Chapter 3 - The Creepy Weirdo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 3 – The Creepy Weirdo

Tôi có những người hàng xóm kỳ lạ nhất trên thế giới. Và không, tôi không nói về Daniel. Đó là về Tiffany.

 

Cô ấy giống như một cỗ máy mỉm cười, cô ta cười quá nhiều và sẽ là chuyện lạ nếu cô ấy đột nhiên  không mỉm cười nữa. Tôi bắt đầu nghĩ rằng cô ấy thậm chí còn cười ngay cả khi đang ngủ.

 

Và đột nhiên cô ấy là chị gái của Sulli? Tôi đã biết Sulli trong nhiều năm nay kể từ khi Sulli là bạn thân nhất của Krystal, nhưng em ấy không bao giờ nói về chị gái của mình. Hoặc chị cùng cha khác mẹ?

 

Cô ấy bắt đầu khiến tôi sởn gai ốc. Khi dường như cô ấy biết tất cả mọi thứ về tôi.

 

Và cô ấy thậm chí còn nói với tôi không được có tình cảm với cô ấy?

 

Cô ấy là của mình!

 

Mặc dù tôi sẽ không bao giờ bao giờ yêu cô ấy, bởi vì tôi "thẳng" như một mũi tên, nó vẫn làm tôi bực mình vì sự kiêu ngạo của cô ấy ... Và cô ấy không bao giờ ngừng cười. Và nụ cười của cô ấy khiến tôi phải cười theo. Nó như là truyền nhiễm. Tôi thực sự hy vọng tôi có thể mỉm cười như thế bất cứ khi nào tôi ở với Daniel. Nhưng tôi không thể. Và .. với Tiffany, tôi có thể mỉm cười gần như ngay lập tức. Chỉ cần nhìn thấy cô ấy từ xa. Nó là đáng sợ.

 

Tiffany là một người lập dị đáng sợ.

 

Lập dị đáng sợ, người có nụ cười đẹp nhất ..

 

 

 

"Chào buổi sáng, Jessica." Một giọng nói chào.

Jessica đang ngồi trên băng ghế ở phía trước ngôi nhà của mình. Cô quay đầu lại khi nghe giọng nói quen thuộc.

Câu nói của người lập dị ..

Tiffany mỉm cười hạnh phúc.

"Tớ có thể ngồi đây với cậu?" Cô ấy nói, chỉ vào băng ghế.

Jessica cố gắng hết sức không mỉm cười.

"Chắc chắn rồi." Cô nói.

Tiffany ngồi lên băng ghế và sự im lặng rơi giữa họ.

"Cám ơn." Tiffany đột nhiên nói.

Jessica nhìn cô.

Cô ấy đưa cho cô một cái phong bì.

"Cái này là gì?"

"Chỉ là một chút cảm ơn của tớ, bởi vì Sulli đã đậu bài kiểm tra của em ấy."

Jessica .. mỉm cười.

"Em ấy đã làm bằng chính năng lực của em ấy. Tớ chỉ giúp đỡ. "

"Xin cậu nhận món quà của mình er. nó khiến cho tớ cảm thấy thoải mái hơn." Tiffany khẳng định.

Jessica thở dài và lấy phong bì. Cô không thể nói không với đồ miễn phí.

Cô mở phong bì và nhìn vào trong.

Nó không phải là tiền. Jessica bí mật thất vọng.

Đó là một cặp vé để xem một .. một vở nhạc kịch.

"Legally Blonde" Jessica hỏi, nhướng lông mày.

Tiffany gật đầu.

"Cậu có yêu âm nhạc không? Đặc biệt là nếu nó là màu hồng và cô gái tóc vàng "Cô ấy nói với một nụ cười.

Jessica nuốt nước bọt.

"Cậu .. thực sự sợ tớ rất ít khi ra ngoài. Không,, hầu hết thời gian. "Cô nói.

Tiffany cười khúc khích.

"Vì vậy, cậu muốn đi không? Đêm nay diễn đó "Cô ấy nói.

Jessica thở dài.

"Tớ không biết, tớ nên đi với ai?"

Tiffany cười toe toét và chỉ vào mình.

Jessica nhìn chằm chằm vào cô, ngây người.

Tiffany bĩu môi và chỉ vào mình.

Jessica cười khúc khích.

"Cậu có muốn đi với tớ, Tiffany?"

Tiffany giả vờ nhìn bị sốc.

"Ôi .. Jessica, Cậu mời mình đi đó à!"

Jessica cười và lắc đầu.

"Cậu thật kỳ lạ."

**

Jessica và Tiffany đã xem xong vở nhạc kịch. Họ ghé vào siêu thị bởi vì Jessica muốn mua một ít salad tươi.

"Thật khó khăn khi cậu phải tự mình chăm sóc cho Sulli" Jessica đột nhiên nói. Cô đã đang đẩy giỏ hàng với Tiffany đi bên cạnh cô.

Tiffany nhìn chằm chằm vào Jessica, bối rối.

"Tớ nghĩ rằng nó rất .. er .. cậu thật cao cả, em ấy thậm chí không có họ hàng nào ở đây." Jessica nói thêm.

Tiffany cười.

"Cậu đang nói gì vậy?"

Jessica nhìn Tiffany, bối rối.

"Cậu đang chăm sóc cho Sulli, bởi vì .. cha mẹ em ấy ..

"Họ không có ở Hàn Quốc, họ hiện đang hưởng tuần trăng mật lần thứ hai của họ." Tiffany cắt ngang

Jessica nhìn cô chằm chằm, không nói nên lời.

Má cô chuyển sang màu đỏ.

"Oh."

Tiffany cười và lắc đầu.

"Cậu thực sự dừng ngay việc xem những bộ phim truyền hình, cậu giống như ... nghiện." Cô nói thêm.

Jessica dừng bước, khiến Tiffany dừng lại.

"Chuyện gì vậy?" Tiffany hỏi.

Họ bây giờ đang đứng trong một góc khuất nơi không có ai, ngoài họ.

"Cậu là ai?" Jessica hỏi, nghiêm trọng.

Tiffany nuốt nước bọt.

"Làm thế nào mà cậu có thể biết tất cả mọi thứ về tớ?" Jessica tiếp tục.

"Thức ăn ưa thích của tớ, nỗi ám ảnh của tớ, sở thích của tớ, công việc của tớ và tất cả mọi thứ .., cậu không thể nào đoán tốt được như vậy."

Tiffany đã lùi bước.

Im lặng rơi giữa họ.

"Tại sao cậu lại hỏi vậy?" Tiffany hỏi.

Jessica đảo mắt.

"Bởi vì .. cậu có thể giống như một tên sát thủ đáng sợ .. Tớ không biết."

Tiffany nhìn xuống, suy nghĩ.

"Cậu là ai?" Jessica hỏi.

Tiffany bước lại gần Jessica và dừng lại ngay trước mặt cô.

Cô mỉm cười và nhìn chằm chằm vào mắt của Jessica.

"Đó là một bí mật." Tiffany nói.

"Eh?"

"Nếu tôi nói với cậu, tớ có thể phải ..

"Cái gì? Giết tớ ah "Jessica cắt ngang.

Tiffany mỉm cười.

"Tớ có thể phải hôn cậu".

Jessica nhìn chằm chằm vào Tiffany, không nói nên lời. Má cô bắt đầu nóng lên.

"Cậu .. cậu .."

Tiffany cười.

"Tớ chỉ là hàng xóm của cậu, cậu nghĩ tớ là ai? Một thiên thần sao? "

Jessica thở dài khi Tiffany quay đi.

"Nhưng làm thế nào cậu biết về công việc của tớ khi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau?" Cô ấy hỏi.

"Sulli đã nói với tớ."

"Và làm thế nào về thức uống  .. yêu thích của tớ? sữa? "

"Sulli cho biết cậu đã mang sữa đến lớp".

"Được rồi .. nhưng còn về phần dưa chuột?"

Tiffany thở dài.

"Sulli nói với tớ rằng có một lần cậu đã ngất xỉu ngay trong lớp học, khi Jiyoung đặt một trái dưa chuột vào túi xách của cậu."

Jessica nhìn chằm chằm vào Tiffany, cô như không thể nói gì.

"Nhưng .. như thế nào về Daniel? Cậu nói rằng tớ không nên mỉm cười với anh ta khi tớ đã rất khó khăn để cố gắng. "

Tiffany dừng lại.

"À .. Tớ..

"Làm thế nào mà cậu biết về điều đó, hử?" Jessica hỏi.

"Tớ không... T..tớ. Chỉ là tớ không muốn cậu cười với anh ta. "Tiffany nói, trước khi quay đi.

Jessica nuốt nước bọt và nhìn chằm chằm vào lưng của Tiffany khi cô bước đi.

"Cô ấy thật là ... một kẻ lập dị đáng sợ." Jessica nói với bản thân khi cô từ từ đỏ mặt.

**

Cơ thể của tôi lại một lần không nghe lời tôi. Nó đang đứng ở phía trước ngôi nhà của mình, chờ đợi Tiffany .. Ý tôi là  err.. Daniel! Chết tiệt, có gì đó với tôi? Đó là Daniel... Tôi đang chờ đợi Daniel.

Daniel.

Anh ta đâu?

"Hey hàng xóm", một giọng nói chào đón.

Jessica quay đầu lại và nhìn sang bên trái nhà của mình.

Tiffany đã vẫy tay với cô, mỉm cười. Cô ấy mặc một chiếc áo choàng trắng, với mái tóc xỏa tung.

Nó không phải Daniel, nhưng Jessica không thể không cảm thấy hạnh phúc ngay từ cái nhìn. Cô mỉm cười.

"Đó có phải là hình ảnh của cậu vào buổi sáng?" Jessica hỏi, chỉ tay vào tóc của Tiffany.

Tiffany cười khúc khích.

"Yeah, tớ chỉ mới ra khỏi giường. Thích không? "

Jessica hắng giọng trước khi đảo mắt.

"Tại sao tớ phải thích nó ? Cậu thật kỳ lạ. "

Tiffany cười toe toét và đi về phía Jessica.

"Chỉ cần kiểm tra, đảm bảo rằng cậu không có tình cảm với tớ." Cô ấy nói, tình cờ.

Jessica cười.

"Hãy tin tớ đi, nếu có một ngày tớ là g*y, thi cậu không phải là loại người mà tớ sẽ thích."

Tiffany nhìn chằm chằm vào Jessica im lặng.

"Thật tuyệt vời." Cô ấy nói, chậm rãi.

Sự im lặng vụng về tràn ngập không gian.

"Cậu nên đi làm ngay bây giờ." Tiffany đột nhiên nói.

Jessica liếc nhìn đồng hồ.

"Nó vẫn còn quá sớm."

"Cứ đi đi."

"Tại sao?"

".. Chỉ cần tin tớ" Tiffany nói trước khi quay lại và đi bộ về phía ngôi nhà của mình.

Jessica đứng đó một mình, tự hỏi về hành động bí ẩn của Tiffany.

**

Nó có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Chắc chắn là như vậy.

Jessica nắm chặt vô lăng khi cô nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, lạc mất trong suy nghĩ của mình.

Cô đang bị mắc kẹt trong một tai nạn giao thông gây ra bởi một sự va chạm xe và cô đã đến trễ.

Bởi vì cô ấy bỏ qua những lời khuyên của Tiffany.

Jessica nuốt nước bọt.

Làm sao cô ấy biết?

End Chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro