Thật vất vả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Lưu Minh , Linh Chi bắt đầu làm việc của mình. Công việc của hai người quá nhiều lại rất khó hai người ngồi làm miệt mài quên mất đã đến giờ ăn trưa. Lưu Minh vương vai , ưởng ngực ngáp một hơi dài sau đó cô liết sang nhìn Linh Chi cô ấy vẫn làm không một chút nghỉ ngơi thấy vậy Lưu Minh nói   "chị không định đi ăn trưa à , này nghỉ ngơi chút đi rồi làm tiếp , không ăn lấy sức đâu mà làm" Linh Chi nhìn sang Lưu Mỉnh "ừm cô cứ ăn đi tôi không ăn"   Lưu Minh  "không ăn lấy sức đâu mà làm, này đi chung với tôi đi" sau đó Lưu Minh dùng lực nắm lấy tay Linh Chi làm vẻ nũng niệu nói "này đi đi mà không ai đi cùng tôi cả"   Linh Chi bất lực nhìn cô gái trước mắt mình cô cũng miễn cưỡng đồng ý.
   
      Hai người đi xuống nhà ăn , thì lại bắt gặp Tư Kỳ đang gây rối ở chỗ xấp hàng để lấy thức ăn Tư Kỳ chen ngang hàng nói "này lấy chô tôi trước" không ai kháng cự ai náy cũng  gật đầu cho qua. Lưu Minh thấy vậy , bắt đầu bực mình định dạy dỗ cho Tư Kỳ một bài học nhưng bị Linh Chi kéo lại "bỏ đi đừng gây với cô ấy". Vừa nói xong Tư Kỳ lấy xong thức ăn , cô ấy đi lại chỗ Lưu Minh và Linh Chi  "này đã làm xong việc tôi giao chưa mà đã dám nghỉ ngơi hả"    Lưu Minh bật lại "cô giao nhiều việc như vậy sao chúng tôi làm kịp , lại không cho nghỉ ngơi"   Tư KỲ "nhắm làm cho xong trước ngày mai , không thì nghỉ là vừa"   Lưu Minh "cô cô đừng quá đáng"   Tư Kỳ nhếch mép rồi thông thả đi lại chỗ một ông già nào đó và ra vẻ rất thân mật , khoác tay nhau và đi đến bàn ăn.  Lưu Minh nói thầm trong miệng "con ả chết tiệt"  Linh Chi thấy vậy kéo tay Lưu Minh đến chỗ xấp hàng lấy thức ăn hai người ăn no nê xong lại bắt đầu công việc của mình.

     Lưu Minh vừa làm  lâu , lâu lại đảo mắt sang Linh Chi nhìn cô rất chăm chú vào công việc cô không chút phân tâm khí thế hừng hực khiến Lưu Minh cũng phản khiếp sợ . Hai người làm việc mãi , làm mãi đến khi mọi người tan làm gần hết từ từ chỉ còn mỗi hai người nhưng đống xấp tài liệu chỉ vơi đi một ít Lưu Minh thở dài than thở "aaaa con ả tiện tì đó , bao giờ làm hết trời ơi chắt làm nguyên đêm quá aa"
   Linh Chi cũng thở dài nhìn sang Lưu Minh tỏa vẻ bất mãng nói "này im lặng chút đi để tôi tập chung"   Lưu Minh  "làm gì gê z chòi ai làm gì đâu"
Linh Chi nhéo mày rồi lại tập chung vào màng hình im lặng đến nổi chỉ nghe tiếng phím gõ *lạch cạch của Linh Chi thấy vậy Lưu Minh đành tiếp tục công việc. Bầu không khí ngột ngạt , tĩnh lặng đó khiến Lưu Minh khó chịu nhưng chả làm được gì.

    Linh Chi chú tâm đến nổi Lưu Minh đã ngủ quên mà cô không hề biết. Khi cô xoay qua thì Lưu Minh đã nằm chèo queo trên bàn. Cô cười nhẹ rồi lấy cái áo khoác trên bàn đấp lên người cho Lưu Minh. Lưu Minh tuy ngủ nhưng vẫn còn ý thức, vẫn đang mơ màng cô biết Linh Chi đã đấp áo khoác lên người cô , cô cảm nhận được mùi hương nhẹ trên áo khoác mùi hương này rất lôi cuốn cô , rất thơm , rất thoải mái cô chìm vào giất ngủ sâu. Linh Chi vẫn làm việc cô làm xong thì cũng một giờ sáng xoay qua Lưu Minh nhìn cô rất lâu ngắm nhìn Lưu Minh làm đầu óc cô thấy thoải mái. Nhìn tầm hơn 10 phút cô giật mình lấy lại lí trí , cô giơ tay ra lắt nhẹ Lưu Minh nói khẽ  "này về thôi , dậy đi"   Lưu Minh "ư ư ư~"   Linh Chi thở dài lắt qua lắt lại Lưu Minh vẫn không dậy. Cô bất lực hỏi "này không về à"  Lưu Minh không đáp lại , Linh Chi chỉ còn một cách là đưa Lưu Minh về.
     
    Cô hỏi Lưu Minh "nhà cô ở đâu"
   Linh Chi  "ưm~ đường số ** nhà ở**"
 
   Linh Chi nghe vậy có chút quen cô bế Lưu Minh lên ẵm cô ra xe thắt dây an toàn sau đó phóng thật nhanh. Đến nơi cô chợt nhận ra đây là chung cư của thuộc quyền sở hữu của cô .

     Linh Chi lắc nhẹ Lưu Minh  "này tới rồi vào nhà đi"  Lưu Minh không đáp cô đành lục túi của Lưu Minh lấy chìa khóa, cô bế Lưu Minh vào phòng sau đó cởi giày , dắp chăn cho Lưu Minh cô mất kiểm soát vuốt ve gương mặt Lưu Minh bất giát nở một nụ cười. Vuốt ve hồi lâu cô mới giật mình và ra khỏi  phòng Lưu Minh. Cô xuống phòng lễ tân , nhân viên ai ai cũng cuối đầu "chào Phan tổng , Phan tổng đên đây có việc gì ạ"  Linh Chi  "cô chuẩn bị cho tôi một phòng đối diện phòng số ***, à các người đừng gọi tôi là Phan tổng , bảo lưu mọi thông tin về tôi không tiết lộ cho ai cả rõ chưa"  " vâng thưa Phan tổng"  Linh Chi  "cô xấp xếp lại căn phòng , trang trí lại giống phòng có người ở lâu rồi đấy"  các nhân viên không hiểu vì chỉ biết tuân lệnh làm theo.
   
    Đợi đến ba giờ cô mới được lên phòng , quản lí giới thiệt sơ về phòng để cho Linh Chi làm quen với căn phòng này. Sau khi giới thiệu xong quản lí rời đi , Linh Chi mang cơ thể mệt nhoài nhảy thẳng lên giường và ngủ một giất rất sâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bachhop