Chap 38: Nàng Đã Quá Khinh Địch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trịnh Tú Nghiên? Ngay lập tức cái tên này hiện lên trong đầu của Trúc Hạ Anh, mọi người đều đồn đại rằng người phụ nữ này tinh thuật thông dụng. Một gã lao công già cơ bản không thể nào tránh được sự truy xét cặn kẽ của đám thuộc hạ dày đặc kia,cơ dường như là không có khả năng! Trừ phi lão già kia là do Trịnh Tú Nghiên giả dạng!

Đôi môi hắn nhếch lên thành một ý cười, thì thầm truyền lệnh xuống khắp mọi nơi. " Báo động với tất cả mọi người giám sát chặt chẽ các cửa ra vào, bắt giữ tất cả những lão già, một người cũng không buông tha. Bảo mọi người chú ý kĩ, lão già này là một cô gái giả dạng, đừng xem thường võ công của đối phương, nhớ kĩ! Ta muốn người còn sống."

Trên hành lang ồn ào xôn xao, làm cho Tú Nghiên cảnh giác chuyện có thể bại lộ, đối phương dường như đã phát hiện ra bạch phiến đã mất.

Nàng thay bộ đồ lão già lao công ra, sửa cách ăn mặc thành một kĩ nữ, đem bọ đồ vừa thay giấu vào tủ đựng chén, sau đó mặc vào mình bộ mô-ki-nô đi ra ngoài, thừa cơ hội bước đến đỡ lấy một vị khách nam đang say mèm, đỡ hắn đi về hướng cửa.

" Đẹp.........người đẹp, lại lấy.................... rượu đến ..........ta còn muốn.............uống........"Hơi thở nồng nặc mùi rượu của người khách nói vào bên tai của Tú Nghiên.

Nàng dùng tiếng Nhật lưu loát để bịa chuyện.

" Qúy ngài, chúng ta đến chỗ khác để uống tiếp, ngài vừa rồi đã nói muốn đẫn tôi đi ra ngoài hứng gió mát, cần phải giữ lời nha!"

"Được........không nói nhiều......đi! Hiện tại liền đi!"

Hắc hắc! không nghĩ tới chuyện lại có thể thuận lợi như vậy, Tú Nghiên nhanh chóng đỡ lấy vị khách say mèm kia bước xuống đường, nghĩ thầm may mà lúc này hắn say thật, chỉ cần bước lên xe sẽ an toàn.

" Đứng lại!"

Một tiếng khiển trách ngăn bước chân của bọn họ lại, cũng làm cho Tú Nghiên cảm thấy kinh ngạc, tâm lại đề cao cảnh giác.

Lập tức ba mươi mấy tên trên mặt mang kính râm, mặc trang phục toàn một màu đen, vung tay thủ thế vây quanh bọn họ. Bốn phương tám hướng đều mang thái độ bình tĩnh, vừa nhìn thấy đã biết mỗi người bọn họ đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm ngặt.

Không thể tưởng được nơi này lại được phòng bị nghiêm ngặt như thế? Nhưng tất cả đều hoàn hảo, tại sao lại bị phát hiệ a?

Tiếp theo nàng thấy đám cao thủ kia nhường ra một khoảng trống, bọn họ cung kính vây quanh một tên có thái đọ thâm trầm đang tiến lên phía trước, ánh mắt lợi hại của hắn, nhìn nàng từ trên xuống dưới...

" Tiểu thư, giao bạch phiến ra đây."

" Thật xin lỗi, tôi không biết các anh đang nói cái gì, vị khách này muốn uống rượu, tôi đang muốn dìu anh ấy lên xe!"

Trong đó một gã thanh niên quát:" Đừng giả vờ! cô rõ ràng không biết trúc hạ tiên sinh, quả nhiên là kĩ nữ giả dạng"

Thì ra tên này là một trong chín tên đại tướng dưới tay của Thần Điền Cơ – Trúc Hạ Anh! Nàng đã phát hiện tình thế nguy hiểm, xem ra thân phận đã bại lộ.

" Mau ngoan ngoãn đem bạch phienesgiao ra đây và bó tay đầu hàng, nếu ta cao hứng nói không chừng còn có khả năng tah chết cho cô." Hắn chậm rãi uy hiếp, không vội mà bắt nàng.

" Bạch phiến gì chứ? Các anh tìm lầm người rồi."

Trúc Hạ Anh lấy ra một cái máy truy tìm tung tích nhỏ, khẽ cười nói:" Thuật dịch dung của cô quả nhiên cao minh, cô là Trịnh Tú Nghiên à, trước thì giả dạng làm một lão giafphuj trách quét dọn, bây giò lại hóa trang thành một kĩ nữ xinh đẹp, thật sự là làm cho ta mở rộng tầm nhìn. Nếu không phải trước đó ở trong gói bạch phieensta đã bỏ sẵn một máy phát tín hiệu mini, thì em là giờ này chúng tavaanx còn đang truy tìm, vĩnh viễn cũng sẽ không tìm được cô."

Trong mắt của Tú Nghiên thoáng lên vẻ hoảng sợ, thì ra trong gói bạch phiến kia, có giáu máy phát tín hiệu, nhưng mà tại sao nàng lại không phát hiện ra được? nếu vẫn mang theo gói bạch phiến trên người, cho dù chạy ra khỏi chỗ này, bọn họ cũng cỏ thể lập tức theo tín hiệu mà đuổi theo. Thật không xong rồi! Nàng đã quá khinh địch!

" Bắt lấy cô ta!" Trúc Hạ Anh hạ lệnh, mọi người lập tức ùa lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro