Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Linh Linh linh. . . . . ."

Một hồi chuông điện thoại vang lên, không khí áp lực ở trong phòng tạm thời bị cắt đứt.

Trong văn phòng làm việc to như vậy, hơn mười người cán bộ cao cấp hai mặt nhìn nhau, ánh mắt khủng hoảng nhìn một chút vào người đàn ông ngồi ở ghế chủ tọa. Sau khi vội vàng nhìn một chút, lại đem tầm mắt ở trên người hắn dời đi, cúi đầu xuống không dám nhìn hắn nữa.

Một đôi bàn tay cực kỳ thon dài đè một cái nút xuống, lập tức, thanh âm ngọt ngào chết người của thư kí quanh quẩn trong văn phòng.

- "Tổng tài, 20′ sau có một vũ hội, bạn gái ngài là tiểu thư Kim MinAh đang ở dưới lầu chờ ngài."

Ngồi ở trên ghế chủ tọa, người đàn ông mặt không biểu tình lên tiếng, sau đó cúp điện thoại nội bộ. Con ngươi hung ác nham hiểm chậm rãi nhìn quét qua một vòng, tiếp theo, hắn lạnh lùng nhổ ra hai chữ:

- "Tan họp."

Như là một đại sự vừa mới hoàn thành, trong phòng tất cả cán bộ cao cấp không một ai ngoại lệ mà than dài một hơi, xụi lơ trên mặt ghế. 

Bọn họ nếu ngồi ở đó một hồi nữa, phỏng chừng muốn chuẩn bị di chúc cho tốt, tùy thời chờ tử thần đến. 

Cả Jung thị , từ trên xuống dưới người nào mà không biết, thủ lĩnh Jung thị Jung YunHo là một người đàn ông làm cho người ta nghe thấy tên đã sợ mất mật? Chỉ cần hắn nhúc nhích tay, không tới một ngày, cả giới chính trị đều run lẩy bẩy. 

Nhưng mà, thân phận của hắn không chỉ dừng lại ở cái này. 

Đồng thời cha đỡ đầu của hắn là Mafia ở Mĩ quốc, là người lãnh đạo cả giới hắc đạo. 

Jung YunHo đứng dậy trước tiên, sau đó mở chân dài ra, đi ra khỏi văn phòng. 

Cận vệ lập tức tiến lên, thời thời khắc khắc bảo vệ an toàn cho Jung YunHo, hắn là chức trách của họ, bất cứ lúc nào ở nơi nào, đều lấy an toàn của hắn đứng đầu. 

Jung YunHo nâng cổ tay lên, nhìn thoáng qua đồng hồ kim cương trên cổ tay, có thể nói là giá trị xa xỉ, con ngươi đen nhánh hiện lên một tia không kiên nhẫn. 

Nếu như không phải là tiệc sinh nhật của bạn tốt, hắn sẽ không tham gia cái tiệc nhàm chán này, ngược lại vũ hội lại làm dạ dày của hắn chán ghét! Về phần người đàn bà ở dưới lầu đang chờ hắn, hắn căn bản không biết cô ta tên gì, thậm chí là tướng mạo, thân thể, gia thế. . . . . . Hắn đều hoàn toàn không biết. Bởi vì hắn cảm thấy không cần, chỉ có điều chính là một vũ hội thôi, căn bản không cần phải nhớ kỹ tên của những người đàn bà ngu xuẩn kia! 

Mà hắn, bất quá tiện một ngón tay, KimMinAh lập tức được vinh hạnh mà chọn trúng, trở thành bạn gái đêm nay của hắn tham gia vũ hội . 

Dưới lầu. 

KimMinAh đã chờ từ sớm rồi, tối hôm nay cô cố ý mặc một bộ lễ phục dạ hội thấp ngực, đem dáng người hoàn mỹ mỹ lệ của cô có vẻ nhìn không xót một cái gì, dưới làn váy chỉ che đậy một nửa bên đùi của cô, như ẩn như hiện, gây nên cho người ta cảm giác mơ màng. . . . . . 

Cô kiềm nén không được hưng phấn, tư thế ngồi không ngừng biến hóa. Cô thầm nghĩ, nhất định phải nắm chắc cơ hội tốt lần này, nếu như có thể ngồi trên chức Tổng tài phu nhân . . . . . . 

Đời này của cô sẽ không cần lo về sau rồi! Ngồi không được chức Tổng tài phu nhân, làm tình nhân của hắn cũng tốt, nghe nói làm tình nhân của hắn , có thể đến không ít chỗ tốt! Vô luận là người nào, đều làm cho cô hưng phấn không thôi.

Jung YunHo vừa đi ra khỏi thang máy dành riêng cho hắn, vô số ánh mắt ái mộ phóng tới hướng hắn. Đương nhiên, KimMinAh cũng cơ hồ là trong cùng một lúc chú ý tới người đàn ông kia làm cô mê mẩn thần hồn điên đảo, môi của cô bên cạnh tràn ra một cái mỉm cười âm hiểm. Jung YunHo vung tay lên, tìm đến gã thư kí theo mình.

- "Ở đâu?"

Thu kí tự nhiên biết rõ anh đang hỏi cái gì, vì vậy anh ta tất cung tất kính hồi đáp:

- "Tổng tài, trên chỗ ngồi phía trước quầy."

Ngón trỏ chỉ hướng một góc nhỏ. Jung YunHO bước chân trầm ổn đi đến, con mắt chán ghét thật sâu. Thấy hắn đi tới, KimMinAh sửa sang lại một chút bởi vì tư thế ngồi làm váy có chút nhăn nhúm, thuận tay cố ý đem lễ phục dạ hội thấp ngực kéo xuống. . . . . . 

Jung YunHo cười nhạt nhìn của động tác của cô ta, ở trước mặt không biểu lộ ra tuy là trước sau như một, nhưng nội tâm đã là chán ghét đến cực điểm! Hắn không khỏi hừ lạnh một tiếng, đàn bà, quả nhiên là động vật nông cạn nhất lại ngu xuẩn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro