Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 5~

 Yuri's POV

Tiêu rồi. Việc ở vòng đu quay đã qua được hai tuần. Nhưng Sica vẫn cư xử với tôi như thế. Một từ thôi. LẠNH. Tôi không rõ việc mình làm có khiến mọi chuyện tiến triển không nữa. Như tuần trước, mọi người đều ra ngoài, tôi đã chuẩn bị một bữa tối dưới ánh nến chỉ có tôi và Sica. Nhưng cậu ấy đã nói gì chứ?

“Cảm ơn vì bữa tối.” cậu ấy chỉ nói thế thôi! Cậu ấy có biết rằng tôi đã tức giận hay không. Tôi chỉ đơn giản cần câu nói như “Cậu làm tất cả những thứ này cho mình à. Thật là ngọt ngào quá đi.” là tốt rồi… nhưng khônggggggggg… thay vào đó cậu ấy chỉ nói cảm ơn rồi đứng dậy đi vào phòng và ngủ. Ít ra tôi cũng xứng đáng với một nụ hôn vào má chứ. Hừ. Càng nghĩ càng thấy bực mình mà. 

 “Unnie à…” tiếng gọi của Seobaby kéo tôi ra khỏi suy nghĩ của mình. “Chị nên chuẩn bị đi. Anh quản lý nói một tiếng rưỡi nữa xe sẽ đến.”

 “Ồ. Ừ.” Tôi ngồi dậy và bắt đầu chuẩn bị. À… hôm nay tôi và Sica sẽ là khách mời của một show cùng với… đoán xem ai nào… gợi ý nhá… tôi THÍCH chị ấy đó mà… Đoán không được chứ gì? ... gợi ý khác nha… tôi đã từng mặc giống chị ấy ở một show mà tôi và mấy nhóc kia tham gia… Vậy… có ai đoán ra chưa??? … vẫn chưa hả? … thế thì một lát nữa các bạn cũng sẽ biết thôi. ;)

---một tiếng rưỡi sau---

“Unnie à, xe đến rồi.” Seobaby gọi.

“Được rồi, chị đến ngay đây.” Tôi nói rồi đứng dậy, ra khỏi phòng đến cửa chính.

---cửa chính---

“Yuri unnie, Sica unnie, hãy tự chăm sóc mình nhé, được không? Em chờ hai chị ở nhà.” Seobaby nói. Tôi mỉm cười gật đầu. “Yuri unnie à, làm ơn đừng quá phấn khích nha. Ai cũng biết chị thích chị ấy hết rồi. Nên làm ơn. Hãy cố kiểm soát bản thân.” Seobaby tiếp tục. 

“Được rồi, Seobaby à. Chị có Sica rồi mà đúng không?” tôi nháy mắt với Seobaby. 

“Sao cũng được Kwon Yuri.” Sica trừng mắt nói. “Chúng ta đi thôi nếu không thì trễ mất.” cậu ấy nói khi nhảy lên xe, vẫy tay tạm biệt Seohyun. 

“Tạm biệt, Seobaby. Gặp em sau.” tôi hôn vào má em ấy, vẫy tay tạm biệt trước khi nhảy lên xe cùng Sica. 

---công viên giải trí--- 

“Xin chào! Tôi là Minho, MC hôm nay.” Anh ấy nói. 

“Xin chào! Em là Yuri và đây là Jessica” tôi giới thiệu. 

“Rất vui khi gặp các em.” Anh ấy nói. Một cô gái dễ thương chạy đến chỗ chúng tôi. Cô ấy dừng lại rồi thở hổn hển. Chờ đã… tôi biết cô ấy… OMO! LÀ CHỊ ẤY. 

“Xin lỗi mọi người, tôi đến trễ.”Chị ấy nói. Tôi không thể nói được lời nào… AEGYO của chị ấy thật là chết người mà. 

“Không sao đâu.” Minho nói. 

“Minho à! Đến đây đi! Cần phải make up lại cho em!” ai đó gọi. 

“Được rồi, các cô gái. Anh phải đi. Tạm biệt nha.” Minho nói rồi chạy tới chỗ người kia. 

“Ừm. Xin chào! Xin lỗi vì đã đến trễ. Nhân tiện, chị là Yoon Eun Hye.” Chị ấy cúi chào nói. Chị ấy… CHÚA ƠI. Đáng yêu quá đi!!! Chị ấy đưa tay ra, tôi run rẩy nắm lấy. 

“X-xin c-ch-chào… em là K-K” chị ấy ngắt lời tôi. 

“Kwon Yuri. Chị biết. Chị là fan lớn của em mà.” Chị ấy eye smile khi bắt tay tôi. “Chị đã xem một show mà em tham gia. Em ăn mặc theo nhân vật của chị trong Tiệm cà phê Hoàng tử. Trông rất đáng yêu và dễ thương. Chị nghĩ mình đã cảm nắng em rồi.” Mặt tôi đỏ bừng. Sica hắng giọng. 

“Xin chào. Em là Jessica.” Sica nói, đưa tay mình ra. Tay của Yoon Eun Hye rời tay tôi. Tôi vẫn không nói được lời nào. Mặt tôi vẫn còn đỏ đây nè. Đỏ lắm luôn. 

“Rất vui được gặp em.” Chị ấy nói. 

“Thật ra, e-em là một fan lớn của chị Yoon Eun Hye unnie.” Tôi cố gắng nói. 

“Gọi chị là Eun Chan được rồi.” chị ấy nháy mắt nói. Kyaaaa~ cái aegyo chết người này!!! 

“Y-Y-Y-Y-Yuri… cứ gọi em là Y-Yuri ạ.” Tôi lắp bắp. 

“Ừ.” Chị ấy quay sang Sica. “Chị có thể gọi em là Jessica được không?” chị ấy hỏi. 

“Như thế cũng được.” Sica lạnh lùng nói. 

Vài phút sau, tôi vẫn đứng nhìn ngây ngốc, chỉ có Sica và Eun Chan nói chuyện với nhau. 

“Eun Hye à, em cần phải thay trang phục.” chị stylist nói. Eun Chan bĩu môi. 

“Bây giờ ạ?” chị ấy hỏi. Chị stylist gật đầu rồi kéo Eun Chan vào xe. 

“Chị sẽ trở lại ngay.” Chị ấy vẫy tay nói. Tôi ngây người vẫy lại. 

“Yuri, Jessica. Hai đứa cũng phải thay trang phục đó.” chị stylist khác nói. Tôi và Sica gật đầu đi theo chị ấy. 

---sau khi thay trang phục--- (không có gì xảy ra trong lúc họ thay đồ đâu nhá =)) ) 

Chúng tôi ở bên ngoài chờ Eun Chan. Chị ấy lại đang chạy đến chỗ chúng tôi. Mặc áo sơ mi spaghetti strap với quần short, mang giày búp bê màu trắng. Chuyển động của chị ấy như thước phim quay chậm trước mắt tôi. Nảy lên. Nảy lên. (cái gì vậy chời? o_O ) 

“Á! Yuri à, mũi cậu đang chảy máu kìa!” Sica la lên, hốt hoảng chạy đi lấy ít khăn giấy. 

“Đây rồi.” Cậu ấy đặt nó lên mũi tôi. Eun Chan đến chỗ chúng tôi, cúi nhìn tôi với khuôn mặt lo lắng, cho tôi cái nhìn toàn diện về thứ mà chẳng mấy người có thể nhìn thấy. (đã hiểu ==’’ ) 

“Yuri à, em có sao không?” chị ấy hỏi một cách dễ thương. 

“Á!!! Yuri à, mũi cậu lại chảy máu nhiều hơn!” Sica hốt hoảng la lên. 

---sau 5 phút chảy máu mũi--- 

“Mọi người sẵn sàng hết chưa?” đạo diễn hỏi. 

“Rồi!” mọi người trả lời.

“Tốt lắm, tất cả… vào vị trí!” anh ấy nói. “Camera chuẩn bị! Ánh sáng! Và… bắt đầu.” anh ấy nói. 

“Xin chào! Tôi là MC Minho, tham gia với chúng ta hôm nay là ba cô gái xinh đẹp.” anh ấy nói, camera quay sang chúng tôi. Chúng tôi vẫy tay. “Đến từ SNSD, là Jessica và Yuri! Cùng nữ diễn viên nổi tiếng, Yoon Eun Hye!” anh ấy hào hứng nói. 

“Giờ tôi sẽ hỏi họ về thử thách mà họ phải đối mặt ngày hôm nay.” Anh ấy nói khi bước đến chỗ chúng tôi. “Được rồi. Jessica trước nhé.” Anh ấy đến bên cạnh Sica. “Jessica à, em sợ thứ gì nhất?” anh ấy hỏi. 

“Thật sự em cũng không biết nữa.” Sica nói với aegyo tuyệt nhất của mình. OMO! Tim tôi đập trật một nhịp rồi. 

“Chắc không? Em không sợ ma sao?” anh ấy lại hỏi. 

“Em cho là vậy.” Sica đáp. Một cách ngây thơ. Kyaaaa~ :x giờ tôi chỉ muốn ôm cậu ấy ngay tại đây thôi. 

“Vậy à.” Minho nhún vai nghi ngờ. “Tiếp theo là Yuri quyến rũ!” Anh ấy xuất hiện đằng sau tôi nói. “Yuri à… em sợ thứ gì nhất nào?” anh ấy hỏi. 

“À thì… em không nghĩ là… ồ… có lẽ… không phải nó.” Tôi lắp bắp. Mọi người cười khúc khích. 

“Có vẻ như Yuri đây không thể quyết định được. Haha.” Minho bước tới chỗ Eun Chan. 

“Còn em thì sao, Eun Hye? Em sợ thứ gì nhất?” anh ấy hỏi với giọng rùng rợn. 

“À… em sợ ma lắm.” Chị ấy đặt tay mình lên má, ánh mắt lo lắng… “… dù người ta nói rằng ma sẽ không làm hại đến bạn nhưng em không tin điều đó. Nếu ma không làm hại bạn thì tại sao sa-sadako…” chị ấy không thể tiếp tục được. 

“Ừm… được rồi… vậy là em sợ ma hở?” Minho hỏi, Eun Chan gật đầu. “Tại sao tôi lại hỏi câu này?” Minho hỏi camera. “Thử thách của ngày hôm nay. Những cô gái xinh đẹp này sẽ đi vào bên trong ngôi nhà ma.” Minho chỉ vào ngôi nhà ma phía sau vòng quay ngựa gỗ. Các bạn biết đó, tôi không hề sợ ma. Quái vật lại càng không. Thứ mà tôi sợ nhất là… tôi nhìn Sica rồi Eun Chan. Chị ấy trông xanh xao quá. 

“Eun Chan à, chị ổn chứ?” Tôi thì thầm. Chị ấy gật đầu, mỉm cười yếu ớt. Tôi quay sang Sica, vẫn là vẻ mặt lạnh lùng đó. -.- 

“Sica à?” tôi thì thầm. Cậu ấy nhìn tôi. Khuôn mặt vẫn như thế. Tôi nắm lấy tay cậu ấy. 

“Thế nào, mọi người đã sẵn sàng chưa?” Minho hỏi chúng tôi. Chúng tôi gật đầu. “Được rồi! Đi thôi!” 

“Cắt!” đạo diễn la lên, đi đến chỗ chúng tôi. 

“Làm tốt lắm. Các em cảm thấy thế nào?” anh ấy hỏi. “Jessica?” 

“……” -.- cậu ấy nhún vai. 

“Hiểu rồi… còn Yuri?” anh ấy quay sang tôi. 

“……” tôi chỉ nhìn anh ấy chằm chằm. Tôi còn không rõ mình cảm thấy thế nào nữa mà. 

“Ơ… Eun Chan thì sao?” đạo diễn hỏi Eun Chan. 

“……s-s-sợ.” chị ấy cố trả lời. 

“Có thế chứ!” đạo diễn vui sướng la lên. “Được rồi. Đến chỗ ngôi nhà ma thôi.” Anh ấy nói với giọng rất vui vẻ. Tôi và Sica bắt đầu bước đi (Tôi vẫn còn nắm tay cậu ấy :D) 

Ai đó kéo tay kia của tôi. Tôi dừng lại và quay lại đằng sau. 

“Yuri à, tại sao cậ-” Sica quay lại nhìn. 

“Y-Yuri à… chị sợ lắm.” Eun Chan đôi mắt ngấn lệ đang nắm chặt tay tôi. Tôi mỉm cười rồi kéo chị ấy vào lòng. 

“Đừng lo, có em ở đây rồi mà.” Tôi ôm chị ấy rồi nói trong khi vẫn nắm tay Sica. Tôi mỉm cười đẩy Eun Chan ra, đan ngón tay của chúng tôi lại, chị ấy mỉm cười lại. Tôi quay sang nháy mắt với cậu ấy. Cậu ấy trừng mắt nhìn tôi rồi bước đi. 

“Mọi người! Đạo diễn nói chúng ta có 15 phút nghỉ ngơi trước cảnh quay trong ngôi nhà ma” Ai đó nói. 

“Eun Hye à, chị cần phải sửa lại tóc cho em.” Một stylist kéo Eun Chan đi để lại tôi và Sica. Tôi lập tức kéo cậu ấy về phía mình rồi xoay người cậu ấy lại đối diện với tôi. 

“Này! Kwon Yu-” trước khi cậu ấy có thể hoàn thành câu nói của mình thì tôi đã ôm lấy cậu ấy. “Cậu làm gì thế?” cậu ấy thì thầm. 

“Ôm cậu chứ gì!” tôi cười khúc khích. 

“Tớ có thể nhìn và cảm thấy. Nhưng tại sao?” cậu ấy hỏi. 

“Thật ra tớ muốn ôm cậu từ lúc nãy rồi.” tôi thú nhận, chúng tôi cứ đứng như thế cho đến khi 

“Sica à…” tôi phá vỡ sự im lặng.

“Hửm?” cậu ấy hỏi.

“Eun Chan, trông rất xinh đẹp nhỉ.” tôi buộc miệng nói ra. Cậu ấy đẩy tôi ra.

“Cái gì?!” cậu ấy nhướng mày nhìn tôi. X(

“Nhìn kìa.” Tôi chỉ vào Eun Chan. Sica nhìn theo hướng tôi chỉ, Eun Chan đang vẫy tay với chúng tôi. Tôi vẫy lại.

“Đừng lo, Sica à.” Tôi tiếp tục. “Trong lòng tớ, cậu là người xinh đẹp nhất. Luôn luôn và mãi mãi như thế.” tôi nhìn cậu ấy. Cậu ấy mỉm cười. “nhưng phải thừa nhận là Eun Chan mặc đồ đó trông hot thật.” tôi ngây ngô nói, rồi nhận được một cú đánh vào tay.

 “Ối! Sao cậu đánh tớ?” tôi hỏi, cậu ấy khoanh tay rồi trừng mắt nhìn tôi.

 “Sao cũng được.” cậu ấy nói.

 END CHAP 5.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro