Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 4

Yuri biết cuộc gặp này chỉ nên là giữa mình và Nickhun, nhưng cô muốn mang Jessica theo bên cạnh. Nữ Công tước cảm thấy bất kể Nickhun muốn nói gì, đều có thể nói trước mặt nàng. Và giả như, nó là về việc họ sẽ sắm vai cặp vợ chồng hạnh phúc lần nữa thì cô có thể bảo Nickhun tống khứ cái ý tưởng đó xuống địa ngục đi. Cô sẽ không để vuột cơ hội ở bên nàng lần nữa. Không, cô không thể để nàng đi, điều đó càng được khẳng định ở hiện tại, đặc biệt sau tai nạn vừa mới rồi.

"Whiskey chứ, vợ của anh?" Công tước mỉm cười với Yuri khi cô tiến vào thư phòng.

"Không, cám ơn. Em chắc anh đã từng gặp Tiểu thư Jessica đây?"

Nàng khẽ nhún người chào Công tước.

"Không cần câu nệ, Tiểu thư Jessica. Và anh biết cả hai đã gặp Victoria."

"Vâng, cô vẫn khỏe chứ, tiểu thư Victoria?" Nữ Công tước nhã nhặn chào hỏi cô diễn viên có mái tóc đỏ rực kèm một nụ cười thân thiện.

"Tôi ổn. Nhưng xin Tiểu thư chỉ cần gọi tôi là Victoria." Cô diễn viên đáp nhẹ nhàng, thoáng bối rối bởi cách xưng hô vượt trên địa vị vốn có của mình.

"Vậy cô cũng chỉ cần gọi tôi là Yuri."

"Và tôi Jessica."

Sau vài câu chào hỏi, Yuri dẫn Jessica ngồi xuống sofa, đối diện chồng mình và cô diễn viên trẻ. Sự xuất hiện của Victoria đã xóa bỏ nghi ngờ của Nữ Công tước, trong trường hợp này, cô tin rằng Nickhun sẽ không đề nghị tái hợp cuộc hôn nhân đổ vỡ của họ. Yuri nhận ra điều đó khi thấy ánh nhìn giữa Nickhun và Victoria, khi Y mang cô ta tới giới thiệu, đồng nghĩa với việc thân phận của cô ta đã vượt trên cái gọi là để vui vẻ, hoặc cao cấp hơn là tình nhân. Phát hiện này khiến khóe môi Nữ Công tước khẽ cong lên.

"Như đã nói, anh có một đề nghị." Công tước vào thẳng vấn đề, khoác một tay qua vai Victoria, khi tay còn lại giữ chai whiskey.

"Em đang nghe." Yuri từ tốn đáp.

"Ừm, anh đã nói với em, anh muốn bù đắp cho em."

"Nickhun... Em đã nói---"

"Yul, hãy nghe hết trước đã."

"Anh đã không gọi em như thế từ khi----"

"Anh chỉ muốn sửa chữa... sửa chữa, nhiều nhất có thể." Nickhun nói nhẹ nhàng.

"Như thế nào? Chẳng dễ dàng gì để có thể vờ như chuyện chưa từng xảy ra." Nữ Công tước bực bội chỉ ra, cô cảm giác bàn tay mềm mại đặt lên tay mình, và cái đụng chạm lập tức giúp cô bình tĩnh lại.

"Anh biết..." Công tước thấp giọng thì thầm.

"Đối mặt đi, Khun... chúng ta không thể làm gì cả..." Yuri chán nản lắc đầu.

"Em có thể nghe đề nghị của anh trước được không? Anh sẽ không yêu cầu chúng ta lại ở bên nhau lần nữa. Như em thấy, anh yêu Victoria---"

"Chúng ta đều có một người để yêu, nhưng lại bị ràng buộc với nhau bởi hôn nhân. Li dị là không thể nào, nó sẽ trở thành vụ bê bối tồi tệ nhất. Điều đó sẽ phá hủy cả hai, đặc biệt là anh và em không thể làm thế. Anh không đáng phải chịu điều đó. Là lỗi của cả hai, anh cứu gia đình em khỏi sự khánh kiệt, và em không thể đáp lại bằng việc khiến anh bị hủy hoại."

"Yul, anh hứa, mọi chuyện sẽ ổn. Em chỉ cần nghe thôi."

"Chúng tôi đang nghe." Jessica siết chặt tay Yuri, thay cô trả lời. "Xin hãy tiếp tục, thưa Ngài."

"Gọi tôi là Khun."

Nàng nhẹ gật đầu.

"Chúng ta vẫn duy trì cuộc hôn nhân này đúng mực. Giả vờ là một cặp đang yêu hay ít nhất hòa nhã trước mặt đám đông, nhưng khi tách khỏi họ, anh cùng với Victoria, còn em với Jessica."

"Nhưng làm thế nào---"

"Làm thế nào anh biết phải không?" Một nụ cười hiểu biết hiện trên môi Công tước.

"Anh đã biết điều đó trước cả khi mình kết hôn. Anh biết hai người có mối quan hệ vượt trên cái gọi là bạn thân mà em vẫn nói, nhưng anh lại bị mê hoặc bởi vẻ đẹp và sự quyến rũ của em, đặc biệt là tính hài hước, hoạt bát. Nhưng em không hề thể hiện điều đó sau khi chúng ta kết hôn, đáng lẽ anh phải nhận ra điều đó sớm hơn. Thay vì vậy, anh cố làm em thích mình và nghĩ rằng biết đâu khi có con, em sẽ thay đổi---"

"Tai nạn đó đã làm thay đổi tất cả, Khun, em thành thật xin lỗi---" Yuri nhẹ giọng ngắt lời.

"Không, đó không phải lỗi của ai."

"Là tại em. Nếu không vì em anh sẽ không đua với hắn."

"Anh đã chọn làm điều đó. Là chồng em, anh có trách nhiệm bảo vệ vợ mình và có lẽ, nó là một may mắn ẩn hình. Anh tìm thấy Victoria và em có thể lại ở bên Jessica." Công tước kết thúc bằng nụ cười quyến rũ khi kéo nhẹ cô diễn viên đang đỏ bừng mặt lại gần mình.

"Mừng cho anh, thực sự đấy. Nhưng mọi việc không dễ dàng như vậy. Em không thể dẫn Jessica rời đi cùng mình được." Yuri quay lại nhìn Jessica, mỉm cười buồn bã. Lắc lắc đầu, nàng siết chặt tay cô, ám chỉ rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp cả thôi.

"Đó là mấu chốt cho đề nghị của anh."

********************

"Cậu nghĩ nó sẽ hiệu quả?"

"Cậu lo lắng nhiều quá rồi..." Jessica đi lướt qua kho sách đồ sộ của Yuri, khẽ đáp.

"Mình không ngừng được..." Nữ Công tước bĩu môi, khoanh tay dựa vào kệ sách nơi nàng dừng lại.

Khẽ thở dài, đút lại quyển Cô Butterfieeld và Ngài Dunce, tiểu thuyết cổ điển mới nhất mà nàng rất mong chờ, đặc biệt là khi nàng sắp đọc xong Cô Kinsley và Ngài Rockton, nhưng Yuri mới là quan trọng nhất. Chống hai tay lên kệ sách, nàng kẹp lại Yuri bằng bản thân mình, đưa mặt tiến sát lại đến khi chỉ còn cách cô vài inches.

"Đôi khi, cậu luôn nghĩ quá nhiều."

Bất cứ lời phản bác nào chuẩn bị vuột ra, đều bị làn môi nàng nuốt trọn.

"Hôn mình như cách cậu đã làm ở khu vườn của Tiểu thư Hyoyeon đi." Nàng yêu cầu trong tiếng thở dốc.

"Sica... đừng bắt đầu việc những việc mà mình không biết rõ hậu quả..."

"Yul, thôi sử dụng lý trí một lần và nghe theo điều trái tim mong muốn đi."

"Trái tim mình muốn cậu, nhiều tới mức không thể đủ chỗ cho thêm một ai, nhưng bé yêu, cơ thể mình cũng điên cuồng muốn cậu như thế." Nàng khẽ kêu lên khi Yuri quàng tay qua eo mình, kéo mạnh để hai cơ thể ép sát vào nhau. Thuận tay tháo cặp kính trên gương mặt nàng, cô cúi xuống để hai làn môi chạm nhau lần nữa.

Nụ hôn mềm mại, dịu dàng và ngọt lịm... Có tiếng rên khẽ tràn ra từ cổ họng, nhưng nàng không dám chắc là từ ai. Tất cả những gì nàng có thể nhận biết, là lưỡi của Yuri, vị của Yuri. Sự nồng nàn leo thang khi tay họ đan vào nhau, nhẹ nhàng khóa lấy, vô tình khiến kẹp tóc rơi xuống nền nhà, để màu nâu vàng gợn sóng cùng đen tuyền thẳng mượt tương giao cuốn quanh. Nàng thấy mình bị áp trở lại giá sách, lực đẩy vội vã khiến vài quyển sách rời khỏi kệ.

"Sica..." Nữ Công tước khẽ thở gấp, để trán mình tại trán của nàng.

Nàng hơi run rẩy khi nghe tiếng Yuri trầm ấm gọi tên mình. Vòng tay qua eo cô, nàng rướn người tới gần hơn, cho tới khi cảm giác được mỗi bộ phận trên cơ thể cô hợp lại cùng mình. Nàng nghe tiếng rên nhỏ của cô, trước khi ai đó giữ lấy môi mình lần nữa. Không còn là nụ hôn nhẹ nhàng, cô chiếm đoạt miệng nàng, cướp lấy bất cứ gì có thể bằng sự liều lĩnh độc đoán. Tay cô áp xuống phía dưới nàng, đè lại cho tới khi hông họ chạm vào nhau. Thở dốc khi cảm giác kích thích chạy dọc toàn thân, nàng trở nên táo bạo hơn cùng hành động của cô, đưa tay chạy dọc đường cong hoàn hảo, thong thả tìm kiếm, nàng muốn tự mình làm quen với cơ thể của cô.

Yuri rời ra khi cảm giác ngón tay Jessica chạm khẽ ngực mình. Cô giữ chặt nàng, cố chống lại ham muốn mãnh liệt với người con gái thấp hơn. Nhìn xuống sự lộn xộn của nàng, tóc xõa tung, vạt áo bị kéo thấp để lộ phần da thịt trắng nõn nhiều hơn một quý cô được cho phép, làn môi đỏ mọng khẽ mở khi mắt vẫn nhắm. Nữ Công tước bật thốt một tiếng nguyền rủa, cố gắng để kiểm soát vượt trên ham muốn. Nghe tiếng Yuri, nàng thoáng mở mắt, để sự lúng túng thay thế đam mê còn sót lại. Chớp chớp vài cái, nàng để ý Yuri đã lùi xa khỏi mình cả một khoảng. Với tay lấy cặp kính đặt bên cạnh, nàng đeo vào rồi tiến lại gần Yuri.

"Đừng... ở yên đó đi..." Giọng cô thoáng run rẩy, căng thẳng.

"Mình đã làm sai gì sao?" Nàng lo lắng hỏi.

"Đó không phải vấn đề, bé yêu. Vấn đề là cậu quá tốt, quá hoàn hảo... cậu làm mình mất kiểm soát... và mình không muốn làm tổn thương cậu... Mình muốn lần đầu tiên của cậu thật đặc biệt... không phải trong thư phòng khi mà mình hoàn toàn lạc trong ham muốn..."

"Yuri ah..." Nàng hoàn toàn bị cảm động bởi sự quan tâm ân cần của cô. "Cậu không làm tổn thương mình..." Khẽ mỉm cười. "Và mình cũng muốn cậu nhiều như vậy... Yuri ah..." Kiếng ngón chân, nàng chạm khẽ môi cô để chứng minh điều đó.

********************

"Cậu có chắc không, bé yêu?" Yuri nhẹ giọng hỏi khi cả hai cùng ở trên giường của Jessica, chỉ mặc váy ngủ và đối diện nhau.

Nàng dịu dàng hôn cô thay câu trả lời, xóa bỏ hoàn toàn bất cứ do dự nào còn sót lại. Với nụ hôn của nàng, Yuri như được cởi bỏ, nhưng vẫn nhớ bản thân phải nhẹ nhàng, êm ái và từ tốn. Kìm nén đam mê chực bùng nổ, cô nhiệt tình đáp lại nụ hôn, khẽ liếm nhẹ, ve vãn tán tỉnh hai bên khóe miệng nàng.

Jessica không thể kìm tiếng rên thỏa mãn khi Yuri mút nhẹ môi dưới của nàng, dụ dỗ chúng mở ra, để nhanh chóng cuốn lấy lưỡi nàng bằng lưỡi cô, chuyển động hòa theo cùng nhịp điệu, đan vào nhau, cùng nhảy múa, khiến cả hai như lạc trong đam mê khó gọi thành lời.

Nàng không rõ khi nào thì Yuri đỡ mình nằm xuống, hoặc giả là nàng ngả người rồi kéo Yuri theo. Khi lưng chạm xuống lớp lụa mềm mại mát lạnh, cùng sức nặng của cô trên cơ thể, cảm giác gần sát nhấn chìm nàng trong vòng ham muốn, và nàng chỉ có thể ôm chặt eo cô, cọ xát hông họ cùng nhau, hy vọng rằng làm như vậy có thể dịu đi sự nhức nhối khó nhịn nàng cảm giác ở bên dưới.

Yuri cảm giác sự cần thiết của nàng, nhưng cô đã hứa sẽ để nó diễn ra chậm rãi và êm ái hết mức có thể, và cô không thể làm hỏng mọi thứ. Yuri muốn Jessica thấy thoải mái, dễ chịu với đầy đủ khoái cảm khi hai cơ thể hợp làm một. Xoa dịu nàng với những nụ hôn nhẹ nhàng, cho tới khi cảm giác cô gái nằm bên dưới khẽ cong người, thở dốc mang theo tiếng thổn thức, ham muốn điều gì đó nhưng lại không thể gọi tên. Cho tới khi cô cảm giác cánh tay nàng vòng qua eo mình, cọ hông họ vào nhau, và bản thân mất kiểm soát rên lên.

"Bé yêu... nếu cậu tiếp tục làm vậy, mình không nghĩ có thể kiểm soát được nữa..."

"Vậy, không cần nữa..."

Đó là dấu chấm hết cho nỗ lực của Yuri, và cô thấy mình lại mạnh mẽ chiếm đoạt môi nàng, tay cùng lưỡi đồng thời rà soát mọi nơi trên cơ thể nàng.

"Yuri... Yuri ah..." Nàng lớn tiếng gọi tên cô, một lần lại một lần, khi những cử động của người bên trên khiến nàng cơ hồ phát điên lên. Tiếng rên dường như vô tận của nàng giống như bản nhạc êm dịu nhất truyền tới tai cô, khiến động tác càng táo bạo hơn lên.

"Yuri! Jessica! Ta biết cả hai ở trong đó! Yuri! Jessica!"

Cả hai lập tức dừng lại, đông cứng khi nghe tiếng vang quen thuộc.

Cửa phòng đột ngột bật mở, rồi rầm một tiếng, đập mạnh vào tường. Bà Jung thét lên sợ hãi và ngất xỉu.

--------------------------

A a, không thể phủ nhận bạn au rất biết cách lên và cũng rất biết cách xuống . PG, ây, lúc nào cũng thật khó trans.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi