Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoseok: anh ngồi xuống đi, cứ đi qua đi lại vậy chẳng làm được gì đâu.

Jin: aizzz thằng nhóc này đi đâu mà vẫn chưa về nữa gọi mấy cuộc cũng không bắt máy, em nghĩ em làm sao anh có thể ngồi yên được.

/Lạch cạch..../ Tiếng cửa cổng.

Namjoon: hình như em ấy về.

Mọi người chạy ra xem thì thấy hắn đang bế cậu, tưởng cậu bị gì nên ai cũng sốt sắng chạy ra hỏi.

Jin: em ấy bị sao vậy?

Namjoon: Jimin sao thế này?

Hoseok: sao vậy?

Yoongi: /suỵt/ em ấy chỉ đang ngủ thôi đừng nói lớn, phòng em ấy ở đâu?

Jin: lầu 1 rẽ trái.

Nói rồi hắn đi khẽ nhất có thể để cậu không phải thức rồi đưa cậu vào nhà, đi lên phòng đặt cậu xuống giường đắp chăn đàng hoàng rồi cúi xuống hôn 1 cái vào vùng trán cậu.

Yoongi: /chụt/ ngủ ngon thiên thần nhỏ.

Đứng nhìn 1 lúc rồi hắn cũng ra ngoài đóng cửa không làm phiền cậu nữa. Xuống nhà định đi về thì cả 3 người dữ lại tra hỏi.

Jin: Nói! Cậu đưa em ấy đi đâu?

Hoseok: anh là gì của em ấy?

Yoongi: là chồng! Tôi mới là người hỏi cậu câu đó đấy.

Jin với RM thì hắn biết rồi vì lúc trước khi cậu về dự tiệc nhà hắn thì có thấy 2 người đi cùng sau khi biết đó là người thân của cậu nên hắn không tính toán gì nhưng còn người này( Hoseok) là ai thì hắn không biết cậu ta có quyền gì mà hỏi hắn chứ.

Namjoon: sao lại đưa Jimin về trễ vậy?

Yoongi: tôi đưa em ấy đến nhà ông nội tôi chơi, lúc về xe có vấn đề nên phải chờ người đến kéo xe, xin lỗi vì đã đưa em ấy về trễ.

Jin: ừm, dù gì thì cũng cảm ơn cậu đã đưa Jimin về, cậu về đi.

Hắn đứng dậy bước ra khỏi cửa thì RM gọi lại.

Namjoon: Này! Cho tôi số của cậu đi có việc gì liên quan đến Jimin thì chúng tôi sẽ gọi.

Yoongi: các người định kiểm soát em ấy à?

Namjoon: Ai rảnh? Chỉ là nếu có chuyện đột xuất thôi như trường hợp hôm nay chúng tôi không thể gọi cho em ấy nên rất lo.

Suy nghĩ 1 lúc rồi hắn cũng đưa số của mình cho RM dù gì cũng là người thân của cậu chắc không có gì đáng lo ngại đâu.

Namjoon: cảm ơn.

Yoongi: tôi về đây.

Jin: ừm

/Cạch....rầm/ tiếng đóng cửa.

Hoseok: anh ta là chồng của Jimin đó hả? Quào không hiểu sao em ấy có thể lấy anh ta được.

Jin: lúc trước nghe bảo đó hôn ước thôi bây giờ thì chắc khác rồi.

Namjoon: xem ra hôm nay bỏ em ấy ở nhà là điều khá thuận lợi.

Jin: ừm, đi ngủ thôi mệt rồi~

Hoseok: ơ gì vậy? Thuận lợi gì, sao chưa nói rõ đã đi ngủ rồi!

*
*
*
/Lách tách lách tách/ tiếng nước chảy.

Yoongi: ......

- Tôi chọn đi nhưng dẫn anh theo...

Yoongi: * Cuối cùng cũng được chồng bé chấp nhận ㅠㅠ *

Hắn vừa tắm vừa nghĩ đến lời cậu nói lúc đó rồi lại bật cười. Hắn nghĩ là do hắn may mắn khi gặp 1 người lương thiện như cậu, làm gì có ai bị chồng mình đánh cho nhập viện mà không trả thù lại còn trao cho hắn 1 cơ hội nữa chứ. Tắt nước lấy quần áo mặc vào rồi lấy khăn lau đầu, vừa đi vừa cầm điện thoại bấm gọi.

/Reng reng reng reng/ tiếng điện thoại.

Ông Min: ....../chậc/ thằng nào đêm hôm còn gọi vậy? Alo?

Yoongi: ba ơi~

Ông Min: thằng nào vậy??

Yoongi: con nè~

Ông Min: mày bị ấm đầu hả con, đêm hôm gọi còn nói giọng gì nghe nổi hết da gà.

Yoongi: có tin vui cho ba nè.

Ông Min: tin gì? Nếu không đủ làm ta bất ngờ thì ta sẽ báo công an vì tội đêm hôm quấy rối người khác.

Yoongi: Ba tính cho con ngồi tù hả tình cha con như ấm như nồi nước sôi vậy?

Ông Min: nói đi!

Yoongi: Con chỉ nói 1 lần thôi nhé, Jimin cho con cơ hội rồi hehe.

Ông Min: ờ zui nhờ tắt máy đây...

Cúp máy nằm xuống ngủ tiếp nhưng vẫn loand câu nói của hắn vừa nói xong, lúc nãi câu cuối hắn nói gì nhỉ hình như ông nghe là " con bỏ trốn đi theo chồng bé con đây tạm biệt ba " thì phải.

......

Ông Min: ...... /Choàng tỉnh!/

Ông Min: ủa nó nói cái gì vậy????

Ông lấy điện thoại ra gọi cho hắn lần nữa.

/Reng reng reng..../ Tiếng chuông điện thoại.

Yoongi: Gì đây? Đã bảo nói 1 lần thôi mà /cúp máy/

Hắn thẳng tay cúp máy của ông để chế độ không làm phiền rồi đem đi sạc pin sau đó lại quay vào giường đắp chăn ngủ ngon lành. Bên đây sau khi nghe được giọng của chị tổng đài ông liền khó hiểu, bỏ trốn cái gì cơ hắn lại đang tính dở trò gì nữa đây?

*
*
*
__Sáng hôm sau __

Ông Min: /bơ phờ..../

Bà Min: ôi trời nhà mình nuôi gấu trúc từ bao giờ thế?

Ông Min: gấu trúc gì chứ....

Bà Min: ông không ngủ được hả, quầng thâm đen xì luôn, có chuyện gì sao?

Ông Min: đêm qua thằng Yoongi nó gọi...

Bà Min: nó xảy ra chuyện gì hả!

Ông Min: nó nói là bỏ trốn cùng chồng nó rồi tạm biệt, chả hiểu nó nói gì luôn gọi lại thì không bắt máy.

Bà Min: thì đi gặp nó đi.

Ông Min: ừ nhề mà lát gặp giờ đang buồn ngủ.

Bà Min: ......

*
*
*

/Lạch cạch..../ Tiếng dao nĩa chạm nhau.

Ông Park: Jimin! Dự định tiếp theo của con là gì?

Jimin: bắt cóc Min Yoongi về Mĩ.

Ông Park: hả?

Bà Park - Jin - Namjoon - Hoseok:
/quay sang nhìn/

Jimin: /nhìn lại/

Jin: anh mày không nghe rõ nói lại đi.

Jimin: Đưa Yoongi về Mĩ cùng.

Ông Park: Con bị gì vậy nó mới kế thừa xong tập đoàn Min giờ con đưa nó đi vậy cái tập đoàn đó không khác gì con gián mất đầu à?

Jimin: Gián mất đầu vẫn còn hoạt động được mà hơn nữa chồng con thì anh ấy phải ở với con không lẽ lại cách xã nhau nửa vòng quanh Trái Đất?

Ông Park: ta không có í đó nhưng mà nếu còn đưa nó đi thì chuyện gì sẽ xảy ra, con biết không?

Jimin: ba quên con là ai hả? Có nhiều cách để tập đoàn Min không bị gì mà.

Ông Park: ờ...quên thích làm gì thì làm.

Namjoon: em suy nghĩ kĩ chưa?

Jimin: Vâng, Rồi ạ!

Bà Park: vậy khi nào con đi?

Jimin: con thì sao cũng được ít ra cũng phải để thời gian cho Yoongi tạm biệt mọi người chứ.

Jin: Vậy để anh với Namjoon về trước vì còn phải xử lý việc trên công ty, em cứ ở đây khi nào về thì gọi bọn anh ra đón.

Jimin: khi nào mấy anh về?

Namjoon: tối mai

Jimin: gấp vậy sao?

Namjoon: ừ

Hoseok: vậy thì anh cũng về luôn, ở đây làm kì đà cản mũi 2 người thì kì lắm nên về.

Jimin: Gì! Em không có giống Jin hyung với Namjoon hyung đâu.

Hoseok: Anh về còn lo chuyện hợp đồng trên công ty nữa, ráng đi với chồng mình đi ha dù gì 2 người mới tiến triển được 1 chút mà.

Bà Park: nói cũng có lí đó 3 đứa nó còn việc bận phải về chứ không lẽ để tụi nó ở đây chờ con với Yoongi thì đến khi nào mới được về.

Jimin: vâng....vậy 3 người đi cẩn thận.

Jin: cười tươi lên coi về rồi cũng gặp mà có đi đâu xa đâu?

Jimin: em biết rồi mà.

Bà Park: mấy đứa ăn cơm đi.

Jin - Namjoon - Hoseok - Jimin: vâng~

Ông Park: Jimin ăn xong dẫn 3 đứa nó đi đâu đi, mang tiếng qua Hàn mà chỉ đi công việc chứ chả tham quan chơi bời gì.

Jimin: Vậy Jin hyung với Namjoon hyung đi tháp Namsan đi, 2 người biết nơi đó nổi mà nhỉ chắc không cần em chỉ đường đâu.

Hoseok: vậy còn anh?

Jimin: anh đi phố Myeongdong với em.

Hoseok: ở đó có gì vậy?

Jimin: anh không biết sao? Ở đó có nhiều lắm nào là mĩ phẩm, đồ ăn, đa dạng lắm em không kể hết được.

Jin: ủa vậy sao không dẫn bọn anh đến đó mà chỉ dẫn Hoseok thôi?

Jimin: thì 2 người suốt ngày quấn lấy nhau không đi tháp Namsan chứ đi đâu địa điểm dành cho các cặp tình nhân đó.

Jin: èo ai rảnh háng đâu mà bỏ thời gian đi lắp móc khoá rồi ngồi tâm sự.

Jimin: có chỗ ngắm cảnh phố về đêm mà nghe bảo khá đẹp đó.

Jin: hơ hơ thơ mộng nhề nếu vậy thì anh mày thà mua đèn Led gắn phòng xem còn hơn.

Jimin: .......

Bà Park: Jin đã không thích vậy thì cho 2 đứa nó đi Myeongdong cùng đi.

Jimin: cũng được nhưng mà 2 người đừng có cho em ăn cơm của 2 người đó, em dữ bụng để còn thưởng thức đồ ăn ở đó nữa.

Jin/Namjoon: biết rồi ông cụ non!

Ông/Bà Park: hahahah



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro