6.Mì của Sanggyun, cơm của Taehyun - Kim Sanggyun x Noh Taehyun

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Request của @snhr_xxxx, Omachi mới ngon không cậu ơi 😂😂😂
.
.
.
Noh Taehyun năm ba đại học, đã cắm rễ ở nhà trọ quen được ba năm có lẻ, thế mà chỉ vì tắc cống quá hôi nên phải chuyển nhà.

Một lí do nữa là bạn cùng nhà Kwon Hyunbin không hề biết nấu ăn.

Sau khi đăng tìm thuê nhà khắp mọi group lớn nhỏ, cuối cùng cũng có một người tên Sanggyun vào rep, đồng ý cùng thuê nhà với anh. Taehyun vui mừng chuyển đi ngay chiều hôm ấy.

"Anh là Noh Taehyun."

"Kim Sanggyun." Sanggyun là một cậu chàng năm nhất có cái vẻ playboy chính hiệu, nhưng cười lên thì trông ngơ ngẩn và hiền lành. Cậu chàng đon đả mời Taehyun vào nhà. Căn nhà thực sự rất sạch sẽ và thơm tho, cảm giác như không có một hạt bụi nào. Taehyun rất hài lòng.

"Em nấu cơm cho anh ăn nhé?" Sanggyn cười cười. Taehyun mừng như bắt được vàng, ngày xưa Kwon Hyunbin toàn mua cơm hộp về rang lên cho anh ăn, mà toàn rang không dầu, ba ngày vứt đi một cái chảo.

Mùi thơm trong bếp toả ra ngào ngạt, còn có cả tiếng nước rửa rau rào rào. Taehyun vừa dọn dẹp phòng mình vừa thoải mái huýt sáo khe khẽ, chưa kịp mở vali sắp xếp quần áo sách vở đã nghe tiếng gọi từ bên ngoài:

"Anh Taehyun ra ăn tối!"

Quái lạ nấu nhanh thế nhỉ? Hay hâm lại đồ ăn buổi trưa đấy?

Bước ra ngoài, Taehyun thấy thấp thoáng ở bàn ăn là hai cái bát đang bốc khói nghi ngút. Lại gần nhìn kĩ hơn thì anh suýt sụp đổ.

Là mì tôm rau cải.

Dự trù về một tương lai không lành lặn ngay lập tức ào đến với anh như dòng nước lũ. Nhưng Kim Sanggyun đang cười rất tươi, cười lấy lòng anh, hơn nữa đã ngồi xuống xì xụp rồi ngước lên nhìn anh bằng vẻ ngây thơ lại còn giục giã, làm anh không thể chối từ được.

Thôi ăn mì một bữa có chết ai.

Hôm sau Taehyun đi học từ sớm đến tối muộn mới về, Sanggyun vỗ ngực tự tin hôm nay sẽ cho anh ăn món khác hẳn.

Tối Taehyun về nhà, chào đón anh là một bát mì rau cải.

À, có thêm cả một quả trứng.

Hôm sau thì mì tôm rau ngải cứu thêm một cây xúc xích.

Hôm sau nữa thì dứt khoát không thèm đập trứng hay thêm rau gì luôn, Sanggyun ra siêu thị thấy bán Omachi gì mà có cả thịt thật (?) bèn hí hửng mua liền mười hộp dù đắt cắt cổ.

"Anh, hôm nay chúng mình ăn mì có cả thịt luôn." Mắt Sanggyun sáng trưng, cười nhe nhởn. Taehyun thở dài:

"Hôm nay em lại cho anh ăn mì thay cơm à?"

"Gì mà ăn mì thay cơm chứ, chúng mình có bao giờ được ăn cơm mà thay?"

"Thôi được rồi..."

Taehyun mở tủ lạnh, lôi nốt những thứ còn lại trong đó: một củ cà rốt, mấy quả trứng, một ít rau cải, làm một đĩa trứng cuộn. Sanggyun đứng bên hít hà:

"Quào..."

"Từ ngày mai anh sẽ nấu. Em mà vào bếp thì chúng ta sẽ táo bón suốt đời mất."

Từ đó thì Sanggyun đi chợ theo chỉ thị của Taehyun những hôm nào anh bận bịu với bài tập, và những hôm ấy sẽ ăn đạm bạc rau dưa với thịt thừa bữa trước, chứ để mua thì...

"Con cá này bự thế chú?"

"Ừ, ba cân rưỡi đấy. Cậu mua không?"

"Cháu mua chứ!" Kim Sanggyun hứng khởi xách cá về nhà, ngay lập tức bỏ luôn vào nồi hấp.

Noh Taehyun hôm ấy phải xịt nhà cả tối.
.
.
"Ôi trông miếng thịt này cứ xỉn màu ấy nhỉ? Thịt lợn sao lại thế này?"

"Cháu nhầm rồi, đây là thịt bò, bản limited."

"Uầy, cháu mua."

Từ sau đó thì chỉ những thứ như rau, đậu, lạc đỗ Taehyun mới dám để Sanggyun mua, mà đề phòng bất trắc thì chỉ dám để cậu mua chứ không dám để cậu làm, sợ nổ bếp...

Vì thế, theo thông lệ, cứ đến lượt Taehyun nấu thì sẽ được ăn cơm ngon canh ngọt, còn nếu là Sanggyun, thì tiếp tục ăn mì...

Một hôm, đang xì xụp húp những sợi mì cuối cùng, Sanggyun ngẩng lên nhìn Taehyun ngồi đối diện:

"Anh."

"Ừ?"

"Em muốn ăn cơm anh làm."

"Ừ anh vẫn luôn nấu cơm mà?"

"Cả đời cơ?"

Taehyun sặc. Anh ho khục một cái, sợi mì đang ở trong miệng vọt thẳng lên mũi, dài thòng lòng và thẳng tưng như điện tâm đồ của anh bây giờ vậy.

"Wtf?"

"Em muốn ăn cơm anh nấu cả đời." Sanggyun trịnh trọng nói.

"Nhưng Sanggyun này, em thích ăn cơm của anh cả đời, nhưng em có thích anh không?" Mắt Taehyun mênh mang. "Thích ăn cơm với thích khác nhau nhiều lắm đấy nhé, suy nghĩ cẩn thận đi."

Sanggyun ngẩn người. Ừ thế mình có thích Taehyun không?

Chắc Sanggyun có thích Taehyun, vì lúc anh vừa mới chuyển vào nhà, mồ hôi cứ rơi mà miệng thì cười tươi bảo, chúng mình từ nay sống hoà thuận nhé.

Chắc Sanggyun có thích Taehyun, khi mà tay anh thoăn thoắt thái cà rốt, đập trứng, cuộn trứng, rồi bưng cho mình một đĩa đồ ăn vàng ươm xen lẫn xanh xanh đỏ đỏ cam cam nhìn cực kì thích mắt, lại còn nóng hổi.

Chắc Sanggyun có thích Taehyun, bởi vì lúc anh nấu ăn luôn tập trung, đôi mắt nhìn rất dịu dàng, như thể mỗi một hạt muối nêm vào là một hạt yêu thương, nêm nhiều thì mặn chát...

Chắc là... Mà không, chắc chắn Sanggyun có thích Taehyun, vì lúc này anh ấy lại cười.

"Em thích ăn cơm của anh cả đời vì em thích anh, thế còn anh thì sao?"

Taehyun cười cười. Kim Sanggyun là một cậu trai vụng về chuyện bếp núc, nhưng không vụng về chuyện nhà cửa. Mỗi khi mở cửa bước vào nhà, nhìn thấy cậu đang như một bà thím lau đi lau lại cho nhà sạch bong sáng bóng, dù trong bếp là mùi khét của thịt hay mùi tanh của cá hấp nguyên con thì Taehyun cũng thấy rất ấm lòng. Sanggyun ăn cơm nhìn rất ngon lành, khiến Taehyun luôn có cảm giác thành tựu mỗi lần nấu cơm xong. Và cho dù phải ăn mì ngập mồm ngập miệng, Taehyun cũng vẫn thích, vì đấy là mì Sanggyun nấu.

"Ê Noh Taehyun? Nè hỏi người ta xong lúc người ta trả lời lại rồi không nói gì thì hơi làm giá đấy nhé?"

Sanggyun chồm sang dí sát mặt mình vào mặt Taehyun, cong môi cười. Taehyun cũng cười lại với cậu, rồi gật đầu.

"Ừ, anh cũng thích ăn mì tôm của em cả đời."
End.

Hôm trước xem tin của JBJ, chẳng còn biết nói gì luôn. Tôi lúc nào cũng thấy JBJ đẹp nhất khi ở cạnh nhau, mà sao ở cạnh nhau cũng khó khăn quá vậy? Chẳng biết bao giờ mới gặp lại Just be joyful nữa huhuhuhuhu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro