Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 3

"Nickhun, lần này anh lại muốn gì?" Yuri lạnh lùng hỏi ngay lúc Công tước đóng cửa thư phòng.

"Không gì cả. Anh chỉ muốn giúp."

"Thẳng thắn tại đây đi. Sau tai nạn khi mà chúng ta sẽ không thể có bất kì người thừa kế, hay bất cứ đứa nhỏ nào nữa, thì anh đã dừng quan tâm rồi." Nữ Công tước giễu cợt chỉ ra.

"Đó là lỗi của anh. Và anh muốn bù đắp cho em."

"Chúng ta đều biết thời gian ba năm sẽ không trở lại. Không thể sửa chữa gì được nữa. Ngay từ đầu cuộc hôn nhân này đã là sai lầm."

"Trong mắt mọi người chúng ta vẫn là vợ chồng. Nên ít nhất mỗi người cần đóng tròn vai."

"Anh đang cố gợi ý điều gì?" Yuri khẽ nheo mắt.

"Anh có một đề nghị. Nhưng trước tiên em cần trở ra tiếp các vị khách của mình. Chúng ta sẽ bàn tiếp vào ngày mai khi anh trở lại."

Yuri thoáng lưỡng lự, nhẹ gật đầu rồi nhã nhặn khoác tay lên cánh tay lịch sự mời chào của Nickhun.

Công tước đưa cô trở lại khách phòng, đưa lý do thứ lỗi cho việc không thể ở lại tham dự bởi y còn có việc quan trọng cần giải quyết. Hội nghị kết thúc sau khi bàn bạc chi tiết mọi vấn đề trong dự án, thời gian điểm hơn tám giờ và mọi người nhanh chóng trở ra phòng ăn, nơi bữa tối thịnh soạn đang sẵn sàng chờ đợi.

Nữ Công tước ngồi đầu bàn ăn, với bên phải là Jessica và bên trái là Tiểu thư Taeyeon. Khi người hầu lần lượt bưng từng món ăn trở ra, không khí căn phòng lại nhộn nhịp với tiếng cười đùa, tán gẫu và chọc ghẹo.

Còn đang trầm ngâm với món thịt bò nướng của mình, nàng bỗng nghe tiếng Yuri khẽ vang lên.

"Thế, cậu nghĩ gì về buổi tiệc tại nhà của mình? Có giống những gì đã tưởng tượng không?" Yuri thấp giọng thì thầm.

Mặt nàng thoáng đỏ lên, khi nhớ lại một vài ý nghĩ không hay về bữa tiệc trước đây.

"Tưởng những chuyện xấu phải không?" Nữ Công tước tiếp tục chọc ghẹo, lơ đãng nhấc chân cọ xát bàn chân mềm mại ở gần trong gang tấc.

Jessica lập tức cứng người, nàng bất cẩn đánh rơi chiếc dĩa tạo một tiếng coong đánh động tất cả mọi người chú ý.

"Cậu không sao chứ?" Yuri hỏi bằng giọng quan tâm, nhưng ý cười tràn ngập trong ánh mắt thì lại có hàm ý khác.

"Kh... Không sao." Nàng lắp bắp nhỏ giọng.

Thấy bộ dạng xấu hổ của nàng, mọi người trên bàn ăn đều nghĩ là do Tiểu thư Jessica vụng về bất cẩn, nên nhanh chóng quên đi và quay trở lại việc ăn uống trò chuyện.

"Là con bọ nghịch ngợm nào đó cố tình bò lên chân của mình." Jessica ngọt ngào mỉm cười, hạ thấp giọng chỉ để hai người nghe thấy.

"Nghịch ngợm, ah? Bé yêu, con bọ này có thể nghịch ngợm hơn thế nữa kìa..." Yuri nheo mắt, khẽ thì thầm, nâng người lên một chút, trượt dọc đường chân mịn màng của Jessica, cho đến khi nó từ từ biến mất bên trong làn váy.

"Eeekk!" Jessica giật mình thét lên, nàng không ngờ Yuri dám đưa chân lên cao tới thế.

Mọi người lại đồng loạt quay đầu nhìn nàng.

"Thật xin lỗi, có dưa chuột bên trong đồ ăn của tôi, và tôi thì không thể chịu được vị của nó." Cúi đầu dấu khuôn mặt đỏ lựng, nàng ngượng ngùng nhỏ giọng giải thích.

"Cô ổn chứ?" Tiểu thư Tiffany quan tâm hỏi.

"Tôi không sao." Nàng mỉm cười đáp.

"Cậu thực sự không sao chứ, bé yêu?" Ai đó toe toét cười, chọc ghẹo hỏi.

"Thực sự." Jessica nhanh chóng đứng dậy, quay về phía mọi người trong phòng. "Xin thứ lỗi, tôi ra ngoài một chút. Vị dưa chuột làm tôi thấy có chút khó chịu." Nàng quạt nhẹ gương mặt đỏ bừng của mình để nhấn mạnh trọng điểm.

"Mình sẽ đi với cậu. Không thể để khách của mình thấy khó chịu được." Yuri cũng lịch sự đứng dậy.

"Kwon Yul... Cậu không bao giờ thay đổi." Taeyeon cười tà, thì thầm vào tai bạn thân khi Yuri chuẩn bị rời đi.

"Ồ, tớ đều học tập Kim Taeyeon cả đấy." Nữ Công tước vui vẻ trêu chọc lại một câu, rồi nhanh chóng rời khỏi phòng ăn theo sau Jessica.

Nàng nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương, cố gắng thở sâu, bình ổn nhịp đập bất thường bên trong lồng ngực. Nhưng trước khi mọi thứ kịp ổn định trở lại, nàng nghe tiếng cửa mở và thấy Yuri nhanh chóng trượt người vào, không hề báo trước, mạnh mẽ áp môi cô lên môi nàng.

"Tối nay cậu rất quyết rũ, làm mình không thể khống chế được. Mình cần nếm một chút đã, bé yêu."

"Yuri ah..." Nàng thì thào đứt quãng, định nói gì đó nhưng lại bị ngón tay người đối diện chặn lại.

"Chỉ cảm nhận thôi, bé yêu."

*****************

Khi Nữ Công tước tiễn vị khách cuối cùng ra về, cô trở lại phòng khách và thấy Jessica đang dạo những nốt tùy hứng trên phím đàn dương cầm.

"Cậu sẽ đàn một bản vì mình chứ?" Cô dịu dàng hỏi, ngồi xuống cạnh nàng.

"Cậu biết mình chơi rất tệ mà. Mình thậm chí không thể nhớ cậu đã cứu mình bao nhiêu lần mỗi khi diễn sai nữa."

"Chúng ta đều biết cậu có thể chơi tốt như mình vậy, thậm chí còn tốt hơn... Vấn đề là mỗi khi trở thành tâm điểm, cậu lại thích lẳng lặng ở một bên. Vậy thì, cậu sẽ hát khi mình đàn chứ?" Yuri vui vẻ đề nghị khi lướt nhẹ ngón tay lên phím đàn.

"Cậu biết mình chỉ hát vì cậu." Nàng mỉm cười đáp ứng.

"Rất đáng tiếc, bé yêu, vì giọng hát của cậu như thiên thần vậy. Nhưng mình sẽ không phàn nàn gì hết, chất giọng ngọt ngào đó sẽ chỉ cho mình một người nghe." Yuri tán thưởng khi bắt đầu dạo nhạc, rất nhanh, căn phòng chìm trong tiếng đàn, cùng tiếng hát say lòng người của Jessica.

Bài hát kết thúc khi Yuri ấn xuống những nốt cuối cùng. Sự yên tĩnh trở lại trong không khí yên bình, khi họ cùng hưởng thụ lại cảm giác trước đây, những ngày chưa ra mắt.

"Sica ah, tương lai của mình sẽ thế nào?"

"Cậu có ý gì?" Nàng quay đầu nhìn gương mặt trầm tư của Yuri.

"Nếu có thể như giọng hát của cậu... ẩn dấu..." Cô đáp nhẹ nhàng, khiến cho nàng cơ hồ không nghe thấy.

"Yuri ah..." Nàng nắm chặt tay cô, xoay trở lại đối diện với mình. "Chúng ta có thể làm gì? Mình muốn ở bên cạnh cậu... Mình thực sự rất muốn... nhưng chúng ta có thể làm gì?"

"Cùng bỏ trốn đi... Chúng ta có thể tới Ấn Độ, tới Mỹ... hay bất cứ đâu... chỉ cần được ở bên cậu..."

"Cậu điên rồi sao? Chúng ta không thể.... cậu biết rõ mà..." Jessica giật mình, nàng có chút không thể tin trước đề nghị của Yuri.

"Cậu chỉ không muốn bên cạnh mình... Thế chứ gì?" Cô giận dữ đẩy nàng ra và đứng dậy.

Sợ hãi, nàng cũng đứng dậy và lập tức ôm chặt Yuri từ đằng sau. "Không! Không phải! Mình rất muốn ở bên cạnh cậu, duy nhất là cậu... Mình yêu cậu..." Thanh âm của nàng mang theo nức nở. 

"Chỉ là cậu không thể..." Cô hạ giọng buồn bã. Thoáng tránh khỏi vòng ôm của Jessica, Yuri xoay người dựa lưng vào bên hông cây đàn, lặng lẽ khoanh tay trước ngực, đăm chiêu suy nghĩ.

"Mình ước có cách gì đó... không có gì làm mình khao khát hơn là được ở bên cạnh cậu... nhưng cậu đã kết hôn----"

"Chung quy đó vẫn là lỗi của mình----"

"Mình chưa từng trách cậu, Yuri. Nếu ở trong hoàn cảnh đó, mình cũng sẽ làm như vậy... thêm nữa, mẹ sẽ..." Nàng khẩn trương giải thích.

"Chồng của mình muốn nói chuyện vào ngày mai..." Yuri thả lỏng tay, nhìn thẳng về phía Jessica.

Nàng khẽ cứng người. "Về chuyện gì..."

"Đề nghị gì đó... nhưng nó không quan trọng lúc này, phải không? Chẳng sao cả nếu y muốn cuộc hôn nhân này tái lập một lần nữa... nếu y lại muốn một người thừa kế... đều không quan trọng nữa... phải không?"

Ý nghĩ Yuri phải hôn và làm trách nhiệm của một người vợ gặm nhấm, ăn mòn nàng. Hình ảnh Yuri lạc trong đam mê và hoàn toàn thả lỏng như lúc nàng đã từng khi ở bên cô, làm sống lưng nàng lạnh toát. Đó không phải hình ảnh nàng muốn. Đặc biệt khi nàng đã được nếm trải dư vị ngọt ngào ấy cùng với cô. Sự chiếm hữu mạnh mẽ đột ngột bao phủ nàng, cùng với cảm giác có thể mất đi làm nàng sợ hãi.

"Đương nhiên nó quan trọng." Nàng bối rối đảo quanh, rồi cương quyết dừng lại trước mặt Yuri. "Cậu phải từ chối anh ta." Nhấn mạnh vào âm 'từ chối'.

Cô khẽ nhướng mày nhìn nàng."Có lý do gì để mình làm vậy không?"

Nàng tiến thêm từng bước, chỉ dừng lại khi hai người còn cách nhau vài inches. "Vì cậu là của mình!"

Nàng chủ động chiếm lấy làn môi gợi cảm của Yuri. Nụ hôn của họ không nhẹ nhàng từ tốn, không dịu dàng cẩn thận, nó là sự bức thiết và chiếm đoạt, khi lưỡi cùng răng đều đan vào nhau trong những va chạm không mấy nhẹ nhàng.

Hơi thở của nàng dồn dập gấp gáp, vòng tay ôm chặt cổ Yuri, làm sâu hơn nụ hôn khi ép sát ngực mình vào ngực cô. Những ngón thon dài của Yuri miết sát hông nàng, theo đường cong trượt tới bắp đùi gợi cảm.

Cô lướt nhẹ trên người nàng, lả lơi, khiêu gợi, đầy cám dỗ. Cảm giác ngập tràn tình yêu, nữ tính mềm mại, phủ đầy đam mê nguy hiểm cùng ham muốn tội lỗi, đã mở tung cánh cửa nàng vẫn đóng, đã cài then với suy nghĩ rỉ sét những năm về trước.

Lần này, nàng sẽ chắc chắn cánh cửa ấy lại được mở vì Yuri, lần này, chính Yuri sẽ là người nắm giữ chiếc chìa khóa duy nhất ấy.

*************

"Sica, dậy đi nào..." Yuri nhẹ nhàng vén những sợi tóc mái trước trán Jessica, dịu dàng ngắm gương mặt đáng yêu của nàng.

"Hmmm..." Lười biếng duỗi duỗi cánh tay, nhưng ai đó vẫn từ chối mở mắt.

"Ngoan nào, bé yêu... dậy rồi chúng ta có thể cùng đi cưỡi ngựa, như trước đây thường làm..." Nữ Công tước khẽ thì thầm, nhè nhẹ cúi hôn vành tai nàng.

Jessica nhanh chóng mở mắt, quay sang Yuri, vui vẻ thơm một cái lên môi cô. "Cậu sẽ để mình cưỡi ngựa không yên sao?"

"Có lẽ... nhưng nếu cậu cùng cưỡi với mình nghe sẽ tuyệt hơn nhỉ?" Yuri thấp giọng hỏi.

Từ chối trả lời, mặt nàng lập tức đỏ lựng lên khi nghĩ đến cơ thể họ sẽ gần nhau thế nào.

"Ừm... mình rất muốn thế, nhưng Tiffany và Taeyeon cũng tham gia, nên cậu sẽ có ngựa riêng. Mình đồng ý việc không cần yên ngồi nghiêng, nhưng cậu phải hứa sẽ không phi nước đại." Yuri nghiêm túc đề nghị, kéo Jessica ngồi dậy, thoáng hôn nhẹ cái nữa trước khi rời đi. "Người hầu sẽ tới giúp cậu thay váy bây giờ, gặp lại cậu sau."

Nữ Công tước ghét phải mặc váy khi cưỡi ngựa. Cô coi thường việc phụ nữ nghiễm nhiên buộc phải ngồi một bên ngựa, để nó thong thả bước hoặc tà tà chạy gọi là cưỡi ngựa. Với Yuri, điều đó hoàn toàn không phải thế. Cưỡi ngựa là phải làm bản thân cảm thấy tự do, thoải mái đón nhận từng cơn gió vuốt ve trên gương mặt khi phi nước kiệu. Thêm nữa, Yuri thích mặc quần bó để cử động dễ dàng hơn mỗi khi cô cưỡi con ngựa yêu thích của mình, Ice.

Jessca bước vào chuồng ngựa và thấy Yuri đang vui vẻ hát bên một con ngựa trắng. Nàng mỉm cười trước hình ảnh Yuri dịu dàng vuốt ve và từ tốn đút cho con vật lộng lẫy ăn. Chầm chậm bước lại gần, nàng sợ sẽ làm nó giật mình.

"Anh chàng này rất đẹp, phải không?" Nữ Công tước hỏi khẽ khi thấy nàng.

"Ừm, rất ấn tượng, và lộng lẫy." Jessica gật đầu tán thưởng khi đối diện Yuri phía bên kia con ngựa.

"Tên nó là Ice, là con ngựa yêu thích của mình. Mình đã cưỡi nó ba năm nay rồi." Yuri nhẹ nhàng giải thích khi đút miếng cà rốt cuối cùng cho Ice. "Cậu có muốn gặp ngựa của mình không?"

Jessica thoáng gật đầu khi Yuri bước vòng qua Ice tới nắm tay nàng. Khi đang chuẩn bị đưa tay, nàng chợt giật mình kinh ngạc khi thấy phục trang của Yuri. Cô mặc một chiếc áo quý tộc màu trắng kiểu nam, giắt bên trong quần bó đen ôm sát, phối hợp với cặp chân dài bất tận trông như thể nó là lớp da thứ hai vậy.

"Chưa từng thấy ai mặc quần bó phải không, bé yêu?"

"Mình từng thấy... nhưng quý cô thì... Giờ thì mình đã hiểu tại sao họ không cho phép chúng ta mặc quần bó. Trông khá là... khiếm nhã..." Jessica lắp bắp giải thích với gương mặt đỏ lựng, cố dứt ánh mắt khỏi cặp chân quyến rũ của Yuri.

Nữ Công tước mỉm cười không đáp, nhẹ kéo tay nàng về hướng một con ngựa khác. "Gặp Black Pearl nào." Cô đưa củ cà rốt nhỏ cho nàng và gật đầu ý bảo sẽ không sao.

Thoáng rụt rè, nàng tiếp nhận và đút cho Black Pearl. Không giống Minnie - con ngựa nhà nàng sở hữu, Black Pearl to lớn và có bộ lông đen tuyền. Nó trông khỏe mạnh và hơi đáng sợ. Jessica biết nó không giống Minnie, chỉ được thả bộ chậm rãi trong khu vườn nhỏ. Black Pearl sinh ra không phải cho điều đó. Nó có vẻ đẹp và khả năng cho những cú phi nước đại tốc độ rất nhanh.

"Làm quen đi nào, nếu cô nàng cảm thấy chủ nhân của mình lo lắng, nó cũng sẽ lo lắng đấy. Vậy nên, cậu cần thư giãn và thoải mái." Yuri mỉm cười chỉ dẫn khi nắm tay Jessica xoa xoa đầu Black Pearl.

"Cậu sẵn sàng chưa?" Nữ Công tước vui vẻ hỏi khi đã chắc chắn mọi thứ an toàn cho cuộc dạo chơi buổi sáng. Cô không muốn có sai lầm hay bất trắc nào có thể xảy ra, kể cả nhỏ nhất.

Sau cái gật đầu, Yuri giúp Jessica ngồi lên Black Pearl, rồi leo lên con ngựa của mình, chậm rãi hướng về vùng lãnh thổ của gia đình Hwang. Nửa đường, cả hai gặp Taeyeon cùng Tiffany đang phi tới. Ngay sau đó, Taeyeon và Yuri cùng phi nước đại khi cô gái thấp hơn thách thức một cuộc đua.

"Bỏ cuộc đi Tae, cậu biết tớ luôn thắng mà." Nữ Công tước nhướng mày châm chọc.

"Không phải lần này, Yul." Taeyeon ranh mãnh cười khi thúc ngựa vượt lên.

"Chúng ta chờ xem." Yuri nhanh chóng đuổi kịp, đồng thời nới rộng khoảng cách khi cô điều khiển Ice phi hết tốc độ.

"Ahhhhhhh!"

Tiếng hét thất thanh khiến Yuri lập tức giật mình kéo cương để Ice dừng lại. Quay đầu lại, tim cô lập tức đập nhanh hơn khi thấy Jessica đang ôm cổ Black Pearl chặt cứng, còn con ngựa thì phi nước đại về hướng của cô. Lập tức thúc ngựa đuổi theo, đầu óc cô hỗn loạn, không thể nghĩ được gì khác ngoài việc phải cứu nàng.

"Jessica!" Yuri hét lên bất chấp từng đợt gió mạnh.

"Yuri, cứu mình!" Nàng sợ hãi ôm chặt con ngựa.

"Sica, cậu tin mình chứ?"

"Mình... mình tin!"

"Khi mình nói thả, cậu lập tức buông Black Pearl, được chứ?"

"Được... được rồi..."

Yuri có thể cảm giác mồ hôi lạnh tẩm thấp áo khi cô cố thúc Ice bắt kịp tốc độ của Black Pearl, trong đầu nguyện Chúa hàng trăm lần rằng mình sẽ không phạm sai lầm. Không, cô không thể sai. Chỉ cần là liên quan đến Jessica, cô sẽ không thể chấp nhận sai lầm nhỏ nhất, đặc biệt điều này liên quan đến an toàn của cô ấy.

"Mình sẽ đếm đến ba, bé yêu... một... hai... ba... thả ra!"

Giữ chặt dây cương bằng tay trái, Yuri nhoài người vòng qua eo Jessica bằng tay phải. Nàng lập tức ôm chặt cổ Yuri khi cảm nhận lực kéo mạnh về phía cô. Ngay khi đặt nàng ngồi tại trên đùi, Nữ Công tước ghì lại cương bằng cả hai tay để Ice giảm tốc độ, cho tới khi ổn định lại và đi từng bước.

"Cậu không sao chứ, bé yêu?" Yuri lo lắng hỏi.

Jessica nhẹ nhàng gật gật, từ chối thả tay khỏi Yuri cũng như việc áp mặt vào hõm cổ cô. Nàng sợ hãi nếu rời ra, Yuri sẽ cảm nhận được nàng run rẩy, yếu đuối, sợ rằng mình sẽ không thể cầm giữ nước mắt. Sự việc vẫn còn ám ảnh nàng. Nàng đã tưởng mình sẽ chết và ý nghĩ phải rời xa Yuri ngay khi họ mới bắt đầu lại làm nàng hoảng loạn.

"Ổn rồi, bé yêu, mọi việc đều ổn cả rồi." Nữ công tước dịu dàng an ủi, áp môi hôn lên đỉnh đầu Jessica. Sau một lúc, cô giúp nàng xuống ngựa rồi cũng tự mình nhảy khỏi Ice.

"Sica, cậu có bị thương ở đâu không?" Yuri khẩn trương hỏi khi xem xét kĩ khắp người nàng.

"Yuri ah!"

Thoáng ngạc nhiên bởi cái ôm chặt bất ngờ từ Jessica, cùng những giọt nước nhanh chóng tẩm thấp áo, cô nhẹ nhàng vòng tay ôm lại nàng, vỗ về an ủi bằng những từ ngữ êm dịu để làm nàng bình tĩnh.

"Shhh.... Ổn rồi, bé yêu... cậu đã an toàn."

"Yuri ah..." Jessica nức nở gọi tên cô, trước khi vội vàng ấn môi mình lên môi cô.

Yuri cảm nhận được sự cần thiết của nàng qua nụ hôn, và lập tức đáp lại. Muốn giúp nàng quên đi tai nạn, cô dịu dàng ngậm từng chút bờ môi gợi cảm, từ tốn đưa lưỡi tách chúng ra. Tiếng rên khẽ thoát ra lập tức bị nuốt lấy khi lưỡi cô tha thiết cuốn lấy lưỡi nàng trong một hồi giằng co nho nhỏ. Nàng vòng tay ôm chặt cổ cô khi nhận ra đầu gối mình đang mềm đi vì thỏa mãn, vì cảm giác an toàn. Gấp gáp đan ngón tay mình vào sâu trong tóc Yuri, nàng nhiệt tình hôn trả lại, hưng phấn với ý nghĩ mình là người duy nhất có thể khiến tim Yuri loạn nhịp, như cách cô đang làm với nàng lúc này.

"Các cậu không sao chứ?" Tiffany dừng lại trước chuồng ngựa, lo lắng hỏi.

"Mình đã nói với cậu mà, không gì cần lo đâu." Taeyeon cười chọc ghẹo khi thấy cảnh bạn mình và Jessica hôn say đắm.

"Oh! Xin, xin lỗi vì quấy rầy hai người... Tae---"

"Không sao, chúng ta nên quay về dùng bữa. Đây quả là buổi sáng mệt nhọc đấy." Yuri đề nghị, thoáng thở gấp khi dứt khỏi nụ hôn, nhưng vẫn không buông ra Jessica. Cánh tay cô vẫn quàng qua eo nàng đầy che chở.

"Có vẻ Black Pearl đã dẫm phải vật nhọn nào đó nên đã nổi điên. Tớ đã yêu cầu người giữ ngựa của cậu kiểm tra tai nạn." Taeyeon thông báo khi nắm tay Tiffany dẫn về vùng đất của Yuri.

Bữa sáng diễn ra yên lặng và nhanh chóng. Yuri và Jessica vẫn còn hoảng sợ vì sự việc vừa rồi. Cả hai đều nghĩ đến điều gì sẽ xảy ra nếu cô không thể cứu được nàng.

"Cậu có chắc là ổn không? Mình gọi bác sĩ nhé?" Yuri thử hỏi Jessica lần nữa.

"Mình ổn rồi mà. Giờ mình đã ở bên cạnh cậu." Nàng khẽ mỉm cười, nắm tay cô siết nhẹ bên dưới bàn thay lời khẳng định.

Kết thúc bữa ăn, Taeyeon cùng Tiffany rời đi để khoảng thời gian nghỉ ngơi cho hai người. Ngay sau đó, cô cẩn thận đưa nàng về phòng ngủ.

"Cậu nên ngủ một chút, bé yêu..." Yuri thì thầm khi kéo nàng vào lòng ôm chặt.

"Cậu sẽ ở đây với mình chứ?"

"Cậu có muốn thế không?"

Nàng khẽ gật đầu thay câu trả lời, chỉ chỉ vào bàn làm việc đối diện.

"Cậu đọc sách cho mình được không?"

Mỉm cười ấm áp, cô buông nàng ra để lấy quyển sách nàng đang đọc, rồi nhanh chóng quay trở lại ngồi dựa vào bên giường.

"Cô Kinsley và Ngài Rockton?" Yuri khẽ nheo mắt khi phát hiện sở thích của Jessica về văn học cổ điển.

Nàng gật gật đầu, yên lặng rúc sát vào gần cô hơn.

"Cậu đọc tới đâu rồi?" 

"Đoạn ngài Rockton nhầm cô Kinsley với người em sinh đôi ấy."

"Hai nàng sinh đôi và một kẻ ăn chơi trác táng?" Yuri cười cười chế nhạo cuốn sách, mừng vì mình đã dần quên được tai nạn và có thể nghỉ ngơi.

"Chỉ đọc thôi, Yul..." Nàng nhẹ giọng trách cứ.

"Được được, bất cứ gì cậu muốn, bé yêu..." và cô lập tức đầu hàng.

"Cô Kinsley kinh ngạc khi thấy ngài Rockton trèo qua cửa sổ phòng mình..." Nữ Công tước dừng lại khi nghe tiếng thở đều của người nằm bên cạnh. Chầm chậm gỡ tay nàng khỏi eo mình, cô cẩn thận bước xuống giường. Dịu dàng nhìn ngắm gương mặt say ngủ trong vài phút, dấu hiệu của sự sợ hãi và hoảng loạn đã lùi xa, thay vào đó là bình yên, trong sáng, và thanh thản. Gò má phiếm hồng cùng làn môi khẽ nhếch thành nụ cười. Cô yêu thương lướt ngón tay lên má nàng, khe khẽ vuốt ve rồi mới yên tâm rời khỏi phòng.

Vừa trở ra, Nữ Công tước được quản gia Lee thông báo Ngài Nickhun đã trở lại và đang đợi tại thư phòng. Yuri gật đầu, dặn người quản gia già thông báo lại với chồng rằng mình sẽ xuống ngay sau khi tắm rửa.

Bước vào phòng nhìn Jessica lẫn nữa trước khi đi gặp Nickhun, Yuri phát hiện nàng đã tỉnh và đang chuẩn bị xuống giường.

"Hey..." Cô nhẹ giọng gọi.

"Mình đang định đi tìm cậu..." Jessica bẽn lẽn thú nhận, nhanh chóng xỏ chân vào dép và bước tới chỗ Yuri.

"Nickhun muốn gặp mình..."

"Oh..." Giọng nàng có chút thất vọng.

"Đi với mình được không?" Yuri dịu dàng hỏi.

Thoáng ngạc nhiên, nhưng lập tức, nàng nở nụ cười và đan ngón tay mình vào tay Yuri, để cô dẫn mình rời khỏi phòng.

----------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi