.Jung với một khuôn mặt như muốn hỏi điều gì đó 

Nhưng Mr.Jung chỉ mỉm cười và quay mặt nhìn về hướng khác

Hyoyeon nhìn Mrs.Jung, nở một nụ cười rạng rỡ như để châm chích, trong khi gia đình họ Lee vẫn đang rất vui mừng tán thành hôn lễ

.......

“ Cái gì thế ... tôi nghĩ là ông đã biết dự định mới của tôi ... “

“ Đúng thế. Tôi biết dự định của bà. Bao gồm cả kế hoạch che mắt Sooyeon bằng những lời nói dối, và kế hoạch của bà đến cuối cùng sẽ chỉ làm tan nát trái tim của con bé”, Mr.Jung nói một cách giận dữ, trong khi đóng sầm cánh cửa phía sau mình lại 

“ Làm thế nào mà bà có thể trở nên độc ác như vậy ? Và bà có thể tự cho mình là một người mẹ ư ? Bà đã có thể nói với con bé sự thật, đã có thể chăm sóc nó trong khi tôi đi vắng – nhưng thay vì thế, bà lại để trái tim ích kỉ của mình chiếm lĩnh tất cả “, Mr.Jung hét lên và khiến Mrs.Jung sợ hãi bước lùi về phía sau 

“ Tất cả chỉ là vì tiền ư? Hay vì danh vọng? Bà đã chọn con đường phủ đầy giàu sang và quyền quý thay vì con đường của sự thật và tình yêu – và rồi dẫn đến một cái kết không hạnh phúc CHO CON GÁI CỦA CHÍNH BÀ. Hãy nghĩ lại đi, con bé đã bị tai nạn! Một tai nạn đã làm thay đổi cuộc đời nó. Là một người mẹ, bà đúng ra phải nên giúp nó nhớ lại mình là ai, và người mà nó thật sự yêu là ai – thế nhưng một lần nữa, BÀ ĐÃ ĐI NGƯỢC LẠI TẤT CẢ!”

Mrs.Jung lúc này thật sự đã sụp đổ, bà quỵ xuống trên đầu gối của mình và những giọt nước mắt bắt đầu tuôn rơi, trong khi Mr.Jung chỉ đứng đó và lấy lại hơi thở của mình sau khi nói ra những điều đó

“ VÀ – không chỉ như thế. Bà còn trút những nỗi đau đớn kéo dài lên cuộc sống của một con người vô tội, người mà bà biết rõ là trong trái tim người đó – luôn muốn làm cho con gái của chúng ta hạnh phúc và trở thành một người tốt hơn. Bà phải tổn thương một ai đó, bà phải hạnh hạ một ai đó cả về thể xác lẫn tinh thần, người mà bà biết rõ là sẽ khiến con gái của bà hạnh phúc hơn ư! Là Kwon Yuri ! Bà đã vừa lòng chưa ? Bà phải tổn thương cùng một lúc hai đứa nó sao ? Không, thật sự thì bà đã khiến những ba người bị tổn thương ... đó là bao gồm cả TÔI nữa “

“ Tôi sẽ đón Sooyeon về chỗ của mình, bà thật sự đã thất bại – không chỉ trong tư cách là một người mẹ và một người vợ - mà trên hết, là còn trong tư cách của một con người”, ông kết thúc, và bước ra khỏi phòng. Ông nghe tiếng của Mrs.Jung hét gọi từ phía sau – nhưng tất cả đã thay đổi, bởi bây giờ giọng nói đó đã không còn là gì với ông nữa

Chap 40 : Awake

Thức tỉnh

Một năm sau 

“ Merry Christmas !“

“ Yeahhh ! Giờ ăn đến rồi “

Sooyoung nhanh chóng tấn công vào đống đồ ăn trước mặt mình trong khi Tayeeon thì tiếp tục chơi với bông hoa giấy trên tóc của Tiffany. Yuri thì đang được Jessica đút cho ăn, trong khi Junho và Hyoyeon thì không ngừng nhìn vào mắt nhau. Chỉ có Yoona đứng bên cạnh cửa sổ một mình và hướng mắt nhìn vào những ánh đèn trang trí cho giáng sinh ở bên ngoài 

“ Ahaha ! “, Yuri cười lớn khi lúc này Jessica trét một miếng kem lên má cô ấy, rồi sau đó cười một cách tinh nghịch và hôn lên đó để ăn chúng đi. Taeyeon và Tiffany thì nhìn vào Yulsic

“ Oh, khônggg .Bọn mình không thể để thua hai người đó được.” Taeyeon nói nhỏ còn Tiffany thì bật cười và ôm chặt lấy cô,” Taengoo của mình à ! Mình yêu cậu nhiều lắm !”, cô ấy nói với giọng trêu chọc khiến Taeyeon rên lên bất mãn và đánh vào người cô ấy

“ Tiffany à, chất giọng aegyo của cậu thật là ghê quá đi”, Taeyeon nói dối trong khi thật ra thì cô rất thích nó. Tiffany trề môi giận dỗi khiến Taeyeon bật cười và hôn nhẹ lên môi cô ấy

“ Yah! Nhìn mấy cặp đôi xung quanh kìa ! Lúc này họ đang rất ngọt ngào với nhau ! Và nhìn lại cậu xem! Cậu chỉ biết tập trung vào thức ăn thôi hử ! Hứ ! “, Sunny than vãn khi lúc này Sooyoung tiếp tục đánh chén đống thức ăn, và bật cười với câu nói đó 

Một lúc sau cánh cửa mở ra 

“ Yah ! Sao cậu đến trễ thế ?”

Seohyun đi về phía họ và cúi chào mọi người trong phòng, rồi dừng lại khi nhìn vào dáng vẻ cô độc của Yoona. Một nụ cười thoáng nhẹ trên khuôn mặt cô nhưng sâu ở bên trong thì cô thật sự rất hạnh phúc 

“ Yoona “

Yoona nhanh chóng quay người lại, và lập tức ôm lấy cô ấy. Cái ôm siết chặt đến mức tất cả những suy nghĩ mông lung trong đầu cô đột nhiên đều tập trung về một chỗ

“ Cuối cùng thì ... Seohyun à, mình yêu cậu rất nhiều và ... “

“ Yoona. Mình cũng yêu cậu “

Seohyun dựa người về phía trước và hôn Yoona. Nụ hôn kéo dài và ngọt ngào mạnh mẽ như chìm đắm trong tình yêu. Trong khi các cặp tình nhân khác đều lặng nhìn và cảm thấy hạnh phúc cho cả hai

“ Cậu vẫn nói như thể là bọn mình đã không đi chơi với nhau trong cả năm vậy ... “, Seohyun nói với Yoona khi lúc này những người khác đã quay lại với bữa ăn của mình. Yoona nhìn vào cô ấy và vỗ nhẹ vào maknae bé nhỏ

“ Mỗi khi cậu không ở bên cạnh mình, thì mình lại nhớ đến những thời khắc mà mình đã để lãng phí, khi kiềm nén cảm xúc của bản thân lại. Mình nhớ đến những ngày cậu nằm trong bệnh viện, khi mình gần như đã mất cậu – và khi mình gần như đã quá trễ. Mỗi khi nhớ lại những điều đó, mình – “

‘ Yoona à, chuyện đó đã là quá khứ rồi. Giờ mình đang ở đây, vì thế đừng lo lắng nữa – “, Seohyun nói, “ Bọn mình hãy chỉ tập trung vào “ hiện tại “ thôi, được chứ ?”

Nói rồi cô dựa đầu lên vai Yoona trong khi cô ấy lau đi những giọt nước trong khóe mắt mình. Yuri và Jessica quan sát họ rồi quay lại nhìn vào nhau và gần như mỉm cười cùng một lúc. Còn Taeyeon và Tiffany thì vẫn chơi đùa với nhau, trong khi Sunny thì tiếp tục than vãn về không khí ở trong phòng trong khi Sooyoung vẫn mải mê tận hưởng với bữa ăn của cô ấy. Junho thì xoa xoa lên cái bụng đã căng tròn của Hyoyeon và mỉm cười, trong khi Seohyun và Yoona nắm lấy tay nhau ở bên dưới bàn

Tất cả mọi người đều tin rằng những khoảnh khắc như thế này sẽ kéo dài mãi mãi bất chấp mọi khó khăn – qua không gian, thời gian – qua tất cả mọi thứ - và qua cả tình yêu

........

Cuối cùng cơn tuyết đầu mùa đã rơi xuống. Người ta đã nói rằng khi tuyết đầu mùa rơi xuống và mình chứng cho một cặp tình nhân thì đó là một dấu hiệu rất may mắn cho cuộc sống của họ. Tôi vẫn còn nhớ là mẹ đã nói với tôi điều đó khi tôi vẫn còn rất bé, bà đã kể về chuyện tình yêu giữa bà và bố đã được minh chứng trong một đêm giá lạnh tháng 12. Và với bà, đêm đó sẽ luôn được khắc dấu ở sâu bên trong trái tim. 

Rồi bố mất đi một vài năm sau đó. Chúng tôi đã mất ông và kể từ ngày đó – tôi đã rất oán hận mùa đông – oán hận những hạt tuyết đơn lẻ rơi như dấu hiệu bắt đầu một mùa mới. Tôi đổ tất cả mọi tội lỗi vào những đợt tuyết, vì đã cướp bố của tôi đi xa mãi. Và thật trớ trêu thay, tôi lại được sinh ra vào tháng 12 – trong khi tôi thật sự rất ghét nó 

Nhưng một lần nữa ... 

.......

Yuri ngước nhìn lên trong khi vẫn ôm lấy Jessica. Cô cảm thấy Jessica đang hắt hơi và rồi bật cười vì sự đáng yêu đó. “ Cậu lạnh à ?”

“ Không, mình sẽ thấy ấm hơn khi có cậu “, Jessica nói bên dưới chiếc khăn quàng và Yuri ôm lấy cô chặt hơn khi những chợt gió lạnh chợt thoáng qua người họ. “ Cậu chắc là nó sẽ xảy ra vào tối này chứ ?”

“ Uh “, Yuri nói, trong khi nhìn lên bầu trời đen ngòm.” Người ta nói rằng cặp tình nhân nào được nhìn thấy và đứng dưới đợt tuyết rơi đầu mùa thì họ sẽ trải qua những tháng ngày tuyệt vời bên nhau sau đó – và cậu muốn như thế mà, đúng không ?”

Jessica bật cười, “ Cậu thật là đáng yêu ... khi nói với mình câu chuyện như thế. Ừ thì mình muốn vậy nhưng mà – mình nghĩ là bọn mình vốn đã rất tuyệt vời rồi ”

Yuri nhìn xuống khuôn mặt đang ửng đỏ vì xấu hổ của Jessica và đung đưa cô ấy trong vòng ôm của mình. Họ đã ở bên nhau trong một năm, nhưng lại cảm thấy như thể là nó còn lâu hơn thế nữa. Những năm tháng đau khổ, trông ngóng, chờ đợi và kìm nén – chúng không là gì khi so sánh với từng khoảnh khắc mà họ được ở bên nhau, và sẽ mãi bên cạnh nhau. Bất giác, cảm thấy mọi thứ giống như thể là một giấc mơ vậy – và bây giờ họ đã tỉnh giấc

“ Tuyết! Tuyết kìa !”, Jessica reo lên, trong khi chỉ phía trên bầu trời. Yuri nhẹ buông cô ấy ra và ngước nhìn những hạt tuyết đầu tiên đang rơi xuống phía họ. Rồi sau đó nhanh chóng ôm lấy Jessica lần nữa trong khi nhắm chặt mắt của mình lại và Jessica cũng làm theo như thế. “ Được rồi Sooyeon à! Bọn mình cùng ước nào !”

Yuri cảm thấy những hơi lạnh như rơi xuống trên đầu mũi mình. Cô mỉm cười và dựa người về phía trước cho đến khi mũi của cô chạm vào Jessica, trong khi mắt vẫn nhắm lại. Cô lắc lư cô ấy và Jessica cũng làm lại vậy với cô

“ Cậu đã ước xong chưa ?”, Jessica hỏi. Thay vì trả lời Yuri chỉ dần mở mắt ra và dựa về phía Jessica, khi lúc này cô ấy vẫn đang còn nhắm mắt. Yuri mỉm cười hạnh phúc, và trong thoáng chốc cô chợt nhận ra là mình yêu Jessica nhiều như thế nào sau mỗi giây phút họ ở bên nhau. Và rồi cô hôn cô ấy. Họ hôn nhau một cách ngọt ngào và lãng mạn bên dưới những bông tuyết đang phủ rơi

“ Mình đã từng rất ghét tuyết, nhưng bây giờ thì mình lại thích nó “, Yuri nói sau khi tách khỏi nụ hôn. Cô kéo nhẹ chiếc khăn trên cổ Jessica về phía mình cho đến lúc đầu mũi hai người chạm vào nhau, và họ dường như có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của người kia. Cô có thể cảm nhận được những ngón tay của Jessica dần di chuyển lên vai mình 

“ Tại sao vậy ?”

“ Bởi vì thế này “, Yuri nhanh chóng trả lời, khiến Jessica bật cười và hôn Yuri lần nữa. 

Những hạt tuyết vẫn rơi mỗi lúc một nhiều hơn, se lạnh hơn trong khi lúc này hai trái tim đã từng bị phủ kín bởi sự lạnh lẽo, đau thương, như thể - đang được gột rửa, và tiếp tục được bôi xóa đi hết - bằng những hơi ấm, hạnh phúc và tình yêu 

.......

Nhưng một lần nữa ... 

truyền thuyết về đợt tuyết rơi đầu tiên, không là gì cả khi so sánh với những gì mà tình yêu có thể mang lại, có thể làm cho bạn và cho cuộc sống của bạn. Qua tình yêu, qua cả những gì đã từng trải cùng với Jessica, Sooyeon của tôi. Tôi cuối cùng cũng đã để những kí ức đau buồn về tuyết, về bố được lãng trôi đi và thay thế nó bằng những điều tuyệt vời, bằng những cảm giác tin tưởng, chắc chắn, và tình yêu của tôi dành cho Jessica sẽ không bao giờ kết thúc, rằng chúng tôi đã trải qua nó như thế nào, chúng tôi đã có thể vượt qua tất cả những khó khăn ra sao – và làm thế nào mà tình yêu của chúng tôi có thể biến tất cả mọi thứ trên thế giới này đều trở thành có thể. 

Tình yêu vượt lên trên tất cả mọi thứ - những truyền thuyết, những ngăn trở, và thậm chí là cả ‘những gì được viết ra’. Tình yêu là một thứ gì đó được xây dựng nên từ hai người, những người mà – câu chuyện của họ không chỉ có bao gồm dựa trên những gì được ‘dàn xếp’ , mà còn là dựa vào ‘ số phận ‘ hay bất cứ điều gì chống lại họ . Chúng tôi đã yêu, sẽ yêu và mãi yêu như thế 

..........

Yuri lấy sợi dây chuyền màu tím từ chiếc áo jacket của mình ra, và đeo nó lên cổ Jessica. Bây giờ, mọi thứ đều đã được đặt đúng chỗ 

“ Người đó đã là cậu, vẫn là cậu – và sẽ mãi luôn là cậu. Người mà Kwon Yuri yêu! “

--------------------------END -----------------------------

Au’s explaination : 

Thật ra thì Jessica đã hiểu ra mọi chuyện về Yuri trong hai tuần biến mất đó. Tôi đã xóa chap đó bởi vì tôi muốn kết thúc câu chuyện ở chap ‘40’. Và đây là những gì đã xảy ra trong chap bị lượt bỏ đó: 

Jessica đã đọc cuốn album cho đến dòng cuối cùng, và sau đó đã hiểu ra (cũng như bận tâm đến) bốn chữ cái ở đầu tiêu đề các chương ( Yellow rubber boat, Under the Oak tree, Riding the red Scooter, Inside the Tree house ) được đánh vần thành chữ Y-U-R-I. Và rồi – tất cả mọi thứ như chợt được liên kết lại sau khi cô hồi tưởng lại việc cô đã cảm thấy như thế nào khi ở bên cạnh Yuri, Yuri đã kể với cô về quá khứ của cô ấy ra sao, làm thế nào Yuri đã cứu cô từ hồ bơi, về Mrs.Jung – và tất cả những điều đó khiến Jessica chợt nhận ra mọi thứ, và những kí ức bị lãng quên cũng cùng lúc quay trở lại. Sau khi thông suốt mọi chuyện, thức tỉnh khỏi kế hoạch đen tối cũng như thất vọng về Mrs.Jung, rồi nhìn thấy những vết thương của Yuri ( thứ có ích rất nhiều cho những giả thiết của cô) – Jessica cuối cùng cũng NHẬN RA rằng Yuri CHÍNH LÀ Junho trong kí ức của cô. Và sau đó, cô đã đổi tên ‘Yuri’ thành ‘Junho’ trong danh sách điện thoại của mình và rồi kiên nhẫn chờ đợi Yuri sẽ thú nhận với cô mọi chuyện. Nhưng sau đó, cô dần trở nên mất kiên nhẫn – nên cô đã nhắn tin cho YURI và hẹn gặp cô ấy ở công viên. Nhưng sau khi nhìn thấy Yuri ngất xỉu ở đó – cô đã đưa cô ấy đến bệnh viện và rồi đưa cuốn album cho cô ấy.

Các bạn có nhớ là Sooyoung đã nói ‘ Xong một, tiếp tục hai’ và ‘Xong hai, tiếp tục một’ không ? Lúc đó cô ấy đang liên lạc với Mr.Jung và Junho. Sunny và Sooyoung đã nói với Mr.Jung về kế hoạch của Mrs.Jung và chuyện của Yulsic trước đó – sau đó Mr.Jung và Junho đã quyết định chọn một khoảng thời gian thích hợp để ‘phản đòn’ lại Mrs.Jung ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic