Chapter 1 - The New Neighbour

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình biết Fic này đã cũ nhưng mình vẫn cứ post.

Fic này gửi cho P, t chắc chắn rằng người chưa đọc Fic này đâu hô hô...

Enjoy~~~~~~~

Chapter 1 - The New Neighbour 

Chiếc đồng hồ báo thức bắt đầu vang lên khi nó điểm 6:30 am.

"Chúa ơi, mình ghét đồng hồ báo thức ..." một giọng nói từ dưới tấm chăn.

Một cô gái tóc vàng từ từ đẩy tấm chăn của mình và ngáp dài uể oải.

"Đó là thời gian cho công việc .." Cô lẩm bẩm từ từ trong hơi thở khi cô bước về phía phòng tắm. 

Cô nhìn chằm chằm vào gương mặt buổi sáng của mình trong gương. Không có biểu hiện trên khuôn mặt cô. 

Mình có nên cười? 

Cô nghĩ khi vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào gương. 

Nah. Không có lý do để mình mỉm cười

Jessica Jung, 23 tuổi. Một người tốt nghiệp đại học thuộc loại khá, với một tấm bằng khá trong môn vật lý. Cô chỉ vừa mới bắt đầu làm việc như là một giáo viên tiếng Anh tại một trường trung học ởSeoul. Tại sao lại nói vậy? Vâng, sau khi thất bại khủng khiếp trong vài cuộc phỏng vấn với các công ty lớn, cô quyết định từ bỏ mọi cố gắng và làm việc trong trường học, nơi em gái cô _Krystal đang học tập.

Oh, cô ghét trẻ em hoặc giảng dạy ... 

Jessica vội vã ăn sáng, cô đã đi làm muộn bởi vì cô kết thúc việc ngây người nhìn chằm chằm vào gương trong nửa giờ. Đôi khi cô ấy vẫn như thế.

Cô đẩy một thìa salad vào miệng. Khó khăn.

 "Ugghh!!" như mong đợi, cô bị nghẹn. Cô nhẹ nhàng vuốt ngực của mình, cố gắng để hết bị nghẹn. Đột nhiên, mắt cô sáng lên, nhìn chằm chằm ra ngoài khung cửa sổ.

 Một người đàn ông cao lớn, đẹp trai, cơ bắp đang chạy bộ bên ngoài.

  Daniel. 

 Jessica nhanh chóng lau miệng của mình và vội vã lao ra khỏi cửa, hy vọng cô có thể vô tình va vào người láng giềng của mình.

 -Daniel!_Cô chào hỏi.

 Daniel dừng lại và quay lại nhìn Jessica đang đứng lúng túng. Anh vẫy tay chào, nhưng không cười.

"Hey, Jessica!" Anh trả lời khi anh bước về phía hàng xóm của mình.

 "Buổi sáng tốt .. đẹp." Jessica nói, lúng túng.

 Daniel mỉm cười và gật đầu.

 "Yeah, Em đang đến trường ah?"

 Jessica nhìn chằm chằm vào cái khuy áo, ngây người .

 "Err .. yeah".

 Daniel cười khúc khích.

 "Well, tốt nhất em nên đi ngay bây giờ, em sẽ bị trễ. Cô giáo."

 Jessica liếc nhìn đồng hồ, đã 7:45 am.

 "Crap". Cô lẩm bẩm.

 Cô nhanh chóng nhìn Daniel.

 "Oh, em xin lỗi ..

 Tuy nhiên, anh đã rời đi.

 Jessica thở dài nặng nề khi cô quay lại ..

 "OH MY GOD!" Cô hét lên, bị sốc.

 Một cô gái đang đứng rất gần trước mặt cô, khuôn mặt của họ cách nhau chỉ vài inch.

 Cô gái mỉm cười hạnh phúc.

 Đó là nụ cười đẹp nhất mà Jessica đã từng gặp.

 "Cô .. là .. ai?" Jessica hỏi khi cô bước vài bước về phía sau.

 Cô gái cười khúc khích và bước vài bước về phía trước.

 "Tớ là hàng xóm mới của cậu, Tiffany." Cô nói, đưa tay về phía trước mong một cái bắt tay.

 Jessica nhìn chằm chằm vào bàn tay đó cô ngây người ra trong vài giây.

 "Uh .. hi Tiffany." Cô nói khi cô nắm lấy tay cô ấy.

 "Là Tiffany Hwang." Tiffany nói, mỉm cười cho đến khi đôi mắt không còn nhìn thấy được khi cô giữ chặt tay của Jessica.

 "Ơ .. Tôi là Jessica Jung." Jessica nói khi cô kéo tay cô ra khỏi sự kìm kẹp chặt chẽ của các cô gái nước ngoài.

 Jessica liếc nhìn cô một lần nữa.

 "Ồ không, mình đã trễ." Cô nói, hoảng sợ.

 "Well, er .. Tiffany rất vui dược gặp cậu. Tớ thực sự thực sự cần phải đi ngay bây giờ, tớ sẽ nói chuyện với cậu sau." Cô nói thêm khi cô chạy đến bên chiếc xe màu cam của mình.

 Tiffany nhìn theo cô ấy.

 "Okay, tớ sẽ gặp cậu sau, Jessi". Cô nói, mỉm cười.

 Jessica dừng lại khi cô nghe thấy Tiffany gọi cô với biệt danh đó.

 Tiffany đi về phía Jessica và dừng lại ngay trước mặt cô.

 Jessica nhìn cô, tò mò.

 Đột nhiên Tiffany vòng tay xung quanh Jessica khi cô nhắm mắt lại, thưởng thức một cái ôm.

 Jessica bị đóng băng trong vòng tay của người hàng xóm mới của mình, không biết phản ứng thế nào.

 Tiffany từ từ buông cơ thể của Jessica ra và quay lại.

 "Cậu nên đi bây giờ, học sinh của cậu đang chờ." Cô nói.

 Jessica gật đầu.

 "Uh .. yeah .."

 Cô nhanh chóng bước vào xe và lái xe đến trường.

 Tiffany nhìn chiếc xe Jessica cho đến khi nó khuất khỏi tầm nhìn của mình.

 Cô mỉm cười.

  “Jessi ..

 **

"Chào buổi sáng cô Jessica!" Các lớp cúi chào.

 "Okay lớp, chào buổi sáng." Jessica nói uể oải khi cô bước về phía bàn của cô. Cô thả cơ thể mình uể oải trên ghế và nhìn chằm chằm trống rỗng vào lớp.

 "Thưa cô, cô đến muộn". Lớp trưởng lớp học, Taemin nói.

 Jessica thở dài.

 "Tôi có rất nhiều việc để làm Không giống như mấy nhóc."

 "Yeah, những thứ như .. ngủ đến chiều và rình rập người láng giềng nóng bỏng ." Krystal nói, châm chọc.

 Jessica lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô em gái đang là học trò của cô. Sau đó, cả hai đều trao đổi cái nhìn chằm chằm lạnh lùng.

 "Im lặng, Krystal Jung tôi cần một số tôn trọng, tôi là giáo viên của em ở đây." Jessica nói, nghiêm trọng.

 Krystal cười khúc khích.

 "Em xin lỗi, giáo viên."

 Jessica đã đưa ra một nụ cười em gái mình trước khi đứng lên.

 "Okay lớp, hôm nay tôi muốn các em .. hoàn thành các bài tập từ trang 15 đến 20". Cô nói khi lật cuốn sách bài tập.

 Sulli thở hổn hển khi cô nhận ra số lượng câu hỏi trong đó.

 "Nhưng cô ơi .. nó rất là nhiều!" , Cô nói.

 Jessica bước về phía đó và từ từ vỗ nhẹ lưng cô gái.

 "Đó là lý do tại sao em nên làm điều đó .. vì vậy em sẽ không rớt vào bài kiểm tra tiếng Anh của em một lần nữa." Cô thì thầm, đe doạ.

 Sulli nuốt nước bọt và gật đầu.

 Giáo viên lười biếng đôi khi rất đáng sợ.

 Jessica tiếp tục ngồi trên chiếc ghế của mình và nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, lạc hướng trong suy nghĩ của mình.

 Đó là cô gái .. thật lạ.

 Tên cô ấy là gì?

 Tiffany?

 Tiffany Hwang?

  Những hình ảnh về nụ cười tỏa nắng của Tiffany cứ hiện lên trong tâm trí của cô.

  Cô ấy có thể … ngừng mỉm cười.

 Cô ấy như ma túy hoặc một cái gì đó?

 Nụ cười ma túy?

 Nụ cười ..  như một tên ngốc.

  Đột nhiên bộ nhớ đến vòng tay ấm áp của Tiffany lấp đầy tâm trí cô.

Thật là … lập dị!

"Geez .. giáo viên, cô có bệnh không?"

 Một câu hỏi đột nhiên vang lên, kéo Jessica trở về thực tại.

 "Cái gì?"

 Kang Jiyoung, học sinh nghịch ngợm mỉm cười.

 "Cô đã đỏ mặt .. và mỉm cười ..." , cô nói.

 "WHAT?", Cả lớp đồng thanh.

 "Cô mỉm cười!" Taemin nói, bị sốc.

"Cậu có chắc không, Jiyoung?" Krystal hỏi trong sự hoài nghi.

 Jiyoung gật đầu.

 "Cô có nghĩ về những điều biến thái .. cô Jung?" Cô hỏi, tinh nghịch.

 Jessica nhìn chằm chằm vào học sinh của mình, khuôn mặt của cô bây giờ là đỏ như quả cà chua.

 "T..tôi…”.

 Jiyoung cười khúc khích.

 "Vậy đó, Jiyoung, ra ngoài đứng!" Jessica hét lên.

**

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro