Chap 50: Thân thế thật sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi giải quyết xong mọi chuyện anh cho Tom lái xe đưa anh về biệt thự ngoại ô. Lúc này anh đã thay bộ âu phục thành áo sơ mi quần tây trắng tay cầm một chiếc hộp nhỏ làm bằng gỗ quý rất tinh xảo và bắt mắt. Anh ngang nhiên xông thẳng vào biệt thự của Karen mặc kệ những tên thuộc hạ đang canh giữ nhưng không một ai dám cản anh lại vì lần trước bị anh tẩn cho một trận nhớ đời. Trong phòng lúc này Emma đang sắp xếp hồ sơ đột nhiên cánh cửa phòng đột nhiên mở tung ra làm cô giật nảy mình. Theo phản ứng tự nhiên cô nhíu mày ngước mắt nhìn về phía cửa, Emma kinh ngạc khi nhìn thấy người bước vào chính là Dennis Louis và Tom. Cô tỏ ra lo lắng khi anh ngang nhiên xông vào địa bàn của Karen, mặc dù anh có thể dư sức hạ gục mấy tên thuộc hạ của Karen nhưng một mình xông vào địa bàn của người khác có khác nào khiêu khích kẻ thù.

" Anh... Hai người đến đây làm gì vậy? Sao anh lại đến đây có biết nguy hiểm lắm không? "

Emma lập tức bỏ sắp tài liệu xuống bàn bước nhanh đến kéo anh về phía của cô. Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của cô anh bật cười thành tiếng.

" Là em đang lo lắng cho anh sao? Đi theo anh chúng ta trở về nhà. "

Anh nắm lấy tay cô định kéo đi nhưng cô chợt khựng tay anh lại.

" Em không về đâu! Chúng ta đã kết thúc rồi. "

Câu nói này của cô khiến sắc mặt anh đột nhiên tối sầm lại trong lòng chợt hiện lên nỗi xót xa vô cùng.

" Ai cho phép em tự ý muốn cắt đứt mối quan hệ với tôi. "

Đột nhiên anh nói khẽ vào tai cô khiến mặt của cô đỏ ửng lên vì những lời anh nói ra khiến cô rất xấu hổ.

" Không phải tối qua em thèm khát tôi lắm sao? "

Tom vẫn đứng một bên im lặng quan sát hai người thấy mặt cô đỏ ửng lên cậu không biết thủ lĩnh đã nói nhỏ gì với cô trong lòng vô cùng tò mò nhưng không dám lên tiếng.

" Anh... anh đúng là cái đồ đáng ghét. "

Không nói không rằng anh bỗng nhiên nhắc bỗng cô lên trên vai mặc cho sự giãy dụa kịch liệt của cô. Chỉ chưa đầy năm phút anh đã đưa cô rời khỏi biệt thự Karen về lại biệt thự của anh. Đám thuộc hạ thấy sự tình không ổn nhưng không một ai dám hó hé vì không phải đối thủ của anh, họ liền gọi báo cho Karen biết mọi chuyện đang xảy ra. Về đến biệt thự anh thản nhiên đặt cô xuống ghế sofa lớn mà không tốn sức một chút nào.

" Emma, anh có thứ này muốn tặng em. "

Anh đột nhiên móc trong túi ra một chiếc hộp nhỏ màu đen được làm rất tinh xảo, anh từ từ mở chiếc hộp ra thứ ánh sáng lấp lánh bên trong làm cô kinh ngạc.
Bên trong là chiếc vòng cổ Cowdray Pearl trị giá hơn 1 triệu USD.

" Đây là... vòng cổ ngọc trai Cowdray Pearl giá của nó rất đắt đấy! Em không thể nhận đó được. "

Thấy cô có ý định từ chối món quà này anh nhanh chóng cầm lấy chiếc vòng cổ đưa tay choàng qua cổ đeo vào cho cô.

" Khi em đeo nó vào nhìn em rất xinh đẹp và sắc xảo, không được tháo ra khi anh chưa cho phép. "

Anh vươn tay choàng qua eo của cô rồi đưa bó hoa oải hương trên tay mình cho cô.

" Tặng em bó hoa này. "

Cô nhanh chóng nhận lấy bó hoa từ trên tay anh, trong lòng cảm thấy không thoải mái khi phải đeo chiếc vòng cổ đất tiền này. Chỉ trong tích tắc khuôn mặt tươi cười của anh liền trầm xuống, cô đưa bó hoa và chiếc vòng cổ ra nói với giọng không vui.

" Hoa gì nhạt nhẽo vậy? Còn chiếc vòng cổ này nữa em không thích hợp đeo nó. Em rất thích hoa hồng và món quà Karen tặng cho em. "

Cô vừa nói vừa quan sát ánh mắt tinh nghịch liếc nhìn sắc mặt của anh. Nghe cô nhắc đến Karen anh chợt nhớ đến bó hoa lần trước Karen tặng cho cô nhưng anh không hề tỏ ra tức giận vì anh biết cô đang cố tình trêu chọc anh. Nhìn vào đôi môi hồng hào của cô khi nói ra những lời khiến lòng anh xót xa, anh đột nhiên cúi thấp xuống áp đôi môi của mình lên môi cô. Cô bị nụ hôn của anh làm cho bất ngờ, nhưng cô đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình nhanh chóng. Cô đặt bó hoa xuống bàn để mặc thân hình to lớn vạm vỡ của anh ôm chặt cơ thể của cô.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh