Chapter 4 - A Sunny Day

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 4 – A Sunny Day

Làm thế nào mà cô ấy biết?

 

Cô ấy biết tất cả về mình từ Sulli,yeah. Thật không thể tin được. Nhưng làm thế nào mà cô ấy có thể dự đoán được tương lai? Cô ấy có năng lực siêu... nhiên... hoặc một cái gì đó?

 

Được rồi, thật vô lý. Nó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

 

 

 

Chắc chắn là vậy ..

 

 

 Chắc chắn là vậy ..

"Chắc chắn là ..."

"Chắc chắn cái gì...?" Jiyoung hỏi.

Jessica giật mình trở về với thực tế, trong lớp học.

Jiyoung nhìn chằm chằm vào cô, mặt cô ta rất gần với Jessica.

"Em .. phải bị trừng phạt vì không hoàn thành bài tập về nhà." Jessica nói, nghiêm trọng.

Jiyoung mỉm cười trước khi quay lại chỗ ngồi của mình.

"Nhưng em đã hoàn thành nó, cô ahh." Cô ấy nói, vô tội.

"Thật không? Em đã hoàn thành nó? "Jessica hỏi khi cô bước đến chỗ ngồi của Jiyoung.

Jiyoung gật đầu mạnh mẽ và đưa cuốn sách của mình cho Jessica.

"Em đã hoàn thành nó!"

Jessica lấy cuốn sách lật nó ra.

"Để tôi xem ..."

Cô dừng lại khi cô nhìn thấy một trang.

Một trang với một từ rất lớn được viết trên đó.

'Đã hoàn tất! XP'

Ngoài ra còn có một hình hoạt hình vẽ bên cạnh, .. mái tóc vàng.

Tay Jessica đang run lên khi cô cố gắng để kiểm soát sự tức giận của mình.

"KANG ..

.. JI ..

.. YOUNG!! "

**

Jessica cảm thấy rất mệt mỏi sau khi mắng Jiyoung trong lớp. Cô bước dài trên hành lang trường học, chậm rãi.

Sinh viên kì lạ ..

Hàng xóm kì lạ..

Jessica vẫn không thể khiến tâm trí của mình thoát khỏi những suy nghĩ về Tiffany.

Có điều gì đó rất bí ẩn về cô ấy. Và Jessica không thể tìm ra, nhưng cô sẽ tìm hiểu thêm về cô ấy.

Đột nhiên cô thấy Krystal và Sulli bước ra từ nhà vệ sinh nữ.

Sulli?

Đây là cơ hội của mình.

"Sulli!" Cô gọi.

Krystal và Sulli dừng lại và quay lại.

"Oh, chào buổi chiều cô Jung." Sulli chào, mỉm cười.

Jessica gật đầu.

"Tôi có thể nói chuyện với em trong vài phút?" Cô hỏi.

Sulli và Krystal nhìn nhau.

"Tại sao? Chị gặp rắc rối gì àh? "Krystal hỏi, quan tâm.

Jessica lắc đầu.

"Không, chị chỉ .. muốn hỏi em ấy vài chuyện...".

**

"Fany-unnie?" Sulli hỏi.

Jessica gật đầu.

"Làm thế nào em biết cô ấy?"

"Kể từ khi cha mẹ của chúng em giới thiệu chúng em với nhau, 2 năm trước đây."

"Có bất cứ điều gì lạ về cô ấy không?"

"Kì lạ à?"

"Yeah, những điều không bình thường .. có thể .. một chút siêu nhiên ..."

Sulli nhìn Jessica một cái nhìn kỳ lạ.

"Không. Nếu có bất cứ điều gì lạ .. nó sẽ là ..

mỉm cười là thói quen của chị ấy. Chị ấy không thể ngừng mỉm cười. "

Jessica cười khúc khích.

"Yeah, ngay cả đôi mắt cũng cười khi cô ấy cười" Cô nói, mỉm cười.

Sulli nhìn chằm chằm vào Jessica, bị sốc. Có thể thấy được nụ cười của Jessica cũng khó như trúng số. Rất hiếm và nó mang lại một cảm giác dễ chịu.

"Chị thậm chí còn đẹp hơn khi chị mỉm cười." Sulli nói, ngắm nhìn nụ cười của Jessica.

Jessica hắng giọng và nghiêm túc một lần nữa.

"Vì vậy, .. em nói rằng cô ấy là hoàn toàn bình thường?"

Sulli gật đầu.

Jessica thở dài.

"Nó chỉ là  .. một sự trùng hợp ngẫu nhiên".

Sulli cúi chào và chuẩn bị trở về lớp học cô.

Jessica gật đầu.

"Chờ đã... Em nghĩ rằng có chuyện kỳ lạ xảy ra gần đây." Sulli đột nhiên nói.

Jessica nhìn cô, tò mò.

"Chuyện gì?"

"Một buổi sáng, chị ấy hỏi em .. hôm đó... ngày mấy!!!."

"Đó không có gì là lạ. Chị vẫn thường nhầm lẫn các ngày với nhau "Jessica nói.

Sulli cười khúc khích trước khi vẻ mặt của cô trở nên nghiêm trọng.

"Yeah, em cũng nghĩ vậy .. nhưng sau đó chị ấy hỏi em ..

.. năm nay là năm nào? "

**

"Làm thế nào mà cậu có thể giam em tớ ở lại trường chứ?" Gyuri hỏi, tức giận.

Jessica bỏ qua sự giận dữ của người bạn tốt mình và từ từ uống ly nước cam của cô.

"Em ấy chỉ là một đứa trẻ! Cậu không thể ..

"Gyuri ..." Jessica đột nhiên nói.

"Yeah?"

"Cậu có nghĩ rằng trên đời này tồn tại những điều như err.. cỗ máy thời gian hay đại loại như vậy không?"

Gyuri ngây người nhìn chằm chằm vào Jessica. Cô ấy có vẻ rất ngạc nhiên với câu hỏi của Jessica.

Một sự im lặng kéo dài.

Đột nhiên Gyuri phá lên cười.

Tất cả mọi người trong nhà hàng đều quay đầu lại nhìn vào bàn của Jessica, bị sốc bởi tiếng cười đó.

"Ahahahaha! Cỗ máy thời gian? "

Jessica đảo mắt.

"Cậu nghĩ rằng nó thật buồn cười?"

"OH YEAH! Đó là trò đùa vui nhộn! "

Jessica cắn môi, cố gắng để kiểm soát bản thân mình không tát vào khuôn mặt của Gyuri với một cái gì đó giống như khay kim loại cho đến khi cô ấy im lặng.

"Đó là tất cả những gì mà cậu DẠY CHO SINH VIÊN CỦA CẬU TẠI TRƯỜNG?"

"Được rồi, đủ rồi."

"Và tớ nghĩ rằng cậu đang có một tấm bằng vật lí!"

"Haha, nó thật buồn cười. Cậu có thể dừng việc hét lên? "

"OMG! Tớ biết mà, đây phải là một chương trình CAMERA HIDDEN! "

Jessica thở dài.

"Máy ảnh đâu rồi? Và tóc của tớ nó có ổn không? "Gyuri nói khi cô nhìn xung quanh. Đột nhiên, cô lấy ra cái gương và kiểm tra gương mặt mình.

Jessica đảo mắt và đứng lên.

"Eh? Cậu đi đâu vậy? "

Jessica không nói bất cứ điều gì cô rời khỏi Gyuri, để cô ấy lại một mình với gương và .. hóa đơn của họ.

**

Jessica dừng lại ngay hiệu sách để mua một số văn phòng phẩm.

Cô cầm hai chai mực. Sau đó, cô lấy một tập giấy note màu hồng, chỉ nhiêu đó.

Cô bước đến quầy tính tiền và đưa các món đồ của mình vào đó.

Nam nhân viên thu ngân mỉm cười với Jessica, hy vọng sẽ có được một nụ cười đáp lại. Tuy nhiên, anh đã nhận được một cái nhìn trống rỗng.

"15.000 won." Anh ta nói, mỉm cười lúng túng.

"Oh." Jessica trả lời ngắn gọn.

Cô với lấy túi xách của mình, nhưng sau đó cô nhận ra rằng cô đã không mang theo nó.

Chết tiệt .. mình còn để nó trong xe.

Anh thu ngân cho Jessica một cái nhìn kỳ lạ.

"Tôi..tôi để ví tiền của tôi trong xe." Jessica nói, lắp bắp .

"Cô phải trả tiền trước" Anh thu ngân nói, nghiêm trọng.

Jessica nhìn xuống, xấu hổ.

Cô là quay lưng lại và nhìn quanh khi đột nhiên cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

"Vâng đây , 15.000 won." Tiffany nói với người thu ngân.

Jessica nhìn chằm chằm vào cô ấy với những cảm xúc hỗn hợp.

Làm thế nào mà cô ấy biết ..?

Cô ấy đang làm gì ở đây ..?

"Tớ đã trả tiền cho cậu rồi." Tiffany nói khi cô đi ngang qua Jessica, mỉm cười.

Jessica đứng đó, sững sờ.

"Này Tiffany, đợi đã!"

**

"Cậu có chắc chắn rằng cậu đang không có tình cảm với tớ? Bởi vì cậu đang yêu cầu tớ nói chuyện với cậu một lần nữa "Tiffany nói trêu chọc.

Jessica mỉm cười khi họ đi quanh công viên với nhau.

"Tớ sẽ không yêu cậu, vì vậy đừng lo lắng."

"Thật tốt." Tiffany nói, mỉm cười.

Jessica nhìn xuống, im lặng.

"Này, tớ có thể hỏi cậu một vài chuyện?"

Tiffany nhìn Jessica.

"Cậu sẽ hỏi tớ là ai một lần nữa à?"

Jessica nhìn chằm chằm vào cô ấy, nghiêm trọng.

"Cậu là ai?"

"Điều này thật là nhàm chán." Tiffany nói, bĩu môi.

Cô đến một cái ghế dài và ngồi trên đó.

"Làm thế nào mà cậu có thể dự đoán được vụ tai nạn giao thông giao thông?" Jessica hỏi trước khi ngồi bên cạnh Tiffany.

"Tai nạn giao thông?" Tiffany hỏi lại, ngây thơ.

"Sáng nay, khi cậu nói với tớ là nên đi làm sớm hơn thường lệ ..."

Tiffany nhún vai.

"Tớ không biết cậu đang nói về điều gì."

Jessica chế giễu.

"Được rồi, làm thế nào cậu biết rằng tớ đã bị kẹt lại tại hiệu sách và đã để quên ví tiền trong xe?"

"Pure chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên. Tại sao chứ? Tớ không thể đi đến tiệm sách à? "

Jessica lẩm bẩm cô thực sự bực bội về câu trả lời của Tiffany.

Tiffany cười khúc khích và cho Jessica một nụ cười yếu ớt.

"Jessi, có những điều đó .. tốt hơn là không nên biết." Cô ấy nói, chậm rãi.

Jessica có thể cảm thấy nổi da gà khi cô nghe thấy những lời của Tiffany.

"...Cậu là... một thiên thần?" Jessica hỏi, nghiêm trọng

Họ giương mắt nhìn nhau một lúc.

"Tớ có đẹp không?" Tiffany hỏi, nháy mắt.

Jessica thở dài.

"..cậu..."

"Tôi là thiên thần giám hộ của cậu" Tiffany đột nhiên nói.

Jessica dừng lại và nhìn người bạn bí ẩn của cô. Cô ấy có vẻ nghiêm trọng.

"Cậu đang đùa sao??" Jessica nói.

"Yeah!" Tiffany nói trước khi phát ra một tiếng cười không thể kiểm soát được nhưng rất đáng yêu.

Jessica thở dài và mỉm cười.

"Cậu vẫn chỉ là một kẻ kì lạ sau tất cả."

"Chúng ta hãy nói về những điều gì khác." Tiffany đề nghị.

"Chắc chắn rồi." Jessica trả lời. Cô đã thẩm vấn hàng xóm của mình.

"Cậu dường như biết tất cả mọi thứ về tớ, tớ muốn biết thêm nhiều điều về cậu." Jessica nói.

"Cậu muốn biết những gì?"

"Một cái gì đó mà tớ không biết?"

Tiffany cười khúc khích.

"Được rồi, tỚ tên là Tiffany Hwang. Cha tớ tái hôn với mẹ của Sulli vì vậy mà tớ trở thành chị của Sulli. "

"Tớ đã biết hết rồi." Jessica nói, khó chịu.

Tiffany cười khúc khích.

"Công việc của cậu gì?" Jessica hỏi.

"Tớ thất nghiệp."

"Thất nghiệp?"

"Không thể làm bất cứ việc gì với tấm bằng âm nhạc." Tiffany nhún vai.

"Âm nhạc? Cậu là một ca sĩ? "Jessica hỏi, mắt cô sáng lên.

"Well .. không chính xác lắm, nhưng tớ có thể hát."

"Ồ vậy sao?" Jessica nói khi cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Tiffany.

Tiffany cho ra một tiếng cười nhỏ.

"Cậu có muốn nghe tớ hát?"

Jessica gật đầu mạnh mẽ.

"Được rồi, nhưng không được phàn nàn nếu đột nhiên trời mưa." Tiffany nói, bông đùa.

"Tớ biết nó sẽ luôn luôn là một ngày nắng đẹp khi tớ ra ngoài cùng cậu." Jessica nói.

Tiffany từ từ đỏ mặt trước những lời nói khá rõ ràng từ Jessica.

"Bởi vì .. cậu có thể nói trước tương lai .. hoặc có thể đến từ tương lai .. vì vậy nó trời sẽ không mưa .. Tớ không biết .." Jessica nói thêm, lo lắng.

Tiffany mỉm cười.

"Vì vậy, tớ có thể là một du khách .. hoặc một người nào đó với quyền năng siêu hạn như bây giờ à?" Cô ấy hỏi nhướng một bên lông mày.

"Vì cậu sẽ không cho tớ biết, nên tớ có quyền nghĩ vậy." Jessica trả lời.

"Cậu cũng là một người kì lạ." Tiffany nói.

"Sao cũng được, nhanh lên và hát cho tớ nghe."

"Được rồi, nhưng không được yêu tớ sau khi tớ hát đó."

Jessica cười khúc khích.

"Tớ sẵn sàng chấp nhận điều kiện đó."

Tiffany hắng giọng.

Sau đó cô ấy hát.

I still remember the night we met..

You said you loved my smile. 

But your love for me was like a summer breeze 

Oh, it lasted for a while 

I could hold on a little tighter I know 

But when you love someone, you gotta let her go so.. 

So I'm gonna smile.. 

'Cause I want to make you happy 

Laugh, so you can't see me cry 

I'm gonna let you go in style 

And even if it kills me 

I'm gonna smile..

 [Song: Smile by Lonestar]

Tớ vẫn còn nhớ vào đêm chúng ta gặp nhau ..

Cậu nói rằng cậu yêu nụ cười của tớ.

Nhưng tình yêu của cậu đối với tớ giống như một làn gió mùa hè

Ồ, nó kéo dài trong một thời gian

Tớ có thể giữ chặt thêm một chút nữa, tớ biết

Nhưng khi cậu yêu một ai đó, cậu làm mọi điều vì người ấy ..

Vì vậy, tớ sẽ mỉm cười ..

Bởi vì tớ muốn làm cho cậu hạnh phúc

Cười, vì vậy cậu không thể nhìn thấy tớ khóc

Tớ sẽ làm vì cuộc sống của cậu

Và thậm chí nếu nó giết chết tớ

Tớ vẫn sẽ mỉm cười ..

Tiffany đã kết thúc bài hát của cô với một nụ cười.

Jessi,nếu cậu hiểu được ..

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro