Chapter 6 - Holding Your Hand

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 6 – Holding Your Hand

 Ngày thứ 4

"Chào buổi sáng, Jessica." Daniel chào, nhấp nháy nụ cười lộng lẫy của anh.

Jessica nhìn anh ngây người ra trong vài giây.

"Chào buổi sáng Daniel." Cô trả lời ngắn gọn. Sau đó, cô tiếp tục nhìn chằm chằm vào cửa trước của Tiffany.

"Tại sao em lại nhìn chằm chằm vào ngôi nhà đó? Không ai sống ở đó cả. "Daniel đột nhiên nói.

Jessica nhìn Daniel, bối rối.

"Có đó. Một người phụ nữ trẻ tên là Tiffany. "

Daniel nhún vai.

"Thật không? Nhưng anh đã không bao giờ nhìn thấy cô ấy. "Anh nói.

Jessica tiếp tục nhìn chằm chằm vào Daniel, làm cho anh ta cảm thấy không thoải mái.

"Được rồi Jessica, Anh.. Phải đi."Anh nói trước khi quay và đi vào ngôi nhà của mình.

Jessica đứng đó, lạc trong suy nghĩ.

Tiffany, cậu đang ở đâu?

**

"Okay cả lớp, chúng ta kết thúc ngay tại đay." Jessica nói, đóng sách giáo khoa của mình.

“Cả lớp đứng lên." Taemin nói.

Mọi người đều đứng dậy.

"Cảm ơn cô!" Tất cả họ đều đồng thanh nói, cúi đầu.

Jessica gật đầu nhẹ trước khi mỉm cười.

"Sulli, tôi có thể gặp em một lát?" Cô nói với Sulli.

"yeah, chắc chắn rồi." Sulli nói.

"Số điện thoại chị gái em" Sulli hỏi, bối rối.

Jessica gật đầu. Cô không quan tâm nữa, cô rất muốn thấy Tiffany một lần nữa.

"Em xin lỗi, em không biết." Sulli trả lời.

Jessica thất vọng.

"Nhưng ... cô ấy là chị gái của em, là gia đình của em." Cô ấy nói.

Sulli lắc đầu.

"Em không thực sự gần gũi với Fany-unnie. Chị ấy là chị cùng cha khác mẹ với em. "

"Thế còn cha của em? Ông ấy phải biết số của con gái mình. "Jessica hỏi.

Sulli nhìn cô giáo, kỳ lạ.

"Em đoán như vậy, nhưng có chuyện gì với chị à? Có vẻ như nó quan trọng về việc tìm thấy Fany-unnie . "

Jessica gật đầu.

"Chị không biết, nhưng .. nó giống như ... cuộc sống của chị phụ thuộc vào nó." Cô ấy nói, mỉm cười.

Sulli mỉm cười.

"Nếu Fany-unnie là một chàng trai, em sẽ nghĩ rằng chị đang yêu chị ấy đấy."

Jessica cười khúc khích và nhẹ nhàng vỗ đầu của Sulli.

"Nó có quá rõ ràng rõ ràng?"

Ngày thứ 5

Tôi đã không bao giờ hành động như thế này trước đây.

Tôi muốn được điên.

"Cô ơi, cô phải trả tiền trước đã." Thu ngân nam cho biết, khó chịu.

Jessica đứng tại quầy, giả vờ tìm ví của mình trong túi xách của cô.

"Cô ơi, cô có thể trả không?"

Jessica cắn môi.

"Tôi.. Lại để quên ví tiền của tôi trong xe rồi." Cô nói.

"Vâng, cô đã nói với tôi 3 lần rồi. Và bây giờ cô có thể vui lòng di chuyển ra ngoài được không, có rất nhiều người chờ đợi phía sau cô. Nhân viên thu ngân nói, vẫn cố gắng lịch sự.

Jessica nhìn phía sau bắt gặp ánh mắt tức giận của một vài khách hàng.

Cô thở dài và bước ra khỏi dòng người.

Không có Tiffany.

Cô đã hy vọng rằng Tiffany sẽ đến sau đó đưa tiền cho cô giống như cô ấy đã làm trước đây.

Nhưng cô ấy đã không xuất hiện.

**

Cậu ở đâu?

Jessica bây giờ đang đứng ở phía trước quầy bán salad ở siêu thị, nơi họ lần đầu tiên họ gặp nhau. Cô đã đứng đó 2 giờ, chờ đợi Tiffany.

Nhưng cô ấy không bao giờ đến.

**

Ngày 6

"Nhanh lên Sica! Chúng ta trễ rồi! "Gyuri hét lên từ chiếc xe của cô.

Jessica thở dài khi cô vội vàng nắm lấy ba lô và chạy xuống cầu thang.

Gyuri, Jiyoung, Krystal và Sulli đã đợi cô ở trong xe.

"Tớ xin lỗi, tớ muộn." Jessica nói, ngắn gọn khi cô đóng cửa lại.

Gyuri lắc đầu và lái xe đi.

Họ sẽ đến trường ,nơi cắm trại của học sinh mà Jessica đã được phân công làm việc quản lí với một vài giáo viên khác. Gyuri đã tình nguyện giúp khi nhà trường thiếu nhân viên.

**

"Cô Jung, cô đã muộn" Seung Yeon nói nghiêm túc.

Jessica thở dài.

"Yeah, tại kẹt xe."

Seungyeon đảo mắt trước thái độ của Jessica. Cô đưa cho cô ấy một mảnh giấy.

"Đây là lịch trình của cậu. Cậu sẽ quản lí các trại viên từ 12:00 giờ sáng đến 6:00 am "Cô ấy nói.

Jessica nhìn lịch trình, sốc.

"Tôi không thể ngủ?"

“Tất cả mọi người đều không ngủ "Seungyeon trả lời., khó chịu.

**

Jessica, Gyuri và một vài giáo viên khác và các tình nguyện viên đang ngồi tại gian hàng quản lí.

"Tỉnh dậy với tớ." Jessica nói, thúc Gyuri đang buồn ngủ bên cạnh cô.

"Yeah, biết rồiiiii .." Gyuri trả lời khi cô thoải mái tựa đầu mình trên bàn.

Jessica thở dài và liếc nhìn đồng hồ.

1:00 am.

5 giờ nữa sẽ đi.

Cô ngả người trên ghế và khoanh tay lại.

"Này, cậu có vẻ thoải mái." Một giọng nói.

Jessica quay đầu lại hướng của giọng nói.

Seungyeon đã nhìn chằm chằm vào cô.

"Tại sao cậu không đi kiểm tra mấy nhóc?" Cô ấy nói.

"Tại sao phải làm thế?"

"Bởi vì bây giờ đến lượt cậu. Lát nữa mới tới lượt tôi "Seungyeon trả lời, chỉ vào lịch trình của Jessica.

Jessica trợn tròn mắt và kêu Gyuri đang ngồi bên cạnh.

"Yah, dậy đi với tớ." Cô ấy nói.

Không có câu trả lời.

"Gyul!"

Đột nhiên, cô ấy ngáy. Gyuri đã ngủ.

Jessica thở dài. Cô nhặt đèn pin và đứng lên.

"Tôi sẽ đi ngay bây giờ", cô nói.

"Một mình sao?" Seungyeon hỏi.

Jessica gật đầu.

"Tôi sẽ ổn thôi."

**

Jessica bước về phía lều của học sinh với một chiếc đèn pin trong tay.

"Tại sao mình phải làm điều này?" Cô lẩm bẩm.

Đột nhiên ánh sáng từ đèn pin của cô từ từ mờ dần.

"Eh? Chuyện gì đang xảy ra vậy? "Jessica nói.

Và sau đó ánh sáng đã tắt.

Jessica trở nên hoảng loạn và bắt đầu kiểm tra lại cái đèn pin.

Nhưng nó không hoạt động.

"Oh great." Jessica rên rỉ.

Cô hít một hơi sâu và bước về phía trước trong bóng tối, hy vọng rằng cô sẽ đến được lều của các học sinh nhanh chóng. Khu cắm trại còn cách cô rất xa, khi cô có thể nhìn thấy ánh sáng phía trước. Nhưng những gì cô không nhận thấy là miệng hố khổng lồ ngay phía trước mặt đất trước cô vài bước.

Cô tiếp tục đi cho đến khi cô nhận ra rằng không có gì dưới chân của mình

"Eh?"

Cơ thể cô bắt đầu mất thăng bằng và bắt đầu rơi xuống.

"Ahhh!"

Đột nhiên một đôi bàn tay nắm lấy eo cô và kéo cô lên.

Cô nhắm mắt lại, cứ nghĩ rằng cô đã rơi xuống đất.

Nhưng nó không làm sao cả.

Thật kì lạ.

Jessica từ từ mở mắt ra. Cô không thể tin vào mắt mình.

"Cậu không thể đi một mình trong bóng tối .." Tiffany nói, mỉm cười.

Jessica tiếp tục nhìn chằm chằm vào vị cứu tinh của mình, người đang giữ lấy eo cô.

"Tiffany .." Jessica nói.

"Ngạc nhiên khi thấy tớ không?"

Jessica không trả lời, thay vào đó cô vòng tay quanh cổ Tiffany và ôm chặc hơn.

Tiffany đỏ mặt trước cái ôm bất ngờ.

Cô như đứng hình, cô nhẹ nhàng vỗ nhẹ lưng của Jessica khi cả hai vẫn tiếp tục cái ôm.

"Cậu nên đi kiểm tra những đứa nhóc." Cô nói, từ từ.

"Tớ không muốn để cậu đi." Jessica nói.

Tiffany cười khúc khích.

"Tớ sẽ đi với cậu."

**

**

Tiffany nhìn hai bàn tay đang đan lại với Jessica, với những cảm xúc rối bời. Cô đã rất sốc khi đột nhiên Jessica nắm lấy tay cô và giữ thật chặt.

Mình không nên để điều này xảy ra ..

Nhưng .. cảm giác thật tốt.

Tớ vẫn muốn nắm tay của bạn một lần nữa, Jessi ..

Họ đi qua những dãy lều, kiểm tra tất cả học sinh.

"Cậu đã ở đâu trong mấy ngày qua?" Jessica đột nhiên hỏi.

"Uh .. Tớ đã không đi đâu cả".

"Nhưng tớ đã không nhìn thấy cậu ở mọi nơi."

"Chỉ vì cậu không nhìn thấy tớ chứ không có nghĩa là tớ không có ở đó." Tiffany trả lời.

Jessica thở dài, rõ ràng không hài lòng với câu trả lời của Tiffany.

"Vậy cậu đang làm gì ở đây?" Cô hỏi.

"Tớ làm .. tình nguyện viên."

Jessica nhìn chằm chằm vào cô ấy, nghi ngờ.

"Nhưng tớ đã không nhìn thấy tên của cậu trong danh sách."

"Tớ  .. chỉ cần… thêm vào. Giống như bây giờ. "

"Cậu .. thật khả nghi." Jessica nói.

Tiffany cười.

"Yeah, và có thể, cậu nên tránh xa tớ."

Jessica thở dài.

"Tớ ước tớ có thể. Nhưng sự khả nghi của cậu khiến tớ tập chung vào cậu nhiều hơn. "

Tiffany nhìn ra xa, giả vờ như không nghe thấy bất cứ điều gì.

"Hãy ngồi ở đây." Cô ấy nói, kéo Jessica về phía một cái ghế dài.

Họ ngồi đó, nhìn chằm chằm vào các ngôi sao.

"Thật đẹp" Jessica nói.

"Cái gì?"

"Các ngôi sao, chúng thật thật đẹp."

Tiffany nhìn lên và mỉm cười.

"Yeah nó thật đẹp."

Jessica nhìn chằm chằm vào Tiffany khi cô ấy nhìn lên bầu trời và mỉm cười.

"Beautiful" Jessica nói một lần nữa.

"Vâng, các ngôi sao thật đẹp." Tiffany nói.

"Không. Ý tớ nói cậu "Jessica nói.

Tiffany nuốt nước bọt.

Im lặng rơi giữa họ.

"Tớ.. không biết cậu là ai .. hoặc .. những gì bạn đang có, nhưng ..

Jessica dừng lại.

.. Tớ không thể có đủ từ cậu. "

"Tớ không thể có đủ nụ cười của cậu, từ ngữ của cậu, sự huyền bí của cậu hoặc đơn giản là ... sự hiện diện của cậu .." Jessica nói thêm, mặt cô đỏ.

Tiffany nhìn xuống.

"Tớ không biết làm thế nào  nhưng ... đột nhiên tớ. .. Cảm thấy vô vọng khi không có cậu bên cạnh."

Jessica nói, hơi lắp bắp.

"Tiffany, tớ nghĩ rằng tớ đang yêu cậu."

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro