[LONGFIC] Tri Kỷ [Chap 1], Jeti

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: me aka Kit

Pairing: Jeti

Category: Romance

Disclaimer: they don't belong to me just their characters belong to me  



CHAP 1 : Thiên thần bé nhỏ






“Duyên phận giữa người với người là một điều kỳ diệu. Có khi hơn một ngày cũng không được, nhưng có khi hơn đến năm năm lại có thể hội ngộ cùng nhau” 

***




Tôi nhớ mãi lần đầu tiên tôi gặp Sica vào cái ngày hè nóng bức của tháng tư. Khi tôi đang mãi mê vẽ totoro, vừa vui vì bản thân đã có tác phẩm tuyệt vời vừa định khoe với bố, để được bố khen thì nghe tiếng bố gọi từ dưới nhà.

“ Fany à! Xuống nhà chào hai bác Jung nào con…”

“ Vâng thưa bố” vội buông chiếc bút chì hồng xuống bàn, đáp lại lời bố gọi và vội bước nhanh xuống nhà.


Gia đình Hwang và Jung rất thân thiết với nhau, vì họ đều bạn của nhau thời đại học, do thường xuyên chuyển công tác nên gia đình Jung thường xuyên chuyển nhà và bây giờ thì quyết định chuyển về Seoul sinh sống. Ông Hwang do vợ mất trong một tai nạn nên sống một mình nuôi con. Mặc dù thiếu tình thương của mẹ nhưng Tiffany đã được ông Hwang cưng chiều hết mực vừa đóng trò là bố vừa là mẹ để nuôi dưỡng cô suốt ngần ấy năm.



Cô bé với vận chiếc đầm hồng xinh xắn, đôi mắt to tròn long lanh như những vì sao sáng lấp lánh, nhẹ bước xuống phòng khách, cúi đầu thật lễ phép để chào hai người đang ngồi trò chuyện vui vẻ với ông Hwang, trên tay người phụ nữ đang ôm đứa bé đang say sưa ngủ và quay mặt về hướng tôi cười đáp.

“ Fany của cô đã lớn thế này rồi sao, càng lớn cháu càng dễ thương quá anh Hwang nhỉ”



Nghe những lời khen ngợi trong lòng tôi cảm thấy rất vui , vì từ trước đến giờ mọi người luôn khen tôi xinh xắn, dễ thương, thường mua totoro và bánh pudding dâu cho tôi. Nhưng rồi mọi sự chú ý lại chuyển về hướng cô bé đang say ngủ kia. Cô bé bị đánh thức bởi tiếng ồn, ré lên khóc vì trông thấy người lạ.Bà Jung vỗ về cách nào cũng làm cho cô bé con thôi ngừng khóc, thấy vậy Fany vô thức đưa tay lên nựng vỗ về bé con. 


“ Ngoan, nín nào thiên thần nhỏ, unnie cho mượn totoro này!” vừa nói vừa trưng đôi mắt cười sở trường với cô bé con.



Trong khoảnh khắc ấy, bé con đã thôi khóc, nhìn chằm chằm vào Fany rồi nhoẻn miệng cười, trên má còn xuất hiện má lúm đồng tiền xinh xắn nhỏ xíu. Fany có chút ngẩn ngơ vì hành động dễ thương ấy, đối với cô trước đến giờ chưa bao giờ cô trông thấy đứa bé nào xinh xắn đáng yêu đến như vậy. Mặc dù vậy nhưng với cái bản tính trẻ con của mình, đặc biệt hay ganh tị khi ai đó hơn mình và được mọi người khen ngợi nên Fany quyết định trừng mắt nhìn bé con để chứng tỏ rằng không ai có thể hơn được cô. Kết quả, bé con lại tỏ vẻ rất thích thú với bộ dạng của Fany lúc đó. Mọi người đều bật cười vì sự dễ thương của hai đứa trẻ.



“ Fany à, cô quên giới thiệu với con đây là Jessica, bảo bối của gia đình cô đấy. Sau này con có chị em chơi cùng rồi nhé” Bà Jung vừa ôm Sica vào lòng vừa xoa đầu Fany mà nói.



Bất chợt Fany nở nụ cười ranh mảnh với cái suy nghĩ trẻ con rằng sau này đợi Sica lớn lên sẽ trở thành “tùy tùng” cho cô sai khiến vừa có tay chân sai vặt vừa thuận tiện trả thù về việc mới bé tí tuổi đã cướp vị trí dẫn đầu siêu cute của cô.

***






Soshi’s Kindergarten


Fany là cô bé lanh lẹ, hoàn toàn không để mọi người để tâm lo lắng nhiều như những đứa trẻ nghịch ngợm, hiếu động khác. Nhưng có ai ngờ được cô bé này lại lắm trò mưu mẹo trong lớp vỏ bọc là cô bé ngoan hiền nhất lớp cơ chứ.


Vào buổi trưa như thường lệ là giờ ngủ của các bé, cũng là giờ cô Shinyoung được giải lao sau những giờ chăm lũ nhóc nghịch ngợm vất vả. Bất chợt cô bé nước da ngâm đen chạy đến òa khóc, nói rằng có ai đó đã bỏ những con bọ vào chăn của cô bé.


Cô Shinyoung vội bước theo cô bé vào phòng ngủ trưa của các cô bé khác để kiểm tra, đúng thật là có ai đó đã bỏ những con bọ vào chăn làm cho cô bé nước da ngâm đen, phát hoãn khóc tức tưởi.

“ Cô ơi chắc là Choi Sooyoung lại chọc ghẹo Yuri đấy cô ạ…!” Một cô bé khác lên tiếng phát biểu.



Số là Choi Sooyoung luôn có tiền án chọc ghẹo bạn cùng lớp, làm những việc không tốt nên bị nghi ngờ cũng phải. Nhưng chẳng may cho nhóc này đã lỡ chọc giận công chúa Fany chỉ vì thường xuyên tung chăn của cô khi cô đang ngủ nên Fany quyết định trả thù một phen bỏ tức.



Lúc này trong góc phòng ai cũng dồn ánh mắt đến Choi Sooyoung, khiến cô bé đỏ mặt tía tai, tay chân cọ vào nhau.

“ Con không có làm thưa cô…Không phải con” Cô bé lắc đầu phủ nhận việc đó không phải cô làm.

“ Không con thì ai làm… lần nào con cũng nói không phải con hết vậy…Ra ngoài đứng phạt cho cô…Lần sau không được trêu bạn với nói dối cô nữa biết chưa” Cô Shinyoung tỏ vẻ tức giận trước lời phủ nhận của Sooyoung.


Ở một góc khác của căn phòng, có người chứng kiến tất cả, vội trùm kín chăn cười khút khít vui mừng cho cái kế hoạch thành công. Ai bảo dám chọc giận Fany này. Được một lúc cô bé trở mình đi vào giấc ngủ như các bạn nhỏ khác...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro