Insight

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quả bóng bay vút lên không trung, rơi vào túi của chiếc gậy lacrosse. "Cú ném đẹp đấy." Jeong Hyeok nghe anh rể nói với con trai mình khi cậu bé chuyền bóng lại cho anh.

"Vậy Se Ri và Eun Jung hôm nay thế nào?" Young Ae hỏi. Jeong Hyeok nhấp một ngụm cà phê nóng, ngồi trên ghế của mình trong phòng tắm nắng, nhìn cháu trai tập luyện nỗi ám ảnh hiện tại của mình.

"Cả hai đang đi mua sắm với Eomma của Se Ri," anh thông báo cho chị gái mình.

"Vậy... một ngày không có gia đình và không có công việc? Và em đã chọn dành nó cho chị và cháu của em thay vì ga lăng với người yêu và con gái của mình? Chị nên vui hay nên lo lắng?"

"Chị biết là đi chơi với anh chị và cháu trai của em luôn là một vinh dự mà, Noona," anh ấy trả lời, cố gắng nói cho nhẹ nhàng nhưng dường như đã thất bại.

Anh cảm thấy đôi mắt của Young Ae nhìn anh đầy đánh giá. "Chị lo lắng đấy," cô phỏng đoán sau một phút. Cô nhấc ghế lên, quay lại đối mặt với anh và nghiêng người về phía trước, chống cằm lên nắm tay. "Có chuyện gì vậy? Em gặp rắc rối gì à?"

Jeong Hyeok xoa xoa thái dương, tự hỏi liệu anh có thực sự định nói chuyện này với chị gái mình không. Nhưng một lần nữa, sự thay thế là gì? Anh ấy không định làm chuyện đó với Seung Joon, hay Chi Su. Ngay cả khi họ không có sự trưởng thành về cảm xúc của một đứa trẻ 12 tuổi, anh ấy vẫn cần góc nhìn của một người phụ nữ. "Gần đây, mọi thứ với Se Ri hơi... căng thẳng," anh thừa nhận.

"Chị cứ nghĩ mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp chứ. Hai đứa đã rất tuyệt trong bữa tối vừa qua."

"Vâng." Jeong Hyeok đồng ý, vòng tay thật chặt quanh cốc và nhấp một ngụm cà phê. "Em cũng nghĩ như vậy."

"Vậy chuyện gì đã xảy ra?" cô ấy hỏi.

Đôi môi anh mím lại với nhau trong sự thất vọng. "Em nghĩ một câu hỏi hay hơn sẽ là 'điều gì đã không xảy ra?'."

"Được rồi," Young Ae nghiêng đầu sang một bên trongsự tò mò. "Điều gì đã không xảy ra nào?"

Jeong Hyeok thở dài, liếc nhìn chị gái mình qua khóe mắt. "Tình dục." cuối cùng anh cũng thừa nhận. "Không có tình dục xảy ra giữa tụi em."

Young Ae gật đầu hiểu ý. "Và chị đoán chủ đề đã bắt đầu... xuất hiện-có ý định chơi chữ."

Jeong Hyeok rên rỉ trước sự lừa dối khủng khiếp của chị gái mình. "Vâng, em đã đưa ra chủ đề rồi đó." Anh trả lời với một cái lườm.

"Được rồi, vậy kể cho chị nghe về nó đi."

"Cái gì-Kể cho chị nghe về nó?" Jeong Hyeok hỏi, mặt nhăn lại vì ghê tởm. "Giống như... chi tiết?"

"Không, trong những uyển ngữ mơ hồ nhất có thể." Young Ae châm biếm.

"Chị là chị gái của em đấy." Anh phản đối.

"Phải, và bản chất của ngôn ngữ khiến chị trở thành phụ nữ. Và chị là một phụ nữ đã và đang quan hệ tình dục lành mạnh với chồng của mình khiến chị trở thành một người lý tưởng để nói chuyện về điều này."

"Gớm." Anh không cần phải nghĩ về chị gái mình theo cách đó.

"Ồ làm ơn." cô đảo mắt. "Chị biết em không nghĩ rằng có con cò trắng nào đã mang Jun Woo đến với vợ chồng chị."

"Được thôi." Jeong Hyeok gắt gỏng. Không có ích gì để tránh nó. Anh miễn cưỡng kể cho Young Ae nghe chuyện gì đang xảy ra.

"Được rồi." cô gật đầu khi anh nói xong. "Vì vậy, hãy để chị nói thẳng điều này. Tình dục đã vượt quá giới hạn theo yêu cầu của bác sĩ trị liệu của em. Sau đó, sau buổi hẹn hò của em, em gần như đã làm chuyện đó, và Se Ri lúc đầu có vẻ thích thú với điều đó, nhưng sau đó đã dừng lại, viện lý do này nọ để em dừng lại.Nhưng sau đó, tại buổi nói chuyện với người tư vấn, cô ấy nói với em rằng tình dục bây giờ thực sự ổn và em đã sẵn sàng kéo cô gái của mình vào tủ quần áo gần nhất để ngấu nghiến cô ấy, chỉ có điều hóa ra... thật bất ngờ!-cô ấy không phải vậy, cô ấy chưa sẵn sàng để làm điều đó ngay bây giờ và cô ấy sẽ không nói cho em biết tại sao."

"Đó là tổng quát về vấn đề." Jung Hyeok thừa nhận.

Young Ae cười khúc khích, vỗ vai em trai. "Ôi, người em trai tội nghiệp của chị, ngọt ngào và hơi vô tâm một xíu." cô thủ thỉ.

"Điều đó nghĩa là gì?" anh ấy hỏi, hơi bị xúc phạm.

"Jeong Hyeok-ah," cô ấy nói, như thể đang nói chuyện với một đứa trẻ mẫu giáo. "Se Ri đã có em bé."

"Thật sự?" anh giả vờ ngạc nhiên. "Đó có phải là thứ nhỏ bé dễ thương lúc nào cũng khóc không?"

Young Ae thở dài bực tức. "Chị chỉ đang nói rằng, Se Ri đã thay đổi."

"Em cũng vậy! Toàn bộ cuộc sống của em đã bị đảo lộn."

"Không," Young Ae cười, lắc đầu. "Ý chị là Se Ri đã thay đổi."

"Chị đang nói về cái gì vậy?"

"Ôi, em trai của chị à." cô cục cằn trịch thượng. "Chị sẽ cho bộ não được đào tạo tại Seoul National University của em một cơ hội để bắt kịp chị đang nói gì ở đây ..."

Jeong Hyeok ngồi một lúc, tâm trí anh quay cuồng với những khả năng mà chị gái anh đang nói. Se Ri đã thay đổi. Nhưng điều đó không có gì ngạc nhiên. Như anh đã nói, có con gái đã thay đổi cả hai. Và chắc chắn, Se Ri là người đã thay đổi.. Mắt anh mở to khi nhận ra.

"Đây, để chị giải thích cặn kẽ cho em." Young Ae mỉm cười nhận xét, chỉ tay về phía anh. "Se Ri đã mang thai con gái của em, và con bé đã vật vã gần một ngày mới sinh được ra con gái em. Se Ri đã thay đổi... về thể chất.

"Chị nghĩ rằng cô ấy không an tâm về cơ thể của mình sao?"

Young Ae nhìn anh với một đường cong nhướng mày và gật đầu, xác nhận sự nghi ngờ của anh.

"Không," anh lắc đầu. "Thật nực cười."

"Sao em nghĩ là nực cười?" Young Ae hỏi. "Để chị hỏi em một câu. Em đã bao giờ cặp kè với một người phụ nữ đã có con chưa? Em đã từng cặp kè với một phụ nữ trông không giống như cô ấy có thể bước đi trên sàn diễn tại buổi trình diễn Bí mật của Victoria chưa? Thực ra, nếu chị nhớ lại chính xác, không phải em đã từng hẹn hò với một người mẫu Victoria's Secret thực sự sao?"

Mặt Jeong Hyeok nhăn lại. "Không lâu đâu. Cô ấy thật nhàm chán. Cô ấy cứ nói về thời trang và lợi ích của việc nhịn ăn gián đoạn."

"Quan điểm của chị rất chính xác đấy."

Jeong Hyeok phớt lờ những câu hỏi còn lại. Chắc chắn, những người phụ nữ anh từng ở cùng đều có vẻ đẹp truyền thống, nhưng ai quan tâm chứ? Se Ri cũng vậy. Và anh yêu cô. "Thì sao? Se Ri nghĩ em sẽ không thấy cô ấy hấp dẫn nữa sao?"

Young Ae nhún vai. "Có lẽ vậy."

"Em lặp lại cảm nghĩ trước đây của mình. Điều đó thật lố bịch. Se Ri luôn luôn lộng lẫy trong mắt em."

"Tất nhiên rồi," Young Ae đồng ý. "Nhưng cô ấy không còn lộng lẫy như trước. Bây giờ cô ấy có cơ thể của một nữ thần ban sự sống. Điều đó có nghĩa là Se Ri có vết rạn da."

Một phần trong anh nhận ra sự thật về những gì Young Ae nói. Nếu anh ấy nghĩ về điều đó, thì các dấu hiệu là ở đó - từ chối kẹo, hầu như không ăn bữa sáng, kéo áo cô ấy xuống khi nó chạy lên. Và đó là khi tay anh chạm vào eo cô vào đêm mà cô đã lên tiếng. Trên thực tế, anh nhận ra rằng anh chưa thực sự chạm vào bụng cô. ... anh không thể nhớ bao lâu. Mỗi lần anh đến, cô đều khéo léo tránh xa anh. Nhưng một cái gì đó vẫn không có ý nghĩa.

"Nếu đó thực sự là điều khiến cô ấy bận tâm, tại sao cô ấy không muốn nói với em?" anh ấy hỏi.

"Em sẽ nói gì nếu Se Ri trực tiếp nói với em?"

"Em sẽ nói với cô ấy rằng cô ấy xinh đẹp và không có vấn đề gì nếu cô ấy trông không giống như trước đây. Em sẽ yêu cô ấy và cơ thể của cô ấy cho dù thế nào đi chăng nữa."

"Chính xác." Young Ae trả lời.

"Em vẫn không hiểu. Vậy điều sai của em là gì?"

"Chị biết em có ý tốt, và có thể điều đó thực sự không quan trọng với em. Nhưng nó quan trọng với cô ấy. Cô ấy trông khác, cô ấy cảm thấy khác. Cô ấy không còn thoải mái với cơ thể của chính mình nữa. Tình dục không phải lúc nào cũng như vậy cho một người phụ nữ sau khi cô ấy sinh nở. Đôi khi lúc đầu rất đau đớn." Anh hơi co rúm người lại với ý nghĩ đó. Anh không muốn làm tổn thương cô.

"Và những thứ của cô ấy trước đây không còn là của cô ấy ngày lúc này." Anh nghĩ lại cuộc trò chuyện của họ. Có lẽ theo cách riêng của Se Ri, cô ấy đã cố gắng nói cho anh ấy biết điều gì đang kìm hãm cô ấy lại. Cô ấy sợ hãi, cô ấy tự ý thức và cô ấy không biết điều gì sẽ xảy ra. Theo những gì Young Ae nói, có vẻ như theo nhiều cách, nó sẽ giống như lần đầu tiên của Se Ri được lặp lại lần nữa.

"Vì vậy, đúng rồi, nó quan trọng," Young Ae phỏng đoán. "Và em không thể chọc ghẹo cô ấy bằng cách nói với cô ấy rằng cảm xúc của cô ấy thật lố bịch hoặc rằng chúng không quan trọng bởi vì em yêu cô ấy cho dù bất kể điều gì xảy ra."

"Ý của em không phải như vậy."

"Chị biết nhưng đó là điều em sẽ làm. Tất nhiên, cô ấy quan tâm đến những gì em nghĩ. Tất nhiên, cô ấy muốn em bị cô ấy thu hút. Cô ấy muốn em tận hưởng việc thân mật với cô ấy. Vì vậy, khi đến lúc thôi nào, tốt hơn hết là em nên chuẩn bị để yêu từng phần cuối cùng trên cơ thể cô ấy - những vết sẹo, làn da chảy xệ và tất cả. Bởi vì nếu cô ấy cởi quần áo cho em và thậm chí còn có một chút do dự hoặc không hài lòng trong mắt em, cô ấy sẽ nhìn thấy điều đó. Nhưng cho đến lúc đó, hãy ủng hộ cảm xúc của cô ấy, chứ không phải cố gắng thuyết phục cô ấy rằng cả hai sai. Không ai có thể khiến cô ấy yêu bản thân mình - kể cả em. Cô ấy cần phải tự mình làm điều đó."

Jeong Hyeok thở dài, thất vọng ngả người ra sau ghế. Tại sao phụ nữ cần phải quá phức tạp?

..........................................

Jeong Hyeok ngập ngừng bước vào dinh thự của gia đình Se Ri. Có những chiếc túi mua sắm chưa mở ra ở khắp phòng khách. "Anh Jung Hyeok!" Se Ri nói. Có một nụ cười thật tươi trên khuôn mặt cô ấy, nhưng Jeong Hyeok có thể nói rằng đó không phải là sự thật. Cô ấy chỉ muốn giả vờ như mọi thứ vẫn ổn để họ không phải nói về những gì đang diễn ra. Sau cuộc gặp người tư vấn cuối cùng của họ, họ hầu như không nói với nhau hai từ trong phần còn lại của ngày. Và họ đã không nói chuyện vào ngày hôm qua ngoài một vài hình ảnh của Eun Jung mà Se Ri đã nhắn tin cho anh ấy. Anh biết cô không đột nhiên ổn.

"Em yêu." anh thận trọng đáp lại khi Se Ri bắt đầu lôi quần áo ra khỏi túi. "Eomonim." anh nói thêm, nói với người phụ nữ lớn tuổi đang ngồi trên thảm của Eun Jung, làm đồ chơi xuất hiện và biến mất, khiến đứa trẻ vô cùng thích thú. Eun Jung sẽ cười khúc khích vui vẻ và đập một khối nhỏ màu đỏ lên bàn hoạt động mỗi khi bà làm một con hươu cao cổ nhồi bông từ sau lưng.

"Anh phải xem những bộ trang phục dễ thương một cách lố bịch mà em và mẹ đã mua cho Eun Jung! Nhìn này!" cô nói, giơ một món đồ lên cho anh xem. "Một chiếc áo khoác denim bé nhỏ! Eun Jung sẽ trông rất đáng yêu khi mặc chiếc áo này phải không?"

"Con bé sẽ là em bé sành điệu nhất trong khu." Anh đồng ý.

"Em có quá nhiều đồ và em thậm chí không biết nên để tất cả chúng ở đâu. Có lẽ anh nên mang một ít về chỗ của mình."

"Được, tất nhiên," anh đồng ý. "Anh có rất nhiều chỗ trong tủ quần áo trong phòng của con."

"Anh nhìn chiếc váy nhỏ với những quả dứa này!" cô vẫy tấm vải màu vàng và trắng trong không khí.

"Rất dễ thương." anh trả lời đánh giá trước khi chuyển sự chú ý trở lại bà ngoại của con gái mình. "Eomonim?" anh ấy nói.

"Sao vậy?" Han Jeong Yeon ngẩng đầu lên nhìn anh.

"Mẹ có thể trông em bé một chút được không? Con cần nói chuyện với Se Ri."

Đôi mắt của Han Jeong Yeon đảo từ anh sang đứa con gái đang mỉm cười đột nhiên tắt lịm, rồi quay lại với anh. "Chắc chắn rồi. Hai đứa cứ nói chuyện đi. Ta có thể trông Eun Jung cả đêm cũng được."

........................................

"Se Ri-ah." anh nhìn thẳng vào bạn gái của mình. Vai cô rũ xuống và khóe miệng cô kéo lại thành một đường mím chặt. Thở dài một hơi, cô bắt đầu đi về phía phòng ngủ của mình, mở cửa bước vào, cô ngồi xuống mép giường. Jeong Hyeok ngồi xuống cạnh cô.

"Anh thực sự xin lỗi." anh nói.

Se Ri giật mình ngẩng đầu lên. "Anh xin lỗi về điều gì?" cô nhắc lại.

"Ừ," anh thừa nhận. "Anh biết gần đây anh đã cư xử như một thằng ngốc. Và anh không thích việc mình trở nên như vậy. Anh chỉ... anh cảm thấy bị từ chối và anh đoán mình hơi nhạy cảm với điều đó, vì quá khứ của chúng ta."

"Em không từ chối anh." Se Ri nghiêm túc trả lời.

"Anh thực sự cần biết điều đó và hơi khó để làm điều đó khi em không cho anh một lý do." Những gì Young Ae đã nói có lý, nhưng anh vẫn cần nghe điều đó từ cô. Anh ấy cần sự xác nhận đó. Anh cần Se Ri cởi mở và trung thực với anh.

"Em chỉ... em chưa sẵn sàng. Em cần thêm thời gian. Đây là chuyện của em, không phải là do anh."

"Anh không sao nếu cho em thời gian, em yêu. Miễn là anh biết tại sao. Và miễn là nó không phải là mãi mãi."

"Tất nhiên là không. Nhưng nó không dễ dàng như vậy. Em không thể bật công tắc và sẵn sàng."

"Anh không yêu cầu em làm thế." anh trấn an cô.

Cô thở dài, gục đầu nhìn xuống sàn nhà. Anh đưa tay ra, những ngón tay anh vuốt ve những sợi tóc mềm mại ở thái dương cô trong khi lòng bàn tay anh nâng niu cằm cô, nâng tầm nhìn của cô lên nhìn anh. "Em có thể nói với anh," anh đảm bảo với cô. Họ nhìn chằm chằm vào mắt nhau và sau một lúc, anh nhận thấy một tia nhận thức lóe lên trong cô. Cô lùi lại một chút.

"Anh biết rồi à." cô đoán.

Anh ấy đã nhún vai. "Anh nghĩ vậy nhưng anh không phải là người đọc suy nghĩ của em. Anh không thể biết em đang nghĩ gì trừ khi em nói cho anh biết."

"Em thực sự phải nói điều đó sao?" cô hỏi, cắn chặt môi và nhai một cách lo lắng.

Anh gật đầu. "Em biết đấy. Anh cần biết chuyện gì đang xảy ra trong đó, em yêu. Và anh cần biết rằng anh có thể tin tưởng em, để chia sẻ với em. Anh cần biết rằng em tin tưởng anh. Rằng em tin rằng không điều gì em nói có thể khiến anh bối rối."

Cô thở hắt ra một chút, khoanh tay trước bụng. Cô rời mắt khỏi anh. "Anh biết đấy, mọi chuyện sẽ không như cũ," cô nói với anh. Cô chỉ ngước nhìn lên một lúc rồi lại vội quay đi chỗ khác. "Cơ thể em không giống như trước và em chỉ... em chưa bao giờ phải lo lắng về điều đó trước đây. Em chỉ có thể tin tưởng vào gen tốt của mình. Và bây giờ, mỗi khi em tắm hoặc thay đồ và em liếc nhìn vào gương và em thậm chí không nhận ra chính mình. Em nghĩ-đó không thể thực sự là cơ thể của em. Em muốn ở bên anh, Jeong Hyeok. Em thực sự muốn. Nhưng đôi khi, khi anh chạm vào em, trái tim em bắt đầu đập thình thịch và lòng bàn tay em bắt đầu đổ mồ hôi và điều đó không tốt chút nào. Em phát hoảng vì không biết có gì khác thay đổi ngoài ngực và bụng của mình. Em tự hỏi liệu anh có thể nhìn em theo cách như vậy không, và em tự hỏi điều đó sẽ cảm thấy thế nào và liệu nó có đau không. Anh biết đấy, em đã chịu đau quằn quại gần như 24 tiếng đồng hồ để rặn ra Eun Jung. Thực sự rất đau đớn và chỗ đó của em đã chịu không ít áp lực để đưa Eun Jung ra đời khoẻ mạnh. Em tự hỏi nếu nó vẫn sẽ tốt cho anh. Và em chỉ... em không thể làm điều đó. Em xin lỗi, em thực sự là vậy."

Nước mắt trào ra trong mắt cô và anh đưa ngón tay cái ra xa. "Anh xin lỗi. Anh ước gì mình có thể chịu đau cho em. Anh xin lỗi. Xin lỗi em rất nhiều. Mọi thứ sẽ ổn thôi." anh nói.

Cô ngước nhìn anh. "Em không muốn nói ra để làm anh cảm thấy có lỗi. Nhưng em cũng sẽ ổn thôi." cô ấy an ủi anh.

"Cảm ơn em đã cho anh biết."

"Nhưng... anh sẽ không... anh sẽ không nói với em rằng em xinh đẹp và rằng bụng em không phẳng lì và hoàn hảo như trước cũng chẳng sao vì anh yêu em."

Jeong Hyeok nhún vai, nghĩ về những gì Young Ae đã nói. "Em có tin anh không?"

Se Ri lắc đầu. "Không," cô ủ rũ thừa nhận.

Anh thở ra một hơi gần như cười khúc khích. "Anh cũng không nghĩ vậy," anh nói, "nhưng em biết đấy, anh tin rằng em xinh đẹp và anh sẽ luôn yêu cơ thể em như vốn có và quan hệ tình dục với em sẽ luôn tốt cho anh. " anh nghiêm túc trấn an cô. "Nhưng anh không thể khiến em yêu cơ thể của mình như hiện tại và cảm xúc của em là có cơ sở. Em đã thay đổi rất nhiều và anh hiểu rằng sẽ cần thời gian để thích nghi với điều đó."

Se Ri nheo mắt nhìn anh, trừng mắt nghi ngờ. "Eonnie bảo anh nói thế phải không?"

Anh cười nhẹ. "Chị ấy có thể đã cho anh một cái nhìn sâu sắc."

"Đồ ăn gian." cô bĩu môi, nhưng anh có thể nhìn thấy một tia tinh nghịch đằng sau đôi mắt lấp lánh của cô.

Anh đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt cô lần nữa. "Anh có thể hôn em không?" anh ấy hỏi.

"Anh nghĩ sao." cô trả lời. Anh cúi xuống, áp môi mình vào môi cô.

"Anh có thể... đưa ra một đề nghị," anh ngập ngừng hỏi.

"Đề nghị gì?"

"Anh có nghĩ..." anh dừng lại một chút, tự hỏi liệu anh có đi quá giới hạn ở đây không. "Không phải em cần, nhưng anh chỉ nghĩ... có lẽ em nên nói chuyện riêng với cô Park?"

Khuôn mặt cô ấy không thể hiểu được trong một khoảnh khắc, căng thẳng và cứng đờ. Anh chờ đợi phản ứng dữ dội, nhưng sau một giây cô thả lỏng, vai rũ xuống cam chịu. "Thực ra em đã hỏi cô ấy rồi. Cô ấy nói cô ấy không thể gặp em một mình - có vẻ là không đúng đạo đức khi cô ấy cũng là bác sĩ trị liệu của anh, nhưng cô ấy đã giới thiệu em một cho người khác. Em có một cuộc hẹn vào thứ Năm."

"Thật sự?" anh ngạc nhiên hỏi. Se Ri không phải là người sẵn sàng tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài, cô ấy quá cứng đầu để làm điều đó. Vì vậy, nghe nói rằng cô ấy đã tự nguyện tìm cách nói chuyện với một chuyên gia sức khỏe ... là rất lớn.

"Em nói thật." cô xác nhận. "Em muốn ở bên anh," cô hứa. "Và bên cạnh đó, em đã không quan hệ tình dục được 14 tháng rồi. Nếu lâu hơn nữa, em sẽ trở thành một nữ tu danh dự mất."

Jeong Hyeok bật cười, kéo Se Ri vào bên mình. "Đây mới là sự hài hước tự ti mà anh yêu thích," anh nói đùa, cảm thấy nhẹ nhõm vì sự căng thẳng đeo bám họ trong nhiều ngày cuối cùng cũng tan biến. "Em đừng lo," anh hứa. "Anh vẫn sẽ rất vui vì em sẽ là một nữ tu gợi cảm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro