Chapter 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...Quá khứ xin thôi đọa đày///

Đừng níu giữ đôi chân///

Được bước đi với ai đến sau/// 


***

Chapter 55: Nơi Nào Sẽ Đem Ta Về Bên Nhau?


Nhi bơ vơ bỏ vào nhà mà nàng trót quên đem theo bức thư của Trang. Và như thế, bức thư ẩn sau áo vest bỏ lại được Zafar nhặt được. Cậu mạo muội lấy ra đọc thì cuối cùng mới hiểu ra chuyện, đáng lẽ ra cậu phải tìm Nhi trước để giải thích tường tận cho cô ấy không bận tâm phiền muộn, nếu được như vậy thì có lẽ mọi chuyện đã khác rồi.

Là do cậu không thể chủ động kiểm soát tình hình lúc ấy và vô tình để người cậu yêu thương chịu tổn thương nặng nề.

Zafar bấu chặt vô lăng, xô đầu về trước vật lộn với nỗi đau giằng xé nội tâm cực liệt.

>>>>>>>>>>>>>

Dẫu cho có bao nhiêu ưu hoài khắc vào tận tâm trí, Nhi tự nhủ mình vẫn phải có một diện mạo chỉn chu xinh đẹp chứ tuyệt đối không được vác vẻ mặt ủ rũ quần áo xuề xòa ra ngoài cho thiên hạ nhìn ngắm chê bai.

Dù sao thì việc làm đẹp mỗi ngày là thứ không nên thiếu của người phụ nữ vốn hiểu rõ được giá trị phẩm chất của mình. Đơn giản vì nhan sắc không ai tặng cho mà buộc phải tự mình khổ luyện giành lấy mang đến cho bản thân, như thế mới là cuộc đời. Bởi vậy, cuộc đời dù có trù dập thế nào thì mọi phụ nữ sẽ luôn có quyền dùng nhan sắc để làm tấm chắn giúp cho mình có thêm tự tin và nguồn động lực để mạnh mẽ bước tiếp.

Nhi chễm chệ ngồi vào bàn makeup, tô môi bằng thỏi son đỏ của thương hiệu Louboutin mà cô yêu thích nên khiến cho màu sắc của đôi môi trông tươi tắn bắt mắt hơn, cô cũng tiện tay dặm chút phấn hồng và kẻ nhẹ viền mắt để giữ sự nhã nhặn xinh xắn.

Khéo léo chăm chút cho bề ngoài của mình xong, Nhi kéo chiếc vali ra ngoài. May mắn là nàng có người quen để gửi gắm Prince, chú chó đáng yêu an nhiên trước chuyến đi dài hạn. Do đó, cô mới có thể an tâm đi công tác xa nhà.

[Sân Bay Tân Sơn Nhất]

Gặp nhau ở sân bay, cả hai đều đeo cặp kính to đùng che gần hết khuôn mặt, thực chất thì cái họ muốn che nhiều hơn là cảm xúc bên trong.

Chuyến bay nội địa từ Sài Gòn ra Phú Quốc nhanh chóng cất cánh.

Ung dung tự tại ở hàng ghế thương gia, Zafar nhâm nhi thưởng thức ly rượu đỏ được phục vụ tận tình của nữ tiếp viên hàng không. Cậu thiết nghĩ có khi rượu sẽ giúp cậu gở bỏ được vấn vương trong lòng, cho nên gọi ra để uống nhằm muốn quên sầu.

" Quý khách có cần gọi thêm gì từ menu không ạ? " Lời hỏi thân thiện niềm nở của cô tiếp viên hàng không.

" Không cần. Cảm ơn nhiều. " Zafar cười lịch sự gửi trả menu.

Đối lập với thư thái không chút gì vội vã của Zafar, Nhi vùi đầu vào đánh văn bản kiểm duyệt tay cô làm việc không ngừng nghỉ ở một dãy ghế cách xa đó. Và Nhi thật biết ơn vì vị trí ghế ngồi khá xa tách rời cô khỏi Zafar, nhờ đó mà cô có thể tập trung làm việc không bận tâm tới cảm xúc hay sự hiện diện của ai kia. Thế nhưng, có một dòng tin nhắn vô tình được gửi tới làm Nhi lay động ngập ngừng.

Đây là thời cơ tốt. Hãy tận dụng nó mà lấy tình cảm của cậu ta!

Khoảng 1 tiếng sau, Zafar và Nhi cùng đẩy vali ra khỏi sân bay Phú Quốc. Người tiếp đón họ cũng là một nhân viên trực thuộc công ty đảm nhận vai trò tiếp đón những vị cấp cao đến từ xa tới Phú Quốc để phục vụ công tác.

Hít một lượng không khí mát mẻ vào phổi, Zafar cảm thấy tinh thần phấn chấn đi hẳn. Về phía Nhi, cô đã lâu rồi không vi vu ra biển, ở Đà Lạt chỉ có sông và hồ thôi nên mọi thứ lúc nào cũng trầm lắng yên bình có khi là tĩnh mịch huyền ảo đến mơ hồ.

Chiếc xe của công ty đưa họ tới nơi cần đến, khu resort 5 sao đang trong quá trình hoàn tất.

Toàn thể nhân viên nhanh chân sếp vào hàng nghiêm trang, tất cả mọi người thể hiện thái độ hoan nghênh khi chào đón hai nhân sự mới tham gia vào các hoạt động giám sát theo dõi dự án trong giai đoạn cuối. Trong đám người đó, có một người phụ nữ huyền bí bước ra từ bên trong sảnh sang chảnh của resort. Cô ta mặc một chiếc đầm quyến rũ màu tối cùng với phong cách trang điểm đậm, và có dáng đi cực kỳ uyển chuyển điệu đà.

" Chào mừng quản lý và ... " Người phụ nữ mang vẻ bí ẩn cá tính dang rộng cánh tay sải bước tiến tới đón chào Zafar và Nhi vào resort.

" Nhi ?! " Đột nhiên đôi chân cô ta khựng lại khi phát hiện ra điều gì đó quen thuộc với mình.

Zafar bỗng cảm thấy khó hiểu khi phải đứng giữa màn chào hỏi tách biệt. Cậu ta nhìn qua nét mặt Nhi mong một sự giải thích cụ thể nhưng người phụ nữ đó vẫn tiếp tục gián đoạn đi lại nắm lấy cánh tay Nhi phấn khởi.

" Nhiiiii~Má ôi!!! Tui nè....bựa muối ba đê cực bự của lớp kinh tế 301 nè! Nhớ hông ? "

" Ủa.....Long phải không ??? " Nhi trố mắt thể hiện rõ sự ngạc nhiên.

" Hônggg! Đổi rồi bà ôiii, Long ngủm củ tỏi ở bên Thái òi. Giờ là Linh, Tôn Hoàng Linh! " Người phụ nữ xa lạ chỉ tay vào mình đính chính.

Sự thay đổi chóng mặt về ngoại hình của "anh" bạn thân làm Nhi choáng váng ngỡ ngàng. Anh chàng ta đã được chuyển giới hết sức thành công, nhan sắc lẫn vóc dáng quá chuẩn đến nỗi không chê được.

" Trời ôi. Sao đẹp quá nè. Nhìn hổng ra luôn đó! " Nhi mừng rỡ khi gặp lại người quen thời đại học. Cô còn vui vẻ bắt tay người bạn cũ rồi xoay người ta một vòng để chiêm ngưỡng nhan sắc tuyệt đỉnh duyên dáng nữ tính.

" Ừaaa~ đẹp hông ?! Đẹp hông ?! " Linh xoay theo cách hướng dẫn của Nhi nhưng luôn miệng hỏi.

" Nhìn mê luôn ớ....! " Nhi ngẩn ngơ ngắm nhìn ngưỡng mộ nét đẹp được tôi luyện thành công qua quá trình đấu tranh gian nan cực khổ với vô vàn đau đớn của thể xác và tinh thần.

Nhi thật sự không tin vào mắt mình, anh chàng sinh viên ngây ngô vui tính năm đó nay đã thành cô nàng quyến rũ tên Linh của hiện tại.

" Uiii mà trời, tiếc thật! Phải chi tui đem hình bà ra làm mẫu cho các bác sĩ coi. Thì giờ chắc tui còn đẹp hơn như vậy nữa. " Linh tiếc hùi hụi chắp tay lên trán tự vấn tỏ vẻ đáng thương ngậm ngùi.

" Thôi đẹp mà~ Cỡ này mới quyến rũ con người ta còn chứ như tui thì cũng tạm tạm bình thường thôi à. " Nhi phì cười nựng má Linh an ủi.

" Cưng bà ghê luôn ớ! Tui mà là đàn ông chính chuyên là tui hốt bà lâu zòi đó, biết chưa. " Linh chu mỏ, dịu dàng nựng lại má Nhi và còn vỗ nhẹ lên mông nàng tỏ ra thân thiết cưng chiều.

Zafar đứng yên lóng ngóng chờ đợi thì tự dưng cảm thấy không thoải mái khi có người đụng chạm vào Nhi một cách thái quá và ngang nhiên giễu cợt chuyện nhạy cảm không đâu. Dẫu cho có là người thân hay quen biết đi nữa thì cách giao tiếp này làm Zafar có chút khó chịu bực bội...biết là mối quan hệ của Nhi và Zafar chẳng đi được tới đâu nhưng Zafar vẫn không lấy làm vui khi có ai đó tỏ ra quá gần gủi thân mật với cô nhân viên của mình mà không để ý tới chừng mực trong giao tiếp. Chắc quan tâm thôi mà...chứ hổng phải ghen đâu há?

" Hmm...không biết cô đây có bổn sự gì trong resort ? " Zafar lấy giọng đặt câu hỏi bất chợt, nghe đâu có chút cau có gián tiếp trong đó.

Gác lại cuộc nói chuyện tâm tình với Nhi, Linh chuyển ánh nhìn qua người kế bên cạnh Nhi rồi bị đơ ra trước khuôn mặt quá đỗi đẹp lạ. Theo sự nhận định kịp thời của Linh thì người đó có thần thái y như mỹ nam hiếm thấy ngoài đời, nó pha chút cool ngầu pha chút ngọt ngào ẩn giấu bên trong lấp vào những đường nét tuyệt hảo vi diệu trên gương mặt, và còn có đôi mắt sắc lẻm có thể cân cả thế giới cuốn hút rã rời.

Tiêu tan tành òi....! – Tâm trí Linh gào thét thảm thiết.

" Chào~ Tôi tên là Doãn Zafar, được điều tới đây làm giám sát cùng với cô Nhi ở đây. " Zafar cư xử nhã nhặn đưa tay ra bắt.

Linh liền chụp lấy tay Zafar, cười thẹn thùng giới thiệu bản thân " Dạ, em tên Linh, quản lý nhân sự ở đây. "

" Chào em.... " Zafar cười mỉm, khó khăn lấy tay về.

Tiêu luôn lần hai òi....! – Linh bất lực đắm đúi nhìn vào mắt Zafar.

" Ahem...rất mong sự giúp đỡ của Linh. Chắc chúng tôi cần phải lấy phòng trước vì mớ hành lý với đồ đạc cá nhân cũng hơi bộn bề. " Zafar khẽ lên tiếng nhắc nhở Linh, cô quản lý nhân sự đang trong tình trạng đứng hình ngắm nhìn mãi Zafar như vật thể lạ vừa bay trên trời xuống.

" Dạ dạ...! Hai người có hẳn căn biệt thự nhìn qua resort. Để em đưa hai người qua đó. "

Nghe xong, Zafar và Nhi có chung một dòng trạng thái, sững người đưa hết bốn mắt nhìn Linh.

" Ủa em nói gì sai hở ? " Linh ngu ngơ rặn hỏi.

" Sao có căn biệt thự ? Chẳng phải hai chúng tôi có phòng riêng biệt sao ? " Zafar chau lông mày thắc mắc.

Linh cười trừ lý luận " Căn biệt thự nhiều phòng lắm. Hai người yên tâm, tha hồ chọn phòng riêng biệt! "

" Không có. Ý Zafar là phòng riêng của resort ấy. " Tới lúc Nhi nhảy vào phân tích cho Linh hiểu hàm ý của câu hỏi trên.

Trước khi Zafar lẫn Nhi chuẩn bị bay ra Phú Quốc công tác, thông tin mà hai người được nhận là có đến hai phòng ở riêng, nhưng thực tế thì quá khác so với tưởng tượng ban đầu.

" Ủa sao kì dzậy ta? Rõ ràng là chủ tịch nhắn xuống bên em là chu cấp cho hai người một căn biệt thự tách rời khỏi khu resort để có gì làm xong việc ở resort còn có thể nghỉ ngơi thoải mái. Chứ lòng vòng resort hoài sẽ bị nhàm chán mệt mỏi. " Linh nhăn mặt đứng gãi đầu lần mò ra chủ đích của chủ tịch khiến hai người kia thông suốt dần dà hiểu ra sự việc.

" ... " Cả Zafar và Nhi đều hết ý kiến riêng, đành phải dịu lòng chấp nhận cùng nhau sống chung trong căn biệt thư riêng nhìn qua khu resort.

Zafar mập mờ gượng nói rồi vào tư thế sẵn sàng kéo vali đồ đạc mình đi " Cảm ơn em. Mình đi được rồi. "

Nhi lặng người e dè kéo vali túi xách mình theo. Quả thật lời của cậu cô nói có cơ sở, không còn thời điểm nào thích hợp hơn thời điểm này để chiếm lấy tình cảm của Zafar, cô buộc phải gấp rút thực hiện mục tiêu của mình.


.

.

.

Yêu thương phai màu....là khi có người cố tình đặt sự vụ lợi chiếm hữu vào trong đó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro