Chap 37: Giận Dữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai cũng biết Mục Phong Cuồng của Thanh Long bang cũng vì để lộ tin tức của bạch phiến mà bị tóm gọn. Hơn nữa còn liên lụy đến Cung Bản Kiện, khiến cho Anh Bang tổn thất một vị đại tướng, còn bị phía cảnh săt trung ương Đài Loan gắt gao điều tra, cuối cùng phải chết một cách thảm khoocskif lạ trong nhà ngục.

Tuy rằng Đài loan cảnh sát chưa tra ra chứng cứ xác thực, nhưng mọi người trong lòng đều biết, vụ án giết người này là do bang hội Nhật Bản ra tay,để tránh tiết lộ bí mật mà giết người diệt khẩu.

Trong lời nói của Trúc Hạ Anh hàm chứa cảnh cáo làm cho lông tơ đối phương không khỏi dựng đứng, thẳng hướng hắn cam đoan nhất định làm việc cẩn thận, tuyệt đối không xảy ra sai lầm gì.

Kế đó đoàn người cụng ly uống rượu, chúc mừng bước đầu giao dịch thành công.

"Nói với mama Tang, tìm mấy em gái dung nhan xinh đẹp đến hầu hạ mọi người." Trúc Hạ Anh mệnh lệnh nói.

"Dạ." Nữ phục vụ canh giư ở một bên y lệnh rời đi.

Vừa nghe sẽ có phụ nữ đến giúp vui, mấy tên đàn ông không khỏi tâm thần nhộn nhạo, cơ thể rục rịch.

"Nghe nói phụ nữ Nhật Bản không những bề ngoài diễm lệ, mà bên trong lại làm cho những người đàn ông hồn xiêu phách tán."

"Những phụ nữ của chúng tôi, công phu hầu hạ đàn ông là số một, cũng nên để cho các anh nếm trải kiến thức một chút."

Nói xong liền có năm người phụ nữ tiến vào, lập tức giống như những con rắn uốn lượn tiến vào lồng ngực của đám người Nanh.

Nói xong liền có năm người phụ nữ tiến vào, lập tức giống như những con rắn uốn lượn tiến vào lồng ngực của đám người Nanh Sói, mỗi người đều mềm mại liếc mắt đưa tình, lời nói dịu dàng yểu điệu, từng tư thế ngấm sâu vào lục phủ ngũ tạng khiến bọn họ thiếu chút nữa mất hồn.

Trúc Hạ Anh nhếch lên một nụ cười tà mị, ra mệnh lệnh: "Chuẩn bị năm phòng, để cho các vị đại gia đây được sảng khoái."

Vì thế bọn Nanh Sói cùng nhóm thuộc hạ khoái trá ôm người phụ nữ của mình vội vàng rời khỏi, đi hưởng thụ cá nước thân mật.

"Có động tĩnh....gì lạ không?" Trúc Hạ Anh hỏi bọn thuộc hajphuj trách an toàn chung quanh.

"Tất cả đều thuận lợi, đều ở trong tầm kiểm soát."

"Thông báo với mọi người tiếp tục đề phòng, cẩn thận kiểm tra tất cả mọi phần tử đáng nghi, đêm nay những người giao dịch và tất cả tư liệu nhất địnhkhông để lọt vào tay bọn trinh thám kia được."

"Dạ!"

Mới vừa nói xong, đột nhiên tên cầm đầu nanh sói và một gã tahnh niên chạy xiêu vẹo vào,hô to: " Trúc, trúc hạ tiên sinh! Nguy rồi!"

"Xảy ra chuyện gì"

"Bạch phiến, bạch phiến không thấy."

"Sao lại như vậy? Gương mặt của Trúc Hạ Anh vốn tuấn mỹ lập túc trở nên thất thần đáng sợ.

"Bạch phiến tôi vẫn mang ở trên người, chỉ có lúc làm chuyện kia mới tạm thời buông tay, nhưng ánh mắt của tôi vẫn không rời khỏi cái cặp da, hoàn toàn không có khả năng mất được! Có khi nào ở chỗ của tiên sinh có nội gián hay không? Hắn ngĩ muốn đem trách nhiệm này giao hoàn toàn cho Trúc Hạ.

Người phụ nữ đang hầu hạ Nanh Sói cũng bị dẫn theo tiến vào.

"Trúc Hạ tiên sinh.........." Người phụ nữ sợ hãi quỳ xuống.

Trúc hạ Anh không lưu tình chút nào quăng cho cô ta một cái tát thật mạnh, trên mặt cô ả phút chốc bị sưng đỏ lên, lưu lại dấu tay, máu tươi từ khóe môi rỉ ra, nhưng cô chỉ im lặng thừa nhận, mọi người đều kinh sợ trước cơn giận dữ của Trúc Hạ mà không ai dám lên tiếng.

"Tôi đã huấn luyện cô như thế nào, tại sao lại dám để mất bạch phiến"

Thì ra tất cả đám phụ nữ này đều đã trải qua huấn luyện tình dục,chứ không phải là kĩ nữ bình thường, đám Nanh Sói âm thầm kinh ngạc không thôi.

"Thuộc hạ thật sự không biết bạch phiến tại sao lại không cánh mà bay, vẫn không có người xâm nhập vaò phòng ngoại trừ........" Nàng đột nhiên xúc động, giống như vừa chợt hiểu nói: " Ngoài một lão giúp viêc có đi vào một lần."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro