04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ Tzuyu và nhóm bạn của cô đang chạy trốn. Họ không hoàn thành được nhiệm vụ của mình và họ đang chạy trốn những kẻ đang đuổi giết họ.

Một trong những người đàn ông bắt đầu nổ súng. Moonbyul và Tzuyu cũng bắt đầu nổ súng phản công.

Tzuyu ra lệnh cho họ tách nhau và đến những con đường khác nhau.

Tất cả họ trốn thoát thành công ở những nơi khác nhau.

Tzuyu trốn trong con hẻm nhỏ tối tăm và nhìn thấy hai người đàn ông đang đuổi giết cô.

Một người đang ở rất gần chỗ cô đang trốn nhưng cô bất ngờ tóm lấy hắn và vặn cổ hắn và hắn ngã xuống sàn. Người đàn ông kia nhận thấy rằng tên đi cùng hắn đột nhiên biến mất. Hắn chậm rãi đi đến chỗ Tzuyu đang ẩn náu. Cô chuẩn bị súng và đếm đến ba một phát vào bụng hắn nhân lúc cô mất cảnh giác và hắn nổ súng bắn trúng vai cô trước khi hắn bất tỉnh.

Vai cô bắt đầu chảy máu nhưng cô bỏ qua vì phải hỗ trợ đồng đội của mình.

Tzuyu định chạy lại nhưng vẫn còn một tên bất ngờ xuất hiện về hướng cô và hắn lao vào bắn cô, rất may cô đã tránh được. Tzuyu nổ súng bắn trả hắn nhưng súng của cô đã hết đạn.

Tzuyu vừa chạy trốn khỏi hắn vừa tìm một nơi để trốn.

Tzuyu đi ngang qua nơi có nhiều người đi lại nên người đàn ông đuổi theo cô không thể nổ súng.

"Chết tiệt" Tzuyu lầm bầm khi thực sự cảm thấy đau nhói trên vai.

-----------------

Sana bắt taxi, nàng quyết định không về nhà trước, nàng dừng lại ở trung tâm mua sắm để mua quà cho Nayeon và Jihyo vì nàng đã không tặng bất cứ thứ gì khi nhìn thấy hai người lúc nãy ở trường. Nàng cảm thấy có lỗi vì đã không tặng quà sau một thời gian dài không gặp nên nàng quyết định mua quà tặng cho ba người họ vào ngày mai.

Khi mua quà xong Sana nhìn những món đồ mình mang theo. "Chắc ba người họ sẽ rất vui" nàng lầm bầm và mỉm cười.

Một người đàn ông va vào nàng nhưng người đàn ông không ngừng lại xin lỗi.

Nàng nhìn người đàn ông và hắn  dường như đang đuổi theo ai đó và nàng nhận ra cô gái đang bị đuổi theo bởi người đàn ông đã va vào nàng .

Sana "tròn mắt khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc.

" Tzuyu ? "

Sana không có suy nghĩ thứ hai để đi theo họ bởi vì nàng có thể cảm thấy rằng Tzuyu đang gặp nguy hiểm và nàng muốn giúp đỡ.

Trong khi chạy, nàng gọi đến đồn cảnh sát và báo cáo những gì nàng nhìn thấy và nói cho họ biết địa điểm ở đâu.

Cuối cùng thì Sana cũng theo họ đến một nơi tối tăm, nơi chỉ có một ngọn đèn đường, nàng mất dấu họ. Sana nhìn xung quanh nhưng đột nhiên có người túm lấy nàng trong con hẻm nhỏ.

Sana lúc này cảm thấy lo lắng đến mức không biết ai đã nắm lấy tay nàng. Nàng cố gắng gỡ bàn tay đang che miệng mình ra nhưng không đủ sức vì người đó mạnh hơn nàng.

"Suỵt ... cô đang làm gì ở đây" người đó thì thầm vào tai nàng.

Sana cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng nói của người đó và chắc chắn là Tzuyu.

Tzuyu nhìn thấy hắn đang đến gần chổ cô. Tzuyu kéo Sana lại gần mình. Sana cảm thấy hơi thở nặng nề của Tzuyu
.

Sana và Tzuyu cảm thấy nhẹ nhõm vì suýt chút nữa đã bị tóm gọn.

Tzuyu buông Sana ra và cả hai nhìn nhau chằm chằm.

Tzuyu biết rằng Sana đi theo hắn khi nàng nhìn thấy cô đang bị hắn đuổi theo. 

Tzuyu rời mắt khỏi Sana khi cô cảm thấy vai đau. Sana nhận ra điều đó và nắm tay Tzuyu "

Em có sao không?" Sana hỏi nhưng Tzuyu phớt lờ nàng.

Tzuyu gỡ tay Sana ra khỏi tay cô và cô ngồi xuống sàn. Cô toát mồ hôi hột vì cảm giác đau đớn lúc này.

Sana nhận ra thứ gì đó ướt đẫm trên tay nàng khi nhìn kỹ nàng đã rất sốc khi thấy máu.

Tzuyu đang mặc một chiếc áo khoác da phông màu đen nên không thể nhìn thấy máu trên quần áo của cô.

Sana không biết phải làm gì với Tzuyu khi biết rằng cô đang bị thương. Sana định gọi xe cấp cứu nhưng Tzuyu đã ngăn nàng lại.

"Không " Tzuyu nói và nhìn Sana chằm chằm. "Tôi có thể tự xử lý được"

"Nhưng .." Sana không biết phải làm gì để giúp Tzuyu.

"Hôm nay những gì cô nhìn thấy hãy quên nó đi"

Tzuyu chỉ đứng dậy nhìn xung quanh xem có người xung quanh không, may mà không có ai. Tzuyu chạy đi bỏ lại Sana và cô đi về hướng mà không ai có thể nhận ra mình.

Sana ở đó lo lắng cho Tzuyu.

------------------

Tzuyu đến được nơi ẩn náu của cô và ở đó cô thấy tất cả đồng đội của mình đều an toàn.

"TZUYU!" Chaeyoung chạy đến và đỡ cô đi.

"Lấy bộ sơ cứu. Nhanh lên!" Moonbyul nói và Dahyun vội vàng đi lấy bộ đồ nghề.

Họ đã bắt đầu sơ cứu trên vai Tzuyu ".

Jeongyeon bắt đầu lau rửa vùng bị thương trên vai Tzuyu" và cô ấy dùng gạc vô trùng đè lên khiến Tzuyu rên rỉ vì đau.

“Chịu đựng nỗi đau đi, Tzu” Jeongyeon nói khi Tzuyu chỉ gật đầu, đồng đội của cô đang cố gắng để điều trị vết thương cho cô.

Jeongyeon đặt một miếng băng khác và tiếp tục áp vào vết thương để cầm máu.

Khi họ điều trị xong vết thương cho Tzuyu ", Moonbyul đã nói chuyện với cô.

"Nghỉ ngơi đi Tzuyu, Seulgi sẽ cùng em trở về đơn vị." Moonbyul nói.

"Ông Minatozaki thế nào? Chắc chắn ông ta đang rất tức giận" Tzuyu nói.

"Chị biết. Đừng lo, tụi chị sẽ xử lý." Moonbyul vỗ lưng Tzuyu ".

Moonbyul là người lớn tuổi nhất, cô ấy đối xử với đồng đội của mình như chị em ruột và cô ấy không muốn thấy họ bị thương.

Tzuyu gật đầu và Seulgi đi cùng cô ấy trở về đơn vị.

Trong khi đó, Sana an toàn trở về nhà nàng vào bếp rửa sạch vết máu trên tay.

Sana nhớ lại lúc nàng nhìn thấy Tzuyu ở sau trường đang làm chuyện đáng ngờ và giờ nàng thấy Tzuyu bị thương chắc cô đau lắm.

Sana không thể không nghĩ đến những gì đã xảy ra trước đó và nàng vẫn lo lắng về Tzuyu, mặc dù nàng không biết cô là người như thế nào.

"Chị hy vọng em khỏe và an toàn "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro