Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà nội: con ở lại nốt đêm nay rồi mai hẵng đi....

Chuyện là chơi cũng lâu rồi bây giờ là 8h30', 2 người phải về nhưng bà nội cứ dữ cậu lại không muốn cho cậu đi nên cậu cũng bối rối.

Jimin: con cũng muốn ở lại lắm nhưng con xin lỗi lần sau nếu có cơ hội con sẽ đến đây chơi với bà cả tuần luôn nha.

Ông nội: đúng rồi Jimin còn nhiều việc không thể ở đây đâu. Bà để nó đi đi lần sau nó sẽ đến.

Bà nội: .......vậy lần sau nhớ đến chơi với ta nhá!

Jimin: vâng.

Yoongi: tụi con đi đây 2 người ở lại mạnh khoẻ, lúc nào rảnh tụi con lại về chơi.

Ông nội: ừ đi đi, tối rồi nhớ lái xe cẩn thận.

Jimin/ Yoongi: vâng chào ông bà con về.

__________

Yoongi: em mệt không?

Jimin: không mệt lắm.

Yoongi: xin lỗi nhá bà anh hay vậy lắm thấy ai dễ gần cứ bắt người ta ngồi xuống kể chuyện không à.

Jimin: không sao mà nhìn vậy cũng rất dễ thương /cười/

Yoongi: em thấy vui là tốt rồi.

/Cạch...rầm/ tiếng đóng cửa xe.

Yoongi: thắt dây an toàn vào hay để anh thắt cho.

Jimin: thôi khỏi...

Nhớ lúc sáng cậu chỉ quên không thắt dây thôi mà hắn đã chồm tới rồi, cậu lúc đó mà quay ra chắc 2 người hôn nhau luôn quá.

/Lạch cạch.../ Tiếng thắt dây.

Jimin: được rồi đi thôi.

Yoongi: Ok

Hắn thì lái xe, cậu thì mở điện thoại ra nhắn tin, đang đi thì thấy đường lạ không giống hồi sáng nên hắn lên tiếng.

Yoongi: Quái lạ?

Jimin: sao thế?

Yoongi: hình như tụi mình lạc rồi.

Jimin: sao lạc được không phải có bản đồ sao?

Yoongi: anh đã đi theo bản đồ rồi không hiểu sao nó lại ra được chỗ hoang vắng này.

Jimin: vậy quay đầu xe lại đi.

Yoongi: để anh chỉnh bản đồ lại đã.

Đang kiểm tra lại bản đồ thì màn hình bỗng nhiên tắt ngúm, đèn trong xe cũng tắt nốt các thiết bị trong xe chẳng còn sáng nữa.

Yoongi: Rồi luôn....

Jimin: gì vậy?

Yoongi: xe có vấn đề rồi để anh xuống kiểm tra lại.

/Xoạt...cộc/ tiếng tháo dây an toàn với mở cửa xe.

Hắn ra ngoài mở nắp capo ra xem cậu thì ở trong coi tất cả các thiết bị trong xe rồi coi sóng điện thoại.

Jimin: mẹ xe dổm lần sau kêu Jin hyung né hãng này.

Cậu thấy hắn loay hoay nên cũng ra ngoài xem coi thế nào.

Jimin: sao rồi có được không hay để tôi gọi người đến.

Yoongi: chắc bị hư phần ở phần nào rồi.

Jimin: ừm vậy để tôi gọi cho người đến.

Jimin: alo ở đoạn đường.... /nhìn hắn/

Yoongi: Đường XX /nói nhỏ/

Jimin: đường XX có xe bị hỏng phiền anh đến đây kéo xe về giúp tôi.

.....: vâng nếu ở đoạn đường đó thì phải chờ hơn 1 tiếng chúng tôi mới đến được.

Jimin: Được làm ơn đến nhanh chút.

.....: vâng

Jimin: Họ bảo chờ hơn 1 tiếng mới đến đây được

Yoongi: lâu vậy sao?

Jimin: ừ chịu thôi vì ở đây là ngoại thành rồi.

Yoongi: ừm cũng phải....mà ngoài này lạnh quá vô trong thôi!

/Lạch cạch lạch cạch..../ Tiếng tay nắm cửa xe.

Yoongi: ủa?

Jimin: ?

/Lạch cạch lạch cạch lạch cạch.../

Jimin: Gì vậy?

Hắn chạy qua bên cửa của cậu kéo cửa ra nhưng cũng không được.

Yoongi: cửa không mở được!!

Jimin: What!

Yoongi: chìa khoá bên trong rồi!

Jimin: cốp xe mở được không?

Yoongi: không được luôn...

Jimin: rồi luôn mai được lên báo 2 thanh niên ngẻo vì chết cóng.

Yoongi: ......

________

__9h35'__

Yoongi: lạnh quá....

Jimin: .....

Quay sang nhìn hắn cố gắng lấy tay che phần mũi để có khí nóng hít thở. Bây giờ cũng là đêm rồi nên trời lạnh hơn, không khí lạnh tới nỗi 2 người có thể thở ra khói luôn.

Jimin: Yoongi! Lại đây nắm capo đang còn ấm.

Cậu kéo hắn lại mà tận dụng chỗ ấm để đỡ lạnh, nhưng cũng chỉ được 1 lúc rồi nắp capo không còn ấm nữa 2 người lại bắt đầu rét lại.

Jimin: * lạnh quá....ơ đúng rồi *

/Loạt xoạt.../

Yoongi: ?

Hắn nhìn cậu đang sờ soạn trong túi mình lấy thứ gì đó rồi lại ngồi xổm xuống.

/Lạch cạch lạch cạch/ tiếng bấm máy.

Jimin: nè! Cho anh 1 cái!

Yoongi: sao máy sưởi lại ở đây?

Jimin: hồi sáng lúc thay đồ tôi nhìn thấy có 2 cái trong tủ, định là mang đi sưởi nhưng lại quên, may quá còn pin.

Yoongi: may thật.

Dù đã có máy sưởi nhưng cũng chỉ đỡ được phần tay thôi chứ không nhiều lắm nên 2 người vẫn còn lạnh. Hắn nhìn cậu ngồi thụp xuống kể từ lúc lấy máy sưởi ra vẫn chưa đứng lên, người còn có chút run vì lạnh.

Yoongi: Jimin!

Jimin: h...hở?

Yoongi: lại đây!

Cậu ngẩng lên nhìn hắn thì thấy hắn mở 1 bên áo khoác ra hình như là muốn cậu chui vào.

Yoongi: bây giờ rất lạnh em vào đây đi anh sẽ ôm em!

Cậu nhìn hắn lưỡng lự 1 lúc rồi cũng chui vào trong, thấy hắn cũng đang lạnh mà chỉ lo cho cậu nên cậu cũng áy náy mà quay người lại sưởi ấm cho hắn bằng cách ôm luôn.

Yoongi: ........

Hắn thấy cậu làm vậy cũng có chút vui nghĩ cậu lạnh mới làm vậy nên hắn ôm chặt hơn.

Jimin: yoongi....

Yoongi: hửm?

Jimin: tôi nghĩ tôi đã có câu trả lời rồi.

Yoongi: em nghĩ chúng ta sắp chết nên mới nói lời cuối hả /bật cười/

Jimin: anh nói tôi mới để í nhỉ cũng thích hợp đó.

Yoongi: hừm mong là chết trong sự hạnh phúc chứ không phải là đau khổ.

Jimin: anh xuyên tạc đi đâu rồi đó.

Yoongi: vậy thì em nói đi anh đang chờ đây.

Jimin: tôi chọn đi.

Yoongi: .....

Dù không mong muốn câu này lắm nhưng hắn vẫn tôn trọng quyết định của cậu, có điều....đau thật....

Yoongi: vậy thì anh sẽ kí đơn ly hôn....

Jimin: sao lại kí?

Yoongi: vì em chọn đi mà nên anh phải kí để trả sự tự do cho em chứ.

Jimin: mắc gì trả sự tự do cho tôi?

Yoongi: không phải em không thích anh nên mới chọn đi sao vậy thì anh giữ em lại thì chả khác gì đang chèn ép em.

Jimin: /khúc khích/

Yoongi: sao em lại cười?

Jimin: cười vì anh ngốc đó.

Yoongi: Phải....ngốc khi yêu 1 người mà người đó không yêu mình.

Jimin: ai nói người đó không yêu anh?

Yoongi: ồ vậy là người đó yêu an....
ủa?

Hắn cúi xuống nhìn cậu thấy cậu vẫn còn bật cười vì hắn, hắn có nghe lầm không í cậu đang nói là cậu cũng yêu hắn hả?

Yoongi: ơ....em

Jimin: tôi chọn đi nhưng dẫn anh theo được chưa.

Yoongi: ôi mẹ ơi! Má ơi hức.....

Jimin: gì vậy sao tự nhiên khóc?!!!

Hắn sợ quá vừa nãi tưởng cậu đi nên hắn đã nhịn không khóc mà định chia tay trong hoà bình ai dè nghe cậu nói vậy hắn không kiềm được nữa mà khóc luôn, hắn vui quá không biết nói gì nữa rồi nước mắt không thể ngừng được cứ rớt mãi.

Yoongi: anh không nghĩ em lại cho anh 1 cơ hội....anh vui quá....cảm ơn em, cảm ơn em rất nhiều

Jimin: ......

Jimin: tôi mới là người nên cảm ơn anh vì anh đã chờ tôi mà.

Yoongi: coi như đây là món quà nhỉ, sự đền đáp công lao mà anh bỏ ra, cuối cùng em là món quà giá trị nhất của cuộc đời anh.

Hắn cúi xuống trao cho cậu nụ hôn, 1 nụ hôn không mạnh bạo chà đạp mà lại nhẹ nhàng chứa nhiều sự ngọt ngào ở trong, hắn yêu chiều kéo cậu cuốn vào nụ hôn mà thưởng thức, 2 chiếc lưỡi cứ liên tục khám phá từng mọi ngóc ngách trong khoang miệng rồi lại quấn lấy nhau sau 1 hồi thì cả hai cũng dừng lại kéo ra 1 sợi chỉ bạc mà nhìn nhau.

Jimin: /ngại.../

Yoongi: /khúc khích/

Hắn nhìn cậu cứ cúi gằm mặt xuống mà bật cười dù trời đang lạnh nhưng hắn vẫn biết là cậu đang ngại đến đỏ mặt chứ không phải đỏ mặt vì trời lạnh đâu, hắn hôn lên trán cậu 1 cái nữa rồi lấy 2 tay nâng mặt cậu lên mà ngắm.

Jimin: đừng có nhìn!

Yoongi: Sao vậy? Dễ thương mà~

Jimin: không giỡn đâu....

Cậu bị hắn chọc cho xấu hổ đến nỗi chui lại vào áo hắn mà trốn, hắn vì hành động của cậu lại bật cười ôm chặt vì cậu quá đáng yêu.

Yoongi: Jimin ah~

Jimin: ?

Yoongi: Anh yêu em.

Jimin: ừm

Yoongi: anh yêu em lắm Jimin!

Jimin: biết rồi.

Yoongi: rất yêu em.

Jimin: đã bảo biết rồi mà.

Yoongi: anh sẽ không dừng lại nếu em không nói yêu anh đâu.

Jimin: .....

Cậu không muốn nói mấy lời sến sẩm vậy đâu....nói ra rất ngại đó nhưng mà hắn có tật hay nói là làm nếu cậu không nói có thể hắn sẽ nói mãi đó mà thiếu điều cậu mà không trả lời có khi hắn lại mếu máo khóc lóc nữa cho mà xem, tên này mít ướt lắm.

Jimin: Y....yêu anh

Yoongi: ey nói ra 1 câu hoàn chỉnh xem nào " em yêu anh "

Jimin: không thích!

Yoongi: giựn!

Jimin: em yêu anh....

Yoongi: anh cũng yêu em, cho anh hun miếng.

/Bốp/

Yoongi: aaa đau....

Jimin: tên biến thái lợi dụng! Hừ!

Hắn bị cậu đấm 1 phát liền ngồi thụp xuống mà đau đớn, dù đã là của nhau rồi nhưng vẫn không tránh khỏi việc bị ăn đập nha.

/Reng reng reng..../ Tiếng chuông điện thoại.

Jimin: alo?

.....: alo chúng tôi đã đến đường XX rồi cậu đang ở đâu?

Jimin: chúng tôi cũng không biết đang ở đâu nữa ở đây là 1 con đường vắng.

.....: vâng chúng tôi biết rồi chúng tôi sẽ đến ngay phiền cậu chờ 1 chút.

Jimin: vâng

Yoongi: sao rồi?

Jimin: họ sắp đến rồi.

Yoongi: vậy em vào đây lại đi không lạnh.

Hắn lại giang tay ra để ôm cậu vào lòng, bây giờ cậu chẳng còn ngại nữa mà chạy vào lòng hắn ôm chặt luôn. Vậy là xong 1 ngày trải qua nhiều chuyện rồi mất cái xe thì có cậu, mà xe thế nào kệ bà nó đi, cậu mới quan trọng hơn mất cậu hắn mới khóc chứ mất xe hắn vẫn thừa tiền để mua cái mới mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro