Bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi thích ở trong cơ thể này hơn"

"Làm hai viên đi, anh biết tên thám tử đó sẽ buộc em cũng phải uống thuốc giải"

"Còn anh thích thế nào hơn? Thấy tôi trong cơ thể này hay là cơ thể thực sự của tôi?"

"Tất nhiên là cơ thể thực sự của em"

"Tại sao?"

"Anh thực sự rất muốn nhìn thấy em trong cơ thể người lớn"

"Chỉ vậy thôi à?"

"Sẽ dễ dàng phá tan tổ chức Áo Đen hơn đấy"

"..."

"Thôi nào, làm hai viên đi. Đừng lo lắng anh hứa sẽ bảo vệ em như tên thám tử đó đã từng"

"Nếu anh nói vậy" tôi cúi đầu khẽ lẩm bẩm

-

Tôi tỉnh dậy và bắt tay vào nấu bữa sáng. Kaito đâu rồi? Anh ta đã về nhà và có để lại một lời nhắn.

"Đêm nay tôi sẽ tới"

Tôi không biết anh ấy muốn gì.

"Chào buổi sáng Haibara"

"Buổi sáng tốt lành"

Tôi đặt đĩa đồ ăn lên bàn và chúng tôi ăn sáng cùng nhau.

"Kudo kun, có một tin tốt cho cậu đây"

"Gì vậy?"

"Thuốc giải độc đã hoàn thành"

"Cái gì? Có thật không?!" Cậu ta mắt chữ A mồm chữ O nhìn tôi.

"Thật"

"Cảm ơn Haibara" Bất chợt Conan ôm choàng lấy tôi.

"Ops xin lỗi tớ đã quá phấn khích"

"Không sao đâu Kudo, tớ biết rằng cậu đang rất vui"

"Nhưng cậu cũng uống thuốc giải độc chứ?"

"Tất nhiên"

"Ồ vậy chúng ta phải làm gì đây? Mọi người sẽ hỏi Conan và Haibara đi đâu"

"Chúng ta sẽ làm một bữa tiệc chia tay tối nay, tớ gọi bác tiến sĩ về đây"

"Vậy tớ sẽ mời tất cả mọi người còn cậu tổ chức bữa tiệc với bác tiến sĩ nhé"

"Được rồi"

Tôi mở điện thoại và gọi bác Agasa.

"Bác tiến sĩ, bác về ngay nhé? Khẩn lắm. Vậy nhé. Gặp bác sau"

"Tốt, Hakase sẽ về vào 2 giờ chiều"

"Được. Nhưng thuốc giải độc đâu Haibara?"

"Tôi sẽ đưa cho cậu sau, ngốc ạ"

"Này đừng gọi tớ như thế"

-

"Cảm ơn mọi người đã tham gia bữa tiệc này, thực sự là Haibara và em muốn công bố một điều quan trọng", Conan nói.

"Có việc gì vậy?" Ran ngạc nhiên hỏi.

"Thật ra đây là bữa tiệc chia tay" Tôi đáp.

"Cái gì cơ?" Ayumi thốt lên.

"Conan và tớ cần phải đi Mỹ vì bố mẹ muốn chúng tớ về" tôi nói.

"Tại sao hai cậu lại phải đi cùng nhau?" Mitsuhiko nhăn nhó.

"Bố mẹ tớ sẽ đưa cả hai bọn tớ đi, vì bố mẹ của Haibara và của tớ là bạn thân", Conan cười.

"Conan!" Ran bắt đầu nức nở và ôm lấy Conan.

"Chị sẽ nhớ em lắm Conan, cảm ơn em vì tất cả mọi thứ" Ran nói trong sụt sùi.

"Đừng khóc mà chị Ran"

"Vậy thì tạm biệt nhé Conan và Haibara" ai đó bỗng cất tiếng nói.

Giọng nói này nghe rất quen thuộc. Chúng tôi bất giác nhìn xung quanh.

"Cô Kobayashi?!"

"Phải là cô đây"

"Oi, cậu đã mời cô ấy à?"

"Ừ, ừ" tôi đáp ngoài miệng nhưng trong đầu lại nghĩ khác. Thực sự không phải Kudo ạ. Đó là 'tên trộm' quái dị hóa trang thành

"Các cậu à chúng tớ cần phải đi ngay bây giờ nếu không sẽ bị trễ chuyến bay", Conan nói.

"Tạm biệt Edogawa Conan và Haibara Ai" Mọi người đồng đều nói. Tôi chỉ mỉm cười. Khóe môi cô Kobayashi hơi nhếch lên bí ẩn.

Cái quái gì vậy Kaito? Tôi cố lờ đi trên đường tới chỗ xe của bác tiến sĩ đậu.

Kế hoạch là chúng tôi sẽ đến một khách sạn, Kudo sẽ ngủ ở đó một đêm.

Đến nơi, chúng tôi đi  về phòng khách sạn đã đặt trước.

"Thuốc đây, cậu sử dụng phòng này, còn tôi vào phòng tắm." Tôi nói.

"Được rồi"

Tôi bước vào phòng tắm và nuốt viên thuốc xuống. Tạm biệt Haibara Ai. Tôi lơ mơ cảm thấy thuốc giải bắt đầu hoạt động rồi ngất đi.

Tbc ..

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Kì thực là mình không muốn dịch truyện này đâu. Tại vì tác giả viết khá là non tay, nhiều khi chỉ muốn drop. Nhưng mà đã lỡ bắt đầu thì phải làm cho trót, với cả mình cũng đang muốn luyện thêm việc dịch xuôi. Tiếng Anh đơn giản kiểu này khá phù hợp.

Còn bạn nào muốn dịch tiếp không nhỉ?

M.G

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro