23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 112-2: Xảy ra tranh chấp (2)

Làm thế để Key  ở chỗ nào?

Tiffany không nghĩ ra, Jisoo vốn là người rất có lí lẽ, không đến nỗi ngay cả điểm này cũng không băn khoăn.

"Sica  . . . . ."

"Thôi, mình không muốn nói chuyện của bọn họ, ảnh hưởng tâm tình." Jessica đứng dậy, đi tới bên giường, vừa nói với Tiffany: "Fany , cậu trước đi ngủ đã. Lão tử cũng mệt mỏi, cả ngày hôm nay giằng co, muốn ngủ ngon một giấc. Nếu không ngày mai sẽ bị coi là phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng."

Trong miệng cô phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng, dĩ nhiên là phù hợp các cô nương tổ biên kịch ban đêm đi tìm quán Ngưu Lang.

Tiffany cũng không miễn cưỡng. "Ừ, vậy cậu nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai mình làm đồ ăn ngon cho cậu."

Bình thường nhà họ Kim  ít khi xuống bếp, hết cách rồi, một nhà bốn người cũng ít khi ở nhà, coi như trở về cũng đi đến nhà họ Lee ăn chực. Tài nấu nướng của Sunny tốt vô cùng, có thể nói tiêu chuẩn với đầu bếp cao nhất, Jisoo thừa kế tài nấu nướng mẹ cô, cũng là một tay đầu bếp giỏi. Bình thường các cô luôn làm đồ ăn, cũng ăn rất ngon, cho nên mấy người nhà họ Kim cũng rất thuận lý thành chương chạy đến nhà họ Lee ăn chực.

Nhiều năm như vậy, cũng quen rồi.

Dù sao nhiều người càng náo nhiệt!

Trước kia Tiffany cũng rất thích loại không khí này, rất ấm áp. Nhưng hôm nay, để ý tới có điểm không giống nhau, cô thế nào đều cảm thấy có điểm không đúng.

Jisoo cùng Yuri có thể đừng di chuyển nhiều hay không? Dù gì lúc nào  Yuri  cũng sẽ xuất hiện ở bên cạnh coi như xong, tại sao còn nhiều lời để tán gẫu như vậy? Mặc dù phản ứng Yuri vẫn nhàn nhạt, cũng không còn nhiều cảm giác đắm đuối đưa tình, nhưng Tiffanynhìn rất không tự nhiên. Trước kia còn tưởng bọn họ là anh em thì cũng không động chạm nhiều như vậy chứ? Còn thường duy trì một khoảng cách, nhưng gần đây lại không như thế nữa, lúc ăn cơm Jisoo còn gắp thức ăn cho Yuri, dặn dò anh ta ăn nhiều một chút.

Yuri cũng không có cự tuyệt, rất bình tĩnh nói: "Cám ơn."

Jessica mặc dù không có tỏ vẻ gì, nhưng Tiffany nghĩ cũng biết, cô nhất định vô cùng không vui. Mấy ngày nay, Jessica  nói cũng không nhiều, về nhà phần lớn vùi ở trên ghế sa lon xem TV, lúc ăn cơm cũng không giống như bình thường. Chỉ ngẫu nhiên mới nói tổn hại cô mấy câu. Trong lòng cô ấy vẫn là người kiêu ngạo, kể từ mấy năm trước trận tỏ tình cuối cùng kia diễn biến thành hoàn toàn quyết liệt, lại được biết trong lòng Yuri đã có đối tượng, cô ấy liền không có ở trước người ta ra vẻ thích anh ta. Đoán chừng trừ mình ra, cũng không còn mấy người biết tâm tư của cô ấy. Ngay cả Taetae đều cho rằng ban đầu Jessica cự tuyệt đính hôn với Kwon Lão Đại là bởi vì Tyler, cũng đừng nói đến là Kwon Lão Đại vì chuyện tình này mà rất buồn bực.

Giống với hiện tại, rõ ràng ba người đang trong không khí rất kỳ quái như thế rồi, Kwon Lão Đại còn giống như chưa tỉnh, từ trong chén cơm ngẩng đầu lên, liếc mắt Jessica  nói: "Hôm nay ở tổ biên kịch ăn cơm hộp rồi hả?"

"Làm gì hỏi như thế?" Jessica  cũng ngẩng đầu lên, nhìn trở lại.

Kwon Lão Đại nhíu mày. "Ăn ít như vậy?"

"Thế nào, có ý kiến?"

"Ừ, em ở bên cạnh làm một dáng vẻ rất không có khẩu vị, sẽ làm ảnh hưởng đến tôi." Kwon lão đại rất đương nhiên nói.

Jessica không nhịn được liếc mắt. "Vậy anh cũng trông nom quá rộng rồi, mẹ kiếp lão tử ăn nhiều ăn ít anh cũng muốn trông nom, liên quan  gì đến anh à?"

Kwon lão đại rất bình tĩnh nói về: "Em ăn là gạo nhà tôi, ăn ít rất dễ dàng để cho tôi hoài nghi có phải nhà tôi không có làm tốt để xanh xao như vậy, thế nào không quan hệ? Còn nữa, em là một cô gái, có thể nói chuyện văn minh một chút không?"

Rốt cuộc là quan tâm mình xanh xao không hợp khẩu vị hay là đau lòng cô đã đạp lên tâm ý của Jisoo ? Mặc kệ như thế nào, cô cũng không thể quan tâm được nhiều như vậy.

Jessica nhếch môi, cười nói: "Đó là vật gì? Lão tử không biết."

"Thật sao?" Kwon Lão Đại ý vị sâu xa nói một câu, không nói tiếp.

Jessica  đợi, thấy anh ta không nói lời gì nữa, không khỏi phiền muộn. Dùng sức đâm cơm trong chén, hận nhất loại cảm giác bị treo ngược khẩu vị!

Không có dứt khoát chút nào.

"Anh cùng Jessica quan hệ giống như rất tốt a!" Yên tĩnh một lúc, Jisoo đột nhiên nói.

Yuri  nhàn nhạt liếc cô một cái, Jessica  cũng nhìn về phía cô, hai người dường như đồng thời mở miệng.

Yuri : "Em nghĩ quá nhiều."

Jessica : "Mắt bị mù rùi?"

Tiffany mấp máy môi, lặng yên nhìn tất cả, tâm tình trong lòng khó mà nói rõ. Sau khi ăn cơm xong, Jisoo ở phòng bếp rửa chén, Tiffany theo thường lệ ở bên cạnh giúp cô.

"Thật ra thì một mình em làm được rồi, chị không phải giúp đâu." Jisoo  nghiêng đầu, nhìn Tiffany cười nói.

Nụ cười của cô vẫn đẹp như thế, một chút tạp chất cũng không có, xinh đẹp giống như một thiên sứ.

Tiffanydo dự chốc lát, mới mở miệng hỏi "Em bây giờ. . . . . . Còn thích Kwon Lão Đại sao?"

Jisoo dừng lại động tác, cách một hồi, mới làm như rất tùy ý nói: "Thích, anh trai là người tốt như vậy, dĩ nhiên thích."

"Mặc dù biết nói như vậy có chút mạo muội, nhưng thật xin lỗi, chị muốn hỏi em đối với anh ta có tình cảm giới hạn anh em, hay đã vượt quá tình anh em, giống như lúc em cùng Key ở chung một chỗ vậy, em vẫn thích anh ta chứ?"

Jisoo nhắm mắt, chân mày hơi nhíu lại, lông mi khẽ run, cánh môi đẹp đẽ mím nhẹ. Trên tay còn cầm đĩa, tay đầy bọt xà phòng, thân hình của cô ấy hình như dừng một chút. Sau đó mới khôi phục như thường, có chút không sao cả nói: "Chị đã cho là như vậy thì là như thế đi, tình cảm là việc của em, em cũng không cần thiết nói với chị nhiều lời."

"Nhưng em có nghĩ đến Key sao?"

Vẻ mặt Jisoo  khẽ thay đổi, ngoài miệng lại nói: "Đúng là rất mạo muội, đó cũng không phải là chuyện chị nên quan tâm."

"Jisoo, em không nên như vậy."

Chương 112-3: Xảy ra tranh chấp (3)

"Vậy phải như thế nào?"Jisoo lạnh nhạt nói: "Tiffany, xin nói cho Jessica , tình cảm phải dựa vào bản thân mà tranh thủ. Mỗi người đều có quyền lợi theo đuổi tình yêu, nhưng tình yêu chắc chắn sẽ không làm mà hưởng, càng chờ đợi, càng chạy mất nhanh hơn. Mặc kệ như thế nào, cũng không thể dễ dàng buông tha."

"Lời này của em là có ý gì?" Tiffany cau mày hỏi.

Jisoo không nói gì, cấtg bát đũa xon, liền rời khỏi phòng bếp.

Còn một mình Tiffany đứng tại chỗ, nghĩ tới lời nói vừa rồi của em ấy, trong lòng như có một viên đá ném xuống, không khỏi dâng lên gợn sóng. Nếu em ấy nói không thể dễ dàng buông tha, là chỉ Yuri sao? Vậy là em ấy chưa quên được Yuri, bởi vì Jessica xuất hiện, khơi dậy cảm giác nguy cơ của em ấy, cho nên phải lần nữa tranh thủ tình cảm với Yuri?

"Taetae, anh nói cho em biết chuyện của Jisoo cùng Kwon Lão Đại, là bởi vì đã sớm chú ý tới hành động gần đây của Jisoo rất không thích hợp có đúng không?" Tiffany ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, trong lòng tổng hợp mọi chuyện, cô dứt khoát mở ngọn đèn nhỏ ở đầu giường, ngồi dậy.

Taeyeon mới vừa tắm xong ra ngoài, vén một góc chăn lên ngồi vào, thuận miệng hỏi: "Em nhận thấy được điều gì?"

Tiffany không chút nghĩ ngợi nói: "Em cảm thấy cô ấy giống như cố ý chen vào giữa Sica cùng Kwon lão đại, nhưng cô ấy không phải đã có Key rồi sao? Chẳng lẽ. . . . . ." Lại thay lòng?

Bốn chữ phía sau, Tiffany không nói ra miệng.

Nuốt vào trong bụng.

Taeyeon  nhíu mày, quả nhiên, lấy độ mẫn cảm của Tiffany, là anh biết cô sẽ rất nhanh phát hiện.

Taeyeon nói: "Chuyện này, em không cần phải lo."

"Tại sao?"

"Fany, mỗi người đều có tình cảm của mình. Bọn họ cũng không phải là đứa bé, mình phải có chừng mực."

Tiffany không nghĩ như vậy. "Nhưng em không thể trơ mắt nhìn Sica chịu uất ức, Kwon Lão Đại rõ ràng cũng không phải không có cảm giác với cô ấy, nếu như không có người quẫy nhiễu, mặc cho bọn họ tự nhiên phát triển nói không chừng còn có thể một con đường. Nhưng nếu như Jisoo tới thò một chân vào, chuyện sẽ thành khác rồi."

Cô sẽ không quên ngày mưa đó dáng vẻ Sicanhếch nhác, Jisoo đang suy nghĩ gì cô không biết, nhưng nếu như tổn thương tới Sica, Tiffany quyết không thể dễ dàng tha thứ.Jisoo cùng Sica, mặc kệ nói thế nào, cô nhất định đứng về phía Sica, điểm này không cần hoài nghi.

"Không có ai muốn khi dễ Sica, em không cần nghĩ quá nhiều." Taeyeon lý trí nói.

" Jisoo làm chuyện này sẽ giải thích thế nào?"

Có lẽ cô hỏi được quá nhanh, cho nên giọng nói có vẻ có chút cao. Taeyeon đè cái trán, nói: "Jisoo không có làm chuyện gì, hơn nữa có một số việc, không thể kết luận quá sớm ."

Tiffany cau mày."Nhưng Taetae, anh không phải cảm thấy, em ấy nếu cùng ở cùng một chỗ với Key, Key cũng không có ở đây, cũng không có việc gì tìm Kwon Lão Đại. Hơn nữa còn là người đã từng thích như vậy, nói như thế nào đây? Này rất không khoa học! Hơn nữa đồng thời đem Key , Kwon  lão đại, còn có chính cô ấy đẩy vào một tình cảnh rất lúng túng. Dĩ nhiên còn có Sica. . . . . ."

"Đây chính chuyện bọn họ phải tự giải quyết, em cũng không cách nào nhúng tay vào. Ngoan, không cần nghĩ!"

"Anh không lo lắng sao?" Tiffany bật thốt lên.

Dù nói thế nào tất cả đều là người nhà của anh, tại sao Taetae có thể làm được dáng vẻ điềm nhiên như không có việc gì vậy? Tiffany trong lòng đột nhiên không khỏi một hồi phiền não.

"Không có gì đáng lo lắng ." Bạch Thắng nhẹ nhàng nói.

Tiffany cảm giác trong lòng phiền não càng sâu, nhất thời cảm thấy ở ngực có một cỗ tích tụ, xua đi không được."Nhưng em không nhìn nổi dáng vẻ Sica khổ sở như vậy."

"Jisoo sẽ không làm gì với cô ấy, em yên tâm đi. Về phần chuyện cô ấy cùng lão đại, cái này phải xem ý tứ của lão đại, em lo lắng cũng không làm được gì. Chuyện tình cảm không thể cưỡng cầu, Sicacũng hiểu. Chúng ta cũng chỉ là người đứng xem, em dù quan tâm cô ấy thế nào, hạnh phúc của cô ấy, em cũng không thể khống chế được, phải xem vận mệnh của cô ấy."

"Làm sao anh xác định em ấy sẽ không làm cái gì với Sica?" Tiffany hỏi.

Cô cũng không muốn chất vấn Jisoo, dù sao em ấy đã từng giúp mình, hơn nữa cho tới nay,  Jisoo giống như thiên sứ rất lý trí. Em ấy có lúc làm cho người ta có cảm giác như một tiên nữ không dính khói bụi trần, Tiffany rất thích em ấy. Nhưng gần đây xảy ra những việc này, lại làm cho cô dao động, đây là do cô tận mắt nhìn thấy, còn theo như lời nói Jisoo ngày đó, lại có ý khác.

Tiffany không khỏi nghĩ đến  người phụ nữ có gương mặt thiên sứ thực tế lại giống như ma quỷ, điều này cũng thúc đẩy cô không thể xác định Jisoo rốt cuộc là người như thế nào.

Nhưng trong lời nói Taeyeon đều vô tình hay cố ý bảo vệ Jisoo ,  Tiffany không biết, anh chắc bởi vì Jisoo là người nhà của anh, mà Sica với cô không quen không biết, cho nên có thể thoải mái nói chuyện Jisoo như vậy, hay là thế nào? Dù sao thời gian dài chung đụng như vậy, cô có thể cảm thấy, người nhà bọn họ cực kỳ bao che cho nhau.

Mặc kệ là MiSan,Irene, Taeyeon, còn là những người nhà họ Lee nữa, đều là như thế. . . . . .

Taeyeon khẽ cau mày: "Em không tin tưởng anh?"

Tất cả tâm tư Tiffany đều viết ở trên mặt, cô nghĩ cái gì, Taeyeon nhìn một cái cũng biết.

Tiffany cắn môi. "Em không phải không tin anh, chỉ là chuyện này, em từ đầu đến cuối đều cảm thấy Jisoo làm không đúng. Em ấy biết rõ Kwon lão đại thích em ấy, hơn nữa dưới tình huống mình đã có bạn trai, vẫn như thế. . . . . . Được rồi, em thừa nhận, em cũng vì Sica mà bất bình. Nhưng nhìn tất cả mọi chuyện, cách làm Jisoo, làm cho người ta rất khó giải thích không phải sao? Anh một mực nói em ấy không có làm cái gì, không biết làm cái gì, nhưng là cô ấy làm, đã tổn thương tới người khác. Taetae, đây không phải là bao che."

"Em cho là anh bao che?

Chương 113: 

"Em cho là anh bao che?"

"Chẳng lẽ không đúng sao?"

"Anh không ngờ em sẽ nghĩ như vậy." Taeyeon  thở dài. "Jisoo là em của anh, anh so với em hiểu rõ nàng, tin tưởng anh, em ấy sẽ không làm gì với Jessica ."

Tiffany không nói.

Taeyeon thấy cô vẫn buồn bực như cũ, đưa tay ôm chầm lấy cô nói. "Được rồi, đừng lo lắng. Không nên đem chuyện nghĩ hỏng bét như vậy, em cũng đã lâu không có đi đến Thánh Y rồi, ngày mai đi studio của Soyou  xem một chút đi. Chị ấy đang diễn một bộ kịch mới, biên kịch là Jessica ."

Lời này nhìn như là dụ dỗ, nghe vào trong tai Tiffany, làm thế nào có cảm giác nói sang chuyện khác.

Taetae đúng là vẫn còn quan tâm đến Jisoo một chút.

Đây là chuyện thường tình, nhưng không biết vì sao, Tiffany vẫn cảm thấy trong lòng rất không thoải mái. Cô cố gắng thuyết phục mình, đây không phải là chuyện ồn ào gây chia rẽ buộc ai đứng ở bên ai, nhưng vừa nghĩ tới chuyện Jisoo làm, cô theo bản năng cảm thấy không đúng. Đúng sai phải trái, không nên như vậy. Hơn nữa Tiffany cũng rất đau lòng cho Jessica .

Trong lòng buồn phiền tích lại không tiêu tan, tiếp tục như vậy, cô rất có thể cùng Taeyeon  cãi vả. Tiffany tuyệt không muốn gây gổ với anh, cho nên cũng lười cãi lại cái gì, anh có lòng cho lẫn nhau một cái bậc thang để đi xuống, Tiffany dứt khoát không lên tiếng nữa. Cất phần không vui này, yên lặng nhìn hình ảnh trước mắt đen như mực.

Ngày thứ hai, Tiffany cùng Jessica  cùng đi studio.

Lại nói Jung tiểu thư bây giờ đã chính thức ký hợp đồng biên kịch với Thánh Y rồi, mặc dù chưa có tác phẩm gì ra đời, nhưng ánh hào quang lịch sử của cô ấy ở đó. Lúc đại học vô địch cả nước cuộc thi tranh tài chiêu mộ kịch bản, vả lại kế thừa văn học Hàn Quốc của bậc thầy giáo sư Jo, thực lực nói thế nào cũng có tiêu chuẩn nhất định .

Lần này cùng Soyou hợp tác, là cô ấy từ lúc vào Thánh Y tới nay sáng tác bộ điện ảnh và tác phẩm truyền hình đầu tiên.

Còn được Soyou trước sau như một phong cách tinh giản biên tập chặt chẽ, chừng mười tập tả chuyện tình yêu xưa của tuổi thanh xuân, nghe nói là vì nâng một vị nam nghệ sĩ đẹp trai anh tuấn mà bình tĩnh suy tính chế tác.

"Là hạng người gì?" Tiffanytò mò hỏi.

Jessica suy nghĩ một chút nói: "Rất đẹp trai, nhìn mặt không có chút nữ tính, nhưng phong cách cực kỳ tốt, toàn thân cũng tản ra một cỗ sức quyến rũ phái nam. Tuyệt sẽ không cho người ta có cảm giác giống mẹ. Ừ, rất có lễ phép, thấy ai cũng chào hỏi, đối với người khác cũng rất được, không có dáng vẻ minh tinh. Nói chuyện rất khôi hài, rất biết làm không khí sinh động, năng lực xã giao rất mạnh. . . . . ."

Nói đến ưu điểm của hắn thật là cuồn cuộn không dứt, Tiffanynghe nghiêm túc, nhất thời cũng quên mất tối ngày hôm qua không vui vẻ. Thở dài nói: "Có người hoàn mỹ như vậy sao? Là người cấp dưới công ty chúng ta?"

"Không phải."

"Cái gì?"

"Là nghệ sĩ đối đầu của công ty."

"Khụ khụ. . . . . ." Tiffany chút nữa bị sặc khoai tây chiên."Bộ phim này là vì hắn mà chế tạo riêng hay sao?"

"Ừ, vai nam chính là nhân vật vui vẻ, cộng thêm Soyou làm đạo diễn, người nào nhận vai nào nhất định phải hot. Lúc đầu Soyoucùng với mình thương lượng kịch bản đã nói nhất định phải làm cho hắn bùng lên như ngọn lửa."

Tiffany (  \ 囧囧 / ) có hồn nhìn về phía Soyou, người ta đạo diễn đang chụp với một vai nữ chính kịch, tư thế rất nhàn nhã, trong tay còn cầm hai mảnh thịt heo khô, ăn rất vui mừng. Quả nhiên vô cùng hài lòng với cuộc sống! Tiffany nói: "Em ấy không phải coi trọng người ta chứ? Soyouthấy thế nào cũng không giống biết tốn hết tâm tư đi nâng là một người nghệ sĩ, huống chi là nghệ sĩ đối đầu của công ty."

Em ấy ban đầu làm đạo diễn cũng chỉ là hứng thú,Soyou thích chụp ảnh, nhìn tồn kho trong máy vi tính cô ấy cũng biết. Hơn nữa cô ấy chỉ muốn tự mình chụp mấy cái gì đó, dù sao Thánh Y có tiền, Yuri tùy em ấy thích chụp. Soyou là người vừa rất có cá tính, không chịu gò bó, trừ phi tự nguyện, nếu không căn bản không có người nào bắt buộc em ấy cái gì!

Jessica  nhìn Tiffany, nói: "Fany, mình phát hiện bình thường cậu không có gì, nhưng bản lãnh ngửi bát quái ngược lại hạng nhất, mỗi lần đều siêu chính xác."

Tiffany nhíu mày."Bị mình đoán trúng rồi hả ?"

"Không sai, em ấy đang theo đuổi người ta, chỉ là Lee Minhyuk vẫn chưa tỏ thái độ. Không biết là thật không hiểu, hay là đang giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, cố ý làm người khác khó chịu vì thèm."

"Hắn không phải muốn lợi dụng Soyou để nâng cao sự nghiệp của mình chứ?" Tiffany nghe cô nói như vậy, không khỏi kinh ngạc mà nói.

Jessica  liếc cô một cái. "Cậu nghĩ hơn nhiều, Lee Minhyuk vốn là ca sĩ nổi tiếng  châu Á, địa vị đã leo lên đỉnh rồi. Lần này diễn kịch do Soyou lừa gạt người ta mà đến, giống như Lee Minhyuk trước thiếu một món nợ ân tình của em ấy, em ấy liền mượn cơ hội lừa gạt người ta. Chỉ là Soyoucũng từ ý tốt, Lee Minhyuk không biết thôi."

"Hoá ra là như vậy ." Tiffany yên tâm.

"Cậu cũng học chụp ảnh, tạp chí giải trí lăn lộn nhiều năm như vậy, thậm chí ngay cả Lee Minhyuk  cũng không biết, quá kém rồi !" Jessica khi dễ cô.

Tiffany cười nói: "Mình lại không đuổi theo minh tinh."

Nhất là ca sĩ, minh tinh điện ảnh cô vẫn còn tương đối biết, bởi vì thích xem điện ảnh. Giống như Yubin cũng bởi vì điện ảnh Hollywood đã thấy nhiều mới có thể đối với cô rất quen thuộc, nếu không Tiffany cũng không biết. Cô không quá chú ý đến làng giải trí.

"Chỉ là bộ kịch này cậu ra có thể đi xem một chút, tình yêu thanh xuân thuần khiết, nữ theo đuổi nam. Nam chính kiêu ngạo thêm phúc hắc, nữ chính ấm áp mỏng manh vừa đáng yêu, gian tình nhiều hơn, phấn hồng tràn đầy. Là cậu thích giọng. . . . . ." Jessica một chút."A, đúng rồi, chủ yếu nhất là, xem xong dù là bà lão trong nháy mắt hồi phục thành một thiếu nữ."

"Thật sao? Vậy tớ nhất định phải đi xem." Tiffany không chút nghĩ ngợi, vinh dự hướng Jessica nói câu sau cùng kia liền quyết sẽ không bỏ qua? !

Nhất là bản nhân Lee Minhyuk ,Tiffany hoàn toàn mong đợi đối với bộ kịch này. Jessica  không chút nào khoa trương, Lee Minhyuk diện mạo tinh xảo vô cùng, vả lại khi giơ tay nhấc chân đều có phong cách không thể nói thành lời, loại thoải mái ưu nhã đó, rất dễ dàng hấp dẫn tầm mắt mọi người đến trên người hắn. Hơn nữa nụ cười kìa, nói năng bất phàm, Tiffany nghĩ, nếu như không phải gặp được Taeyeon trước, cô nhất định sẽ động lòng với hắn.

Ánh mắt Soyou quả nhiên rất tốt!

Chương 113 - 2 :

Quan trọng nhất là, hắn đối với người hâm mộ mình rất dụng tâm, Tiffany ít thấy minh tinh quan tâm đến người hâm mộ mình như vậy. Còn lại là đại minh tinh, phần lớn là chuyên giả trang đẹp trai để chơi bời đùa giỡn, người hâm mộ đối với bọn họ mà nói cũng chỉ là một nhóm người mê luyến mình, sẽ không để ở trong lòng..., nhưng Lee Minhyuk  không như thế. Tiffany có ấn tượng khắc sâu nhất chính là, có người hâm mộ đến thăm, tặng quà cho hắn, cả nhân viên làm việc cũng có đồ ăn.

Có thể người hâm mộ này trước cũng đã làm chuyện tương tự, nhưng hắn lại còn nhớ người ta, vẫn còn cười rất dịu dàng nói: "Lại tới?"

Lúc ấy người hâm mộ này liền choáng váng thật lâu.

Có cái gì làm cho người ta kích động so với người mình yêu thích nhớ mình? Hơn nữa người này là thần tượng của mình.

Lee Minhyuk  nói: "Cám ơn bạn đến xem tôi, thời tiết nóng như vậy cẩn thận đừng để bị trúng gió. Về nhà sớm, học tập tốt, đừng làm cho ba mẹ lo lắng..."

Người hâm mộ này đặc biệt ngoan gật đầu.

Đoán rằng còn chưa có từ trong phần rung động phục hồi lại tinh thần.

Lee Minhyuk  vẫn đưa mắt nhìn cô bé rời đi khỏi tầm mắt của mình.

Trong lúc còn có rất nhiều người hâm mộ đến studio nhìn hắn, dù chụp hình đã rất mệt mỏi, hắn cũng vẫn mỉm cười truyền lại năng lượng cho họ, thỉnh thoảng hướng người hâm mộ phất tay, mỉm cười. Ánh mắt thành khẩn mà dịu dàng, một người đàn ông trà trộn ở làng giải trí lâu như vậy, lại còn có thể giữ vững ánh mắt trong suốt như vậy, khiến Tiffany rất kinh ngạc.

Mặc dù hành động, ngôn ngữ rất bình thường, nhưng lại không khỏi làm cho lòng người ấm áp!

"Hắn không phải đã là ca sĩ nổi tiếng châu Á rồi sao? Tại sao còn phải dựa vào Soyou  chụp hình để nâng hắn?" Lúc ăn cơm, Tiffanynghĩ đến vấn đề này, không khỏi hỏi.

Jessica  trả lời: "Hiện tại thị trường đĩa nhạc ngày càng tàn lụi, giới âm nhạc cũng một mực đổi mới, đã sớm không còn như ban đầu. Hắn bây giờ mặc dù vẫn còn ở trên đỉnh cao, nhưng ai biết qua mấy năm nữa sẽ như thế nào? Đều sẽ từ từ chuyển sang diễn viên, huống chi so với ca hát, diễn một hai tẩu hồng, nhân vật càng có thể nổi tiếng hơn. Đối với sự nghiệp ca xướng cũng trợ giúp cho hắn, Lee Minhyuk  không phải là người để ý đến dáng vẻ, mình thấy Soyou rất quan tâm hắn, trước hắn cũng nhận một bộ kịch, chỉ là đề tài quá tẻ nhạt, hơn nữa không có kỹ xảo diễn, bị phê bình vô cùng thảm. Lần này Soyou quyết tâm giúp hắn vãn hồi cả mặt trong lẫn ngoài, hung hăng đánh những người đó một bạt tai!"

"Không nhìn ra, thì ra Soyou  có thể vì người ta suy nghĩ như vậy." Tiffany lắc đầu một cái, không nhịn được bật cười.

Sức mạnh của tình yêu, thật thần kỳ!

"Bề ngoài Soyou là thân leo, chống cự trái tim. Chẳng qua mình ngược lại không hoài nghi, lấy thực lực Lee Minhyuk , muốn thành công rất dễ dàng. Hắn chỉ thiếu thời cơ, tựa như trước đây mình nói, năng lực xã giao hắn rất mạnh, thật ra đây mới là người đàn ông rất cường hãn. Hắn chỉ cần nguyện ý, thì có nhiều phương pháp thành công. Lee Minhyuk cũng không phải là không có chỗ nào chụp hình, mặt xã giao hắn như vậy, người muốn nâng hắn đâu ít? Cũng chỉ có công ty rách của hắn, bởi vì kiêng kỵ thực lực của hắn, mới không dám trắng trợn nâng hắn, sợ đến lúc thoát khỏi lòng bàn tay, mình đập chân của mình. Nhưng Lee Minhyuk  cũng không có câu oán hận nào, có lẽ là cảm giác mình hiện tại có thể dựa vào công ty đi, ban đầu công ty từng bước một bồi dưỡng hắn ra, để cho hắn làm âm nhạc, giúp hắn tuyên truyền mới đi đến bây giờ." 

Jessica hừ một tiếng, rất khinh thường mà nói: "Dù sao lão tử cũng không thể giải thích vì sao có ý nghĩ này, nếu là mình giúp một cái công ty kiếm tiền thì sống mệt chết, kết quả nó còn liều mạng chèn ép mình, lão tử không đem cái công ty này mở to mắt ra thì không được. Những thứ khác không nói, Lee Minhyuk  vẫn còn vô cùng làm cho người ta bội phục. Một người nghệ sĩ, có thể lẫn vào đến chính thương quân tam giới đều có bằng hữu của mình còn rất vững chắc kia... Cũng thật không đơn giản rồi, hơn nữa người nào nhắc tới hắn không phải đều rất tán thưởng, hận không được ước cất vào trong túi xách mang đi."

"Nhìn ra được." Tiffany chống đầu, nói với Jessica : "Vừa nhắc tới hắn cậu liền thao thao bất tuyệt, hơn nữa tất cả đều khen ngợi. Sica , cậu chừng nào thì nhìn hơn một người đàn ông tốt như vậy? Như vậy phát triển tiếp, chẳng lẽ di tình biệt luyến, vứt bỏ Kwon  Lão Đại chuyển qua Lee Minhyuk  đem ôm vào lồng ngực chứ?"

"Biến, lão tử nào có tư tưởng bỉ ổi như vậy, cậu nghĩ quá nhiều được không? Lại nói, mình muốn xuống tay Lee Minhyuk , Soyou không phải chém mình chết sao!"

Tiffany cười khẽ.

Đúng lúc ấy thì, điện thoại di động vang lên, Tiffany nhìn một chút, không có nhận, lại bỏ lại trên bàn.

Jessica  nhìn mặt mà nói chuyện, liếc nhìn cô để ở điện thoại di động trên bàn, rất tùy ý hỏi: "Làm gì không nhận?"

"Ừ, lúc đang ăn cơm, chuyên tâm ăn cơm mới được." Tiffany lòng không yên.

Jessica thầm nghĩ, lấy cớ này cũng quá thúi! Cậu nha vừa ăn cơm vừa gọi điện thoại thời điểm còn thiếu sao?

Cô hỏi: "Kim thiếu gia gọi?"

Tiffany mím môi, không lên tiếng.

Jessica dáng vẻ mình biết ngay mà, buông bát xuống, nhìn Tiffany nói: "Trước mình muốn hỏi cậu, cậu hôm nay cả ngày đều không có tinh thần. Nói một chút coi, chuyện gì xảy ra? Cùng Taeyeon nhà cậu cãi nhau?"

"Không có." Không thế nào trả lời rành mạch.

Jessica lườm cô. "Cái rắm! Không có gây gổ cậu hỏi nhiều chuyện Lee Minhyuk dời đi tầm mắt làm gì? Có phải là anh ta làm cái gì để cho cậu phiền lòng chuyện như vậy?"

"Thế nào, cậu phải giúp mình ra mặt?" Tiffany cười giỡn hỏi.

Jessica không chút do dự. "Dĩ nhiên, nếu anh ta khi dễ cậu, lão tử thứ nhất xông lên đập bẹp anh ta."

Tiffany rất hiểu tính tình Jessica , cô ấy nói được là làm được. Nếu để cho cô ấy hiểu sai ý, cô ấy thật sẽ chạy đi tìm Taeyeon . Người đàn ông của mình, nhất định phải che chở. Huống chi Taeyeon  vốn cũng không có làm gì với cô, chẳng qua tất cả mình cố chấp, nhất thời không có cách đạt đến điểm chung. Tiffany nói: "Không tính là gây gổ, chỉ là ở chuyện hai người sinh ra khác nhau, mình đến nay còn không cách nào tán thành cách nhìn của anh ấy."

"Chuyện gì?" Jessica  hỏi.

Tiffanytrầm mặc một chút, nói: "Chuyện của hai chúng mình, không có gì, cậu đừng lo lắng."

Jessica  bĩu môi. "Được rồi, chẳng qua nếu như anh ta không quá phận, cậu cũng nghĩ thông suốt đi. Đừng cứng ngắc, hai người ở chung một chỗ, khó tránh khỏi có lúc ý kiến không hợp, thỉnh thoảng chịu thua. Taeyeon nhà cậu như vậy, chỉ cần cậu làm nũng, khẳng định chuyện gì cũng cho qua, đều ổn thỏa."

Cô khó được người chị tri tâm như vậy.

Tiffany không khỏi cười mà nói: "Cậu chừng nào thì hiểu rõ lí lẽ thế này rồi hả? Còn có thể khuyên bảo mình..."

Jessica  đương nhiên nói: "Nói nhảm, nếu như hai người các cậu ầm ĩ rồi, chúng ta ở đâu đây? Ở nhà họ Kim ăn tốt uống tốt còn có người phục vụ, rất thoải mái! Đi ra ngoài chúng ta uống gió tây bắc à? Lão tử mới không có ngu như vậy!"

Chương 113 -3 :

Tiffany: "..."

Quả Nghiên, trông cậy vào Jessica  có thể dịu dàng săn sóc cái gì, cũng chì là phù du.

Trừ thường xuyên tới studio thăm dò một chút, cùng Lee Minhyuk  thân quen ở ngoài, cuộc sống cũng không có biến hóa gì đó. Jisoo  vẫn không có trở lại, giữa Jessica với Kwon  Lão Đại vẫn là dạng ấy, không ai biết Kwon lão đại đang suy nghĩ gì. Từ đề tài tính nhạy cảm, Tiffanycũng không còn cùng Taeyeon nói qua vấn đề giữa bọn họ nữa, không khí giữa bọn họ từ sau đêm đó vẫn bất ôn . Nói chiến trang lạnh, cũng không có. Gây gổ hơn chưa nói tới, nhưng luôn cách một chút gì.

Mỗi khi không có người Tiffany nghĩ đến Jessica thì đột nhiên ánh mắt ảm đạm, mà Jisoo vẫn mỉm cười xuất hiện ở bên cạnh Kwon Lão Đại, cô cảm thấy rất không thoải mái. Ngay tiếp theo cũng không biết làm sao đối mặt với Taeyeon , dù sao từ tình huống lần trước, anh vẫn hơn nghiêng về Jisoo .

Lần này Taeyeon  cũng không tỏ thái độ rõ ràng với cô, hoặc tốn tâm tư dụ dỗ cô. Tiffanykhông cùng anh nói chuyện này, anh cũng xem như chuyện gì cũng không xảy ra, như thường ngày. Thái độ như vậy, càng làm cho trong lòng Tiffany buồn phiền có mà không nói ra được.

Studio.

Mọi người thu dọn đồ, trên miệng Soyou  ngậm miếng thịt heo khô, vừa ăn vừa đi về phía  Lee Minhyuk. Thuận theo tự nhiên nói với hắn: "Minhyuk , chúng tôi hôm nay muốn đi quán rượu, anh cũng cùng đi nhé."

"Quán rượu?" Lee Minhyuk  xoay người, nhìn Soyou, hỏi: "Nhất định phải đi sao?"

"Ừ." Soyou  rất trịnh trọng gật đầu. "Tất cả mọi người đi, anh cự tuyệt, quá không nể tình rồi."

Lee Minhyuk  rất dễ nói chuyện đồng ý. "Vậy cũng được, đợi lát nữa, tôi nói một tiếng với người đại diện."

"Ừ, nhanh lên một chút!" Soyou kết thúc, có chuyện cần đi nói.

Bên kia, Tiffany nghi ngờ hỏi Jessica . "Em ấy lúc nào thì nói qua muốn đi quán rượu? Chúng ta lại lúc nào thì đồng ý?"

Còn tất cả mọi người đi!

Jessica  rất hiểu giá thị trường nói: "Cái này gọi là chiến lược, có hiểu không? Muốn theo đuổi nam thần, không tốn chút tâm tư sao được? Hơn nữa Lee Minhyuk  vừa nhìn thì không phải là người hay đi ra ngoài."

"Còn có thể như vậy?" Tiffany bày tỏ thêm kiến thức, cô lại hỏi Jessica  "Làm sao cậu không có học một chút?"

Nếu không nói không chừng sớm câu được Kwon  lão đại vào trong chén rồi!

"Phốc, lão tử là người rụt rè, đương nhiên muốn giữ vững một chút hình tượng!"

"..." Tiffany im lặng. "Cậu lúc nào thì có hình tượng, mình thế nào không biết?"

"Đó là cậu không có mắt." Jessica giọng điệu nặng nề. "Kêu cậu sớm sắm một cặp mắt kính đi, cậu còn không nghe! Hình tượng lão tử chói lọi thanh khiết cư nhiên không nhìn ra."

"..."

Được rồi, cô thua.

"Đi nha."

"Cô không phải nói tất cả mọi người đi sao?" Lee Minhyuk nhìn Jessica cùng Tiffany ở bên cạnh, có hai người, vậy cũng là mọi người?

Soyou rất thản nhiên nói: "Đúng vậy, tôi, Jessica, chị Tư, ba người, còn chưa đủ? Vậy để tôi gọi cả lão đại bọn họ đến."

Lee Minhyuk. "Tôi cho là tổ diễn kịch tụ tập."

"Tôi cũng không nói, tôi chỉ nói mọi người, mọi người lại không có nghĩa là tổ diễn kịch, gia đình tụ tập cũng có thể nói mọi người, chính anh hiểu nhầm rồi." Soyou  tựa như sói xám lớn lừa gạt cô bé quàng khăn đỏ, nói năng hùng hồn.

Lee Minhyuk : "Nếu là gia đình tụ tập, người trong nhà các cô tham gia là được rồi, tại sao còn mời tôi?"

"Nói rõ để mắt anh chứ, đi là được, so đo nhiều như vậy làm gì? Dù sao cũng không bán anh."  Soyou nhìn một chút phía trước nói: "Xe tới rồi, đi thôi."

"Chờ một chút."

Mọi người đang chuẩn bị lên xe, Lee Minhyuk  đột nhiên nói. Soyou  dừng bước lại, nghi ngờ nhìn hắn, Jessicacùng Tiffany cũng nhìn về phía Lee Minhyuk . Chỉ thấy hắn đi tới mấy nữ sinh trước mặt cách đó không xa, cùng các cô nói cái gì. Lee Minhyuk đưa lưng về phía họ, không thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng sau kết thúc công việc ở studio, giọng nói hắn đặc biệt mềm mại rất rõ ràng truyền đến trong tai đám người Tiffany "Sắc trời khuya lắm rồi, các em không cần nữa đi theo, về sớm một chút thôi. Muộn không an toàn, bọn tôi muốn đi quầy rượu, sau đó liền trực tiếp về nhà, các em cũng trở về nhà học tập tốt, đừng đi cùng nữa."

Mấy nữ sinh có chút trù trừ đứng tại chỗ, sắc mặt đỏ rực, hình như là xấu hổ.

Họ không ngờ sẽ bị phát hiện, càng không có nghĩ tới Lee Minhyuk  sẽ chủ động tới nói với các cô.

Một lòng đã sớm khẩn trương, ngay cả mặt của hắn cũng không dám nhìn thẳng.

Cách thật lâu, mới có một người nữ sinh nói: "Anh cũng phải chăm sóc mình thật tốt, chúng em đi."

"Biết, mau trở về đi." Mấy nữ sinh kia lưu luyến không rời xoay người, còn cẩn thận mỗi bước đi lui về phía sau nhìn, Lee Minhyuk đứng tại chỗ, đưa mắt nhìn họ, lại tăng thêm một câu: "Chú ý an toàn."

Quán rượu không khí vạn năm như một ngày càng náo nhiệt, mới vừa vào cửa, là có thể nghe được âm thanh nhạc đinh tai nhức óc. Đám người đông đảo, chơi được vô cùng high!

Họ đi tới vị trí một góc nhỏ, cách một khoảng cách, Tiffanychợt dừng bước.

Soyou  quay đầu lại hỏi: "Thế nào?"

Tiffanynhìn ba người ngồi trên sofa kia, không nói gì.

"Hai người đi trước đi." Jessica nói với Soyou.

Soyou  gật đầu, lôi kéo Lee Minhyuk đi về phía trước.

"Các cậu rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Jessica đến bên cạnhTiffany, rất nghiêm túc nói.

Tiffany mím môi, ánh mắt lóe lên. "Không có gì."

"Đã như vậy, còn không có gì, cậu cho mình ngu à?" Jessica  tức giận trừng cô. "Cái người này mấy ngày vẫn trốn tránh anh ta, ngày đó không phải nói chỉ sinh ra một chút bất đồng sao? Thế nào, còn chưa có làm hòa?"

Tiffanykhông biết làm sao nói với cô ấy, lại không thể nói thật với Jessica, cô ấy gần đây vốn tâm tình đã không tốt, để cho cô ấy biết mình vì cô ấy mới cùng Taeyeon giận dỗi, chỉ ảnh hưởng đến tâm tình Jessica hơn.

"Thật không có việc gì, mình cũng không có tránh anh ấy, chỉ không ngờ anh ấy cũng sẽ ở đây mà thôi." Lấy cớ như vậy có chút gượng ép, nhưng không có biện pháp, Tiffany nói: "Là cậu gọi bọn họ tới sao?"

"Ừ." Jessica  gật đầu, không nhịn được liếc Tiffanymột cái. "Cậu cho rằng nhìn các cậu náo như vậy trong lòng lão tử dễ chịu hơn sao? Ói chết mất, chỉ sợ cậu lúc nào thì động kinh lại thật sự cùng Kim  thiếu gia ầm ĩ, đến lúc đó lão tử bị ngủ ngoài đường chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu."

"Biết biết, vì để cho cậu ăn tốt uống tốt mình có chết cũng phải nương nhờ nhà họ Kim  được chưa?"

"Này còn tạm được." Jessica  hài lòng. "Đi thôi, chuyện quá khứ đã qua nếu có việc gì thì cũng đã thay đổi rồi."

Tiffanyngồi vào bên cạnh Taeyeon , người sau bưng ly rượu, rất thanh thản uống rượu, hai bên cũng không nói gì. Jessica liều mạng nháy mắt với Tiffany, Tiffany cũng không có phản ứng gì, Jung tiểu thư  ở một bên thiếu chút nữa hộc máu. Chết tiệt, mới vừa còn nói hay lắm, đảo mắt lại đã chui trong vỏ rồi, cô ấy chủ động một chút sẽ chết sao?

"Giới thiệu một chút, đây là Lee Minhyuk ." Soyou chỉ vào Lee Minhyuk  nói.

Taeyeon  cùng Kwon Lão Đại ngước mắt, hướng tới hắn báo cho biết một cái, Lee Minhyuk  lễ phép chào hỏi. "Chào các anh."

"Hoan nghênh."

"Vậy, các anh từ từ chơi. Minhuyk , chúng ta đi khiêu vũ thôi." Trước nói một câu với bọn Taeyeon , một câu sau mới nói với Lee Minhuyk .

Lee Minhyuk  cũng là người thông minh, thấy không khí bên này không đúng, không hề cự tuyệt. Cùng Soyou bước đến sàn nhảy.

Tiffany đang lo không biết làm sao, thấy bọn Soyou  đi tới sàn nhảy, không khỏi đưa mắt nhìn trên người Lee Minhyuk . Tay chân hắn dài, vóc người tỷ lệ rất tốt, khiêu vũ hết sức đẹp mắt. Đã sớm nghe Jessica nói qua, Lee Minhyuk khiêu vũ hạng nhất, được xưng là Vũ Vương. Hôm nay vừa thấy, đúng thực với danh xưng.

Lúc hắn khiêu vũ rất tập trung, cũng rất hưởng thụ, không giống với cảm giác yêu nghiệt bình thường. Giống như bẩm sinh, quanh người đều mang một cỗ hơi thở yêu nghiệt không cách nào sao lãng. Thân thể mềm mại thế này, kỹ thuật nhảy đẹp mắt như vậy, dù đối với người vũ điệu không tinh thông của mà nói, trên thị giác cũng là một đại hưởng thụ. Chung quanh quán đã sớm có vô số tiếng than thở cùng tiếng huýt sáo, cho đến Soyou  tham gia, cùng hắn khiêu vũ, trai tài gái sắc, đều là cao thủ khiêu vũ, quả nhiên là một phong cảnh xinh đẹp.

Tiffanynghiêm túc nhìn thẳng, đột nhiên trước mặt bỗng tối sầm, tầm mắt bị người chặn lại.

Chương 114: 

Bên tai chỉ nghe được một tiếng thét chói tai giống như nóc nhà bị nổ tung cùng tiếng ồn ào vang lên, Tiffany cau mày, muốn lấy bàn tay trước mắt ra, thế nhưng người ta lại án binh bất động. Cho đến tiếng thét chói tai dần dần yếu đi, tay trước mắt mới rốt cuộc buông ra.

"Anh làm gì thế?" Tiffany bất mãn hỏi.

Nói xong, mới phát hiện lời hỏi ra này không chỉ một mình cô.

Bên kia giọng nói của Jessica cũng phát ra giống như vậy.

Tiffany không nghĩ nhiều, tầm mắt quét qua sàn nhảy, thế nhưng đã không thấy bóng dáng của Soyou  cùng Lee Minhyuk . Người khiêu vũ muôn hình muôn vẻ nhiều như vậy, vậy mà đều không đủ hấp dẫn lấy một người. Cô nghiêng đầu nhìn về phía kẻ đầu sỏ gây nên, giọng nói thế nào cũng không thân thiện nói: "Làm sao?"

"A, ánh sáng sàn nhảy quá chói mắt, đối với mắt em không tốt."

Taeyeon  trả lời rất tự nhiên, nét mặt kia giống như là đang nói, em xem, anh cũng vì tốt cho em, anh rất săn sóc khéo hiểu lòng người!

Tiffany hung hăng liếc anh một cái. "Anh cảm thấy lý do này tin được không?"

Coi cô như đứa trẻ ba tuổi mà lừa gạt à?

"Ừ, có thể rất đáng tin." Taeyeon một thoáng gật đầu.

Tiffany : "..."

Bàn về vô sỉ, cô quả nhiên không phải đối thủ của Taeyeon.

"Đến đây." Taeyeon  hướng cô nói.

Tiffany vẫn đang nổi nóng, mặc kệ anh. Chẳng những thiên vị Jisoo coi như xong, bây giờ lại còn ngăn cản cô quan sát trai đẹp khiêu vũ, quá ác liệt rồi!

Không thể tha thứ.

"Còn tức giận?" Cô không đi sang ngồi, thì Taeyeon  ngồi lại đây. Không nói lời nào đem người ôm vào trong lồng ngực mình, Tiffany tránh thoát hai cái, dứt khoát tùy anh.

Chỉ là gương mặt còn cau có.

"Mặt đừng cau có, tất cả nếp nhăn sẽ hiện ra."

"Nói bậy, con mắt anh nhìn thấy em có nếp nhăn?" Cô 22 tuổi một cành hoa niên kỷ, nếp nhăn cái đầu anh?!

"Ưmh, hai con mắt đều thấy được."

"Vậy anh nên đi sắm cặp mắt kiếng đi, thị lực giảm xuống nghiêm trọng."

"Thật sự có." Giọng vô cùng nghiêm túc nói.

Tiffany rất hoài nghi nhìn anh. "Chỗ nào?"

"Khóe mắt, đều có nếp uốn rồi."

"Anh xác định anh không lừa em?" Anh nói tựa như rất thật, trong lòng Hwang tiểu thư mơ hồ có sóng lớn, không phải đâu? Cô còn trẻ như vậy sao có nếp nhăn, ông trời bất công a!

"Xác định."

Trái tim Tiffany tan nát.

"Anh có biện pháp để nó biến mất." Giọng nói mát lạnh vang lên lần nữa.

Tiffany một lòng chỉ nghĩ tới nếp nhăn, ánh mắt nhất thời tỏa sáng, hỏi: "Biện pháp gì?"

"Cười một cái." Người khác hướng dẫn từng bước.

Tiffany : "Ách..."

"Như vậy, miệng toét ra."

Tiffany hoài nghi làm theo, bắt đầu ý thức được có cái gì không đúng.

"Ừ, quá cứng ngắc, tự nhiên một chút."

"..."

"Đường cong lớn hơn một chút nữa."

"..."

"Đúng, chính là như vậy."

"Taeyeon , anh đùa giỡn em!" Tiffany vừa mới làm xong liền phản ứng kịp, trong nháy mắt sắc mặt thay đổi.

Cố gắng trước đó toàn bộ đổ xuống.

Nhưng Taeyeon  hình như cũng không tiếc nuối, anh nhàn nhạt cười nói: "Cười như thế mới đẹp mắt."

"Ngây thơ." Tiffany không chút khách khí đánh giá.

"Có thể nhìn thấy em cười, ngây thơ cũng nhận." Taeyeon  rất khẳng khái mà nói.

Tiffany im lặng, không nói ra được từ ngữ gì.

Jessica không hiền hậu cười lên, Tiffany đời này nhất định chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của Kim thiếu gia rồi, thực lực rất cách xa! Nhìn cô ấy mới vừa ngu như vậy, dễ dàng để bị lừa, chỉ là Taeyeon  trêu chọc cô ấy ngược lại trêu chọc rất vui vẻ. Không khí giữa hai người cũng không còn cứng ngắc như vậy, ai, chuyện thương nhân cao thấp chính là không giống nhau!

"Đừng làm rộn." Tiffany chụp tay của anh. Khóe mắt trong lúc vô tình liếc thấy nụ cười trên mặt của Jisoo , không khỏi sửng sốt một chút.

"Em làm gì ở đây?" Chợt truyền tới tiếng gầm nhẹ kéo suy nghĩ của cô về, bình tĩnh nhìn, trên tay Jisoo cầm ly rượu, mà Yuri bắt được cổ tay của em ấy.

"Em không thể uống rượu." Giọng nói khô khan nhạt nhẽo nói.

Jisoo khẽ mỉm cười. "Anh, hiếm khi ra ngoài một lần, uống một chút không sao."

"Không cần tùy hứng." Yuri cau mày.

Lúc này Jessica lạnh lùng nói: "Đúng vậy, ngộ nhỡ có chuyện gì xảy ra, anh em sẽ đau lòng chết mất!"

Thân thể không tốt đừng cậy mạnh! Jessica ngửa đầu đem ly rượu uống một hơi cạn sạch. Đông ——, cái ly nặng nề đặt tại trên bàn. "Tôi đi toilet."

Dứt lời liền đứng dậy lẩn vào trong đám người.

"Sica.." Tiffany lo lắng gọi, theo bản năng muốn đuổi theo cô ấy, thân thể lại bị người khác đè chặt lại. Taeyeon  nắm tay của cô gia tăng sức lực, Tiffany không hiểu quay đầu lại, lại thấy sắc mặt anh như thường, giống như không có chuyện gì xảy ra.

Trong lòng Tiffany tức giận, đang muốn nổi đóa, chợt nghe Jisoo nói: "Em cũng đi toilet."

Tiffany sững sờ, ánh mắt nhìn theo em ấy. Jisoo vòng qua Yuri đi về phía trước, người sau mặt còn bình tĩnh, không chút nào nhận ra được có cái gì không đúng.

"Buông ra." Tiffany lạnh giọng hướng Taeyeon nói.

Yuri  đưa ánh mắt nhàn nhạt quét về phía bọn họ.

"Bà xã, hiếm khi ra ngoài một lần, em không thể ở cùng anh được sao?" Kim  thiếu gia lần nữa làm nũng ăn vạ, giọng nói còn mơ hồ mang theo chút buồn bã.

Chương 114-2: 

Giống như Tiffany lạnh lùng bỏ rơi anh.

Tiffany rất im lặng. "Ngày ngày gặp mặt, ngày ngày... Ở chung một chỗ, vẫn không tính ở cùng anh sao?"

Toilet.

Jessica  đứng trước bồn rửa tay, rửa tay một cái, trong gương đột nhiên xuất hiện một bóng người quen thuộc, ánh mắt cô hơi thu lại, trên mặt không có biểu cảm gì.

Jesscia  xoay người đi sát qua Jisoo ra phía ngoài, Jisoo  gọi cô lại. "Jessica , cô yêu anh tôi có đúng hay không?"

Thân hình Jessica dừng lại, xoay người lại, nhìn chằm chằm cô ấy.

"Tại sao thích không cho anh ấy biết?" Jisoo đi tới phía trước Jessica , cùng với cô nhìn thẳng vào mắt. "Anh tôi từ nhỏ đối với chuyện tình cảm phản ứng tương đối chậm lụt, cô không nói với anh ấy, anh ấy vĩnh viễn đều không biết tâm tư của cô."

"Kỳ lạ, chuyện của tôi tại sao phải nói cho cô biết?" Jessica  ôm ngực, ánh mắt lành lạnh nhìn Jisoo "Cô lấy tư cách gì nói với tôi những lời này? Jisoo, tôi thấy cô không phải là nhàn rỗi không có chuyện gì làm, mà những ngày này quá tịch mịch, cô không phải đã có bạn trai rồi sao? Còn quan tâm tới chuyện Yuri làm cái gì? Nghĩ hồng hạnh xuất tường à?"

"Tôi sẽ không phản bội Key, nhưng, tôi cũng sẽ không tặng anh trai cho cô." Jisoo nói.

Jessica cau mày: "Có ý gì?"

Jisoo nhếch môi nhìn cô. "Tôi rất thích anh trai, không, phải nói, tôi rất thương anh ấy. Đã từng, anh ấy là toàn bộ sinh mệnh của tôi. Tôi có thể cho anh ấy không chừa bất cứ chuyện gì, vậy mà, trong lòng anh ấy, chúng tôi chỉ có thể là anh em. Từ nhỏ anh ấy đã cho rằng chuyện đó là đương nhiên, lớn lên cũng không tự nhiên sẽ nghĩ sang phương diện khác. Cho nên, tôi rất bị tổn thương. Dù có Key, nhưng phần bỏ ra cũng không thu lại được, tôi rất rõ ràng chúng tôi không thể nào ở cùng nhau. Nhưng dù sao tình cảm hơn mười năm, tôi mãi mới chờ được đến lúc anh ấy cũng yêu tôi, tại sao có thể trong thời gian ngắn như vậy, anh ấy lại yêu người phụ nữ khác?"

"Có lầm hay không?" Jessica  tức giận nói: "Cho nên cô khắp nơi quấn lấy Yuri, không để cho anh ấy đi cùng với tôi. Chính vì cô cùng Key tương thân tương ái sống hạnh phúc, làm cho một mình anh ấy cõng lấy tình cảm khổ sở cả đời đối với cô? Cô rốt cuộc có bao nhiêu ích kỷ? Đây coi là yêu sao? Mẹ, trên thế giới có loại hoa tuyệt thế này sao! Lão tử thật nhìn lầm cô!"

"Vậy thì thế nào? Ít nhất trước mắt, so với cô, địa vị tôi ở trong lòng anh ấy nặng hơn một chút. Người anh ấy yêu cuối cùng là tôi, không phải sao?" Jisoo cười nhìn Jessica trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, nói tiếp: "Còn cô có bản lãnh để cho anh ấy trong thời gian ngắn quên được tôi, tiếp nhận cô sao? Cô cảm thấy cô có thể thay thế vị trí tôi ở trong lòng anh ấy?"

"Khoe khoang? Cô có phải quá tự tin rồi hay không?" Jessica hoàn toàn bị khơi dậy tức giận, giọng nói không tốt nói: "Tôi cho cô biết, dựa vào câu nói này, tôi cũng sẽ không cho phép trong lòng Yuri còn có người phụ nữ ghê tởm này! Không chỉ có hạ thấp anh ấy, ngay cả lão tử cũng nghi ngờ ánh mắt, cô cho rằng cô là ai? Tôi cũng không tin, Yuri không có cô thì không được! Không phải cô cho rằng anh ấy vẫn nhớ kỹ cô sao? Nằm mơ! Lão tử còn muốn anh ấy hạnh phúc hàng ngày cho cô xem! Chờ coi, thật sự cho rằng sức quyến rũ lão tử để trưng bày à? Mẹ kiếp..."

Ở trên mặt Jisoo rõ ràng vui mừng hơn, mặt mày cũng cong lên, cao giọng nói: "Thật sao? Vậy tôi mỏi mắt mong chờ!"

Jessica hừ lạnh một tiếng. "Cô chờ bị mất mặt đi!"

Cô tức giận vội vàng nói xong, liền đi ra ngoài.

Jisoo ở sau lưng cô nói: "Jessica, cô phải cố gắng lên!"

"Không cần cô nói!"

Jessica đầu cũng không ngoảnh lại, sải bước lớn rời đi.

Tiffany chạy tới toilet thì đã không thấy bóng dáng của Jessicacùng Jisoo. Cô nghi ngờ nhìn chung quanh một lần, toilet chỉ có mấy người phụ nữ ăn mặc rất cởi mở ra ra vào vào, nồng đậm mùi nước hoa đập vào mặt, Tiffany không khỏi nhíu nhíu mày. Cô lại ra bên ngoài nhìn một chút, cũng không thấy người, nghĩ thầm họ có thể đã đi về, Tiffany đang chuẩn bị trở về, trước mắt chợt quét một bóng dáng quen thuộc, bước chân Tiffany ngừng lại một chút.

Là Taeyeon .

Anh đứng trước một người phụ nữ, cho dù người phụ nữ kia giờ phút này quay lưng đối với mình, nhưng Tiffany rất nhanh đã nhận ra, Rose. Người phụ nữ kia, cho dù hóa thành tro cô cũng nhận ra được.

Kể từ khi Wendy  gặp chuyện không may, cô ta liền chạy trở về bên cạnh Oh Sehoon ,  Tiffany nằm mơ cũng muốn bắt được cô ta báo thù cho Wendy , cô chưa từng hận qua một người như thế. Ngay cả Sulli, ghét thì có ghét, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới muốn mạng của cô ta. Nhưng Rose là người đầu tiên Tiffany muốn giết!

Tại sao cô ta lại xuất hiện ở đây?

Taeyeon nhìn thấy cô ta, cư nhiên không có ra tay.

Còn mặc cho cô ta yên ổn đứng ở trước mặt mình.

Trong đầu suy nghĩ rất loạn, còn không đợi Tiffany suy nghĩ nhiều, thân thể Rose đã tới gần. Ánh mắt Tiffany đột nhiên trợn to, không thể tin nhìn một màn trước mắt này, cô ta, hôn anh.

Thời gian trong nháy mắt dừng lại.

Thân thể Taeyeon  cũng cứng đờ một chút, nhanh chóng đẩy Rose ra, nhưng đã không còn kịp rồi. Khóe mắt anh quét thấy bóng dáng Tiffany đang ngây người như phỗng, không khỏi sửng sốt. "Fany..."

Tiffany nhìn anh đi về phía mình, thân thể không tự chủ được lui về phía sau, vậy mà xoay người, chạy thật nhanh cách xa hiện trường.

"Fany!" Taeyeon cũng mau đuổi theo.

Rose nhìn bóng dáng bọn họ trước sau rời đi, nắm tay thật chặt.

Tiffany xuyên qua đám người, vẫn chạy ra bên ngoài. Sau lưng truyền đến tiếng bước chân, rất dồn dập, cô cũng không nghe thấy.

Nước mắt vô ý thức rơi xuống, đảo mắt đã chạy ra khỏi cửa chính Thành giải trí. Ngoài cửa đông nghịt, Taeyeon  hô hấp căng thẳng, đột nhiên la lớn: "Fany, em đứng lại!"

Chung quanh người đi đường đi ngang qua cũng không khỏi bị tiếng la đột nhiên của anh sợ hết hồn, rối rít dừng bước lại.

Tiffany không muốn nghe anh điều khiển, nhưng thân thể cũng không chịu khống chế, giọng nói Taeyeon vừa hạ xuống, thân thể cô theo phản xạ dừng lại.

Tiffany đứng ở bên lề đường, đột nhiên cảm thấy vô cùng uất ức.

Tại sao cô nhất định phải theo như anh nói mà làm?

"Anh gọi em, em không nghe thấy sao?" Taeyeon  đi đến trước mặt Tiffany , quay người cô lại, giọng nói so với bình thường có nhiều nghiêm nghị hơn.

Trong lòng Tiffany uất ức càng sâu.

"Nhiều xe vậy còn chạy loạn, nếu như xảy ra chuyện làm thế nào?" Taeyeon cau mày nhìn cô.

Giọng nói Tiffany rất cao mà nói: "Anh không phải đang cùng với Rose  tình chàng ý thiếp sao? Còn trông nom em làm cái gì?"

"Nói nhăng gì đó? Ai nói anh cùng với cô ta tình chàng ý thiếp?" Sắc mặt Taeyeon  trong nháy mắt trầm xuống.

Tiffany đẩy tay của anh ra, tức giận nói: "Em đều nhìn thấy."

"Đó là do cô ta sát lại gần, anh không ngờ gặp phải cô ta ở chỗ này." Taeyeon  giải thích.

Tiffany nói: "Cô ta sát lại gần, chẳng lẽ anh không biết đẩy ra? Huống chi cô ta là hung thủ hại chết Wendy , anh thấy cô ta thì ít nhất cũng phải nên nghĩ đến thay Wendy  báo thù, nhưng anh làm cái gì?"

"Anh lúc đó một lòng chỉ nghĩ đi tìm em, căn bản không dự liệu được cô ta đột nhiên lại gần, càng không có nghĩ đến cái khác." Taeyeon thở dài. "Fany , em tỉnh táo một chút! Anh cũng là người, không thể nào vừa tìm em còn có thể vừa dự liệu Rose một giây kế tiếp sẽ làm cái gì với anh."

Chương 114-3: 

Lúc ấy Jessica cùng Jisoo cũng đã trở lại, Tiffany đi toilet tìm các cô, lại nửa ngày không thấy bóng dáng. Quán rượu hỗn loạn như vậy, anh không lo lắng mới là lạ! Ai biết...

Tiffany nghe được lời của anh, cảm xúc cuối cùng thoáng bình phục một chút. Một khắc kia mới vừa thấy anh cùng Rose hôn, đầu óc Tiffany không nghĩ được gì. Bất luận như thế nào cũng không thể nào tin, càng không tiếp nhận nổi, anh thế nhưng cùng Rose... Tiffany cắn cắn môi, nước mắt không tiếng động rơi xuống, theo khóe mắt, chậm rãi lăn xuống.

"Em rất để ý cô ta hôn anh sao?" Taeyeon hỏi.

Tiffany ngước mắt, chảy nước mắt nói: "Nói nhảm, dĩ nhiên để ý!"

"Vậy em giúp anh lau đi."

Vừa dứt lời, môi lạnh lặng lẽ che kín, nhẹ nhàng hôn cô. Tiffany còn chưa hiểu ý tứ trong lời nói của anh, chỉ thấy gương mặt anh tuấn trước mắt chợt phóng đại lại gần, cô sửng sốt một chút. Đôi tay Taeyeon ôm hông của cô, vì cúi người, động tác dịu dàng mà thân mật.

Tiffany nhìn chằm chằm anh, trên trán, là hai hàng lông mi dày, ánh mắt sâu thẳm. Chỉ nhẹ nhàng ôm lấy cô đi về phía trước, tay Tiffany thoải mái chống đỡ lên lồng ngực của anh.

Tiffany tuyệt đối không ngờ, Taeyeon  lại có thể biết dùng phương thức này chứng minh tình cảm của anh với cô, ở trên đường cái phồn hoa, người đi ngang qua nhìn đôi tình nhân đang hôn sâu, không khỏi cảm khái.

Không khỏi thả chậm bước chân.

Cô gái xinh đẹp cùng thiếu niên thâm tình tạo thành một bức họa xinh đẹp.

"Lúc hôn chuyên tâm một chút." Giọng nói mát lạnh từ giữa răng môi lộ ra, mang theo một cỗ nhu hòa.

Tiffany rất ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, mặc dù một khắc trước cô còn rất tức giận, nhưng vào lúc này trong lòng vô cùng bình tĩnh lại. Hai người hôn thật sâu, lưu luyến như phim kiểu Mỹ.

Cô nghĩ, ừ, cô quả nhiên không phải đối thủ Taeyeon!

Chỉ cần vừa đụng anh, đã bị đánh tơi bời rồi!

Lại trở về quán rượu thì tất cả mọi người ở đây. Tâm tình Taeyeon hình như rất tốt, trên mặt mang ý cười nhợt nhạt, một tay dắt Tiffany , một tay cắm ở trong túi, bước chân nhàn nhã đi tới chỗ ngồi của bọn họ.

Đến gần mới phát hiện ngoại trừ Jessica , Yuri, còn có một người không quen biết, Tiffany nghi ngờ nhìn về phía Taeyeon , Taeyeon tùy ý nói: "Chắc là người biết Soyou."

Ở quán rượu gặp người quen là rất chuyện thường xảy ra.

Tiffany cùng Taeyeon  ngồi xuống, người nọ nhìn qua giống như là người theo đuổi Soyou, nhìn ánh mắt của cô ấy đều không giống nhau. Tiếp theo nhìn ánh mắt của Lee Minhyuk  cũng không giống nhau, đôi tay Lee Minhyuk cắm túi quần, rất tùy ý đứng ở bên cạnh Soyou, trên người có lọai phong cách hồn nhiên sẵn có rất dễ dàng đem người khác hạ thấp xuống.

Người nọ nhìn về phía Lee Minhyuk , nói với Soyou: "Đây chính là tiểu tử em bỏ ra nhiều tiền để muốn nâng? Còn đặc biệt chế tạo kịch bản cho hắn, em xem trọng hắn?"

"Mắc mớ gì tới anh?"

"Soyou , em là thiên kim tiểu thư của Thánh Y quốc tế, thân phận tôn quý. Chỉ cần em nguyện ý, bao nhiêu phú thương quyền quý nguyện ý vì em đi theo làm tùy tùng, đem em nâng niu cưng chiều trong lòng bàn tay, cần gì đem tâm tư đặt vào trên người một tiểu bạch kiểm như vậy? Hắn vừa nhìn chính là người ăn bám, em đi theo hắn, quá thua thiệt rồi!"

Soyou  giương mắt, ánh mắt lạnh nhạt nhìn này người đàn ông một cái, khí phách hết sức ngang ngược nói một câu: "Tại sao chỉ cho đàn ông cưng chiều phụ nữ mà không có phụ nữ sủng người đàn ông của mình? Người đàn ông của tôi, tôi cưng chiều hắn anh có ý kiến?"

"Em..." Sắc mặt người đàn ông kia lúc xanh lúc trắng lần lượt thay đổi.

Soyou  lười phải nói nhiều với hắn, lôi kéo Lee Minhyuk hướng một bên khác đi.

Jessica huýt sáo, hướng Soyou giơ ngón tay cái lên.

Soyou  mặt không đổi sắc, rất bình tĩnh bưng ly rượu lên cùng Jessica cụng ly.

Người đàn ông kia thấy rất mất mặt nên bỏ đi.

"Bộ kịch này, là đặc biệt vì tôi mà chế tạo?" Lee Minhyuk  nhìn Soyou, hơi cau mày.

Soyou rất thản nhiên thừa nhận. "Ừ."

"Cô không phải là nói... Thôi, lần sau muốn cần người đi theo thì phải nói rõ ràng, tránh cho làm cho người ta hiểu lầm."

"Hiểu lầm cái gì?"

"Hiểu lầm quan hệ của chúng ta."

"Quan hệ chúng ta thế nào?" Soyou  nháy mắt, rất chân thành hỏi.

Lee Minhyuk  há miệng, nhất thời hoàn toàn không biết trả lời thế nào. Một hồi lâu, mới hơi lúng túng nói: "Nếu không có quan hệ, người mới phải sợ hãi hiểu lầm thành có quan hệ. Truyền đi đối với danh tiếng cô cũng không tốt."

"Tôi không sợ anh sợ cái gì?" Soyou  nói tiếp: "Lại nói, chúng ta lúc nào thì không có quan hệ?"

"..."

"Tôi theo đuổi anh lâu như vậy anh không nhìn ra được?"

Cô nói rõ ràng như vậy, kẻ ngu mới nhìn không ra được chứ? Lee Minhyuk  vốn muốn dùng giọng điệu uyển chuyển cùng cô làm sáng tỏ là mình không có suy nghĩ về phương diện kia, ai ngờ cô gái nhỏ này không chỉ có xuất bài không theo lẽ thường, da mặt cũng dày vượt qua sức tưởng tượng. Thản nhiên để cho hắn sững sờ, ngay cả từ trước đến nay có danh xưng xã giao tốt nhất là Lee Minhyuk  cư nhiên cũng chỉ có thể nói lắp ba lắp bắp: "Tôi không chuẩn bị vào lúc này có bạn gái, hơn nữa tôi cũng không thể bảo đảm có thể chăm sóc tốt cho cô..."

"Tôi có thể chăm sóc tốt cho anh!" Soyou  rất tự nhiên nói. "Tôi cũng không phải là đứa bé, muốn anh chăm sóc làm gì? Anh làm chuyện của anh là tốt rồi, tôi sẽ bảo vệ anh!"

"..."

Đối mặt với đối thủ "Quấy nhiễu" như thế, người vạn năng đến đâu hiển nhiên cũng không có chỗ dùng, Lee Minhyuk lưu lại một câu "Còn có việc", liền đùng đùng mà chạy.

Tiffany nhìn Soyou  mặt mày đầy cảnh xuân, hỏi "Không đuổi theo?"

Soyou  xoay người lại, gác hai chân lên nhau ngồi ở trên ghế sa lon, bưng ly rượu lên. Hết sức nhàn nhã nói: "Không cần,Minhyuk  nhà em da mặt mỏng, sẽ xấu hổ."

Tiffany : "..."

Cô rốt cuộc biết tại sao Lee Minhyuk bị sợ mà phải chạy!

--------------------------------Ta là dãy phân cách đáng yêu -------------------------

Trong đêm đen không có mở đèn, chỉ có ánh trăng nhàn nhạt vung vãi chiếu vào.

Jisoo chuẩn bị lên lầu, chợt bên cạnh cầu thang thấy một bóng dáng đen nhánh, thật cao, rất gầy, quanh thân tản mát ra hơi thở mà cô mấy năm qua này rất quen thuộc.

"Key."

"Chuyện gần đây anh đều biết." Hai người lên lầu, hình ảnh ấm áp trong phòng ngủ, Jisoo mở đèn, nhìn gương mặt tuấn tú trước mặt như ánh mặt trời.

"Làm sao anh đã trở lại?" Jisoo hỏi.

Key nhìn chằm chằm cô, trong ánh mắt lại mang theo một chút ưu thương. "Em cũng không cần làm như vậy."

"Key"

"Jisoo, em không thiếu anh ấy cái gì". Key cúi đầu nói: "Tại sao luôn luôn lo lắng cho hạnh phúc của anh ấy?"

"Anh ấy là anh trai em." Jisoo cho là chuyện phải làm nói.

"Vậy thì thế nào?"

"Là em hại anh ấy trở thành như bây giờ, em cũng muốn chịu trách nhiệm."Jisoo vẻ mặt rất đau buồn.

Key  nói: "Vì anh ấy, chúng ta đã kéo dài tới bây giờ cũng không có kết hôn. Em không phải nghĩ anh ấy nhìn thấy chúng ta ở chung một chỗ mà khổ sở, cho nên anh ấy dọn ra ngoài cũng không có ngăn cản, mình lại ở nhà ngày ngày âm thầm lo lắng. Em sợ anh ấy không muốn gặp em, cho nên chỉ có thể nhờ Yubin giúp em chuẩn bị thuốc bao tử, thuốc tiêu viêm, thuốc cảm một đống thuốc còn có đồ dùng hàng ngày đi tìm anh ấy. Tốn mấy ngày giúp anh ấy viết mấy tờ giấy dạy nấu ăn cho dinh dưỡng, lại sợ anh ấy sẽ không có thời gian đi làm, cho nên đúng giờ xác định địa điểm giúp anh ấy gọi bữa ăn. Em cái gì đều muốn vì anh ấy mà cân nhắc kỹ, như vậy còn chưa đủ sao? Soyou, em còn phải làm đến mức nào?"

"Key, anh đừng như vậy." Jisoo muốn kéo hắn. "Nếu như không phải tại em, có lẽ ban đầu anh ấy còn có thể cùng với Jiyeon ở chung một chỗ, là em phá hủy hạnh phúc của anh ấy."

"Em cho đến bây giờ không có hiểu rõ sao? Coi như không có em, Yuri cũng sẽ không chọn Jiyeon. Anh ấy đối với cô ta căn bản cũng không có tình yêu, chuyện anh ấy phải chịu trách nhiệm, em cũng cùng anh ấy giống nhau phải không? Vì sao phải ngu như vậy? Tại sao mặc kệ ngày trước hay hiện tại, em luôn luôn vì anh ấy mà buông tha cho chính em? Em đem anh để ở đâu?" Key bi thương nói.

Jisoo bị hắn nói làm lòng một hồi chua xót, không phải cái bộ dáng này!

"Key"

"Em cho rằng em phá hủy hình tượng của mình ở trong lòng anh ấy, chuyện có thể thay đổi sao? Anh ấy sẽ tin sao? Yuri là thương nhân, nhưng anh ấy không phải là người ngu, em là hạng người gì sao anh ấy không biết? Em như vậy chỉ đẩy anh ấy vào một tình cảnh lúng túng hơn, còn có chúng ta, em đem chúng ta đặt chỗ nào? Em vĩnh viễn đều nghĩ đến hạnh phúc Yuri trước, vậy chúng ta thì sao?" Key  khóa thật chặt cô lại, giọng nói chất vấn khiến Yuri không biết làm thế nào.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taeny