Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

OoO______________________________________________OoO

-Mezame teha kurikaesu nemui asa ha eri no tai wokitsuku shime...

Emily tiếp tục hát đi hát lại bài hát My Soul Your Beats. Không hiểu sao cô lại thích hát đến đột xuất và nhất là những bài gần như vô danh. Hôm nay là thứ 3, chỉ có 4 tiết. Thế mà Emily không muốn thế, cô muốn 1 ngày có 7, 8 tiết để được gặp Naoi mãi. Emily vừa bước tới của lớp thì gió nổi lên, trời lách tách vài hạt nước sau đó thì trút xuống một cách phũ phàng. Emily chỉ hy vọng là Naoi tới lớp không bị ướt. Khoảng 40 phút sau {hết tiết Thể Dục}, trời vẫn mưa to, may mắn sao Naoi đã tới. Emily quay sang hỏi:

-Naoi nè, cậu có bị dính mưa không?

-Không!

Naoi trả lời. Đúng là cậu không ướt nhưng cậu hoàn toàn không có áo mưa hay dù tuy thân thể cậu còn khô hơn cả Emily.

-Sao cậu lại không ướt? Mình còn chẳng thấy cậu có áo mưa và dù.

-Muốn biết à?

Naoi bỏ cặp xuống góc lớp và nhìn lên chỗ cái tủ, nơi cô gái kia đang đứng sát bàn Giáo Viên.

-Ukm.

-Nghe rõ nè, và đừng hoảng nhé!

Naoi bước lên bục giảng, đứng sát ngay cạnh Emily, cậu đưa cánh tay của mình ra trước mặt Emily rồi nói:

-Giờ thử chạm vào tay tôi đi!

Thế là Emily răm rắp tuân theo mệnh lệnh ấy. Cô chạm vào cánh tay trong suốt của Naoi và đưa ra kết luận bằng lời nói đứt quãng:

-Chẳng lẽ...cậu...là...Soul...sao?

-Nhanh nhỉ! Nhưng đúng đấy!

Naoi quay xuống bàn học và làm thêm một cử chỉ khác để Emily tin tưởng hơn, cậu dùng Linh lực của mình và nhấc mọi bàn ghế trong lớp học lên. Emily không bị mù, vì lẽ đó mà cô hoàn toàn tin tưởng rằng Naoi là 1 Soul thứ thiệt. Nhưng lúc này, vạn ngàn câu hỏi của Emily chỉ mới được Naoi trả lời có 1.

-Vậy...thời điểm cậu chết là lúc nào?

Emily lắc mạnh đầu, tiếp theo đó là khựng lại và cuối cùng là hỏi. Naoi trả lời vắn tắt nội dung chỉ vỏn vẹn trong 2 câu duy nhất:

-Khoảng 1 năm trước! Lúc đó trường này còn đông học sinh!

-Vậy hả? Nếu cậu mà còn sống thì năm sau cậu vẫn sẽ học với mình đấy! Tiếc quá đi!!!!!!

-Ừ! Kể cũng...hơi tiếc! Nhưng yên tâm mà học hành đi! Lo vấn đề đó làm cái gì!

Naoi phẩy tay, đống bàn ghế trút xuống như cơn mưa rào ở ngoài vậy. Cả hai lòng vòng một hồi rồi tiếp tục học. Tiết thứ 2 là Tiết Hóa Học, nhưng vì tán ngẫu lâu quá nên mất toi luôn Tiết 2. Chỉ còn tiết 3 và tiết 4 là hai môn Sinh và Anh. Naoi có vẻ rất giỏi hai môn này bởi cậu đọc vanh vách, nhanh hơn hẳn Emily. Emily thì thấy tiếc quá, thời gian trôi nhanh làm cô ghét, mới đó mà cô đã gặp Naoi được 12 tuần rồi. Vậy là chỉ còn...23 tuần nữa cô sẽ không được gặp cậu rồi.

Mà như Naoi đã nói đó – suy nghĩ chi cho nó mệt – nếu là Soul – cậu chắc chắn sẽ trở thành người để học với cô thôi! Nhưng cô vẫn có thể sẽ không gặp lại cậu sau những ngày tháng đáng nhớ này. Nếu thế thật thì sao? Nếu mọi chuyện đi lệch hướng cô đã kèm khung rồi thì thế nào đây? Mọi chuyện mà đi theo con đường xé đôi thì ra sao đây? Nếu vậy thì từ 1 tờ giấy đôi sẽ thành 1 tờ giấy lẻ chăng?

"Naoi à,...Mình yêu cậu nhiều lắm, hơn cả tất cả những gì mình dành cho hai kẻ đã bỏ rơi mình trước đây cơ,... Nếu cậu mà hiểu, thì mình chắc chắn sẽ "khai" và "khui" sự thật ra. Chắc chắn đấy! Cảm ơn cậu đã mang lại cho mình những ngày học này! Cảm ơn cậu rất nhiều"

OoO_________________________END Chap 3_________________________OoO


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro