Chapter 7 - Filthy, Dirty, Evil

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 7 – Filthy, Dirty, Evil

                                                           

"Tớ.. không biết cậu là ai .. hoặc .. những gì bạn đang có, nhưng ..

Jessica dừng lại.

.. Tớ không thể có đủ từ cậu. "

"Tớ không thể có đủ nụ cười của cậu, từ ngữ của cậu, sự huyền bí của cậu hoặc đơn giản là ... sự hiện diện của cậu .." Jessica nói thêm, mặt cô đỏ.

Tiffany nhìn xuống.

"Tớ không biết làm thế nào  nhưng ... đột nhiên tớ. .. Cảm thấy vô vọng khi không có cậu bên cạnh."

Jessica nói, hơi lắp bắp.

"Tiffany, tớ nghĩ rằng tớ đang yêu cậu."

Có một sự im lặng dài giữa họ.

"Cậu không thể" Tiffany đột nhiên nói.

Jessica dừng lại.

Họ nhìn nhau.

"Sao tớ không thể?"

"Tớ đã nói với cậu, Jessi… cậu không thể yêu tớ. "

Jessica nhìn chằm chằm vào Tiffany, sốc.

"Nhưng .. tại sao?"

"Cậu chỉ biết rằng… không thể"

Jessica cắn môi, cố gắng kiềm chế nỗi buồn.

Trái tim cô vỡ nát, hàng triệu mãnh.

"Được rồi .. nếu .. Tớ bị từ chối, thì ít nhất tớ có thể biết được lí do tại sao không?" Cô ấy nói đong đầy nước mắt.

Tiffany nhìn cô và thở dài.

"Bởi vì .. tớ không tốt đối với cậu."

"Bởi vì ... Tớ là một người xấu, và cậu giống như .. một thiên thần. cậu xứng đáng với một người nào đó tốt hơn nhiều. "Cô nói thêm.

“Cái gì??” Jessica hỏi, bối rối.

Tiffany lắc đầu và cười.

"Cậu biết đấy có những điều thật buồn cười?"

Cô dừng lại.

"Cho dù đó là tương lai hay bây giờ, cậu vẫn yêu tớ." Cô ấy tiếp tục.

Cô nhún vai.

"Nó chỉ lởn vởn trong tâm trí tớ .. tại sao tớ như vậy?"

Tiffany bước lại gần Jessica hơn.

"Tại sao lại là một người bẩn thỉu, dơ bẩn, ác độc như tớ?" Cô ấy hỏi, chỉ ngón tay vào bản thân mình.

Jessica nhíu lông mày của mình.

"Tớ không biết cậu đang nói về điều gì ..."

Tiffany thở dài.

"Dĩ nhiên cậu không hiểu."

"Nếu chỉ mình cậu biết ..

Cô dừng lại.

.. nếu mình bạn biết về điều ác của tớ "Cô ấy nói, giọng run run.

Jessica nhìn chằm chằm vào Tiffany, bối rối.

"Vì vậy, hãy cho tớ biết về điều đó."

Cô nghiến răng.

"Nói cho tớ biết cậu là ai!"

Cô nhìn xuống khi những giọt nước mắt lăn dài trên má.

"Hãy nói cho tớ biết .. như thế tớ có thể ngừng yêu cậu trong mỗi giây trôi qua .."

"Nói cho tớ để tớ có thể ngừng suy nghĩ về cậu trong mỗi ngày và đêm ..."

"Hãy nói cho tớ biết.. như thế tớ có thể hít thở một lần nữa mà không có bạn xung quanh .."

Tiffany muốn an ủi Jessica, nhưng cô do dự.

"Tớ.. Không thể." Cô ấy nói.

Jessica nhìn chằm chằm vào cô.

"Tại sao chứ?"

"Tớ xin lỗi."

"Tại sao?"

"Nó rất phức tạp."

"Tại sao nó phức tạp ?"

"Tớ.tớ không thể cho cậu biết về điều nó!"

Jessica nhìn ra xa, bị tổn thương. Cô lau những giọt nước mắt với bàn tay của mình.

"Cậu .. không nên yêu tớ." Tiffany nói.

"Sau đó? cậu có lẽ thậm chí không nên xuất hiện trước mặt tôi." Jessica trả lời, nghiêm trọng.

Tiffany không nói được một lời.

"Tôi biết." Jessica tiếp tục.

"Tôi đã yêu cậu .. sau khi nhìn thấy nụ cười đầu tiên của cậu."

Nước mắt lăn dài trên má của Tiffany nhưng cô phải nói,

"Jessi, tớ xin lỗi ..

.. về tất cả. "

**

Tôi không thể tập trung ..

 

Jessica đang ngồi ở bàn của mình, nhìn chằm chằm xuống. Đó là một ngày trong lớp học tiếng Anh.

Jiyoung đi đến bên cô và nhẹ nhàng đặt một tay lên vai cô.

"Cô Jung, cô có sao không?" Cô ấy hỏi.

.

Jessica từ từ nhìn lên và nhìn chằm chằm vào sinh viên của mình.

".. Trái tim tôi đang bị tổn thương." Cô ấy nói.

Jiyoung nhìn chằm chằm vào cô ấy, cảm thấy lo lắng.

"Cô Jung…

Cô cúi người và vòng tay quanh người cô ấy.

"Đừng buồn." Cô nói, từ từ.

Jessica đáp trả cái ôm, và nhắm mắt lại.

Từ từ những giọt nước mắt lăn dài trên má.

Tiffany ..

 

Tớ  không thể ngừng yêu cậu.

 

**

Jessica đã đi thẳng về nhà sau ngày làm việc hôm đó. Cô chỉ muốn nghỉ ngơi đúng cách ở nhà một mình. Tất cả mọi chuyện đã xảy ra giữa cô và Tiffany đã đã khiến cho cô thêm mệt.

"Xin chào hàng xóm." Một giọng nói chào.

Jessica quay lại.

Daniel đang đứng phía sau cô, mỉm cười.

"Ồ, xin chào Daniel." Cô ấy chào lại.

"Em vừa mới trở về từ trường học?" Anh hỏi.

Jessica gật đầu.

"Yeah!."

Đột nhiên cánh cửa bên cạnh nhà cô mở ra.

Tiffany vội vã ra khỏi nhà và nhìn chằm chằm vào Jessica và Daniel với vẻ mặt lo lắng trên gương mặt cô.

Jessica nhìn chằm chằm vào cô ấy và nhìn Daniel.

"Hôm nay anh không có việc gì chứ?" Cô ấy hỏi, đột nhiên.

Daniel cười khúc khích.

"Yeah, anh đã có một ngày nghỉ."

"Ông chủ anh thật tốt" Jessica nói, mỉm cười.

Đây là lần đầu tiên Jessica mỉm cười với Daniel và nó có một phản ứng khác từ anh ta.

Anh đứng đó, không nói nên lời, ngưỡng mộ nụ cười đẹp.

Tiffany lắc đầu và nhanh chóng bước đến nhà của Jessica.

"Vì vậy, .. uh .. em có một nụ cười đẹp như vậy." Daniel nói, vẫn còn choáng váng.

Jessica cười khúc khích.

"Cám ơn."

Tiffany dừng lại khi cô đến bên cạnh Daniel.

"Cậu đang làm gì vậy?" Cô ấy hỏi Jessica.

Jessica phớt lờ và tiếp tục mỉm cười với Daniel.

"Vì vậy, Jessica, anh đã tự hỏi nếu .. em thực sự rãnh vào tối nay?" Daniel đột nhiên hỏi.

Tiffany nhìn chằm chằm vào Daniel, với một cái nhìn như muốn giết chết người. Nhưng cô đã bỏ qua.

"Jessica ... không." Cô ấy nói.

Daniel quay lại và nhận thấy Tiffany.

"Chào cô" Anh ấy chào đón.

Tiffany nhìn anh trừng trừng.

"Đương nhiên rồi." Jessica nói, mỉm cười ngọt ngào.

"Cái gì?" Tiffany cuộc la lên.

Daniel mỉm cười.

"Anh đoán .. đó là một ngày tuyệt vời."

"Vâng, đó là một ngày tuyệt vời." Jessica trả lời, mỉm cười.

Daniel cúi chào và quay lại trước khi đi bộ về nhà anh, bên cạnh.

Tiffany chống hai tay lên eo và nhìn chằm chằm vào Jessica, tức giận.

"Đó là gì? Một ngày! "Cô ấy hỏi, bực mình.

Jessica chế giễu.

"Vâng. Một ngày. Thì sao? "

"Làm thế nào cậu có thể? Trước mặt tớ? "

"Tại sao không? Nó không giống như chúng ta có bất kỳ mối quan hệ đặc biệt nào. "

Tiffany cho ra một tiếng thở dài lớn.

"Jessi .."

"Cậu nói với tôi nên tìm một người nào đó tốt hơn, tôi đang làm chính xác điều đó." Jessica nói, nghiêm trọng.

"Ừ, nhưng không phải là anh ta! Anh ta rất là ... không tốt! "Tiffany nói, hoảng sợ.

"Bây giờ tất cả mọi người đều xấu hết sao?" Jessica hỏi, đảo mắt.

Cô quay lại và đi về phía cửa trước của cô.

"Jessica, xin cậu đừng đi với anh ta .." Tiffany nài nỉ.

Jessica phớt lờ cô và đi vào ngôi nhà của mình trước khi đóng sầm cánh cửa.

Tiffany vùi mặt mình vào lòng bàn tay khi cô đứng bên ngoài nhà của Jessica.

"Sẽ xó chuyện xấu xảy ra nếu như cậu đi." Cô ấy vọng vào.

“Hãy tin tớ ..

Cô dừng lại.

.. Tớ yêu cậu. "Cô nói như thì thầm.

**

Tại sao .. cô ấy không cho tôi đi?

 

Tiffany .. cậu đã muốn gì?

 

"Jessica, em không sao chứ?" Daniel hỏi, quan tâm.

Jessica nhìn lên và mỉm cười.

"Yeah, em ổn .." Cô ấy nói.

Cô và Daniel đang ở trong một nhà hàng, đây là lần hẹn hò đầu tiên của họ, nhưng Jessica không thể ngừng suy nghĩ về Tiffany.

Sự im lặng vụng về lấp đầy không khí.

Jessica đằng hắng.

"Umm .. em xin lỗi, em cần phải đi vào nhà vệ sinh." Cô ấy nói, trước khi đứng lên và nắm lấy cái ví.

Daniel mỉm cười và gật đầu.

"Ừ, không sao."

Jessica quay lại và bước ra khỏi bàn, để lại Daniel đang nhìn chằm chằm vào cô ấy khi cô đang đi.

Ngay sau khi Jessica bước vào nhà vệ sinh, Daniel lấy ra trong túi.

"Oh Jessica .." Anh nói, lấy ra một chai thuốc.

Anh cười và đặt một viên thuốc vào ly nước của Jessica trước khi khuấy nó cho đến khi nó hòa tan hoàn toàn.

"Chúng ta sẽ có một buổi tối vui vẻ."

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro