Prologue

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Đã mấy tháng trôi qua kể từ ngày hôm đó. Anh đã trải qua ngày tháng đau khổ kể từ đêm hôm đó ở Vegas. Cuối cùng anh cũng đã có thể quay trở về cuộc sống của mình, giống như điều mà cô mong muốn anh làm, nhưng mọi chuyện không diễn ra như vậy nếu như cuộc sống của anh không có cô trong đó. Nó chưa bao giờ trở nên bình thường khi cô không ở bên cạnh anh.

Anh đã bước tiếp sau khi cô làm tan nát trái tim của anh tại lễ tốt nghiệp của hai người. Anh chuyển tới London sau đó, anh lao đầu vào công việc của mình để quên đi tất cả. Anh bắt đầu hẹn hò, nơi này, nơi kia, nhưng tất cả đều không làm anh quên hình ảnh của cô. Anh đã cố gắng kết bạn với một vài người bạn, nhưng theo một cách nào đó, điều đó không hề dễ dàng đối với anh như trước đây.Anh đã làm việc để phát triển các mối quan hệ của mình và phát triển một công ty khởi nghiệp nhỏ của riêng mình.

Ba của anh đã nói rằng ông muốn đưa gia đình của họ gắn kết lại với nhau. Jung Hyuk có thể ở lại công ty anh nhưng J One sẽ trở thành công ty con của tập đoàn. Jung Hyuk luôn cảm thấy cô đơn, trong gia đình của anh và trong chính bản thân anh.

và như vậy, dần dần, anh cũng có thể để mình bị cuốn hút cho đến khi, vài năm sau, anh đã trở thành Phó chủ tịch của J One Group.

Sau đó, anh gặp Hye Jin. Cô là người con gái đầu tiên khiến anh cảm thấy có điều gì đó gần giống với những gì anh cảm thấy ở Se Ri. Cô là người phụ nữ thông minh và hóm hỉnh, mạnh mẽ và độc lập, và khá trung thực. Cô thực sự rất lộng lẫy và quyến rũ. Mối quan hệ của họ ngày càng phát triển, và Jung Hyuk cảm thấy hạnh phúc- hoặc ít nhất là gần hạnh phúc như anh đã có khi ở cạnh Se Ri. Anh nghĩ rằng anh có thể xây dựng một cuộc sống với Hye Jin. Đúng. Anh có thể làm được điều đó.

Và sau đó anh đã đến Hamburg để tham gia Hội nghị Báo chí toàn cầu. Ngay lập tức, anh bị thu hút bởi cô gái trong chiếc váy màu đỏ tươi. Anh khá chắc rằng mình sẽ nhận ra cô ngay cả khi ở trong một bọc khoai tay. Như có một nguồn điện chạy dọc từ đỉnh đầu tới gót chân anh, anh đã cảm nhận được sự hiện diện của cô gần như ngay lập tức.

Anh đã quan hệ với cô vào đêm hôm đó, anh cảm nhận được điều gì đó mà anh đã rất lâu anh không được cảm thấy. Một Jung Hyuk cũ mà anh đã đánh mất nhiều năm trước, một người đàn ông vui vẻ, vô tư và tự nhiên. Anh đã từng như vậy. Thật kỳ lạ vì trước đây cô luôn là người khắc chế những tính cách đó của anh.

Anh đã không định lừa dối Hye Jin. Trước đây anh luôn chung thuỷ với cô. Nhưng đây là Se Ri. Anh bất lực khi ở bên cô. Luôn luôn là như vậy.

Vì vậy, khi cô đề nghị sắp xếp đêm đó sẽ không ràng buộc cả hai, anh đã chấp nhận mà không hề do dự một chút nào. Anh sẽ lấy bất cứ thứ gì anh có thể nhận được từ cô, bất cứ khoảnh khắc hạnh phúc nào bị đánh cắp mà anh có thể tìm thấy khi ở cạnh cô.

Jung Hyuk ngả người ra ghế thở dài, quá mất tập trung để làm việc. Se Ri là như là một liều thuốc nghiện và bây giờ anh đang cai nghiện. Anh cảm thấy tuyệt vọng.

Vì vậy, anh đã lên internet để theo dõi cô.

Anh mở hồ sơ Facebook giả của mình- hồ sơ anh tạo ra chỉ để kết nối với cô. Với một vài lần nhấn phím, anh đoán rằng anh có thể khiến cơn nghiện của anh chấm dứt, nhưng không, cô đã biến mất. Không có một bài đăng, không có danh sách bạn bè, không có một thông tin nào cả. Cô đã chặn anh.

Anh đã kiểm tra Instagram tiếp theo, nhưng thông tin của cô đã được đặt ở chế độ riêng tư. Ngay cả tài khoản Twitter của cô cũng đột nhiên bảo vệ quyền riêng tư. Anh thậm chí đã thử Snapchat, nghĩ rằng có lẽ cuối cùng có thể tìm thấy cô ở đó nhưng cô đã khoá tất cả.

Anh cảm thấy có một tia hoảng sợ. Cô ổn chứ? Cô có bị thương không? Cô có hoàn toàn ổn và thực sự có đang cảm thấy như anh không? Anh nắm chặt hai cạnh bàn, hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh. Điều này thật điên rồ. Anh đã mất trí rồi. Cô không phải lo lắng về anh nữa. Ngay kể cả khi ở Vegas, cô thực sự không phải là của anh. Và anh không phải là của cô.

Anh thuộc về Hye Jin. Một người phụ nữ anh yêu nhưng anh đã đối xử tệ bạc với cô. Tội duy nhất của cô là cô không phải Se Ri. Anh sẽ bắt đầu đối xử đúng với cô. Anh sẽ bắt đầu trở thành vị hôn phu mà cô xứng đáng có được. Và anh sẽ bắt đầu việc này ngay lập tức.

Anh cầm điện thoại lên và vào phần liên lạc của Se Ri và xoá nó đi. ANh không bao giờ giữ tin nhắn hoặc thư thoại của cô, nhưng vẫn có nhật ký của các cuộc gọi của họ và anh đảm bảo sẽ xoá chúng. Sau đó, anh kéo số của Hye Jin lên, ngón tay cái của anh lướt qua màn hình.

"Chúng ta ăn tối cùng nhau được không? Có một vài điều đặc biệt anh muốn nói. Anh yêu em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro