Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy đứa nói chuyện làm bữa cơm ồn ào hẳn còn anh thì cứ than về cái trường bắt mấy đứa em phải nghe, đúng là không ai ghét trường mình bằng mình

SJ: cái tập đoàn gì gì đó mua lại cái trường này ấy nhỉ?

NJ: HYBE

SJ: ừ đó, thấy mà ghét, toàn làm mấy cái trò khiến người ta điên máu, mốt anh mày lập luôn cái Jinhit cho biết

YG: Minhit nghe cũng oke

SJ: mài muốn cạnh tranh hử?

YG: đâu có

SJ: vậy thì tốt

JK: em ăn xong rồi

Mấy anh lớn nhìn đến ngơ ngáo, mải nói chuyện cái là thằng út tống họng sạch

JK: đi nghỉ dưỡng thật hả?

SJ: chứ gì?

HS: đi chữa lành đi

YG: có rách chỗ nào đâu mà chữa lành

HS: thì coi như tự thưởng cho bản thân

YG: có làm được cái con mẹ gì đâu mà tự thưởng

HS: ai khâu mỏ thằng lol này hộ cái

NJ: bà tao có căn nhà ngoại ô đấy

TH: đây là ngoại ô rồi còn đâu nữa

JM: không, nhà bà kiểu thời xưa ở quê cơ

TH: à

SJ: đi đi

JK: trải nghiệm cuộc sống à?

Cả đám lôi nhau đến nhà bà cậu với bạn, tranh thủ đồ còn trên xe trời vẫn sáng thì lên đường cho nhanh

YG: bố xin mày, lái đàng hoàng cái

TH: thế này là oke lắm rồi

SJ: em thay nó đi

NJ: em không có bằng lái

HS: lớn già đầu rồi còn không có bằng lái xe

JK: tính ra hyung gà hơn em luôn đấy

Mấy đứa hết nói đành để hắn lái cho nhanh tới. Mấy đứa ngồi dưới tám chuyện cho đỡ chán

YG: đi du lịch à?

HS: tính lẩn đi rồi ai ngờ mấy người phục kích đâu

JM: mày chạy đằng trời

SJ: sao hôm trước tao thấy mẹ Jung đăng trạng thái khóc lóc gì mà

HS: công ty mẹ làm việc phá sản

JK: ủa em tưởng mẹ đi làm nhân viên chơi chơi

HS: thì đó, mà quen đồng nghiệp thân quá, phá sản thì không được làm chung nữa nên buồn

TH: rồi sao?

HS: rồi mua đứt cái công ty để được làm tiếp với đồng nghiệp chứ sao

NJ: vcl

Bái phục nhà này luôn. Cả đám mặt còn ngáp ngủ thì xe đã đến nơi, nhà của bà đúng thật là nhìn rất hoài niệm

-mấy đứa về hồi nào đó?

JM: tụi con về sáng nay

NJ: con dẫn bạn theo

Tụi con chào bà!

-ừ nhanh nhanh vào nhà đi bà nấu chè này ăn cho mát

Dạ!

Sướng gì đâu vừa đặt chân xuống đã có ăn, mỗi đứa làm dăm ba bát chứ không có nhiêu hết

TH: a về quê nó đã gì đâu

YG: đụ mẹ bỏ ra coi thằng lol

JM: đi mà năn nỉ

YG: cút

SJ: gì mà loạn xì ngậu lên ẩy

YG: mày rửa bát mình mày đi lôi lôi cái lol

HS: có rửa bát cũng ganh nhau

Thì tại ở đây không có máy rửa bát lại thêm ông tướng ghét làm việc nhà nên thành ra năn nỉ ỉ ôi

JM: ô trâu kìa! Ở Seoul làm gì thấy trâu nữa

JK: trâu thật hả hyung?

YG: chứ không lẽ người

SJ: mà cũng lạ ha nhà bay giàu mà sao ông bà ở vùng quê vậy?

JM: tại ông bà không thích sống ở thành phố bảo ở quê như vậy thoải mái hơn

NJ: hyung đừng có lo nhìn vậy thôi chứ đất nhà bà kéo dài đến tận chân núi đằng kia lận

Oh wow không khoe không biết luôn á, mấy đứa đi dạo ở làng quê là thấy đủ trò hay thú vui ngày xưa. Ngang qua tạp hóa là ồ cả đám

TH: ô lắp ráp xe mini nè

JK: thật luôn? Ước mơ hồi bé của em á

JM: hồi em 2 tuổi em ước được bố mua cho cái này suốt

SJ: không bằng anh mày rồi

NJ: ước mơ hồi 2 tuổi của hyung là gì?

SJ: làm trùm trường mẫu giáo

YG: mà ở đây vẫn còn cái đấy à?

NJ: quê mà

YG: đâu thử coi

HS: lần đầu tao thử đấy

Cả đám sinh viên như con nít bắt đầu lắp ráp mày mò cả buổi mà thấy cũng dễ thương

SJ: Hope à, chú chưa thử cái này đúng không?

HS: đã nói là không có tiền nên chưa được lắp ráp cái này bao giờ rồi mà

Cả lũ ngạc nhiên khám phá đủ thứ từ cái tạp hóa. Bạn gọi với ra vì gã chả chịu hòa đồng

NJ: Yoongi, mày vào đây xem có thứ hợp với mày lắm này

YG: tiền mặt à?

JM: mày vô lấy tiền ông chủ hộ tao cái

TH: xàm ngôn

Tối mấy đứa mới về nhà bà ăn cơm, lớn già đầu còn để bà phải nhắc

SJ: ê thịt nướng nè

JM: hyung từ từ coi

TH: bà đâu rồi?

NJ: bà đi sang nhà chị em bạn dì trong xóm chơi rồi

YG: bà để thịt cho tự nướng luôn

HS: ăn nhanh đi

JK: bộ hyung đói lắm hả?

Trời đánh tránh miếng ăn mà trời ơi là trời. Kệ cho cậu với em còn đang bổ dưa hấu trong bếp tụi ngoài sân đã làm một bữa no nê

JM: ô hay buồn cười nhể

NJ: còn mà

JK: cháy cụ rồi

HS: ê thằng này hỗn mày

JK: bé xin lỗi mà

SJ: nó biết nó làm nũng là không ai mắng nó hay sao ấy

TH: dễ thương phải biết

Ăn xong dọn dẹp thì đi tắm, nhà bà tuy to nhưng không phải quá nhiều phòng nên nhóm chia làm đôi

HS: đứa nào tắm nhanh đi

NJ: xong rồi đây

YG: mày lau người dùm cái, ướt hết sàn rồi

NJ: kiểu gì chả khô

YG: thế mày sống làm mẹ gì đằng nào chả chết

---------

< Kim Seokjin

wwh.uknow
Kiếm được mấy chai bia này

wwh.uknow
Ra sân nhậu

hobi_jhs
Oke hyung

----------

Cả đám làm hơn chục chai, tửu lượng chú kém nên chưa gì đã xỉn gục tại chỗ, hắn thì không biết kéo em đi đâu mất. Bạn với anh cũng ai về phòng nấy ngủ ngon lành rồi. Còn cậu là tửu lượng chỉ thua gã nên lại gạ kèo chơi tiếp

YG: uống nhiều thế say chưa?

JM: say thế lol nào được

Nhìn vậy thôi chứ mặt mũi nó ửng đỏ lên hết rồi

JK: đi đâu vậy?

TH: anh không uống được cồn nên rủ Kookie đi dạo thôi

JK: may cho anh là tôi đang không muốn uống nữa đấy nhé

TH: tối ở quê ít đèn nhở?

JK: gặp ma đó

TH: không gặp đâu, giờ này chắc ma đi ngủ rồi

Em xịt keo luôn

TH: anh nói gì sai hả?

JK: anh không cần nói, chỉ cần đẹp trai là đủ rồi

Em chán nghe hắn nói rồi nên đi thẳng về nhà luôn mặc hắn hớn hở khi được em khen

JM: mày! Tên mèo khó ưa!

YG: tới rồi đó

Cậu say như chong chóng luôn rồi, không ngồi yên một chỗ mà cứ phải cầm bát cầm đũa múa máy

YG: yên coi vỡ đồ nhà nó đền nòi trĩ

JM: không hiểu sao, nhiều lúc tao nhớ mày điên

YG: hả?

JM: kiểu không gặp một ngày thôi đã thấy nhớ rồi

YG: nói không giống kẻ say ha

JM: tao đâu có say

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro