Final Chapter: Like Yesterday

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Final Chapter

Like Yesterday

"Jessi, đừng … đi…."

Tiffany nói nhẹ nhàng từ bên trong lớp học.

Nó khiến Jessica dừng lại trong một thời gian. Cô cắn môi suy nghĩ có một cái gì đó quen thuộc với giọng nói ấy. Nó gần như là Tiffany, mà cô đã biết.

Tuy nhiên, không thể như thế được.

Jessica lắc đầu và bước qua hành lang, không quan tâm Tiffany đang nhìn chằm chằm vào cô khi cô rời khỏi. Đã quá đủ để tham gia các trò đùa tâm lí với Tiffany.

Tiffany nhìn chằm chằm vào giáo viên trẻ khi cô ấy đi dọc theo hành lang. Cô không chắc chắn tại sao, nhưng cô không thích nhìn cô ấy rời đi. Bước chân cô ấy đã kéo trái tim cô. Theo thời gian

Jessica đã ra khỏi tầm mắt của cô, đôi mắt cô đẫm lệ.

**

Giờ là buổi sáng, và Jessica đang ăn sáng. Cô ấy cầm ly sữa và nhấm nháp nó chậm gãi. Sau đó cô đặt ly lên bàn, mỉm cười hài lòng.

Đột nhiên vẻ mặt của cô trở nên tối lại và cô cảm thấy ảm đạm một lần nữa. Cô liếc nhìn ra ngoài cửa sổ nhà bếp nơi cô có thể xem nhà hàng xóm của mình một cách rõ ràng.

Cánh cửa đã đóng lại. Các cửa sổ đã đóng lại.

Đã được một tuần, bây giờ .. cậu đang ở đâu?

Những cảm xúc của cô bắt đầu mất kiểm soát, nhanh chóng chuyển ánh nhìn ra khỏi cửa sổ. Cô đứng lên và dọn bàn.

"Đã đến giờ tới trường." Cô lẩm bẩm.

Một thông báo từ cô.

Một thông báo vô dụng.

**

"Và chúng ta kết thúc ngay tại đây, lớp có thể giải tán. "

Jessica nói với 25 sinh viên của cô. Chúng than vãn và cũng biết ơn sau khi lớp học kết thúc.

"Hãy chắc chắn rằng các em sẽ hoàn thành bài tập ở nhà. Tôi muốn nó vào thứ hai "Cô nhắc nhở một lần nữa khi học sinh của cô đã vội vã ra khỏi lớp học.

Jessica thở dài và ngồi xuống bàn của mình. Cô nhặt cuốn sách và bút đánh dấu để sẵn sàng cho lớp học tiếp theo của mình.

"Hi giáo viên". Một tiếng chào.

Jessica nhìn lên và thấy một khuôn mặt cười toe toét.

"Ah, Jiyoung. em muốn gì? "Cô ấy hỏi, không thích thú.

Nụ cười của Kang Jiyoung giảm dần và đã nhanh chóng được thay thế với một cái bĩu môi dễ thương.

"Thưa cô, có gì đó xảy ra với cô à?" Cô ấy hỏi.

Jessica nhướn mày.

"Tại sao chứ?"

"Cô trông thực sự ảm đạm vào ngày hôm nay. Cô có .. er đã chia tay với bạn trai của cô sao? "Jiyoung hỏi, hai má đỏ lên.

Jessica nuốt nước bọt. Cô không nghĩ nó quá rõ ràng.

"Thật nực cười, tôi thậm chí không có một người bạn trai để mà chia tay." Cô ấy trả lời, lắc đầu.

"Ah, vậy có nghĩa là cô còn độc thân-

"Jiyoung, Krystal và Sulli đâu rồi?" Jessica cắt ngang.

Jiyoung trông có vẻ hơi thất vọng.

"Krystal ở câu lạc bộ kịch. Sulli đã vắng mặt ngày hôm nay. "Cô trả lời nhanh chóng.

"Sulli vắng mặt?" Jessica hỏi.

Tại sao cô ấy vắng mặt? Nó có liên quan đến Tiffany?

 

Jiyoung gật đầu. "Vâng."

"Cậu ấy nói rằng cậu ấy cần đưa chị gái cậu ấy đến sân bay. Cậu ấy đã khoe với chúng em cả tuần nay về chị cậu ấy tuyệt vời như thế nào và chị ấy sẽ nhận bằng thạc sĩ quốc gia Hoa Kì "Jiyoung trả lời, đảo mắt.

Jessica nuốt nước bọt.

"Ti-Tiffany sẽ đi Mĩ?"

**

Jessica vội vã chạy về nhà ngay sau khi chuông reo. Bỏ qua những đám đông, cô lái xe ra khỏi cổng trước không quan tâm vấn đề gì cả.

Vào lúc này, không có gì là quan trọng.

Cô đã gắn mắt của mình trên đường khi cô lái xe qua con đường nhộn nhịp củaSeoul. Có rất nhiều thứ chạy trên tâm trí của cô tại thời điểm đó, và cô ấy không thể xử lý tất cả. Những gì cô cảm thấy là rất tệ.

Rất buồn hơn bao giờ hết.

Đau khổ.

Cô nhanh chóng đậu xe ở phía trước ngôi nhà của mình và nắm lấy túi xách trước khi cô xuống xe. Cô bước vào cửa, thiếu kiên nhẫn để được vào nhà và lên kế hoạch để ở trong nhà suốt cuối tuần. Cô ấy cần thời gian một mình để loại sạch những suy nghĩ trong đầu.

Mặc dù rất khó để phớt lờ nổi đau từ trái tim cô.

Đột nhiên, cô dừng bước. Cô đứng trước ngôi nhà của mình và cắn môi.

Ngôi nhà bên cạnh.

Nhà của Tiffany.

Dần dần cô quay đầu lại, đối diện với căn nhà trống rỗng.

Cô nhìn chằm chằm vào cánh cửa gỗ màu hồng.

"Tớ là hàng xóm mới của cậu, Tiffany." Cô nói, đưa tay về phía trước mong một cái bắt tay.

 

Jessica nhìn chằm chằm vào bàn tay cô ngây người ra trong vài giây.

 

"Uh .. hi Tiffany." Cô nói khi cô nắm lấy tay cô ấy.

 

“Là Tiffany Hwang." Tiffany nói, mỉm cười cho đến khi đôi mắt không còn nhìn thấy được khi cô giữ chặt tay của Jessica.

 

"Ơ .. Tôi là Jessica Jung." Jessica nói khi cô kéo tay cô ra khỏi sự kìm kẹp chặt chẽ của cô gái nước ngoài.

 

 

"Tiffany ..." Jessica lầm bầm.

 

 

 

 

 

 

 

"Milk". Tiffany nói, cầm lấy một hộp sữa và đặt nó vào giỏ hàng.

 

Jessica nhìn chằm chằm vào cô, bối rối.

 

"Làm thế nào cậu biết rằng tớ thích sữa?"

 

Tiffany nhún vai và mỉm cười.

 

 

 

 

"Cậu có thể hứa với tớ một điều được không, Jessi .. ca?" Tiffany đột nhiên hỏi.

 

"Hứa gì chứ?"

 

"Dù bất cứ chuyện gì xảy ra đừng yêu tớ nhé"

 

"Nhưng Tiffany, tớ không thể ngăn bản thân mình .." Jessica nói với bản thân mình. Nước mắt đã lấp đầy mắt cô.

 

 

"Tớ không biết cậu là ai .. hoặc .. cậu là gì, nhưng ..

 

Jessica dừng lại.

 

.. Tớ không thể có đủ từ cậu. "

 

"Tớ không thể có đủ nụ cười của cậu, giọng nói của cậu, sự huyền bí của cậu hoặc đơn giản là ... sự hiện diện của cậu .." Jessica nói thêm, mặt cô đỏ lên.

 

Tiffany nhìn xuống.

 

"Tớ không biết làm thế nào hoặc… khi,..er ... đột nhiên tớ. .. cảm thấy vô vọng khi không có cậu."

Jessica nói, hơi nói lắp.

 

"Tiffany, tớ nghĩ rằng tớ đang yêu cậu .."

 

Jessica nhắm mắt lại và nước mắt đã rơi khỏi đôi mắt cô.

 

 

 

 

 

 

"Ngu ngốc, làm thế nào mà cậu có thể ra đi sau khi tất cả mọi chuyện đã xảy ra giữa chúng ta?" Jessica lầm bầm như Tiffany đang đứng trước mặt cô.

"Tớ xin lỗi tớ không thể kiểm soát trái tim tớ dừng yêu cậu." Cô vừa khóc vừa nói.

Nước mắt rơi xuống mắt cô ấy thậm chí còn nhanh hơn, giống như một thác nước.

Cô cắn môi,

"Tiffany mặt dù tớ không hiểu cậu đã xảy ra chuyện gì .. Nhưng tớ vẫn yêu cậu và sẽ mãi mãi luôn như vậy .."

**

3 năm sau…

 

Một người phụ nữ đang đứng trước một giảng đường đại học ởSeoul. Phong cách cô với áo khoác da màu đen và áo denim màu xanh. Một vài học sinh đi ngang qua không thể không liếc nhìn cô ấy. Một trong những lý do là phong cách thời trang cô ấy và trông cô rất hấp dẫn, và một lý do khác là bởi vì họ biết cô ấy.

"Chào cô Jung". Một nam sinh chào đón cô với một nụ cười.

Jessica gật đầu với anh ta, "Ah em đang là học viên trong lớp học của tôi phải không." Cô hỏi.

Cậu bé gật đầu, hơi thất vọng rằng giảng viên của anh đã không nhận ra anh ta sau một học kỳ.

"Chúng ta không có tiết vào chiều nay, tôi có chuyện rồi, vì vậy hãy gọi cho tôi sau." Jessica đã ra lệnh.

"Ah, okay .."

Jessica sau đó liếc nhìn đồng hồ không ngừng, bỏ qua các sinh viên những người còn lại đang bối rối. Cô trông giống như cô đang chờ đợi một người.

"Sica unniiieeeee!" Một giọng nói mạnh rít lên.

Jessica giật mình, và gần như bị mất thăng bằng. Và đột nhiên một cánh tay vòng quanh eo cô, kéo cô cho một cái ôm.

Jessica nhìn cô gái đang ôm lấy cô với đôi mắt khép kín. Cô cười khúc khích.

"Yah Jiyoung, Em sẽ chết nếu cô ấy nhìn thấy em như thế này ..

Đột nhiên,

"Ji-Jiyoung cậu đang làm gì vậy?" Một người nào đó hét lên, giận dữ.

Jiyoung ngay lập tức buông Jessica ra và giấu tay sau lưng giống như bị bắt gặp sau khi vừa trộm cắp.

"Ah .. Krystal .." Cô nói, ngại ngùng.

Krystal Jung đi nhanh đến cô gái và đặt tay lên eo cô giống như một cô bạn gái đang giận dữ.

"Tớ không làm gì cả .." Jiyoung nói với cái bĩu môi.

"Nói dối, cậu đã ôm chị ấy và tớ nghĩ rằng cậu đã không còn thích chị ấy chứ.”

"Không, Sica unnie ôm tớ trước…"

Jessica đảo mắt.

"Chúng ta có thể dừng chuyện này lại, và Krystal, hãy dừng ghen tị như một con quái vật lại đi. Nó giống như chị đang quyến rũ bạn gái em.”

Krystal nhìn chằm chằm vào cô chị gái.

"Chúng ta sẽ bị trễ. Gyuri nói cô ấy sẽ đến lúc 3 pm Chúng ta nên đi bây giờ." Jessica nói, bỏ qua cô em gái.

"Vâng, đi thôi!" Jiyoung nói, kéo cánh tay của Krystal hào hứng.

Ba trong số họ nhảy lên xe của Jessica. Krystal đang ngồi bên cạnh chỗ ngồi của lái xe liếc nhìn cô bạn gái ở ghế sau. Cô vẫn còn tức giận về những gì đã xảy ra trước đó.

Nhưng Jiyoung nháy mắt với cô ấy.

Krystal không thể không mỉm cười.

Jessica thở dài khi cô lấy một bước chuyển sang con đường chính.

"Ah tình yêu tuổi trẻ ..."

Krystal cười khúc khích.

"Unnie, chị nên hẹn hò với một ai đó, sự tuyệt vọng được viết tất cả lên khuôn mặt của chị.."

"Chị quá bận rộn và không có ai đủ tốt cho chị. Và chị không có tuyệt vọng". Jessica trả lời.

"Thành thật mà nói, em bắt đầu lo lắng về chị. Em đã không thấy chị hẹn hò với ai, chưa bao giờ. Có phải chị đang là một nữ tu?"

Jessica không thể không cười.

"Em nghiêm túc unnie!"

"Lần cuối cùng em thấy chị quan tâm đến với một người nào đó là .. chị gái Sulli Nhưng đó là 3 năm trước đây." Jiyoung đột nhiên thêm vào.

Jessica giật mình và gần như sắp tông vào chiếc xe trước mặt cô.

"Unnie cẩn thận!"

Jiyoung nói thêm. "Sulli nói với em trước khi chị ấy rời đi, Sica unnie cứ hỏi chị ấy về ..

"Jiyoung ôm chị trước!" Jessica đột nhiên hét lên.

Bầu không khí trở nên im lặng.

"Yah Kang Jiyoung!" Krystal đột nhiên la lên.

"K-Không, tớ không có!"

Sau đó, hai cô gái tiếp tục cãi nhau cho đến khi họ đến sân bay.

Jessica thở dài nhẹ nhõm khi các cô gái cuối cùng cũng đổi chủ đề. Cô không muốn nhắc  về bất cứ chuyện gì đã xảy ra cách đây 3 năm. Kể từ khi Tiffany đi, cô chưa bao giờ nói về cô ấy một lần nào nữa.

Nhưng nó không có nghĩa là cô quên cô ấy.

"Jessica, don't fall in love with me.."

Nó vẫn cảm giác như ngày hôm qua.

**

"Tớ không thể chờ đợi để xem Gyul unnie một lần nữa!" Jiyoung nói, vui mừng. Cô đã gần như nhảy lên nhảy xuống và Krystal đã phải giữ cô ấy lại để cô ấy không làm nhục họ.

"Em chỉ vui khi thấy những món quà của em từParis." Jessica nói với nụ cười.

"Nhưng em cũng nhớ chị ấy rất nhiều. Đã 6 tháng rồi kể từ khi chị ấy rời đi .." Jiyoung bĩu môi, và ngay sau đó cô tựa đầu mình trên vai của Krystal. Krystal vỗ nhẹ đầu cô tinh nghịch, thưởng thức aegyo của bạn gái cô.

"Em có cảm giác như chị ấy sẽ mang về đây một anh chàng Pháp". Krystal nói thẳng thừng.

Jessica cười khúc khích. "Chính xác nó giống như suy nghĩ của chị”

"AH Gyuri unnie!" Jiyoung đột nhiên hét lên.

"Ở đâu?" Krystal hỏi, bất ngờ. Bạn gái của cô đã buông cái nắm tay và chạy về phía cửa đến nơi mà một nhóm các hành khách vừa mới đến.

"UNNIEEE!!" Jiyoung hét lên hào hứng khi cô thực hiện theo cách của mình vào đám đông và sớm vòng tay của mình quanh một người phụ nữ.

Jessica nhận thấy người bạn của mình và mỉm cười. "Cô ấy kìa."

Park Gyuri đã mặc một chiếc áo len dài màu xám, và kính râm che khuất tầm mắt của cô như thể cô là một người nổi tiếng.

"Unnie, em nhớ chị rất nhiều!" Jiyoung rên rỉ.

Gyuri cởi kính mát và nhìn kỹ vào khuôn mặt của em gái mình.

"Aww, Jing của chị, Unnie cũng nhớ em lắm. Krystal có đối xử tốt với em khi chị không có ở đây không?" Cô hỏi, liếc nhìn Krystal đang đứng đó.

Jiyoung cười và gật đầu. "Cậu ấy là tốt nhất.”

Krystal mỉm cười bẽn lẽn.

"Hey chingu, cậu trông giống như một idol với gam màu bạc và cậu như đang cố gắng để tránh các tay săn ảnh hoặc một cái gì đó?" Jessica trêu chọc.

Gyuri quay sang người bạn tốt nhất của cô và mỉm cười.

"Ah Sica tớ nhớ cậu!" Cô ấy nói, đi về phía Jessica trước khi kéo cô ấy lại cho một cái ôm.

Jessica đáp trả lại cái ôm ấm áp. "Chào mừng trở lại."

Gyuri đã phá vỡ cái ôm và nhìn chằm chằm vào Jessica trong một thời gian.

"Cái gì vậy?"

"Tớ đã gặp một người."

Krystal cười, "em biết chắc mà.”

"Ồ, anh chàng tội nghiệp nào trong thời gian này vậy?" Jessica hỏi.

Gyuri lắc đầu.

"Cậu sai rồi đó không phải là một chàng trai." Cô trả lời mỉm cười tinh nghịch.

Jessica nhìn chằm chằm cô ấy và chết lặng. "Ý … cậu là ..

"Xin chào." Đột nhiên một tiếng chào họ.

Jessica đóng băng.

Giọng nói nghe có vẻ quen thuộc với cô.

Nó không thể được ..

Trái tim cô đập rất nhanh.

"Sica, tớ muốn giới thiệu với cậu một người .."

Thình thịch.

Thình thịch.

Thình thịch.

"... Bạn gái của tớ.."

   

[IThình thịch [/ i]

Jessica dồn hết sức mạnh của mình để quay lại.

Và dần dần cô ấy nhìn lên.

Thình-thịch…

Cô nghĩ rằng trái tim cô đã ngừng đập.

Cô không thể thở được.

"Đây là Stephanie." Gyuri giới thiệu tự hào khi cô nắm lấy tay cô gái ấy.

"Hi Jessica, rất vui được gặp cậu.” Tiffany nói, mỉm cười rộng rãi.

Jessica nhìn chằm chằm vào cô gái trước khi cô ấy, đông lạnh như một bức tượng.

Đó là đôi mắt cười ..

Khuôn mặt của Jessica trở nên nhợt nhạt.

Và nước mắt bắt đầu để điền vào mắt cô.

"Ti-Tiffany .."

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro