Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

David: chúc mừng cậu Park đây đã hoàn thành việc xây dựng công ty nhá.

Vì công ty đã xây dựng xong nên mừng ngày sắp ra mắt công ty Jin đã đề xuất việc mở tiệc chúc mừng, mới đầu cậu bảo sẽ không có ai đến đâu mà có đến thì đa số cũng là đối tác của Jin với RM ai dè nghe sau khi nghe thông báo có tiệc còn được gặp cậu nên mọi người đến ầm ầm, dù gì cậu cũng là boss đứng thứ 2 đó, người ở bên Châu Âu với Châu Mỹ hiếm được thấy cậu lắm vì hồi đó cậu không ở đây bây giờ cậu ở đây rồi phải book vé đi xem cậu là ai mà người trong giới kinh doanh lại chùn bước đến vậy chứ.

Jimin: cảm ơn

Eugen: Nào~ uống với tôi 1 ly đi.

Jimin: Được!

/Coong~/ tiếng chạm ly.

Jin: chúc mừng em nhá.

Jimin: anh cũng giúp em mà, em cảm ơn.

Namjoon: trời ơi Jimin hoa người ta tặng nhiều thế chất đầy bên kia kìa thúi quắc!

Jimin: thúi thật...

Jin: anh thấy mùi thơm của hương hoa tụ lại phải thơm chứ ai dè thúi vl.

Hoseok: sơ hở là tiểu phẩm....

Namjoon: khi nào em bắt đầu đi làm?

Jimin: ngày mai ạ.

Namjoon: nhớ mở cửa nhá.

Jimin: mở cửa làm gì?

Jin: để nó vô ký hợp đồng chứ sao.

Jimin: gì nhanh vậy nhân viên công ty còn chưa đủ nữa đã có người kí hợp đồng rồi.

Hoseok: anh cũng kí.

Jimin: wow! Đại ka anh cũng kí sao tưởng anh không thèm béng xác đến người em này chứ.

Hoseok: sao hay nghĩ xấu ghê á.

Jimin: hehe! Nói vậy thôi chứ em cảm ơn nhá.

Hoseok: ừ nói vậy còn được.

John: trẻ nhỉ?

Ralph: Ừ! trẻ đẹp lại tài giỏi đáng khâm phục.

Nadia: Cậu ấy nói chuyện rất khéo léo đó còn lịch sự nữa.

Có nhiều người đang nhìn cậu mà khen ngợi, bước đầu của cậu xem ra cũng vẻ vang nhỉ, được đó cứ vậy mà phát huy thôi.

*
*
*

Hoseok: sắp 10h rồi chẩm bị kết thúc nữa tiệc thôi.

Cậu nghe Hoseok nói rồi gật đầu chờ đến 10h bắt đầu cầm mic nói.

Jimin: Kính thưa toàn thể quý vị cổ đông có ở đây, hôm nay tôi rất vui vì có thể gặp được mọi người, trước khi kết thúc bữa tiệc này tôi xin trân thành gửi lời cảm ơn đến các vị vì đã bỏ thời gian quý giá của mình để đến nơi này. Lần tới nếu có cơ hội chúng ta sẽ lại gặp nhau nữa, tôi sẽ cố gắng làm việc để công ty có thể phát triển hơn, chúc mọi người luôn có sức khỏe, thành công và luôn thăng tiến trong công việc, 1 lần nữa tôi xin cảm ơn mọi người vì ngày hôm nay.

/Bộp bộp~/ tiếng vỗ tay.

Ratih: nè trước khi ra về chúng ta cùng nhau chụp 1 bức ảnh đi.

Đang mải suy nghĩ thì cậu bị mọi người kéo xuống chụp, thôi thì đành chịu vậy.

.....: Nào~ cười lênn~

/Tách/ tiếng máy ảnh.

Aimee: woah đẹp quá nè, tôi sẽ lưu dữ kỉ niệm này mãi.

Jin: nhìn anh đẹp trai chưa này!

Hoseok: tới giờ rồi đó...

Namjoon: Jimin đâu?

David: Jimin cậu ấy đang ở ngoài kia tiễn mọi người về.

Cả 5 người nhìn ra ngoài cửa thấy cậu đang cúi người chào còn bắt tay cười nói với mọi người nữa.

Jin: cũng thuận lợi phết nhề.

Namjoon: ừ

Hoseok: cũng trễ rồi 2 đứa về đi chuyện ở đây để bọn anh lo.

Eugen: vâng! À! Trước khi về em có thể bắt tay với mọi người được không?

Jin: được chứ!

David: em cũng muốn...

Namjoon: đây haha~

Hoseok: được rồi về cẩn thận nhá.

David: vâng tạm biệt mọi người.

Eugen: tụi em về đây

Đi lại chỗ Jimin 2 người ôm cậu 1 cái rồi cũng vỗ lưng nhau mà ra về. Cậu sau khi tiễn mọi người xong cũng quay vào với các anh.

Jimin: hơ...mệt xỉu

Jin: vất vả rồi.

Namjoon: về thôi mai mới là ngày chính đó.

Hoseok: về nghỉ ngơi thôi~

Bữa tiệc cứ vậy mà kết thúc 1 cách suôn sẻ, cậu sau hôm nay đã có thêm uy tín trong mắt mọi người rồi. À còn bức ảnh vừa nãi chụp nữa dù mọi người đã thống nhất với nhau là đừng đăng tải lên mạng xã hội nhưng bức ảnh vẫn không tránh khỏi việc bị leak ra ngoài. Cũng chỉ là 1 bức ảnh thôi nhưng nó cũng hoàn toàn làm cả các nước rầm rộ lên đó, có nhiều người dù không phải người trong giới kinh doanh nhưng khi nhìn vào bức ảnh cũng thấy rất đẹp vì những người trong bức hình chụp ảnh cười hay ngồi rất thoải mái nhưng nhìn chung thì họ vẫn toát lên vẻ đẹp cao sang quý phái.

.....: tui cũng muốn chụp với họ.

....: mày ơi....hội tụ toàn các cổ đông lớn chơi với nhau hả?

.....: ghen tị quá toàn trai gái đẹp ở đây thôi.

.....: vãi mày ơi tao nghe nói trong đây toàn những người đứng đầu về mảng kinh doanh đó, woah đúng là vừa đẹp vừa tài giỏi mà.

________

Hắn đang làm trong công ty nghe mọi người bàn tán mà cũng lên tin tức coi thì đập mặt vào mắt hắn là con người đứng ở vị trí trung tâm có nụ cười chói rọi kìa.

Yoongi: aaaaaa! Chồng tôiiiii!!

Mọi người nghe hắn hét lên mà quay sang nhìn, hắn thấy vậy liền bịt mồm lại mà ngồi xuống.

Yoongi: * trời ơi con người tôi luôn nhung nhớ xuất hiện rồi này huhu đẹp quá, em ấy cười đẹp quá, mặc đồ cũng đẹp nữa. *

Hắn đọc bài báo thì thấy bài viết ghi dòng chữ "tụ họp các cổ đông lớn mạnh gặp nhau", vậy là cậu cũng nằm trong số đó sao? À phải rồi cậu đứng top 2 cơ mà. Nhưng mà cái hắn đang thắc mắc là tại sao cậu đang đi học sao lại nói về cổ đông chứ?

*
*
*

Yoongi: ba thấy em ấy chưa? Đẹp lắm luôn hê hê.

Hắn vui đến nỗi chạy đến phòng làm việc của ba mình.

Ông Min: con hết cơ hội rồi Yoongi.

Yoongi: hết gì ạ?

Ông Min: không biết à? Thằng bé mở công ty bên đó rồi đấy.

Yoongi: Công ty? Công ty tên gì? Mà mở công ty thì có làm sao?

Ông Min: con có thật sự đọc báo không vậy? Công ty XX đó hơn nữa nếu thằng bé quyết định mở công ty bên đó chẳng phải nó sẽ định cư ở đó để quản lý công ty luôn sao.

Yoongi: làm gì có chớ...ba cứ đùa. Con đã rất cố gắng để chờ em ấy về nê....

Ông Min: Yoongi! Trên đời này không phải lúc nào cũng chỉ biết chờ đâu, nếu ta là con ngay từ đầu ta đã chọn đi theo thằng bé rồi. Với lại....con cũng nghĩ lại đi từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, chỉ duy nhất 1 mình con là kẻ suy tình còn thằng bé thì không.

Yoongi: .....

Ông Min: nếu muốn ai đó thuộc về mình thì ít ra cũng phải là người chủ động tiến tới, nhưng con lại chọn cách chờ niềm hy vọng đấy tự đến với mình, ta xin lỗi khi phải khẳng định điều Jimin trước đây nói là đúng, con là đồ thất bại!

*
*
*
/Cạch.../
Yoongi: haiz...

*Sao ta phải nói con vậy con có hiểu không? Không phải ta nói con bất tài mà ta nói về chuyện tình cảm của con đó! Yoongi ah trước đây còn đã làm gì thằng bé? Đánh nó quát tháo nó rồi về sau lại bảo yêu nó, con coi tình yêu như 1 trò đùa hả? Đã làm nó tổn thương thì phải gỡ bỏ vết nhơ trong lòng nó có ai mà chờ người bị mình chà đạp đến nói lời yêu không? Con ra ngoài đi! Nếu suy nghĩ kĩ rồi thì hẵng vào đây nói chuyện với ta!*

Hắn sau khi bị ông đuổi ra ngoài đều nghĩ về những lời ông nói lúc nãi, đúng là điên thật sao hắn lại chờ mà không tự động đến bên cậu chứ nhưng hắn sợ, sợ rằng cậu sẽ không chấp nhận hắn, giữa cậu và hắn luôn có 1 sợi dây được thả lỏng mãi chứ không được kéo căng, nghĩa là sợi dây đó được đặt thành hàng dọc và nó ngày càng thả lỏng dây ra thế nên khoảng cách giữa 2 người lại không thể đến gần với nhau, 1 người càng ở bên trên thì 1 người càng rớt xuống vực, mãi không thể có 1 điểm dừng cho cuộc tình này.

Hắn ngồi thụp xuống dựa lưng vào cánh cửa gỗ mà suy nghĩ mãi.

/Sụt sịt.../

Yoongi: * mình nên làm gì đây....
hay từ bỏ nhỉ.... *

Ngồi được 1 lúc hắn cũng nín khóc rồi đứng dậy mở cửa đối diện với ông. Mắt mũi hắn bây giờ đỏ hoe nhìn sao thì vẫn hiết là vừa khóc rồi.

Ông Min: Sao? Suy nghĩ thế nào rồi? Buông bỏ hay tiếp tục?

Yoongi: con sẽ tiếp tục nhưng bây giờ chưa phải lúc! Con cần thời gian để thay đổi tất cả sau đó mới đường đường chính chính mà đến bên em ấy!

Ông nghe hắn nói mà bật cười khẽ, thứ ông muốn nghe chính là cái này, đôi mắt chứa đầy sự quyết tâm nhưng không biết sau này sẽ thế nào đây. Mà kệ đi con đường tình yêu rất gian nan mà nhưng phải có gian nan thì tình yêu mới bền lâu đúng không?

Ông Min: ừm nói phải dữ lời.

Yoongi: vâng....

Yoongi: con cảm ơn ba!

Ông Min: tại sao?

Yoongi: không biết nữa nhưng khi nghe ba mắng xong con mới thực sự tỉnh ngộ...

Ông Min: Được rồi! đi rửa mặt đi ông cụ non mặt mày nhem nhuốc hết rồi kìa.

Yoongi: con biết rồi mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro