Chap 39: Bị Bắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Muốn bắt được tôi, còn quá sớm a!"

Nàng nhanh chóng ném lựu đạn khói am thuật ra, thoáng chốc tiếng súng nổi lên, sương khói tràn ngập.

Đợi sau khi sương khói tan đi, bọn họ mới phát hiện ra mình bắt nhầm tên nát rượu say khướt kia. Tiếng súng là giả, đó là do trong quả lựu đạn khói kia có một loại máy phát âm cực kì nhỏ, phát ra tiếng vang như súng, tạo hỗn loạn làm cho kẻ địch hoảng sợ. Mà Trịnh Tú Nghiên, sớm đã không thấy bóng dáng đâu nữa.

Sắc mặt Trúc Hạ Anh xanh mét rống to: " Mau đuổi theo! Ngu ngốc"

Cởi ki-mô-nô của kĩ nữ ra, Tú Nghiên ngồi trên taxi bỏ trốn. Nàng phải lợi dụng thời gian tìm ramays phát tín hiệu từ gói bạch phiến này, nếu không rất nhanh sẽ bị Trúc Hạ Anh đuổi theo.

Chết tiệt! Loại khoa học kỹ thuật này càng không hiểu, nếu có Kiều Mã Lỵ ở đây thì tốt rồi. Xe đột nhiên dừng lại, làm đầu của nàng thiếu chút nữa đã ngã đập vào lưng ghế dựa phía trước.

"Tại sao lại dừng? Tài xế! Tại sao đột nhiên lại...........?Tiếng nói bất chợt dừng ở giữa câu. Tú Nghiên nghẹn giọng nhìn trăn trối ra ngoài cửa sổ xe, thấy gương mặt tươi cười như hồ ly của Trúc Hạ Anh rơi vào mi mắt của nàng, chung quanh xe đều bị vây quanh, tài xế xoay người lấy súng chỉ vào nàng.

Thì ra cả tài xế cũng là người của Trúc Hạ Anh, căn bản là nàng đã lên nhầm tàu của hải tặc, lại nhớ đến thì ra đây là địa bàn của hắn.

Trúc hạ anh cười đến biến hóa kì lạ khó lường, nhẹ giọng ra lệnh." Làm cô ta hôn mê đưa đến phòng ta"

Không biết bị đưa đến nơi nào, sau đó Tú Nghiên từ từ tỉnh lại, cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, đồng thời phát hiện tứ chi của mình đã bị cột, trói vào bốn cây trụ lớn ở trên giường.

"Cô tỉnh rồi sao?" Trúc hạ Anh ngồi ở trên ghế, đang uống rượu vang, ánh mắt dâm tà nhìn vào bộ dạng không thể nhúc nhích của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro