Chương 1 (4) : Ta , Linh Quỳnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để tránh có người đuổi theo , Linh Quỳnh cũng không biết bản thân chui vào ở khách sạn lúc nào không hay .

Sau khi chắc chắn rằng không có ai đuổi theo mình, Linh Quỳnh thở hổn hển và giơ tay lên để quạt gió.

Một lát sau, nàng lấy ra cái kia hai tấm chi phiếu, trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ.

Nam chính đáng đồng tiền thật nhaa.

200 vạn !!

Linh Quỳnh một bên cầm chi phiếu, một bên dùng ngón tay búng nhẹ, đôi mắt trong veo và sáng quắc đầy sung sương.....Hay là đi đâu đó để vui vẻ một chút nhỉ ?

Linh Quỳnh đang suy nghĩ nêm đi chỗ nào cho vui vẻ một chút, thì chợt chữ thô to, được khảm viền vàng, đang lóe ánh sáng .

Dòng chữ này cũng không có gì kỳ quái, tùy ý mở website nào ra đều có thể nhìn thấy.

Nhưng mà nó ở trên một cái đầu người —— Vậy thì có chút kì quái.

Linh Quỳnh: "....."Có chút muốn tan ca

Mấy cái này sao hiện lên giống biển hiệu NPC vậy !!

Cô ấn nhầm vào nút gì chăng ?

【 Vì tiểu tỷ tỷ không lựa chọn mục tiêu là nam chính, nên hệ thống sẽ chọn cho tỷ tỷ một mục tiêu phù hợp với yêu cầu của thế giới này. 】

Linh Quỳnh: "????"

Không phải chính ta được chọn sao?

Sao các ngươi tự ý  chọn xong rồi?
【 Cũng không có nói là tiểu tỷ tỷ được chọn a】

Linh Quỳnh: "......"

Hình như không có thật....

Mẹ kiếp

Thất sách , thất sách quáaaa

【 Người chơi xác nhận mục tiêu hiện tại không? 】 Giọng nói ngọt ngào của Vinh Diệu không hiểu sao có chút vui vẻ

Linh Quỳnh: "..."

Nói như kiểu, ta có thể lựa chọn không bằng !

【 Xác nhận mục tiêu】

【Khởi tạo 'chế độ Cao cấp' hình thức hai...】

Mẹ kiếp

Chế độ  là cái quái gì?Không phải là công lược kiểu mới đấy chứ ?

Linh Quỳnh giật giật khoé miệng: "Chế độ Cao cấp là cái gì quỷ gì?"

【Thực ra chế độ này cũng không có gì đặc biệt. Chắc là tiểu tỷ tỷ cũng đã từng chơi người yêu ảo rồi chứ ?  Chế độ nãy cũng giống như nuôi người yêu ảo. Rất vui, hơn nữa của chúng ta lại  tương đương với phiên bản thật, vui gấp đôi , hoàn toàn xứng đáng để trải nghiệm!

【 Ta sẽ trả lời chi tiết sau, xin vui lòng đợi trong giây lát. 】

【Khởi tạo Quỹ thẻ  ....】

【Khởi tạo Túi không gian ....】

Trước mắt Linh Quỳnh, một màn hình ảo bật lên và mở ra trong không trung.

Màn hình chỉ có một mình cô có thể trông thấy.

Trên màn hình hiển thị hai cái ô biểu tượng, một cái là quỹ thẻ , một cái là túi không gian.

【 Quỹ thẻ được khởi tạo thành công và người chơi được tặng quà tân thủ  : phiếu [Thẻ phát triển] x10

Linh Quỳnh nãy giờ chẳng hiểu gì hết .

Các ngươi là đang làm cái quái gì thế , ?
【 Tiểu tỷ tỷ cần rút thẻ bài mới có thể phát động kịch bản, cùng mục tiêu nhân vật phát triển như thế này như thế này như thế này a. 】

Như thế này như thế này như thế này là như thế nào?

【 Chính là như thế đó . 】 Thanh âm tựa hồ có chút thẹn thùng.

Linh Quỳnh: "..."

Ngươi thẹn thùng cái gì chứ ?

Đây là không phải trò chơi đứng đắn sao?

Vinh Diệu thẹn thùng xong, lại tiếp tục giải thích.

Đơn giản tới nói chính là từ Quỹ thẻ rút ra thẻ bài. Từ thẻ bài có thể kích hoạt cốt truyện, mở khóa thông tin liên quan của mục tiêu, phát triển nhân vật mục tiêu, v.v.

Ví dụ như nếu cốt truyện là cô ấy cần là đi xe buýt với nhân vật mục tiêu, thì cô ấy cần rút một thẻ tượng trưng cho việc đi xe buýt cùng nhau, nếu không rút thẻ thì sự kiện không thể được kích hoạt.

Nó cũng không khác phần chỉ có nhận nhiệm vụ sau, mới có thể cùng NPC đối thoại liên quan thiết lập của bao trò chơi khác là bao.

Nhưng! Vấn đề quan trọng là ......

Rút thẻ là cần tiền !

Không nhìn lầm!

Cần tiền!

Linh Quỳnh lập tức xù lông.

Các ngươi mở trò chơi kiểu gì đây hả ? Không nghĩ đến cảm nhận của người chơi hay sao !!!

【 Ta nhắc nhở qua tiểu tỷ tỷ, công lược mục tiêu là nam chính là đơn giản nhất. 】 Vinh Diệu rất vô tội, 【 Là tiểu tỷ tỷ không nghe ta nha. 】

linh Quỳnh cúi đầu trầm mặc , : "Ta bây giờ lựa chọn nam chính còn kịp không ?"

Nam chính vừa đẹp trai vừa có tiền, ta làm được!

【 Không được . 】 Âm thanh vô tình cự tuyệt .

Hình thức đã xác nhận không thể sửa đổi.

Linh Quỳnh: "......"

Vì sao lúc đầu không nói !!?

【 Tiểu tỷ tỷ cũng không hỏi nha. 】

Linh Quỳnh: "......"

Lúc đó cô cho là đó chỉ là một trò chơi yêu đương thông thường .

Ai mà nghĩ tới, cái trò chơi này lại bào tiền như vậy chứ !

Sói đội lốt cừu!

Linh Quỳnh suýt chút nữa tức giận đến qua đời tại chỗ .

Nhưng nhìn phần quà vừa được tặng miễn phí ở trên , cuối cùng nghĩ nghĩ, vẫn là rút.

Đưa cũng đã đưa rồi

Không thể lãng phí!

Lãng phí là đáng xấu hổ!

Rút thẻ không cần động thủ, chỉ cần một cái ý niệm là có thể khởi động.

Ánh sáng nhạt loé lên , từng là bài từ trong hồ bay ra ngoài, xếp thành một vòng tròn.

Bề ngoài có chút giống ma pháp trận , vị trí trung tâm viết 2/3.

2/3 ?
Là có ý gì ?

Linh Quỳnh đang mải suy nghĩ không để ý  thẻ bài đầu tiên đã tự động lật lại.

' Ngài vận may tựa hồ không tốt lắm ' vài cái chữ to kim quang lóng lánh bá chiếm thẻ bài chính giữa.

Linh Quỳnh: "....."

Linh Quỳnh tiếp tục xem tấm thứ hai.

Tấm thứ hai --  người chơi không rút trúng .

Tấm thứ ba -- cố lên, lần sau nhất định sẽ được!

Tờ thứ tư -- Người chơi có muốn thay cái tư rút?

......

Mỗi một tấm lời có không giống nhau, nhưng đều nói cho cô biết -- ngươi ngay cả cái rắm đều không rút trúng.

Biểu cảm của Linh Quỳnh dần trở lên tê liệt...

Tấm thứ mười...... Ân? Hình như không phải chữ......

Là một bức ảnh

Hình ảnh có chút giống với hành lang của khách sạn cô đang ở lúc này, dưới tấm thẻ có mấy con số -- 2618

Ý là gì?

【 Thẻ sẽ được tự động kích hoạt tại một địa điểm mặc định . 】 Giọng nói lấp lánh lại vang lên.

Linh Quỳnh gạt khoé miệng mỉm cười,ánh mắt lạnh lùng.

Ta tin ngươi chết liền

Linh Quỳnh thoát ra ngoài, trở lại màn hình trang chủ.

Vừa rồi chỉ có hai cái ô biểu tượng màn hình, lúc này nhiều hơn một đồ giám.

Linh Quỳnh ánh mắt quét đến, đồ giám tự động mở ra.

-- Lục Văn từ( 1/16)--

Bên dưới là tấm thẻ bị úp lại, chưa có ai lật lên.

Tấm thẻ cô vừa rút kia cũng đuợc sáng lên .

Các vị trí còn lại cũng là thẻ, nội dung của thẻ là các cảnh khác nhau, nhưng nó có màu xám và không sáng, và tên ở phía dưới cũng bị ẩn.

Linh Quỳnh nhìn đống thẻ bài một mảnh màu xám, hít một hơi.

Nửa ngày cô nhắm mắt, ép buộc chính mình tỉnh táo lại.

Linh Quỳnh nhìn về hướng hành lang đầu bên kia  kia nhìn . Có người tiến thang máy, vừa vặn thoáng nhìn thấy trên đâu có ' Từ ' , sau đó biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro