42. Không nói làm sao biết?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lại trở về như trước những ngày Charlotte chưa mở lòng yêu lấy Engfa, cũng chính là khoảnh khắc này đây cả hai yên vị trên xe mà mạnh ai nấy làm chẳng một lời nói đến khi về tới Austin gia
                   
Bước vào nhà, nàng chẳng buồn nhìn ngó hay chào ba mẹ nàng như mọi khi, Engfa theo sau đeo mắt buồn đen láy mà cố gượng cười chào ba mẹ vợ mình rồi cũng nhanh chóng lên dỗ cô vợ mình
                   
Hai ông bà Austin không cần đoán cũng biết chuyện gì đã sảy ra với cô con gái tiểu thư của mình, hai người nhìn nhau cười cười ý bảo yêu nhau lắm cắn nhau đau
                   
Nàng vào phòng, hậm hực chẳng buồn đóng cửa quăng giỏ xách lên giường khiến đồ cá nhân văng lung tung trên giường
Engfa rón rén đi vào mặt không còn miếng máu sợ và ân hận vô cùng khi bản thân mình đã không kiềm chế được cảm xúc lúc nảy khiến nàng như vậy
                   
Nàng quay lại nhìn thấy Engfa đứng chết trân ở phía tủ nắm chặt cái quần tây mình, thở dài chán chê mà quát:
"NÓI!!!"
                   
"Là Fa...Fa không muốn em qua lại với Win!"
                   
"Lí do?"
                   
"Em có nghĩ đến cảm nhận của Fa khi em thân mật với Win và anh ta có cử chỉ ân cần với em không?"
                   
Nàng trợn mắt không hài lòng mà hỏi:
"Bị điên hả?
Em làm gì mà thân mật để Fa nói vậy?"
                   
Engfa cười khẩy chính mình mà đáp:
"Ừ là Fa điên...
Fa điên nên Fa cứ mặc em và anh ta nắm tay nhau trước mặt..."
                   
Nói tới đây Charlotte liền nhớ hôm Win hẹn nàng ra hoà giải mọi chuyện, đúng như nàng cảm hôm đó là Engfa đã thấy và nhẫn nhịn để trong lòng để bây giờ đụng chuyện thì lôi ra
                   

"Không nói làm sao biết?
Có chuyện gì thì nói ra ngay lúc đó nếu không vừa lòng chứ không phải dồn để rồi bây giờ nổi điên như vậy"
Nói không nóng không lạnh rồi Charlotte thở dài
                   
"Fa không có nổi điên với em...
Thế em nói đi rốt cuộc em và Win thế nào?"
                   
"Không có gì thẹn với lòng...
Hôm đó, Win hẹn em ra ngoài để xin lỗi và giảng hoà hơn nữa là em khuyên Win đón Amy về chăm sóc và cũng đang vợ Win, anh ta vì cảm kích đơn thuần mà nắm tay cảm ơn em"
                   
Lòng Engfa đã được tỏ tường cũng là giải đáp được thắc mắc vì sao Charlotte lại quyết tâm giúp đỡ cô bé tóc đỏ kia hoá ra là Charlotte biết ba của đứa bé là Win hơn nữa chuyện nắm tay trước nhà vùi ở lòng Engfa cũng đã thoã
                   
Engfa giãn mày, lòng nhẹ nhỏm hẳn mà đi lại phía nàng nhưng còn một bước nữa là tới nhưng bị nàng lên tiếng cùng cái liếc lườm:
"Đừng lại gần em!"
                   
Engfa sao mà dám bước tiếp khi chạm ánh mắt và lời nói kia của nàng mà xị mặt nói:
"Fa...Fa xin lỗi em...là Fa không tốt..."
                   
Chưa hết ý, nàng đưa tay ý bảo đừng nói nữa mà ngắt lời:
"Không tốt?
Fa biết mình không tốt chỗ nào không?"
               
Engfa nước mắt lưng tròng vì bị nàng giận mà lạnh nhạt với mình, nghe nàng hỏi đúng là không biết thiệt đành phải lắc đầu để nàng chỉ giáo...

"Là tính của Fa đó...
Là cái tính không nói làm sao biết!"
Nói rồi nàng quay đi lại tủ đồ mà chuẩn bị tắm chẳng thèm đôi co với Engfa nữa

Engfa mếu máo nhưng vẫn nghe lời nàng chẳng dám lại gần chỉ biết ngoan ngoãn đứng tại chỗ như đứa trẻ bị phạt mà cuối đầu nghẹn ngào tự mình kiểm điểm bản thân

Thật ra, Charlotte là cũng đang đợi Engfa một ngày chịu nói ra như này để biết Engfa ghen tuông và giữ nàng như thế nào chứ không có giận hờn gì hết

Nàng như lật mặt mà biểu cảm ngược lại lúc nảy mà tay lựa đồ mà miệng thì cười tủm tỉm với cái thái độ của Engfa

Charlotte tắm ra vẫn là ngạc nhiên vì cái người kia nảy giờ cứ đứng mãi ở đó thì phì cười lên trong lòng mà đi lại nhéo mông Engfa một cái nói:
"Tính làm tượng trong phòng em hay gì?
Mau đi tắm đi...Em muốn ăn cua"

Engfa chẳng buồn đau vì cái nhéo mà tươi vui lên, cũng giãn mày bớt căng sau lời nói kia của nàng mà bảo:
"Được được...
Engfa đi ngay!!!"

Nói rồi phần khởi mà đi lại hôn lên trán nàng mà lon ton đi tắm chuẩn bị bữa tối cho nàng...

__________________________________

"Engfa con đi đâu ấy?
Không ăn cơm tối à?"
Bà Austin thấy Engfa áo thun còn mặc thêm áo khoác ngoài từ lầu đi xuống thì thắc mắc hỏi

"Dạ ba mẹ cứ ăn tối ngon miệng đi ạ!
Charlotte muốn ăn cua nên con ra chợ hải sản mua về làm ạ"

"Con bé đó muốn gì được nấy...
Thôi con ăn cơm đi để dì Lee đi mua cho"
Ông Austin đề nghị

"Dạ thôi để dì Lee nghỉ đi ạ vả lại Charlotte mới hết giận con xong nên con muốn tự tay mình mua về làm ạ"
Engfa cười tít cả mắt nói

Đoạn Engfa ra chợ đêm hải sản mua thì gặp Tina cũng đang ở sập kia trên tay cầm túi cá hồi tươi vừa ra, thì đi lại vỗ vai chào hỏi:
"Nè!
Nay không gà chuyển sang ăn cá sao?"

Tina nghe thì quay sang biết là giọng ai quen quen rồi mà bĩu môi đáp:
"Là bé Dee nhỏ trong bụng Dee lớn của tớ đòi ăn đấy!"

"Gì...Gì chứ?
Cậu lên chức mama rồi hả?
Nè thật tệ đó nha sao không chia sẻ với tớ?"
Engfa ngạc nhiên vô cùng liền trố mắt nói

"Mới biết hồi sáng à nên bây giờ mới bị hành xác ra chợ đây này định mai mốt gì gọi khoe với cậu"

"Haha vậy là chúng ta cùng đồng cảnh ngộ nha!
Tớ cũng mới mua cua cho nàng đây..."
Engfa nói rất thuận bườm xuôi gió ánh mắt tràn đầy hạnh phúc không như lúc trước nữa đưa túi cua vừa mua lên

Và hiển nhiên ánh mắt đó Tina cũng nhận ra vai đẩy vai Engfa liền nói:
"Ghê vậy ta!
Nay Engfa nhà ta không phải là đang đắm chìm trong hạnh phúc đó chớ?
               
Engfa tỉm tủm cười ngại ngùng khi nhắc nhớ tới chuyện nàng mở lòng yêu mình còn dọn qua nhà nàng và cũng đã có một đêm mộng tình đúng nghĩ vợ chồng, nghĩ tới lập tức ùa về Engfa đỏ hết cả mặt lên mà nóng ran khắp người

Engfa gãi gãi đầu mà thẹn thùng đáp:
"Ừ thì mình...mình được nàng yêu rồi và...và hiện tại còn đang sống chung một nhà"

Tina nghe đến lợi hại mà không thể tin được vào tai mình mà thầm trầm trồ, rốt cuộc cái đứa bạn thân mình á cả thanh xuân dành để làm mình từ bất ngờ này sang bất ngờ khác nha

"Còn gì nữa không nói luôn đi để tớ bất ngờ luôn thể chứ cứ bất ngờ cà giựt cà giựt này tớ thật sự rất mệt tim nha~"

Nói tới đây chẳng khác nào là muốn mình nói quạch tẹt thêm vụ mình đã cùng nàng tỉnh táo và đã ân ái đúng nghĩa đêm tân hôn hay sao?

Nghĩ rồi, lại một lần nữa mặt đỏ như khỉ ăn ớt mà e thẹn ngó trước sau rồi lôi Tina ra khỏi khu chợ rồi mới dám nói:
"À ừ...thì tớ...cậu cũng biết rồi đó...là vầy...ừ thì"

Tina nghe Engfa nói mà cứ như băng đĩa cát sét bị dập đĩa hư loa, nhịn không được mà thở hắc bảo:
"Cậu cứ cà lâm như vậy thêm lần nữa là tớ sẽ đánh cậu cà nhắc không về với vợ được đấy"

Engfa cười hề hề gãi đầu một lần nữa nhìn ngó xung quanh như mình làm chuyện gì mờ ám lắm vậy mà hít thở một hơi rồi nói:
"Hhihihi tớ với Charlotte đã làm chuyện vợ chồng rồi..."

"Trời đất!
Cậu làm mình tưởng gì... đồ ngồc nhà cậu làm con người ta có bầu rồi mấy chuyện đó có gì đâu mà căng thẳng dữ vậy, hahaha"
Tina đang thầm nghĩ Engfa nó lôi mình đến chỗ vắng người kể chắc chắn loại chuyện này rất kinh thiên động địa nha, ai dè cái tên ngốc này là mắc cỡ nên mới vậy

"Khác chứ!
Cậu là không nhớ thôi lần trước là nàng không tỉnh táo nên lần này tớ mới tính chứ bộ..."
Engfa bĩu môi đáp khi bị Tina chọc quê

"Được rồi được rồi
Cậu nói gì cũng đúng hết thưa quý cô Engfa thụ lòi giả công..."
Câu trước câu sau liền chọc Engfa cáu lên

Engfa bị nói liền tự ái chẳng phải trông mình men lì thế này mà nó bảo mình lật kèo ư, nổi điên la lên
"NÈ!
Tớ cọc thiệt á!!!!"

"Thôi nha vui vẻ không quạu nha!"
Tina vuốt vuốt lưng Engfa nói

Dứt lời, Charlotte gọi tới Engfa liền bắt máy nhưng biểu cảm sau khi áp tai là Engfa méo mó mặt đi mà dời điện thoại ra xa một tí
"..."

"Không có mà!
Fa về liền về liền..."

Tina cũng chề môi vì cũng hiểu cô nàng tiểu vợ bạn thân mình đang hét trong điện mình đứng kế cũng nghe được mà đáng sợ thay
__________________________________

"Fa về rồi đây...vợ ơi~"
Engfa đưa tay khoe túi cua còn đang sống ngoe nguẩy mà nói với cô vợ ngồi ở sofa

"..."

Charlotte khoanh tay cắn môi dưới lườm Engfa

Engfa ngớ người nhìn sang mẹ vợ ngồi kế ý bảo con làm gì sai sao mẹ, vậy mà mẹ vợ nhún vai cười cười lắc đầu bỏ đi...

Hiểu rồi nha!
Là mình phải chịu trận một mình á chẳng ai bênh mình cả, rón rén đi lại ngồi kế nàng vừa ngồi xuống chưa kịp mở miệng thì nàng đẩy mạnh Engfa bật ngửa ra thiếu điều muốn nằm ra luôn mà ngửi ngửi khắp người, trợn mắt hỏi:
"Đi mua có mấy con cua hay là đi ra chợ cả buổi cua luôn con nhỏ bán cua HẢ?"

Engfa mím môi sợ hãi với hành động bất chợt của nàng, Liền lắc đầu bây bẩy rồi nói:
"Không phải đâu!
Là Fa gặp Tina nên có nán lại nói chuyện à chứ Fa không có cua gái gì gì như em nghĩ mà..."

Nàng ngồi ngay ngắn lại nhếch môi không nhìn Engfa bảo:
"Hứ cái gì cũng nói được, cái gì cũng trả treo được hết"

Engfa xụ mặt mà lục túi quần lấy điện thoại đưa đến nàng đáp:
"Fa gọi cho Tina cho em xác nhận nha~"

Nàng là thích trêu chọc Engfa vậy á kiếm chuyện mãi thôi cho cái con người kia phơi bày bộ mặt đáng thương thì mới hả dạ

Charlotte phì cười ôm lấy mặt Engfa cọ cọ mũi hai đứa vào nhau, nói:
"Vợ đói~"

"Dạ vợ~
Fa làm ngay!"
Nói rồi Engfa hôn cái chóc vào môi Charlotte một cái mà chạy toan xuống bếp chuẩn

Charlotte mĩm cười hạnh phúc nhìn Engfa rồi xoa xoa bụng mình, nàng thầm nghĩ đáng lẽ bản thân đừng quá cố chấp mà cậu nệ mặt mũi cái tôi của mình mà bỏ lỡ thanh xuân thời gian Engfa yêu mình vừa qua...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro