Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

The Promise

"Hey chingu, cậu trông giống như một idol với gam màu bạc và cậu như đang cố gắng để tránh các tay săn ảnh hoặc một cái gì đó?" Jessica trêu chọc.

Gyuri quay sang người bạn tốt nhất của cô và mỉm cười.

"Ah Sica tớ nhớ cậu!" Cô ấy nói, đi về phía Jessica trước khi kéo cô ấy lại cho một cái ôm.

Jessica đáp trả lại cái ôm ấm áp. "Chào mừng trở lại."

Gyuri đã phá vỡ cái ôm và nhìn chằm chằm vào Jessica trong một thời gian.

"Cái gì vậy?"

"Tớ đã gặp một người."

Krystal cười, "em biết chắc mà.”

"Ồ, anh chàng tội nghiệp nào trong thời gian này vậy?" Jessica hỏi.

Gyuri lắc đầu.

"Cậu sai rồi đó không phải là một chàng trai." Cô trả lời mỉm cười tinh nghịch.

Jessica nhìn chằm chằm cô ấy và chết lặng. "Ý … cậu là ..

"Xin chào." Đột nhiên một tiếng chào họ.

Jessica đóng băng.

Giọng nói nghe có vẻ quen thuộc với cô.

Nó không thể được ..

Trái tim cô đập rất nhanh.

"Sica, tớ muốn giới thiệu với cậu một người .."

Thình thịch.

Thình thịch.

Thình thịch.

"... Bạn gái của tớ.."

   

[IThình thịch [/ i]

Jessica dồn hết sức mạnh của mình để quay lại.

Và dần dần cô ấy nhìn lên.

Thình-thịch…

Cô nghĩ rằng trái tim cô đã ngừng đập.

Cô không thể thở được.

"Đây là Stephanie." Gyuri giới thiệu tự hào khi cô nắm lấy tay cô gái ấy.

"Hi Jessica, rất vui được gặp cậu.” Tiffany nói, mỉm cười rộng rãi.

Jessica nhìn chằm chằm vào cô gái trước khi cô ấy, đông lạnh như một bức tượng.

Đôi mắt cười đó

Khuôn mặt của Jessica trở nên nhợt nhạt.

Và nước mắt bắt đầu để điền vào mắt cô.

"Ti-Tiffany .." Cô thì thầm, gần như không thể nghe được.

"Tiffany Hahaha, cậu có thể gọi tớ Steph .." Tiffany trả lời, mỉm cười vui vẻ.

Nhưng Jessica vẫn nhìn chằm chằm vào cô với đôi mắt đẫm lệ.

"Hay .. gọi tớ là Tiffany. Tớ sẽ không bận tâm một trong hai cái tên đó. Đôi khi mọi người vẫn gọi tớ như vậy." Tiffany tiếp tục với một nụ cười gượng nhận ra được sự lúng túng.

"Ah! Gyuri thường nói với tớ rất nhiều điều về cậu! Thật tuyệt khi cuối cùng cũng gặp được cậu." Tiffany nói, đưa tay ra để bắt tay.

Nhưng Jessica vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm cô, với khuôn mặt nhợt nhạt.

Tiffany lúng túng rút tay lại.

Gyuri huých tay vào người bạn của mình,” Hey, có gì với cậu sao? Cậu không vui khi nhìn thấy cô ấy?"

Jessica nhìn cô và lắc đầu yếu ớt, " Tớ .. vui mừng khôn xiết".

"Well, Chúng ta hãy về nhà cậu và… tớ sẽ đi lấy xe." Jessica nói trước khi vội vã rời khỏi mọi người.

Krystal nhìn theo chị gái mình khi cô ấy đang đi bộ đến bãi đậu xe.

Cô thấy Jessica lao nước mắt….

**

"Stephanie-unnie sẽ ở với chị ah?" Jiyoung hỏi chị gái mình khi họ đang về nhà.

Jessica cắn môi trong đau đớn, nhưng cô vẫn tập trung vào việc lái xe.

Gyuri cười, "Không, cậu ấy chỉ ở đây một tuần, và sau đó cậu ấy sẽ quay trở lại LA".

Tiffany mỉm cười: "Chị nhớ Hàn Quốc, cũng đã 3 không về  lại đây."

Jessica lén nhìn cô qua gương chiếu hậu, tò mò. Như thường lệ Tiffany mỉm cười khi cô nhận thấy Jessica đang nhìn cô.

Mắt họ gặp nhau qua gương.

"Unnie cẩn thận!" Krystal đột nhiên hét lên.

Jessica gần như tông vào chiếc xe trước mặt khi họ đến đèn giao thông. May mắn thay, cô đã phanh kịp. Xe cô chỉ cách xe khác vài inches.

"Hãy cẩn thận Jess,Chúng tớ vừa mới đến và cậu đang cố gắng để giết chúng tớ?" Gyuri hỏi đùa.

Nhưng Jessica không cười. Cô thậm chí còn không mỉm cười.

"Cậu muốn tớ đưa cậu đến đâu, nhà của cha mẹ cậu?" Cô ấy hỏi một cách cay đắng.

Gyuri ngập ngừng, "Ah .. về điều đó ..

Cô và Tiffany nhìn nhau.

Sau đó Gyuri tiếp tục, "Cái này thì, cha mẹ tớ đang chờ tớ tối nay, nhưng ..

.. Họ không biết gì về Steph, "

Jessica giữ im lặng.

Gyuri nghiêng người về phía trước chỗ ngồi của Jessica, "Jess, tớ nghe nói cậu đang sống trong căn hộ của truòng đại học…

.. Tớ chắc rằng cậu có một phòng dành cho .. "

Jessica nuốt nước bọt.

"Cậu đang nói về điều gì vậy?”

"Cậu thấy đó, Steph quyết định đến Seoul vào phút cuối cùng và cô ấy đã không kịp đặt phòng khách sạn."

"T-Thì sao?"

"Jess, cậu là người bạn tốt nhất của cuộc đời tớ, nên tớ muốn một sự giúp đỡ từ cậu.” Gyuri nói ngọt ngào.

Jessica nuốt nước bọt. Cô có linh cảm xấu về việc này.

"Cậu có thể cho Steph nghỉ tại căn hộ của cậu trong một tuần?"

Jessica nuốt nước bọt và phanh xe của cô ngay lập tức khiến nó đột ngột dừng lại, tất cả mọi người đều té về phía trước.

"AHHHHHHHHH!" Jiyoung và Tiffany đã khóc khi đầu của họ đập vào ghế trước.

Đầu Gyuri đập lên cửa sổ. "Heyyyyy!”

"Unnie hãy cẩn thận, Chị đã quên là trên xe còn có hành khách à"? Krystal ở bên cạnh hét lên.

Nhưng Jessica trông rất bình tĩnh.

"Chúng ta đã tới nhà của cậu.” Cô nói, tháo dây an toàn và rời khỏi xe.

"Tớ không nghĩ rằng cậu ấy sẽ cho tớ nghỉ tại nhà cậu ấy, tớ nghĩ rằng cậu ấy ghét tớ." Tiffany thì thầm với Gyuri ngay sau khi Jessica vừa xuống.

Gyuri nhìn Tiffany và mỉm cười, "Không sao đâu, hãy để tớ lo."

Jessica và Krystal đã giúp họ dỡ hành lý xuống xe. Krystal nhận thấy rằng chị gái của cô dường như không ổn định. Bàn tay cô run run khi cô giữ những cái túi.

"Này, chị không sao chứ?"

Tuy nhiên, Jessica đã phớt lờ cô. Cô đã bị lạc mất trong suy nghĩ của mình đến nổi không thể nghe bất cứ điều gì.

Đột nhiên, Gyuri đến và cô ấy nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Jessica.

Hai người nhìn nhau.

"Tớ hông thể. Không có cách nào khác," Jessica nói.

"Jess, cậu có thể giúp tớ chỉ lần này không?" Gyuri hỏi, gần như cầu xin.

"Steph thực sự không quen với Seoul và nó thật là nguy hiểm khi cho cậu ấy ở lại tại một mình trong những khách sạn ghẻ tiền vào giờ này". Cô nói thêm.

Jessica lắc đầu, "Tớ không thể làm điều đó tớ chỉ .. không thể."

"Được rồi, nếu cậu không thể để cậu ấy ở lại cả tuần tất thì ít nhất… chỉ đêm nay. Hãy cho cậu ấy nghỉ tại chổ cậu chỉ đêm nay."

Jessica nghiến răng,

"Cô ấy là bạn gái của cậu. Hãy tự mà chăm sóc cho cô ấy! Tớ không có gì để làm với điều này!"

Gyuri gật đầu, "Yes! Và cậu là người bạn tốt nhất của tớ, tớ tin tưởng cậu hơn bất cứ ai khác!"

"Xin hãy giúp tớ chỉ hôm nay, và tớ hứa tớ sẽ làm bất cứ điều gì cậu muốn." Cô nài nỉ.

Jessica thở dài, "Tại sao cậu lại không để cô ấy ở lại trong ngôi nhà của cậu?"

"Và cha mẹ tớ sẽ giết tớ nếu họ biết tớ đang hẹn hò với một cô gái. Hãy giúp tớ Jess, chỉ cần để cô ấy ở lại với cậu vào tối nay. Tớ sẽ làm bất cứ điều gì để đáp trả lại cho cậu .."

"Chúa ơi, Gyuri-ah Tớ-

Jessica dừng lại khi cô nhận thấy Tiffany đứng với một túi hành lý màu hồng trên tay.

Cô ấy trông giống như một con chó nhỏ không người thân và cầm một nơi để ở.

Jessica thở dài, "Được rồi."

Mắt Gyuri sáng lên, "Awww cảm ơn cậu my friend!"

"Nhưng chỉ tối nay." Jessica nói thêm chắc chắn.

**

"Wow! Thật là một nơi tuyệt vời.” Tiffany kêu lên

Cô mang va li màu hồng của cô vào phòng khách và đặt nó trên sàn nhà. Sau đó, cô quan sát nội thất như một đứa trẻ vừa bước vào một lâu đài ma thuật.

Jessica lắc đầu. "Theo tôi.”

"Yes!" Tiffany nắm lấy túi xách và vội vã theo cô từ phía sau.

Jessica đứng ở phía trước của một căn phòng và mở cửa.

"Cậu có thể sử dụng phòng này vào tối nay." Cô nói, quay lại đối mặt với Tiffany.

Cô thở hổn hển khi cô nhận ra rằng cô ấy chỉ đứng cách cô một vài inch.

Mắt họ gặp nhau.

Thump.

Thump.

Thump.

Trái tim cô đập nhanh một cách bất thường.

Jessica nuốt nước bọt, "Các .. các..

"các?" Tiffany hỏi, nhíu mày.

Thump.

Thump.

"Ph-Phòng tắm .."

"Phòng tắm?" Tiffany hỏi, nhích gần hơn.

Thump. Thump. Thump.

"Và .. nhà vệ sinh là ơ..ở đó." Jessica tiếp tục, nói lắp khi cô chỉ vào một hướng.

"Oh, phòng tắm và nhà vệ sinh ở đó. Được rồi, để tớ xem." Tiffany trả lời, mỉm cười.

Jessica hắng giọng, "Tôi .. đi ngủ-b bây giờ."

"Chờ đã!" Tiffany gọi, nắm lấy cánh tay cô.

Jessica dừng lại và quay lại.

Tiffany đang cầm tay cô.

Trái tim cô sắp nổ tung.

"Cảm ơn cậu đã cho tớ ở lại đây, Jessica". Tiffany nói, với nụ cười dễ lây lan của cô.

Tuy nhiên, Jessica đã không mỉm cười.

Trái tim cô như bị đánh chìm với những kỉ niệm về nụ cười ấy.

Cô biết sâu trong trái tim mình rằng đây là cùng một người đã đánh cắp trái tim của mình cách đây 3 năm. Cô sẽ không quên đôi mắt, nụ cười  và giọng nói ấy.

Cô muốn ôm cô ấy và nói với cô ấy rằng cô nhớ cô ấy bao nhiêu.

Nhưng một cái gì đó đã giữ cô lại.

Một lời hứa.

"Tiffany," Jessica gọi.

Tiffany nhướn mày, "Yes?"

"Tôi chỉ cho cô ở lại đây đêm nay vì Gyuri,"

"Tớ biết điều đó." Tiffany trả lời, mỉm cười.

"Cậu có thể ngừng mỉm cười!" Jessica đột nhiên hỏi, bực mình.

Tiffany giật mình bởi sự bùng nổ bất ngờ của cô ấy.

Jessica nhắm mắt lại và nhìn đi chỗ khác,

"Bởi vì nếu cậu vẫn tiếp tục cười như vậy ..

.. cậu sẽ khiến tôi không thể giữ lời hứa của mình. "

  

**

Jessica đang ở trong phòng cô ấy, ngồi ở bàn học của cô khi cô đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính xách tay của cô.

Rất nhiều điều trong tâm trí cô.

Nhưng mọi thứ xoay quanh Tiffany.

Vì vậy, cô ấy thực sự đến từ tương lai?

 

Nhưng tại sao?

 

Cô ấy đã cố gắng để cho mình biết về một điều gì đó?

 

Cô ấy bắt mình hứa không được yêu cô ấy.

 

Điều gì sẽ xảy ra nếu mình làm như vậy?

 

Là vì Gyuri?

 

Tại sao bây giờ cô ấy quay lại?

 

Tại sao ba năm trước?

 

Con người có thể quay ngược thời gian?

"Quay ngược thời gian .." Cô lẩm bẩm.

Jessica vùi khuôn mặt của cô trong lòng bàn tay và lầm bầm trong sự thất vọng.

"Arghhhhhh!"

Khoa học viễn tưởng như vậy thật khó cho cô ấy có thể để chấp nhận. Cô ấy là một giảng viên vật lý và cô biết không có cách để có thể đi ngược thời gian với công nghệ hiện tại.

"Nó có thể làm được trong tương lai ..."

Cô liếc nhìn máy tính của mình và đột nhiên ngồi thẳng dậy.

Cô gõ một cái gì đó trong công cụ tìm kiếm.

'Time Travel’

Hàng ngàn kết quả tìm kiếm đến, khác nhau, từ các bộ phim khoa học viễn tưởng lời bài hát.

Nhưng có một liên kết đặc biệt bắt mắt.

‘Một phụ nữ trẻ tuyên bố đi du lịch trở lại trong thời gian '.

Cô nhấp vào nó và tải một trang tin tức.

"Một người phụ nữ trẻ, người tuyên bố đã quay ngược thời đã bị bắt vào bệnh viện tâm thần vào ngày hôm nay. Cô nói rằng cách đây 2 năm sau cái chết bi thảm của người bạn tốt nhất của cô trong một tai nạn xe hơi." Cô đọc.

"Vào lúc đó, cô nói cô đã quay trở lại thời gian để ngăn chặn vụ tai nạn xảy ra nhưng nó vẫn xảy ra."

Jessica đặt cặp mắt kính xuống và nhăn lông mày của mình. Cô chìm sâu trong suy nghĩ của mình.

Cô kéo xuống dưới và nhìn thấy một tên.

"Lee Soonkyu .." Cô lẩm bẩm.

Cô liếc nhìn đồng hồ và nhận ra rằng nó đã 3 giờ sáng.

Cô ngáp dài và chống cằm trên khuỷu tay của mình để nghỉ ngơi.

Và chẳng bao lâu, mí mắt của cô đã khép lại.

Khi cô mở mắt, cô thấy mình đang ở một nơi, nơi tất cả mọi thứ đều là màu trắng tinh khiết.

Có không có ranh giới hay giới hạn tại chỗ, chỉ là một không gian rộng lớn và vô tận màu trắng.

Jessica nhìn xung quanh mình để xem nếu có bất cứ điều gì khác xung quanh cô, nhưng tất cả đều màu trắng.

Sau đó, cô nhìn thấy một ai đó.

Một phụ nữ trẻ đứng không quá xa nơi cô, vẫy tay và mỉm cười với cô.

Trái tim cô bắt đầu đập rộn rã khó khăn ngay từ cái nhìn.

Thump.

Thump.

Thump.

Cô biết đó là Tiffany.

Jessica bước về phía người phụ nữ, bước chân cô chậm lúc đầu và ngay sau đó cô đã kết thúc hoạt động.

Cô nhớ cô ấy rất nhiều mà những giọt nước mắt chạy dài trên má.

Cô không thể đợi để được ôm cô ấy trong vòng tay, cô không quan tâm dù nó đúng hay sai.

Nhưng đột nhiên cô nghe thấy một cái gì đó.

Đó là một giọng nói.

"Hãy nhớ lời hứa của cậu."

Giọng nói vang lên.

Jessica dừng lại.

"Hãy nhớ lời hứa của cậu."

Giọng nói lặp đi lặp lại.

"Lời hứa của tôi .."

Đột nhiên,

"AHHHHHHHHHHHHH!" Một người nào đó hét lên.

Đôi mắt của Jessica mở lên khi đột ngột nghe giọng nói ấy. Cô nhìn quanh và nhận ra rằng cô đang ở trong phòng của cô.

Đó là một giấc mơ.

“ĐỪNG ĐIIIIIII!" Tiếng hét.

Cô thở hổn hển.

Tiếng la hét là thật.

Xuất phát từ Tiffany đang ngủ ở phòng đối diện.

Cô rùng mình khi nghĩ về những gì có thể xảy ra với cô ấy.

Nhanh chóng, cô đứng dậy từ ghế của mình và lao ra khỏi phòng về phía phòng đối diện.

Cô quay núm cửa và cánh cửa đã được mở khóa. Cô đẩy cánh cửa mở ra và nhanh chóng tìm kiếm Tiffany.

Cô ấy trên giường.

"KHÔNGGGG!" Cô ấy hét lên nhắm mắt.

Cô ấy đang có một cơn ác mộng kinh khủng.

Trái tim của Jessica bị đánh chìm khi nhìn thấy cô ấy đang chiến đấu với giấc mộng của cô ấy. Cô chạy đến bên cạnh và quỳ cạnh giường. Cô muốn giúp đỡ nhưng cô không biết phải làm gì.

"KHÔNGGGG!!" Tiffany hét lên một lần nữa.

Cảm thấy vô vọng, Jessica nắm lấy tay trái của cô và vuốt nhẹ nhàng lên lưng Tiffany để cho cô bình tĩnh lại. Nó có hiệu quả.

"Đừng bỏ tớ..." Tiffany tiếp tục lẩm bẩm.

Jessica từ từ đưa tay vuốt ve trán cô.

"Điều gì đã xảy ra trong giấc mơ của cậu?" Cô thì thầm.

Tiffany tiếp tục, "Đó là lỗi của tớ ..."

"Xin đừng chết ..."

Jessica nếp nhăn lông mày của mình.

Một người đã chết?

 

 

Tbc

 

 

 

 

Chapter 2

The Woman In The Elevator

 

 

Jessica ngồi vào bàn ăn sáng , cô đã mặt đồ cho công việc. Trước mặt cô là một miếng bánh mì nướng tươi và một tách cà phê đen. Cô cầm cốc cà phê trên nhưng không uống dù chị một chút.

Sự việc xảy ra đêm qua đang loanh quanh trong tâm trí cô.

Rõ ràng là Tiffany đã có một cơn ác mộng.

Nhưng tại sao?

 

Nhưng tại sao cô ấy lại có một cơn ác mộng?

 

Về một người cô ấy quan tâm đã chết?

Đột nhiên, cô nghe tiếng cọt kẹt của cánh cửa. Jessica thay đổi vị trí mình trên chiếc ghế và ngồi thẳng dậy. Ngay sau đó, khuôn mặt của Tiffany xuất hiện trong nhà bếp, với mái tóc rối bù của và chiếc áo nhàu nát.

Jessica có thể cảm thấy má cô nóng lên. Cô nhanh chóng nhặt tách cà phê của mình để tự đánh lạc hướng bản thân mình.

"Chào buổi sáng Jessica." Tiffany nói khi cô di chuyển gần hơn về phía chiếc bàn.

"Chúa ơi, giường của cậu quá thoải mái và tớ đã không thể ngủ tốt như thế trong một thời gian dài." Cô nói thêm, mỉm cười.

Jessica nhấp một ngụm cà phê, nhưng quá nhanh. Ngay sau đó, cô cảm thấy lưỡi của mình nóng lên.

"Uhh-uhhhuk. Cô ho.

Đột nhiên, cô cảm thấy một cái gì đó ấm áp xoa lưng cô. Cô nhìn lên và thấy Tiffany mỉm cười.

"Uống từ từ thôi, vội vàng làm làm gì?"

Cô đỏ mặt nhiều hơn.

Nhanh chóng, cô hắng giọng và đẩy tay của Tiffany ra để có thể cư xử bình thường.

"Uhh, khi nào cậu sẽ rời khỏi đây?"

Tiffany lấy tay ra khỏi vai và bỉu môi.

"Geez, tớ chỉ mới tỉnh dậy và đó là điều đầu tiên cậu yêu cầu?"

Cô ngồi xuống ghế đối diện với Jessica và tình cờ nắm lấy ổ bánh mì nướng.

Jessica nhìn cô chằm chằm, bị sốc.

"Này đó là của tôi, và cậu hãy tự vào bếp mà làm cái khác”

Tiffany nghiêng đầu và cười toe toét: "Aww, tớ không thể tự làm nó, Gyuri thường làm bữa sáng cho tớ .."

Jessica cảm thấy một sự giận dữ đột ngột dâng lên khi Tiffany đề cập đến cái tên đó. Cô cau mày, nghiêng người về phía trước và nắm lấy miếng bánh mì từ Tiffany.

"Hey!"

"Tôi không phải là Gyuri." Cô cay đắng nói.

Tiffany bĩu môi, "keo kiệt."

"Vâng, tôi keo kiệt và đó là lý do tại sao tôi muốn cậu rời khỏi nhà của tôi hôm nay, tôi chỉ đồng ý để cho cô ở lại đây một đêm."

"Được rồi, Uncle Scrooge. Tớ sẽ gọi Gyuri đến đón ngay." Tiffany nói, đảo mắt.

"Tốt, hãy gọi bạn gái của cô đến." Jessica trả lời một cách mỉa mai. Cô đứng lên khỏi chiếc ghế của mình và nắm lấy túi xách của cô.

"Tôi phải đi làm việc ngay bây giờ, hãy ở lại đây cho đến khi cô ấy đến với cô."

Tiffany nhìn cô, sững sờ.

"Khoan đã, cậu có thật đang nghiêm túc khi để tớ ở lại đây một mình và không có đồ ăn?" Cô ấy hỏi trong sự hoài nghi.

Jessica nghe cô ấy nhưng cô đã chọn cách bỏ qua và đi khỏi.

Tiffany nhìn theo khi cô  đóng sầm cánh cửa.

Cô chế giễu, "Really?"

**

Tiffany bước quanh trong phòng khách với một hộp sữa trong tay. Đó là là tất cả những gì có thể ăn khi cô lục tung tủ lạnh của Jessica.

Cô ngồi trên chiếc ghế nhung đỏ và nhìn quanh. Căn hộ của Jessica thật đẹp và thoải mái ngoại trừ một giỏ đầy quần áo bẩn của cô ấy được để ngoài hành lang.

Cô ngả người trên ghế và nắm lấy điện thoại.

Như đã hứa, cô gọi Gyuri.

Có tiếng chuông chờ.

Và nhiều hơn

Nhưng không có ai trả lời.

" Thuê bao quý khách…

Tiffany lầm bầm hủy bỏ cuộc gọi. Cô sẽ gửi một tin nhắn thay thế.

‘Đến đón tớ vào ngày hôm nay. Jessica ghét tớ.’

"Và gửi !" Tiffany nói vui vẻ.

Cô nhìn quanh chiếc điện thoại một lần nữa và cho ra một tiếng thở dài lớn.

"Mình chán."

Ngay sau đó, Tiffany bắt đầu nhìn xung quanh nhà và nhìn vào những món đồ của Jessica. Cô nhìn kệ sách và quét qua các tiêu đề.

"Cecilia Ahern, Sophie Kinsella, How to be lovely .. những tiểu thuyết err-“

Cô dừng lại khi nhìn thấy một album ảnh.

**

"Cậu ấy từng là một giáo viên trung học?" Tiffany lẩm bẩm với chính mình.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào các bức ảnh của Jessica với các đồng nghiệp của cô ở phía trước của tòa nhà trường học.

Cô nhíu lông mày của mình, "Khoan đã ..."

"Không phải là trường trung học cũ của Sulli?"

Tò mò, cô lật qua các album và nhìn thấy hình ảnh của Jessica tại trường học.

Sau đó, cô dừng lại ở một bức ảnh.

Đó là Jessica ở phía trước cửa ngôi nhà mà cô ấy thuê.

Tiffany nuốt nước bọt, "Ngôi nhà .. nhà

"Ackkkk ..." Cô đột nhiên rít lên trong hơi thở và ép một bàn tay trên đầu cô.

Đầu cô đột nhiên đập mạnh với cơn đau. Cô nghiến răng, cố gắng chịu đựng cơn đau.

Trước khi nó trở nên tồi tệ hơn, cô lao vào phòng và lục lọi túi xách trong hoảng loạn.

Cô tìm thấy thứ mà cô đang tìm kiếm. Một chai thuốc. Cô vội vàng mở nắp và lấy ra hai viên thuốc trước khi ném chúng vào cổ họng mà không do dự.

Cô thở nặng nề và lắc lư khi cô ngã mình xuống giường. Cô nằm trên chiếc nắp và nhắm mắt lại.

**

Jessica Jung đã đi đến thư viện ngay sau khi cô kết thúc bài giảng của mình. Cô ngồi ở một bàn đằng sau kệ vật lý tiên tiến, nơi có ít người nhất.

Cô nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính xách tay của mình chăm chú, mắt cô ấy thậm chí không chớp.

"Lee Soonkyu," Cô ấy đọc.

Cô cuộn kéo xuống để đọc phần còn lại của bài viết.

"Cô ấy đã được đưa vào bệnh viện tâm thần sau khi nhiều lần cố gắng tự tử."

"Cô ấy cũng bị có một ảo tưởng khi trở lại trong thời gian để ngăn chặn cái chết của người bạn tốt nhất của cô."

Jessica nếp nhăn lông mày của mình.

"Nếu cô ấy ..

.. thực sự quay lại thời gian? "

"Em nghĩ rằng cô ấy bị điên." Một giọng nói.

Jessica nhìn lên và thấy em gái mình, Krystal. Cô tình cờ lấy một chỗ ngồi bên cạnh cô em gái và nhìn vào màn hình máy tính xách tay.

Jung lớn hơn gấp màn hình máy tính xách tay.

"Hey, em đang đọc nó!" Krystal kêu lên.

"Đó là thô lỗ khi nhìn vào màn hình của người khác."

"Chị không phải là bất cứ ai khác, chị là chị em.” Krystal nói kèm theo aegyo, nắm lấy tay của Jessica.

Jessica cười, "Em trông thật chán, Jiyoung đâu rồi?”

"Hôm nay là sinh nhật của cha cậu ấy, và cậu ấy cho biết rằng hôm nay tất cả người thân sẽ tập chung tại nhà cậu ấy và cậu ấy không có thời gian cho em vào chiều nay”

"Ahh, lí do là vậy”

Krystal nhìn chằm chằm vào Jessica, "Thế chị nghĩ lí do là gì?”

"Tại sao chị lại đọc về người phụ nữ điên đó và  quay ngược thời gian? Chị khiến em lo lắng." Cô hỏi.

Jessica nuốt nước bọt, "Well, nó er .. cho một bài nghiên cứu sắp tới".

"Nghiên cứu về quay ngược thời gian?”

"Umm .. yeah".

"Chị biết đó chỉ là khoa học viễn tưởng .. phải không?"

Jessica nhún vai, "Well, chị nghĩ rằng chị sẽ tìm ra nó sớm thôi ."

"Hmm, chị có vẻ nghiêm túc về chuyện này, Cần em giúp gì không."

"Huh?"

"Quay ngược thời gian và người phụ nữ bị điên còn thú vị hơn bài giảng của chị, hãy để em giúp và… chị có thể cho em thêm các khoản tín dụng!"

Jessica trợn tròn mắt, "bài giảng của chị mà nhàm chán?"

"Chị đã ngủ thiếp đi trong khi giảng dạy và đó là lí do vì sao mà nó nhàm chán."

Cô đánh vào cánh tay của em gái mình.

"Ahhhhh!" Krystal hét lên.

"Suỵt, chúng ta đang ở trong thư viện."

"Ch-chị đánh em!!!!!”

"Nếu em muốn có thêm tiền tiêu vặt thì hãy tìm hiểu thêm thông tin về Lee Soonkyu cho chị.”

**

Jessica trở về căn hộ của cô vào cuối buổi tối.

Cô chắc chắn rằng Tiffany đã rời khỏi ngôi nhà của mình, do đó cô không có lý do gì để về nhà sớm. Bởi vì bây giờ cô ấy có thể là đang ở  trong một khách sạn nào đó với Gyuri.

Jessica lắc đầu, cố gắng để loại bỏ những suy nghĩ của mình. Nó đã khiến cho cô bị tổn thương.

Cô đứng ở phía trước của thang máy và nhấn nút.

Cửa thang máy mở ra.

Có một phụ nữ trẻ trong đó, một người nào đó Jessica đã không bao giờ được thấy trước đó. Cô có chiều cao của một người mẫu với mái tóc mượt màu đen dài rơi ngay dưới vai.

“Tầng 8, phải không? " Người lạ mặt đột nhiên nói mà không quay đầu lại.

"Vâng, cảm ơn." Jessica trả lời một cách lịch sự.

Và sau đó cô nuốt nước bọt.

Làm thế nào cô ấy biết?

Thang máy dừng lại ở tầng 8 và cánh cửa mở ra.

Jessica nhanh chóng bước ra khỏi thang máy. Cô chỉ muốn có thể ra khỏi đó.

"Jessica Jung," Người phụ nữ bất ngờ gọi.

Jessica dừng lại nhưng cô ấy không dám quay lại.

Cô ta-làm thế nào mà biết được tên mình?

"Hãy giữ lời hứa của cô.” Cô ta nói

Jessica thở hổn hển và quay lại ngay lập tức, nhưng cửa thang máy đã đóng lại.

Cô không thể nhìn thấy khuôn mặt cô ấy.

**

Jessica chạy vào ngôi nhà của mình và ngay lập tức khóa cửa lại.

Cô dựa lưng vào cánh cửa, thở hổn hển.

Những gì vừa xảy ra?

 

Cô ấy là ai?

 

Làm sao cô biết tên mình?

 

và ..

"Làm thế nào mà cô ấy biết về .. lời hứa?" Cô thì thầm, bối rối.

Jessica bước vào phòng khách và ném túi xách của cô trên bàn cà phê. Vô tình, lật đổ một hộp sữa mở và nó tràn trên sàn nhà.

Jessica chế giễu, "Ai đặt sữa trên bàn

Cô dừng lại khi nhìn thấy album ảnh của cô nằm trên bàn.

Cô nhặt nó lên.

Nó được mở ngay tại trang có hình của cô ở phía trước cửa ngôi nhà của cô, cô đã từng sống 3 năm trước đây.

Nơi lần đầu tiên cô và Tiffany gặp nhau.

Đột nhiên,

"AHHHHHHHH!"

Jessica làm rớt quyển album xuống sàn.

"Ti-Tiffany."

Cô vội vã chạy tới căn phòng phát ra tiếng hét.

Cô nhìn thấy Tiffany trên giường, hét lên nhắm mắt.

"ĐỪNG BỎ TỚ!"

Jessica chạy đến bên cô và nắm tay cô ấy thật chặt.

"Tiffany, bình tĩnh ..."

"ĐỪNG ĐI!"

Jessica vuốt ve khuôn mặt cô dịu dàng.

"Tớ không đi đâu cả." Cô thì thầm.

Ngay sau đó, Tiffany đã trở nên bình tĩnh hơn, các biểu hiện căng thẳng từ từ mất, nếu như tất cả những đau đớn từ cơn ác mộng kỳ diệu đã được loại bỏ bằng sự va chạm của Jessica.

"Đừng..." Tiffany lầm bầm nhắm mắt.

Jessica đã xiết cánh tay chặt chẽ hơn.

"Không sao đâu, Tiffany tớ ở đây .." Jessica nín lặng.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào cô gái đang ngủ và đôi môi cong lên.

Cô mỉm cười.

"Tớ yêu cậu," Cô thì thầm.

Ngay sau đó, những giọt nước mắt cũng rưng rưng lệ trong mắt cô.

"Nhưng tớ chỉ có thể nói với cậu khi cậu đang ngủ."

Vô tình, cô nghiêng người gần gũi hơn với khuôn mặt của Tiffany.

Mũi của họ chạm nhau.

Jessica di chuyển lên phía trên để đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán Tiffany, nhưng sau đó cô dừng lại.

Tiffany đã bất ngờ thức giấc.

Và đôi mắt của họ gặp nhau.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro