LONGFIC] Tri Kỷ [Chap 2], Jeti

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2: "Tùy tùng" đáng yêu

Lúc Fany bắt đầu học tiểu học, thì Sica dễ thương đã bắt đầu bi bô tập nói. Ông bà Jung do phải đi công tác thường xuyên nên không thể chăm sóc cho tiểu bảo bối nên thường gửi Sica cho gia đình Hwang trông dùm, mọi người ai cũng yên tâm khi để Sica chơi cùng với Fany vì cô bé dù còn nhỏ tuổi nhưng lại tỏ ra rất hiểu biết, dù có chuyện gì xảy ra cũng không tỏ vẻ sợ sệt, mà lại tìm cách xử lý đúng đắn.

Khi Sica bắt đầu biết đi thì đã trở thành kẻ “tùy tùng” trung thành của công chúa Fany bé nhỏ. Trong cái suy nghĩ trẻ con của cô bé Fany thì sợ rằng một ngày nào đó Sica sẽ vượt mặt mình với cái gương mặt khấu khỉnh, làn da trắng mịn, má hồng hồng và dáng vẻ quý như một cô công chúa đích thực. Từ cái ăn đến mặc Fany đều ganh đua với “tùy tùng” của mình cứ như mụ phù thủy xấu xa nhỏ bé giở trò với cái ước muốn là sau này Sica sẽ không xinh đẹp hơn mình.

***

Một ngày “vui vẻ” của hai đứa trẻ bắt đầu khi Fany buồn chán vì phải hoàn thành một đóng bài tập ở trường, trong đầu cô lúc này lại lóe lên cái suy nghĩ giở trò sai bảo “tùy tùng” yêu quý của mình cho bớt buồn chán.

“ Jessi ơi nhặt con Totoro lên cho unnie nào!” vừa làm động tác giả đánh rơi con Totoro vừa nhanh nhẩu phi thân lại chiếc giường bé xíu nằm chờ đợi Sica nhặt mang đến cho cô bé.

Sica bé bỏng đang ngồi xếp mô hình thì nghe tiếng nói quen thuộc của ai đó, có chút ngơ ngác nhưng rồi chợt nhận ra “chủ nhân” đang gọi mình.

“ Còn không mau đi nhặt, ngồi đó nhìn unnie làm gì” 

Nhìn thấy Sica với dáng vẻ hấp tấp chạy lon ton nhặt món đồ thật là đáng yêu quá đi mất. Hết lần này đến lần khác cứ tìm cách sai bảo Sica cho bằng được, bởi vì cô bé tỏ ra thích thú với những trò sai vặt của mình.

“ Của unnie này” vừa ôm con totoro mập ú vừa hối hả chạy lại bên giường đưa nó cho Fany. Sica tỏ vẻ hớn hở vì đã làm tốt bổn phận của mình, với đôi mắt tròn xoe đen lây lấy trên môi không ngừng nở nụ cười hạnh phúc với Fany. Không ngờ hành động ngây ngô trẻ con ấy lại khiến cho Fany ngây thẫn thờ đứng hình trong giây lát.

Với cái suy nghĩ muốn biến Sica thành “tay sai” , mãi mãi chỉ nghe lời mình nhưng không ngờ chính sự dễ thương, dễ bảo của Sica lại làm một Fany ma mảnh say mê với nụ cười đến ngờ nghệch. Khi nhận thức trở lại, cô bé chợt chuyển sang trạng thái tức giận cảm thấy không còn thú vị với trò đùa này nữa, đành quay về bàn học tiếp tục hoàn thành bài tập để lại một Sica ngây người vì không hiểu tại sao Fany lại tức giận đến như thế trong khi cô bé chắc rằng mình đã làm đúng theo lời sai bảo của “chủ nhân” đáng kính.

***

Một lần nọ khi cả hai được cho bánh pudding mà cả hai yêu thích, vốn dĩ Fany rất thích pudding dâu tây nhưng chỉ có mỗi một cái, trong khi đó Sica cũng hướng ánh mắt vào cái pudding dâu ý muốn nói rằng cô bé cũng muốn ăn nó, Fany lại nghĩ ra sáng kiến lấy cái bánh đường đường chính chính mà không bị Sica nghi ngờ.

“ Jessi này, em ăn bánh hương chuối nhé, nó sẽ giúp em ăn mau chóng lớn đấy” 

Trẻ con mà khi nghe đến lời đường mật đều tỏ vẻ thích thú, đứa bé nào chẳng muốn mình khôn lớn thật mau, Sica cũng vậy. Cô bé vui vẻ gật đầu xong chợt nhớ rằng cô bé thích cái dâu tây hơn nên lắc đầu từ chối không muốn cái hương chuối nữa.

“ Thế em ăn cái hương nho đi, appa unnie bảo rằng ăn vào sau này sẽ không bị sâu răng, còn đẹp da dễ thương nữa nè”

Một lần nữa lời nói như có tác dụng với Sica, cô bé gật đầu hài lòng và nhận lấy cái bánh từ tay Fany. Còn cô bé ranh mảnh kia đang mừng thầm vì sắp được ăn bánh pudding dâu yêu thích mà không ai tranh giành.

“ Ơ mà unnie ơi, vậy ăn bánh pudding dâu sẽ như thế nào? ”

Sica bất chợt hỏi Fany, cô bé đang định thưởng thức cái bánh chợt khựng lại nhưng rồi một nụ cười ranh mảnh xuất hiện trên môi.

“ Trẻ con mà ăn bánh pudding dâu sẽ không thông minh đâu, ngược lại càng bị ngu ngốc hơn đấy, unnie thương em nhất nên unnie sẽ ăn giùm em như thế em sẽ không bị ngu ngốc nữa. ” Cô bé xảo trá cắn một cái thật to tỏ vẻ tội nghiệp làm cho Sica tin rằng điều đó là sự thật

Nhưng điều Fany bé nhỏ không ngờ đến là không những Sica của chúng ta không tỏ vẻ sợ hãi mà còn chạy lại giật chiếc bánh trên tay của Fany rồi cho hết vào bụng.

“ Không được, unnie tốt với em như thế em không thể để unnie vì em mà trở nên ngu ngốc được, em vốn dĩ đã ngu ngốc rồi nên ăn vào cũng chẳng sao cả”

“ Cái gì thế này!”

Đến lúc này thì Fany đã hoàn toàn chịu thua trước cái lí luận tuyệt vời của Sica, cô bé chỉ còn biết dở khóc dở cười vì cái bánh đã bị Sica ăn mất rồi. Và những lần sau đó, mỗi khi được cho bánh pudding dâu tây Sica đều nhanh nhẩu chạy lại trước giành phần ăn vì nhớ đến câu nói của Fany. Đúng là gậy ông đập lưng tự hại bản thân rồi Fany ạ…

***

Đến khi Sica học mẫu giáo, lúc này cô bé đã bộc lộ tố chất thông minh khi học hỏi rất nhanh và luôn ghi nhớ những gì mình trông thây hay học được. Fany tất nhiên cũng không bỏ qua cơ hội tận dụng triệt để sự thông minh nhanh nhẩu ấy trong việc “sai vặt” của bản thân. Lần này là sai Sica đi đến cửa hàng tiện lợi cuối phố để mua bánh dâu mà mình yêu thích. 

Fany lém lỉnh chắc rằng đoạn đường mà Sica đi rất an toàn vì đó là đoạn đường cô đi học về mỗi ngày. Biết rõ điều đó Fany lên giọng sai bảo

“ Unnie hạn định cho em là hai mươi phút, nếu quá thời gian quy định unnie sẽ không chơi với Sica nữa rõ chưa” Sica nghe vậy chỉ biết gật đầu ngoan ngoãn nghe theo Fany.

Đã quá hai mươi phút không thấy Sica trở về, trong lòng Fany rối rắm với cái suy nghĩ từ trướcđến giờ chưa bao giờ Sica dám không vâng lời cô, thoát khỏi những suy nghĩ vớ vẩn ấy cô chạy thật nhanh ra khỏi nhà để tìm đứa ngốc của cô. Chạy loanh quanh thì Fany khựng lại khi thấy Sica với chân tập tễnh đầy thương tích nhưng tay vãn cầm chiếc bánh dâu không để nó rơi xuống đất đi về phía mình.

“Unnie, Sica xin lỗi do bất cẩn nên em vấp té về không kịp, unnie đừng nghỉ chơi với Sica nhé”

Fany khẽ chau mày lại tỏ vẻ khó chịu miệng thì quát mắng Sica ngốc nghếch đi đứng không cẩn thận, tay thì vội lấy khăn tay hồng ra băng bó lại vết thương nơi chân của Sica.

“ Nào leo lên lưng unnie nào” khom lưng ngồi xuống ra dấu cho Sica trèo lên lưng mình

“ Ngốc à lần sau phải biết cẩn thận hơn biết chưa, lỡ có chuyện gì thì unnie lấy ai mà sai vặt nữa đây”

“ Mà nói gì nói sao mà em nặng quá vậy Sica”

Fany vừa cõng Sica vừa uyên thuyên. Còn Sica thì lâu lâu lại lau mồ hôi cho Fany, cô bé không thấy đau vì té ngược lại cảm thấy rất vui và bỗng dưng gương mặt trở nên đỏ ửng dưới cái nắng chiều tà thoáng hiện ra. Đâu ai biết rằng chính khoảnh khắc này đã khiến Sica phải lòng Fany và cô cho rằng dù có phải làm nô lệ suốt đời bên cạnh Fany cô cũng cam lòng.

Trở về nhà cả hai đứa trẻ đều lăn ra ngủ vì mệt. Đến khi ông bà Jung đến đón Sica thì ra hiệu cho nhau đừng làm ồn, khi cả hai trông thấy hai đứa trẻ đang nằm dựa sát vào nhau trên chiếc giường trẻ con, hai bàn tay như nắm chặt lấy nhau bàn tay bé đặt trên bàn tay lớn hơn. Gương mặt của chúng như nói lên rằng chúng đang mơ một giấc thật đẹp và bình yên.

P/s: Tks all đã ủng hộ fic 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro