Chương 28: Rất muốn nhìn bộ dáng khóc than bị tôi làm đến tiểu ra của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Miu

Beta: Mol

Trong phòng tản ra hơi thở u ám nồng đậm.

Cô gái hết sức nằm trên người đàn ông, nhũ thịt tròn trịa ướt át kề sát khuôn ngực cứng rắn của anh khẽ cọ xát, mềm mại thở phì phò hô hấp không khí mới mẻ.

Đôi chân thon dài khóa ngồi dưới thân anh, nhục huyệt chật hẹp khó khăn ngậm lấy côn thịt căn cứng của Úy Trì Hoạch, dâm thủy chậm rãi chảy ra từ hoa huyệt chặt chẽ, dính lên côn thịt của anh, làm cho nơi nào cũng ướt dầm dề.

Bàn tay to của Úy Trì Hoạch nắm lấy cằm của Tống Lục Lạc, liếm mút mật ngọt trong miệng cô, ôn nhu liếm láp.

Tống Lục Lạc trải qua hoan ái kịch liệt trong mắt gợn sóng, như chất men say quyến rũ.

"Lục Lạc...." Anh thấp giọng gọi.

"Dạ...." Cô vô lực đáp lại.

"Thật muốn tiếp tục làm em, cắm em thế nào cũng không đủ, lại đến một lần!"

Úy Trì Hoach trầm thấp gợi cảm cọ xát bên tai Tống Lục Lạc.

Dứt lời anh liền cắm côn thịt vào, đâm thọc nhục huyệt.

"Không cần! Tôi không thể tiếp tục!"

Cô mở đôi mắt tuyệt mỹ, tức khắc tỉnh táo lại.

Cô gấp đến không chờ nổi khó khăn chống đôi tay lên giường, eo liễu dùng sức hướng lên trên muốn thoát ra.

"Ba" một tiếng, côn thịt từ trong tiểu huyệt bị rút ra, chất lỏng từ trong tiểu huyệt tuôn ra ào ạt.

"A...Ha..."

Mông nhỏ run rẩy lợi hại, mở cái miệng nhỏ thở hổn hển rên rỉ ra tiếng.

"Lại đây!"

Úy Trì Hoạch đột nhiên ngồi dậy, muốn bắt lấy cô đang chạy trốn, côn thịt dữ tợn xông lên, kêu gào muốn cắm vào trong tiểu huyệt ấm áp của cô.

"Không...Ô ô...Tôi đói bụng....Từ hôm qua đến giờ tôi còn chưa ăn cơm. Anh còn tra tấn tôi như vậy."

Tống Lục Lạc khóc nức nở.

"Lại đến một lần! Xong tôi thả em xuống lầu ăn cơm."

Người đàn ông ngang ngược bá đạo ra lệnh, không có ý định thả ra, dường như không làm chết cô lần nữa sẽ không bỏ qua, hai ngón tay đã nhanh chóng chui vào trong tiểu huyệt, nhanh chóng thọc vào rút ra, mang theo chất lỏng nồng đậm.

"Hức...A...Đừng cắm..."

Tống Lục Lạc không chịu được rên rỉ ra tiếng, khó chịu vặn vẹo mông nhỏ, lắc lư trên tay anh.

"Côn thịt của tôi thật là khó chịu...Em mau sờ....Thật muốn cắm vào tao huyệt của em."

Úy Trì Hoạch nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, kéo đến cầm lấy côn thịt của anh, hơi thở hổn hển dày đặc bên tai cô.

Côn thịt càng phồng to lên, quy đầu tuôn ra chất lỏng trắng sữa.

Đẩy Tống Lục Lạc lên giường lớn, tách hai chân cô ra, nắm chặt eo thon của cô, côn thịt nhắm ngay tiểu huyệt dùng sức cắm xuống, lại hung hăng tiến vào trong tiểu huyệt.

"A...Thật lớn..."

"Mẫu cẩu! Làm chết em! Làm chết em tao hóa!"

Tống Lục Lạc không ngừng lắc đầu, cái miệng nhỏ rên rỉ liên tục.

"A...Thật sướng...Làm vài lần rồi vẫn chặt như vậy! Cắn thật nhanh...! Làm nát em tao bức!" Úy Trì Hoạch ác ý va chạm, côn thịt lại trướng to thêm một vòng, hung hăng cắm sâu vào tiểu huyệt, nhanh chóng ra vào.

"Mau một chút...Làm chết tôi...A! Thật thoải mái...Ha..."

Úy Trì Hoạch nắm lấy đôi chân vặn vẹo lung tung của cô đặt lên vai mình, bắt đầu hung mãnh làm, nhiều lần cắm vào chỗ sâu nhất trong hoa tâm, lại rút ra. Kỹ thuật chín nông một sâu mà làm cô gái dưới thân.

"Tao huyệt thật nhiều nước, trơn trượt thật thoải mái! Làm chết em! Thật muốn mỗi ngày cắm vào nhục huyệt của em! Thoải mái...Hư...Tao bức! Tiện mẫu cẩu! Có phải bị ai làm em cũng cắn chặt như vậy?"

Úy Trì Hoạch lâm vào trạng thái điên cuồng, hai mắt đỏ lên, nhục mạ cô gái nhỏ dưới thân, đánh lên nhũ thịt đang run rẩy của cô.

"Dâm đãng! Người đàn ông đầu tiên của em là ai?" Ánh mắt của cô mê ly ướt át, kiều mị rên rỉ.

Tao huyệt dưới thân khát khao khó nhịn, từng ngụm cắn nuốt côn thịt dữ tợn. Thấy Úy Trì Hoạch điên cuồng hỏi người đàn ông đầu tiên của cô là ai, tay nhỏ bắt lấy cổ anh, môi đỏ kiều diễm ướt át hôn lên đôi môi đang lải nhải của anh. Vươn đầu lưỡi phấn nộn vào trong khoang miệng của anh, cắm mút đầu lưỡi, không ngừng liếm láp.

Đầu lưỡi của Tống Lục Lạc rất linh hoạt, liếm láp làm anh không nói ra lời, sợi chỉ bạc róc rách chảy ra, theo chỗ hai người giao hợp chảy xuống dưới.

"A...Thật thoải mái! Cắm chết em....Lão công anh thật là lợi hại! Cắm chết em...Tiểu huyệt sắp hỏng rồi...Thật nhanh....Lão công lão công...Mau làm chết Lục Lạc."

Tống Lục Lạc phá lệ lấy lòng Úy Trì Hoạch đang điên cuồng, vòng eo nhanh chóng lắc lư, đuổi kịp động tác của anh.

Úy Trì Hoạch dùng sức cắm xuống, eo liễu của cô gái liền hướng lên trên đỉnh! Người đàn ông rút ra ngoài, eo liễu của cô gái cũng trùng xuống! Hai người phối hợp nhịp nhàng. Côn thịt hung mãnh ở trong tiểu huyệt đấu đá lung tung, chín nông một sâu, nhắm ngay chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt hung hăng tàn phá. Dâm thủy tràn ra liên tục, chất lỏng phun lên quy đầu thô to của anh, sướng đến nỗi anh nhe răng trợn mắt.

"Tiện bức! Lão công làm em có thoải mái không? Có phải hay không? Cắm chết em! Làm chết em tao bức!"

Thấy Úy Trì Hoạch không còn dò hỏi người đàn ông đầu tiên của cô là ai nữa, liền dâm loạn kêu to thoải mái.

Nói giỡn! Hiện tại chọc giận anh thì cô sẽ thật sự bị làm chết! Nhanh chóng phối hợp cho xong việc, thật là đói bụng. Tống Lục Lạc đói đến đầu óc choáng váng.

"Sướng hay không? Tao bức! Làm chết tiện mẫu cẩu em!!"

"Thật thoải mái...A! Đừng cắm nơi đó! Đừng! Không được....Muốn tiểu ra rồi a a a a...Ô ô ô." Tống Lục Lạc thống khổ than nhẹ, khóc lớn xin tha.

"Bắn ra tới! Bắn ra cho tôi xem! Tôi thật muốn nhìn thấy bộ dáng em bị tôi làm đến tiểu ra! Tiện mẫu cẩu!"

Úy Trì Hoạch ác ý dùng sức đánh lên nhũ thịt của Tống Lục Lạc, hằn ra vệt đỏ. Côn thịt lớn không hề có ý dừng lại. Đột nhiên anh đứng dậy đè cô ở dưới thân, nâng hai chân cô đặt lên vai, anh ngồi quỳ, côn thịt gắt gao đâm vào tiểu huyệt, ôm chặt lấy Tống Lục Lạc, hạ thân nhanh chóng di chuyển thọc vào rút ra, mỗi lần đều cắm đến chỗ sâu nhất.

"A a a a...Tôi không được....Muốn ra...A...Muốn ra a a a...Thật sướng...A a a..."

Tống Lục Lạc khóc kêu điên cuồng lắc đầu, khoái cảm tê dại nháy mắt bao trùm toàn thân.

Toàn thân cô run rẩy, co rút mãnh liệt. Chỉ thấy Úy Trì Hoạch cầm côn thịt nhanh chóng rút ra.

Tao huyệt của cô tràn ra từng luồn chất lỏng nồng đậm.

Dâm thủy phun ra như nước dính ướt lên người anh toàn là nước.

Úy Trì Hoạch nhìn bộ dáng cô điên cuồng cao trào, hô hấp cứng lại!

Côn thịt không chịu được khống chế bắn tinh dịch trắng đục lên trên gương mặt xinh đẹp của Tống Lục Lạc, tinh dịch ấm nóng làm cô run rẩy một trận, dâm loạn không chịu nổi.

"Nhiều lần đều có thể làm em cao trào, tiểu dâm vật em cũng thật hư hỏng."

Sau khi phát tiết xong Úy Trì Hoạch thỏa mãn ôm lấy Tống Lục Lạc nằm trên giường, thấp giọng nói, giọng nói anh trầm thấp từ tính như rượu vang đỏ.

Nhẹ nhàng bế ngang người Tống Lục Lạc, đi vào phòng tắm giúp cô sạch thân thể thật cẩn thận.

Tách nhục huyệt của cô ra, đẩy ra cánh hoa chặt chẽ sưng đỏ, bàn tay cẩn thật moi đào chất lỏng bên trong. Tống Lục Lạc vô lực để anh rửa sạch thân thể cho cô, chính cô cũng mừng rỡ nhẹ nhàng.

"Thật đáng thương, tao bức đều bị làm đến sưng lên."

"Nghĩ đến tiểu huyệt của em bị tôi làm sưng lên, tôi lại cứng."

Tống Lục Lạc nghe thấy kinh hô, không phải lại muốn làm một lần nữa chứ?

Cô sợ tới mức làm bộ muốn chạy trốn, trơn bóng giống như mỹ nhân ngư.

"Đừng chạy, trước hết không làm em, cho em ăn no lại tiếp tục." Úy Trì Hoạch cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro