[LONGFIC][TRANS] More Everyday [Chap 16]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 16

Jessica's POV

Đời này tôi chưa từng hấp thụ lượng gà quá tải như thế! Đầu tiên là những miếng gà bự tôi liên tiếp giành được từ Yoona và Sooyoung, kế đó là cả một miếng đùi siêu bự từ Yuri. Hai con người shiksins đó đáng lẽ nên tranh giành rau củ thế cho thịt thà mới đúng chứ.

Tôi lăn tròn trên ghế, tay xoa xoa cái bụng ngoại cỡ. Nhìn nó chợt làm tôi nghĩ tới khẩu phần ăn của mình tối nay, dễ chừng đủ để nuôi cả hạm đội đang chết đói. Mà thôi, chí ít tôi không lãng phí thức ăn, vậy nên họ phải cảm ơn tôi.

Từ băng ghế, tôi ngó trộm Yuri đang giúp Yoona lau bàn. Họ trông có vẻ rất hạnh phúc dù chỉ là cùng nhau làm công việc vặt vãnh. Tôi rất muốn chen vào giữa họ, nhưng ngoài mười cân bụng, tôi còn nhớ ra quá khứ hào hùng trước đây của mình. Mặc dù việc nấu nướng chả mấy khi có tôi góp mặt, thì tôi vẫn giúp đỡ việc lau chùi------ùa thì cố giúp. Tôi trước thường rửa chén, có điều một ngày đẹp trời Taeyeon đã điều tôi đi làm việc khác khi phát hiện số lượng lớn chén bát bỗng chốc thâm hụt.

Cùng chung số phận là công việc lau rửa đũa thìa dao dĩa. Tôi chỉ được làm một tuần bởi suốt quãng thời gian đã thường xuyên sơ ý đổ chúng cùng đồ ăn thừa vào thùng rác. Hết tuần, Hyoyeon phát hiện chỉ còn đủ đũa cho ba người ăn, và thế là ngay trong tối cả đám người xấu xa đã bắt tôi đi lục thùng rác để tìm lại số đũa thìa dao dĩa bị quăng đi do tai nạn. May mắn thay, còn Yuri đáng yêu đã đề nghị chạy ra siêu thị mua lại số lượng thâm hụt giùm tôi.

Thế là tôi bị đẩy sang việc phân loại đồ ăn thừa cho vào hộp. Nhưng công việc không mấy suôn sẻ khi tôi để hoa quả tươi chung một chỗ với nước sốt spaghetti rồi quên khuấy mất. Thế là ngày hôm sau khi chúng tôi ăn, cả đám gần như bị ngộ độc thực phẩm. Sau tất cả những lần đó, nhiệm vụ duy nhất của tôi là chuyển sang tiếp thêm năng lượng cho cả nhóm bằng cách nghỉ dưỡng sau bữa tối.

"Dà! Cậu lại ăn quá nhiều rồi phải không? Cậu không cần làm "trung gian" giữa tớ với Yoona nữa đâu." Tôi he hé mắt nhìn lên để thấy Sooyoung đang chống tay đứng thuyết giáo.

"Không. Tớ chỉ hơi mệt." Tôi ngang bướng cãi, khẽ co chân để cậu ta có thể ngồi.

Thực lòng mà nói, nếu có ai muốn tôi rời ghế lúc này thì họ buộc phải lăn tôi thôi, bởi lẽ bản thân đã không thể tự ngồi dậy được nữa rồi. Giờ thì tôi đã hiểu tại sao các bà bầu luôn cần trợ tá khi họ đứng lên ngồi xuống.

"Haiz, chồng tương lai của cậu chắc chắn sẽ rất vất vả đấy." Tôi đạp nhẹ cậu ta một cái khi nghe câu nhận xét mang tính chất trêu chọc.

Sooyoung ngó quanh rồi dịch dịch lại gần, thay vì đánh trả , cậu ta lại thì thầm bằng giọng gian xảo . "Nói tới chồng ấy mà, kể tớ nghe cậu tưởng tượng anh ta thế nào coi. Có phải cao, ngăm và đẹp trai không?"

Thế này còn mang tính công phá nặng hơn là đụng chạm trực tiếp. Nhíu mày lúng túng, tôi liếc trộm Yuri. Chẳng lẽ cơn ghen của tôi lộ liễu tới vậy? "Không, anh ấy thấp, da trắng mịn, nhìn bình thường." Tôi cố đánh lạc hướng cậu ta.

"Ây thôi nào, Sica! Cậu có thể kể với tớ. Cậu muốn người yêu đưa đi đâu trong lần hẹn hò đầu tiên?"

Tôi đang định bảo cậu ta nên đi phụ các thành viên khác dọn dẹp thì Tiffany đã từ đâu bay tới, kéo tay tôi dậy.

"Thông cảm nhá, Sooyoung! Tớ cần mượn Sica một lát."

"Nhưng.....Nhưng....Tớ đang hỏi cậu ấy mấy thứ."

"Tớ biết." Tiffany đáp ngắn gọn, cười bí hiểm rồi nhanh chóng lôi tôi về phòng cậu ta.

Trước khi nấm ú kịp đóng cửa, tôi ngoáy đầu lại ngó Yuri. Trước sự ngạc nhiên của tôi, cậu ấy cũng nhìn về một hướng và ánh mắt chúng tôi chạm nhau giây lát, trước khi bị cánh cửa trắng cùng tấm poster Keroro siêu bự ngăn cách.

"Jessi, kể tớ nghe chuyện xảy ra tại 'Sự Khởi Đầu' coi!" Tiffany hí hửng hỏi với tốc độ nhanh chóng mặt.

"Không có gì nhiều đâu, Tiff." Ngoài việc Yuri bị ám ảnh bởi đàn ông có bắp tay lực lưỡng.

"Ôi thôi nào, Jessi! Kể hết đi mà." Cô nàng mè nheo. "Các cậu có nói chuyện không?"

"Với ông chủ Kevin ấy hả?"

"Thì đương nhiên là Kevin! Sao? Có người khác mà cậu chưa kể cho tớ hở?" Tiffany nhướng mày thắc mắc.

Sao gái nào trong cái dorm này cũng ồn ào nhiều chuyện thế nhỉ? Trừ Yuri thôi. Thật tuyệt làm sao nếu cậu ấy chịu mở lời hỏi tôi về đối tượng yêu đương, hoặc chí ít cũng là tìm hiểu nhiều hơn về tôi, nhưng không, cái con người đáng ghét đó chả làm gì hết. Thêm một lần, tôi bị cám dỗ bởi việc kể Tiffany biết người tôi thực sự thích là ai. Tuy nhiên thì, thông qua bữa tối, tôi có thể khẳng định tính cách của mình dẫu sao vẫn là nhát như gà.

"Chúng tớ nói...."

"Mà cậu có hỏi anh ta tại sao luôn đi với con gái chứ không phải con trai không?" Tiffany hồ hởi cắt ngang. Với một người dễ dàng quên các bước nhảy thì, cậu ta nhớ chi tiết cuộc trò chuyện đầu tiên của chúng tôi đặc biệt dai đấy.

"Tớ không thực sự hỏi, nhưng tớ nghĩ đó là chị em gái của anh ấy." Tôi đáp bừa, hy vọng có thể dẹp yên bất cứ câu hỏi tương tự nào trong tương lai.

"Thế các cậu còn nói gì nữa?" Tiffany tiếp tục thăm dò.

Tôi cố hết sức nhớ coi Kevin đã nói gì với mình, nhưng chỉ thấy một mảng trống rỗng. Thay vào đó, tôi hồi tưởng lại cuộc đàm thoại trong công viên với Yuri trước khi cả hai vào tiệm sách. Dù ban đầu có phần lúng túng, nhưng dần thoải mái hơn rất nhiều, tôi còn phát hiện được mẫu người cậu ấy thích nữa.

Muốn biết ý kiến của Tiffany, tôi kể cậu ấy nghe chuẩn mực lý tưởng của Yuri "Anh ấy nói thích người nhạy cảm, thấu hiểu và xinh đẹp......Tớ nghĩ chắc chắn là tớ rồi."

"Hahaha! Jessi ah, tớ thừa nhận cậu rất đẹp. Nhưng hai cái còn lại thì," Cậu ta lắc lắc đầu "Tớ không đồng ý được."

"Ý gì chứ? Mọi người lúc nào cũng nói tớ thế còn gì." Tôi bĩu môi cãi lại.

"Haha! Được rồi, okay. Xin lỗi nha Jessi." Cô nàng gửi tặng tôi phiên bản chó con của lời xin lỗi "Thế còn gì không?"

Ngoài việc Yuri thả mình vào vòng tay Kevin thì tôi chả nhớ được gì nữa hết. Thế rồi tôi hồi tưởng đêm Yuri về muộn, mệt nhoài vì buổi chụp hình. Cậu ấy không biết tôi ở trên giường nên đã đổ ập lên người tôi. Cơ thể cậu ấy ấm, mềm mà thơm nữa. Cảm giác rất dễ chịu.

Tôi tiếp tục bộc bạch với Tiffany, vừa liên tưởng tới những điều giông giống xảy ra ở tiệm sách, phòng trường hợp cậu ta xác minh câu chuyện với Yuri. "Ừm, tớ ngã, và phải túm chặt eo anh ấy giữ thăng bằng. Chúng tớ cũng có ôm, nhưng anh ấy thả ra gần như ngay lập tức."

"Gì cơ?!" Tiffany ré lên "Okay, thế này nhé, có hai khả năng." Tôi chăm chú lắng nghe lời giảng giải của bác sĩ tư vấn tình yêu ."Một là, anh chàng g.a.y"

Giả như nó là thật, có lẽ tôi trông hơi thất vọng bởi Tiffany liền vỗ vỗ vai tôi an ủi "Hoặc hai, trường hợp đó tương đối nhạy cảm, nên có chút lúng túng thôi. Vui lên đi, tớ cam đoan là hai. He! Nếu tớ mà có ôm eo cậu, đời nào tớ thả ra chứ.....trừ phi Tae Tae giận dỗi thôi. Thế nên cậu có thể tiếp tục mơ mộng đi."

Tôi bật cười trước lời động viên của cậu ta "Cám ơn cậu, Tiff."

Yuri's POV

Tôi tắm xong và để ý cửa phòng Tiffany vẫn đóng, hai cô gái Mỹ đó thì từ lúc bước vào tới giờ vẫn chưa thấy hiện diện ngoài dorm.

"Nè, hai cậu ấy ra chưa vậy?" Tôi làm vẻ tình cờ hỏi Sooyoung.

"Họ chưa một lần thò đầu ra. Yul! Cậu phải ngăn lại đi. Thật không công bằng khi Tiffany tìm hiểu về Kevin Yang một cách BẤT HỢP PHÁP như vậy."

"Ờ thì.....Họ dẫu sao cũng là bạn thân. Chuyện đó có gì sai đâu." Tôi an ủi cậu ta.

"Unnie! Hai chị ấy ở trong đó cả tiếng rồi. Fany unnie ăn gian, lấy thông tin chúng ta không thể lấy bằng cách kéo Sica unnie vô phòng, bí mật thăm dò cả tiếng rồi. Sao mà nham----"

"Yoong! Cẩn thận từ ngữ đi." Tôi cản con bé trước khi nó nói thêm bất kì câu nào mang nghĩa xấu.

"----hiểm." Con nhóc kết thúc.

"Yul, đáng lẽ cậu nên ở đó với Sica. Không phải Fany."

Đúng thế. Tuyệt nhiên là hoàn toàn đúng. Tôi chắc chắn là thích ở đó, nhưng dù có thân với Jessica bao nhiêu chăng nữa, tôi cũng không thể kiểm soát người cô ấy muốn tâm sự.

"Unnie ah! Họ ở trong ấy lâu lắm rồi. Em nghĩ chị phải vào nhắc nhở rồi đấy."

Từ khi bữa tối kết thúc, tới khi tôi xong xuôi việc tắm rửa - đoán chừng rất là lâu -, họ đều ở trong phòng Tiffany. Với người thường thì chỉ hai tiếng, nhưng với tôi nó cứ dài như hai năm.

"Nhỡ mà nấm ú vẫn ghi thù chuyện cậu không cho cô nàng điểm, và thừa cơ trả thù bằng cách ám thị Sica ghét cậu thì sao?" Sooyoung xúi bẩy.

"Tiffany không phải dạng người đó đâu. Các cậu cũng có thể nói chuyện hàng giờ với Jessica nếu muốn cơ mà." Nhưng Tiffany nói nhiều lắm, tôi chỉ sợ cậu ta càng nói thì càng hớ những chuyện không tốt về tôi với Jessica.

"Chúng tớ có thể. Được rồi, cho là Fany không làm Sica ghét cậu, nhỡ cậu ta làm cô nàng ghét bọn tớ thì sao? Thế sẽ càng khó khăn hơn trong việc tìm kiếm thông tin và bọn tớ sẽ rất khó giúp cậu."

"Đúng đó, Unnie ah. Giúp bọn em, giúp chị." Tôi nhìn gương mặt baby buồn so của con nhóc tới cái nhìn tha thiết nài nỉ của Sooyoung. Tôi càng đứng đây nghe họ lý luận lâu bao nhiêu thì Jessica càng dành thời gian bên Tiffany nhiều bấy nhiêu.

Tôi đùng đùng bỏ vào phòng trước con mắt bối rối của cả hai. Nhưng lập tức, hùng hổ bước ra cùng quyển sách tiếng anh trong tay. "Biết rồi, để đó cho tớ." Tôi phi tới trước cửa phòng Tiffany, đưa tay gõ cửa.

------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic