7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đó , lớp náo nhiệt lên mọi người đều chia nhau làm tổ đội mà tôi cùng Lý Mạc Phàm tất nhiên là một tổ.

" Còn thiếu một người!" Lý Mạc Phàm nói.

"Tùy tiện tìm đi." Tôi chẳng hề để ý nói ,đúng lúc này bài một thanh âm rụt rè vang lên:" Cho tớ tham gia vào tổ các cậu được không?"

Tôi sửng sốt một chút ,ngẩng đầu là thấy bạn Diệp Nhược Tuyết, cũng là một hoa hậu giảng đường  .Cậu ta tính cách hoạt bát bất luận là năm sinh hay là nữ sinh, cô ấy luôn nổi bật.

"Bạn vì cái gì mà ra nhập đội chúng mình?" Tôi lắp bắp hỏi. Diệp Nhược tuyết trên mặt hiện lên một tia nghịch ngợm, thanh âm giảo hoạt nói:" Đương nhiên là bởi vì vừa rồi cậu nói mấy câu đó , tớ cảm thấy cậu cực kỳ thông minh chúng ta hợp tác với nhau không chừng có thể điều tra ra được gì đó."

"Vậy được rồi." tôi gật đầu nói. Cứ như vậy ba người chúng tôi hợp thành một  tổ điều tra. hiện tại buổi chiều được nghỉ học, có nhiều thời gian cho chúng ta điều tra.

Diệp Nhược Tuyết lớn lên thanh tú, tính cách hoạt bát đáng yêu. Làm tôi luôn nhé nhìn cô ấy. Ba người chúng tôi đi ở trong trường, toàn bộ trường học cũng không bởi vì có hai người tử vong mà lại yên lặng. Mọi người vẫn luôn sinh hoạt và học tập bình thường.

" Sao các lớp không bị giống lớp mình nhỉ?" Diệp Nhược Tuyết hỏi.

"Ai biết ,nhưng thật là hâm mộ họ." Nhìn xinh thể dục đang có cuộc đánh bóng rổ ,tôi bất đắc dĩ nói. so sánh với bọn họ quả thực chúng tôi ở dưới địa ngục. Ai cũng không biết, kế tiếp của cổ phiếu sẽ rơi xuống ai.

" Chúng chúng ta vì cái gì mà bị nguyền rủa? Ban đầu cuộc bầu phiếu chỉ là vui đùa thôi mà." Diệp Nhược Tuyết nói.

"Không rõ lắm bất quá chúng ta vẫn lên điều tra quanh trường học một chút. Nói không chừng có thể phát,, hiện ra cái gì." Tôi nói. Sau đó chúng tôi khi bắt đầu đi một vòng quanh trường.

"Dì ơi, trước đây trường mình có từng xảy ra chuyện gì không?" Diệp Nhược Tuyết ở nhà ăn hỏi , nàng đều hỏi người làm 10 năm trở lên ở trường học ,  bọn họ hẳn là biết ngày xưa xảy ra cái gì.

"Không có , ở trường học trước đó đều không xảy ra cái gì. " Một nữ đầu bếp trả lời.

" Nếu vậy, trước kia trường học không chết người nào sao? " Diệp Nhược Tuyết hỏi.

" Cái này cô không biết đâu tiểu cô nương , bây giờ còn giờ ăn trưa , cháu không có việc gì thì ra ngoài đi ." Lúc này , nữ đầu bếp trung niên liền thấy đổi một chút , đem cô đuổi ra đuổi tới.

Diệp Nhược Tuyết bất đắc dĩ từ nhà ăn đi ra, vừa lúc đó đã thấy chúng tôi chờ đợi.

"Cậu đã hỏi được gì chưa?" Tôi vội vàng hỏi.

Diệp Nhược Tuyết lắc đầu, bất đắc dĩ nói :" Cái gì cũng không hỏi ra được, nhưng mà tớ có cảm giác , bọn họ chắc chắn biết cái gì đó, chẳng qua không nói cho chúng ta biết."

"Cậu có chắc chắn không?" Tôi buồn cười hỏi.

" Đương nhiên , tớ đã đọc hơn 500 tập Conan , nắm giữ hơn 500 loại mật thất và biện pháp giết người." Diệp Nhược Tuyết đắc ý , trong lúc lơ đãng lộ ra sự bướng bỉnh. Làm cho tôi rụng động . Bất quá , cô ấy là hoa hậu giảng đường  , tôi như vậy có lẽ làm cậu ta chướng mắt. Nghĩ đến đây, tôi lắc đầu , cùng nàng cố giữ khoảng cách.

____________the end chap 7__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro